Kiến trúc Tân cổ điển ( neo-classical) : là trường phái kiến trúc làm sống lại những hình ảnh cổ điển mang hơi thở Âu – Mỹ trong thế kỷ 18, 19 thông qua nghệ thuật tạo hình kiến trúc đặc trưng. Tân cổ điển là sự đơn giản hóa kiến trúc cổ điển, lấy những bức tường, hàng cột làm trọng tâm và làm nổi bật bản chất chi tiết của bộ phận đó. Các hoa văn điêu khắc được tinh giảm, ánh sáng được tăng lên, chiều và góc nhìn được mở rộng. Các tác phẩm điêu khắc phù điêu là các điểm nhấn được đặt trên bề mặt phẳng và có xu hướng hạn chế khung, hoa văn trong những trụ gạch dạng viên hoặc các mảng tường. Hình khối kiến trúc cân đối và được biến tấu đa dạng hơn về không gian để phù hợp với từng chức năng sử dụng. Kiến trúc tân cổ điển sử dụng những chi tiết, bố cục của phong cách cổ điển như Rococo, Baroque nhưng có xu hướng nhấn mạnh vào các mảng tường, chân cột chứ không phải ở khối lượng tác phẩm điêu khắc. KIẾN TRÚC TÂN CỔ ĐIỂN