Tạp chí “Nội tiết và Đái tháo đường” Số 13 - Năm 2014 3 STATINS VÀ NGUY CƠ ĐÁI THÁO ĐƯỜNG (TỪ CƠ CHẾ ĐẾN THỰC HÀNH LÂM SÀNG) GS.TS. Nguyễn Hải Thủy Trường Đại học Y Dược Huế Summary Statins and the risk of diabetes (From mechanism to clinical pratice) On February 28, 2012, the US Food and Drug Administration (FDA) updated its labeling requirements for statins. In addition to revising its recommendations for monitoring liver function and its alerts about reports of memory loss, the FDA also warned of the possibility of new-onset diabetes mellitus (NOD) and worse glycemic control in patients taking statin drugs. Though the association is clear, until some contradictory observations can be resolved and plausible mechanisms of action elucidated, causality cannot be established. Several potential mechanisms could be included in the increased risk of NOD in patients on statin therapy. Considering this possible risk, physicians should be cautious in management of such patients, especially who are on intensive-dose therapy, and also to inform patients about that. From a clinical standpoint,there is currently no evidence that elevations in blood glucose while taking lipid-lowering drugs are associated with an increased risk of cardiovascular events or that they attenuate the beneficial effects of the therapy. Until further study is done, statins should continue to be used based on a careful assessment of risk and benefit. I. ĐẶT VẤN ĐỀ Đái tháo đường (ĐTĐ) hiện được xem tương đương bệnh mạch vành (BMV) với nguy cơ và nguyên nhân chính gây bệnh và tử vong trên toàn thế giới. Nhiều nghiên cứu ghi nhận nhóm statins có lợi cho bệnh nhân ĐTĐ nhất là ĐTĐ týp 2. Statins là một trong những loại thuốc được kê toa rộng rãi nhất trên toàn thế giới nhằm kiểm soát rối loạn lipid và dự phòng bệnh tim mạch. Từ 2002- 2008 tại Anh, tỷ lệ kê đơn Statins đã tăng gấp đôi đối với những người trên 40 tuổi và tăng gấp bốn lần cho người trên 80 tuổi. Sattar N và cộng sự (2010) khi điều trị statins cho 255 bệnh nhân trong 4 năm ghi nhận liệu pháp statins liên quan đến nguy cơ tăng tỷ lệ ĐTĐ mới mắc (ĐTĐMM). Mặc dù nguy cơ nhỏ (OR 1,09 [95% CI 1,02-1,17]) do mức độ quy định, ngay cả một sự gia tăng tương đối nhỏ về nguy cơ ĐTĐMM sẽ dẫn đến một số lượng bệnh nhân ĐTĐ tăng đáng kể hàng năm.Tuy nhiên, các bằng chứng cho thấy nguy cơ còn phụ thuộc vào yếu tố cá nhân. So sánh các nghiên cứu về các loại statins còn bị hạn chế bởi nhiều yếu tố bao gồm sự khác biệt trong quần thể bệnh nhân, thời gian nghiên cứu, phân loại và liều lượng statins sử dụng. Hơn nữa, các tiêu chí và phương tiện được sử dụng để chẩn đoán bệnh ĐTĐ có khác nhau về tần số và thời gian phân tích và ngay cả giá trị đường huyết đói hoặc nồng độ HbA1c. Waters DD và các cộng sự (2011) trong một nghiên cứu về mối liên hệ giữa Atorvastatin và ĐTĐMM đề xuất sự phân tầng của bệnh nhân bởi các yếu tố nguy cơ có thể cho những kết luận khác nhau khi xem xét trên toàn thể bệnh nhân. Ngày 28 tháng 2 năm 2012, Cục Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) khuyến cáo ngoài việc theo dõi chức năng gan và cảnh
13
Embed
STATINS VÀ NGUY CƠ ĐÁI THÁO ĐƯỜNG (TỪ CƠ CHẾ ĐẾN THỰC …
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Tạp chí “Nội tiết và Đái tháo đường” Số 13 - Năm 2014
3
STATINS VÀ NGUY CƠ ĐÁI THÁO ĐƯỜNG (TỪ CƠ CHẾ ĐẾN THỰC HÀNH LÂM SÀNG)
GS.TS. Nguyễn Hải Thủy
Trường Đại học Y Dược Huế
Summary
Statins and the risk of diabetes
(From mechanism to clinical pratice)
On February 28, 2012, the US Food and Drug Administration (FDA) updated its
labeling requirements for statins. In addition
to revising its recommendations for
monitoring liver function and its alerts
about reports of memory loss, the FDA also
warned of the possibility of new-onset
diabetes mellitus (NOD) and worse glycemic
control in patients taking statin drugs.
Though the association is clear, until some
contradictory observations can be resolved
and plausible mechanisms of action
elucidated, causality cannot be established.
Several potential mechanisms could be
included in the increased risk of NOD in
patients on statin therapy. Considering this
possible risk, physicians should be cautious
in management of such patients, especially
who are on intensive-dose therapy, and also
to inform patients about that. From a
clinical standpoint,there is currently no
evidence that elevations in blood glucose
while taking lipid-lowering drugs are
associated with an increased risk of
cardiovascular events or that they attenuate
the beneficial effects of the therapy. Until
further study is done, statins should continue
to be used based on a careful assessment of
risk and benefit.
I. ĐẶT VẤN ĐỀ
Đái tháo đường (ĐTĐ) hiện được xem
tương đương bệnh mạch vành (BMV) với
nguy cơ và nguyên nhân chính gây bệnh và
tử vong trên toàn thế giới. Nhiều nghiên cứu
ghi nhận nhóm statins có lợi cho bệnh nhân
ĐTĐ nhất là ĐTĐ týp 2. Statins là một trong
những loại thuốc được kê toa rộng rãi nhất
trên toàn thế giới nhằm kiểm soát rối loạn
lipid và dự phòng bệnh tim mạch. Từ 2002-
2008 tại Anh, tỷ lệ kê đơn Statins đã tăng gấp
đôi đối với những người trên 40 tuổi và tăng
gấp bốn lần cho người trên 80 tuổi.
Sattar N và cộng sự (2010) khi điều trị
statins cho 255 bệnh nhân trong 4 năm ghi
nhận liệu pháp statins liên quan đến nguy cơ
tăng tỷ lệ ĐTĐ mới mắc (ĐTĐMM).
Mặc dù nguy cơ nhỏ (OR 1,09 [95% CI
1,02-1,17]) do mức độ quy định, ngay cả một
sự gia tăng tương đối nhỏ về nguy cơ
ĐTĐMM sẽ dẫn đến một số lượng bệnh nhân
ĐTĐ tăng đáng kể hàng năm.Tuy nhiên, các
bằng chứng cho thấy nguy cơ còn phụ thuộc
vào yếu tố cá nhân.
So sánh các nghiên cứu về các loại statins
còn bị hạn chế bởi nhiều yếu tố bao gồm sự
khác biệt trong quần thể bệnh nhân, thời gian
nghiên cứu, phân loại và liều lượng statins sử
dụng. Hơn nữa, các tiêu chí và phương tiện
được sử dụng để chẩn đoán bệnh ĐTĐ có
khác nhau về tần số và thời gian phân tích
và ngay cả giá trị đường huyết đói hoặc
nồng độ HbA1c. Waters DD và các cộng sự
(2011) trong một nghiên cứu về mối liên hệ
giữa Atorvastatin và ĐTĐMM đề xuất sự
phân tầng của bệnh nhân bởi các yếu tố
nguy cơ có thể cho những kết luận khác
nhau khi xem xét trên toàn thể bệnh nhân.
Ngày 28 tháng 2 năm 2012, Cục Thực
phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) khuyến cáo
ngoài việc theo dõi chức năng gan và cảnh
Tạp chí “Nội tiết và Đái tháo đường”
Số 13 - Năm 2014
4
báo về mất trí nhớ ở đối tượng sử dụng
statins, FDA lần này cảnh báo về khả năng
làm khởi phát bệnh đái tháo đường và không
kiểm soát đường huyết ở bệnh nhân ĐTĐ
dùng thuốc statins.
II. CƠ CHẾ GIẢ THUYẾT BỆNH SINH CỦA
STATIN GÂY ĐÁI THÁO ĐƯỜNG
Cho đến nay có nhiều cơ chế đưa ra
nhằm giải thích tác động trực tiếp và gián
tiếp của statins trên chuyển hóa chất đường.
Một số cơ chế chính đã được đề xuất bao
gồm (1) Statins ảnh hưởng đến bài tiết
insulin thông qua tác động trực tiếp, gián
tiếp hoặc kết hợp trên các kênh canxi trong
tế bào β tuyến tụy, (2) Statins làm giảm
hoạt động các chất vận chuyển glucose 4
(GLUT4) để đáp ứng với điều trị, kết quả
làm tăng đường huyết và tăng insulin và (3)
Statin làm suy giảm một số sản phẩm hạ
nguồn như coenzyme Q10, pyrophosphate
farnesyl, geranylgeranyl pyrophosphate, và
dolichol; sự suy giảm của các chất này dẫn
đến giảm tín hiệu nội bào của insulin.
Bên cạnh đó một số cơ chế khác liên
quan đến ảnh hưởng của statins trên
ĐTĐMM là (1) Statin can thiệp với con
đường dẫn truyền tín hiệu insulin trong tế
bào bằng cách ức chế phosphoryl hóa cần
thiết và giảm hoạt động GTPase loại nhỏ;
(2) Cơ chế sự biệt hóa tế bào mỡ dẫn đến
giảm thụ thể hoạt hóa thụ thể tăng sinh
peroxisome gamma (PPAR gamma) và
CCAAT / tăng cường protein liên kết, là
những con đường quan trọng để cân bằng
glucose nội môi;(3) Giảm leptin gây ức chế
tăng sinh tế bào β và bài tiết insulin và
giảm nồng độ Adiponectin.
Nhiều cơ chế đã được đề xuất như trên
để giải thích làm thế nào statins có thể gây
nên ĐTĐ và có vẻ như tương tác của mỗi
cơ chế được thay đổi có liên quan, chẳng
hạn như kết hợp sinh lý bệnh học của bệnh
ĐTĐ đặc trưng bởi một kết hợp rối loạn
chức năng tế bào β và kháng insulin của tổ
chức ngoại biên.
Mô hình giả thuyết statins gây ra rối loạn
chuyển hóa glucose được đề xuất bởi
Sampson và cộng sự (2011) với bằng chứng
thực nghiệm có sẵn (Hình1) qua đó các
statins (đặc biệt là loại statins tan trong mỡ)
đã được chứng minh ức chế tín hiệu canxi
do chuyển hóa glucose tạo ra và ức chế tiết
insulin trên tế bào beta bằng cách ngăn chặn
kênh Ca2+ týp L. Enzyme Glucokinase
(enzyme hạn chế enzyme chuyển hóa
glucose trong tế bào) bị ức chế bởi tăng
hấp thu LDL từ huyết tương do statins, do
đó làm suy yếu tín hiệu canxi do glucose
tạo ra nhằm tiết insulin. Hơn nữa, statins
giảm tổng hợp coenzyme Q 10 (CoQ10),
một yếu tố quan trọng trong hệ thống vận
chuyển điện tử trong ty thể, dẫn đến ức chế
tiết insulin bằng cách giảm sản xuất của
ATP. Giảm nồng độ CoQ10 trong máu và
cơ cũng dẫn đến sự gián đoạn chức năng ty
lạp thể của cơ, có liên quan đến sinh bệnh
học của sự đề kháng insulin và giảm dung
nạp tập luyện (exercise tolerance).
Trong thí nghiệm và trong nghiên cứu
động vật, statins ức chế tổng hợp isoprenoids
dẫn đến điều hòa ngược sự trình diện GLUT4
trên tế bào mỡ, làm rối loạn thu nhận glucose.
Từ quan điểm viêm tế bào β, statins tăng
cường hấp thu LDL huyết tương thông qua
điều chỉnh của các thụ thể LDL và quá trình
oxy hóa của LDL, gây ra phản ứng viêm
trong tế bào ảnh hưởng chức năng và cấu trúc
của tế bào β và cuối cùng dẫn đến rối loạn
chức năng tiết insulin.
Ngoài ra, các cytokine gây ra sãn xuất
quá nhiều nitric oxide (NO) đã làm chết tế
bào β theo lập trình qua kích hoạt chất
calpain (protease phụ thuộc canxi) .Tương
tác toàn diện của các quá trình này có thể
góp phần vào sự phát triển của bệnh ĐTĐ do
statins và có thể trở nên trầm trọng hơn ở
người cao tuổi vì sự mất tế bào β còn phụ
Tạp chí “Nội tiết và Đái tháo đường” Số 13 - Năm 2014
5
thuộc tuổi. Ngoài ra, giảm cholesterol do
statins góp phần vào tổn thương tế bào cơ
của các sợi cơ ở phần lớn các bệnh nhân,
mặc dù không có triệu chứng, có thể gây
kháng insulin tại cơ. Hơn nữa lão hóa cơ do
tuổi có thể đẩy nhanh sự kháng insulin ở
ngoại vi do statins gây ra.
Hình 1. Mô hình giả thuyết về Statin gây ra rối loạn quá trình chuyển hóa glucose. (1) Statin ức chế dòng thác đóng kênh kali –phụ thuộc adenosine triphosphate (ATP), khử cực và dòng vào canxi dẫn đến bài tiết insulin. (2) Glucokinase bị ức chế bởi sự gia tăng hấp thu LDL-C do statin.(3) Statin ức chế tổng hợp CoQ10 gây ức chế tiết insulin do giảm sản xuất của ATP.(4) Statin ức chế sự tổng hợp của isoprenoids, gây điều hòa ngược sự trình diện chất vận chuyển glucose 4 (GLUT4) trên các tế bào mỡ.(5) Statin gây điều hòa các thụ thể LDL (LDL-R) dẫn đến tăng hấp thu của LDL-C.(6) Quá trình oxy hóa của LDL-C có thể kích động một dòng thác viêm(7) Sản xuất nhiều nitric oxide (NO) đã được chứng minh gây chết tế bào β theo chương trình thông qua kích hoạt chất calpain
Hình 2. Tín hiệu insulin trong các tế bào β và điều trị statins ảnh hưởng đến dẫn truyền tín hiệu.