Top Banner
192

Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Aug 29, 2019

Download

Documents

lequynh
Welcome message from author
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Page 1: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không
Page 2: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Bảnnăng

Theeightday

MitsuyoKakuta

Chiasẽebook:http://downloadsachmienphi.com/Thamgiacộngđồngchiasẽsách:

Fanpage:https://www.facebook.com/downloadsachfreeCộngđồngGoogle:http://bit.ly/downloadsach

Page 3: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

TableofContentsChương0Chương1Chương2

Page 4: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

MụclụcChương0

Chương1

Chương2

Page 5: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chương0Kiwakochạm tay lênnắmcửa.Lạnhnhưbăng.Cô rùngmìnhớn lạnh,biết rằng lúcnày

khôngthểquaylạiđượcnữarồi.Kiwakobiếtrõcứkhoảng8giờ10phútmỗisángcuốituần,cửasẽkhôngkhóatrong20

phút.Bannãy,khinấpsaumáybánhàngtựđộng,côthấyđôivợchồngđãrờikhỏinhà.Khôngmộtchútdodự,Kiwakoxoaynắmcửa.

Cánhcửavừahé,xộclênmộtthứmùitrộngiữamùibánhmìnướngxốtcáhồi,mùidầuăn,mùiphấntrangđiểm,mùinướcxảvải,mùikhóithuốcvàmùikhănướt.Cơnớnlạnhphútchốcdịuđi.Kiwakolẻnvàotrong.Toànthâncôrunrẩy,timđậpmạnh,taychânlóngngóng,đầucăngra.

Côdừngchânngaylốivào,nhìnchằmchằmvềphíacánhcửamắtcáođóngchặtbênkiagianbếp-đólàcánhcửafusuma[1]mỏngvớinhữngmảngvàngởcácgóc.

Cô sẽ không làm gì cả, chỉ nhìn thôi. Chỉ ngắmbé con của anhmột chút - chỉ vậy.Mọichuyệnsẽdừnglạiởđây.Ngàymai,không,ngaychiềunay,côsẽsắmítđồđạcvàtìmviệclàm.Trướckhibướcvàonhà,côđãtựnhủhàngtrămlầnrằngcôsẽquênhếtnhữnggìđãxảyrađểbắtđầumộtcuộcsốngmới.Côđứngyên,nhìnkhắplượtgianbếp,cốngănmìnhlaotớitrướckéotungcánhcửamắtcáo.Giữabếplàmộtchiếcbàntrònnhỏ,trênbànvẫncònvàichiếcđĩaănvươngvãivụnbánhmì,mộttúibánhmìlátđangdùngdở,bơ,vỏquýtvàmộtgạttànđầytànthuốc.Gầnđó,trongbồnrửalàmộtấmđunnước,mộthộpsữađặc,vànhiềuvỏlonbiabịbópméo.DấuhiệucủasựsốngngậptràntrongbếpkhiếnKiwakongạtthở.

Bấtchợtcótiếngembékhócvanglêntừsaucánhcửafusuma.TiếngkhóclàmKiwakogiậtnảymình,cảmgiáctoànthântêcứng.Côlạinhìnvềphíacánhcửa.Mộtcáchkhẽkhàng,côbăngquasànnhàmátlạnh,rồidừnglạitrướccánhcửa,kéonóra.Mùikhôngkhíẩmướtxônglênhòacùngtiếngkhócrirỉcủatrẻcon.

Trênsàntatami[2]làhaitấmnệmfuton[3]nhàunhĩ,khănphủbịkéolệchraphíasaucònchănthìxoắnthànhđốngbùinhùi.Chiếccũitrẻconcáchđókhôngxađangtắmtrongmảngánhsángnhờnhợxuyênquatấmrèmviềnđăng-ten.Lòsưởiđiệnđỏrựcđặtbêndướichiếccũi.Kiwakobướcquahaitấmfuton.Trongcũi,đứabéđangchòiđạp,huơhuơtayđòivàkhócvánglên.Chiếcnúmvúcaosutuộtxuốngdướigối,đẫmnướcbọt,sángóngdướiánhđèn.

Kiwakonghecótiếngkimloạirítlêntrongđầu.Đứabécàngkhóclớn,tiếngchátchúacànggaygắt.Khihaithanhâmvanglêncùnglúc,côtưởngnhưtiếngoeoecủađứabévọngratừchínhbêntrongmình.

Sángtuầnnàocũngvậy,ngườivợsẽ láixeđưachồngđếntrạmđiệnngầmgầnnhất.Côkhôngbaogiờmangcontheo.Đằngnàothìđứanhỏcũngngủ;côtađểnóởnhàvìbiếtsẽsớmquayvềthôi,Kiwakolẩmbẩm.Còn15-20phútnữa,vậymìnhđượcngắmbéconthêmmộtchút.Nghĩrồicôbướcnhẹđếnbênchiếccũi,tránhgâytiếngđộng.

Đứatrẻđangnằmtrongcũi,haimáửngđỏvìkhócquánhiều.Côrónrénvươntayra,cẩnthậnnhưsắpchạmphảimộtquảbom.Taycôlướttừbụngrồivòngquatấmlưngnhỏđangđượcquấntronglớpvảibông.Ngaylúccôđịnhbếnólên,nótrònmắtnhìncôrồichúmchímđôimôihồng.Mắttrongvắt,cặpmiươnướt.Mộtgiọtnướcmắtlăndàitừmáxuốngtai.Rồi

Page 6: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

bấtchợtnónhoẻnmiệngcườidùmắtvẫncònngấnnước.Đúnglànóđangmỉmcườivớicôthật.Kiwakothấymìnhđứngbấtđộng,hóađá.

Mìnhbiếtđứabénày,Kiwakonghĩmàkhônghiểutạisao.Vànócũngbiếtmình.Kiwakocúixuống,nhìnthấyhìnhảnhcủamìnhphảnchiếutrongđôimắtlonglanh.Đứabé

toétmiệngcười,khuachânmúatay,dãinhớtchảylòngthòngtừkhóemiệng.Chiếcchănnhỏquấnquanhchânrơira,đểlộđôichântrầnbéxíu.Móngchâncũngbéxíu,lòngbànchântrắngmịn,cólẽchưatừngchạmsànnhà.Kiwakocúithấphơnnữa.Mặtcôápvàomáitócnontơ,côhítmộthơithậtsâu.

Thậtmềmmại.Thậtấmáp.Mộtsinhlinhbénhỏnhưngrấtmạnhmẽ.ĐôitaytíhonvỗvỗvàomáKiwako.Bàntayẩmvàấm.Takhôngthểbỏconbéđi,Kiwakonghĩ.Takhôngthểđểnómộtmìnhnhưthếnày.Tasẽbảovệnó.Tasẽbảovệconkhỏimọiđaukhổ,mọibuồnphiền,côđơn,lolắng;tasẽbảovệconkhỏimọithứđángsợvàmọitộiáctrênđời.Kiwakokhôngthểnghĩthêmđượcgì.Trànngậptrongcôlặpđilặplạimộtlờiniệmcầu:Tasẽbảovệcon.Bảovệcon.Bảovệcon.Luônluônbảovệcon.

TrongvòngtaycủaKiwako,đứabévẫnmỉmcười,giươngđôimắtxoetrònnhìncô.Nhưthểtrêuđùacô.Nhưthểanủicô.Nhưthểnhậnracô.Nhưthểthathứchocôngaytừbâygiờ.

Page 7: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chương1Ngày3tháng2năm1985

Tôimởkhuyáokhoác,kéovạtáocheđứanhỏđangbếtrêntay,rồilaovụtđi.Dùkhôngbiếtchạyđiđâu,tôivẫnđủtỉnhtáokhôngnhắmhướnggađiệnngầmvìbiếtsẽchạmtránngườimẹđangtrênđườngtrởvềnhà.VừathấytấmbiểnchỉđườnghìnhmũitênmàutrắnghướngvềphíabắcquốclộKoshu-kaidođiYamanashi,tôicuốngcuồngchạytheolốiđó.Mộtchiếctaxitrờđến;ngaylúcnhìnthấytrongxecòntrống,taytôitựđộnggiơlên.

Lênxerồitôimớinhậnramìnhkhôngbiếtđiđâu.Ngườiláixeđangnhìntôichờđợiquatấmkínhchiếuhậu.

-CôngviênKoganai.-Tôinói.Chiếctaxilaovụtđi.Tôingoáiđầunhìnlại,khuphốlạlùixadần.Đứabébêntrongchiếcáo

khoáckhẽcựaquậy.“Mẹđây.Mẹđây.Khôngsaođâu.Ngoannàocon”...Tôibuộtmiệngvỗvề,rồingẩnngườikhinhậnracâunóivừarồicủamình.“Mẹđây.Mẹđây.Ngoannào”...Tôivừalặplại,vừaxoanhẹlưngđứatrẻ.

Taxiđiđượcmộtquãngthìtắcđườngnêncứđứngìmộtchỗ.Đứabésaumộtlúckhụtkhịtvàngọnguậy,giờđãlơmơngủ,ngóntaycáingậmtrongmiệngchópchép.Rồinómởchoàngmắt, nhănmặt như sắp khóc, nhưng chẳngmấy chốc lại nằmngoan trở lại, haimắt nhắmnghiền.Baoýnghĩồạtùavềtrongtôi.Mìnhsẽphảimuatã.Vàmuasữanữa.Cảhaisẽngủởđâutốinay?Tôichưakịptìmracâutrảlờithìđãhiệnrahàngloạtcâuhỏimới.

Mìnhsẽlàmgì?Mìnhphảilàmgìđây?Khônghiểusaocàngnghĩ,mắttôicàngríulại.Tôicứngủgàgậtlúcnàokhônghay.Mãitớikhicóthứgìđómềmmạicùvàomũi,tôimớichoàngtỉnh,siếtchặthơncơthểbénhỏthơmnồngmùisữavàolòng.

Giọngngườitàixếtaxivanglêncộclốc:-Dừngởcổngcôngviênà?Tôinhìnrangoàicửasổ.-Làmơnrẽphảichỗgiaolộphíatrước.-Tôivộiđáp.Mộtngườiphụnữbếconđếncông

viênvàogiờnàychắchẳnkhôngbìnhthườngrồi.Tốthơnmìnhnênđếnkhucónhiềunhàcửa.-Dừngởngôinhàngaygócđườngkia.-Tôinóivớitàixế,vờnhưđólànơimìnhđến,rồitrả

tiền.Tôicòncườicảmơnlúclấylạitiềnthối.Tôikhôngngờmìnhcóthểmỉmcườidễdàngnhưthế.

Chờ chođến khi chiếc taxi khuất bóng, tôimới quay trở lại đường cái. Tôi đi dọc theođườngquốclộ,dáodáctìmxemcócửahàngnàomởcửasớmhaykhông.Rẽvàogiaolộ,ngaycầuSekino,tôinhậnratấtcảcáccửahàngcònđóngcửa.Tôiđithêmmộtđoạnnữa,rồiquaylạihướngcôngviên.Tôikhôngbiếttạisaolúcnãymìnhbậtratừ“côngviênKoganai”.Cóphảivìmìnhđãmộtlầnđếnđócùnganhkhông?

Cònsớmnêncôngviênkhávắng.Chỉcómộtôngmặcđồthểthaođangđibộ,vàmộtbàđangdắtchó.Tôingồixuốngmộtbăngghếgầncổngvàngắmđứatrẻđangsayngủ.Nướcdãi

Page 8: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

từkhóemiệngnóchảydàixuốngcổ.Tôilấyngóntaylauđi.Trướctiênphảiđặttênchođứanhỏ.Đúngrồi,mộtcáitên.Kaoru.Cái tênđầutiên lóe lêntrongđầutôichính làcái tênanhvàtôicùngnhauchọn.

Chúngtôiđãnghĩramộtvàicáitênđẹpcóthểđặtchocảcontrailẫncongái,vàcảhaichọntênKaoru.

“Kaoru”,tôithầmgọiđứabéđangthiếpngủ.Mộtbênmácủanógiậtgiật.Conbébiếtmìnhvừađượcgọitên.

“Kaoru,congáiKaoru”,tôigọiđigọilại,cảmthấyhạnhphúcvớichínhmình.Đoánchừnglúcnàyđã10giờ,tôirờicôngviên,quaylạiconđườngbannãyvàghévàomột

hiệuthuốc,ởđâycóbántã,khănướtvàsữa.Họcònbáncảbìnhsữanữa,nhưngchodùtôicómuabìnhsữathìcũngkhôngbiếtcáchpha.Thếlàtôiđànhngồixổmtrướckệhàngđọchướngdẫnghitrênmộtvỏhộp.Kaorucựamìnhvàmếumáomuốnkhóc.Tôivộiđứnglêndỗdành:“Ổnrồi.Khôngsaođâu,Kaoru”,nhưngnóbậtkhócthậtto.

-Chuyệngìvậy?Embéđóià?Nghetiếngtừphíasau,tôiquaylại.MộtphụnữđứngtuổiđeotạpdềđangsămsoiKaoru.-Bạncháunhờtrônghộcongáicôấy,nhưngkhôngchỉchocháucáchthaytãhayphasữa.-

Tôiphântrần.Ngườiphụnữnhìntôiđầyngờvực,sauđólấymộthộpsữabộtvàbìnhsữakhỏigiáhàng.“Côđịnhmualoạinào?Loạinàyđượckhông?”.Tôichưakịpđáp,bàđãbiếnmấtphíasauquầy.Cửahiệutrôngtuềnhtoàngvàcũkỹ.Kaoruvẫnkhócngất,tôivừaxoaxoalưngconbévừanhìnbìnhxịtcôntrùngbámđầybụi.Đầutôitrốngrỗng.Mìnhđang...làmgìvậychứ?

-Khôngbiếtcáccôcậutrẻtuổibâygiờsaonữa.-Ngườiphụnữcàunhàukhiquaylạivớimộtbìnhsữađầy.-Họchỉbiếtvuivẻchobảnthânchứcómàngđếnconcáiđâu.Côthấyđó,báochísuốtngàyđưatinnhữngôngbốbàmẹđánhcontớichết.Thờicủatôichẳngbaogiờxảyrachuyệnnhưvậy.-Bàlớngiọngcốtđểtôingheđược.Sauđó,bàgiànhlấyKaorukhỏitaytôivàthủthỉ:“Béngoan,béđóiphảikhôngnào?”,rồinhétnúmbìnhsữavàomiệngconbé.Kaoruvẫnkhócvàngọnguậyđầu,nhưngrồicũngngậmnúmvú,mởmắtravàbúchùnchụt.

-Côphảigiữnócảngàyà?ởđâycóhướngdẫnlượngsữacầnpha,phảiphacáchnhautừbađếnbốntiếng...Xemnày,chobúkhoảngbốnlầnmộtngày,vàđừngquênvỗlưngđểbéợhơi...Nhìnkìa,côngẩnratrônghệtnhưconbévậy!

Tiếngcườicủabàkhiếntôinhậnramìnhtrôngngờnghệchđếnthếnào,đúnglàtrôngtôichẳngkhácgìKaoru.Tôigượngcườigiấuđivẻbốirối.Saukhitrảtiềnvàcảmơnbàấy,tôirờihiệuthuốcvớitúini-lônglủnglẳngtrênkhuỷutay,chứađầynhữngthứđãmua.VìvừamangtúivừabếKaorunênkhiquaylạicôngviên,tôiphảidừngmấybậnđểxốclạicácthứ.Nhàvệsinhcôngcộngkhôngcóbệthaytãchoembé.Khôngcòncáchnàokhác,tôiphảitìmmộtbăngghếtrốngcởitãchoKaoru.Chiếctãướtđẫm.Tôilaukhôcửamìnhconbébằngkhănướt,rồiquấnchonóchiếctãsạch.

TôicứthếtưởngtượngcảnhmìnhchoKaorubébỏngbú,thaytã,tắmrửa,rồiủấmconbé.Khôngphải tôichưatừngchămsócembé.Khicôbạncùng lớpthờiđạihọccủatôi,YasueNiikawa,sinhcongái,tôihayđếnnhàgiúpcô,vàtôiđãlàmđủthứviệcnhưthayquầnáo,cho

Page 9: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

bú,đặtlêngiường,ẵmbồngvàchọcembécười.TôicốhìnhdungmìnhcũngchămsócKaorunhưthế.Nhờvậy,tôicóthểthaytãkháthànhthục.Tuynhiên,dùtôiđãcẩnthậntừngchútmột,tãvẫnquấnlỏnglẻo,thừaranhiềulỗhổngquanhhaichânconbé.Tôiphảitháobăngdánravàquấnlại.

Yasue.Tôingẩngnhìnlên.Bầutrờimùađôngtrảidàikhôngmộtgợnmây.Đúngrồi,Yasue.Mình

cóYasuemà.Quávuimừngvìtưởngchừngnhưmọivấnđềđãđượcgiảiquyết,tôinhấcbổngKaorulên.

Đượcbếbổngquáđầu,conbénhoẻnmiệngcười,haibànchânbéxíucọvàonhau.Tôiápchặtchúngvàomặtmình.Đôibànchânlạnhngắt.

Kaoru.Kaorucủamẹ.Mọichuyệnđãổnrồi,thoảimáiđinàocon,tôibảoconbé.Kaorumúttaycườivớitôi,nhưthểhiểutấtcảnhữngđiềutôinói.

Tôi ra khỏi công viên, đón xe buýt đến ga điện ngầm, tìm tuyến Chuo, rồi lên tàu điShinjuku.Tạimộtcửahàngbáchhóaởđó,tôimuamộtcáiđịuembé,khănchoànglen,mấybộáoliềnquần,đồlótvàmộttúixáchhiệuBoston.TôithayquầnáochoKaorutrongnhàvệsinhnữ,rồichohếtđồđạcvàochiếctúivừamua.

TôidùngbuồngđiệnthoạicôngcộngtrướccửahànggọichoYasue.-Dạonàycậubiếnđiđâuvậy? -Côhét lên.Tôihỏi liệumìnhcó thểđến thămcôđược

không.-Dĩnhiênrồi,đếnđâyđi.Cậuđangởđâu?-Yasuehàohứnghỏi.-À,thựcramìnhhiệnkhôngởmộtmình.-Ýcậulàsao,khôngởmộtmìnhlàsao?-ĐừnghoảnghốtnhéYasue,nhưngmìnhgiờđãlàmẹrồi.Mộtngườimẹ-cậuhiểukhông?-Gìcơ?Thậtkhông?Khinào?Ốitrời!Cậutoànlàmmìnhbấtngờ!Saocậuchẳngnóigìvới

mình?Cậucóconkhinào?Ôi!Khôngthểtinđược!-Xinlỗi,điệnthoạichỉcòn10xuthôi.Mìnhsẽkểhếtmọichuyệnkhigặpcậu.Mìnhlêntàu

đây.Tôidậpmáy,cắtngangmọicâuhỏivồnvậpcủaYasue.TôilêntàutuyếnSobu.Trêntàu,Kaorutỏraphấnkhích,luônmiệngcườivàvớitayvềphía

cậutraitrẻngồicạnh.Thấycậutatỏrakhóchịu,tôiphảinắmlấycánhtaybụbẫmcủaKaoruđểngănconbélại.Conbénắmchặttaytôibằngnămngóntaybéxíu,nhìntôiháohức.

TôixuốngtàuởtrạmMotoyawata.TrênđườngđếncănhộcủaYasue,tôitựhỏimìnhsẽkểgìvớibạn.Sẽổnthôi,tấtcảsẽồnthôi,tôitựnhủ.LầncuốicùngtôiđếnnhàYasuelàtrướckhinghỉviệc,vậylàđãmộtnămrồi.Dọcđườngraytàuđiệngiờđâymọclênmộthiệuthuốc,mộtcửahiệuchothuêđĩa,mộthànghoavàmộtnhàhànggiađình,trôngthậtlạlẫm.

Yasueđangđứngđợitôitrướckhunhà.Vừathấytôi,côvẫytayrồichạynhanhđếnngắmKaoru.

Page 10: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Ôi!Nhìnnày!Embéđángyêuquá!Vậylàcậuđãlàmẹrồi!-Côhétlên,rồigiànhbếKaoru,độngtácthànhthụchơntôinhiều.Kaorutỏratưlựnhưthểđangnghĩxemmìnhcónênkhóchaykhông.Conbéhámiệngđịnhkhóc,nhưngsauđónógiươngđôimắtto,sángnhìnsữngYasue.

-BéMikiđâu?-Tôihỏi.-Conbéởnhàbà.HìnhnhưmẹYasueđãchuyềnđếnnhàmớicũngtrongkhunày.Trướcđâybàsốngmột

mìnhởYokohama.-Thỉnhthoảngmẹgiúpmìnhtrôngconbé.Nhưngmàcólúcmìnhkhôngnhờmẹcũngđến

mangnóđi.-Côvừanóivừacười,sauđóquaylạinhìnKaoru:-Bécontênlàgìnào?Conlàbégái,phải

không?-CháulàKaoru.Cháuchàochạ.-Yasuecườigiòngiãkhinghetôigiảgiọngembétrảlời.

Kaorucũngnhoẻncười.Tôithấynhẹnhõmphầnnào.Quảđúngđắnkhiquyếtđịnhđếnđây.CănhộcủaYasuenằmởtầngnămtrongmộttòanhàtámtầng.Nhàcónhiềuđồđạchơnso

vớilầncuốitôiđếnnêntrôngcũngbừabộnhơn.Cónhiềuhìnhvẽnguệchngoạctrêncánhcửafusumabằnggiấytrongphòngtatami,mộtcănnhàbúp-bêvànhiềusáchảnhrảikhắpsànnhà.

-Hồimìnhmuathìđâylảcănhộmới,nhưngđãnămnămrồi.Chồngmìnhtoànhứasẽbỏthuốcnhưngđếngiờvẫnhút.CònMikigiờđãlàthiêntàivẽtường.

Yasueđưatôiđôidéplê,mỉmcườivớivẻcôbiếttôinghĩgì.Tôingồixuốngghếsofavàmởlời:

-Yasue,mìnhcầncậugiúp.-Cậucầngìnào?-Côungdunghỏivọngratừnhàbếp.Hìnhnhưcôđangphatrà.Hítmộthơithậtsâu,tôibắtđầukể:-Thựcra,đứabénàykhôngphảiconmình.Thờigianquamìnhcógặpgỡmộtngười...Đây

làconanhấyvớingườivợtrước.Côấyphảilòngmộtngườikhácvàbỏhaibốcon,vìvậyanhấymangconđếnchỗmình.Bọnmìnhđangsốngcùngnhau,ítralàsốngcùngnhauchođếnbâygiờ.Họvẫnchưalyhôn.Dĩnhiênsaukhilyhôn,anhấysẽcướimình.Nhưng,thỉnhthoảnganhấylạiđánhconbé.Gầnđâyanhấytoànsayxỉn,nên...nênmình...mìnhphảibỏtrốn.Vàmìnhsẽcònchạyxanữa.Mìnhkhôngmuốngâyrắcrốichocậu,Yasue,nhưngmìnhthậtsựcầncậugiúp.

Tôinói liềnmộthơi.Yasuexuấthiệnvớihai tách trà,đứng lắngnghechămchúđếnđộquêncảđặtxuốngbàn.TiếngđộngduynhấttrongphònglúcnàylàtiếngoecủaKaoru.

-Kiwa,cóphảihắntalà...Cậuhiểumìnhmuốnnóiđếnaimà...-Yasuengậpngừng,rốtcuộccôcũngnhớđặthaitáchtràxuống.

-Không,khôngphảiđâu!Mìnhđãchiatayconngườiđótừlâurồi.Tôinhớ lạichuyệncũ.TôiđãkểhếtvớiYasuevềngườiđànôngđó, tâmsựvớicômọi

Page 11: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

phiềnmuộncủamình,giốngnhưtôivẫnlàmkhicảhaicònđihọc.Mỗicuộcđiệnthoạigọiđếncôngàymộtnặngnềhơn,vàkéodàihơn.TôinhớlúcđóMikichỉmớihaituổi.Yasuechắchẳnrấtmệtmỏikhiphảichămsócconnhỏvàquánxuyếnviệcnhà,nhưngcôvẫnkiênnhẫnnghetôikểlểchotớikhitôichuẩnbịcúpmáy.Nhưngkhinóigầnxongcâuchuyện,côlạikhuyêntôihãychấmdứt.“Mìnhchánngấylênrồi,nênnếucậucònnóivềhắntathìđừnggọichomìnhnữa”...BìnhthườngYasuerấtmềmmỏng,ítkhinàocôtỏracứngrắnnhưvậy.Tấtnhiên,cuốicùngtôicũngnhậnrakhôngphảicôcảmthấymệtmỏikhinghetôikểlểmọiđiều,màcôchỉmuốntốtchotôi.

-Mayquá.Gãđóđúnglàđịangục.NhưngmàKiwanè,cậukhôngthểbỏchạynhưvậy.Cậucóthểnóichuyệnkhianhấytỉnhtáomà,đúngkhông?Nếucậuchiasẻvớianhấy,cậucóthểgiảiquyếtđượcvấnđề.

TôinhìnYasue,ngườibạnluônđưarachínhkiếnvàkhôngbaogiờngạinóithẳngchomọingườibiếtnhữngsuynghĩcủamình.

-Cậubảocậubỏđivìanhấyhayuốngrượuvàđánhcon,nhưngcậuthậtsựcholàmìnhcóquyềntướcđoạtđứabékhỏibốnóhaysao?Làmvậyđốivớiđứanhỏcòntồitệhơn,chỉtộichonó.

Tôinhớkhi chúng tôi còn là sinhviên, cómộtgiáosư luônhút thuốc tronggiờdạy,vàYasueđãđứng lênyêu cầu thầykhônghút thuốc.Cô luônnóiđiềuphải.Người thầyđóđãkhônghútnữa,ítnhấtlàkhôngcònhúttronggiờcủachúngtôi.

Trongmộtchốc,tôitưởngcảhaiđangsốnglạikhoảngthờigianấy,cáithờimàchúngtôicònlànhữngnữsinhmálấmtấmmụn.Phíatrêntấmbảngđen,thầygiáoviếtchichítnhữngcụmtừtiếngPhápmàchúngtôikhôngthểhiểunổi;trongkhicảhaiđangnghelỏmnhữngsinhviênkháctángẫurômrảngoàihànhlang.Ngoàicửasổ,câytùngbáchvớinhữngcànhlákhẳngkhiuđangtắmtrongánhmặttrời...

Tôikhóclúcnàochẳngbiết.Tôicúisụpngười,mặtúpvàogốinứcnở.Mìnhxinlỗi,Yasue,mìnhvôcùngxinlỗi.Hãythứlỗichomình.Mìnhkhôngthểquaylại.Cậucủabâygiờvàcậucủangàyxưachẳngthayđổigì,nhưngmìnhthìkhông,mìnhđãkẹtởhiệntạinghiệtngãnàymấtrồi.

-Nào,đừnghiểulầmýmình.Mìnhkhôngbảocậuquayvềngaylậptức.Cậucóthểởđâybaolâutùyý,nhưngcậukhôngthểbỏđinhưvậy.Khibìnhtĩnhlại,cậuhãyvềnhàvànóirõmọichuyện,nhé?Tốtnhấtlàcảbangườihãyởcùngnhaunhưmộtgiađình.

Bangườichúngtôiư-bố,mẹvàKaoru?Tôithậmchíkhôngthểngẩngđầulên.cốgắngkìmtiếngnứcnởđangvỡòabêntrongnhưchựcphuntrào,nhưngkhôngthể,toànthântôirunbầnbật,nướcmắtvànướcmũituônranhòenhoẹt.

Quábốirối,Yasuetìmcáchanủitôi:-Mìnhđãmangchobạnbègầnhếtđốngđồchơivàquầnáo lúcbécủaMikirồi,nhưng

mìnhvẫncòngiữlạimộtít,mìnhsẽđưacậusaunhé?Cậuởđâybaolâucũngđược.Đừngbậntâmđếnchồngmình.Cậunhìnthấytròchơinàybaogiờchưa?Kiểumớiđấy,vừarahồitháng12. Đợt Giáng sinh vừa rồi chồngmình phải xếp hàng cả đêmmớimua được, cậu tin nổikhông?Mangvềnhàrồithìanhấychơihànggiờ.Cứngồichếtcứngmộtchỗmàchơi.Nêncậu

Page 12: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

chẳngcầnđềýđếnanhấylàmchi,cònmìnhrấtvuinếucóngườitròchuyệncùng.Cậuđừngkhócnữanhé,Kiwa.

-Mìnhxinlỗi.Cảmơncậu.Khókhănlắmtôimớithốtrađượcnhữnglờiđó.VàrồitôiquyếtđịnhdùthếnàotôicũngkhôngthểlàmphiềnYasue.Tôikhôngthểđẩy

tráchnhiệmcủamìnhsangcô.Nghĩalàtôisẽkhôngbaogiờkểcônghesựthật,bấtkểtôisẽđaukhổđếnthếnàonếucứgiữnótronglòng.

Tốihômđó,chồngYasue,Shigeharu,mangvềmộttúiđậunànhsấykhô.TôiquênmấtđãđếnlễhộiSetsubun,ngàymọingườinémđậuđềxuađuổivậnxui.KhiShigeharuđeomộtcáimặtnạquỷbằnggiấyvàvungđậukhắpphòngkhách,Kaoruthấyvậyòakhóc,rồiMikicũngkhóctheo.

Shigeharutăngcânkhánhiềukềtừlầncuốitôigặpanh.Cuộcsốngcủamộtgiađìnhbìnhthườnglàvậyđây,tôinghĩ,mộtngườibố,mộtngườimẹvớimộtđứacon.ĐúngnhưYasueđãkể,saubữatốiShigeharudánmắtvàotròchơi.

Page 13: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày4tháng2Tôi đểKaoruở nhà với Yasue rồi lên tàu tuyến Sobu đếnKichijoji, sau đó đổi tuyếnở

Inokashira.Đâychínhlàconđườngtôiđãđibộhômqua,nhưngtôicủangàyhômnayđãkháchẳn.Tôicảmthấynhẹnhõmvôcùng,nhưthểvừađượctáisinh.Mọithứrồisẽổnthôi.

Nhưngkhiđếngầncănhộcủamình,timtôibắtđầuđậpmạnh.Hìnhảnhcảnhsátđangvâyquanhtòanhàvụtquatâmtrí.LúcởnhàYasuesángnay,tôiđãđọckỹmọitrangbáonhưngkhôngthấythôngtingìvềchuyệnxảyrahômtrước.Nhưvậymọichuyệnvẫnổn,tôitựnhủ,cốxuađinhữnghìnhảnhđángsợđanglởnvởntrongđầu.Ngàyhômquachẳngxảyrachuyệngìnghiêmtrọng.Chẳngcóchuyệngìnghiêmtrọngđếnmứcbáochíphảiđưatin,tôitựnhủkhivộivãtiếnvềcănhộ.

Cănhộmộtphòngtôivừathuêbốnthángtrướcgiờđâytrônghoàntoànxalạ.Tôilấyramộttậpgiấytờcấtởngăntrốngtrongtủđựnggiàygắntường,lụctìmbìthưtừcôngtybấtđộngsản,sauđóbướcvàophòng.Tôinhấcốngngheđiệnthoạidướisànnhàlên,kêu“A”đểthửgiọng.Nhậnthấygiọngmìnhkhônghềrunrẩy,tôiyêntâmbấmsố.

-TôilàKiwakoNonomiyaởhộ102tòanhàSkyHeightsđây.-Giọngtôivẫnổn,hoàntoàntựnhiên,khôngmộtchútlolắng.

Phíabênkiađầudây,mộtngườiđànôngcấtgiọngtửtếmộtcáchchuyênnghiệp:-À,vâng.CôNonomiyaởSkyHeights.Tôicóthểgiúpgìchocô?-Tôixinlỗilàmphiềnanh,nhưngbốtôivừalâmbệnhđộtngộtvàtôiphảivềquêngay...Cáchđâymộtnămtôicũngtừngnóivớianhtanhưvậy.Lúcđótôikhôngnóidối,nhưng

giọnglạirunvìlolắng,giậndữvàtuyệtvọng.-Ngaycảkhicôtrảnhàngay,tôierằngcôvẫnphảiđóngtiềnthuêcủathángtớibởivìhôm

naycômớiliênlạcvớichúngtôi.Côcóđồngýkhông?-Đượcthôi,khôngsaođâu.-Vậythìkhinàoquyếtđịnhxongthờigianchuyểnđi,mờicôghéquavănphòngchúngtôi.

Côcầnđiềnvàitờđơn.Vàđừngquênmangtheochìakhóanhà.-Tôikhôngthểgửie-mailchoanhđượcsao?Thậtsựtôiphảiđirấtvội...-Chúngtôimongcôđếntrựctiếp.Nhưngtìnhhuốngcủacôquảlàkhẩncấp.Chắccôkhông

phảichuyểnđingayhômnayhoặcngàymaichứ?Tôisẽgửicôcácmẫuđơn,côxemquanhé?Rắcrốiquá,chỉ làcănhộmộtphòngngủ, lúcthuêhọthậmchícònkhôngyêucầumình

đóngtiềnđặtcọchayphíđặcbiệtchochủsởhữu,tôinghĩbụng,cảmthấykhóchịu.-Thôiđược.Tôisẽghéquavănphòngtrướckhichuyểnđi.-Tôiđáp,dùchẳnghềcóýđịnh

nhưthế,rồicúpmáy.Tôibỏvàotúiđựngráctấtcảnhữnggìmìnhtìmthấy:khăntắm,chậurửa,xàphòng,déplê,

nồicơmđiện,máycassette.Maythay,tôikhôngsắmsửamónnàocồngkềnhcả.Nhưngtấmfutonlạikhôngnhétvừatúinêntôicộtnólạibằngdâythừng,rồirútổcắmtủlạnh-đằngnàothìtủlạnhcũngtrốngtrơn.Mìnhsẽbỏtấmfutonvàtủlạnhởđâuđây?Nhữngngườicốtìnhlờ

Page 14: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

điquyđịnhvềnhữngloạirácquákhổluônvứtrácởđiểmtậpkếtrácphíatrướctòanhà.Saomìnhkhônglàmnhưvậy?Chỉcầnđừngđểainhìnthấylàđược.

Tấtcả“bằngchứng”vềcuộcsốngcủatôitạichốnnàytrongvòngbốnthángquađựngvừakhítnămchiếctúi.Ghémắtquachiếclỗnhỏtrêncửađểbiếtchắckhôngcóaibênngoài,tôimởcửarồilầnlượtnémtừngchiếctúiraxa.Nghetiếngchânđixuốngcầuthangcủangườiđànôngsốngởcănhộtầngtrên,tôibỏchạyvàonhà,hồihộpđếnđộkhôngdámthở.Dùchẳngcógìnguyhiểmnhưngtôivẫnnínthởchờôngtađikhuất.

TôighévàokhubánđồtrẻemtrongmộtcửahàngởKichijojinhưngchẳngbiếtmuagì.Tãvàsữađềucórồi,cólẽcầnthêmnhiệtkếvàmấycáitămbông.

Rồitôidừngbướctrướcmộtgianquầnáotrẻemtoànnhữngkiểugammàulamnhạt.Tôilấyrahaibộáoliềnquần,mộtcặpquầnjeansbéxíuvàngắmnghíamộtchiếcáolendàitaykiểudángthanhnhã-áodànhchotrẻconnhưnggiáthìđắtngangáongườilớn.Tôibỗngnhớrahainămtrước,mìnhcũngđứngngaytạitầngnày.Vìtránhgianhàngquầnáophụnữ(nơilầnnàođếntôicũngghévào)nêntôiđãlạcđếnđây,đểrồimêmẩntrướcnhữngbộđồtrôngchẳngkhácgìđồbúpbê.Tôiđã thỏa thíchcầmmớđồbéxíu trong tay,đưarasángngắmnghía,vuisướngvôngần.

Chìkhimắtrươmrướmvàgầnnhưngồibệtxuốngmớquầnáotíhon,tôimớitựanủibảnthânrằngngườiđànbàtộinghiệplúctrướcđãkhôngcònnữa.Giờmìnhchẳngcólýdogìđểkhóc,mìnhđãcóKaorurồi.

Cuốicùng,tôimuamộtbộáoliềnquầnviềnlông,mộtchiếcyếm,vàiáolót,thứcănembéđónghộpthủytinh,túiđựngđồloạimỏng,vàmộtconvịtbằngvảibôngxù.Tấtcảhết16ngànyên.Ghéquakhubánđồănởtầnghầm,tôimuamộtbánhkemchoYasuehết2.500yênnữa.

Tôicótàikhoảngần40triệuyêntrongngânhàng.Đólàkhoảntiềnbảohiềmbốtôiđểlạikhiôngquađời,cộngvớisốtiềnđặtcọc,tiềntiếtkiệmtôitíchlũyđược,vàkhoảng800ngànyêntôidànhdụmkhicònđilàm.Vớimộtphụnữđơnthân,đâyquảlàsốtiềnkhổnglồ,nhưngnóchẳngcóýnghĩagìvớitôichođếntậnhômqua.Bâygiờmọichuyệnđãkháctrước.Kaoruvàtôisẽsốngnhờvàosốtiềnnày.Chắchẳnđâylàlýdobốđãđểlạitiềnchomình,tôinghĩ.Nhưngbấtkểbâygiờtôicóbaonhiêutiềnchăngnữa,tiềncũngđâuthểcònmãi.Tôiphảitằntiện.Saukhicẩnthậngấptờhóađơnmuahànglạivàchovàoví,tôirờicửahàng.

Tốiđó,lầnđầutiêntôitắmchoKaoru.Yasueđềnghịgiúpmộttay.Côbướcvàophòngtắm,ngườivẫnmặcnguyênquầnáo.Tôikhôngthểbảovớicôtôichưatắmchoembébaogiờ.TôisợmìnhlàmrơiKaoruvàonướcnóng,hoặcxàphòngkhiếntôitrượttay,vậynêntôicứlóngngóngmãichotớikhiYasuehétlên:“Lầnnàocậucũngtắmconbécẩnthậnvậyhả?Mùahèthìđược,nhưnglúcnàyđanggiữađông-cậuphảinhanhlênkhôngthìnócảmlạnhmất”.Cônóivớivẻmộtbàmẹđầykinhnghiệm,rồinhanhnhẹngộiđầuchoKaorumặckệnóđangkhócòa.Ngườicôcũngthấmướt.Khitắmconbéxong,tôiômlấynórồichầmchậmnhúngngườisâuxuốngbồn.“Gọimìnhkhicậuxongnhé.Mìnhđợingoàibồnrửa”,Yasuenóirồiđểcảhaiởlại.

Tôiquansáttấmthânnhỏxíu,trắngngầncủaKaoru.Đôitay,bànchânvàcáibụngcủaconbétrắngnhưthểđangtanratronglànnướcấmvậy.Nóđãthôikhóc;tôinhìnthấynụcườichựcnhoẻnratrênkhuônmặtđángyêuđó.“Béconthấynướcấmcóvừakhông?Conthích

Page 15: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khôngnào?”Conbénhìntôithíchthú,miệnghánhỏ,trôngvôcùngđángyêu.TôibếKaorutraochoYasueđãđợisẵnởbồnrửa,rồigộiđầu.Yasuethầmthìvớiconbé.

Lúctôirakhỏiphòngtắm,KaoruđãmặcbộáoliềnquầnvàđangcườinắcnẻtrongvòngtayYasue.Tiếngcườicủanólàmbừngsángmọivậtxungquanh.NụcườicủaKaoruthậtquáđỗingọtngào.

Page 16: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày5tháng2Kaoruthứcgiấckhoảng4giờsángvàkhócsuốttừđó.Tôithaytã,chobú,bếlêndỗdành,

nhưnglàmthếnàonócũngkhôngngưngkhóc.Tiếngkhóccủanóvangkhắpcănhộtĩnhlặng.Tôilặngnhìnconbé,lòngdạrốibời.Kaorulakhócbằngtấtcảsứcmạnhcótrongcơthểbénhỏ.Conbégàoto,rồithởdốc,hơithởđứtđoạnnhưbịnghẹn.Saoconkhôngnínkhóc?Saovậychứ?Tôiômnóvàolòng,bướctớibướclui.Nócứkhóctonhưvậythìmọingườisẽthứcdậymấtthôi.TôiđịnhbếKaorurangoàidạomộtlátthìnóđãọisữara.Tôihoảnghốtchộplấymiếngkhănướtlaumiệngchoconbé,sauđóchùisạchsữatungtóetrênsàntatami.

TôicảmthấyKaorukhôngổnchútnào.Nhưngtôikhôngthểđưanóđếnbệnhviện.TôikhôngcóThẻkhámbệnhcủaKaoru,cảsổtheodõisứckhỏebàmẹvàembénữa.Làmthếnàobâygiờ?Kaorucứkhócmãikhôngthôi.Tôithấyhoamắt.

Cánhcửafusumakéonhẹ,Yasuemặcbộáongủbướcvàophòng.“Conbémớinônà?”CôhỏivàbếKaorutừtaytôi,cởiquầnáochonó,dùngkhănướtlauquanhcổ,rồimặcchonóchiếcáosạchtôivừađưa.Côquầyquảrabếprồitrởvàovớimộtbìnhnướcsánhvàngmàcôbảolànướctáo.Kaorubúchùnchụt.“Mìnhmuốngiúpcậulắm,nhưngmìnhkhônggiúpđượcnhiều”.Tôigậtđầu.“Cậuđãgọibốđứabéchưa?ítracậucũngnênnóichoanhtabiếtcậuđangởđâuchứ,đúngkhông?”Tôilạigật.YasuevỗvềKaoruvàkhôngnóigìthêmnữa.Tôichỉbiếtđứngnhìncảhai.

Khoảng5giờhơn,saukhilảđivìkhócnhiều,Kaorucuốicùngcũngthiếpngủ.Tôisờtránconbénhưngkhôngthấysốt.Yasue,vớiđôimắtngáingủ,chúccảhaingủngonrồirờiphòng.Cănhộtrởlạiyênắng.Tôikhôngthểchợpmắtđượcnữanênngónghiêngcácgáysáchchoquathờigian.Trêngiákhôngcónhiềusáchnênchỉsaumộtlúc,tôiđãđọchếtcáctựa.CuốnTừđiểnChămsócbédàycộmbỗngđậpvàomắt,tôilấynóxuống.Cuốnsáchđãốvàng,cólẽmẹYasuemangnóđếnkhicôsinhMiki.Lúctôilướtquacuốnsách,mộtmẩugiấykẹpgiữacáctrangrơira.Hìnhnhưđólàmộtmầuquảngcáo.

Trênđầumẩugiấylàdòngchữnguệchngoạctotướng“CHÀOMỪNGĐẾNVỚIGIAĐÌNHTHIÊNTHẦN”.Dòngtiếptheolàcâukhẩuhiệu“Chỉkhitaytrắng,chúngtamớithậtsựtựdo”.Cómộtbứchìnhthiênthầnxấuxí,cólẽdotrẻconvẽ;dướinólàbứcảnhmờđượccắtratừđâuđókèmtheomấycâudẫnchứngcủanhữngngườiphụnữtrongảnh“ỞGiađìnhThiênthần,tôiđãhọccáchbiếtơnnhữngđiềuthườngngàytrongcuộcsống”,“Saukhimẹtôiđượcbácsĩthôngbáobàchỉcònsốngđượcbathángnữa,bàđãdọnđếnGiađìnhThiênthầnvàbàvẫncònđây, tính tớibâygiờđã làbanămrồi”, “Con trai tôimắcbệnhchàmbộinhiễm[4],thằngbévôcùngkhốnkhổchođếnkhitôitắmchonóbằngNướcThiênthần.Bâygiờdadẻcủanóđãhoàntoànlànhlặn”.Mấycâunóinàynghenhưlờiraochomộtkiểutínngưỡngmới,nếukhôngthìlàtròlừagạt.TôitựhỏitạisaomẩuquảngcáonàylạicótrongsáchcủaYasue,đoạnđặtnólạichỗcũ,vàtiếptụclướtquacáctrangcònlại.

Mộtloạtcáccănbệnhcủatrẻnhỏđậpvàomắttôicùngmộtlúc:bạiliệt,sởi,thủyđậu,banđào...nếutìnhtrạngnônọevàtiêuchảydiễnradaidẳng...khisốt40độhoặchơntrongsuốtbangày...Tôirờimắtkhỏicuốnsách,nhìnKaorukhôngchớp.Bấtchợt,tôinhậnrađứatrẻđangnằmsayngủkiacóthểngừngthở,cảmsốthoặcnônọebấtcứlúcnào.Tấtcảhoàntoànlàlẽtựnhiên,chỉcóđiềutôichưatừngnghĩđếnnhữngđiềuđó.Lúcnhìnconbécườivớitôi,tôicứngâyngôtinrằngnósẽmãicườinhưthế.Tôithậtngungốc.Kaorutrướcmắttôikhông

Page 17: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cònlàhìnhảnhtưởngtượngcủatôinữa,nóđãlàmộtthựcthểthậtsự,cóthểnônọevàbịtiêuchảy.

Tôiđóngcuốnsáchlại,hyvọngcóthểngănđượcnỗilolắngđanggặmnhấmtâmtrímình.Lẽramìnhđừngđụngđếnnó,tôilầmbầmđỗtộichoquyểnsáchvìđãgâychotôinhữngbốirốivừarồi.Dùsaođinữa,tôicầnchợpmắtmộtchút.Bâygiờmìnhsẽđingủ,ngàymaihãynghĩtiếp.Tôitắtđènvàtrườnvàonệm.Nhưngcàngcốnhắmmắt,tôilạicàngthaothức.

Page 18: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày6tháng2Sánghômsau,Yasuechỉtôicáchlàmthứcănchoembé.Bầutrờibuổisángtrongxanh,

phòngkháchngậpánhnắngmai.Mikiđangxemphimhoạthình.Kaorungồitrênsàn,lưngtựavàoghếsofanhưgắnchặtvàođó,miệngngậmnúmvúcaosu,chânđáliênhồi.Thithoảng,MikingóvềphíaKaoruvàcườivớiembéđangchơivớimấycáingónchâncủamình.

LúctôiđangnghiềnnátmẩubíngôbốckhóithìYasuehỏi:-BéKaoruđượcmấythángvậy?Sáuhaybảy?Tôisửngsốtđếnđộkhôngthểđápngay,

nhưngsauđónhanhchónglụclạitrínhớ:-Đượcgầnsáuthángrồi.TôikhôngbiếtchínhxácKaorurađờingàynào.Nghenóingàysinhdựkiếncủavợanhlà

ngày25tháng8.NhưngđólàngàycôấymangKaorutừbệnhviệnvềnhà,nênKaoruhẳnđượcsinhvàokhoảng20tháng8,hoặccóthểlà15.

MìnhsẽcoinhưKaorubébỏngcủamìnhcómặttrênđờivàongày30tháng7.Nhưngnếuvậy,khilớnlên,béconđángthươngcủamìnhsẽkhôngđượcbạnhọctặngquàsinhnhậtvìngaykỳnghỉhè,tôinghĩbụng,lúcđótôivẫncònthongdonglođếnnhữngchuyệnvụnvặtnhưthế.

-Conbésinhngày30tháng7,tínhrađượcsáuthángrồichứ.Thờigiantrôinhanhthật.-Tôichữalại.Đúngvậy.Kaorubâygiờlàcongáitôi.ĐứabétôiđặttênlàKaoruđãđếnvớithếgiớinàynhưvậy.

-VậylàconbéthuộccungSưTử.-Yasuenói.Dườngnhưcôđịnhnóithêmgìnữa,nhưngrồichỉcườicười.

Buổitrưa,tôiđútKaoruănmónmàtôivàYasueđãchuẩnbịhồisáng,gồmcàrốtvàbíngôluộcchín,nghiềnnátvớinhaucùngmóncháotrộnraubi-na.ThấyMikichămchúnhìnphầnthứcăn,tôihỏiconbé:“Cháuănmộtchútnhé?”NhưngMikigắtlên:“Cháuđâucònlàembé!”NhưngrồinóchămchúnhìntôiđútKaoruăn,thậmchícònhámiệngramỗikhiKaorulàmvậy.Trôngconbécựckỳdễthương.

Tôibắtđầumơmàng.MìnhđãmangKaoru,đứabésinhngày30tháng7,đếnnhàYasuebạnmình.Khôngcógì

phảilolắngcả,mìnhđanghạnhphúcvàmãnnguyện,lúcnàykhôngcógìquantrọngbằngthựcđơnchotốinay.MìnhcóthểquayvềnhàvànấuthứcănchocongáitheocôngthứcYasueđãchỉ-trongmộtthoángtôigầnnhưtinrằngmìnhđangsốngmộtcuộcđờibìnhdịvàêmấmđếnnhưvậy.

Không,khôngphảilàảotưởng,tôicốgắngtựthuyếtphụcmình.Mìnhkhôngmơ.Đâylàthực.Mìnhđangsốngmộtcuộcsốngbìnhthường.Đâylàcuộcsốngcủachínhmình:cảnhrángchiều,phimhoạthìnhcholũtrẻ,soạnbữatrưatrongbếp,cườiđùa.

-Miki,hếtphimhoạthìnhrồicon.Nhìnthấymànhìnhtiviđãchuyềnsangxanh,Yasuetắtbăng.Mộtđoạnquảngcáoồnào

Page 19: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

thếchỗ.TôiđútthìacháochoKaoru,nhưngđútthếnào,conbévẫnnhèhếtra.Yasuebảoconbémớibắtđầutậpăndặmnênchừngđóđãđủ.TôicẩnthậnlaumiệngchoKaoru.

Mộttờbáonằmchỏngchơtrênghếsofa.TaybếKaoru,tôichậmrãiđếnnhặttờbáolênvàlậttừngtrang,mắtvờnhưđangnhìnmànhìnhtivi.Báongàyhômquavàhômkiavẫnkhôngđăngtintứcgì,chắchômnaycũngvậythôi,tôitựnhủ,cảmthấybồnchồnkhôngkémhailầntrước.KhônglẽhọkhônghềtìmkiếmKaoru?Khônglẽnào.Chắcbáochưađưatinthôi.Vậylàmsaomìnhbiếtcảnhsátđangđiềutrađếnđâu.Họbiếtđượcgìrồi?Họsắptìmramìnhchưa?

-Chuyệngìvậy?Tintứccógìđánglosao?TôigiậtbắnngườikhinghegiọngYasue.TôingẩngđầulênvàtrôngthấyYasueđangnhìn

mìnhchằmchằmtừquầybếp,mớinhậnramìnhđanglùngsụctừngtrangbáo.-Nhântiệnđây...-Giọngtôilắpbắp.Nuốtnướcbọtđánhực,tôicườimỉm.-Mìnhhỏiđiềunàyhơithiếutếnhị,nhưngGiađìnhThiênthầnlàcáigìthế?-Tôichuyểnđềtài.Phù.

-Ôi,Chúaơi!Cậuxemrồihả?-Yasuexấuhổthétlên.-TốiquamìnhxemcuốnTừđiểnChămsócbécủacậu,thấytờrơikẹptrongđónênmới

thắcmắcvậymà.-Tôicườicười.-BâygiờbéMikigầnnhưhếtbệnhrồi,nhưngnămlênba,nóbịchàmbộinhiễmrấtnặng.

Nóngứanênkhócsuốt.Lầnnàomìnhdắtnórangoài,aicũngnhìnmẹconmìnhbàntán,mìnhmuốnphátđiênlênđược.Lúcnhìnthấytờrơitronghiệusách,mìnhmớigọichohọ...giốngnhưlàcùngđườngrồivậy,cậubiếtđó,mìnhsẵnsàngthửmọicách.

Nhưnghóarabọnhọlạilàmộtnhómngườicuồngtínlạlùng.Cảmthấyyêntâmkhiđãláicâuchuyệnrakhỏichủđềtintức,tôigậtgùvớiYasuevàgiục

côkểtiếp.-Mìnhchỉnghĩhọsẽgửichomìnhthứgìđóđểchữabệnh,giốngnhưthựcphẩmhữucơ

haydượcthảovậy,nhưngkhôngphải.Cáchhọbuộcmìnhthamgialàmmìnhphátkhiếplênđược.Bâygiờcórấtnhiềunhómtínngưỡngkỳquặc lắm.CậunhớTanihọcchungvớibọnmìnhởlớptiếngPhápchứ?Cậuấyđangđâmđầuvàonhữngbuổitụhọpkỳlạ...

SaukhikếtthúccâuchuyệnvềcôbạnhọccũTani,Yasueuểoảihỏi:-ChiềunaymìnhsẽthamdựNgàyhộiphụhuynhởtrườngmẫugiáocủaMiki.Cậucómuốn

đicùngkhông?-Thôi,đểmìnhởnhà.SaukhiYasueđikhỏi,tôicảmthấybồnchồnkhôngyênnênquyếtđịnhđưaKaorurangoài.

TôiđộichoconbéchiếcmũcũcủaMiki,đặtnótrongchiếcđịuđeotrướcngựcmàtôivừamuahômtrước,sauđóquàngkhănlại.NhưthếnàysẽkhôngaicóthểnhìnthấymặtKaoru.Tuyvậy,suốtquãngđườngđếngađiệnngầmvàkhiởtrêntàu,tôivẫnkhôngsaorũbỏđượccảmgiácrằngmọingườicứnhìncảhaichằmchặp.Tráivớilolắngcủatôirằngconbéthếnàocũngkhóc,Kaorutỏravuivẻsuốtquãngđường,oevàcườivớitôikhôngngớt.

Saunhiềulầnđổitàu,tôiđãvềlạicănhộcũ.Tôingónghiêngxungquanh,nhưngchẳng

Page 20: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

thấyaitheodõikhunày.Trêntủlạnhvàtấmfutontôivừavứthômtrướccóđínhmộtmầugiấyyêucầuchấpthuậnvứtbỏloạirácquákhổ.Tôilờđirồibướcđếnkiểmtrahộpthư.Bêncạnhmộtvàitờrơilàbìthưtừcôngtybấtđộngsản.Tôiđútvàotúixáchrồinhanhchóngquaytrởlạigađiệnngầm.

KhônghiểusaotôicứthấyhìnhảnhcảnhsátbaovâycănhộcủaYasue.Tựrủamìnhthậttrẻcon,tôicốmườngtượngranhữngcảnhtươisánghơn,nhưngvẫnkhôngsaoxuahìnhảnhđángsợấyrakhỏiđầu.

Họsẽbắtmình?HọsẽcướpKaorukhỏitaymình?Conbéđangngủngonlành,mánóápvàongựctôi,còntayphảighìchặttayáolentôiđangmặc.Bọnhọsẽkhôngbaogiờbắtđượcmìnhvàconbé.Mìnhsẽkhôngbuôngnórađâu.Sớmhaymuộnmìnhcũngsẽrờikhỏiđâythôi.Nhưngmìnhbiếtđiđâu?

Khônghềcóbóngdángcảnhsátởcănhộ.YasuevàMikiđangđứngcùngnhautrênhànhlang,nắngrọisángrựccảhai.“Cậuđiđâuvậy?Khóacửanhốtngườitaởngoàinhàmình-thậtkhôngthểchịunổi!”,Yasuehétlên.“Thậtkhôngthểchịunổi!”,Mikilặplại.

Page 21: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày7tháng2ChiềuhômđótôiđểKaoruởnhàvớiYasuerồiđiđếnvănphòngcôngtybấtđộngsảnđể

gửilạichìakhóanhà.Mộtcôgáigiảiquyếtthủtụcchotôi.Tôitưởngcôsẽnóigìđóvềcáctúirácởngoàicănhộ,nhưngdườngnhưviệctôitrảnhàchỉlàchuyệnthườngtình.

Xongviệc,tôighémộthiệucắttócởKichijoji.Thợcắttócluônmiệnghuyênthuyên,nhưngtôichẳngbuồngópchuyện,chỉchúimũivàomấytờtạpchíphụnữ.

Tôithấygượnggạokhilướtquanhữngtrangtrànngậpcácbộsưutậpmớinhấtcủacácnhàthiếtkếhàngđầu.Mấynămtrước,chắchẳntôiđãmảimêvớinhữnghìnhảnhnày,dogiá,hoặcđắnđobộváynàyđicùngđôigiàyhaychiếctúinàothìhợp,rồiđếmtừngngàychođếnkỳlương.Giờđây,mọithứdườngnhưtrởnênlạlẫmvớitôi.

Tấtcảnhữngbộváytrướcmắttôibâygiờchỉlàthứphùphiếm,tựanhưbảnCindyLaupermàcửahiệunàyđangmở.

Tôivứttờtạpchíphụnữsangmộtbênrồicầmlêntờtinvắnhàngtuần.Mắttôidừnglạigiữatrang.Dòngtíttôđậmvắtngangtrang“Lậtlạinhữngvụchấnđộngnămxưa”.BàibáoviếtvềhậuquảđểlạisauvụchiếcxebuýtbốccháyởShinjukucáchđâynămnăm,hayvụnhiễmđộccủahãngbánhkẹoGlico-Morinagahồinămngoáinhưngđếnbâygiờvẫnthuhútsựchúýcủacôngchúng,vànhiềuvụviệckhác.“Mấttíchmộttháng:BắtcócbétraiởOsaka”.Dòngchữtứcthìđậpvàomắttôi.Cáchđâyhainăm,mộtbésơsinhbịbắtcóctừmộtbệnhviệntưởOsaka.Thủphạmlàcặpvợchồnghiếmmuộn;họlẩntrốnvànuôinấngđứabéchođếnngàybịbắtmộtthángsauđó.Tôisợbịnghingờnếuquáchămchúvàobàibáo,nênvờđọcmẩutinphíatrênvềmộtvụgiếtngườitrảthù,chỉcómắtlàvẫndánvàovụbắtcóc.Bốmẹcậubétừchốitrảlời,chỉxinđượcđểyên,còncậubégiờđãlớnlênbìnhthường;nhữngngườihàngxómđượcphỏngvấnchobiết,họthấyđôivợchồngthườngđidạocùngcontraivàocácngàycuốituầnvàngàynghỉ.Ngườithợchuẩnbịtháokhănchoàngra,nêntôigấptờbáolại.

Tôi cốbình tĩnh rútví trả tiền,nhưng tay cứ runcầmcập làmđánh rơihếtmớ tiềnxuxuốngchân.

Tôivộirờikhỏihiệulàmđầuvàlêntàu,thậmchíkhôngnhìnđếnkiểutócmớitronggương.Cảmthấyớnlạnhsaugáy,tôisờtaylênvànhậnratócđãđượccắtcao.Đólàkiểutócthịnhhànhbấygiờ.

Khivềđếncănhộ,Yasuecườirũkhitrôngthấykiểutócmớicủatôi,rồicứđưatayvuốtphầngáytrốnghoác.Kaorurõràngkhôngnhậnratôivớimáitócngắncủn,conbélahétđiêncuồngkhitôibếnólên.

Mìnhđãphạmtộigiốngnhưđôivợchồngtrênbáohainămtrước,tôivừavỗvềKaoruvừanghĩ.Không,chuyệncủamìnhhoàntoànkhác,tôitựnhủ.Chắcsẽcóngườinàođó,Chúachẳnghạn,thôngcảmchomình.Tôicốgắngthuyếtphụcbảnthân,nhưngmộtphầnkháctrongtôivẫnkhôngngừngchấtvấn:vậythìchuyệncủamikhácởchỗnào?Chẳngphảihànhđộngcủamicũngsaitráiđósao?Đókhôngphảilàtộiácsao?

Page 22: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày8tháng2KaoruđượchưởngkhakháđồcũcủaMiki.ChiếctúiBostoncủatôigiờchấtđầytãgiấy,sữa

bộtvàbìnhsữacủaKaoru,cùngđốngquầnáotrẻcon.Tôisẽđihômnay,saukhiYasue,Miki,Kaoruvàtôidùngxongbữatrưa.-Cáccậuđãthuxếpổnthỏarồiđó.Mìnhtinchắcmọichuyệnsẽtốtđẹp.Đànôngluônbiết

dừnglạimộtkhiđãlậpgiađình.Maukếthônnhé,Kiwa.HồisángYasuecũngkhuyêntôinhưvậy,màkhôngmảymayngờvựcviệctôitrởvềvớibố

củaKaoru.-Mìnhrấtvuivìcậugiảiquyếtchuyệntheohướngnày.-Côđứngkềbênlúctôiđangrửa

chénbátsaubữatrưa.-Nămngoáihẳnlàmộtnămkhókhănkhibốcậuquađời,mẹcậucũngbỏđiđểlạimộtmìnhcậu.Cậubiếtkhông,Kiwa,mìnhđãlolắngchocậusuốtmấynămqua,kềtừlầnmìnhbảocậuđừngkểchuyệnvềgãđónữa.Nhưnggiờcậuđãgặpmộtngườimới,vàcậuđãcóKaoru,cậukhôngcònđơnđộcnữa.Cậuhãysớmkếthônnhé,rồicậusẽcóthêmmấynhócnữa.

Yasue,khônghềcóngườimớinào.Vàmìnhkhông thểcócon.Kaoru là tất cảnhữnggìmìnhđangcó.Ướcgìmìnhkểvớicậutoànbộsựthật.Nhưngmìnhchỉcóthểimlặng.Cậuthậttốt,Yasue,cậuthậttốtvìđãquátửtếvớimình.

Yasuehỏicáchliênlạcvớitôilúccảhaichàotừbiệtnhau.TôiviếtchocôđịachỉcủacănhộcũởEifukumàtôivừahủyhợpđồng,cùngmộtsốđiệnthoạikhôngcóthật.Tôicảmthấyvôcùngcólỗi.

YasuevàMikitiễntôiđếntrạmtàuđiệnngầm.Haimẹcondừnglạiởcửasoátvé,vẫyvẫytay.Tôicũngngoáilạivàilần,vẫychàotừbiệtngườibạnmàcóthểtôisẽkhôngbaogiờgặplại.

Vừalêntàu,chuyếnđếnTokyo,tôibậtkhóc,mặcchonướcmắtlăndàitrênmá.HailòngbàntayấmnóngvànhớpnhápcủaKaoruvỗvỗlênngựctôi.Conbénhìntôivớiđôimắttrònxoe,trongvắt.Dườngnhưnóthựcsựhiểucảmgiáccủatôi lúcnày.Dườngnhưnóđangcốgắnganủitôi.

Tốihômtrước,tôiđịnhchuyểntàuởgaMitaka,rồiđếnkhunhàcủaanhvàghévàosởcảnhsátđầutiêngặpđược.Khôngphảivì tôisợhãi,màtôihiểumứcđộnghiêmtrọngcủaviệcmìnhlàm.Tôithậmchíđãtinrằngmìnhcóthểcaochạyxabay.Nhưngsaukhitrăntrởsuốtđêm,tôibắtđầungờvựcchínhmình.TôilàmđượcgìchoKaoru?Nếuconbéốm,nếunónônọe,hoặckhinóđến tuổiđihọc...Tôikhông thểgiúpgìchonó.Nếuconbéởvới tôi,nósẽkhôngcóbố,khôngcógiađình.

-Bécưngđangcườiphảikhôngnè?Đúngrồi.Ngoanquá.Nghegiọngnói,tôilậptứcgạtnướcmắtrồingẩngnhìnlên.Mộtbàlớntuổingồicạnhđang

ngắmKaoru,conbélúcnàycốnhoàingườikhỏichiếcđịu,mặtnghếchvềphíangườiphụnữvàluônmiệngoe.-Côcóđứaconxinhquá.Côbécườithậtđángyêu.-Bàtatiếptụcnói,mắtkhôngrờiKaoru.Đúngvậy.Conbérấtngoanvàluônmiệngcười.Nụcườiconbélàmbừng

Page 23: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

sángtấtcảvàấmấpvôcùng,cóphảikhông?Tôithầmđáptrongđầu.-Bécóđôimắtsánggiốngmẹ.BàchạmvàomáKaoru.Conbéhámiệngcườikhanhkhách,

mặtápvàongóntaybà.-Nókhôngsợngườilạnhỉ.Thậtlàmộtconbélanhlợi.Bécóđôimắtgiốngmẹ.Tôilậplạitrongđầu.Giốngmẹ.Conbécóđôimắtgiốngtôi.ThấytôimộtmựcimlặngbàtalờtôiđirồitiếptụctỉtêvớitậnKaoruđếntậnlúcxuốngga

Asakusabashi.Tôixuốngởgakếtiếp,gaAkihabara.MộtthángđôivợchồngởOsakađãgiữđứabétrongmộttháng.Nhưvậylàvừađủ.Nếutôi

cũngnhưhọ,vậysaotôikhônggiữKaorutrongmộtthángnhưhọđãgiữcậubékia?Kaorucười thật tươi.Tôi cởimũ len choconbé, rồingẩngcaođầu tiếnvềkhuvực sânga tuyếnYamanote.

ỞgaTokyo,tôimuavéđiNagoyacủatàuBullet,dùchẳngbiếtnósẽtrúngụởđâu.Quakhungcửasổcủatoatàu,bầutrờiTokyodầnmấthút.

MìnhsẽkhôngbaogiờtrởlạiTokyo.Đâykhônghẳnlàquyếtđịnh,nhưngtôicảmgiácmìnhsẽxaTokyomãimãi.ÔmchặtKaorutôinhìnrangoàicửasổ.Conbéđangquansátcảnhvậtbênngoàivớivẻtưlựtrôngchẳngkhácgìngườilớn.TôichuyểnđếnTokyonăm18tuổivàgặpanhnăm26tuổi.TôitừngnghĩmìnhsẽsốngởTokyođếncuốiđời.Nhưnggiờđâytôisẽrađivàkhôngquaylạinữa.Mặttrờiđanglặnkhuấtsaumộttòanhàcaotầng.Ánhđènnê-ôngsángrựckhắpthànhphốtỏaánhvàngtrongđêm.Sànnhảy,hộpđêm,quáncàphê,việnbảotàngnghệthuật,cáctrungtâmmuasắmParcovàLaforetxadần.Buổihẹnhòđầutiên,nhữngbuổi tranh luận linh tinh cùng bạn bè, cô gái thành thị, giày cao gót, những nỗ lực khôngngừng...giờcũngxarồi.Tấtcảđãlàquákhứ.Nhữngphútgiâyngọtngào,nhữngkýứcvềtìnhyêuvớingườiđànôngđócũngđãtrôivàodĩvãng.

Nhưvậytốtchomình,tôinghĩtrongthinhlặng.Mìnhkhôngngạiđánhmấttấtcảnhữngđiềuđó.Mìnhkhôngcònlàcôgáikhixưanữa.Bâygiờmìnhlàmẹcủamộtđứatrẻ.

VừarờicửasoátvéởgaNagoya,tôitìmngaymộtkháchsạntìnhyêu[5].Chắcchắnsẽcóchỗkhôngđặtquầyđónkháchởtrước.

Vàinămtrước,tôivẫnthườngđếnkháchsạncùnganh.Anhluônmuốnđếnchỗtôi,nhưngtôithíchởkháchsạnhơn.Ởcănhộcủamình,tôisợsẽmongđợinhiềuhơnthế.Tôimonganhvẫnởbêntôichotớitậnsánghômsau.

Tôichưabaogiờnghĩmìnhsẽđếnnhữngnơinhưvậyđếnkhianhdẫntôiđếnđólầnđầutiên.Nhưnghãynhìntôi lúcnàyxem:thậmchíkhôngcómộtngườiđànôngnàodẫntôiđicùng.

Rồitôicũngtìmthấymộtchỗtên“Sanhôngầm”ởmộtngõnhỏkhuấtsauconđườngchínhđầykháchsạnchokháchdulịchthuê.Tôirónrénđivào,địnhbụngnếuthấycóngườiđứngởquầyđónkháchthìsẽquayđingaytứcthì.Maythay,khôngcóai.Tôivộimởcửavàđúttờ10ngànyênvàomáythutiềnđểnhậnchìakhóaphòng.Lấyxongchìakhóacùngtiềnthối,tôitiếnnhanhvềphíathangmáy.

Đừngkhóc,làmơnđừngkhóc,tôigầnnhưphảitựvanmìnhnhưvậylúcbướcvàophòngvà

Page 24: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

đặtKaoruxuốnggiường.Kaorukhônghềthấylạlẫmvớichiếcgiườngkhổnglồởgiữaphòng,hayánhsánghắtratừchùmđèntrầnvàthứkhôngkhínồngnặcmùihẹnhòlénlút.Conbéchỉmútngóntaycáivàoeluônmiệng.Cómộtchiếcbếpnhỏđặtởgócphòng,trôngnhưđồchơitrẻcon.Trênbếpcóphíchđiện,lòvisóngvàmáyphacàphê.Tôiđunmộtítnướcsôi,rửatách,hâmnónghộpthứcănembé,rồiđútKaoruăntrêngiường.

Dùđãquenvớiviệcđếnkháchsạncùnganhnhưngtôivẫnchưabaogiờtưởngtượngcóngàymìnhlạiởnơinàyvớimộtđứatrẻvàđútchonóăn.Tôiphìcườitrướcýnghĩđó,nhưngliềnnhậnrachẳngcógìđángcườihết.

Tôi cọ sạchbồn,vặnnướcấm, rồingâmmìnhcùngKaoru.Mặt conbégiãn ra thư thái,trôngngườilớnhẳn.Nónheomắt,hámiệngthởramộtcáchcựckỳsảngkhoái.Quảthật,tôimớibiếttrênđờicónhữngniềmhạnhphúcnhưvậy.

Tắmxong,tôiđịnhnghĩxembướckếtiếpmìnhsẽlàmgì,nhưngvừangảlưngcạnhKaoru,mắttôidíplại.Suốtđêm,tôinhiềulầnmởmắtngắmnhìnkhuônmặtKaoruđangchìmsâutronggiấcngủ.Đôimôitíhonkhẽchópchép,dãinhớtchảyxuốngmá.Tôicảmnhậnđượchơithởấmnóngcủaconbé.Ngâyngấtlạkỳ.Ngaycảnhữngphútgiâymặnnồngnhất,anhcũngchưabaogiờmang lại cho tôi cảmgiácnày.Tôi chạmvàođôimámềmmại củaKaoruvàthanhthảnnhắmmắtlại.

Page 25: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày9tháng2Tôitrảphònglúc9giờ30phútsáng.Khôngainhìnthấytôilúccòntrongkháchsạn,nhưng

đếnlúcđira,mộtcôgáivậnđồcôngsởsửngsốtnhìntôi.Tôibốirốiquayđi,vờnhưđợingườiyêu,nhưngcóvẻnhưvậycònkhảnghihơn.Tôiđànhhấptấpđikhỏi.

CảngàytôiloanhquanhởkhuNagoya,bếKaorudạoquanhtrạmtàuđiệnngầmchotớikhilạnhcóngmớiđixuốngkhumuasắmdướitầngngầm.Tôihỏixinnướcnóngởmộttiệmcàphê,phasữachoKaorubú,rồithaytãchonótrongmộttoa-létcôngcộng.Xongxuôi,tôingồinghỉmệt,ngónhữngdãyhànhlangdàihunhútnhưmộtmêcung.Dầndần,tôicũngquenvớiýnghĩmìnhvàKaorulúcnàytrôngcũngbìnhthườngnhưmọicặpmẹconkhác.Khôngaiđểýđếnchúngtôi.NgaycảkhiKaoruòakhócđỏcảmặt,vẫnkhôngainhìnchúngtôi.Nhữngngườiduynhấttiếnlạigầncảhailàvàiphụnữtrungniênhoặccụgiàthíchnựngnịuembé.“Ngoannào,bécon”,họnóivànhìnvàomắtKaoru.Khitôicốgiấumặtconbéđithìhọvỗnhẹvàomônghoặcnắnnắnbàntaytíhoncủanó.

Đúngvậy,chúngtôitrônggiốnghaimẹconđangđicùngnhau,nhưbaobàmẹvàđứaconkhác,cómộtmáinhàđểtrởvề,mộtgiađìnhđangchờđợi.Tháiđộhờhữngcủanhữngngườiởđâylàmtôiphấnkhởivôcùng,tôicứbếKaoruđiquađilạimãi.Đếnlúcconbékhóctoánglên,tôimớinhậnramìnhcũngkiệtsứcmấtrồi.Haivaitôimỏinhừdướisứcnặngcủachiếcđịu.Tôilêncầuthangrakhỏitầngngầm,rồithongthảđibộđếncôngviên.

Nagoya.Kyoto.Osaka.Okayama.Hiroshima.Khingồinghỉmệt,nhữngcáitênlầnlượthiệnratrongđầutôi.TàuBulletsẽdừnglạiởcácgađó.TôiđãtừngđếnKyotovàHiroshimatrongvàichuyếndãngoạihồicònđihọc.Lúcbé,bốmẹtôicũngtừngdẫntôiđếnhainơinày.Nhưngnhưvậykhôngcónghĩalàđếnđótôisẽcóchỗở.

Làmcáchnàotìmramộtchỗantoàn,tránhbịnghingờ?Mìnhlàmgìđủtiềnđểởkháchsạndàingày.Haylàthuêphòngtrọ,mộtphòngnhỏcũngđược?...

Kaorulạiòakhóc,tôiphảiđứnglênvỗvềconbé,nhưngnóvẫnkhóc.Tôikhôngbiếtconbélấyđâurasứclựcđểgàothétvàvùngvẫynhưvậy,giốngnhưnóđangcốthoátkhỏivòngtaytôi.Đừngkhóc,Kaoru,đừngkhócmà.Tôilặpđilặplại.

Bấtngờ,cóngườilêntiếng:-Côkhôngcónhàđểvềà?Tôigiậtmìnhnhìnlênvàthấymộtphụnữđứngtrướcmặt.Tuybàkhôngcaonhưngkhi

quấnmìnhtronglớpáonặngnề,khôngbiếtlàbaonhiêulớpnữa,trôngbàthậttolớn.Dướichiếc váydài điểm chấmbông là đôi chân xỏ sandal,mang vớdày cộm.Dùkhông còn trẻnhưngbàvẫngiữđượclàndaửnghồngkhỏemạnh.Dángvẻthậtkhóđoántuổi.

-Cháuchỉngồinghỉmộtlátthôiạ.-Tôithậntrọngtrảlời.Khônghềhémộtnụcười,ngườiphụnữkhịtmũivànóivuvơ:-Côngồinghỉlâuquárồiđấy.Ánhhoànghônrọixuốngnhữngtòanhàcaotầngđãgầnnhưtắthẳn,bầutrờiphíađông

đangsẫmdần.

Page 26: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Côkhôngcónơinàođểđicả.-Ngườiphụnữtuyênbốchắcnịch,đồngthờivớitayvềphíaKaoru.

Tôigiậtngườiraxatheobảnnăng,ômconbévàolòng,tránhbàntayđó.Bàtakhịtmũi.Kaorugàokhócthảmthiếthơncảlúcnãy.

-Nócứkhócsuốtvậy.Thôinào,khôngailàmgìmàyđâu,đừngkhócnữa.-Ngườiphụnữcaumày.Tôixoayngười,nhẹnhàngvỗvềKaoru.

-Chắcnólạnh.Côcómuốnđếnnhàtôikhông?-Nghetiếngngườiphụnữnóivọngtừsaulưng,tôichầmchậmquaylại.Bàtavẫncòncau

mày,mắtdánvàoKaoru.-Tôikhônglàmgìcôđâu.Tôichỉthấytộinghiệpđứabéthôi.Bàtalạikhịtmũi.-Khôngsaođâuạ.Cháusắpvềnhàđây.-Côlàmgìcónhàmàvề.Vậynêntôimớibảocôđếnchỗtôi.Tôi thậntrọngquansát.Bàta làai?Cóphảingườitốtkhông?Sao lạimờimìnhvềnhà?

Nhưngdùnhìnkỹđếnđâu,tôivẫnkhôngthểđoánđượcýđịnhthậtsựcủabà.Kaoruvẫnlakhóc,mặtđỏlựnglên.Mìnhcónênđitheongườinàykhông?Cặpmắttrơlạnhnhưđáđangnhìntôichằmchặp.

KéoáokhoácphủkínKaoru,tôinhấcchiếctúiBostonlên.Mặcdùlinhcảmbảotôiđừnglàmvậynhưngtôivẫnquyếtđịnhđitheongườiphụnữnày.Nếubàtađịnhăncắpthứgìđócủamìnhthìchỉcóthểlàtiền.CònhơnmìnhphảimấtKaoru.Tôitựbàochữa.

Rờikhỏicôngviên,bàbướcxuốngvỉahèdọctheoconđườngrộngrồicứthếcắmcúiđimàkhônghềngoảnhlại.Tôicũngđitheo,cáchsauvàimét.Cáilưngtobèthoắthiệndướiánhđènphaô-tôvàcácbiểnhiệunê-ông,rồithoắtẩnvàotrongbóngtối.TiếngkhóccủaKaorulàmtaitôilùngbùng.“Oa...oa...”,conbékhôngngừnglakhóc.Cóphảinóđangcốngănmình?Phảirồi-conbéđangcảnhbáomình.Dùnghĩvậynhưngtôivẫncăngmắtdõitheobóngngườiphụnữrồitiếptụcrảobước.

Ngườiphụnữđộtngộtrẽvàomộtgócđường.Tôicuốngcuồngchạytheo.Bàvẫnlầmlũibước.Khivừabăngquamộtconsôngtốiđenvàyênắng,baothanhâmồnãcủaphốxácũngbiếnmất,nhưthểchưacóbaogiờ.Toànbộkhuvựcđắmchìmtrongmànđêm,chỉcòn lạinhữngngọnđènđường.Mộtvàingọntắtngấm,nhữngngọnkháclelói,làmkhuphốtrôngcòntốihơn.Nhưngđâykhôngphảilàkhuphốhoang.Tôicóthểnhìnthấybóngdánglờmờcủanhữngngôinhà thấp,cũkỹ, làmbằnggỗvà lợpngói.Lúcbăngquasông, tôicócảmtưởngchúngtôiđangbướcvàomộtthờiđạikhác.Thậtlạlànhữngngôinhànàyvẫncònnguyênvẹn,dùcửasổkhônghềcóánhđèn.

Ngườiphụnữbiếnmất,nhưthểđãbịbóngtốinuốtchửng.Tôivộibănglênvàtrôngthấycánhcổnggỗcũkỹ.Bàđangmởkhóa.Tôidừnglạitrướccổng,tòmòquansát.Cănnhàcũngthấpnhưnhữngcănxungquanh.Lốiđilátđárảitừcổngvàođếncửatrước.Nhữngcànhcâylòaxòavươndàikhắpphíanhưđangcốbaobọc lẩycănnhà,cỏdạigầnnhưche lấp lốiđi.Nhữngcáibóngtrảidàidướiánhsánghắtratừnhữngngọnđènđường,chắclàvỏkemhoặc

Page 27: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mấythùngsữarỗng.“Oa...oa...”,Kaorugòakhóc.TiếnglakhócđiêncuồngcủaKaorulàmđầuóctôitêliệt.Ngườiphụnữlặnglẽbướcvàotrong.Trướcmặttôibâygiờchỉcònlạicánhcửađangmở.

Cótiếngbậtcôngtắc,rồitrongnhàsánglên.Mentheoánhđènvàng,tôibướctrênlốiđilátđá.Tiếpđólàmộthànhlangdài.Cánhcửafusumabênphảiđanghémở,ánhđènvànghắtratừ

đó.Tôikhépcánhcửaphíasaulưng.Kaoruvẫnkhôngngừnglahét.Tôiđứnglặngbêntrongcănnhà.

Ngôinhànàycóvẻgìđóthậtkỳdịvàbíhiểm.Mộtđôigiàymònvẹtvứtlãnlócngaylốivào,bìacác-tôngchấtđốngtrênhànhlangcạnhtúirác.Hànhlangtối,trơnvàcũkỹ,bụibámđầycácgóc, lớpbọcphủchiếcđiệnthoạiquaysốmàuđentrênbànđãngảmàu.Mọi thứchìmtrongtĩnhlặng.

Suychocùngthìđâyvẫnlàmộtcănnhàbìnhthường,chỉlàvịchủnhânkhôngmấysạchsẽhayngănnắpcholắm.Nhưngkhônghiểusaotôivẫnkhôngngănđượccảmgiáccócáigìđókhôngổnởnơinày.Tôicởigiày,rồirónrénbướcdọctheohànhlang,pháthiệnthấysànnhàlúnnhiềuchỗ.Tôiláchngườiquacánhcửađangmở,thấyngườiphụnữđứnggiữaphòng,vẫnchưacởiáokhoácngoài.Bàtrôngthấytôinhưngkhônglêntiếngmờivào,nêntôichỉđứngyênđó.Sànnhàtatamiđãphaimàu,nhữngcáirươnggỗcũngcũkỹxếpchồnglênnhau,chemấtmộtmảngtường.Mấychồngbáovàtạpchíbuộcdâychấtđốngkhắpphòng.Rõràngcănphòngkhôngđượcsạchsẽ,nhưngcũngchẳngcógìbấtthườngcả.Songtôivẫnkhôngcảmthấythoảimái.

Khitôibướcvàophòng,ngườiphụnữoangoanggiọng,âmlượnglớnbằngtiếngkhóccủaKaoru.

-Nghenóhétkìa.Nào,dỗnónínđichứ.Nótèhayịrồi,nếukhôngthìđangđói.TôicởinhanháokhoácvàchiếcđịurồiđặtKaorunằmtrênsànđể thayđồchoconbé.

Ngườiphụnữbậtmáyđiềuhòalên,rồinhẹnhưmèo,bàtiếnvềphíatôi,nhìnsoimói.Tôilấyravàichiếckhănướtvàtãsạchtừtrongtúi,rồicởitãcủaKaorura.Ngaylậptức,

mùiphântrẻconbốclênnồngnặc.-Thốiquá!-Bàtahétlên,đồngthờiđưataybịtmũi.Chínhbàbảotôithaytãchoconbémà,

tôinghĩlúcđangcẩnthậnlausạchhậumônchoKaoru.Mộtýnghĩlóelên.Cănnhàkhôngcómùi,hoàntoànkhôngcómùi.Tôikhôngngửithấybất

cứmùigìở lốivàovàhành lang.Có lẽđóchính làđiểm lạ lùngcủacănnhà.MùiphâncủaKaorulúcnàybỗngtrởthànhmộtmùithânthương,ởmộtnơikhônghềcómùinhưcănnhànày,thìngaycảmùithốicủaphânngườicũnglàmtacảmthấyđượcanủi,dùchẳngdễchịucholắm.

-Ối!Conbéthốiquá!Thốikhôngchịuđược.-Ngườiphụnữquạthaitayphànhphạchtrongkhôngkhí,kéotayáokhoácchemặtlàubàu.

-Côchocháusửdụngnhàbếpnhé?-Ởbênkiakìa.Vứtcáiđốngđónhanhlên!

Page 28: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Khôngđợithúcgiục,tôiđãcuộnmảnhtãbấnchovàotúini-lông,lấybìnhsữavàđồănembérarồilaovềphíalốiđi.Nhàbếpthậtbừabộn.Sànnhàtungtóenướctươngvàlănlócmấychairượusake,cóchaiuốnghết,cóchaicònmộtnửa;mộtchồngbìacác-tôngxếpởgócbếp;chiếcbàngiữaphònglổnngổnvỏhộp,mộthộpđựngđồhiệuTupperwarerỗngvàvàitúinhựađựngthứcăn.Tôilấymộtchiếcđĩatừtủđựngchénbát,sauđórửasạchrồiđổhộpthứcănembévào.KhimangbữatốichoKaoru,tôithấyngườiphụnữđangvớitayvềphíaconbé.Tôihétlên:

-Đừngđụngvàonó!Bàtagiậtnảymình,rồilảođảolùivềsau.-Côhétlênthếlàcóýgì!Conbécứgàothétnhưphátcuồngnêntôimuốndỗnó,chỉvậy

thôi!Bàtađáptrảđầytứcgiậnnêntôiphảixinlỗi.Bàlàngườidẫntôivềnhà,chotôisửdụng

nhàbếp,tôikhôngcóquyềnlahétvớibà.Kaoruvẫnkhôngngừngkhóc.Conbékhôngchịubúsữa.Khitôiđútthìathứcănvàomiệng,

nócũngquayđivàtiếptụclakhóc.Tôikhôngbiếtphảilàmsao.Ngườiphụnữvẫnđứngởgócphòng,hếtnhìntôilạinhìnKaoru.Tôingướcnhìnbàvàhỏi:

-Côcóphiềnkhôngnếuchúngcháuởlạiđâytốinay?-Côcónhàđâumàvề.-Bàtanhắclại,rồitiếp:-Cómộtbộchănđệmtrongtủ.Nóixong,ngườiphụnữrakhỏiphòng,vừađivừavungtaynhưđangcốxuatiếngkhóccủa

Kaoru.Nhànàycóphòngtắmkhông?Mìnhcóđượcphépsửdụngkhông?Còntoa-létởđâu?Hay

chậurửacũngđược?Tốinaymìnhsẽăngì?NhữngýnghĩvừalóelênlạibiếnmấtngaybởitiếngkhóccủaKaoru.Tôiđếnbêntủquầnáo, lấyramột tấmnệmvà trải trênsàn tatami.Khôngcótấmchănnào.Tôingảlưnglênnệm,áokhoácvẫnmặctrênngười.Hươngtrầmtỏaratừtấmnệm.TôiđặtKaorunằmxuốngcạnhmình.Conbévẫnkhóc.Mỗilầnmắttôiríulại,tiếngkhóccủaKaorulạiđánhthứctôi.Máyđiềuhòakêulớnquá.Kaorucứkhócmãi.Tôiứanướcmắt.Khócthìcóíchgì,mithậtngốclàmsao!

Page 29: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày10tháng2Tôimơmàngnghevăngvẳngtiếngnhạctừxavọnglại,nghenhưthứâmthanhmàlúcbé

tôivẫnthườngnghetừnhữngchiếcloagắndọcconđườngmuasắmtấpnậpphátrarảđềuđặnsáugiờtốimỗingày.Mớinghethìvuitai,nhưngnếunghelâu,sẽthấynãonềđếnnỗichỉmuốnbỏchạythậtxa.

Tôitỉnhdậy,nhìnsangbêncạnh,thấyKaoruvẫnngủ.Đúnglàcótiếngnhạc,hìnhnhưphátratừchiếcxetảivẫnđigombáocũhoặcđồđồngnát.Rồitiếngnhạccũngxadần.

Khungcửasổmắtcáolậplòeánhsáng,vẫnnằmtrênnệm,tôingónghiêngquanhphòng.Giấydáncửatủquầnáođãchuyểnmàunâuxin.Bụiphủkíncáichụpđèn.Tôichoàngdậy,thấyngườinặngtrịch.Dùchưaăngìngoàiổbánhmìkẹpmuaởtiệmcàphêtừtrưahômtrước,tôivẫnkhôngthấyđói.Đêmqua,Kaorucũngthiếpđisaukhigàothétđếnlảngười,nhưngconbélạinhiềulầnthứcgiấcvàkhóctiếplàmtôigầnnhưthứctrắngđêm.Lúctôirakhỏiphòng,cănnhàhoàntoànimắng.Chântôichạmlênsànlạnhcóng.Phòngvệsinhởcuốihànhlang,cạnhđólàphòngtắm.Phòngtắmnhếchnhác,sànđầyvệtbẩn.PhảicọsạchtoànbộchỗnàytrướckhitắmchoKaoru,tôinghĩrồirửamặt.Nướclạnhkhiếntôitỉnhtáohơnđôichút.

Tôimuốnmởhếttấtcảcáccánhcửadọctheohànhlangđểtìmhiểuvềcănnhà,nhưngkhôngdámvìbiếtngườiphụnữđangngủđâuđótrongnhà.

Trởvềphòng,thấyKaoruvẫnsayngủ,nêntôiraphíatrướcnhàrồibướcxuốnglốiđi.Tôixoaykhóa,mởcửatrước.Bầutrờithẳmxanh,ánhmặttrờitươitắn,tronglành;nhưngnhữngcănnhàxungquanhhoàntoànđốilập,xámxịtmộtmàu,khôngmộtbóngngười.Cũngkhôngcóaiđilạitrênphố.Trướccổngnhà,mấychậucâyđềuđãhéokhô.Nhữngcánhcửachớpngănmưabằnggỗnặngnềchắnngangkhungcửasổ.Đâycóphảilàkhunhàhoang?

Mộttờbáomắcởkhehộpthưtrướccửanhà.TôilấymangvềphòngrồichămchúđọclúcngồicạnhKaoruvẫncònđangsayngủ.Tôiđọctấtcảcáctintức,kểcảmấymẩutinvắn,nhưngkhôngthấytinnàođưavềđứatrẻbịthấtlạc.Thậtđỡlo,nhưngnhưvậymìnhkhôngsaobiếtđượchọđiềutrađượcgìrồi.

Kaoruthứcgiấcrồiòakhóc.Tôivộiphasữachoconbébú.Tôikhôngbiếtmìnhsẽlàmgìnếunólạilakhóccảngàynữa,nhưngkhibúhếtbìnhsữa,nónhìntôicười.Thậthạnhphúc.Kaoruyêudấu,hômnayconsẽvuivẻ,phảikhông?Mẹthaytãchoconha?Thayquầnáonữa?Mấyhômnayhaimẹconkhôngtắmcùngnhau,mẹsẽtắmchoconthậtsạch,chịukhôngnào?Lúctôitròchuyệnvớiconbé,nótrònmắtnhìntôi,rồinhoẻnđôimôibéxíumỉmcười.

Vừabướcvàobếp,tôigiậtmìnhthấyngườiphụnữởđó.Bàđangđứngnhaibánhmìtrệutrạo.Tôichàonhưngbàkhôngbuồnnhìnlại,chỉđứngđó,ômgóibánhmìlátvàongựcvàlơđãngnhìnmônglungtrongkhilặnglẽnhai.

-Xinlỗicô,cháumuốnmượnấmđunnướcvàxinmộtítnước.-Tôihỏirồirửasạchẩm,đunmộtítnướcsôivàtìmchậukhửtrùngbìnhsữacủaKaoru.

Ngườiphụnữđộtngộtcấttiếng:-Nếucóngườiđến,cômởcửanhé.

Page 30: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Cóngườiđếnạ?-Tôinóilànếu.Nếucóaiđóđến.Màchodùhọcónóigì,côcứbảohọthôiđi.-Bàtanói

lúngbúng,miệngđầybánhmì.-Ngườiđósẽnóigìạ?Bàlạiimlặng.-Côcóthểởđâyluônnếumuốn.-Bàthởdàirồikhịtmũi,trôngthậtcôđộc.Ởđâyluônư?Rốtcuộcbàlàaimớiđược?Bàkhôngcóvẻlàmộtngườiđiên,haycóýxấu,

nhưnglàmsaolạibảovớihaingườixalạrằnghọcóthểởluônnhàmình?-Cháu,à...Tôivừamởmiệngthìngườiphụnữngắtlời,lúcnàybàđangnhìnbìnhsữacủa

Kaoru:-Sữađượcrồiđấy,nhanhchoconbébúđi.Tôicảmơnbàtarồirờibếp.Buổichiều,tôiđặtKaoruvàođịu,mặcáokhoácđịnhđirangoài.Ngaylúctôixỏgiày,cánh

cửaởphòngbêncạnhkéomạnhravàngườiphụnữlạixuấthiện.Bàtahunghănghỏi:-Côđiđâuđó?-Cháuchỉrangoàimuamộtítthứ.-Baogiờcôvề?-Khônglâuđâuạ.Côcómuốnmuagìkhông,cháusẽmuahộ.-Không.Ngườiphụnữnóixongrồikéosậpcửalại.Tôi rờinhà,đi rangõ.Cóvẻkhunàykhôngcócửahàngnào.Quả làmộtkhuphốkỳ lạ,

đườngphốsansátnhàcửanhưngkhôngcóngườisinhsống.Nhữngcánhcửachớpxếpdọc,mộtchiếcxeđạphoenrỉdựngbên-toànbộkhungcảnhkhiếnnơinàytrôngnhưmộtthịtrấnchết.

Hayngườiphụnữnàylàmộtkẻchiếmdụngnhàởbấthợppháp?Hoặccókhibàtaphạmtộigìđóvàđanglẩntrốncảnhsát.Nhấtđịnhcóđiềugìđókỳdịởngườiphụnữnàymàmìnhkhôngbiết,nhưnglúcnày,cómộtnơiđểngủtrướckhitìmthấychỗởổnđịnhđãlàmộtđiềumaymắn.Mìnhcóthểsửdụngphòngtắmnếudọnsạch,hơnnữacănnhànàycòncógavàđiện.

Tôimuamộtcáihamburgerởtiệmthứcănnhanhrồingồiăntrongcôngviên.Vàibàmẹđangbếconđidạo.

MộtngườimẹtrẻđếnbênhỏiKaoru:-Béđượcmấythángrồi?Cháutênlàgì?TôiđápembéđượcsáuthángvàtênnólàKaoru.Ngườimẹliềnbếcontraivàolòngrồibắtchướcgiọngtrẻcon:

Page 31: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-MìnhlàTakumi.Rấtvuiđượcgặpcậu.Cônắmtaythằngbévẫyvẫychào.Kaorutrònmắtnhìnđứabénhưthểnóchưabaogiờ

thấythứgìlạkỳđếnvậy.ThằngbélớnhơnKaorumộtchút,nhưngtôikhôngđoánđượcnómấythángtuổi.

Ngườimẹquaysanghỏitôi:-Côsốngởđâu?Tôikhôngbiếtđịachỉchínhxácnênchỉtrảlờiqualoa:-Ởbênkiacầu,đoạnthượngnguồnđấy.-Ồ!Bâygiờđâucònnhiềungườisốngởđó,phảikhông?Tôinghenóicảkhuđóđãbịthu

hồirồi.-À,vâng,đúngvậy.-Tôigậtđầuxácnhận.Nhưngcóphảinhànàoởđócũngbịthuhồiđâu?-Vậycôđịnhđếnbệnhviệnkiểmtrađịnhkỳà?-Vâng.-Tôiđáplại,cảmthấysượngsùng.Nếucôcònhỏithêmvàicâunữa,tôisẽcứng

họng.Tôicuốngquýttìmlýdorờikhỏiđó.Nhưngngườimẹchỉgậtgù“ừm”lúcngắmbọntrẻchơiđùadướiánhnắng,rồibắtđầukểvềbảnthân.Tôinhẹcảngười.CôvừatừTokyochuyểnđếnđâyhồinămngoáivàgiờđangsốngvớibốmẹchồng,nhưngquanhệgiữahọcóvẻkhôngtốtđẹplắm.

-NênhômnàotôicũngrờinhàtừsớmrồiđếnTrungtâmtrẻem,thưviệnhaycôngviênnày,đợiđếntốimớivề.Thỉnhthoảngtôicảmthấykhốnkhổthậtsự,khôngbiếtmìnhđanglàmgìởđây.Tôicócảmgiácmìnhgiốngnhưmộtkẻsốnglangthangvậy.

CôlấyrachiếcnúmvúcaosutừtúiđichợvànhétvàomiệngTakumikhinóbậtkhóc.LúcKaoru với tay đòi chiếc númvú, cô siết chặt tay con bé và nói “Kaoru, con là bạn tốt củaTakuminhé”,rồilàmmặthềtrêuconbé.

ỞTokyocôsốngkhunào?Chồngcôlàmnghềgì?Côthườngđikiểmtrasứckhỏeởbệnhviệnnào?Trungtâmtrẻemởđâuvậy?Córấtnhiềuchuyệntôimuốnhỏingườimẹtrẻtrôngrấtvồnvãkia.Dùlúcnàycảhaiđanghuyênthuyênvềđủmọiviệc-nỗilolắngkhinuôinấngconcái,nhữngthanphiềnvụnvặtvềgiađình,traođổithôngtinvềquầnáotrẻemvànhiềuchuyệnkhác-nhưngchúngtôisẽkhôngbaogiờtrởthànhbạntốtcủanhau.

Điềuđósẽkhôngbaogiờxảyra.-Tôiphảiđếnngânhàngđây.-Ngàymaitôilạiđếnđây,hyvọngđượcgặpcô.Côcườirạngrỡ,rồinắmlấybàntaybéxíucủaTakumivẫychàotạmbiệt.Thằngbévẫn

ngậmnúmvúcaosutrongmiệng.TôicũngnắmtayKaoruđểvẫychàotạmbiệt.Kaorucườilớn.

Trênđườngđi,tôighévàomọivănphòngbấtđộngsảnnhưngtấtcảchỗđóđềuchẳngragì.Khicònđilàm,tôichỉcầntrìnhchohọthẻlàmviệcvớilogocủacôngtyrồichọnmộttrongrấtnhiềuphòngđangsẵnsàngchothuê.

Page 32: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôiởxachồngnênmuốntìmmộtcănhộ.ChồngtôiphảilàmviệcvàocảngàyChủnhật,nênchúngtôiphảitìmmộtnơikhác.ChồngtôisẽchuyểncôngtácvàothángTưtới,tôiđếnđểtìmtrướcmộtcănhộ.Dùtrìnhbàylýdogì,tôiđềubịnhìnmộtcáchkhinhmiệt.“Rấtnhiềunơikhôngchấpnhận

trẻcon,côbiếtđấy”,mộtngườiđànôngnói,khônggiấuvẻkhinhkhỉnh.Tôimuốntrảmiếngrằngnếucácôngkhôngchongườicóconnhỏthuênhà,vậychẳngphảicácôngđãchốnglạiluậtsinhnởcủađấtnướcnày?

Cuốicùng,tôicũngtìmđượcmộtvănphòngbấtđộngsảnvớihaicănhộchophépởcùngtrẻcon.Đầutiênlàcănhộhaiphòngởtầngtrênmộtcửahàngrau.Cănhộcònlạichỉcómộtphòngvàtốihơn.Cănhộphíatrêncửahàngrauđãcũnhưngthoángđãng.Nhưngsauđó,tôiđượcyêucầuphảitrìnhgiấychứngnhậncưtrú,hộkhẩugiađình,vàmộtvãnbảnchứngnhậnchồngtôiđangcócôngănviệclàm.“Ngàymaitôisẽmangđến”,tôinóidốirồirờikhỏivănphòngbấtđộngsản.

Tạimộtcửahàngquầnáoởkhumuasắmgatàuđiệnngầm,tôimuamộtáochoàngdànhchobàmẹ,loạicóthểquấnembévàchekínmít.Tôicũngmuathêmthứcănembé,tãvàhộpcơmtrưachomìnhtrướckhitrởvề.Cửanhàkhôngkhóa.Nghetiếngđộng,ngườiphụnữmởcửaphòngnhìnra.Khitrôngthấytôi,bàđóngsậpcửalại.Vọngquacánhcửa,tôingheâmthanhnhưtiếngbăngcassetteđangmởmộtbảnnhạcủymị.

TôiquấnKaorutrongchiếcáochoàngvừamua,đặtconbévàochậutronglúccọnhàtắm.Cọrửatừngngócngáchbồntắmxong,tôiquỳxuốnglausàn.Lớpgỉđengiữacácviêngạchkhôngthểchùisạch,nhưngdùvậy,lúctôixảnước,cảphòngtắmtrôngsángbónghẳnlên.Tôivặnvòihếtcỡ.Mộtdòngnướcấmchảyvàobồn.

TôivàobếplàmthứcănchoKaoru.Tôihâmnónghộpcơmtrưabằnglòvisóng,vàlausạchchiếcbànănbừabộnbằngmộtmảnhkhănítbẩnnhất.RồitôiđặtKaorunằmtronglòng,vừachoconbébú,vừatranhthủăncơm.Tiếngnhạctừphòngngườiphụnữkhuấyđộngkhônggianvắnglặngcủacănnhà.TiếngoecủaKaorucũngvangkhắpbếp.

Tôinhìnquanhbếp,trôngthấycạnhtủchénlàmộtcáitủcaobằnggỗ,cónhiềungănkéo.VẫnômKaorutronglòng,tôiđứngdậy,dỏngtaiđểýtiếngbướcchântrênhànhlang,rồimởngăntrêncùng.

Cóvàicondấucánhânđựngtronghộp,xấphóađơnthanhtoánđiện,ganhàunhĩ.Tôimởngănkếtiếp,bêntrongchứađầytem,loại10yên,5yên,tấtcảđềuđãcũ.Ởngăntiếpnữalàkéomay,nhiềumẩuvảivànútđựngtronghộpnhựa.Lụclọiđồđạccủangườikháckhônghaychútnào,nhưngtôicầntìmhiểuvềngườiphụnữnày.Lúcmởngănkế,tôikhôngrờimắtkhỏimộtthứ:cuốnsổtheodõisứckhỏebàmẹvàembéngảmàu.

Tôisờnhẹvàocuốnsổ,lấynórakhỏingănkéo,rồingồibệtxuốngtòmòđọcnhữngdòngđầutiên.

Tấmbìamàubeđãốvàquăngóc.Theoghichútrênnhãn,cuốnsổđượcpháthànhvàongày3tháng10năm1958.PhầnđiềntêncủangườimẹghiTomikoNakamuraviếtbằngbútmáy.Cóphảiđólàtêncủangườiphụnữ?Nhưngtênembélạiđểtrống.Tôilậtcáctrangkế.Có

Page 33: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mộtloạtcácphiếukiểmtravàhộichẩnsứckhỏechoembévẫnchưađượcdùngtới.Ởtrangbalàmộtdòngghinhậnthờiđiểmsinhnở.TênđứabélàRiekoNakamura,sinhngày29tháng5năm1959.NếungườiphụnữnàylàTomikoNakamura,vậythìbàcómộtcôcongáichỉkémtôibốntuổi.

Cóphảitừngcómộtgiađìnhsốngtrongcănnhàbấtbìnhthườngnàykhông?Cóphảingườiphụnữtừnglàmộtthànhviêncủagiađìnhđó?

Tôitiếptụclướtquacáctrang.Tìnhhìnhsứckhỏecủangườimẹlúcmangthai.Tìnhtrạngcủangườimẹsaukhisinh.Đứabécânnặng2,2kýlúcchàođời.Haitừ“sinhnon”đượcvònglạibêncạnhthôngtinvềcânnặng.Đứabédài45cm,vòngđầu31cm.Tôitưởngtượngtrướcmắtmìnhhìnhhàinhỏxíuđó.Mộtđứabétíhonmàmìnhkhôngcócơhộidiệnkiến,mộtđứabéchỉnặng2,2kg.Mẹcóômbékhông?Mẹcócườivớibé?

Kaorungồitronglòngtôiđangvớitayđòinghịchcuốnsổmàtôitrảiraphíatrước.Tôibènnângcuốnsổlênquáđầuconbérồitiếptụcđọc.Sựcnhớmìnhđangxảnướctrongbồntắm,tôivộiđặtcuốnsổvàochỗcũvàđóngngăntủlại.

-Côơi,cháudùngphòngtắmđâyạ.-TôivớigiọngvềhướngphòngcủangườiphụnữrồibếKaoruđitắm.Nướcấmđãchảytrànkhỏibồn.Đóngvòinướclại,tôiđứngnhìndòngnướcấmtronglànhđangchảyvàokhắpcáckherãnhtrênsàn.Dướiánhđènhuỳnhquang,dòngnướcsánglấplánhnhưthểnólàthứgìđóthậtlinhthiêng.

Page 34: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày12tháng2Hômnay,tôiđọcthấymộtmẩutintrongtờbáovừamuaởgađiệnngầm:Ngày11 tháng2, Sở cảnh sátHino vừa chính thứcđưa thông cáomất tích củabéErina

Akiyama,đứacongáisáuthángtuổicủaôngTakehiroAkiyama,34tuổi.Đứabémấttíchvàongày3tháng2saumộtcơnhỏahoạnởnhàôngAkiyama.Cơnhỏahoạnbùngphátvàokhoánghơn8giờsáng,khiđóvợôngAkiyama,côEtsuko,32tuổi,đangláixeđưachồngđếngađiệnngầm,đểđứabéởnhàmộtmình.Ngọnlửađượcdậptắtkhoảngmộtgiờsauđó,nhưngđứabéđãbiếnmất.SởcảnhsátHinotuyênbốcôkhảnăngấylàmộtvụbắtcóc.Vìsựantoàncủađứaténênđếnhômnay,họmớipháthànhthôngcáo.

Tronglúctôimảimêđọc,Kaoruvớitaycàotờbáo,làmnókêusộtsoạtrồibịráchởchỗgấp.Kaorucóvẻthíchthúkhilàmvậy,conbécườitoetoét.

Hỏahoạn?Cănhộđóđãcháyư?Mộtcơnhỏahoạn?Cóthậtkhông?Tôicốnhớlạimọichuyện.Lòsưởiđiệnkhiđóvẫnmở.

Thậmchíbâygiờtôivẫncóthểhìnhdungthấycuộndâyrựcđỏ.Nhưngđámcháy?Saonócóthểxảyra?

Nhưngđámcháykhôngphảilàđiềutôicầnbậntâmlúcnày.Báođãđưatin,nghĩalàbọnhọđangởngaysaulưngtôivàKaoru.

Thếmàlúctôiđọclạimẩutinhếtlầnnàyđếnlầnkhác,toànbộsựviệclạibắtđầutrởnênxalạ.

NghĩalànóhoàntoànchẳngliênquanđếntôivàKaoru.Đứabéđangngồivớitôilúcnàyđâykhôngphảilà“Erina”,nólàKaoru.Cóphảiđâylàđiềutôimuốnnghĩđến,hayphảichăngtôiđãmấttrírồi?

Nhưngcònđámcháy?Tôikhôngthểnghĩthêmgìkhácngoàichitiếtvềcơnhỏahoạn.Mộtýnghĩđángsợxuấthiệntrongtôi.

Cóthểnàochínhmìnhđãgâyrađámcháy?Cóthểmìnhđãthảchiếcchănvàolòsưởiđiện,hoặcđánóvàođó.Cóphảimìnhđãmởcáibậtlửatrênsànnhàvàlàmlửabénvàođámchănđệmtrênsàn?Cóphảimìnhđãnghemùivảicháytrướckhirờikhỏicănnhà?

Không,mìnhkhônghềlàmnhữngchuyệnđó.Rõràngmìnhchẳngcólýdogìđểlàmvậy....Khôngcólýdogìư?Cóthậtkhông?Chẳngphảingaycảbâygiờmìnhvẫnnhớmọiđiềucô

tađãnóivớimình?Chẳngphảisâutrongthâmtâmmình luônmongcôtachếtquáchđi?...Nhưngkhông,haichuyệnnàyhoàntoànkhácnhau.Nguyềnrủachoaiđóchếtđihoàntoànkhácvớiviệcthậtsựrataysáthạihọ.Rõràngmìnhkhônggâyrađámcháy.Hơnthế,mìnhđãcứuKaorukhỏiđámcháy.Đúngrồi,nếumìnhkhôngmangconbérakhỏiđó,nóđãcóthểmắckẹttrongcơnhỏahoạn.Nhữngsuynghĩcứliêntụcxoayvòngtrongtôi.

Tôiđứnglên,cuộntròntờbáorồinémđi,nhưchưatừngtrôngthấynó.CảmthấylovìchỉtoànchoKaoruănthứcănđónghộp,tôighésiêuthịmuaítđồtươicho

bữatối.Cũngmaynồicơmđiệntuyđãcũnhưngvẫncòndùngđược.TôinấuchoKaorumộtítcháonghiềntrộnraubina,trứngcuộnmềmvớicáthịttrắngnhỏxíu.Tôichochỗraubinacòn

Page 35: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

lạivàochéncanhmiso[6]củamình,rồixàomộtítrauvànghiềncủcảicùngphầncácònlại.Tôiđểtrênbànphầnthứcănchưađụngtới.Hẳnngườiphụnữđãdùngchúngđểnấubữatối,vìlúcrakhỏiphòngtắm,tôithấynhữngchiếcđĩatrốngxếpchồnglênnhautrongbồnrửa.

Hômnaytôipháthiệnmộtđiềumới.NếuKaoruchốngcảhaitaylênsàntrongtưthếchồmvềphíatrước,conbécóthểtựngồi.Nócứngồinhưvậytrênsàntatamivàyênlặngnhìntôi.Tôigọiconbétừmộtkhoảngcáchkhôngxalắm,nhưngnóchưathềtựtrườntới.Khicốnhoàivềtrước,conbélạingãậpmặtxuốngsàn.NhưngmảKaorukhônghềkhóc.

Ngườiphụnữbảotôimởcửanếucóaiđótới,nhưngđếngiờvẫnchưathấyai.Tôilạimởngăntủtrongbếp,cảmthấyhơixấuhổ,nhưngvẫnlấycuốnsổ,đọckỹtừngtrangmột.ởthángthứba,đứabécânnặng4kg,dài54cm.Thángkếtiếpcânnặngvàchiềudàitănglên5,5kgvà60cm.Trangthôngtincủathángthứsáuđểtrống,hìnhnhưbàkhôngđưaconđikiểmtrađịnhkỳvàothángnày.Mộtvàimẩugiấymỏngchứngnhậntiêmphòngkẹpgiữacáctrang.Tôivẫnkhôngbiếtgìhơnvềbà,nhưngkhilướtquachiếcsổtaynhỏnày,tôicócảmgiácmìnhđangbắtđầuhiểubàhơn.Thậtkhóhìnhdungngườiphụnữkiệmlời,khuônmặtvôcảmđóđãtừngsinhnonmộtđứabévàítnhiềutừngnuôinấngnó.Khônghiểusaotronglòngtôidấylênmộtcảmgiácthanhthảnkỳlạ.

Đượcđặtngồitrênsànnhà,chốnghaitaychồmvềphíatrước,Kaoruchămchúnhìntôiđọccuốnsổtheodõisứckhỏebàmẹvàembécủamộtngườixalạ.

Page 36: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày13tháng2Buổisáng,lúcđangchoKaorubú,tôinghevăngvẳngtiếngnhạcmàtôitừngnghelúccòn

đangngáingủvàobuổisánghômtrước.Lầngiữanhữnggiaiđiệuđangngânngalàmộtgiọngnhỏnhẹ,ngậpngừng“Xinchàomọingười”.TôibếKaoruđivềphíacửatrướcđểnhìnxemcóaikhông.Mộtchiếcxetảitrắngđangtừtừlănbánhtrongánhbanmai.Khirađếncửa,tôithấyngườiláixeđangnhìnmình.Chiếcxedừnglại.

Ngườiphụnữláixetảilóđầurangoàicửaxevàđonđả:“Xinchào.Côđangnuôiconnhỏhả,hãychuyểnsangdùngrauhữucơđi.Loạicủachúngtôikhônggiốngvớinhữngthứcômuaởcửahàngđâu.Nhìncàchua,cà-rốtmàxem,tươingonvôcùng”.Nóirồi,ngườiphụnữcóvẻngoàithânthiện,đầuquấnkhăn,khuônmặttrònđểmộc,tuộtxuốngghếvàmởthùngsauxe.Mặcdùbềngoàichiếcxetrônggiốngnhưbaochiếcxetảikhácnhưngbêntrongthùngxelạilàmộtcửahàngnhỏ.Chỉtrongtíchtắc,mộthàngdàicácloạirauquảnhiềumàusắc,mộtngănđựngthịtđônglạnh,vànhữnggóibánhkẹođủmàutrảirộngtrướcmắttôi.

-Tớiđâynào,hãytranhthủđi.Côcóthểnếmthửbấtcứthứgì.Đứabéxinhquá.Bébaonhiêutuổirồi?Ôitrời!Nhìnnócườinè.Saomàđángyêuquávậy!

NgườiphụnữbếKaorukhỏitaytôi,đứngtrênconđườngngậpánhnắng,nângconbélênxuống.

-Cáigìđâynè?Embébịphátbanà?Nghengườiphụnữhỏi.-Nhìnxem,ởđâynè,nhìnnhữngđốmđỏnè.Vàởđâynữa.-NóirồicôkéocổáocủaKaoru

ravàkiểmtradaconbé.Khôngchắccóphảilàphátbankhông,nhưngngườiphụnữchobiếtcómộtvàiđốmđỏbétítrêncổKaoru.Tôiđãkhôngđểýlúctắmchoconbévàođêmhômtrước.

-Tôikhôngbiếtlàkhunàyvẫncòncóngườiở.Côđangdùngnướcmáy,đúngkhông?Hầuhếtmọingườiởđâyđãchuyểnđi,nênnguồnnướcbâygiờônhiễmlắm.

TôibếKaorurồikéoáoấmcủaconbélênrồinhìnbụngvàlưng.Cóvẻnhưnhữngđốmđỏchỉxuấthiệnquanhcổ.

-Côdùngnướcnàyđểnấunướngvàuốngnè.Rồicôsẽsớmphảimuanướcđểdùngthôi.Ngườiphụnữnóirồitiếntớithùngxelấychotôimộtchainhựađãvơimộtnửa.Tôigần

nhưháhốc.Trênnhãnchainướclàdòngchữ“NướcThiênthần”.-Cứxemnhưtôiđangphỉnhcôđinhé-nhưngcôdùngthửmàxem.Nướcnàykháchẳn

nướcmáy,thửđi,bảođảmsaubangàytớicôsẽthấykháchẳn,tốtcựckỳ.-Côtanóirồirótmột ítnướcvàolynhựachotôiuốngthử.Tôingậpngừnguốngthửmộtngụm.Rõràngnókhônggiốngnướcmáychútnào.Nódịuvàhơingọt.NhưngYasueđãnóigìnhỉ?Mộtnhómtínngưỡnglạlùng.Buộccôphảigianhập.

-Tôikhôngcóđủnướcchocảbồntắm,nhưngcómộtnhàtắmcôngcộngởgầnđây,tênlàTakara.Côchỉcầnlộibộmộtlúc,hãythửđếnđóhai lầnmỗituầnxem.Ítnhấtchođếnkhinhữngđốmđỏcủaconcôbiếnmất.Mộtvàingàytớitôisẽquaylại,lúcđócôcầngìthìgọilớn

Page 37: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nhé.Rõràngngườiphụnữchẳngépbuộctôigìcả.Saukhiđưatôimộtchainướctinhkhiết

đựngtrongtúigiấy,côtaleolênxe.“Gặplạisaunhé!”,côtavuivẻchàorồisiếtchặttaylái.Tiếngnhạclạitrỗilênsaukhichiếcxetảichầmchậmlănbánhkhỏikhuphốhoangvắng.

BếKaorubằngmộttayvàcầmchiếctúitrongtaycònlại,tôibướcvàonhà.Ngườiphụnữtrongnhàđangthòđầurakhỏicửa,nhìntôichằmchặp.

-Côtađưacháucáinày.Khônghềđáplại,ngườiphụnữsậpcửa.Phíatrong,tiếngnhạcvẫnvanglênầmĩ.Tôinghĩmìnhnêndọnsạchchỗở.BụibẩncóthểgâyhạichodaKaoru.Chodùkhôngphải

vậy,conbécũngđãbắtđầuvớitaybốctấtcảnhữngthứtrongtầmmắtđềchovàomiệng.Chắcbàsẽkhôngnổigiậnnếumìnhdọndẹpcănnhàmộttí.Đầutiênlàbếp.Lúctôichochiếctúigiấyvàotủlạnh,mộtmầugiấytừtrongtúirơira.Trênmầugiấyghi:“BáocáoThiênthần”.Tôiquẳngnóvàothùngrácrồibắtđầudọndẹptủlạnh.Tôinémmớrauđãhéo,thịtvàthứcănlàmsẵnđãquáhạnvàotúirác.

Tôi đặtKaorunằmxuống sàn tatami, treo tấmđệm futon lên vàdùng giẻ lau sạch sàntatami.Kaoruimlặngchơivớiconvịtvảibôngxùcủanó.Tôicọsàngỗhànhlangbằnggiẻướt,rồicọtoa-lét.Ngườiphụnữvẫntrốntịttrongphòng,khôngmộttiếngđộngngoàitiếngnhạcvặnhếtcỡ.Nếukhôngnghenhạc,bàlạiđiđâuđó.Chỉcầntôichuẩnbịbữatốirồiđểđấy,bàsẽnhanhchóngdùnghết.Thìnhthoảng,ngườiphụnữlạinhìnKaoruvàtôilúccảhaiđangởtrongbếp,hoặcngóquakhenứtởcửaphòngngủcủachúngtôi.Nhưngkhitôibắtgặp,bàlạibiếnmất.

Vừanghetiếngnhạcầmĩphátratừchiếcbăngcassettelâunămcủangườiphụnữ,tôivừalaudọntoànbộcănnhà,lausạchmọingócngách.Tronglúcdọndẹp,tôidầnbiếtđượcchínhxácmọichuyện.Chẳngcódấuhiệucủamộtcuộcsốngthườngnhậttạiđây.Dùmọivậtdụngđềucóđủ-điệnthoại,tủlạnh,đệmfuton,vỏbọctaynắmcửa-nhưngchẳngcóhơiấmcủaconngười.Lạnhvắng.Dùrasứckỳcọvàđánhbóngmọithứcủacănnhà,tôivẫnkhôngsaothoátkhỏicảmgiáctrốngtrảiđó.Cóphảibởivìngườiphụnữđãtừchốisốngmộtcuộcđờibìnhthường?

NghetiếngKaoru,tôivộitrởvềphòng.Conbéđánhrơiconvịtđồchơitrênsànvàđanglakhóc.Tôibếnólênvỗvề,nhưngnóvẫnkhóc.Ngoannàocon,ngoannào,tôithìthầm,Kaorulàmộtcôbéngoan.DãinhớtchảyratừkhóemiệngđanghárộngcủaKaorutrongkhinướcmắtứaratừđôimắtđangkhéphờcủaconbé.Ngoannàocon,ngoannào.

Côđộc.Mộttiếngnóikhácvọnglên,cắtngangtiếngthìthẩmcủatôivớiKaoru.Côchỉlàmộtcáivỏcôđộc.Côtađãhétlênnhưvậyvớitôiquađiệnthoại.Côđãgiếtconmình.Tôikhôngngờ!Côđangbịtrừngphạt-côđangtrơtrọimộtmình.Đứabéđangbáothùcôđấy.Thậtđángđời,côtađãhétlênmộttràngdàinhưvậy,khôngthèmngừnglạilấyhơi.

Đókhôngphảilàlầnđầutiêncôtagọichotôi.Khicầuxintôihãybuôngthachồngmình,thìnhthoảnggiọngcôtangọtngàođếnnỗinókhiếntôisởnóc.Tấtnhiêncôtahiềmđộchơnnhiều.Saukhikềchotôinghenhữngchitiếtchuyệnânáicủahaivợchồnghọ,côtaphácườinhưđiêndại.Tôichịuđựnghết.Nghĩlạinhữngđiềumìnhđãlàmvớicô,tôibiếtmìnhchẳng

Page 38: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cóquyềnđáptrả.Nhưngbảotôilàmộtcáivỏcôđộc,đólàđiềuduynhấttôikhôngthểchấpnhậnđược.

Nhưngdườngnhưcôtanóiđúng.Đúnglàbâygiờ,tôivẫnchưathểbắtđầumộtcuộcsốngmới.

Ngườiphụnữláixetảihẳnđãnhậnratôicôđộcđếndườngnào,bởivậybàtamớidừnglạitròchuyệncùngtôi.Ngôinhàthiếusựsốngnàyquảlàmộtnơithíchhợpdànhchotôi.

TôinhìnKaoru,conbévẫnđangkhóc.Mặtnóđỏửng,conbécứoằnngườilakhóckhôngdứt.Phúttrướccòncườiđùa,bâygiờlạibậtkhócmàchẳngcólýdogì.Vàmộtkhiđãkhócthìnósẽkhócmãi.Tiếngkhócvangdộicủaconbélàmtôicảmgiácnhưcómộtbàntayđangthòxuốngcổhọngvàbópchặttráitimmình.

Trongmộtthoáng,khitôicúixuốngnhìngươngmặtửngđỏđangnhănnhócủaKaoru,tôibấtchợtnhậnraconbécónhữngđườngnétcủavợanhta.Đôitainhỏnhắn,môihìnhtráitimmỗikhinómỉmcười.Kaoru-conthậtsựgiốngmẹcủamìnhư?ởnhữngđiểmnào?Đôimắtbụpởphầnđuôi,lôngmàyhìnhvòngcung.Không,khôngthểnào.NgườiphụnữlớntuổitrêntàuđãbảoKaorutrônggiốngmình.“Làmsaoconbécóthểgiốngmiđược?Khinóchẳngphảilàconmi.Michỉlàmộtcáivỏcôđộcvàcằncỗi”.Khôngđúng,đứabénàylàconmình.Mìnhkhôngcôđộc...TiếngkhóccủaKaoru,tiếngđaynghiếncủacôta,tiếnghétđốplạicủatôi,tấtcảnhữngâmthanhđóhòalẫnvàonhaurồivangmãitrongđầutôi.

-Imngay!Ngườiphụnữsốngtrongnhàhétlên,khiếntôichoàngtình.Bàđangđứngởhànhlang.-Khôngthểyênổnnghenhạcđược.Côdỗnónínngayđi.TôinhìnKaoru.Mìnhcòncóthểnghĩđượcgì?Mìnhđịnhlàmgìvớiđứabénày?Nólàtấtcả

củamìnhbâygiờ...Tôivặnlại.Thayvìtựtráchbảnthânmình,tôilạitrútcơngiậnlênngườiphụnữ:-Côhétlênnhưthếcànglàmconbésợhơn.-Côlàmẹnó,côphảibắtnóimđichứ.Tôikhôngchịunổirồi.Ồnàoquá!-Khinàonómuốnnósẽngừngkhóc,côtròvềphòngđi.Côđanglàmnósợ!-Ngườinóbốcmùi,còntiếngkhóccủanólàmtôiphátđiên.-Thôi...Cháuxinlỗiđãlàmcôkhóchịu.Tôinhẹnhàngđáplại,độtnhiênkhôngcònmuốngâygổnữakhinhậnratìnhthếkỳcục

củamìnhbâygiờ.Tôithấybuồncười.Rồikhôngngănđược,tôibậtcườithànhtiếng.TôinhớlạicảnhngườiphụnữđãgiãynảyvìmùitãbẩncủaKaorutrongđêmđầutiêncảhaigặpnhau,đócũng làmộtcảnhhàihước.TôivừacườivừanhìnKaoru,vàthấymộtthứmàtrướcgiờmìnhchưahềđểý.Mộtđườngmàutrắngxuấthiệnởphầnlợidướicủaconbé.Sờvàocócảmgiáccứng.Tôitiếnđếnbênngườiphụnữ.

-Ôi...Nómọcrănghảcô?Bàlùilạimộtbướcrồivặn:

Page 39: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Tấtnhiênlànómọcrăng.Nócũnglàconngườimà!Nóirồibàtaquaylưngbỏđi.

Page 40: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày14tháng2TôiquấnKaorutrongchiếcáochoàngrộng,rồihaimẹcondạođếnmộtcửahànggầnnhà,

muabatờbáorồivàocôngviên,đọckỹtừngtrangmột.Khôngcóthêmtintứcgìvềvụbắtcóc.Vứtbatờbáovàothùngrác,tôiđếnsiêuthị.Tôithongthảdạoquacácgianhàng,lấymột

lọnướctương,hơingậpngừngmộtchútnhưngcuốicùngcũnglấythêmmộtbaogạo.Bâygiờtôimớinhậnragạovànướctươngkhôngchỉlàmộtmónhàngđượcbàybán:chúngcònlàdấuhiệucủamột cuộc sống thườngnhật.Chúng tượng trưngchomột cuộc sốnggiađìnhbìnhthường,nơichuẩnbịcácbữaănởnhà,nấucơm,dùngnướctươngtheomùa,từngàynàyquangàykhác.Tôikhôngbiếtlọnướctươngởnhàngườiphụnữđãđểtrongbaolâu,nhưngnóđãchuyểnthànhmàuđenđụcngầuvàcómùihãngkhóchịu.Tôimuốnmuavàilọmới,nhưngkhôngchắcmìnhsẽởđóđểdùnghết.Tôithậmchícònngậpngừngtrướcmộtlọnhỏ.

Cuốicùng,tôimualọnướctươngcỡnhỏnhất,mộtbaogạoloại2kgcùngrau,cá,thịt,sữabộtvànướctráicâyđónghộp.Tôikhônglườngtrướcsứcnặngcủađốnghàngnàychotớilúcrờisiêuthị.MangKaoruđangngồitrongđịu,xáchbaogạobằngmộttayvàtaykiaxáchtúithựcphẩm,tôicốđẩyngườitớitrước,từngchútmột.Toànbộsứcnặngnàycũnglàdấuhiệucủacuộcsốngthườngnhật,tôinghĩvàthấyvuisướngvớiđiềuđó.

Chiềuhômđó,điệnthoạitrongnhàđổchuông.Chiếcđiệnthoạiquaysốkiểucổđổchuôngquálớnđếnnỗicảcănnhàdườngnhưrunglêntheotừngtiếngchuông.Tôibốirốiđứngthừngườitrướcchiếcđiệnthoạimàuđen.Họđãtìmthấymìnhrồiư?Họcóbiếtmìnhlàaikhông?Chiếcđiệnthoạikhôngngừngrunglắc,chuôngđồinhtai.

Ngườiphụnữvặnnhỏnhạcrồikéoxoạccửa.-Trảlờiđi!-Bàtahétlên.Tôivẫnthừngườichođếnkhibàtalalênlầnnữa:-Trảlờiđi!-Tôiđànhngậpngừngnhấcốngnghelên.

-CóphảilànhàNakamurakhông?-Giọngmộtngườiđànông.-Vângạ.-Côlàcongáicủanhàđóà?-À,vâng.-Tôiđápbừa.-Tốtquá.Nóichuyệnvớicôsẽdễdànghơnnhiều.Thậtkhótrìnhbàyvấnđềvớimẹcô.

Ngàymaicôcónhàkhông?Tôimanggiấytờquanhànhé.-Giấytờgìthếạ?Mọicăngthẳngtrongtôitanbiến.Mìnhvẫnantoàn.Họvẫnchưatìmthấymình.-Giấytờnhà.Cônhớnhé,tôisẽđưagiấytờchocô.Côchỉviệckývàovàgửilại.-Đượcthôi.-Tôiđồngýdùkhôngthựcsựbiếtngườiđànôngđangnóivềviệcgì.-Vậykhoảngsángmaitôighéqua,hơn10giờmộtchút.Hẹngặplạicô.-Ngườiđànông

phấnkhởinóirồicúpmáy.Đứngtrướccửaphòngngườiphụnữ,tôicốgọitođểáttiếngnhạcmàbàvừavặnlớntrở

lại.

Page 41: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Côơi,ngàymaisẽcókháchđếnnhà.-Khôngcótiếngtrảlời.-Ngàymaisẽcóngườiđếnnhàgặpcongáicô.Mộtngườiđànông.

Mộtquãngimlặng.-Thìcóliênquangìđếntôi?-Ngườiphụnữgàolêntừsaucánhcửa.-Thìcũngliênquangìđếncháuđâu.Cháuđếnnhàtắmcôngcộngđây.Vẫnkhôngcótiếng

đáplại.Chỉcómộtgiọnghátđangrềnrĩmộtđoạnđiệpkhúcbuồn.TôivàKaoruđếnnhàtắm.NhàtắmTakara.Tôivừa lững thữngđi trênconđườngtối,vừanghĩvềmẹmình.Haimẹconkhônghợp

nhauchútnào.Tôikhôngthíchbà,vàtôinghĩbàhẳnrấtghéttôi.“Tởm”,bàthườngnóivềtôinhưvậy.Màytởmquá,đirửatayngayđi.Màytởmquá,thayquầnáonhanhlên.Tôichorằngmìnhthậtsựtởmnhưbàkhikhiếntôinhớđếnhìnhảnhmẹmình.NónằmởcáchbàtahétvàomặttôikhitãcủaKaorubốcmùihaykhinólakhóc.Nếumẹtôicònsống,hẳnbàcũngsẽhétlênnhưvậy.Chúngtôicóthểcứsốngvớinhaunhưthế,chẳngcầntròchuyệnlàmgì.

Khitôihátchoconbénghebàihátvềmộtchúgấugặptrongrừng,Kaorutoétmiệngcườivàoetheo.Chiếcrăngvừanhúlênởhàmdướicủaconbésángóngánh,trôngnhưđáquý.

Page 42: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày15tháng2Lúc10giờ,mộtngườiđànônglớntuổiđếngõcửa,hìnhnhưđólàngườiđãgọiđiệnhôm

qua.Ngườiphụnữkhôngchịutiếp,ôngtagõcửatrước,gọi“CôRieko,côRiekoơi”.Kaoruvẫnđangngủ,tôinhónchânbướcrakhỏiphòng.Khitôixoaynắmcửa,ôngtathòtayvàotrong,kéocửararồibướcvàonhà.Ngồitrêngờhànhlang,ôngtalấyravàitờgiấytrảitrênsànvàhàohứngnói:

-Tôicầnchữkýcủacôởđây,đâyvàđâynữa.Tôinhìnvàomớgiấytờvàchoángvángkhinhìnthấydòngchữ“Đơnthuhồi”.Lúctôicúixuốngđểnhìnkỹhơn,ngườiđànôngliềnmỉmcườigiảithích:

-Chúngtôikhôngyêucầubàấyphảidọnđingayhômnayhayngàymai,nhưnghạnchótlàcuốithángnày.Chúngtôikhôngmuốnrắcrối.Màbâygiờcôđangsốngởđâu?Kawasakiphảikhông?Côchỉcầnđónmẹcôvềđólàđượcrồi.

-Tôixinlỗi,nhưngtôithựcsựkhôngbiết...-CôlàcôRiekophảikhông?Tôivàcôđãtraođổithưtừvớinhaurồiđó.Côđãgửitôimẫu

đơnchấpthuậnquađườngthưbảođảm.-Ôngđangnóithìimbặt,quansáttôivớivẻmặtnghiêmtrọng,rồicấtcaogiọng:-Côlàai?CôkhôngphảilàRieko?Vậycôlàai?

Mộtcơnrùngmìnhchạydọcsốnglưng.Nỗisợhãidânglêntrongcổhọng.Ngườiđànôngđãbiếtmình làai.ông tasẽpháthiệnrangườiphụnữđãđónmìnhởcôngviênkhimìnhkhôngcónơinàođểđi.MìnhsẽmấtKaoru.

Cuốicùngtôicũngthốtrađượcmấytừ:-Tôichămsócbàấy.Ngườiđànôngthởmạnhbựctức:-À,phảirồi.VậybàTomikođangcónhàà?-À...ừm,thựcrabâygiờbàấyđangđirangoài...Tôimởlờithìvừalúcngườiphụnữgàolêntừsaucánhcửaphòng.-Tôikhôngbán.Tôikhôngđiđâucả.Tôisẽchếtởđây!Giậtmìnhvìtiếnghétcủabà,tôinhìnngườiđànông.Ôngtanhìnlạitôi,trônghơilolắng

mộttí,rồiphìcười.-Vậymàhômnaytôiđãhyvọngmọithứsẽđượcgiảiquyếtkhicôcongáicómặt.Côấyđã

kývàotấtcảgiấytờrồi,vậynênvềlýthìcănnhànàykhôngthuộcsởhữucủabàấynữa.-Ngườiđànôngphântrầnvớitôi,nhưnggiốngnhưđangtựnhủvớichínhmình.-Vậycôđangchămsócbàấyà?Côcóhọhànggìvớihọkhông?CóthểliênlạcvớicôRiekokhông?Nếubàấycứnhấtquyếtkhôngđithìvụnàyphảiratòa,lúcđósẽrắcrốilắm.

-Tôisẽliênlạcvớicôấy.-Gọingayđi.-Giọngôngtađanhlại.-Bâygiờluônạ?Nhưngôngcũngthấylàmẹcôấyđangmấtbìnhtĩnh... -Tôikéogiọng

Page 43: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

phântrần.Tôikhônghềbiếtcôcongáiđangởđâu.-Hừm,cólẽvậy.Thôiđượcrồi,tôisẽtrởlạisau,nhưngcôhãythuxếpmộtngườimàtôicó

thểlàmviệcnhé!Nếukhông,chúngtôisẽphảitiếnhànhbiệnphápkhác.Sởdĩtôicứquayđiquaylạilàvìchúngtôiđangcốthôngcảmchomọingười,chúngtôikhôngmuốnmọiviệcdiễntiếntheochiềuhướngxấu.Màtêncôlàgìnhì?

-Gìcơạ?-Phòngkhicầnthôi,côtêngì?-YasueNakamura.-Tôinóidối.-Tôibiếtrồi,côYasue.-Ngườiđànônggậtgùnóirồiđứnglên.Nhưngngaylúcôngtađặt

taylênnắmcửa,cảhainghethấytiếngKaoruvọngratừphíacuốihànhlang,conbéđangthútthítnhưmộtconmèođói.

Ngườiđànôngquaylạihếtsứcngạcnhiên.Tôilúngtúngbướcvềphíacửa.-Xinlỗi,tôikhôngthểgiúpthêmđượcgì.TôisẽliênlạcvớicôRiekongaylậptức.Tôi đẩyngười đàn ông ra khỏi cửamột cách khá thôbạo.Ông ta có nghe tiếng conbé

không?Ôngtacónhậnrađólàtiếngkhóccủatrẻcon?ÔngtacóbiếtđịachỉvàsốđiệnthoạicủacongáibàNakamura?Ôngtacóliênlạcvớicôtatrongvàingàytớiđểhỏi“Ngườiphụnữcùngđứabéđangsốngởnhàmẹcôlàaivậy?”không?Tôiđóngsậpcửarồilaovềphíahànhlang.Họsẽkhôngbiếtđược;chẳngcógìlạlùngởmộtngườiđànbàđicùngmộtđứabé.Họsẽkhôngbaogiờbiếtđược.Nhưngtôivẫnkhôngsaongănđượccảmgiácrằngđólàmộtđiềmgở.Tôicảmthấyđaunhóitronglồngngực.

Kaorukhóckhôngthànhtiếng.Tôibếconbélênvỗvề.Ngoannàocon,ngoannào.Giọngtôirunrun.Kaorukhóclớnhơn.Tôilắngngheconbékhócvớimộtcáiđầulùngbùngvàbộnãochếtlặng.

Ngày17tháng2Điệnthoạiđổchuônglúcgầnsáng.Tôikéocửaphòng,nhìnchừngchừngvàochiếcđiện

thoạimàuđenđặtởgócphòngsinhhoạtchung.Ngườiphụnữcũngkéomạnhcửa,thòmặtrangoàinhìnchiếcđiệnthoại.Tiếngchuôngvanglớn,dộiquakhắphànhlangtĩnhlặng.

-Ngheđiệnthoạiđi!Ngườiphụnữralệnhtrướckhisậpcửa.Bàtavậnlớnnhạcbởitiếnghátcủacasĩngherõhơn lúcnãy.Điện thoạikêumười lần, sauđó im lặng, rồi tiếp tụcđổchuông.TôiđểKaorulạiphòng,chầmchậmnhấcốngnghelên,tôithấygiọngnónặngnhưchì.

-Mẹ!-Mộttiếngthétchóitaivanglên.–Tôivàmẹnóichuyệnxongrồi,mẹcònđịnhởđóbaolâunữakhimàhợpđồngđãhếthạn?Đókhôngcònlànhàcủamẹnữa,mẹcútngayrakhỏiđóđi.Tôikhôngquantâmmẹđiđâu,khỉthật,tôiđãđưachomẹđủtiềnđểmẹtựloliệurồimà,phảikhông?–Tiếngngườiởđầudâybênkianghenhưtiếngsủacủamộtconchódữ.

Tôinhớlạicuốnsổtayđãúamàu,bìaquănqueotrongngăntủ.Đâycóthểlàgiọngnóicủađứabéchưađầy2,2kglúcmớisinhra?Tôitưởngtượnghìnhảnhđứabétíhontrongvòngtaycủangườiphụnữ:bàtacườikhingắmđứabé,vàđứabécũngtrònxoenhìnmẹmình.

Page 44: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Saomẹkhôngnóigìhết?Mẹcứbámlấycănnhàcũđóđểlàmgì?Cóphảimẹsẽởđóhòngvắtkiệttừngđồngcuốicủatôi?Mẹcómấykỷniệmgìvớinóđâu,saomẹkhôngđểhọsanbằngnóđi?Này,mẹcónghetôinóikhônghả?Nóigìđichứ,đồkhốn.

Côtaimbặt.Tôicóthểnghethấytiếngthởhổnhểnởđầudâybênkia.-Rốtcuộccôlàai?-Đầudâybênkiahỏi.-Nhânviênvănphòngbấtđộngsảnnóihìnhnhư

cóhọhàngđangnánlạinhà-vậythìcôlàaihả?Mẹtôiđâurồi?Cônghĩmìnhđanglàmgìởđómàlạichiếmdụngnhàngườikháctheokiểuđó?Tôisẽbáocảnhsát!

Từ“cảnhsát”vừathốtra,tôigầnnhưngạtthở.Đầudâybênkiakhôngngừnglalối.Lúcquyếtđịnhngắtmáy,tôiđánhrơiốngnghekhỏitayvàrơixuốngsàn,khiếnchiếcdâynốimàuđenđongđưatrongkhôngkhí.Tôivộinhặtốngnghelênbằngcảhaitayrồiđặtnóngayngắnlạichỗcũ.

Cănnhàyênắngtrởlại.Chỉcòntiếnghátvọngkhắphànhlang,thétgàorồilạidadiết.Nhưsựctình,tôiquayvềphòng,thugomtấtcảđồđạcchovàochiếctúiBoston.TôibếKaorulên,conbélakhóckhôngngớt.Tiếngkhóccủaconbébâygiờcũnggiốngnhưtiếngnhạc,mớiồnãbêntaitôiđórồilạitrởnênxaxăm.Tôicầmchặtchiếctúi,sauđóđiđếnphòngngườiphụnữ.

Khitôikéocửa,bàtanhìntôisửngsốt.Đồđạcxungquanhvôcùnglộnxộn.Cáclábàiđãngảmàuxếpthànhhàngchekínkhungcửasổnhưmộttấmchắnphòngthủ.Hàngchồngbáovàtạpchícộtdâylaliệtkhắpnơi;trênnhữngcáirươnglànhữngchiếchộpgỗkiểuđơngiản;vàtrênnhữngchiếchộpgỗlàcáchộpgiấynhỏ.Nhữngconthúlàmbằngvảichỉcómộtmắt,bộđồtựmay,nhữngtấmlótnệmbằngvảixếpnếp,vànhiềuchiếckhănđãốvàngrảikhắpphòng.Giọngnữcasĩrềnrĩmộtbảnnhạctrữtìnhvọngratừchiếccassettebạc.Trênđỉnhchiếcti-vivuôngvắnkiểucổlàmộtcongấuchạmbằnggỗvàmộtconbúpbêNhậtBảnđựngtronghộpkính.Dùvậy,đốngđồlộnxộnnàyvẫnkhôngchothấysựhiệnhữucủamộtcuộcsốngthườngnhật. Chính giữaphòng là chiếcbànkotatsu có lò sưởiđặt bêndưới.Mộtmớvỏquảquấtvươngvãiởgócphòng,màucamsặcsỡnổibậtgiữađốngđồđạccònlại.Ánhsánglạnhlẽotừngọn đèn huỳnh quang soi rọi toàn bộ khung cảnh.Người phụ nữ giấu hai chân dưới bànkotatsu,quắcmắtnhìntôi.

-Đây,côẵmnóđi.TôiđẩyKaoruvàovòngtaybà.Bàkhôngđónlấyconbé,dùđãchuyểnánhnhìntừtôisang

phíaKaoru.KhitôikiênquyếtbuộcbàphảibếKaoru,bàthậntrọnggiơvòngtayđónlấynó.BàômKaoru,mặtlộrõlolắng,nhưthểđứabélàmộtquảbóngbằngthủytinh;rồicúixuốngcọmávàomácủanó.Kaorugàolên.Dùvậyngườiphụnữvẫnkhôngdừnglại.BàtacứấnlàndakhôkhốccủamìnhvàotránvàmáKaorunhưthểmuốnlưulạimùicủamìnhtrênngườiconbé.Trongmộtkhoảnhkhắc,khuônmặtkhôngcảmxúccủangườiphụnữhiệnlênvớihìnhảnhmộtngườimẹđangômấpđứacongáicủamình,đúngnhưtrongtrítưởngtượngcủatôi.

-Cháuxinlỗivìtrướcđâyđãkhôngchocôđụngvàoconbé.-Tôithìthầm.Ngườiphụnữtỏvẻngượngnghịu,bàtarờiKaoruravàtrảconbélạichotôi.Kaoruvẫnla

khóc.-Ồnàoquá!Côbắtnónínđi,côlàmẹnómà.-Bàtaquátlênrồixoaylưnglại,đưamông

vàomặttôikhitrườnngườitớivặnlớnâmthanh.Tiếngnhạclạitrànngậpcănphòng,lớnđến

Page 45: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nỗinhàbêncạnhchắccũngnghethấy.TôiđặtKaoruvàođịu,phủáochoàngquangườicảhai,cầmchiếctúiBostonlênrồirờikhỏiphòng.

Khitôiđangxỏgiày,ngườiphụnữthòđầurakhỏicửaphòngvàoangoanghỏi:-Côđiđâu?-Cháuđimuađồ.-Tôikhôngthểbảovớibàmìnhsẽđiluôn.-Côcómuốnmuagìkhôngạ?

-Tôivẫnhỏinhưthườnglệ.Bànhíumày,hếtnhìntôirồilạinhìncáitúitrongtaytôi.-Mấytráiquýt!-Nóirồibàtasậpcửa.Tôibướcrangoài.Bầutrờiđenkịtnhưsắpmưa.TôivỗnhẹlưngKaorumongconbéthôi

khóc,rồiđóngcánhcửaphíasaumìnhlại,băngquakhoảngsânngậpcỏđểrakhỏinhà.Cháuxinlỗi.Hômnaycháukhôngmuaquýtchocôđượcrồi.Cháuxinlỗi,tôicứlầmthầmnhưvậytrongkhisảibướcnhanhhơn.Côcongáinóichuyệnvớimìnhquađiệnthoạisẽliênlạcvớicảnhsátbấtcứlúcnào.Cókhiđãliênlạcrồi.Cháuxinlỗi.Cháuđãdùngnhàbếpcủacô,nằmtrênđệmcủacô,côđãchophépcháunấubữatốichoKaoru,đãchochúngcháucảmgiácvềmộtcuộcsốngbìnhthường,nhưngcháulạikhôngthểvềnhàvàmangquýtvềchocô.

Vừalẩmbẩmlặplạilờixinlỗi,tôivừavộivãbướcxuốngconphốhoang.Kaorucóvẻnặnghơnmộttísovớivàingàytrước.Dùmauthấmmệt,tôivẫnkhôngchậmbước.Mìnhnênđiđâuđây?Mìnhcóthểđiđâu?Nơidànhchomìnhvàconbé?Nơinàomàhọsẽkhôngtìmramình...

Tôicốđimộtmạchđếntrạmtàuđiệnngầmnhưngkhôngthểvìquámệt,chânvàvaiđauđiếng,tôiphảidừnglạinghỉmộtchútởcôngviên,nơiđãgặpngườimẹtrẻvàingàytrước.Mặttrờiđãlórakhỏinhữngđámmâynhưngtrờivẫnlạnh.Tôithổiphùphùvàomấyngóntayđềgiữấm.Kaorunhoàingườichộplấytaytôi.Bàntayconbécũnglạnhcóng.Tôilấymộtchiếcmũrakhỏitúivàtrùmlênđầuconbé,sauđóhàhơisưởiấmhaibàntaynó.

Mìnhcóthểđiđâu?Điđâuđểtrốnkhỏibọnhọ?Chắcchắnphảicónơinàođó.Dùnghĩvậynhưngtôivẫnkhôngthểnhấcnổichân.Côngviênhômnayđầyngười.Nhiềuđôivợchồngtrẻđangđẩyxenôiembé.Mấyôngbốcõngmấyđứatrẻnhỏxíu,chúngđềuđượcquấnkínđềtránhrét.Tiếngcườikhúckhíchtrongnắng.Ralàvậy:hômnaylàChủnhật!Trênbăngghếđốidiện,mộtngườiđànôngđộimũbóngchàyđangngồiđọcbáo.TôivộiômchặtKaorurồicúigằmmặt.Ôngấycóthểđangđọcbàibáoviếtvềmình,vẫncúiđầu,tôingókhuônmặtngườiđànông.Mộtđứabéđếntuổitậpđiđangchậpchữngbước.Đứabélòdòtiếnvềphíalũchimbồcâuvừađậuxuống,sauđóquaysanggọibố.ôngbốvẫnchúimũivàotờbáo,khôngbuồntrảlời.Mộtphụnữmặcáokhoáctrắngđangchạyvềphíahọ-cólẽđólàngườimẹ.Đứabéchạyvềphíamẹ,nhưngngãúpmặtxuốngđất.Bàmẹvộilaođếnbếnólên.Từchỗngồicủamình,tôicóthểnghethấytiếngđứabélakhóc.

Cótiếngnhạctừxavọnglại,mỗilúcmộtgầnhơn,vàrõhơn.DườngnhưgiữamộtcôngviênđầycácgiađìnhtụtậpvàobuổisángChủnhật,tiếngnhạclàthứgầngũinhấtvớitôilúcnày.ỦấmKaorutrongchiếcáochoàng,tôicầmtúirồiđứngdậy.Mộtchiếcxetảimàutrắngđanglănbánhchầmchậmtrênconđườngcạnhcôngviên.Tôilậptứcchạyvềphíachiếcxe,giơtaylênkhỏiđầuvẫyliênhồi.

Chiếcxedừnglại.Mộtngườiphụnữlạlóđầurakhỏicửasổbuồnglái.Bàtalớntuổihơnngườiphụnữhômtrướcmộtchút,nhưngcũngđộimộtcáikhănchoàngđầuyhệt.

Page 46: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Tôi,ừ...chainước.-Tôinói.-Mấyhômtrướccómộtchịđưachotôichainước.-À,tôibiếtrồi.Đợichút,tôiphảidừngxeởtrênkia.Đậuởđâykhôngđược.-Bàtanóirồi

láixechầmchậmtớiphíatrước.Tôicũngchạytheo.Saukhidừngxecáchchỗcũkhoảng30mét,ngườiphụnữxuốngxevàmởthùngsau.-Côchỉmuanướcthôià?Cònmuagìnữakhông?...Ồ!Đứabédễthươngquá!-Ngườiphụ

nữgiụctôitiếntớichỗchiếcxerồichămchúnhìnKaoru.-Không,cònmộtchuyệnnữaạ.Chịnhìnnè,nướcđãgộisạchđámchàmbộinhiễmcủaconbé.Thậtgiốngnhưmộtgiấcmơ.TôimuốnđếnsốngởGiađìnhcủacácchị.

Tôithấymìnhnóigiốngmộtkẻđiên.Ngườiphụnữcaumàynhìnsữngtôi.-MộtngườibạnkểtôinghevềGiađình.Côấybảobệnhchàmbộinhiễmcủaconcôấyđã

khỏihoàntoànkhihọsốngởđó.Vậynêntôimuốn,ýtôilàtôihyvọngđượcmangcontôiđếnđó.Xinhãydẫntôiđi.Tôisẽlàmtheomọiyêucầu...

Tôikhẩnkhoảncúiđầucầuxin,mắtnhìnđôigiàyđếmềmcủangườiphụnữ.Chiếcxetảimàutrắngsạchnhưbong.

-Vâng,nhưngtôikhôngthểtựmìnhquyếtđịnhchuyệnnày.-Vậyhãydẫntôiđếngặpngườicóthẩmquyềnđi.Làmơn.Tôixinchị.Làmơnhãydẫn

chúngtôiđi.-Tôicứnănnỉmãi.Kaoruđangoemộtmình.-Congáià?-NgườiphụnữhỏitronglúcnhìnvềphíaKaoru.-Gìạ?-Tôikhônghiểungườiphụnữhỏigì.-Concủacôlàcongáià?-Bàtahỏilại.-Đúngvậy,nóđượcsáutháng,nósẽkhônggâyrắcrốigìđâu.Tôihứađấy.Tôisẽlàmtheo

mọiyêucầu.Xinhãylàmơn.Tronglúccầuxinngườiphụnữ,tôibắtđầunhậnramìnhvàKaoruquảthậtkhôngcònnơi

nàođểđinữa.-Biếtlàcôsẽlàmtheomọiyêucầurồi,nhưngGiađìnhkhônggiốngnhưmộtdịchvụchữa

bệnhhaynhữngkiểutươngtự.-Ngườiphụnữnóivớigiọngengại,sauđóhướngmắtvềphíabuồngláixetải.-Đượcrồi,côlênxeđi.Tôikhôngbiếtcôcóđượcchấpnhậnkhông,nhưngítnhấttôicóthểchởcôđếnchỗGiađình.Tôiphảiđimộtvàivòngnữa,nhưngchúngtasẽtrởvềtrướcbuổitối,đượckhông?-Bàtahỏimộtmạchrồimởcửabuồnglái.

Ngườiphụnữdừngxeởnhiềucôngviênvàsânchungcư,ngậpngừngnóilớnvàomicro“Xinchàomọingười”.Mộtvàiđiểmdừngkhôngthuhútđượcaicả,nhưngtạinhữngđiểmdừngkhác,nhiềubàmẹtrẻđicùngconcáihoặcnhữngbànộitrợtrungniêntụtậpquanhxeđểmuarauvàbánhmì.Tôiđềnghịgiúpđỡrồixuốngxe,chủđộngbánhàngchomọingườitrongkhivẫnđịuKaorutrênngười.Tôiluônlosợcóaiđósẽbảorằnghọnhìnthấytôitrênbáo,nhưnghóarachẳngaithèmđểýđếntôi,tấtcảmọingườiđềuhướngvềKaoru,xoanhẹđầuconbé,hỏinótêngìvàbaonhiêutuổi.Tôiđáplạimọicâuhỏi.

Khimặttrờisắplặn,ngườiphụnữláixethẳngxuốngđườngquốclộ,khôngdừngchỗnàonữa.

Page 47: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Bỏnhàđi?-Ngườiphụnữcấttiếnghỏitrongbóngtối.Đókhônghẳnlàmộtcâuhỏi;giọngđiệucủangườiphụnữchothấybàtadườngnhưđangtựnóimộtmình.

-Vâng.-Tôiđáplại,phânvânkhôngbiếtcónênkểchobàtacâuchuyệnmìnhđãkểchoYasue,nhưngngườiphụnữkhôngcầnnghetôi.Bàtakểchuyệncủamình.

-Chồngtôiphảnbội.Khôngthèmgiấugiếm.Mộtbuổitốitôivềnhàvàthấyhaingườihọ-chồngtôivàảđó-đangngồiăntốicùngnhau.Đauthật.

-Vàsauđóchị...-Ngaylúctôiđịnhhỏicóphảibàtabỏđisaulầnđó,ngườiphụnữnhấnđènbáorẽvàtiếptục:-ChínhGiađìnhThiênthầnđãcứutôi.NếuGiađìnhkhôngnhậntôivào,cólẽtôiđãgiếthaikẻđó.-Bàtacấtlờimộtcáchtừtốn,giốngnhưnóivớichínhmìnhhơnlàkểchotôinghe.Thậtlạlùngkhinghemộtngườiphụnữđãngoài50tuổikểvềGiađìnhThiênthần.

Trongmộtgóctâmtrí,tôivẫnnghethấytiếngYasuebảorằngđólà“nhómtínngưỡngkỳquặc”.

-Nhưngchuyệnđóxảyrađãlâurồi,lúctôivẫncònmắckẹtởcáithếgiớitrầntụcđó.-Bàtanói,nhưthểđangtựnhắcnhởbảnthânmình.Rồibàtadừnglạibênđường.

-Đợimộtchútnhé.Tôiphảigọiđiệnthoại.-Ngườiphụnữnóirồixuốngxe,đếnmộtbuồngđiệnthoạicôngcộngkếbênmáybánhàngtựđộng.

Mìnhchỉcầnởđómộttuần,thậmchíbangày.Mìnhcầnmộtchỗquađêm.Tronglúcấymìnhsẽquyếtđịnhđiđâutiếptheo.Vừangắmnhìntấmlưngngườiphụnữánhlêndướingọnđènđường,tôivừatựnhủnếunhữnggìYasuenóivềbọnhọlàđúng,mìnhvẫncóthểbỏđi.Kaoruđanglimdimvớiđôimắtkhéphờ.

-Phảiđónmộtngườinữa.Rồichúngtađiluôn.-Ngườiphụnữbảokhiquaytrởlại.-Nhântiệnđây,tôilàFumiyo.FumiyoKomura.TôicònmộtcáitênnữadoGiađìnhThiênthầnđặt,nhưngnóhơikỳcục.-Bàtacườibẽnlẽn,rồinổmáyxe.Tôicúiđầunói:-Rấtvuiđượcbiếtchị.Khôngcómộtcửahànghaytiệmthứcănnàodọctheoquốclộchotớikhichiếcxetảirẽtráiởmộtcộtđèngiaothôngchạyvàomộtconđườngdọctheođườngraytàuđiện.Khiánhđènrọisángnhữngđườngray,tôimớibiếthóarađâylàmộtnhàganhỏ.Theothôngtintrênbiềnhiệu,đâylàgaOkubo.Tôithậmchícònkhôngrõmìnhđangởquậnnào.Fumiyoxuốngxerồiđibộvềphíanhàga, sauđóquay trở lạicùngmộtngườinữa.Đó làmộtcôgáicómái tócnhuộmmàunâusángvàcònrấttrẻ.Cômặcđồjeans,lưngđeoba-lôvàtayxáchmộttúini-lông.

Fumiyomởcửaxechocôgáileolênvàbảotôi:-Côngồidịchquamộttínhé,đểcóđủchỗngồi.-Chàochị.-Côgáichàotôilúcleolênxe.Giọngcôvuivẻgiốngnhưmộthọcsinhđanglàm

quenvớibạnhọc.Côcónụcườitươi;tôicúiđầuđáplại.-Ồ,chịcócongái!Béđượcmấythángrồi,chừngsáutháng?Choembếnónào.Côgáiliếnthoắngnhưthểchúngtôiđãbiếtnhautừtrước,rồidangtayđónKaoru.Tôicởi

địu,traoconbéchocô.CôgáinựngnịuvànhìnKaoruđangsayngủ.Fumiyođãngồivàotayláivàxebắtđầulănbánh.

Page 48: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Côbỏnhàđià?-Fumiyohỏilúcxoaybánhlái.-Ôi,không,bộnhìnemtrẻđếnvậysao?ờtuổiem,ngườitakhôngbỏnhàđinữa.Đâylà

quyếtđịnhcủariêngem,emđãnghĩkỹvàquyếtđịnhgianhậpGiađình.Nóiemnghexem,quýbà,trướckhichịđượcphépsốngởGiađình,chịphảilàmkiểmtra,hoặcthamgiakhóahuấnluyệngìđó,phảikhông?Khôngphảilúcnàohọcũngchấpnhậntấtcảmọingười,phảikhông?Họdựavàođâuđểquyếtđịnhchấpnhậnmộtngườinhỉ?Haylàchịkhôngđượcphéphélộchuyệnnày?vẫnômKaorutronglòng,côgáitiếptụchuyênthuyên.Fumiyonémchocômộtcáinhìnkhóchịuvànóicộclốc:

-Đừngcómà“quýbà”vớitôi.Tôicótênđànghoàng.TôilàFumiyoKomura.-Giọngngườiphụnữđanhlại,kháchẳnlúcnóichuyệnvớitôi.

Âmsắccủacôgáivẫnkhôngthayđổi:-Rấtvuiđượcgặpchị,chịFumiyo.EmlàKumiSawada.Giốngtênsiêusaonhạcrock,Julie

Sawadaấy.Kutrongchữtrườngtồn,vàmitrongchữxinhđẹp.Cònchịtêngì?-CôgáicườirồicúinhìnKaoru,lắcnhẹconbélàmnórênlênkhekhẽ.NếuKaoruthứcgiấc,conbéchắcchắnsẽlạilakhóc.-Rấtvuiđượcgặpem.-Tôichỉđápvậy,rồihấptấpgiằnglấyKaorutừtaycôgái.

KumitiếptụcquấyrầyFumiyovớihàngđốngcâuhỏidồndập.SaochịđượcGiađìnhchấpnhận?Cóđúngnhưngườitabảolàchịphảicốngnạptoànbộtàisản?Nhữngngườiphụnữởđólàmgì?ChịđãsốngvớiGiađìnhbaolâurồi?Nghenóiởđóngườitachỉănrau,cóthậtvậykhông?...Fumiyokhôngtrảlờibấtcứcâuhỏinào.

Rốtcuộc,côgáinhậnraFumiyokhôngbuồnmởmiệngnênnhúnvai,lấyramộttờbáotừtrongtúi.LúcKumibậtđèntrongkhoangxevàbắtđầuđọcbáo,Fumiyonóivớicô:

-CôkhôngđượcgiữnhữngthứđóởGiađình.-Đượcthôi,emsẽnémnóđitrướckhichúngtađếnnơilàđượcchứgì.Fumiyothởramộtcáchbựctức,mắtvẫndõivềphíatrước.-Vậylàkhôngđượcphépđọcbáo.Chắctạpchícũngkhôngrồi.-Kumilẩmbầm,mắtkhông

rờitờbáo.Lúctôilơđãngnhìnxuốngngóntaycô,nhữngdòngchữquenquenđậpvàomắttôi.Tôi

chămchúnhìnkỹhơn,rồibuộcphảilấytaychemiệngđểkhỏiphảihétlêntrongnỗisợhãibànghoàng.

“...tìmnghicanlàmộtphụnữ29tuổi...ngườicómốiquanhệvớiôngAkiyama...trướcđâyđãxenvàocuộchônnhâncủahaivợchồng...đangsốngở Ichikawa,quậnChiba...nghi canKiwakoNonomiya,cao1m60...”.Toànbộnhữngtừngữnàyđậpvàomắttôicùngmộtlúc.Tôiđưataybịtmiệng,sợrằngnếukhônglàmvậythìtráitimmìnhsẽrơiramất.Toànthânrunlẩybẩy,haiđầugốivavàonhaulậpcập.KhiKumicẩnthậnlậttờbáosangtrangkhác,têntôibiếnmấtkhỏitầmnhìn.

Đưatôitờbáo.Chotôiđọc.Tôinuốtnướcbọt,cốngănnhữnglờiđangchựctràolêntừcổhọng.Họbiếtrồi.Họđãbắtkịpmình.Họsẽnhanhchóng...Tôibụmmiệngkhithấymìnhđangmuốnhétlên.TôiômchặtKaoruvàolòng.

Page 49: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Kumilơđãnglậttrangbáo,hỏi:-ChịFumiyo,cònxakhông,chị?FumiyolờđicâuhỏicủaKumi,bàtanhìntôi:-Côlạnhà?Chiếcxetảitrườndọctheođườngnúitốiom,khôngcóđènđườnghaynhữngcửahiệu.

FumiyoyêucầuKumiquẳngtờbáođi.-Tạpchícũngvậyà?-Kumihỏi.Fumiyogậtđầu.-Nhưngphảinémởđâuđây?Fumiyotrảlờivớigiọngralệnh:-Némracửasổ.Kumiliếcsangtôi,rồimởcửasổ,némtờbáorangoài,rồilấymộttờtạpchíkhỏiba-lôvà

cũngnémmạnhnórangoài.Tôingạcnhiênkhinhìnthấytựađềcuốntạpchí:Chămsóctrẻnhỏ.Tờbáovớitêntôitrênđóvàtờtạpchívớihìnhmộtđứatrẻđangmỉmcườiởtrangbìabiếnmấtvàobóngtốisaulưngchúngtôi.Timtôiđậprộnrãtronglồngngựcđếnnỗitôimuốnquỵxuống.Tôikhôngngừngtựxoadịubảnthân:mìnhkhôngthấygìcả,tênmìnhkhôngcótrênbáo.

Saucùng,ẩntrongbóngtối,mộtbứctườngtrắngthấpthoánghiệnratrướcmắt.Chiếcxerẽtrái,chạydọctheobứctường.Kuminhổmngườilênquansát.ĐãtớiGiađìnhThiênthầnrồiư?

Xevừađihếtchiềudàibứctường,mộtcánhcổnglùlùhiệnra,phíatrênlấplómộtmáivòm.Chúng tôikhông thểnhìnrõvìxungquanhkhôngcóđèn.Fumiyoxuốngxe,bước tớitrướcvànhấnvàomáy liên lạcvớibêntrong.Saukhicôxưngtên,cánhcổng từ từmở.Xechầmchậmtiếnvàotrong,trongnàythậmchícòntốihơnbênngoài.Khiđènphaquétquabóng tối, tôi giậtbắnmình lúcnhìn thấymộtdãyđầu trẻ con.Tôikhông thể rờimắtkhỏichúng.

Tuynhiên, thứtôinhìnthấyởgócbãicỏkhôngphải làmộtđámtrẻconđangxếphàngngayngắn,mà lànhữngbức tượngnhỏ.Nhữngbức tượngngườinhẵnbóngnhưđược làmbằngsứtrắngxếpthànhtừngdãy.DùthoạtnhìntưởngnhưnhữngbứctượngJizo(độiquântượngtượngtrưngchonhữngđứatrẻđẻnonhaychếttừtrongbụngmẹđượctìmthấytrongcácsânchùa),nhưngdãytượngởđâytrônggiốngbúpbêhơnlàtượngPhật.Chúngẩnhiệndướiánhđènpha,rồilạibiếnmấtvàobóngđêmkhichiếcxetảiđikhỏi.Tôingoáiđầunhìnlạinhữnghìnhdánglờmờlúcxedừnghẳn.TiếngFumiyonóibêntai:“Cáccôxuốngxeđượcrồi”.Kumivàtôinhìnnhaurồilẳnglặngbướcxuống.

Trướcmắtchúngtôilàmộttòanhàbằngbê-tôngtrắng,kiếntrúchìnhchữnhậtgiốngkiểutrườnghọchoặcbệnhviện.Nhưngnhữngngọnđènphátraởlốivàovàcáccửasổkhiếntòanhàtrôngvẫnấmcúng.ChúngtôiđuổitheoFumiyokhibàbướcvềphíatòanhà.Kumithìthầmsaulưngtôi:“Giốngnhưmộtngôinhàmaámvậy”.Fumiyoquaylại,trừngmắtnhìncô.

Cóhaingườiphụnữđangđứngsaucánhcửakính.Nhìnthấychúngtôi,họmởcửavàrahiệuchocảbavàotrong.

Page 50: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

SaukhicúigậpngườicảmơnFumiyovìmộtngàylaođộnghiệuquả,họnhìntôi.“Ồ!Côcóembénày.Tôingắmnóđượckhông?”MộttronghaingườitiếntớibếKaorutừtaytôi.Conbévẫnsayngủ.Họthayphiênnhaungắmnghíaconbérồitròchuyệnvớinhau:“Nóđangngủ”“Đượcsáutháng,cólẽlàbảy,nhỉ?”“Trôngcưngchưan蔓Thậtlàmộtđứabéđángyêu”.Cảhaiđềugần40tuổi,cólẽtầmtuổiđó.Họmặcáolenvàquầndàihệtnhau.TrongkhiKumivàtôiđứngtrốmắtnhìnxungquanh,Fumiyolấydéplêchochúngtôi.

Bàitríbêntrongtòanhàtrôngcũngtươngtựmộttrườnghọc.Cócáchộctủđựnggiàyởlốivào,vànhữngbứctranhgammàunhạttreotrêncácbứctườngtrắng.Đólànhữngbứctranhthôngthường,hầuhếtlàtranhhoa.Kumivàtôilạinhìnnhau,rồicởigiàyvàbướcvàobêntrong.Hơilạnhluồnvàongườicảhaiquađôidép.

Fumiyovàhaingườiphụnữvừađónchúngtôiđangthìthầmtraođổivớinhau.NgườiphụnữcómáitócdàinóivớihaichúngtôikhivẫnbếKaorutrongtay:“Bâygiờtrễrồi,ngàymaichúngtôisẽchohaicôđăngkýsau.Giờvàophòngtrướcđãnhé?”.

CôtabếKaoruxuốngsảnhrồiđilêncầuthang.Kumivàtôiđitheo.Tôisợconbétỉnhdậyvàlakhóc,nhưngnóvẫnngủyêntrongvòngtaycủangườiphụnữlạ.Tòanhàlặngnhưtờ,tiếngdéplẹpxẹpvangkhắphànhlangvắnglặng.Nhưnggiữasựtĩnhmịch,tôivẫncảmnhậnsựhiệndiệncủanhiềungườikhác,củamộtcuộcsốngbìnhthường.Mùikẹongọtthoảngtrongkhôngkhí.Không cómộtmẩu rácnào trênhành langhay cầu thang.Dùquang cảnh trônggiốngmộttrườnghọc,sựtĩnhlặngvàsạchsẽcủanơinàykhiếntôiliêntưởngđếnmột“nữtuviện”hơn.

Ngườiphụnữdẫnchúngtôivàomộtcănphòngnhỏ,chỉtrảiđủ4-5mảnhtatami.Mộttấmrèmxámxịtmắctrêncửasổ,mộtchiếcgiườngđôiđặtsáttườngvàmộtcáibànbằngthép.Đólànhữngmónđồcótrongcănphòngđơngiảnnày.

Ngườiphụnữnói:-Bồnrửamặtvànhàvệsinhởcuốihànhlang.Phòngtắmởtầngmột.Hômnayhếtlịchtắm

rồi,nhưngnếuđingaybâygiờcáccôvẫncóthểtắm.À,tôisẽmangđếnmộtvàimẫuđơnđăngký,cáccônhớđiềntrướcsángmainhé.

Ngườiphụnữcườivớicảhairồiquayngườiđi,tayvẫnbếKaoru.-Nhưng,Kaoru...-Tôihoảnghốtchạyđếnchặnbàtalại.-EmbétênKaoruhả?Đừnglo,chúngtôisẽtrôngnóchocô.-Không,không,tôisẽtrôngconbé.Ngườiphụnữnhìntôi,nétmặtlộvẻtiếcnuối,sauđóthìthầmvớiđứabéđangsayngủ

“Vậylàbéconsẽquađêmởđây”,rồinhẹnhàngtraoKaoruchotôi.Nhữngcâuhỏi trongmẫuđơnđãngkýmàchúng tôinhậnđược thật lạ lùng.Cókhoảng

trốngđểđiềntênvàngàysinh,nhưngkhôngyêucầughiđịachỉhoặcsốđiệnthoại.Tuyvậy,họmuốnmộtbảngliệtkêtoànbộquátrìnhhọchành,bắtđầutừtiểuhọc.Tôicócảmtưởngđâygiốngnhưmộtđơnxinviệcthôngthường,nhưngrồixuấthiệnnhữngcâuhỏikhátrẻcon,vídụ“Màusắcyêuthíchcủabạnlàgì?”hoặc“Nhữngmónnàomàbạnkhôngthểănđược?”Tôikhôngchắccócầnnghiêmtúctrảlờinhữngcâuhỏinàykhông,nhưngvẫnđiềnđầyđủchotới

Page 51: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khithấyyêucầuvề“Tàikhoảnngânhàngvàtoànbộtiềntiếtkiệm”.“Mộtnhómtínngưỡngkỳquặc...Họbuộcmìnhphảigianhập”.TôinhớYasueđãnóivậy.

Nếumuốnsốngởđây,mìnhphảiđưahọtoànbộsốtiềntiếtkiệmsao?Nghetiếngmởcửa,tôigiậtmìnhxoaylạinhìn.Kumivừatắmxong,tóccònướtnước.Bộ

đồcômặcgiốngvớingườiphụnữđãdẫncảhaiđếnđây.- Phòng tắm tuyệt lắm, không khác gì suối nước nóng. Có tất cả những thứ em cần, xà

phòng,khăntắm.À,nhưngkhôngcómáysấy.Phòngthayđồcóđồđồngphụcvàquầnlót.Emmượntạmbộnàynè,chỉkhônglấyđồlótthôi.Chịđitắmđi!Emsẽtrôngembécho.-Kuminóimộthơi,rồidừnglại,sămsoimẫuđăngkỷmàtôiđangđiềndở.Chắchẳncôđãđọcđượcdòngchữ“tàikhoảnngânhàng”,bởicôđãnhìntôivànói:

-Emnghenóihọsẽlấyhếttiềncủamình.-Chịđangphânvânkhôngbiếtcónênkhaiconsốthậtkhông.Emđịnhsao,Kumi?-Emcóbaonhiêukhaibấynhiêu.Dùsaoemcũngchỉcó300ngànyên.Nếuhọchoemở

đây,vậythìbaonhiêuđótiềnlàquárẻ.Nói rồi cô nằm lên giường, ngắmKaoru rồi chạmnhẹ vào bụng conbé. Lúc đangngập

ngừngnhìncâybút,tôinghegiọngkhànkhàncủaKuminóitừphíasau:-Emđếnđâyvìemkhôngcónơinàođểđicả.Embiếtlàcóthểngàymaichúngtasẽđược

huấnluyện.Nếuquađược,họsẽchochúngtaởlại,ngượclại,chúngtasẽphảiravề.Emsẽlàmtheomọiyêucầuđềđượcởlại,kểcảphảigiảvờtinvàonhữngthứkỳdị.Cònchịthìsao...À,màtênchịlàgìvậy?

-Kiwako.-Tôitrảlời.Tôiđịnhdùngtêngiả,nhưngnếuthấytêntôitrênsổtiếtkiệm,côsẽbiếttôinóidối.ThầmcầunguyệnKumikhôngcóchútấntượngnàovềbàibáođãđăngmàcôđãnémđi,tôinóikhẽ:-KiwakoNonomiya.

-Vìsaochịđếnđây,chịKiwako?Cóngườibảochịgianhậpà?Haychịcũngcócùngsuynghĩnhưbọnhọ?

-Chịcũngnhưem,khôngbiếtđiđâu.TôivôcùngnhẹnhõmvìKumicóvẻkhôngnhậnratênmình.TôichẳngbiếtgìvềGiađình

Thiên thần, thậmchícũngkhôngbiếtnócóphải làmột tổchức tôngiáokhông.Tôi tưởngKumisẽhỏithêmmộtvàiđiềunữa,nhưngcôchỉnói:

-Vậythì,cólẽtốtnhấtchúngtanênthànhthật.Emngheđồnhọsẽlấyhếttiềnvàbóclộttốiđasứclaođộng,sauđónémrađườngkhôngmộtxudínhtúimộtkhihọkhôngcầnđếnnữa.Nhưngvớisốtiềnemđangcó,kểcảnếunhữngtinđồnlàthật,thìvớiemcũngnhưnhaucảthôi.

Mộtýnghĩlóelêntrongđầutôi.MìnhđãnhìnthấyKuminémtờbáovàobóngtối.Ởđâyngườitacấmđọcbáo,tạpchí,Fumiyođãnóinhưvậy,vậynếumìnhsốngởđâythìchẳngaicóthểbiếtmìnhthậtsựlàai.Bàibáođãchothấyrõmìnhbâygiờlàmộtnghiphạm.CònhơncảKumi,mìnhthậtsựkhôngcónơinàokhácđểđi.Cònởnơinày,miễnlàkhôngaibiếtvềquákhứcủamình,Kaoruvàmìnhvẫncóthểsốngcùngnhau.Mìnhcóthểchoconbéthứcănvà

Page 52: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mộtchốnđểngủ.Kaorurênkhekhẽ.Tôiđếnbêngiường.Conbénhãnmặt, lúc lắcđầunhư thểphảnđối

chuyệngìđó,rồithởramộthơidài.Kuminhẹnhàngấnngóntayvàovầngtránmềmmạicủaconbévàbắtđầuhátkhẽ“Ngủngoan,ngủngoan,ngủngoanconyêu”.Kaoruđútngóntaycáivàomiệng rồimútmút. Lúcbấygiờ, cănphòngyên tĩnh chỉ cònvang lên tiếnghát ru củaKumi.

-Kumi,emcóconkhông?-ThángTưnàythằngbésẽđượcbatuổi.Nhưnghọđãbắtnóđirồi.-Bắtnóđi...?TôikhônghiểuKumimuốnnóigì,nhưngnhữnglờicủacôlàmtôiđiếngngười.Côthìthầm

màkhôngnhìnlên:-Chồngcũemđãbắtnóđi.Hoặccóthểnóilàbốmẹanhđãbắtnóđi.Lẽraemnênsinh

mộtbégái,nếuvậyemcóthểởcùngconmình.TôinhìnsữngvàokhuônmặtnghiêngnghiêngcủaKumi.Trongmộtkhoảnhkhắc,tôinghĩ

mìnhvừathoángthấyđượcnhữnggìcôđãtrảiquadướikhuônmặttrẻthơvớimáitócthôráplòaxòamàunâusáng.

Page 53: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày2tháng3Suốthaituầnkểtừbuổitốiđầutiên,mỗingàychúngtôiđềuphảidựcácbuổihuấnluyện.

Cảhaiđãgiaotoànbộđồđạccủamìnhtrừmộtvàithứthậtsựcầndùng.Banngày,khitôithamgiabuổihuấnluyệncótênlà“Suytư”,họmangKaoruđichođếntậntối,lúcchuẩnbịđingủmớitraolạiconbé.Banđầutôiphảnđối,nhưnghọbảonếutôikhôngtuântheoquyđịnh,tôisẽkhôngđượcởlại,vậylàkhôngcòncáchnào,tôiphảithuậntheohọ.Suốtngàytôibồnchồnkhôngyên,khôngbiếtaichămsócconbévàchămsócthếnào,nhưngkhiconbétrởlạivớitôivàomỗitối,tấtcảnhữngđốmđỏtrênngườinókhôngcònnữa,hơnnữanóluônđượcthaytãvàquầnáo.

MặcdùGiađìnhcóvẻcònnhiềungườikhác,chúngtôihiếmkhinàochạmtránhọ.Lâulâu,khitôinhìnthấymộtkhuônmặtlạtrongphòngtắmhaybênchậurửa,họchẳngnóinănggìmàchỉgậtđầu.

CáchọcviênthamgiakhóahuấnluyệnlầnnàycóKumi,tôi,mộtbànộitrợkhoảng40tuổitênTokuda,mộtcôgái tầm20 tuổi tênSaevàmộtphụnữ trạc tuổi tôi tên làSaegusa.BangườicònlạiđếnGiađìnhvàobuổichiềusauchúngtôimộtngày.

Chúngtôigọicáctrưởngnhómhuấnluyệnlà“Mẹ”.Hầunhưmỗingàytrongsuốthaituầnvừa rồi, hai người phụ nữ tên Elemiah Tanabe và SarahMorohashi thay phiên nhau huấnluyệncảnhóm.Haingườihọđềutầmhơn40tuổi.NhữngcáitênlạElemiahvàSarahhìnhnhưlàdoGiađìnhđặt cho.Họđềukhông trangđiểm; Sarahhay cười và có vẻ khá thân thiện,ngượclạiElemiahluônủrũvàcaucó.

Ngàyđầu tiêncủakhóahuấn luyệnkéodàihai tuần, các trưởngnhómđãnói thẳngvớichúngtôirằngGiađìnhThiênthầnlàmộttổchứctìnhnguyện,khôngphảimộtnhómtôngiáo.Giađìnhlàmộtdạngthứccủathiênđường,vàhọphụcvụxãhộibằngcáchgiớithiệuchocôngchúngbiếtvềcõithiênđườngnày.

Sauđó,SarahMorohashinhìnlầnlượtmỗingườivàhỏi:-Cáccôlàđànônghayđànbà?Khônghiểuýbàtalàgì,cảnămchúngtôinhìnnhaudòhỏi.Sựcăng thẳngđượcxoadịuđôichútchỉkhiSae,côgái trẻnhất, cườikhúckhíchđáp: -

Đừngcóngớngẩnvậychứ,tấtnhiênchúngtôilàđànbà.-Vậyđiềugìkhiếncáccôchorằngmìnhlàđànbà?Dođâumàcônghĩvậy?-Chúngtôicóngựcvàkhôngcódươngvật.-Hếtrồià?Cáccôcònlạithìsao?KumivàTokudalầmbầm:-Chúngtôicókinhnguyệt.Chúngtôicóthểsinhembé.Sarahkhônghềphủnhậnnhữngýkiếnnày,nhưngbàtanói:-Đểtôihỏilạicáccô.Cóthậtngựcvàkinhnguyệtlànhữngthứquyếtđịnhrằngcáccôlà

đànbàkhông?Cáccôcóchắcmìnhkhôngphảilàđànông?

Page 54: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Ýchịlàchúngtôikhôngphảiđànbàư?LúcnàySaedườngnhưkhôngcònchắcchắnvềbảnthânmìnhnữa.Sarahlặplạicâuhỏi

rằngdođâumàchúngtôichorằngmìnhlàđànbà.Cứnhưvậy,buổihuấnluyệnkéodàiđếnhaihoặcbagiờ.

Buổitrưa,ngườitamangkhaythứcănđếnchochúngtôi.Saukhihaitrưởngnhómđikhỏi,cảnămngườingồiăncơmcùngnhau.Kumiđãbảorằngởđâymọingườichỉănrau,nhưngtrongnhữngkhaynhựacócảgàhầm.

“Nhữngcâuhỏicủahọthậtsựlạlùng”“Vấnđềnàysẽkhôngbaogiờkếtthúc”“Cóthểlầntới tôisẽ thửbảorằngmình làđànông”“Àvâng,nhưngnếuhọhỏidođâucônghĩvậythìsao?”.Mặcdùkhônghềbiếtgìvềnhaungoàinhữngcáitên,nhưngkhicáctrưởngnhómkhôngcóởđó,chúngtôivẫntròchuyệnsôinổivớinhau.

Đến1giờ,buổihuấnluyệnlạibắtđầu,vàhọcũnghỏigiốnghệtbuổisáng.Cuốicùng,khiđồnghồđiểm2giờ,Sarahcũngchuyểnsangcâuhỏimới.-Đượcthôi,đểtôihỏicáccô.Mộtđứabélênmườichưanhúngựcvàcũngchưacókinh

nguyệt,vậycóthểnóiđứabéđólàđànôngkhông?Saebuộtmiệng:-Nếunókhôngcódươngvậtthìnóvẫnlàđànbà,kểcảkhinócònnhỏ.Elemiahphảnbác:-Chẳnglẽvớicáccô,đặcđiểmcơthểlàdấuhiệuduynhấtchứngtỏsựkhácbiệtgiữađàn

ôngvàđànbà?Dùchămchúlắngnghecuộcthảoluậnvàhầunhưkhôngphátbiểunhưngtôivẫnkhôngthể

hiểuhọđanghướngchúngtôiđếnvấnđềgì,muốnchúngtôihiểuchuyệngì.Rốtcuộc,cảngàyhômđó,ElemiahvàSarahchỉliêntụcđặtcâuhỏi,buộcchúngtôitrảlờivàkếtthúcbuổihuấnluyệnmàkhôngđưaralờigiảiđáp.Lúcđólà7giờtối.

Nhữngngàytiếptheocũngdiễnratươngtự.Cáccôgiàhaytrẻ?Cáccôđẹphayxấu?Cáccôbéohaygầy?Haingườiphụnữliêntụcđặtcâuhỏi,buộcchúngtôitrảlời,nhưngkhôngbaogiờđưarađápán.Mộtvàicâuhỏithựcsựvớvẩn,vídụ“Cáccôcóphảilàchim?”hay“Cáccôcóphảilàcá?”.

Nhữngngàyhômsauvàhômsaunữa,khóa“Suytư”bắtđầutrònênlốbịch.Tôiquyếtđịnhgiếtthờigiờbằngcáchtựnhủvớibảnthânrằngmìnhcóccầnquantâmmìnhlàđànônghayđànbà,làchimhaycá-tấtcảnhữnggìmìnhmuốnlànhanhchóngđếntốiđểđượcgặpKaoru.

Hômqua,buổithảoluậndiễnrathậtsựkỳlạ.Thayvìbảochúngtôilựachọngiữahaithứđốinghịch,chẳnghạnđànônghayđànbà,Sarahlạihỏi:“Điềucáccômongmuốnnhấttrongcuộcsốnglàgì?”Sae(ngườiđãquáquenvớinhữngcâuhỏikhôngđâuvàođâuvàquyếtđịnhbiếnmìnhthànhkẻphatrò)phávỡsựyênlặngbằngcáchlalên“Sắcđẹp!”.Cótiếngaiđócườikhúckhích.

Sarahnhẹnhànghỏi:-Vànếusắcđẹpkhônggiúpíchgìchocô,côvẫnmuốncósắcđẹpchứ?

Page 55: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Aibảosắcđẹpkhônghữuích?Nếubạnxinhđẹp,ngườitasẽđểýđếnbạn,bạnsẽthuhútbọn con trai. Bạn có thể trở thànhngườimẫu, hoặcngười nổi tiếng, và bạn sẽ kiếmđượcchồnggiàu.

Tôinghĩsắcđẹplàsứcmạnh.Saevừakếtthúccâunói,Elemiahbẻngaylậptức:-Theonhưnhữnggìcônóithìsắcđẹpkhôngphảilàđiềumongmuốnlớnnhấtcủacô,mà

chỉlàphươngtiệnđểcôđạtđượcmongmuốn.Hãynóichínhxáccômuốndùngsắcđẹpđểđạtđượcđiềugì?Quyềnlực?Côngdanh?Tấmchồnggiàu?Côphảinóirõvớichúngtôi.

KhôngnhưSarah,Elemiahhiếmkhicười,vàmộtkhibàtamởmiệng,chấtgiọngtrầmvàvangcủabàkhiếnbạntưởngnhưbàđangmắngbạn.Saumộtlúc,Saetrảlời,nhưnggầnnhưcôđangtựnóivớichínhmình:

-Tôimuốnbạntraicũyêutôivàquaylạivớitôi.-Kểchúngtôingheđinào.SarahthúcgiụcvớigiọngngọtngàothườngđượcdùngđểvỗvềtrẻconvàSaeliềnthổlộ.

Cậubạntraicủacô,vốnlàbạnhọccùngđạihọc,bắtđầuhẹnhòmộtcôgáikhácsaukhiđãcháncô.ThoạtđầuSaekhôngthểhiểutạisao.Saucùng,dùkhôngmuốnthừanhận,nhưngSaecũngpháthiệnrađólàbởicôbạngáimớixinhđẹphơncô.Từđó,Saekếtluậnrằngnếucôxinhhơnbâygiờ,hẳncậubạn trai sẽquay lạivớicô.Tôigầnnhưbậtcườikhinghecôkểchuyện,nhữngchuyệnnhưvậyvẫnthườnggặpkhibạnởtuổi20.NhưngkhiSaebậtkhócởgiữachừng,bầukhôngkhí trongcănphòngnơi tổchứccácbuổihuấn luyệndườngnhưđãphầnnàothayđổi.KhichúngtôinghiêmtúclắngnghechuyệncủaSae,sựbốirốivàchánnảnmàcảnhómcảmnhậntừnhữngngàytrướcđóđãdầnbiếnmất.Bâygiờ,chúngtôilạikhấpkhởimongchờcâuphảnhồicủahaingườinhómtrưởng,hoặcítnhấtxemthửmìnhsẽcảmthấythếnàotrướcnhữngcâutrảlờicủahọ.

Sarahdịudàngnói:-Ởtrườnghợpnày,tìnhcảmcủangườibạntraimàcôđãchiataythậtracũngchỉlàmột

phươngtiệnkhác.Vàsắcđẹpcũnglảmộtphươngtiện.Điềucôthậtsựmongmuốnkhôngphảilàhaithứđó,chắcchắncômuốnmộtthứkhácsâukínhơn.

Kumithìnhlìnhlêntiếng:-Thứtôimuốnlàtiền.Rồicôkểchuyệnmình.“Tôikếthônnăm24tuổi.Vàdùđãthốngnhấtsẽkhôngởcùngbố

mẹchồngnhưngkhitôimangthai,họvẫndọnđếnởchung.Năm25tuổi,saukhitôisinhcontrai,mẹchồngtôigiànhluônthằngbé,bàkhôngchotôiđụngđếnconmình.Contôitrởnênxacáchvớitôiđếnnỗisaunày,mỗikhitôibếnólênnólạigiãykhóc.Vậymàchồngtôiluônđứngvềphíabốmẹ,anhchẳngbaogiờchịu lắngnghetôi.Sauđó,anhbắtđầuquađêmởngoàinhiềuhơn.Tôibiếtanhcónhântìnhnhưnghễtôihoạnhhọechồngvềđiềunày,anhtakhăngkhăngquáchánvềnhàvìluônphảinghetôicằnnhằn.Bốmẹanhcũngbiếtcontraiphảnbộivợ,nhưnghọchorằngđólàlỗicủatôi.Cuốicùng,tôiômconbỏđi,nhưngchồngtôivàbốmẹanhtìmrađượcvàbắtthằngbéđimất.Họcònkiệntôivàtôimấtquyềnnuôicon”.Kumikể

Page 56: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mộtmạch,gầnnhưkhôngdừnglạiđềlấyhơi.KhilắngngheKumi,tựnhiêntôichorằngcôđangcốýkểlể.Côđãbảorằngsẽgiảvờtin

vàomọi thứđềđượcở lại,nêncó thểcôđangmuốn lấy lòngtrưởngnhóm.Tuyvậy,giọngKumilúcnàyxúcđộngthậtsự.“Tôikhôngcóđủtiềnđểthuyếtphụctòaán!Họtướcquyềnlàmmẹcủatôibởivìtôikhôngcótiền!Nếutôicónhiềutiền,tôicóthểdẫncontraiđithậtxa,thoátkhỏibọnhọ!”Sauđó,côúpmặtvàogối,rênrỉ:“Tôighétcáinghèo,tôighétnó,hậnnói”.RồicôcũngòakhócnhưSae.TokudavàSaegusacũngbắtđầunứcnởđầythươngcảm.Lúcnày,khôngaitrongphòngnóimộtlờinào.

Vàlầnlượt,TokudarồiđếnSaegusatâmsựnhữngcâuchuyệnbuồncủamình.CongáibàTokudađitheomộtnhómbạnxấu,sauđóbắtđầuđánhđậpbàvànémđồđạc

trongnhà.Tokudabảomuốnquaytrởlạinhữngngàycũ.Bàaoướccóthểxâydựnglạimốiquanhệvớicôcongái.CòncôSaegusakhôngthểthathứchobảnthânmìnhvìđãngoạitìnhvớimộtđồngnghiệp.Cômuốncócanđảmđểkếtthúcmốiquanhệđó.Hầuhếtmọingườiđềukhôngcầmđượcnướcmắttronglúckểchuyệnhoặcsụtsùikhilắngnghechuyệncủangườikhác.

Mìnhnênkểchuyệngìkhiđếnlượt?Câuhỏiđócứxoaytrongđầutôisuốtcảbuổi,khiếntôikhôngthểchútâmhoàntoànđếncâuchuyệncủamọingười.Vậynêntôiquáđỗingạcnhiênkhithấytấtcảmọingườiđềukhóclóc,nhưthểhọbịhộichứnghysteria[7]lâylan.

Khibốnngườitrongnhómđãkếtthúccâuchuyện,hainhómtrưởngquaysangnhìntôi.Sarahquảquyết:

-Côkhôngcầnphảikểchochúngtôinếunóquáđauđớn.Nhưngnếutôikhôngkể,nhữngngườikhácsẽnghĩtôiđanggiấugiếmđiềugìđó.Tôinghe

giọngmìnhdộilạitrongcănphòngtĩnhlặng:-GiốngnhưSaegusa,tôicũngyêumộtđồngnghiệp,ngườiđólàsếptôi.Tôiđãtinrằngmột

ngàynàođóchúngtôisẽcướinhau.Anhđãnóivớitôinhưvậy.VìcầnthờigianđểsắpxếplạicâuchuyệnđãkểvớiYasue,nêntôichỉnóiđếnđórồidừng

lại.Sáungườiphụnữtrongphòngđồngloạtnhìntôi,trongđómộtvàiđôimắtđãđỏhoevàsưnghúpvìkhócnhiều.Họđợitôitiếptục.Cănphònghoàntoànyênắng.Khônghiểutạisao,ngaylúcđó,tôichỉmuốnnóiramọisựthật,kểtấtcảmọichuyện,ngaytạiđây,ngaytrongcănphòngnày.Sẽkhôngaikếttộitôi.Sẽkhôngaiđuổitôiđi.Sẽkhôngaiphánquyếttôilàmộttêntộiphạm.HọsẽkhôngcướpKaorukhỏitaymình,tôinghĩ,cốthuyếtphụcbảnthânmìnhnhưvậy.Thôithì,hãykểtấtcảsựthật,ngaytạiđây...

Việcngănkhôngchobảnthânkểrasựthậthóarakhổsởhơntôinghĩ.Vậymà,chỉvớinămphầntrămlýdotựđặtratrongđầu,bằngcáchnàođótôiđãkiểmsoátđượctâmtrímình.Tôihítthậtsâu,chắtlọctừngữ,vàkểmộtcâuchuyệnbịa:“Họvẫnchưalyhônkhitôimangthai.Vợanhpháthiệnramốiquanhệcủahaichúngtôi.Tôibắtđầunhậnđượcnhữngcúđiệnthoạichửibớivớinhiềulờilẽbẩnthỉu.Liêntụcnhưvậy.Côtabảosẽkhôngbaogiờlydịchồng.Thậmchíanhcòncầuxintôihãypháthai.Nhưngtôiđãsinhđứabé.Tôiđãtựmìnhsinhranó”.

Nhữngtừngữđãchọnlựacẩnthậntrôirakhỏiđầutôivàtuônratừhaikhóemôi.Trong

Page 57: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

lúckểchuyện,tôitựnóivớimình:đâylàcâuchuyệndốitrá...không,nólàchuyệncóthật...không,đólàđiềumìnhmuốn,mìnhmuốnsinhrađứabémàmìnhđãmangthai.Mìnhmuốnsinhnó,muốncónó,khôngcầnbiếtainóigì,mìnhmuốntựtaynuôinấngđứabénày.Vànhưvậy,câuchuyệntôikểvớimọingườithựcralàmộtđiềuướckhôngthành.“Điềutôimuốnlàmộttươnglai.Mộttươnglaiởbêncạnhđứabétôiđangcó.Mộttươnglaimàkhôngaicóthểcướpmất-đólàtấtcảnhữnggìtôimuốn”.Trướckhikịpnhậnra,tôithấymìnhđãrơinướcmắt.Tôiđãkhôngmởlòngmìnhvớibấtkỳai,khôngkểhọnghebấtcứđiềugì,tôichỉsửdụngnhữnglýdothuyếtphụcđểcuốnhọvàocâuchuyệncủamình.Nhưngtôilạinứcnở.Rồitôikhócnấclênđếnnỗikhôngthểnóithêmmộtlờinào.Mộtlầnnữa,tiếngsụtsùivanglênkhắpphòng.

“Sắcđẹp,tiềnbạc,cuộcsốngêmấm,hônnhânbảođảm,thậmchímộttươnglai-cáccôkhôngnghĩrằngtấtcảchúngcũngchỉlàphươngtiệnđểđạtđượcmongmuốncuốicùng?Hãynghĩxahơn,hãyđiđếntậncùngcủavấnđề,hãynghĩvềnhữngđiềucáccôthậtsựmuốn”,Sarahđộngviênmọingười,vànhữnglờicủabàcũngkếtthúcbuổihuấnluyệncủangàyhômđó.Khihaitrưởngnhómrờikhỏiphòng,mọingườivẫnngồichếtlặngtạichỗ.

Tốihômđó,lúcchuẩnbịđingủ,tôitựhỏitấtcảnhữngđiềunàynghĩalàgì.Dùcóthậthaykhông,thìviệccóaiđólắngnghecâuchuyệncủabạn,sauđókhóccùngbạnvẫnlàniềmanủilớnlao.

Hômsau,cảnhómquaytrởlạivớinhữngcâuhỏicũ,nhưthểnhữngthổlộcủangàyhômtrướcchưatừngcó.Mộtlầnnữa,chúngtôilạiđượchỏirằngmìnhlàđànônghayđànbà.

Kuminói:-Tôinghĩmìnhlàphụnữ,nhưngcũngcóthểtôichẳngthuộcgiớitínhnàocả.Haitrưởngnhómngaylậptứcmuốnbiếtđiềugìkhiếncônghĩvậy.NhưngKumikhôngthể

đưaramộtlờigiảithíchthỏađáng.Trongkhitấtcảđangyênlặng,tôinhìntrừngtrừngvàokhoảngkhôngtrướcmắtvànghĩ

ngợi.Nếumìnhkhôngphải làđànbàvàAkiyamakhôngphải làđànông, thì có lẽmìnhđãkhôngphảichịubaođaukhổnhưthờigianqua(vàbâygiờvẫncòn),Sarahhỏi:

-Còncônghĩgì,côNonomiya?Tôinóiranhữnggìmìnhđangnghĩ:-Cóthểđiềunàynghecóvẻtrẻcon...Nếutrênđờikhôngcóđànôngvàđànbà,vậythìtôi

sẽbớtđaukhổhơnrấtnhiều...-Chẳngcógìtrẻconvớisuynghĩđócả.Nếuchúngtacóthểđốixửvớimọingườinhưđối

xửvớitâmhồnmình,vậythìgầnnhưnhữngđaukhổcủachúngtasẽkhôngcònnữa.Tôilàđànbà.Tôigiàcỗi.Tôixấuxí-cóphảitấtcảnhữngđịnhkiếncủachúngtavềbảnthânmìnhcũnggiốngnhưnhữnghànhlýquácân?Cáccôcóđồngýrằngchỉcầnchúngtavứtbỏmọithứđi,chúngtasẽthoảimáihơnrấtnhiều?

TấtcảmọingườiquaynhìnSarah,cảmthấyđượcanủivàcuốicùngbịthuyếtphục.Khilắngnghebà,tôicócảmgiácrằngcuốicùngmìnhđãhiểutriếtlýcủaGiađìnhvàmụcđíchcủakhóahuấnluyện.Họnhấnmạnhsựcầnthiếtcủatâmhồn,chứkhôngphảithânxác.Khóahuấn

Page 58: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

luyệnkéodàihaituầnvớinhữngcâuhỏiđápcóvẻvônghĩakiathựcralàmuốnchúngtôithấuhiểuvềnộitâmmình,đềchúngtôixemtâmhồnnhưlàmộtthựcthểcóthật.TôihoàntoànđồngtìnhvớinhữnggìSarahđãnói,vàcùnglúcthấynhữnglờicủabàtakhôngcònlậpdịnữa.

Buổihuấnluyệnhômnaykếtthúcsớmhơnthườnglệ.Cuốibuổi,chúngtôiđượcthôngbáo“khóaSuytưđãkếtthúc”.Kumichobiếthọsẽtiếptụcnhữngbuổiphỏngvấncánhân,vàtừđóquyếtđịnhchúngtôicóđượcchấpnhậnởlạiGiađìnhhaykhông.Nhưngđóchỉlànghenói;vìnămchúngtôikhôngđượcthôngbáogìvềlịchcủangàyhômsau.

Khitôitrởvềphòng,mộtngườiphụnữlạmangKaorulạichotôi.Conbéphấnkhởikhinhìnthấytôi,mặtnóbiểuhiệnđiềuđó.Khônghiểutạisaoconbécứkhócsuốttrongcảtuầnđầutiên-tôiđãcảmthấyvôcùngcăngthẳngkhinhìnnhữnggiọtnướcmắtchảyxuốngmánó.Nếukhóahuấnluyệnkếtthúc,họcóchomìnhgiữconbécảngày?

Page 59: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày3tháng3Lúc9giờsáng,Elemiahghéquaphòngvàbảochúngtôiraxetải.Tôivuimừngvìhômnay

khôngphảixaKaoru.MặcchiếcáochoàngrộngbênngoàibộđồđồngphụccủaGiađình,tôilênxetảiđangđậutrướclốivào.Bốnngườitrongnhómhuấnluyệncũngđãcómặttrênxe.Đâykhôngphảilàchiếcxetảitôiđãđilầntrước-đâylàmộtchiếcToyotaHiaceđờicũ.

Sarahcầmlái,Elemiahngồibêncạnhbà,rồicảnhómrờiđi.Bầutrờiđầymây.Lúcxechạyngangqua,tôiliếcnhìnkhuvườnmàmìnhđãthấyvàobuổitốihômđầutiênđến.Đólàmộtbãi cỏ rộng,đượcchămsóckỹ lưỡng.Xungquanhkhôngcóai.Nhữngbức tượngnhỏmàutrắngvẫnxếpthànhdãyởgóc.Khôngcóhoahaycâyănquả,chỉcókhoảng50bứctượngnửangườimàutrắngxếpthànhdãy.Nhữngbứctượngkhiếntôinổióc,mặcdùKumihaynhữngngườikháccóvẻchẳngđểýmấy.TrongxelúcnàykhôngcótiếngđộnggìngoàitiếngoekhekhẽcủaKaoru.

Chiếcxetảiđidướimáivòmrồihướngracổngtrước.Hìnhnhưđãquálâurồikểtừlầncuốitôinhìnthấythếgiớibênngoài.

“Chúngtađiđâuđây?”,Saehỏi,nhưngkhôngcótiếngtrảlờitừbăngghếtrước.Bứctườngtrắngkhuấtdầnsaulưng.Tôitìtránvàocửasổ,quansátbênngoài.Chúngtôiđangđitrênmộtconđườngnúiđầyrác;ráckhôngchỉlaliệtkhắpcondốcthoaithoảiởbênphảixemàcònmắcgiữanhữngbụirậmbêntrái.SauhaituầnsốngởGiađìnhvớikhungcảnhsạchnhưlau,khôngmộthạtbụi,tôisữngngườikhithấymộtconđườngđầyrácnhưthếnày.Túinhựa,băngvideocũvớinhữngdảibăngsútrangoài,thứgìtrônggiốngkhăntrảigiườnghayquầnáocũcuộnlại,máycassetteđãbịtháorời,xeđạphoengỉ,hàngchồngbáovàgiấyẩmđãtừnglànhữngcuốnsáchbịngấmnướcmưa.TôinhớFumiyođãyêucầuKuminémtờbáocủacôrangoàicửasổkhichúngtôiđitrênconđườngnày.

Saukhiđidọctheođườngcaotốctrongkhoảng20phút,chiếcxetảidừnglạitrướcmộttòanhàbê-tôngcókiếntrúckhágiốngGiađình.Chúngtôiđượcyêucầurakhỏixe,nênlầnlượtxuống.Cáchđómộtquãng,mộtngườiphụnữtrungniênđangdắtchóđidạo,bàấydừnglạirồinhìnsữngchúngtôi.Tôinghĩchúngtôiđãcáchbiệtquáxavớithếgiớicủangườiphụnữđó.Biểnhiệutreo trên lốivào tòanhàđềdòngchữ“Trungtâmy tếTanihara”.Đi theohaingườitrưởngnhóm,chúngtôibướcvàotrong.Phòngđợihaysảnhlớnkhônghềcóbóngdángmộtbệnhnhânnào,tòanhàcóvẻhiuquạnh.Mộttấmrèmvảibôngkẻtreodọctheocửasổcủaquầylễtân.

Haingườitrưởngnhómbảochúngtôingồiởphòngđợirồibiếnmấtsauquầythungân.Kaoruvẫnoeluônmiệng,conbévớitaycốchạmđếnbứctường.Tôiquaysangvànhìnthấymộttấmlịchtreotường:hìnhảnhtượngtrưngcủathángnàylàmộtloạthìnhbúpbêcủaLễhộibúpbê.ĐãsangthángBarồiđấy,tôinghĩ.

“Nhìnbúpbênè,Kaoru.Connàylàbúpbêhoàngđế,vàconbêncạnhlàbúpbênữhoàng”.Tôinóirồiđứngdậy,bướcđếngầntấmlịchđểKaorucóthểnhìnrõhơn.TôinhẩmtínhrồinhậnrahômnaychínhlàngàyLễhộibúpbê.ĐâylàLễhộiđầutiêncủaKaoru,thậtđánghổthẹn,tôichẳngcógìchoconbéngoàimộtbứchìnhtrênlịch.KhôngbiếttôicómuađượcmộtbộbúpbêvàbàyrachoKaoruxemkhông.

Page 60: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

HômnaychắchẳnlàChủnhật,bởivìởđâykhôngcóaivàtrungtâmcũngkhôngmởcửa.“Họdẫnchúngtađếnđâylàmgìnhì?”Saethìthầmmộtcáchlolắng.“Cóvẻchẳngcógìlàmcôphiềnlòng,Kiwako”.Saelạinóikhiquaysangnhìntôiđanglậtnhữngtờlịch,chỉKaoruxemhìnhhoaanhđàotượngtrưngchothángTưvàhìnhcờcáchépchoNgàylễtrẻemtrongthángNăm.Kumithởdài,trừngmắtnhìnlêntrầnnhà:

-Lúcnãychúngtacóđiquamộtcửahàng.Tôiđoánhọsẽkhôngdừnglạichochúngtamuasắmtrênđườngvềđâu.

-Cômuốnmuagìvậy?-Saegusahỏi.Saechenvào:-Tôimuốnmuaítkẹo.Thứgìđóthậtsựngọtngào,ngonlànhvàbéongậy.ThứcănởGia

đìnhđơnđiệuquá.-Còntôimuốnmuavàitờtạpchí.-Kumikéodàigiọng.Tạpchí.Tôichỉnhlạimấytờlịchchongayngắn,rồichậmrãiquansátphòngđợi.Nếutrung

tâmnàymởcửachongườidân,hẳnsẽcóbáovàtạpchíởđây.Tôisẽnhìnthấytênmìnhđượcinđậmởdòngtít,hoặctrêntrangbìatạpchí.Nhưngtráivớilongạicủatôi,kệsáchđặtởgócphòngkhôngcógìngoàinhữngcuốnsáchhìnhcũkỹ.

Elemiahtrởlạiphòngđợivớimộtchồngcốcgiấy.Bàđưachomỗingườimộtcáivàbảodùngnóđểđựngmẫuthửnướctiểu.Chúngtôisẽđượckiểmtrasứckhỏe.Nhìnnhữngngườikháclầnlượtđivàophòngvệsinh,tôihỏi:“Cóthểchoembékiểmtraluônđượckhôngạ?”.Elemiahgậtđầu.

Ôitrờiơi,cảmơnChúa,tôilalênkhôngthànhtiếng.TôiđãluônmuốnkiểmtrasứckhỏechoKaorukểtừlầnnhìnthấycuốnsổtaycủangườiphụnữởNagoya.KaoruchưađượckiểmtrađịnhkỳhaytiêmphòngkểtừthángHaiđếnnay.

Tìnhhìnhsứckhỏecủatôihầunhưkhôngkhácsovớikếtquảkhámđịnhkỳcủacôngtytôilàmviệclúctrước.Chúngtôiđượcthửnướctiểuvàmáu,chụpX-quanglồngngực,điệntâmđồvàkiểmtraphụkhoa.Mộtnữbácsĩcùngvàiytátiếnhànhkhámbệnh.BàbácsĩhẳnlàmộtngườibạncủaSarahvàElemiah,bởivìtôinhìnthấybangườihọnóichuyệnvớinhautronglúckiểmtra.Kaorulàngườicuốicùngđượcgọitên.Saukhicởiquầnáoconbénhưbácsĩyêucầu,tôiđặtnóngồitrầntruồngtronglòngmình.“Côcómangtheosổtheodõisứckhỏebàmẹvàembékhông?”Đólàcâuđầutiênbácsĩhỏitôi.Tôigiậtnảylên,bảomìnhkhôngmangtheo,hyvọngbàkhôngnhậnravẻhồihộpcủamình.Khihọhỏiconbémấytháng,tôiđápnósinhngày30tháng7.Kaorungồitronglòngtôitronglúcbácsĩđặtốngnghelênngựcconbé,kiểmtramắtvàkhoangmiệng,đonhịptimvàlắngnghehơithởcủanó.Kaorumởtomắt,ngồibấtđộng.Saukhihỏitôiconbécóthườngkhócđêmhoặcsốthaykhông,bácsĩviếtnguệchngoạcvàođồthịsứckhỏecủaKaoru,đồngthờitiếptụcmộtloạtcâuhỏikhác:“BCGđãcó.CònDPTđượcmấymũirồi?Poliothìsao?Nótừngdịứngthứcănlầnnàochưa?”.Đầuóctôitrốngrỗng.Ôi,lạyChúa,nhữngtừtôivừathốtlênlúcnãygiờtrôitọtvàohưkhông.Thấytôiimthinthít,bàbácsĩnhỏnhẹhỏi:

-Côchỉsinhmỗiđứabénàyhả?

Page 61: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôihấptấpquayđi,dánmắtxuốngsànnhàtrơntrượtmàutrắng.Mộtsợitócrơixuốngchân.Timtôiđậpmạnhhơn.Tôilờđicâuhỏicủabácsĩ:

-Nóchưabịdịứnglầnnàocả.Chínhtôicũngnhậnramìnhđangtrảlờimậpmờ.Bàbácsĩnhìntôimộtlúc,sauđónhấc

bổngKaorulênđặtnónằmlênbànkiểmtra.Kaoruđáchânvànhănmặt,vặnngườisangtráirồisangphải.

-Cóvẻnósắpbiếtlẫyrồi.BàbácsĩvừachămchúnhìnKaoruvừanhẹnhàngđặttaysaulưngnó.Kaorulậtngườira

sau,nằmsấp,rồikhôngngừngchớpmắt,cólẽnóthấylạlẫmvớitưthếmớicủamình.Đầuóctôitrốngrỗng,timđậpliênhồilàmtôimuốnquỵ,tuynhiên,vẻngộnghĩnhtrênkhuônmặtcủaKaorukhiếntôikhôngkhỏibậtcười.Mộtnụcườirunrẩy.BácsĩsờnắnchântayKaoruvàbếconbélêntraochotôi.Dườngnhưchỉchờcóthế,Kaoruòakhóc.

-MỗithángmộtlầnsẽcóbácsĩđếnGiađình-khôngphảitôi,nhưngnếucôđểýthấygìmới,côcóthểtraođổivớibácsĩđó.Trongtrườnghợpkhẩncấp,côcứtìmđếnSarah.-BàbácsĩnóitronglúctôimặcquầnáochoKaoru.

Khi bếKaoru ra khỏi phòng kiểm tra, tôi trông thấy bác sĩ, Elemiah và Sarah đang nóichuyệnvớinhauởmộtgóchànhlang.Cólẽhọđangnóivềtôi.Kiểmtraâmđạochắcchắnchothấytôichưatừngsinhnở.TôicóthểbịđuổikhỏiGiađìnhngayngàyhômnay.Kaoruvẫnđangkhóc.“Khôngsaođâucon.Đừnglolắng”,tôidỗdànhconbé.“Ôi,Kaoru,đừngcókhócmà.Bọncôsẽmuakemchocon”.Kumiphụhọatheotôi,nhưngconbéquaymặtđivàgàokhócđếnđỏmặt.“Contraiemthìchỉcầnngheđếnkemlànínkhóc”.Kumicườisảngkhoái.

Cuốicùng,cũnggiốngnhưlúckhởihành,chúngtôilầnlượtlênxerồirờitrungtâmytế.Lúcxeratớiđườngcaotốc,Saeliềnnói:-Tôimuốndừngởkia,chỗcửahàngtiệnlợi.NhưngtấtnhiêncảElemiahvàSarahđềulờđi.Saekhịtmũi,bĩumôirồimầnmòbộmóng

tay.Cửahàngrơilạiphíasau,trôngnólúcnàychóilọivàmờigọihơnhẳn.CũnggiốngnhưSae,tôiướcgìđượcquanhquẩnởnhữnggianhàngsángchoang,rựcrỡánhđènđềtìmbánhkẹovànướcgiảikhát.Tôimuốnmuakemvàsôcô-lachoKaoru,đólàmónquàchoconbévìđãngoansuốtbuổikiểmtrasứckhỏe.Tôiliềnchồmtớitrước,nhìnqualớpcửakính.

Saelènhènói:-Nhìnxem,Kiwakocũngmuốnghémuabánhkẹo.Kaorucũngmuốnănkemnè.Tôimuốnbật cườinhưng rồi chỉ thởdài. Trênbiểnhiệu chỗ cửahàng tiện lợi cóhình

khuônmặtmộtngườiphụnữphónglớn.Cóthểtôinhìnlầm,nhưngkhuônmặtđóhệtnhưtôi-khitóctôicònđểdàivàhaimávẫnhồnghào.

Sarahquaylại,đưachoSaemộtgóiđồ:-Nếucômuốnănnhẹthứgìđó,trongnàycósẵnhết.Saethốtlênkhinhìnvàomấymónlàmtừrongbiển:

Page 62: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Eoôi,aimàmuốnăncáithứnàychứ?Tiếng cười vang khắp xe. Tôi cũng cười nhưngkhông chắcđó làmộtnụ cười tựnhiên.

Chúngtôikhôngcònthấybấtcứcửahàngtiệnlợihaybiểnhiệunàonữa,ngaycảkhicảnhómngoáiđầulạivàcăngmắtnhìn.Mìnhchắcchắnnhìnlầmrồi.Khuônmặtđókhôngthểlàmình.Mìnhquálosợsẽbịtìmthấy,sẽmấtKaoru,nênmọibứchình“Truynã”mìnhnhìnđềucứtưởnglàmình.

“Khôngsaođâucon.Mọiviệcsẽổnthôi”,tôiômKaoruvàlặpđilặplại.Conbéđãnín.HãytrởvềGiađình.Hãytrốnsaubứctườngtrắng.Đólàlờinguyệncầumàtôiđãthìthầm

tronglúcômchặtKaorubénhỏvàolòng.

Page 63: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày4tháng3ĐúngnhưKumidựđoán,sánghômnay lần lượt từngngườichúngtôiđượcgọivàocăn

phòngmàcảnhómđãtrảiquacácbuổihuấnluyệnởđó.Kumivàotrướctôi.Khicôtrởra,tôicố hỏi cô buổi phỏng vấn thế nào, họ đã hỏi những gì, nhưng cô không hémôi. Gần trưa,Elemiahchogọitôi.Tôiđượcyêucầumangtheođồđạc.CùngvớiKaoruvàchiếctúiBostonchứatấtcảđồcánhântrongđó,tôibướcvàophònghuấnluyện.Sarah,Elemiahvàhaingườiphụnữtôichưatừnggặpđangngồiởgócxa.Nhữngtờđơntôiđiềnrảitrênbàn.Sarahmỉmcườirồiradấuchotôingồivàochiếcghếđốidiện.

Ngườiphụnữcómáitócnâudàibuộcchặtsauđầuhỏitôi:-Cômuốnlàmgìtiếptheonào?Côsẽởlạiđâychứ?Haylàmuốntrởvề?-Nếuđượcphép,tôimuốnởlại.Elemiahđộtngộtlêntiếng:-Saothế?Cólýdogìkhiếncôkhôngthểquaytrởlạià?Tôiđáplínhí:-Tôimuốnhọchỏithêmmộtchút.Bốnngườiphụnữnhìntôichằmchằm.Tôinhìnxuốngvàthoángnhìnthấytámchiếcgiày

vảimàutrắngsánglêndướichânbàn.ChúnglàmtôivôtìnhnhớđếnđôigiàythểthaocủaFumiyo.Tôiđãkhônggặpbàtalầnnàokểtừđêmđầutiênđếnđây-chịấyđiđâurồinhỉ,tôitựhỏi.

Thấybọnhọcứchằmchằmnhìnmình,tôiquyếtđịnhmởlời.Bâygiờmọiviệcdiễntiếnthếnàokhôngcònquantrọngnữa.GiốngnhưKumi, tôisẽ làmbấtcứđiềugì, cốgắnghếtsứcmìnhđểđượcởlại.Nếuhọvẫnquyếtđịnhđuổitôiđi,thìcũngkhôngsao.Bằngcáchnàođó,tôisẽtìmđượcmộtnơimàtôivàKaorucóthểsốngcùngnhau.

-Vàongàycuốicủakhóahuấn luyện... -Tôivừamởlời,Elemiahđãsửa lạingay lậptức“KhóaSuytư”.

Tôinóiliềnmộtmạch:-VàongàycuốicùngcủakhóaSuytư,chúngtôiđượcbảorằngtấtcảnhữngđịnhkiếncủa

mìnhvềbảnthâncóthểchỉlànhữnggánhnặngkhôngcầnthiết.Điềunàyhợpvớitôi.Nhưngtôikhôngchắcmìnhđãlĩnhhộiđủđểthậtsựtinvàotriếtlýnày.Nếuhỏitôilàđànônghayđànbà,có lẽ tôivẫn trả lời rằng tôi làđànbà.Vậynên, tôimuốnđượcbiếtnhiềuhơn.Tôimuốnhọccáchrũbỏnhữngthứhànhlýquácânkiacũngnhưnhữngkhổsởdonómangđến.Vànếucóthể,tôimuốnđứabénàycũngcóthểrũbỏgánhnặng.Nólàmộtđứabékhôngcóbốvớinhữngđịnhkiếnmànókhôngđángbịnhận.Tôimuốncuộcsốngcủanóđượcgiảithoátkhỏinhữngkhổđauvàtuyệtvọng.

Tôikhốngcònnhậnramìnhcóthậtsựtinvàonhữnggìmìnhnóihaykhông,hoặcnhữnglờinóivàmongmuốncủamìnhcóthuyếtphụcđượchọkhông.Bốnngườiphụnữngồiim,mắthướngvềtôi.Saumộtquãngimlặng,ngườiphụnữcộttócnhìnthẳngvàotôi,nói:

Page 64: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Côđãtừngsẩythai,đúngvậykhông?Tôinhìnchòngchọcvàobàta,ngườiphụnữkhôngtrangđiểmvớimáitócépchặtvàomặt.

Vậylàhọđãbiếttấtcả.NhữngngườinàyđãbiếtKaorukhôngphảilàconđẻcủamình.Hãynóigìvớihọđi.Hãynóibấtcứđiềugìđểhọchomiởlại-nóiđinào.

Tôirunrẩy,miệngkhôkhốc,nhưngchỉtrongmộtgiây,tôiđãkịptrấntĩnh,vẫnômKaorutrongtay,tôitrượtkhỏighếvàquỳthấpdướisàn,đầugụcsát.

-ĐiềutôikểtrongkhóaSuytưlàdốitrá.Đókhôngphảilàcâuchuyện,đóchỉlàmộtướcmong.Tôiđãluônmuốnsinhmộtđứacon.Đứabénàylàcongáicủangườiyêutôi.Tôimuốnsinhconchoanh,nhưngtôikhôngthểcócon.Tôiđãluônnghĩnếuđứabénàylàconmìnhthìsẽhạnhphúcbiếtbao.Rồinhữnglúcmấtphươnghướng,tôibắtđầutinrằngđứabénàythậtsựlàconđẻcủatôi.

Tôinghegiọngmìnhđãbiếnthànhtiếngnứcnở.Tôicảmnhậnđượcnhữnggiọtnướcmắtđangtuôntrào.Khôngbiếtđâylànhữnggiọtnướcmắtgiảtạo,haycỗilòngtôiđangthậtsựtannát.Nhữnggiọtnướcmặntừkhóemắttôithinhaurơixuống.

Mộtgiọngnóicấtlên:-Côbảođứabénàylàconcủangườiyêucô-khôngphảilàcôđánhcắpnóđấychứ?-Ôi,không,không.Khivợanhpháthiệnramốiquanhệlénlútcủachúngtôi,côtađãbỏđi

đâuđóvàđểanhlạivớiđứacon.Tôiđãchămsócđứabébởianhtabỏmặccongáimình.Vợanhyêucầuchúngtôiphảichitiềncấpdưỡngnênanhđổtộichotôiđãhủyhoạicuộcsốngcủaanhta,vàbắtđầuxalánhtôi.Anhbảokhônghềcóýđịnhlấytôi,vàcũngkhôngmuốncótráchnhiệmvớiđứabé.Vìthế,tôiđãyêucầuanhđểtôinuôinấngđứatrẻ,cònhơnlàchonóvàotrạimồcôi.Nhưngdùthế,anhvẫnkhôngmuốnsốngcùngtôivàKaoru.

Giọngtôi lúcnàyđanhlạivàrànhmạch,xalạđếnnỗitôikhôngnhậnrađólàgiọngcủachínhmình.TôiômKaoruquáchặtlàmconbébắtđầucựaquậymuốnthoátra.

-Tôiquyếtđịnhsốngvớiđứabénày.Nhưngtôikhôngcòntinvàobấtcứđiềugìnữa.Ởthếgiớibênngoài,sớmhaymuộn,Kaorucũngbiếtbốnóđãtừchốinó.Chắcchắnconbésẽđaukhổ,giốngnhưtôivậy.Nếucómộtthếgiớikhôngtồntạinỗiđau,tôimuốndẫnconbéđếnđó.Hãygiúpchúngtôi.Hãycứuchúngtôi.Hãychochúngtôiởlại,đểchúngtôicóthểquênđinhữngđauthươngkhôngđángcónày.

Khitôingừngnói,cănphòngrơivàoimlặng.TôinghehơithởấmnóngcủaKaorubêntaimình.Họcótincâuchuyệncủamìnhkhông?MìnhvàKaorucóthểởlạikhông,hayhọsẽđuổimìnhđi?Nhịptimtôidầntrởlạibìnhthường;tayvàchântôithôirunrẩy.Tôicảmthấymìnhmạnhmẽhơnrấtnhiều,sẵnsàngđốimặtvớimọiquyếtđịnhcủahọ.Cứhãyđểhọlàmđiềuhọmuốn,nếuhọtừchốichúngtôithìvẫnkhôngsaocả.DùgìtôicũngsẽtìmracáchđểsốngvớiKaoru-tôisẽchohọthấytôikhôngsaocả.

-Côngồilênghếđi.Nghe giọng Elemiah, tôi chầm chậm đứng lên và ngồi xuống ghế. Nhưng tôi không thể

ngẩnglên.Tôisụtsùi,lấyốngtayáolaunướcmắt.-Cóvẻcôcósốtàikhoảnrấtlớntrongngânhàng.CôsẽgiaochoGiađìnhtoànbộsốtiền

Page 65: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

này?Tiềntiếtkiệm.Tôivừanhìnthấymộttiasáng.CóthểKumiđãđúngkhinóirằnghọsẽlấy

hếttiềncủamình.Nếuvậy,mìnhvẫncònmộtcơhội.Tiềntiếtkiệmvàbảohiểmcủabốmình,cộngsốtiềnmìnhdànhriêngrakhicònlàmviệc,bâygiờđãtrởthànhmộtvậnmaynhỏ.Cólẽđâysẽlàlýdomàhọchomìnhởlại.NếumìnhcóthểsốngcùngKaoruthìsốtiềnmìnhđượctrảkhibốmìnhquađờikhôngcónghĩalýgìvớimình.Nhưngnếucóthìsao?Nếusaumộtnămmìnhbịđuổikhỏiđâymàkhôngmộtxudínhtúi,mìnhphảilàmgì?Nhữngnghihoặcxoáylêntrongtôi.

-Bốtôiquađờihainămtrước,sốtiềntrongtàikhoảnlàtiềnbảohiểmcủabốtôivàôngđểlạichotôi.BởivìKaorukhôngcóbố,tôiđãlênkếhoạchsẽsốngdựavàosôtiênnàychotớikhitôiđilàmtrởlại.Nhưngnếuchúngtôicóthểởlạiđâycùngnhau,vậythìsốtiềnđócũngchỉlàhànhlýquácân.Điềuchúngtôithựcsựcầnkhôngphảilàtàichính,màlàmộtnơichúngtôicóthểsốngyênbình.

-Đượcrồi,vậythìchỉcầncôđóngdấuvàotờđơnnày,chúngtôisẽgiữsổtiếtkiệmcủacôvàcondấungânhàng.-Sarahnóivớinụcườiluônnởtrênmôi.

Tôilấynhữngthứbàyêucầurakhỏitúivàđặtlênbàn.Sauđónhìntờđơntrướcmặtmìnhvàthấyhaichữ“Hợpđồng”.

HợpđồngDựatrênsựhiểuthấunhững lýtưởngcủaGiađìnhThiênthần, tôicónguyệnvọngđượcgianhậpcộngđồngnàyvớitưcáchlàthànhviênchínhthức.

TheođúngnhưnhữngnguyêntắccơbảncủaGiađình, tôiđồngýgiaonhữngtàisảncánhânsauđâychoGiađìnhmộtcáchvôđiềukiện.

Dướidòngtuyênbốlàmộtkhoảngtrống.Nhưthểgiúptôitrảlờimộtcâuhócbúatrongbàithi,Sarahnói:-Côhãyliệtkêtấtcảnhữngthứcôđangsởhữutrongkhoảngtrốngnày.Ởmụctàikhoản

ngânhàng,hãyghihọtênvàsốtiềnhiệncó,cùngnhữngtàisảnkhácnhưcổphiếuhoặcbấtđộngsản.

Độtnhiên,ngườiphụnữtócngắnlêntiếngsaukhiimlặngsuốtbuổiphỏngvấn:-Cólờiđồnđạirằngchúngtôilànhữngkẻcắp,nhưngkhôngphảivậy.Elemiahhạgiọng,ngắtlời:-Côấykhôngcầnbiếtnhữngchuyệnnhưvậy.-Không,Ele,tốtnhấtlàhãynóithẳngmọiviệc.Mộtvàikẻngungốcxấcxượcđãđòi lại tiềnsaukhirờikhỏiGiađình,vàrồi la lốirằng

chúngtôilànhữngkẻtrụclợi,nhưngchúngtôikhônglàmđiềuđó.Chúngtôiluônnóirằngcácvịchỉcóđượchạnhphúcthậtsựbằngcáchrũbỏtấtcảmọithứ.Dùcácthànhviêncóquaylưnglạichốngđối,chúngtôicũngbỏquahết-đólàtriếtlýsốngcủachúngtôi.Khicôởlạiđây,côđượcăntấtcảnhữnggìcômuốn,đượctắmvàngủmỗiđêm,nhưngsẽkhôngđượclấylạinhữnggìcôđãmangtheo.

-Saku,đủrồi!

Page 66: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

NgườiphụnữcộttóchuýchnhẹSaku,nhưngbàtavẫntiếptụcthaothaobấttuyệt,haimáđỏlêncòngiọngngàycànggaygắt,dườngnhưkhôngkìmlạiđược.

-Ngaycảởthiênđườngthìngườitavẫnphảiăn-aicũngbiếtđiềuđómà.Mộtvàingườiđếntaytrắng,rồicóngườiđếnvớihàngđốngtiền.NhưngThiênthầnkhôngxemđólàsựkhácbiệt-Thiênthầnđốixửvớimọingườiđềunhưnhau,phảikhông?Việcmọingườiđòilạitiềnvàgọichúngtôilàkẻcắplàmtôithậtsựtổnthương.Vậyrốtcuộchọđãlĩnhhộiđượcgìchứ?

-Nhưngkhôngcầnphảinóivớicôấylúcnày.-Saku,côấyđãkếtthúckhóaSuytưvàcôấymuốnhọchỏinhiềuhơn...-Mochimarucũngnóivậy.-Mochimarukhôngliênquangìđếnchuyệnnàycả.-Dùsao,đâycũngkhôngphảilànơiđểnóinhữngchuyệnnhưvậy.Côcóthểnóidịpkhác

nếunhấtđịnhphảinói.Bốnngườingồiđó thì thào tranh cãi.Tôingẩnngườinhìnhọ.Đứabémìnhmang theo

khôngphảilàđứaconmìnhrứtruộtđẻra-điềunàykhôngquantrọngvớihọbằngmóntiềnvônghĩakiahaysao?Nhữngngườinàycótinvàocâuchuyệnbịađặtcủamìnhkhông?Haychỉlàhọkhôngthèmbậntâmđếnnhữngchuyệnnhưvậy?

Dùsaođinữa,trônghọrấtgiốngmộtnhómcácbànộitrợtrungniêntụtậplạivàkêucavềviệcthịtcá,raucủđangtănggiávùnvụt.Ýnghĩnàylàmcảmgiácsợsệtcủatôinhanhchóngtanbiến.Có thểđâykhôngthựcsự làmộtnhómtínngưỡng,màchỉ lànơiẩnnáucủamộtnhómphụnữmàthôi.

Ngaytừđầu,tôiđãđểýthấynơiđâychỉtoànlàphụnữ.Haingườiđónchúngtôitrongđêmđầutiên;haingườinhómtrưởngvànămhọcviêntrongnhómSuytư.Tấtcảđềulàphụnữ.Cảnhữngngườitôigặpởcácsảnhcũngđềulàphụnữởnhiềuđộtuổikhácnhau.CóthểtrongđêmđầutiêngặpFumiyo,nếutôibảovớibàKaorulàmộtđứabétrai,hẳnbàsẽkhôngchotôilênxe.

Vàthêmmộtđiều,hầuhếtbọnhọđềucónhữngquákhứđauthương.ChồngFumiyophảnbộibà,trongkhiKumithìmấtquyềngiámhộconđẻ.

Chắcchắnrồi,Giađìnhcónhữngtriếtlýtươngtựnhau:mọingườibịràngbuộcbởinhữngđịnhkiếncủahọ;tâmhồnquantrọnghơnthểxác.Vàtạiđâycũngcónhữngnguyêntắc,luậtlệriêngđicùngvớinhữnglýdohợplý.Nhưngthậtra,liệuGiađìnhcóphảilànơilẩntrốndànhchonhữngphụnữkhôngthểkhamnổicuộcsốngbênngoài,nhữngngườidùkhôngtoàntâmtinvàothiênđườnghaytâmhồnnhưngvẫntìmđếnGiađìnhThiênthầnđểlẩntrốnxãhội?LiệunhữngngườiphụnữởđâyđặtchonhaunhữngcáitênlạnhưElemiahvàSarahthựcsựxuấtpháttừmongướcgiảndịcủahọlàbắtđầumộtcuộcsốngmới,thoátkhỏinhữngđauđớnvàkhổải?

Tôicầmcâybúttrêntờđơnởtrướcmặtmìnhlên.Bốnngườiphụnữngừngrầmrìvànhìnvàotaytôi.Tôiviếtratêntàikhoảnvàsốtiềnhiện

cómộtcáchdứtkhoát.Tôibiếtnhữngánhmắtđóđangdõitheotừngnétbútcủamình.

Page 67: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôithấymìnhâmthầmkhấnnguyện:hãychotôimộtcáitên,bấtkểcókỳcụcđếnđâu,chỉcầnnókhôngphảiKiwakoNonomiya.Vớimộtcáitênmớivàchưatừngxuấthiệnởđâu,tôisẽsốngmộtcuộcđờivôlovàkhôngcòntuyệtvọng.Hãychotôimộtnơimàkhôngaisănđuổitôi,khôngaixétxửtôi.

Kaoruvớitaygiựtcâybút,làmmấyconchữnguệchngoạcđi.Tôiphảiviếtlạitờkhác.Saukhiđiềnxongsốtàikhoản,mộtcảmgiáccựckỳbìnhyêntìmđếntôi.Tôikhôngbiếtđólàcảmgiácbìnhyênthậtsựhaychỉlàtháiđộbấtcầnđờikhibạnđãdấnquásâuvàomộtviệcnênkhôngcầnbậntâmđếnnhữnggìsẽxảyratiếptheonữa.Nhưngdùlàgìđichăngnữa,khicóthểbỏđigánhnặngđãđeođẳngtheomìnhsuốtthờigianqua,tôithấythanhthảnvôngần.

Đưasổngânhàngvàcondấuchonhữngngườiphụnữ,tôibiếtmìnhvừabỏđi37,5triệuyêntiềnbảohiểmcủabố,800ngànyêntiềntiếtkiệmcủabảnthâncùngvàitrămyênnữa.

Page 68: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày20tháng3TôichínhthứcđượcchấpnhậnlàthànhviêntrongGiađình.Trongnhómchúngtôi,chỉcó

Kumi,tôivàSaeđượcởlại.SaegusavàTokudabịtừchối,chonênhọsẽởbênngoài,chỉghéGiađìnhđể làmvàiviệc;quá trìnhnàyđượcgọi là “Hoạtđộng tạm thời”. Saebảo rằngbàTokudaquácứngcỏinênđãtranhcãivớiElemiah,cònSaegusathìkhôngchịugiaotiền.Tôikhôngbiếtcônghechuyệntừđâubởichúngtôikhôngđượcthôngbáovềnguyênnhânnhữngchuyệnđó.

ĐãhơnmộtthángkểtừlúctôirờiNagoya.Tôikhôngcáchnàobiếtđượccảnhsátđãđiềutrađượcgì,đãtiếnđếnđâutrongquátrìnhxácđịnhchỗẩnnáucủamình.Nhưngtôikhôngthểhỏithămai,vàởđây,tôicũngkhôngthểđọctintức.Đôilúcnỗilolắnglàmtôimuốnhéttolên.Tôichỉbiếttựtrấnanbảnthânhọsẽkhôngthểnàotìmthấymình.

Suốtnhiềungày,bachúngtôicứcặmcụilàmnhiệmvụđượcgọilà“Hoạtđộng”.Hằngngày,chúngtôilàmvàiviệc,vàsaubuổitốithìhọpmặtvớinhữngthànhviênkháctrongGiađình.Côngviệcmỗingàyđềukhácnhau.Chúngtôiđượcphâncônglaunhà,nấunướng,hoặcthuhoạchvàđónggóiraucủdướisựhướngdẫncủanhữngthànhviênkhác.Trongkhilàmviệc,tôiphảiđểKaoruởTrườnghọc.

Cóvẻnhưtrongsuốtthờigianthamgiakhóahuấnluyện,chúngtôiđượcsắpxếplàmsaoíttiếpcậnvớicácthànhviênkhácnhất.Hìnhnhưcókhoảng40phụnữđangsốngtạiđây,khócóthểnóichínhxácvìmộtvàingườichỉghéđếnvàravề.Ởđâycócảtrẻem.Thờigiandùngbữavàtắmrửađượcquyđịnhsátsao,mọingườiphảituyệtđốituânthủlịchsinhhoạt.TrườnghọclàmộttòanhàlớngiốngnhưmộtphòngtậpthểdụcnốivớiGiađìnhbằngmộtlốiđibộcómáiche.Nơiđócókhoảng10bégáiđượctrôngnom.MộtvàibésốngchungvớimẹtạiGiađình,sốcònlạithìđiđivềvề.Kaorunhỏtuổinhất,lớnhơnmộtchútlàcácbéđangtuổitậpđivàlớnnhấtcỡ12-13.Bọntrẻtụtậptrongcănphòngtrốngrộnglớn,nếukhônghọcthìchơiđùacùngnhau.MộttrongnhữngcôngviệcđượcphâncôngchocácthànhviêntrongGiađìnhlàdạynhữngđứalớnhọcvàchămsócnhữngđứacònbé.

Chiềunay,Kaoru,tôicùngKumivàSaeđượcElemiahđượctriệutậpởphònghuấnluyện.Chúngtôiđangtròchuyệnthìcánhcửaxịchmởvàmộtngườilạbướcvào.Bàtanhỏnhắn,đứngtuổi,mặcáolenxanhrêuvàquầnnâusẫm.“Cứtựnhiênđinào”,bàtathìthầmmộtcáchthânmật,rồingồixuốngtrướcmặtchúngtôivàlầnlượtquansátkhuônmặttừngngười.

-Chaoôi!Thậtlàmộtđứabéđángyêu!Chúnglàkhobáu,embiếtkhông,nhữngđứaconcủachúngtaấy.HãygọicôbénàylàRebecca.VàtênemsẽlàRuth.Emcònquátrẻ,emđãxinphépgiađìnhvềchuyệnđếnđâychưađấy.Gọiem làSaulnhé.Cònem- tócemxơxácdonhuộmnè,nhớchămsóctócnghen.TênemlàEsther.Cácemhãycốgắnglàmviệcchămchỉ.

Bàtanóikhôngnghỉ,rồiđứnglênrakhỏiphòng.NhìncáchElemiahvàSarahcúigậpngườichàovàđiệubộhốihảcủahọkhimởcửachobàta,tôibiếtngườiphụnữtrôngbìnhthườngnàychínhlàngườiđứngđầuGiađìnhThiênthần.

-Xemnào,côlàRuth...vàcôlàSaul.-SarahlầmthầmviếtcáctênmớicủachúngtôilêncuốnsổtaykhibàThiênthầnvừađikhỏi.

Page 69: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Elemiahtuyênbốvớigiọngtrịnhtrọng:-GiờthìThiênthầnđãđặttênmớichocáccô,vàhômnaysẽlàngàysinhnhậtcủacáccô.

Nhữngcáitêncũmàcáccôsửdụngởthếgiớibênngoàicùngngàysinhnhậtcũgiờcũngchỉlànhữnghànhlýkhôngcầnthiết.Chúcmừngsinhnhật.-Cảbanhìnnhau,lúngtúngkhôngbiếtcónêncúingườiđáplạihaykhông.

Trướckhigiảitán,Sarahnóivớicảbọn:-Hômnaycáccôsẽrờiphòngtạmvàdọnđếnchỗởmới.Ruth,côởphòng25,Saulởphòng

14vàEstherởphòng31.Cáccôcóthểyêucầuđổiphòngtrongvòngbatháng.Côngviệchômnaycũngkếtthúc,hãysắpxếpvàdọnsạchphòngởđinhé.

Kumivàtôicởigatrảigiường,baogối,quétphòngvàlausàn.-EmtừTokyođếnhả?-Tôihỏi.-EmsinhraởmộtđảonhỏthuộcInlandSea,nhưngđếnnăm18tuổithìdọnđếnTokyo.-InlandSea...-ChịđãbaogiờnghevềđảoShodochưa?-ĐảotrongphimTwenty-fourEyesấyà?-Chịbiếtphimđó?Đúnglàđảođóđấy!-Giađìnhemcóbiếtemđếnđâykhông?-Emkhôngnghĩgiađìnhmìnhbiết,đãlâulắmrồiemkhôngvềnhà...-Kumibỏdởcâunói

vàquayralauchùicáccửasổ.Kaorungồitrêngiường,conbégiậtmạnhtấmgagiườngđượccuộntròn,kéonólêncheđầuvàrélêncười.Khitôitiếptụcdọndẹp,conbélạikéotấmgaquáđầuvàlahétđầythíchthú.

-Nónghĩđólàtròchơi.-Kuminóirồitiếnđến,kéomạnhgatrảigiườngkhỏiđầuKaoru.-Úòa!Thấyconrồinha!-Kaorurungngườicườinắcnẻ.

Khônghiểutừđâu,tôilạinghegiọnganhtừnhữngngàyrấtxavẳngbêntaimình.Emà,embiếtđiềunàybâygiờlàkhôngthểmà,phảikhông?Anhmuốnsốngmộtcuộcsốngbìnhthườngcùngem,chúngtasẽăncơmvàxemtivicùngnhaumỗitối.

Chúngtađangcốgắngbiếnđiềuđóthànhhiệnthực,phảikhông?Tấtnhiênanhcũngmuốncócon,nhưngnếuemmangthailúcnàythìmọichuyệnsẽhỏngbét.Embiếtđiềuđómà.

Saomìnhlạinhớđếnanhtalàmgì?Saomìnhkhôngthểthôinghĩvềchuyệncũdùđãvuivẻgiaochohọtoànbộsốtiềntiếtkiệmđềbắtđầumộtcuộcsốngmới?Sốngởnơinàycógiúpmìnhquênhếtquákhứkhông?Cómộtcáitênmớirồithìliệumìnhsẽcómộtcuộcđờimớithoátlykhỏihìnhảnhhaivợchồnghọkhông?

-Nèchị,nhìnnèchịKiwako,conbésắpbònè!Nghe giọng Kumi, tôi ngẩng lên nhìn. Kaoru vẫn ngồi trên giường, nhưng con bé đang

chốnghaitaygiữachânvàcốnângngườilên.-Chịgọinóđi.NgheKumithúcgiục,tôiđứnglên,chồmngườitớitrướcvừagọivừavỗtay:

Page 70: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-NàoKaoru.Mẹởđây,đếnvớimẹnào.Kaorutìngườilênhaitay,bắtđầubòchầmchậmtrêngiường.Trongmộtchốc,conbélộvẻmặtchoángvángvìngạcnhiênvớihànhđộngvừarồicủamình,sauđócườitoetoét.

-Kaorugiỏiquá!Yêuconquáđi!-Kumilalênrồinhấcbồngconbéđặtxuốngsànnhà.Tôichuyểnđếngócphòngvàgọiconbé:

-Đâynè,lạiđâyKaoru.Mẹởđây.Kaorubòđếnchỗtôivớikhuônmặtrạngngời.Đangbòthìnódừnglại,xoayvềphíasauxemthửmìnhđãđiđượcbaoxa,rồinhẩnnhabòtiếp.Tôigọiliêntục:

-Lạiđây,Kaoru,lạiđâynào.Conbésửdụnghaitaycònvụngvềnhưngvữngchãi.-Chaoôi!Nhìnnóbòkìa!Emcónghĩconbésẽđứnglênvàgọimẹkhông?-Dĩnhiênrồi,sẽkhông lâuđâu.Kaoru,chẳngmấychốcconsẽ tựđứng lênđượcvànói

chuyệnvớimẹ.Consẽlàmđượcnhiềutròmớichomàxem!KuminóirồiđịnhnắmhaitayKaorukéoconbéđứnglên,nhưngnónhănmặtrồiòakhóc.

Kumivàtôinhìnnhaucười.MìnhsẽsốngởđâycùngKaoru,tôinghĩ.Mìnhsẽvứtquákhứquamộtbên,khôngbậntâm

đếnanhtacùngngườivợluônđổvàotaimìnhnhữnglờirắnrít.Ngaytạiđây,vàomộtngàynàođó,mìnhsẽquênhếttấtcả-cáitênKiwako,quákhứ,sựnghiệp,kỷniệmcủanhữngngàyhạnhphúc,vàkýứcvềnhữngconngườixấuxađó-mìnhsẽrũbỏtấtcảdễdàngnhưmìnhđãrũbỏtoànbộtàisảncủamình.Vàmộtkhiđãquênđinhữngkýứctồitệ,cóthểmìnhsẽđượcgiảithoátkhỏinhữngtộilỗimìnhđãgâyra.Aicóthểtinnổinhữngđaukhổcủamìnhsẽđượcgiảiquyếtdễdàngđếnvậy?

Kaorugắngsứcbòđếnbêntôi,nướcdãinhểunhãochảyxuốngcằm.Dangrộngvòngtay,tôiđónvàolòngsinhlinhbénhỏmàtôiđãđánhđổibằngtấtcảnhữnggìmìnhcóđược.

Page 71: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày30tháng7năm1987Tôithứcdậylúc6giờsáng.SaukhiđánhthứcKaoruvàđánhrăngchoconbé,haimẹcon

xuốngPhòngLộcthánhlấykhaythứcănvàtìmhaicáiđĩatrống,rồingồixuống.Điểmtâmhômnaycóđậutương,rongbiển,dưachua,canhmisovàcơmtrắng.KaoruđưatôitúigiavịconbévừalấytừngườitrựcPhòngLộcthánhsángnay,vàtỏýnhờtôimởtúigiúp.Conbéchămchúquansáttaytôitronglúctôirắcgiavịlênphầncơmcủanó.“Nhìnnè,trongnàycótrứng.Conthậtmaymắnđónhe”,tôinóikhiđưachonóđôiđũa.Kaorucườikhúckhíchrồinhắclạinhưvẹt:“Trongnày...trứng...maymắn!”.

Saubữasáng,tôiravườngiúpmọingườilaurửacáctượngthiênthần.Mộtvàiphụnữđangmiệtmàikỳcọ.Tôirùngmìnhkhilầnđầutiênnhìnthấytấtcảnhữngtượngngườithunhỏxếpthànhhàngnày,songquanhiềubuổisángcọrửa,tôithấychúnggiốngnhữngbứctượnghơn,vàngaycảkhichúngkhôngcómắtmũi, tôivẫncó thểnhìn thấynétbiểucảmtrênnhữngkhuônmặttrắngbóngnày.Cólúctrôngchúngbuồnbã,lúclạitrôngvuitươi.Tôixốinướclênnhữngbứctượngsứrồirasứclauchùi.Trongsuốthainămrưỡiqua,ngàynàotôicũngcầuxincácbứctượnghãybanchochúngtôithêmmộtngàybìnhyênnữa.NếuvậythìngàymaitôivẫncóthểđượcởcùngKaoru.Tôikhôngbiếtnhữngthiênthầnbénhỏnàycónhữngquyềnnănggì,nhưngítnhấtchotớihômnay,lờiướcnguyệncủatôiđãđượcđápứng.Hômnaytôilạinguyệncầu.Tôikhôngdámcầusựbìnhyênchonămnămtới,haythậmchínămsau;tôichỉcầuchohômnayvàngàymai;tôichỉcómộtướcnguyệnnhỏnhoivậythôi.

Cáchchỗtôilàmviệckhôngxa,KaoruđangngồixổmtrênđấtbứtcỏcùngMahlon,vờnhưsắpnấuăn.Vàiphụnữđingangchỗbọntrẻdừnglạiđểtròchuyệnvớichúng.“ChàobéRika”“Hômnayconđãuốnghếtsữachưa?”“Mahlongiốngmẹnhưtạcha?”

Mahlonnămnay11tuổi,côbéởvớiGiađìnhtừhồilênnăm.Chúngtôiđãởchungphòngvớinhautrongkhoảngmộtnămnay.MahlonvàDan,mẹcôbé,KaoruvàtôicùngSaku,ngườiphụnữcómặttrongbuổiphỏngvấncủatôi,tấtcảnămngườingủchungmộtphòng.

HômnaylàlầnsinhnhậtthứbacủaKaoru,nhưnghaimẹconkhôngthểtổchứcănmừng.TạiGiađình,ngày20tháng3,ngàychúngtôichínhthứcđượcchấpnhậnlàthànhviêncủaGiađìnhvàđượcđặttên,mớilàngàysinhnhậtchungcủacảhai.ĐúngratôikhôngđượcphépgọiconbélàKaoru,vànócũngkhôngnêngọitôilàmẹ.TheonhưtriếtlýcủaGiađình,mốiquanhệbốmẹ-concáicũngchỉlàmộtphầncủathứhànhlýquácânmàbạnnênvứtbỏ.Nhưngkhichỉcònlạihaimẹcon,tôivẫngọiconbélàKaoru,vàngượclại,nócũnggọitôilàmẹ.TấtnhiênKaorucònquánhỏnênkhônghiểutấtcảnhữngđiềunày,vậylàconbéxemcảhaitênKaoruvàRikađềulàtênmình,vàthỉnhthoảngcòngọitôilàmẹtronglúccóngườikhácởgần.

Levidỏngtailắngnghetiếngnóiđàngsaubứctườngvàcấtgiọng:-Hômnayđừngthèmđếmxỉađếnbọnhọ.Sakutiếplờitronglúcmạnhtaychàmộttượngthiênthầnbằngmộttấmgiẻẩmđượcvắt

kỹ:-Ừ,tấtnhiên.Cuốicùnghọsẽnhậnrahọmớichínhlàlũđiên.Tôithấyxấuhổkhinghehọ

oangoangvềnhữngchuyệnchẳngragì.Tựdưnglạiđirêuraovớicảthếgiớirằngconcáicủa

Page 72: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mìnhruồngbỏmình.Vàingàytrước,mộtnhómngườiđãcốxôngvàođâyvàyêucầuGiađìnhthảcongáihọvề

nhà.CôgáitênAmi,vừađượckếtnạpkhoảngbathángtrước.Bốcôgáiđãdẫntheocảhọhàngvàbạnbèđến,tạonênmộtcảnhnáođộngkhủngkhiếpbênngoàibứctường.Amichỉmới17tuổi,mặcdùcôcamđoanđãđượcphụhuynhchophép,nhưngcóvẻnhưcôđãtrốnnhàđi.Khinhữngngườiđứngđầuhỏicôcómuốntrởvềnhàkhôngthìcôkiênquyếtlắcđầu,thậmchíkhôngchịuragặpbốmẹmình.

Sauhainămrưỡi,tôivẫnkhônghiểunhữngngườiđứngđầuởđâydựavàođâuđểquyếtđịnhaiđượcởlạivàaiphảirađi.BàTokudavàSaegusavẫnđếnGiađìnhlàmviệc,nhưnggầnđâytôikhôngcònthấyhọ.Sae,đượcđặttênlàSaul,đãrờiGiađìnhsausáutháng.Trongnămngườicủanhóm,haingườiduynhấtcòn lại là tôivàKumi -giờ làEsther.Theo thôngbáochínhthức,cánhcửacủaGiađìnhmởravớitấtcảmọingười,nhưngtrênthựctếthìvẫncónhữngngườinhưbàTokudakhôngthểđạtđượcyêucầu.Tôikhônghiểutạisaohọlạichấpnhậnmộtcôgáituổithànhniêntrongkhilạitừchốimộtngườitrưởngthành,bởivìítnhấtngườitrưởngthànhsẽcómộtkhoảntiếtkiệmnàođó-kiểugìcũngnhiềuhơncôAmikia.

Đókhôngphảilàđiềuduynhấtmàtôikhônghiểunổi.Dùđãởđâyvàinămnhưngtôivẫnkhôngđượcphépthắcmắcmộtcáchcôngkhaivềbấtcứđiềugì.Thậtravẫnđượcphéphỏihan,nhưngsẽchẳngcóaiđứngratrảlờichobạncả.Mỗisáng,chúngtôiđượcphâncôngcácnhiệmvụthuộcquátrìnhHoạtđộng:thuhoạchvàđónggóiraucủ;chuẩnbịcácbữaăn(gọilàLộcthánh);dạybọntrẻhọc; lauchùivàgiặtgiũ; làmviệcbánthờigianởbênngoài(gọilàHoạtđộngbênngoài);phânpháthoặcinấntờrơi.Chúngtôilàmtấtcảnhữnggìđượcyêucầu,nhưngtôivẫnkhôngbiếtailàngườivạchrathờikhóabiểu,haycáchhọphâncôngngườithựchiệnnhữngcôngviệcnày.TôichưagặplạiThiênthầnlầnnàokểtừngàybàtađặttênchochúngtôi.Thậtkhócóthểtinnổingườiphụnữđứngtuổitrôngrấtbìnhthườngđó,ngườimàbạnthậmchícònkhôngmảymaychúýđếnnếuvaphảiởsiêuthị,lạicóthểlàngườiđứngsautoànbộcácquyếtđịnhcủaGiađình.Nhưngdùsaocũngkhôngthểbiếtđượcailàngườichịutráchnhiệmvềcáccôngviệctạiđây.Mộtcáchnàođó,tôivẫncóấntượngrằngtoànbộnơinàyđangbịbaophủtrongmộtlớpsươngmù.

TôinhẹcảngườikhibiếtlịchHoạtđộngngàyhômnaycủatôi làgửithưtừvàtờrơirangoài.Hômquatôiđãđónggóibắpcải,vàhômkialàdọnchồnggàởsânsau.Haituầnliêntiếplàmcáccôngviệcchântaynặngnhọcquảthậtlàmtôikiệtsức.Nhưngnếutôimởmiệngthanphiềnlấymộtlời,nósẽđượcđưarathảoluậnởbuổihọpmặttiếptheo.Sốngởđây,bạnchẳngcòncáchnàokháclàphảigiấuđimọicảmxúccủamình.

TrênđườngđiđếnTrườnghọccùngtôi,MahlonnắmtayKaoruchạyđếnchỗnhữngđứatrẻkhácđangtụthànhtừngnhóm.KaorukhôngthểtheokịpMahlon,conbévấptéxuốngsànvànằmbẹpluôn.Tôitưởngnósẽkhóc,nhưngrồinótựđứnglên,haimôimímchặtcốkìmnướcmắt.Tôilénnhìnlạiphíasauđểchắcnókhôngkhócnhèthìthấyconbégiơtaylênvẫy,vẫnmímchặtmôi.

Nhữngthángđầutiênsốngtạiđâythậtsựkhốnkhổ,vìtôikhôngbiếtmìnhđượcphépbàytỏcảmnghĩởmứcđộnào.NếucóaiđónghetôibảololắngvìphảixaKaorucảngày,nỗilolắngđócủatôilậptứcđượcmangrathảoluậnởPhòngSuytưvàongaytốihômđó.Mấythành

Page 73: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

viênngồi thànhvòngtrònquanhtôi,yêucầuđượcbiết tạisaotôi thấykhóchịukhirờixaRebeccacảngày.Tôiđãbịtrakhảovớihàngloạtcâuhỏimàkhônghềcócâutrảlờichínhxác,giốnghệtlúctôithamgiakhóaSuytư.Dùtôicónóigì,họvẫnhỏicùngmộtkiểucâuhỏi,cứlặpđilặplạinhưvậy,cókhihỏiđếnmộthaigiờsáng,khiếntôikiệtsức.

Nhưngkhiquendần,cuộcsốngtạiGiađìnhkhôngkhắckhổnhưtôitưởngtượng.DựavàoloạihìnhHoạtđộng,chúngtôiđượctrảbađếnnămngànyên.Tạpchí,báo,radiovàtivibịquảnchặt,nhưngnếuchúngtôimuốnmuabánhkẹo,thuốcláhaythậmchíquầnáo,chúngtôicóthểđổibằngtiềnkiếmđược.NếucóýkiếnkhôngđồngtìnhvớinhữngquyđịnhcủaGiađình,chúngtôicóthểtrìnhđềxuấtđiềuchỉnh.Sauđó,hàngloạtbuổihọpmặtđượctổchứcgiữanhiềuthànhviênkhácnhau,vàtrongvòngnămngày,nếuđasốđồngý,đềxuấtsẽđượcthôngqua.LầnđầutiêntôiđếnGiađình,trẻconkhôngđượcphépsốngcùngphòngvớimẹvàcũngkhôngđượcngủcùngvớimộtthànhviênnàoquáhaituần.Tôichorằngđiềunàysẽảnhhướngxấuđếnsựpháttriểncảmxúccủatrẻ,vàsaumộtbuổihọpmặtkéodàilâuđếnnỗichỉcầnnghĩđến,đầuóctôiđãquaycuồng,đềxuấtcủatôiđượcchấpthuận.Bâygiờthìtrẻemdưới12tuổicóthểngủcùngphòngvớimẹ.

Ngàythángtrôiqua,thithoảngtôicũngquênđinhữngtộilỗimìnhđãgâyra.Côngviệcđượcphâncônghômnaycóbốnngườicùnglàm.Saukhiquyếtđịnhaisẽlàm

việcgì-dánnhãnđịachỉtrênbìthư,gấptờrơi,chomọithứvàobìthưvàdánlại-chúngtôicùngmangnhữnghộpbìacứngđangxếpchồngởgócphòngravàbắtđầuvàoviệc.

Khimọingườivừabắt tayvào làmthìKara lấyramộthộpsô-cô-la từtúi tạpdềvà lêntiếng:

-Tôicómangtheoítđồănnè.-Ăntronglúclàmviệcà?Nếubịbắtgặp,chúngtasẽdínhrắcrốitođấy.-Banicảnhbáo,

nhưngKanađãmởhộpsô-cô-lavàđặtlêngiữabàn.Asnavớitaylấyviênsô-cô-la:-Đượcthôi,nếuchúngtabịmắngthìđólàlỗitạicôđấynhé,Kana.-Hômnaynóngkinh.Ítnhấthọcũngphảibắtmáyđiềuhòatrongphònglàmviệcchứ.Ăn

kẹođi,Ru,côcũngcóphầnđấy.Tôicũngnhónmộtviênvàđùa:-Kanamuốnaicũngcó“phần”phạmtộiđâymà.Mọingườicườiồlên.Tínhcáchcủatấtcả40-50phụnữsốngtạiđâyđềucóvàiđiểmchung.Khôngphảilàbẩm

sinhgiốngnhaumàtrongthờigiansốngtạiGiađình,họđãpháttriểnnhữngtínhcáchtươngđồngnhau.Họhiếmkhinghĩvềthứgìđóquásâusắc;họkhônghayxétnét;họcũngchẳngcóchínhkiến.Vàkhiconngườithiếuđichínhkiến,nhữngcảmxúctiêucựcnhưthùhằnhayácýcũngkhôngcònnữa.

NhữngthànhviênGiađìnhđượchuấnluyệnđểlàmtheochỉdẫntừtrên.Nếuđượcyêucầulàmviệcgìtrongngàynào,họsẽlàmtheo;vànếuđượcbảoăntheomộtkiểunhấtđịnh,họ

Page 74: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cũngtuânlệnh.Họkhôngbaogiờdừnglạitựhỏiailàngườiđưaracácmệnhlệnh.Saumộtthờigian,cuộcsốngdườngnhưdễchịuhơntheocáchnày.Bởivìnếumộtngườicóchínhkiếnriêngvàmởmiệngthắcmắc,côấysẽkhôngởlạiđâylâu.Côấysẽđượcbảorằng:“Côphùhợpvớicôngviệcởbênngoàihơn”,vàkhiđósẽbịtốngrangoàivớimộtlýdothíchđáng.Chínhvìthếmàmộtnhómtoànphụnữsốngcùngnhaunhưnglạikhônghềxảyrakhắckhẩu.Vớimộtnhómphụnữởchungphòngvà làmcùngmộtviệc,bạnnghĩhọsẽ lậpbèkéocánh,nhưngnhữngngườiởđâythìkhông.Tôivẫnmừngthầmvìchẳngaiởđâycốtìmhiểuquákhứcủamình,nhưngdùvậy,tôikhôngsaongănđượccảmgiácsởngáyvớibầukhôngkhínơinày:dườngnhưaicũngđangđeotrênmìnhmộtchiếcmặtnạvậy.

Nghetiếnglahét,chúngtôiđồngloạtdừngtayvànhìnraphíacửasổ.-Mấyngườihômqualạiđến.-Kananói.Trướckhicômởmiệng,chúngtôiđãkịpnghethấy

mộttiếngquáttừmáyliênlạc:“Trảcongáicủachúngtaođây!”.-Ôitrời!Đúnglàbọnhọ.-Lạivậynữarồi.-Họkhôngbỏcuộcsaochứ?Mọingườibỏdởcôngviệcvàvâyquanhcửasổđangmở.Tôicũngratheo.Saubứctường

cao,khôngbiếtcóbaonhiêungườivàhọđanglàmgì,nhưngkểcảvậy,chúngtôivẫnlắngtainghengóng.

-Nonơi!Mẹđây!Ítnhấtconphảiranóichuyệnvớimẹchứ!-Makiko!Makiko!Concónghebốkhông?Bọnđiênđósẽtẩynãoconvàlấyhếttiềncủa

con!Bọnchúngđanglừacon!-Bọnmàycóbiếtlừabịpmấycôgáitrẻvànhốthọlạilàphạmtộikhônghả?-Bảođầusỏcủabọnmàyrađây!-Từsaubứctường,từnggiọngthayphiêngàothétvào

máyliênlạc.-Hômnayhọkéođếnđôngquá.-Nhìnkìa,Sakuđangchạyquabãicỏ.Sakuvớimấyngườinữađangchạyquasânhướngvềphíacổng.Chúngtôicóthểthấymột

nhómnhỏđangđẩycổng,cònSakuvànhữngngườikháccốngănhọlại.-Cóônggiànữakìa.-Banithìthầmnhưthểngườiđànôngđólàmộtloàiquýhiếm.Tôi

khôngthểníncười.-Côcườicáigì?Ôngtalàmộtônggiàchứcòngìnữa.Tôinóigìsaià?-Khôngsai.Đúnglàmộtlãogià,vàquáhạnsửdụngrồi.MặcdùchúngtôivẫngặpmấyônggiaohàngđếnGiađìnhvàquenmặthếtbọnhọ,nhưng

đãlâurồitôikhôngthấymộtônglớntuổihóiđầunhưngườinày.Nhìnôngta,tôicócảmgiácghêtởm,giốngnhưcóngườiphàkhóithuốclávàomặtmìnhvậy.CólẽtôiđãquáquenvớikhôngkhícủaGiađìnhnênbâygiờthấythếgiớibênngoàicóphầnnàođókhôngsạchsẽ.

-Nhìnkìa,ổngđangvàođây!

Page 75: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ôngtađãởtrongsân,đangsảichânhướngvềphíatòanhà,vừađivừagọitêncongái.Hìnhnhưôngtađanggọiaiđótên“Nobue”.TêncủaAmiởbênngoàilàMakiko,vậyđâyphảilàmộtcôgáikhác.TôitựhỏikhôngbiếtcóphảiGiađìnhđangchứachấpmộtvàicôgáivịthànhniên,nênbốmẹhọđãhợpthànhmộtnhómchốngđối.

Banihétlênquacửasổ:-Rangay!Đồrácrưởicácngườicútrakhỏiđâyngay!Asnacũnglalên:-Đúngrồi,rakhỏiđâyngay!Hìnhnhưnhữngngườikhácđềunhìnrangoàivìchúngtôinghehọhétlêntừnhiềuhướng.

Mộtvàingườicònnémxôđựngnướcvàgiẻlauvàonhữngngườivừađộtnhập.Saumộthồichốngcựquyếtliệt,cuốicùngSakuvànhữngngườikháccũngđẩylùiđượcbọnhọrangoàicổng.Âmthanhtừmáyliênlạccũngtắtngóm.

Tôingồi kếKumi trongbuổi họpmặt saubữa tối.Khi buổi họpmặt kết thúc,Kumi vềphòngtôinựngnịuKaorumộtlúc.Vìvẫncònthờigiantắm,tôirủcôtắmcùnghaimẹcon.

Kaoruhỏi:-CôEtcũngđitắmphảikhôngạ?KumiđượcGiađìnhđặttênlàEsther,nhưngmọingườivẫngọicôlàEt.-Tấtnhiênrồi.Côsẽgộiđầuchoconnhé,Rika.-Côơi,khôngcầnđâu,mẹsẽgộichocon.-Ôitrời!Cònbémàkhéoquá!-KumithốtlênrồinhấcbổngKaorulênkhỏiđầu,nhưngchỉ

đượcmộttẹolạithảconbéxuống,rồithan:-Connặngquárồi,khôngchơitrònàyđượcnữa.Phòngtắmlúcnàychỉcóbangười.Chúngtôicùngngồivàobồnđếthoaxàphòng.Kumitóe

nướcnóngraxungquanhlàmKaorurélêncười.-Emđãthửliênlạcvớihọchưa?-Tôihỏi,nhưngcôchỉlắcđầu.Saukhinhìnquanhđểchắckhôngcóailảngvảnggầnđây,tôinói:“Kumi,emcóđịnhsống

ởđâysuốtđờikhông?”.Kumivẫntóenướcmàkhôngtrảlời.“EmcònnhớlúcKaorumớibiếtbòchứ?Embiếtkhông,chịđãkhôngđượcnhìnthấylầnđầutiênconbéđứngchựngvànghenhữnglờibậpbẹđầutiêncủanó.MấyngườinhậnnhiệmvụởTrườnghọclúcđóđãkểlạichochị.Chịđếnđâyvìchịkhôngcònchỗnàođểđi,vàchịcũngchưanghĩvềviệcrờikhỏiđâyhaybấtcứviệcgìkhác.Nhưngnếucứởđây,chịsẽlỡmấtnhiềudịpchứngkiếntừngbướclớnlêncủaKaoru,vàđiềuđólàmchịbuồnvôhạn”.

HìnhnhưtôiđangthủthỉvớichínhmìnhhơnlàbàytỏtâmsựvớiKumi.CólẽvìđếnđâycùngmộtlúcnêntôivàKumihiểunhaunhiềuhơn.Tôicóthểtâmsựvớicô

nhữngchuyệnmà tôikhôngbaogiờnóivớiaikhác.Ngoàimặt,Kumivờnhưmình làmộtthànhviêncamchịuvàkíntiếng,cũngkhôngcóchínhkiếncánhân,nhưngkhichúngtôiởriêngvớinhau,côthườngthànhthậtbàytỏnhữngsuynghĩcủamình.CómộtquyđịnhngầmtrongGiađìnhkhôngchonhữngthànhviêntạiđâykểvề trìnhđộhaynghềnghiệpcủahọ,

Page 76: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nhưnggiốngnhưhaingườiđồnghànhtrongmộtchuyếnhànhtrình,tôivàKumivẫnkểchonhaunghevềquákhứcủamỗingười.KumisinhraởmộthònđảotạiInlandSea,côchuyểnđếnTokyonăm18tuổi,đilàmvàsauđóvàohọctrườngthiếtkếđồhọavìcôrấtthíchvẽ.Côgặpchồngchínhthứccủamìnhởcôngtyinấnnơicôlàmviệcbánthờigianvàkếthônnăm24tuổi.

TôicũngkểchoKuminghetấtcảquákhứ,tấtnhiêntrừphầnkịchtínhnhất.TôisinhởOdawara,quậnKanagawa;cũngđếnTokyonăm18tuổi,vàsaukhitốtnghiệpđạihọc,tôitìmđượcviệclàmvàphảilòngvịsếpcủamình,mộtngườiđãcógiađình.Kumitrôngtrẻhơntôinhiềunhưngtôichỉlớnhơncôcóhaituổi,nênkhichúngtôihồitưởngvềnhữngsànnhảyvàquánbarcũmàmỗingườithườngđến,cảhaipháthiệnrachúngtôitừngđếnnhữngnơigiốngnhau.TạiGiađình,mộtnơicáchxaTokyo,cáchbiệtvớithếgiớibênngoài,nỗinhớcủachúngtôidànhchoquánChimcánhcụthaySànnhảyPeytonlàmcảhaicócảmgiácnhưthểmìnhđangnhớvềmộtchuyếnđinướcngoàitừlâulắmrồi.

NhưngKumikhôngbiếtnguyênnhân thật sự tôiđếnđây, và tôi cũngkhôngbiếtmongmuốnthậtsựcủacôlàgì.Khôngphảichúngtôikhôngđượctiếtlộnhữngđiềunày,màvìmộtvàilýdonàođó,chúngtôiđềuengại,khôngmuốnkểrasựthật.

-LạiđâynàoRika.Côtắmsạchsẽchoconnha.Mặcdùđãbảomẹsẽgộiđầu,nhưngKaoruvẫnđểKumibếnórakhỏibồnvàđặtnóđứng

trướcvòihoasen.ThoaxàphòngkhắpngườiKaorubằngmiếngbọtbiển,Kuminhẹnhàngtắmchoconbé.DùtrôngKumivẫnrấttrẻconvớimáitócnhuộmmàunâusáng,nhưnglúctắmchoKaoru,côbỗngtrởthànhmộtngườimẹtậntụy.

Kumibỗngquaymặtlạinhìntôiqualànhơinướcmờảo,mỉmcười:-Khómàrũbỏmọithứ.KaoruphụhọatheoKumi:-Đúngđó,côEt.Cảphòngtắmmờhơinướclúcnàyvangdộitiếngcườicủabangườichúngtôi.

Page 77: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày4tháng8Tìnhhìnhcóvẻnghiêmtrọnghơnchúngtôinghĩ.Hômnay,tôiđượcphâncôngtrựcđiệnthoại.Đâylàlầnđầutôilàmcôngviệcnày.Tôiđược

dẫnđếnmộtcănphònglạnằmởphíatâytầngthượng,trongphòngbốtrícácbànlàmviệc.Sarahđangngồikiểmtracácchồnggiấytờtrênbàn.Saku,ngườivừadẫntôiđếnđây,chốtcửalạivàgiụctôingồixuống,sauđóđưatôimộttậpgiấyđượcghimlạivớinhau.

Ởtrangđầutậpgiấylàdòngchữ:“Hướngdẫncáchđốiphóvớitruyềnthôngđạichúng”.Sakungồixuốngcạnhtôi:-Ru,côđãlàmviệcởphòngQuanhệcôngchúngcủamộttậpđoànlớn,đúngkhông?-Khôngthểnóilàlớn...QuyđịnhcủaGiađìnhyêucầucácthànhviênphảiquênđihọcvấnvànghềnghiệptrong

quákhứ,nêntôikhôngngờbànhắctôinhớtheocáchnày.-Đâykhôngphảilàlúckhiêmtốn.Giađìnhđanggặprắcrốito.Bọnphụhuynhđầnđộnkia

đãxớitunglênnêngiớitruyềnthôngcũngnhúngmũivào.Khicôđếnđây,côđãgiaophótoànbộtàisảncủacôchoGiađình,đúngkhông?Aicũnglàmvậy,côngbằngnhưnhau,nhưngrồimộtsốkẻchẳngragìlàmầmĩđòitiềnlại.Lúcnàocũngcónhữngbọnkhốnnhưvậyđó.Chúngtađãgiảithíchmọithứvớihọ,rấtđơngiản,vàhọđãthôngsuốt.Khôngsaocả.Nhưnglầnnày,bọnphụhuynhkiacứkhăngkhăngchúngtakhôngtrảcongáichohọ,nênmấyngườitrướclạilợidụngcơhộiđóđểlàmầmlêntiếp.Nhữngkẻphaotinđồnbảorằngchúngtachuyênbắtcóctrẻconvàgiamcầmchúng,vàrằngchúngtalàmộtnhómtộiphạmchuyêntrấnlộttiềncủamọingười.Nhảmnhí!Chúngtanàocóvồlấybọntrẻởtrênđường.Chínhchúngmòtớiđâyvàvanxinđượcởlại...

Vừalúc,điệnthoạiđổchuôngcắtngangbàidiễnvănđảkíchcủaSaku.Sarahnhấcốngnghelên,mắtliếcqualiếclạigiữaSakuvàchiếcđiệnthoạitronglúclặpđilặplạinhữngtừ“Vâng”“Không”mộtcáchtrangtrọng,sauđónhìnxuốngbảnghướngdẫn,dõngdạctuyênbố:“Nhưđãgiảithíchtrongmộtvàidịptrướcđây,chúngtôikhôngphảilàmộttổchứctínngưỡng”.

Sakunóivọnglạikhirakhỏiphòng:-Tôirangoàikiểmtraxemsao.Họbảotôinóiquánhiềuvàtôikhôngđượcphéptrảlời

điệnthoại.-Mấychuyệnnàyđủlàmphátđiên.Sarahthởdàisaukhidậpmáy.Bàtaduỗingườirồiđếnbêncửasổ,kéocánhcửalênmột

nửa.Nhưngchẳngcóngọngiónàolùavàophòng.Bàdựangườivàothànhcửa,haitayquạtquạttrướcmặt.

-HiệnGiađìnhcóbaonhiêutrẻvịthànhniên?-Tôihỏi.-Ngoàinhữngđứavẫnởcùngmẹthìcóbađứa,nếutínhluôncảconbé20tuổichưađược

chấpnhậnchínhthức.NếucômuốnbiếtthìAmi,cáiđứamàbốmẹnóđanggâychuyệnđấy,đúnglàmộtconbéhư.Nóbỏnhàđitừnăm15tuổi;gianhậpbăngđuaxemáy,vàChúamới

Page 78: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

biếtnóđãquataybaonhiêuthằng.Chưađược18tuổimànóđãhailầnpháthai.HìnhnhưtrướcđâySarahkhôngkhinàobànluậnvềquákhứcủacácthànhviênnhưvậy.

TôichưabaogiờlàmviệccùngAmi,nhưngtôiđãthấycôbéđónhiềulầntrongcácbữaăn.Nócóvẻlàmộtcôbévôtưlự,luônmỉmcườivàcởimở.

-Saokhôngtrảbọntrẻlạichobốmẹchúng?-Chúngtakhôngthểlàmvậy.Bọnchúngtìmđếnchúngtađểcầuxingiúpđỡ,vìvậyThiên

thầnkhôngmuốntừchốichúngchỉvìchúngcóthểlàmrốirắmmọiviệc.Tấtcảbọncônênbiếtđiềunày,Ru.

Bàtanhìnthẳngvàomắttôi.Cáinhìncủabàtalàmtôicứngngười.Ánhmặttrờixuyênquaôcửarọivàophòng,tạothànhmộtquầngsángquanhngườibà.Tôivộiquayđi.Tôikhôngbiếtbàcóýgìkhigằngiọng“Tấtcảbọncônênbiếtđiềunày”.Thấytôikhôngnóilờinào,bàtatiếp:

-Nếumọichuyệncứtiếptụcnhưvậy,sẽxảyrachuyệnthôi.Cảnhsátcóthểậpđếnvàsẽxảyramộtcuộcđiềutratoàndiện.Tấtnhiênchúngtachẳnglàmđiềugìsai.Côsốngởđâythìhẳnbiếtđiềuđórồi.NhưSakuđãnói,chúngtakhôngbaogiờbắtcócaihoặcépbuộcaigiaotiền.Nếuhọđiềutrahọcũngchẳngtìmthấyđiềugìđángnghi,mặcdùkhôngphảitấtcảcácthànhviênsốngởđâyđềukhôngcógìđángnghi.

Tôingẩnglênnhìnngườiphụnữđangtắmtrongánhnắng.Đôimắtđóvẫnxoáythẳngvàotôi.

Bàtađãbiết.Chắcchắnlàvậy.Bàtađãbiếttôilàai,vàKaorulàai.Bàtabiếtđíchxáclýdotôichấpthuậntraotoànbộsốtiềnđểđượcsốngyênổntạiđây.Sarahvẫnnhìntôi,rồimôinởnụcười.

-Cóngườibỏtrốnkhỏimấyôngchồngvũphu.Cóngườidẫntheocongáikhisắplyhôn.Khôngchỉmấyđứavịthànhniên,màrấtnhiềungườikhôngmuốngiađìnhbiếthọđangởđâu.Chúngtađãcốgắngnớilỏngsựphânbiệtgiớitính,nhưngnếucảnhsátậptới,chúngtacóthểngaylậptứcbịxemlà“đànbà”trởlại.Đólàlýdotạisaochúngtanênngănchặnkhôngchovụviệcnảyđiquáxa.-Bàtanhẹnhàngnói,rồitựavàocửasổvàthởdài:-Chúaơi,hômnaynóngthật!.

Điệnthoạilạiđổchuông.Sarahgiụctôinhấcốngnghe.Tiếngnóiởđầudâybênkiaxưnglàngườicủamộttờtạpchítuầnmàtôicónghetên,kèmtheomộtloạtcâuhỏi:CóbaonhiêungườiđangsốngtạiGiađình?Tỷlệgiữađànôngvàđànbànhưthếnào?Cóbaonhiêutrẻemởđó?Têntuổingườiđứngđầu?TiêuchíhoạtđộngcủaGiađìnhlàgì?Đâycóphảilàmộttổchứctôngiáo?Tôinhìnxuốngtậpgiấyvàtrảlờitấtcảcáccâuhỏibằngcáchđọctheohướngdẫn.“Chúngtôikhôngphảilàmộttổchứctôngiáo,màlàmộtnhómngườiđồngtâmđồngýcùngnghiêncứuvàpháttriểnloạithựcphẩmtựnhiênvàhữucơ.Trướcviệcbùngnồcácloạithựcphẩmchếbiếnsẵntrongthờigiangầnđâyvàtáchạimànóđểlại,chúngtôicùngnhaukêugọimọingườitựmìnhlàmranhữngloạithựcphẩmlànhmạnh,khôngđộchại.Bởivìnhữngngườithamgiađềuhoàntoàntựnguyện,nêncóthểgọichúngtôilàmộttổchứccộngđồngcủanôngdân...”.

Lúctôilờđinhữngcâuhỏicủangườiđànôngvàtiếptụcđọctheobảnghướngdẫn,ôngta

Page 79: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

lạicắtnganglờitôivàmuốnbiếtGiađìnhđượcthànhlậpnămnào,sốlượngthànhviênthayđổithếnàosaumỗinăm,sốtrẻemđangtuổiđihọcsốngtạiđây,vàcáchchúngtôitruyềnđạtthôngđiệpcủaGiađìnhchotrẻvịthànhniên.

Tôibiếtrõmìnhphảilàmgìtrongtìnhhuốngnày:khôngbaogiờđểmìnhbịkhiêukhíchvàlớngiọng;lặplạinhữnglờilẽđãđượcchuẩnbịmộtcáchmáymócnhưngtrìnhbàyvớivẻlịchsựvàtậntâm.Đâylàbíquyếttôiđượchọctrongkhóahuấnluyệncáchtrảlờiđiệnthoạidànhchobộphậnchămsóckháchhàngcủacôngtytôitừnglàmviệc.Đãmườinămrồinhưngtôivẫnkhôngquênnhữngngàytôiđãlặpđilặplạicùngmộtnộidungchotấtcảcáccúđiệnthoại:Ôivậyạ?Tôirấttiếckhingheđiềunày.

Nhưngnhưtôiđãnóivớiôngtrướcđây...Lúcnày,tôicũngđiềmtĩnhtrảlờigiốngnhưtôiđã làmmười năm trước, nhưng có lẽ nghiêm túc và nhiệt tình hơnnhiều. Trong số tất cảnhữngngườiphụnữđangởnơinày,hơnaihết,tôilàngườimuốnngăncảnhsátậpđếnnhất.

Buổichiều,cảnhhuyênnáobênngoàilạitiếpdiễn.Từcănphòngtrêntầngba,tôinhìnthấycảnhtượngbênngoàibứctườngbaobọctòanhà.Khoảngmườingười,cảđànôngvàphụnữ,đangcầmnhữngtấmáp-phíchghitêncongáihọkèmdòngchữ“ĐÂYLÀMỘTNHÀTÙ”.Bọnhọthayphiênnhauhétlênqualoacầmtay:“Trảcongáichúngtaolạiđây!”hoặc“Ítnhấthãychochúngtaogặpnó!”Hômnay,chúngtôicònnghethêmcâu“Trảtiềnlạiđây!”.

“Cônghechỉtổmệtngườithôi”,Sarahnóivàđóngsậpcửasổlại.Cănphòngcàngnóngbức,tôiphảilaumồhôiliêntụctronglúctrảlờiđiệnthoại.Hầuhếtnhữngngườigọiđếnđềuhỏinhữngcâunhưnhau.Tôitrảlờinhưmộtcáimáytheochỉdẫncủabảnghướngdẫn.Khôngbiếtlàmvậyđãđủđểngăncảnhsátđếnđây?

Page 80: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày5tháng8Saubữatối,tôiđượclệnhtriệutập,khôngphảibởiSarahhayElemiahmàlàmộtphụnữ

đứngtuổitôikhôngquenbiết.CólẽbàtacũngsốngởGiađình,nhưngtôichưabaogiờchạmtránởcácbữaănhaytrongphòngtắm.Nhómngườiđượcgọiđếnvănphòngnơitôivừatrảlờiđiệnthoạihômquagồmcótôi,bạncùngphòngcủatôilàDanvàSaku,cùngmộtngườitênlàJonah.Nhưnhữnglầntrước,tôicũngkhôngthểbiếttạisaochúngtôiđượcchọn.

-TốinaycáccôcóHoạtđộngmớiđây.RuthvàDan,haicôsẽhủygiấytờtrongchiếcthùngnày,hiểuchưa?JonahvàSaku,tôimuốnhaicômangnhữngchiếchộpnàyxuốngPhòngsố3,PhòngNhỏấy,haicôbiếttôimuốnnóiđếnnơinàochứ?Rồiđốttrụichúngđi.Dùlàmgìcáccôcũngkhôngđượcđọcnộidung.Vàđừngkểaibiếtviệcnày.-Ngườiphụnữnóivớigiọngralệnh,rồiquaysangdọndẹpcácngănkéo.

Khôngainóivớiailờinào,JonahvàSakulẳnglặngmangmấycáihộprangoài.TôivàDancùngnhìnnhaurồimởthùnggiấyđượcchỉđịnh.Trongthùngchấtđầynhữngtậphộkhẩugiađìnhvàchứngnhậncưtrú.Mộtvàitậphồsơtrôngcònmới,sốcònlạiđãngảmàutheothờigian.Vìtậphồsơnàocũngđượcđínhghimdậpnênkhôngthểhủymộtlầntrongmáyđược.Chúngtôiphảitháoghim,rồiđưatừngtờvàochiếcmáyhủygiấyđặtcạnhmáyphotocopy.Vìđãquáquenvớiviệc làmtheonhữngmệnh lệnhmàkhôngđược thắcmắchay tròchuyện,chúngtôichỉâmthầmlàm,mộtngườitháoghimdậpvàmộtngườihủygiấy.JunkoHasegawa.YoshikoOda.MegumiNakamura.Chiếcrăngsắttừtừhủyhếtnhữngcáitênđượcđánhmáy.SaumộtthờigiansốngởGiađình,nơichúngtôiđượcđặtbiệtdanhkỳcụcnhưEstherhayDan,nhữngcáitênbìnhthườnglúcnàylạitrởthànhxalạ,thiếuthựctế.Quaôcửasổ,chúngtôinghetiếngđộngcơxetảiđangkhởiđộng.Vìkhôngbiếtbọntrẻđãngủchưa.-TôithìthầmvớiDan,cốhạgiọngđểngườiphụnữđangdọnngănkéobànkhôngnghethấy.Bởivìtấtcảngườilớntrongphòngchúngtôi-Danvàtôi,thậmchíSaku-đềubịtriệutậpđếnđâynênchỉcònlạihaiđứatrẻ.

-Mahlonsẽgiữnómà,đừnglo.-Dancười.-Mahlonbâygiờlớnrồinhỉ.Conbébiếtcáchchămsócembérồi.-NóđãởGiađìnhgầnnhưtừlúcchàođờitớibâygiờ,nênnóđãquenvớinhữngđiềunày

rồi.Khiđếnđâychịtựhỏikhôngbiếtcónênmangnótheokhông,nhưnggiờchịthấyvuivìmìnhlàmvậy.ÀmàRikađãbỏtãchưavậy?

-ThỉnhthoảngKaorulàmtốtlắm,nhưngkhimảichơithìnóvẫntèdầmra.Mớivừarồinólạichoratã,Mahlonsợemmắngconbénênđãthaytãchonókhiemrangoài.LúcemtrởlạithìconbéchốibiếnvàcònbênhvựcKaorunữa.

Từtốn,chậmrãi,thậmchíngậpngừng,máyhủylầnlượtxévụntừngtờgiấy.Tôilơđãngnhìnvàonhữngdòngchữxuấthiện rồi lạibiếnmất.YoshieHashimoto từKawasaki,quậnKanagawa.Ngườinàycóthểlàainhỉ,tôikhôngbiết.

TiếngDanthởdàitừsànnhà,nơichịđangngồigỡghimdậprakhỏinhữngtậpgiấycaongấtnghểu:

-Nếuphảirờikhỏiđâychịbiếtlàmgì?LàmsaoMahlonvàchịsốngđược?

Page 81: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Saochịlạibiquanvậy?Chịvẫncòntrẻ,chịsẽtìmđượcviệclàm.Sẽkhônggặprắcrốigìđâu,chịcóthểtựsốngđượcmà.

-Chịkhôngchắclắm.Mahlonsẽbấthạnhvìkhôngcóbố,cònchịthậtsựkhôngbiếtxoayxởthếnào.Ngườiphụnữđứngtuổibướcvộivàophòng,chấtthêmvàothùngmộtbọcgiấytờlấytừngănkéo.Chúngtôiimlặngtiếptụclàmviệc.

Vìmáyhủygiấychỉcóthểhủymỗilầnmộttờ,vàlàmrấtchậm,nêncôngviệcmấtnhiềuthờigianhơnchúngtôitưởng.Khichúngtôixongviệcthìđãhơn2giờsáng,vẫncònnhữngthùnggiấykhác,nhưngchúngtôiđượcthôngbáorằngviệchômnayđãxong,tấtcảcóthểtrởvềphòng.MahlonvàKaoruđanggối tay lênnhaungủởphíacuốichiếcgiườngđôi.TôibếKaoruvàđặtconbéxuốngchiếcgiườngđôicònlạitrongphòng.TránKaorubóngnhẫymồhôi.

Page 82: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày6tháng8Buổisáng,chúngtôiđượcthôngbáocấmrờikhỏitòanhà.Từhômnaynướcvàrauquả

vốnđượcchởđibánbằngxetảigiờchỉbánquađườngbưuchính.Nhữngthànhviênsốngbênngoàisẽkhôngđếnlàmviệcvàotuầnnày.Chúngtôicũngkhôngđượcphépbướcrakhoảngsânđốidiệncổngtrước.Sarahnghiêmnghịnóirằngkhôngcầnphảilauchùicáctượngthiênthầntrongvườnnữa.

Kanahỏi:-Saovậy?CóphảiliênquantớibọnngườiđanglahétngoàikiarằngGiađìnhnhưmộtnhà

tùkhông?Sarahgằngiọng:-Saocôkhônglàmtheonhữnggìđượcthôngbáomàvặnvẹonhưvậyhả?Côhỏivậylàcóý

gì?BàtakhôngthườnglớntiếngvớimọingườinhưvậyChúngtôiđượcyêucầulàmtheocác

hướngdẫnmàkhôngđượchỏinguyêndo;đólànguyêntắccơbảncủaGiađình,nhưngbầukhôngkhícăngthẳngsángnayhoàntoànkhácvớithườnglệ.

-Saubữatối,chúngtacóvinhhạnhđượcđónThiênthầnghéthăm.Vàsángmai,mộtvàingườisẽđếnkiểmtraGiađình.Việcnàytráivớinguyêntắccủachúngtalàkhôngchokháchđếnthăm,nhưngchúngtaphảichohọthấymìnhkhônglàmgìđángxấuhổcả.Cóthểhọsẽtrahỏicáccô,nhưngcáchnhìnnhậncủamỗingườikhácnhaunêncâutrảlờichắccũngsẽkhácnhau,vìthếmàrấtdễgâyhiểulầm.Vậynêncáccôđừngnóigì,trừkhibịbắtbuộcphảitrảlời.

-Aisẽđếnđâyvậy?-Ýcôbọnhọlàđànôngà?Đâycũnglànhữngđiềutôimuốnbiết,vàmọingườiđãhỏithaytôi.Sarahkhôngtrảlờimà

tiếptụcnói:-Cáccôvẫnthựchiệnnhữngcôngviệcđượcphâncôngchotớitrưanhưthườnglệ.Hãy

nghekỹnhữngnhiệmvụngàyhômnay.Rồibàtađọctolênnhữngcôngviệcđượcphâncôngchomọingười.Hômnaytôisẽlàm

việcởPhòngLộcthánh,rửabátđĩadùngtrongbữasángvànấucơmtrưa.Cácthànhviênlúcnàyxônxaocảlên,lolắnghỏihannhau,nhưngkhiSarahralệnh“Đilàmđi!”,họmiễncưỡngbướcrakhỏiphòngsinhhoạtchung.

Mìnhkhôngthểđểchonhữngngườikháchkianhìnthấymình.Chắcchắnkhôngđược.DùSarahkhôngnóirõnhưngđócóthểlànhómcảnhsátđiềutra.Hoặccóthểlàluậtsưđạidiệnchonhữngphụhuynhđangchốngđối.MàcũngcóthểlànhânviênTrungtâmbảovệTrẻemkhôngchừng.Dùhọlàai,mìnhcũngkhôngnênlộdiện.Mìnhkhôngđượcgặpbấtcứaitrongsốhọ.Nhưngrồithìsao?

“Rika!Tụimìnhxâychoxonglâuđàihômquanha”,MahlonkêutovàchạyđếnbênKaoru.“Bọnconđangxâylâuđài.Côcómuốnxemkhông,côRu?”,Mahlonngướcnhìntôi,nụcườinở

Page 83: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

trênkhuônmặtngâythơcủaconbé.“Không,khôngchomẹxemđâu”,Kaorulúclắcđầuvớinụcườibíhiểm,rồinắmchặttayMahloncùngnhauchạyđichơi.

Tôivàobếp.Mìnhcóthểlàmgì?Mìnhnênlàmgì?Đôitaytôirunrẩytronglúcrửađốngchénđĩa.“Cóthậthọđãcắthếtđườngdâyđiệnthoại?”“Côcónghĩnhữngngườikháchngàymailà

cảnhsátkhông?”“Nếuhọmuốnđiềutrachúngtathìcứviệc,chúngtachẳnglàmgìsaicả”“Tôicávớicôlàngàymai,bọnphụhuynhđầnđộnkiasẽkhôngtrởlạinữađâu”.

Vàithànhviêntonhỏvớinhau.Tiếngxìxàocủahọmỗilúcmộtnhỏdầnbêntaitôi.Mìnhnênlàmgì?Nghĩđinào.Hãynghĩđi!Nhữngtừngữthúcgiụcbêntailàmtôiđánhtrượtchiếcđĩanhựaxuốngsànnhà,vanglênmộttiếng“cốp”khôkhốc.Mọingườiimbặt,quaysangnhìntôivàchiếcđĩachằmchặprồitiếptụclaoxao.

Khoảnghơn10giờ,ngườibánhàngđến.Chúngtôitựtrồngrauvànướngbánhmì,nhưngvàilầntrongtuần,ngườinàyvẫnmanggạovàthịtcáđến.Đólàmộtngườiphụnữtrongbộblousetrắng.Levi,thànhviênlớntuổinhấttrongnhómLộcthánhngàyhômnay,đứngởôcửaphíasaubếpnóichuyệnvớingườibánhàng;tôinghelỏmđượcvàiýtrongcuộctraođổi.Lẽranênđểhọvàosớmhơn...tấtcảchúngtađãkývàohợpđồng...nhưngcònbọntrẻ...Âmthanhnhỏdầnnêntôikhôngthểngherõđược.

-Đượcrồi.Tuầnsaulạigặpcônhé.-Dĩnhiênrồi,cảmơncô!Saukhihaingườihồhởichàotạmbiệtnhau,Leviquaytrởlạinhàbếp.-Đượcrồi,Bani,côcắtcảibắpvàlộtvỏkhoaitây.Ru,côvogạonhé.Tôisẽđặtthựcđơnvà

côngthứcởđây.TôiliếcmắtvàthấyLevivừatuồnvàongănkéomộtbìthưốmàu.Chúngtôichuẩnbịxongbữatrưalúc11giờ.Levichosaladvàođầycácbátnhỏ,cònBani

đặttúigiavịbổsunglênbànăn.ShemvàHul,haithànhviêntrẻnhấttrongnhóm,tròchuyệnvuivẻvớinhautronglúckhuấynồithứcăn.Thờicơđâyrồi.Khôngaiđểýđếnmình.Giảvờmangmộtchồngkhayđựngthứcănđicất,tôitiếnvềphíachiếctủcócácngănkéođặtgầntủlạnh.Ngănkéothứtưđếmtừdưới lên.Tôimởngănkéora.Khôngnhìnvàobêntrong, tôinhanhtayquơlấycáibìthưmàLeviđặtvàođórồigiấusaulớpáo,chỗdâychunquần.Đoạntôidùngchânđầyngănkéolại.

-Ru,cômangchồngkhayđóđiđâuvậy?-Banihỏi.Tôihồihộpngoáiđầulạivànói:“Tôimangvàonhàtắm”rồigiơcaochồngkhaylên,cười

vớiBani.Nhữngthànhviênkháctrongcănphòngngậpánhnắngmặttrờiđềuquaynhìntôivàcườirộ.

Bọntrẻvềtrướcbữatối.KaoruvàMahlonngồicạnhnhau,mắttrợnngượcchỉcòntròngtrắng,lưỡithèra.Haiđứathayphiênxemaicóthểbiếnrakhuônmặtquáiđảnnhấtvàcườirúcríchcảbuổi.Tôiquálolắngnênkhôngthiếtănuống,chỉdáodácngóquanh.Phòngănvẫngiốngnhưmọikhi,mọingườingồiởvịtríquenthuộc,ănuốngvàxìxàotròchuyệnkhông

Page 84: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

ngớt.“Lạiđâymộtlúcnào,Kaoru”,tôithìthầm.“Nhưngconchưaănxong”,Kaorukhôngchịu

tuộtxuốngghế,conbénắmchặtđôiđũa.Nhữngngườiđãdùngxongbữamangkhaythứcănđếnquầyrồivềchỗngồi.Khicửaphòng

ănmởra,mọiánhmắtđềuđổdồnvềmộtđiểm.Cănphòngbỗngchốcimphăngphắc.ĐólàThiênthần.Hômnaybàmặcquầntrắng,áochoàngtrắngphủngoài,trôngnhưđồngphụccủanữnhânviênphụcvụcơmtrưaởtrườnghọc.

“Cảmơnsựủnghộcủatấtcảcácem”.Bàvừacấttiếngthìmọingườiđồngloạtđặthaitaylênbànvàcúiđầuchào.Đứngtrướcquầycơm,bàbắtđầubàithuyếtgiảngcủamình.Trôngbàhầunhưkhôngkhácmấysovớihainămtrước;cũnggiốngnhưbấtcứngườiphụnữđứngtuổinàomàbạngặp.

“ChúngtađềubiếtcácthiênthầnđãxuấthiệntừtrướckhiChúatrờitạoraloàingười.Vàthiênthầnluôncómặtđểgiúpđỡconngườikhihọphạmsailầm,đúngkhôngnào?Tấtcảcácemđã từbỏgiới tính, tênhọvà cuộc sốngbênngoài, vàđiềunàykhiến các em trở thànhnhữngthựcthểcaoquýhơnconngười,nhưngchưaphảilàthiênthần.Đểsốngnhưmộtthiênthần,cácemphảihoànthànhcácnghĩavụcủamộtthiênthần.Cácemkhôngchỉthathứchoconngườikhihọlàmsai,màcácemcònphảigiúpđỡhọ”.

Tôikhônghiểubàđangmuốntruyềnđạtđiềugì,mặcdùtấtcảmọingườiquanhtôiđềuđangthànhkínhlắngnghe.BầukhôngkhíkỳbítrongphòngănlúcnàycũngkhiếnMahlon,Kaoruvànhữngđứatrẻkhácthôichơiđùavàngồiyêntạichỗ.

“Sángsớmmaichúngtasẽđónvàivịkháchđếnthăm,vìvậytốinaykhôngtổchứchọpmặtnữa.Vàingườitrongsốhọvẫnlànhữngngườithiểncậncònphânbiệtgiữa‘đànông’và‘đànbà’,nhưngnếucácemvẫnmộtlòngkiênđịnhvớinhữngđiềumìnhđãlĩnhhộiđượcởđây,thìsẽkhôngcórắcrốigìcả.Hãynhớlấyđiềunày”.Bàtachỉnóiđếnđórồikéoghếravàngồiphịchxuống,thởdài:“Tuổigiàchẳngphảichuyệnchơi.Đứnglênngồixuốngthôicũngđủmệtnhoàirồi.Thôi,cácemdùngbữatiếpđi”.

Khônglâusau,ngườiphụnữđứngphíasauThiênthần-ngườiđãchỉchotôicáchtrảlờicáccuộcđiệnthoại-thôngbáo:“Bâygiờtấtcảmọingườisẽdọndẹptoànbộtòanhà.NhữngngườiđượcphâncôngnhiệmvụLộcthánhcũngchuyểnsangdọndẹpkhirửaxongchénđĩa”.

Tấtcảchúngtôilẳnglặngdẹpkhayvàrờiphòngăn.KaoruvẫnđangchơivớiMahlon;tôibếconbélênvàvộivềphòng.Tôilụcramớđồ,chỉcònlạimẩythứlàcuốnsổ,hộpviết,númvúcaosugiảcủaKaoruvàconvịtvảibôngxù,rồitôinhéthếtvàotrongtúiBoston.Kaorunhìnvàohaitaytôivàxinphép:

-Mẹ,choconđigặpchịMahlonnhé.-Khôngđượcđâucon.-Giọngtôirunrun.-Saovậyạ?Conđãhứavớichịrồi.-Tốinaykhôngđược,Kaoruà.Tôiđẩycửasổ,ngóxemcóngườiởdướikhôngrồinémchiếctúiquacửa.Chiếctúikêu

“uỵch”mộttiếngnhẹkhichạmđất.TôiômKaoru,chămchúnhìnracửa.Hànhlangvắnglặng,

Page 85: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cólẽmọingườichưadọndẹpđếntầngnày.vẫnnắmchặttayKaoru,tôichạyxuốngcầuthang.TrênđườngđitôivaphảiLevi.

-BọntrẻđangđọctruyệnởTrườnghọc.SaocôkhôngdẫnRikađếnđó?-Tôiđangdẫnnóđếnđóđây.Cảmơnchị.-Tôicườiđáplạirồichạyxuốngtầngmột.Mọi

ngườiđãdọndẹpđếnchỗnày.Họrìrầmtròchuyệntronglúclaucửasổvàsànnhà.-TôidẫncongáiđếnTrườnghọcmộtlúcnhé.Tôinóivớiđámđôngrồibướcvòngquanhữngthànhviênngồixổmtrênsànđểchạyra

phíahànhlang.TôinhìnquanhrồiđẩyKaorurangoàiquakhehởgiữacánhcửavàlốiđidẫnđếnTrườnghọc.Sauđótôivớitaylênbứctườngdọclốiđi,hấtmộtchânlênrồinângngườiđuquatường.Mấtthăngbằng,tôingãcuộntròntrênbãicỏphíabênkia.

TiếngKaorusợhãikêulênkhiđứngmộtmìnhtrongbóngtối:-Mẹ,mẹđâurồi?ChịMahlon...-Kaoru,yênnàocon.Ngay lúc tôi nắm tay Kaoru dợm bước đi thìmột giọng nói nhỏ làm tôi chựng người:

“Ruth”.Tôigiậtmìnhquaylại,thấynửakhuônmặtcủaKumiquakhehởbannãy.-Đây,cầmlấycáinày.Côvươntayra,cóthứgìđótrongtaycô.Tôithậntrọngvớitaylấy.Đólàmộtmẩugiấy

đượcgấpchặt.Kumiấnmặtquakhehở:-ChịRu,đừngrờibỏRika.-Kumi...LàmsaoKumibiết?Côấyđãbiếtmìnhsắpbỏtrốnư?-Hãyởbênnóđếnlúcnólớn,chođếnkhinóhơnbatuổi.ĐólàtấtcảnhữnglờiKuminhắngửitrướckhicôquayngườichạyvềphíatòanhà.Không

kịpnhìntờgiấyviếtgì,tôibếKaoruhụpngườixuốngđểkhôngaitrôngthấy,rồilomkhomchạyđếnnhặtchiếctúiBostonmàtôiđãnémxuốngtrướcđó.“Mẹ”,Kaorugọito.Tôilấytaybịtmiệngconbélại.

Phíasau tòanhàcómộtcánhcổng;nhữngngườibánhàng thườngvàobằng lốiđó.Tôiquàngtúilênvai,chạyvềphíasânsau.Cánhcổngsaubếpsừngsữngtrongánhđèn.Nhữngvệttrắnghìnhôcửaxiênxiêntrênbãicỏ.Tấtcảcáccửasổđềuđểmở,tôinghenhiềutiếngrìrầm.VẫnbịtmiệngKaoru,tôidừnglại,nínthở,thầmcầumongđừngailạigầnmấyôcửa.

Tôicứngồixổmtrêncỏ,gầnnhưkhôngdámthở,mãiđếnkhitiếngrìrầmimbặtvàtiếngbướcchânđixadần,tôimớiùchạy.Mẹ,mẹ,Kaoruúớgọi.

Yênnào.Đừnggâytiếngđộng,Kaoru.Tôimởcửasaurồichạyquángquàng.Ánhsángtừtòanhàtắtdần.ÔmKaorutronglòng,tôichạyxuốngconđườngtốiđennhưmực.

-Mẹ,mìnhđiđâuvậy?Mẹ,chịMahlonvàconsẽ...Mẹ,tốiquá.Consợlắm.-Imnào!Mìnhsẽkhôngquaylạiđónữa!-Tôiquátlên.

Page 86: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Kaoruimbặt,úpmặtvàocổtôinứcnở.ĐâylàlầnđầutiêntôilớntiếngvớiKaoru,nhưngbâygiờkhôngphảilúcđểxinlỗihaydỗdànhnó.

-Làmơn,đừngkhóclớnnhécon.-Tôithìthầmvàotaiconbé.Cảhaibâygiờđangchạyxuốngdốc.Mặtđườngnhựahiệnlênlờmờ.Đốngrácvụntrong

lùmcâysángbậtlêndướiánhđènđường.Tiếngdếkêungàymộtlớn.Tiếngeetheochúngtôisuốtđoạnđườngdài.Dùmệtđứthơinhưngtôikhôngthểdừnglại.Tôiquànghaitayconbéquacổmình,xốcnólên,rồicắmđầuchạytrênconđườngnúitămtối.Tôicứchạy,chạymãi,chạymãikhôngngừng,rồicuốicùngngoảnhlại.Ánhsángtừtòanhàởtrêncaovẫnđậpvàomắttôi,nhưthểnósắpđuổitheocảhai.

-Mẹơi,tốiquá.-Kaoruthútthít.Tôidừnglạivànhìnlêntrời.Bầutrờilấplánhánhsao.Tôinghetiếngthởhổnhểncủamình

trongđêm.-Kaoru,saokìacon.-Sao.-Conbélặplại.Vàngaylúcnàytôinhậnramộtsựthật,dườngnhưKaoruchưabaogiờthấybầutrờiđầy

saonhưvậy.Nóchưabaogiờthấymộtbầutrờiđêmthậtsự.Tôilặngngười.Bầutrờiđêmcủaconbéluônbịvướngbởicácôcửa.Thịtrấn,biểncả,bầutrời,núinon,trăngtròn,cácmùathayđổi,tàuđiện,côngviên,tàuquay,độngvật,siêuthị,cửahàngđồchơi-Kaoruchỉđượcbiếttấtcảnhữngthứnàyquasáchảnhmàthôi.Conbéchưabaogiờthựcsựtrảinghiệmbấtcứđiềugì.Tôiđãđánhcắptấtcảnhữngtrảinghiệmnàycủanó.

-Mẹơi,consợ.-Đừngsợ.Mẹđây,khôngcógìphảisợcả.-TôidỗdànhKaoru,hítmộthơithậtsâurồichạy

tiếp.Từgiờmẹsẽtrảlạitấtcảchocon.Mẹsẽtrảlạimọithứmẹđãtướcđoạtcủacon.Biểncảvà

núinon;hoaxuânvàtuyếtlạnh.Convoitolắm,conkhôngtinnổiđâu;conchóthìluôntrungthànhđợichủ.Nhữngcâuchuyệncổtíchvớiđoạnkếtbuồn;nhữngbảnnhạchayđếnnghẹnlời.

Tôiđãnhìnthấyánhsángphốxáphíaxacondốc.Khiđếngầnhơn,tôithấyánhđènô-tôxuôingượctrênđường.Khôngcógìphảisợcả,Kaoru.Mẹởđây,mẹsẽbảovệcon.Khôngcógìphảisợcả,tôithìthầmtronglúccứlêđôichânrãrờitiếnvềphíatrước.

Page 87: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày7tháng8TôikhôngbiếtlàmsaomìnhđếnđượckhuphốồnãđóvàđóntaxiđếnOsaka.Tôitìmmột

khunáonhiệtnhất,rồivàomộtnhàhànggiađìnhmởcửathâuđêm.Kaorubámchặtlấytôi,conbéngơngácnhìnquanh.TôisợmìnhsẽgâytòmòvớichiếcáothunvàquầncộcmàtôichưakịpthaykhirờiGiađình,nhưngnhữngthựckháchtạiđây,gồmmộtnhómthanhniênnhuộmtócvànhữngngườiphụnữănvậnlòeloẹt,hầunhưchẳngđểýgìđếntôi.Trầnnhàhàngmịtmùkhóithuốc;tiếngcườirộnrãvangtrongkhônggian.

Haimẹconănchungmộtđĩacơmtrứngcuộn.Kaorucóvẻedè,nhưngsaunửađêm,conbéthấmmệtvàthiếpngủ.Càphêgọithêmđượcmiễnphínênđểgiếtthờigian,tôiuốngcàphêtùtìchotớitận6giờsáng,rồirờinhàhàng,bếtheoKaoruđanggàgật.BiểntênđườngchỉkhuJuso(Mườiba).Consốlàđiềmgởnêntôibỏđingay.

ChúngtôiđổitàurồiđếnShin-Osakalúc7giờsáng.TôimuabữasángchoKaoruởmộttiệmcàphênhỏrồiđếnphòngvéxembảnghướngdẫnlộtrìnhđếnđảoShodo.TôikhôngđitàuBulletmàđóntàuđịaphươngOkayama.ChuyếntàuđiệnđầutiêntrongđờicủaKaoruhẳnkhiếnconbésợhãi,nócứápmặtvàongườitôi,khôngdámnhìnquanh.

Tàixếtaxichởchúngtôiđếnbếnphàlàmộtngườiđànôngngoài50.-HaimẹconđếntừTokyoà?Câuhỏilàmtôichộtdạ.Thấytôikhôngđáp,ôngtahuyênthuyên:“Tôitừngsốngởđó,ở

Tokyoấy.NgaykhiratrườngtôilàmviệcchomộtnhàmáyởSuginami.Côbiếtnhàmáyđókhông? Suginami. Tokyo saomà đầy người là người. Cô biết quánNakano không? Bọn tôithườnguốngbiaởđó”.-Tôithởphàolắngngheôngtađangthíchthúkểvềnhữngngàyđãqua.

-CảngOkayama.VậylàcôsẽđếnđảoShodo.-Đúngvậyạ,cháucóhọhàngởđó.-Vậyhả?CôcóđịnhghéOkayamakhông?Quanhđâycũngcóvàinơiđángxem.Cácbảo

tàngởKurashiki,côngviênKorakuen.CônhấtđịnhphảithửmónbarasushicủaOkayama,rồiquaylạiTokyokểchomọingườinghemónnàyngonđếnmứcnàonhé.-Ngườiđànôngcườinồngnhiệt.

Trongbìthưtôilấytrộmtừnhàbếpcóhơn70ngànyên.Đólàtiềnmuahàng.Tôicũngcókhoảng50ngànyêntiềndànhdụmsuốthainămrưỡiởđó.Lúcnày,đâylàtấtcảtàisảncủatôi.

-Nàycháugái,cháuđãănthửmónOkayamangonlànhnàochưa?-ÔngtàixếhỏiKaoru.Conbéimlặngnắmchặttaylạinhìntôilolắng.Suốtthờigianquaconbéchỉsốngbêncạnhtoànphụnữ,ngườiđànôngnàycóthểlàmnóhoảngsợ.

Tôicốnởmộtnụcười:-Cháuxinlỗi,nóhơinhútnhát.-Conkhôngnhútnhát!-Kaorutuyênbố,conbébắtchướctừngữtôivừadùngdùkhông

Page 88: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

hiểunónghĩalàgì.Cảtôivàngườitàixếcùngbậtcười.-Conkhôngnhútnhát!-Kaoruhétlênmộtlầnnữa,mặtconbéđỏửng,nổigiậnvìchúngtôi

đãcườinó.CảngOkayamalàmộtnơinhỏvàấmcúng.Tôimuavétàu,báovàmộtvàicáibánhsữaở

cửahàngtrongphòngđợi.CửahàngnhỏnàyđãthôimiênKaoru;conbékhôngdámlạigầnmàcứđứngnhìntrântrânnhưthểđólàmộtconquáivật.Tôiđọcbáotronglúcđợiphà.

THUẾTHUNHẬPGIẢMCÒN1NGHÌN700TRIỆUTỶHÔMNAYGẶPGỠTỔNGBÍTHƯBƯỚCĐỘTPHÁTRONGCUỘCĐỐIĐẦUQUỐCHỘI-TAKESHITAĐÃNHÂNNHƯỢNGĐẢNG

ĐỐILẬP.Khôngcógìcả.Khôngmộtchữnàonhắcvềtôi.Tôinhìnlênđầutrangđểkiểmtrangày

tháng:ThứSáu,ngày7tháng8năm1987.-Mẹ,mởchocon.-Kaoruđưatôimộthộpkẹo.-Conlấycáinàyởđâu?-À...Cháubéquêntrảtiềnrồi.-Ngườiphụnữởcửahàngnhìntôicười.TôigiậthộpkẹokhỏitayKaorurồimangđếncửahàng.TôivừanhậnrarằngKaorukhông

hiểu“mua”cónghĩalàgì.-Vôcùngxinlỗi.Hộpnàybaonhiêutiềnvậy?-Tôihỏirồivộitrảtiền.-Kaoru,conkhôngđượcphéplấynhữngthứởđây.Tấtcảđềuđểbán,nênconphảimua,có

nghĩalàphảitrảtiền.Hiểuchưanào?Kaorungồitrênghế,haichânđungđưamiệngríurít:“Dạhiểurồi!”.Nhưngcóvẻconbé

chẳnghiểugì cả.Nó lấymộtmiếngsô-cô-lachovàomiệng. “Mẹơi, thứnàyngonquá, conkhôngthểtinđược”.Conbénóivớigiọngcựckỳgiàdặn.Mởtomắtnhìntôi,Kaoruđưachotôimộtmiếngsô-cô-lavànói:“Mẹphảithửmộtcáichứ.Nèmẹ”.Vịngọtthấmvàođầulưỡi,đưatôitrởlạivớituổithơcủamình.

Kaoruòakhócvìsợchiếctàukhổnglồđangđến.Cuốicùngtôicũngbếđượcconbélêntàu,nóvẫnkhócthútthít.Tàuđầyngười:nhómthanhthiếuniên,nhữngđôitìnhnhâncảgiàlẫntrẻ,cùngcácgiađình.Tiếngnóicườivangkhắpboong.Tôitìmmộtchỗcạnhcửasổ,đặtconbéngồitronglòngrồichỉtayqualớpcửakínhbảoKaoru:“Biểnkìacon!”.

Conbénhìnrangoài,nướcmắtcònnhòenhoẹt.Nósửngsốtnhìnmặtnướctrảidàiđếnvôtận,sauđóthìthầm:“Mẹ,consợ”.

-Đâucógìphảisợ.Conthấybiểntrongsáchảnhrồimà.Connhìnmặtnướclónglánhtrongánhmặttrờinè,đẹpkhôngnào?

VừacốgắngdỗdànhKaoru,tôivừamởtờgiấyKumiđãđưachotôiđêmtrước.Trêntờgiấylàđịachỉnhàcôcùngdòngchữviếttháo“Nếuđếnnhàem,hãynóivớimọingườiemvẫnổn”.

Vìchẳngcónơinàođểđinêntôichỉbiếtbámvàođịachỉghitrongtờgiấy.Tôiphảithông

Page 89: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

báovớigiađìnhcủaKumirằngcôvẫnổn;đólàđiềuduynhấttôibiếtlàmlúcnày.Tàucậpmộtbếncảngnhỏ.TôivàKaorubướcrakhỏitàutheođámđônghồhởikia.Ởgóc

mộtcửahànglưuniệmlàmộttiệmmìvàcơmnắm.Tôimuacảhaimón,tìmmộtghếtrốngvàngồiăncùngKaoru.Vừanhaicơmnắm,Kaoruvừatrốmắtnhìncácmónhànglưuniệm.

Haimẹconrờibếncảngbằnglốirađốidiện.Bênngoàilàmộtconđườngvòngcótrạmxebuýtvàbãiđậutaxi.Tôinhờmộttàixếxebuýtxemgiúpđịachỉ,ôngấychỉtôicáchbắtxetuyếnCảngKusakabevàtêntrạmmàtôixuốngởđó.

XebuýtcũnglàmKaoruhoảngsợ.Conbéghìhaichânxuốngđấtvàkhôngchịuđi.Nhưngrồitôicũngdỗđượcnólênxe.Khixelănbánh,nóômchặtlấytôi,sợhãinhìnracửasổ.PhảnứngcủaKaorulàmtôiđauđớnvôcùng.Tôicảmthấymìnhthậtxấuxavìđãngăncáchconbévớithếgiớibênngoài.

NơibốmẹKumiởlàmộttiệmmìsobađốidiệntrạmxebuýt.Tiệmcóvẻkhárộng;hìnhnhưđàngsaucòncóchỗchothựckháchquansátquytrìnhlàmmì.Cánhcửakínhphíatrướckhôngcònmộtchỗtrốngvớiáp-phíchvẽhìnhmìsoba;bảnghướngdẫncáchphònghỏahoạncủasởcứuhỏa;thôngbáotuyểndụng;bảntinchươngtrìnhhộitrạihèchohọcsinh.Tấtcảđềuđãphaimàuvìphơinắngquálâu.

Tôikéocửabướcvàotrong.Mộtphụnữđứngtuổiquấnkhănchoàngđầuvuivẻhỏitôi:-Xinchào!Tôicóthểgiúpgìchocô?-Vângạ,cháuđangtìmgiađìnhcủaKumiSawada.Giađìnhhọsốngởđâyđúngkhôngạ?Người phụ nữ nhìn sững tôi, mắt mở to đầy ngạc nhiên, rồi bà chạy ra sau gọi: “Bà

Sawaadaa!”Tiệmchialàmhaikhu,mộtcóbànghếdànhchokháchăntạichỗvàmộtlàquầyhàngnơikháchcóthềmuamìvàxốtmangđi,cùngcanhmisovàkẹo.

-Ồ!VậyracháulàbạncủaKumi?Mộtbàđậmngườixuấthiệntừphíasauhỏitôi.Bàmặcmộtcáitạpdềkẻca-rôđãcũvà

mộtkhănchoàngđầucùnghọa tiết.Tôi thoáng thấyhìnhảnhcủaKumiquakhóemắtcủangườiphụnữ.Kaorulủirasautôitrốnngườilạ.

-Vâng,cháuxinlỗivìđườngđộttớiđây.Kuminhờcháubảovớicôlàcôấyvẫnkhỏe,chonên...

Bàmởtomắt,rồiháhốcmiệng.Đôimôibàmấpmáykhôngthànhlờichotớikhihàngloạtcâuhỏituônranhưnướctừvòi.

-GiờKumiởđâu?Nóđanglàmgì?Làmsaocháuquennó?Cóthậtlànóvẫnkhỏechứ?Bàtiếnđếnbêntôi,chờđợicâutrảlời.RõràngkhôngnênnhắcvềGiađìnhThiênthần,tôi

đànhnóidối.-Dạ,bọncháulàmcùngcôngtyởNagoya.Kumiluônđốixửtốtvớicháu.-Cháucósốđiệnthoạicủanókhông?-Dạ,thựcra...Nhữnglờinóidốicứthếtuônra.“Côngtybịphásản,chúngcháuđangsốngtrongkhutập

Page 90: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

thểthìbịđuổiđi.CháunhớKumibảocôấysẽởlạiNagoya,nhưngcháuelàmìnhkhôngbiếtđịachỉchínhxác.NhưngKumibảonhấtđịnhcôấysẽliênlạcvớicôsớmthôi,nên...”.

MẹKumiđộtngộtngồithụpxuống.Tôinghĩbàsuysụpnênlóngngóngkhôngbiếtmìnhnêncưxửrasao.Nhưngkhông,bàđangngắmnghíaKaoruđangnépsauchântôi.

-Trờiơi!Cháubéxinhquá!Conmấytuổirồi?Contêngì?Kaorungướcnhìntôi;hìnhnhưconbékhôngsợkhigặpphụnữ,nógiơbangóntaylênvàlí

nhí:“Kaoru”,rồiđệmthêm“Rika”.MẹKumichắcnghĩconbémuốnnhắcđếnbúp-bê“Rika”đangđượcbọntrẻyêuthích,nênbàmỉmcườinói:“Ồ!VậycháutênlàKaoruvàcháuthíchRika”.VẫnnhìnKaoru,bàhỏitôi:

-CháuđếnđâychỉđểthôngbáochocôbiếttìnhhìnhcủaKumithôihả?-Dạ...Vâng,thựcraKumiluônkểvềhònđảonơicôấylớnlên,thếnêncháucũngmuốnđến

thămnơinày.-Thậtvậy?Nókểcháunghevềnơinàyà?NgườiphụnữgậtgùrồivuốttócKaoru.Tờtuyểndụngngảmàutrêncửakínhởbênngoài

chợthiệnlêntrướcmắttôi.Tôiquyếtđịnhmởlời.-Khôngbiếtcôcóthểthuêcháuvàolàmviệckhôngạ?MẹKuminhìnlêntôi.-Dạ,cháuchưatìmđượcviệckháckhicông typhásản.Cháu thấycôcódán thôngbáo

tuyểnngườingoàikia,nên...MẹKumiđứnglênnhìntôichămchú,haitaybàchocảvàotrongtúitạpdề.-Thôngbáođóđãdánhainămnayrồi.Bàcườiáingạirồinhìntôitừtrênxuốngdướinhưthểđangđánhgiánhâncông.Dùvô

cùngthấtvọng,tôicũngphảithừanhậnrằngphảnứngcủabàlàhợplẽ.TôikhôngthểmongchờmẹKumithuêmộtngườiphụnữxalạdắttheomộtđứabéchỉbởivìcôtabảomìnhlàbạncongáibà.

-Cháukhôngbiết.-Tôimỉmcườiđểcảhaikhôngphảikhóxử.-Cháuxinlỗiđãđềnghịcônhưvậy.Chỉbởilúcnàycháukhôngbiếtlàmgìcả.Dùsao,cháucũngrấtvuiđượcgửilờinhắncủaKumiđếngiađình.

Thôi,cháuđiđâyạ.-Tôivừanóivừanghĩtrongtuyệtvọng,mìnhsẽtìmmộtnơiđểđitiếp.MìnhcónênquaylạiOkayamahayđếnmộthònđảokhácmàmìnhđãthấylúcđitàu?

-Xinlỗiđãkhônggiúpđượcgìchocháu.-MẹKuminói,bàvẫnlộvẻáingạikhitiễntôiravề.-VậylàKumivẫnổn,nókhônggặprắcrốigì...

-Vâng,côấykhôngsaoạ.-Tôingắtlờibà.-Côấychắcsẽliênlạcvớicôsớmthôi.TôicúiđầuchàorồidắtKaorurờitiệmmì.

Lẽramìnhphảibiếtmọiviệckhôngbaogiờdễdàngnhưthế,tôinghĩtronglúchaimẹconđibộđếntrạmxebuýt.Mặttrờiđangchiếusángtrêncao.Tiếngvesầuinhỏikhắpnơi.Ngoàirakhôngcòntiếngđộngnàokhác.Kaorulolắngnhìntrộmtôi.

Page 91: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôibiếtmìnhcầnnóigìđóđểtrấnanconbé,nhưnglúcnàytôikhôngcòntâmtrạngnàocả.Cảhailênchiếcxebuýtđầutiênmàkhônghềbiếtnóđiđếnđâu.Rồichúngtôithấymình

xuốngmộtbếncảnglạ,khôngphảilàbếncảngbanđầu.Đâyhẳnlàmộtđiểmdulịchnổitiếng,tôithấynhiềugiađìnhvànhómbạnbèđidạodọcbếncảng,cườiđùavàtròchuyệnrômrảvớinhau,cólẽhọđangđinghỉhè.Saukhikiểmtrađíchđếnvàlịchtrình,tôibiếtchuyếntàuđếnTakamatsusẽkhởihànhsau5giờchiều.VậythìmìnhvàKaorucónênquađêmởđây?Tôiđibộdọcđườngbiển,tựhỏiởđâycónơinàochohaimẹcontrúngụkhông.

Mùahè.Mùahèđangởngayđây.Vesầu.Sóngbiển.Bầutrời.Ánhnắng.Nhữngngườitrẻvớilàndarám.Nhữngcànhcâytrĩulábiếc.Mọithứbừngsựsống.Mùahè.MÙAHÈ.Dùtôichẳngcónơinàođểđi,chẳngcótươnglainàođểchờđợi,dùmớiphúttrước,tôivẫncònđắmchìmtrongtuyệtvọng,nhưngkhungcảnhtrướcmắtvẫnkhiếntôiphấnkhởihơnnhiều.Mọivậtlúcnàyđềusángbừnglên.NhữnggiađìnhđangđidạocạnhtôivàKaoru.Mộtđứabétraimặcđồbơimangphaoquanhhông.Ngườimẹđộichiếcmũchấmbirộngvànhuểoảiđicạnh,trongkhiôngbốđangchỉtayvềmặtbiểnđàngxa,cổđeolủnglẳngchiếcmáyảnh.Kaorutrònmắtnhìncậubé.

Độtnhiên,tôinhậnramìnhkhôngviệcgìphảilosợcả.Mìnhkhôngcầnphảidùngmộtcáitêngiả,hoặcphảichạytrốn.Mìnhbâygiờđơngiảnlàmộtngườimẹđangdẫncongáiđếnnghihèởhònđảonày,đểchỉchonóthấymùahètuyệtvờiđếnthếnào.

-Trờinóngquá,nhưngrấtthích,Kaorunhỉ?-Mẹ,khôngbiếtgiờchịMahlonđanglàmgì...-Kaoruthìthầmđáplại,mồhôiứarabênhai

tháidươngcủaconbé.ĐểđếnđượckháchsạnNewYork,haimẹconphảileolênconđườngdốccạnhmộtdòng

sôngnhỏđổrabiển.Khuvựcquanhcảngkhôngcómộtkháchsạnnào,chỉcónhàriêng,nhàmáychếbiếntương,quáncàphêvàtiệmsushinhỏxinh.

Cóvẻkháchsạnnàymớixây,tuyvậy,trôngnórẻtiềngiốngnhưnhữnghìnhnộmbằnggiấyđểdiễnkịchởtrườnghọc,trênnóclàmộtbứctượngNữthầntựdobéoú.Trênbứctườngbaoquanhkhách sạn códánmột tờ thôngbáo “Tuyểnnhânviêndọnphòng, tiếp tân, phụcvụphòng”.TôiômKaoru,chămchúđọc.

SốngởmộtkháchsạntìnhyêucólẽkhôngtốtchoKaoru-tôibiếtđiềunày.Nhưnghònđảonàyđãquyếnrũtôi.TôimuốnsốngởđâycùngKaoru;vàhònđảonàycũngcónhiềuthứmàtôimuốnchoKaoruthấy,nhưbiểnxanh,bầutrời,câycốivàánhnắng.Kaoruvẫnsợbiển,sợxebuýt,conbéđanggiấumặtsauhaibàntay;nếunóchịuquansátthếgiớibênngoàiquanhữngkẽhởgiữacácngóntay,liệunócóthôisợhãi?Ởđây,conbécóthểkhámphámọiđiềumàtôimuốnchỉchonó.Dùkhôngthuộcvềnơinày,tôivẫnmuốnởđâymộtthờigian,ngaygiữamùahèrựcrỡnày.

TôibếKaorulên,hítmộthơithậtsâuvàmờcánhcửakínhmờ.Hơilạnhbaotrùmlấytôi,tiếngvesầubênngoàiimbặt.

Page 92: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày13tháng8Khunhàtậpthểbằnggỗtrôngnhưsắpsậpởphíasaukháchsạnđượcdànhchonhânviên.

TôivàKaoruđượcbốtrímộtphòngtrảivừa4-5tấmtatamiởkhusaucủatầngmột.Phòngcónhàvệsinhnhưngkhôngcóphòngtắm.Tấmtatamilúnxuốngdướichânkhibướclêntrên,nhưngbùlại,bênngoàitòanhàcómộtsânnhỏcỏmọctươitốt.

MộtcôgáitênManamisốngcạnhphòngchúngtôi.Côchỉmới24tuổi.Côtrốnnhàđitheongườiyêu,nhưnganhtađãbịbắtvìtàngtrữmatúyvàhìnhnhưđangchịuánởmộtnhàtùnàođóởmiềnnam.

SốngkếphòngManami làmộtngườiđànôngngoài50màaicũnggọi làôngFuro(Nhàtắm)vìnhiệmvụcủaông làdọnnhà tắm.Hồixưaông từng làmchomộtcông tyởOsaka,nhưngsaukhibịbắtgặpsàmsỡmộtphụnữtrêntàuđiện,ôngmấtcảcôngviệclẫngiađình,cuốicùngphảiđichùiphòngtắmởmộtnơinhưvậy.

ChínhchịKayosốngởtầnghaiđãkểtôinghetấtcảnhữngchuyệnnàyvàongàytôichuyểnđếnđây.NếuxéttheoquytắccủaGiađìnhThiênthầnthìKayolàsếptôi,nhưngngoàiviệchướngdẫnchotôicáchdọnphòngvàsắpxếpđồđạc,chịcòntruyềnluônmọithôngtinchitiếtvềôngchủvàgiađình,hoặcnhữngnhânviênkhác.Chịnóimình38tuổi,nhưngtôitrôngchịgiốngmộtphụnữthừacânngoài50hơn.

SốngbênphảiphòngKayo,ngaytrênđầuphòngtôilàmộtphụnữđứngtuổitênKimi;bàsốngcùngcongái.BàKimikhônglàmviệcchokháchsạnNewYork,bàlàmởquánrượugầnđó.Bàcóvẻngoàikháấntượngvớimáitócnhuộmđỏ.Lúcởnhà,bàluônmặcbộváyngủrộnglùngthùngvàchẳngbaogiờtrangđiểm,nhưngkhichuẩnbịđi làm,bànhưhóathànhmộtngườikhác.TôingheKayobảorằngbàKimitừnglàmởmộtquánrượunhỏchotớikhicóchuyệnkhônghayxảyravàbàtrốnđếnhònđảonày.Dùvậy,khôngthểbiết thôngtincủaKayocóđángtinhaykhông.

ThoạtđầutôinghĩHana,congáicủabàKimi,được20tuổirồi,nhưngnóchỉmới17.Côbécốđếntrườngtrongmộthọckỳrồibỏhọc,vàởnhàluôntừđó.ChínhbàKayolàngườiđềnghịtôigửiKaoruchoHanatrôngnomkhitôilàmviệc.Tôingạingầnkhôngbiếtmìnhcónêngiaoconchocôgáinàyhaykhông.Hanahiếmkhinàomởmiệnghaynhìnthẳngvàomắtai,hơnnữaluônphìphèođiếuthuốctrênmôivàcómáitócuốnrốibù.Nhưngquảthật,tôikhôngcóđiềukiệnchoKaoruđinhàtrẻ,tôiphảitiếtkiệmtiềnchocảhai.KhitôilênlầutrênhỏivềviệctrôngKaoru,khôngphảiHanamàbàKimivồnvãnói:“Chắcchắnnósẽtrôngconbécho”.Bàtacũngkhôngquênnóithêm“Chỉlấy1.000yênmỗingàythôi”.

Cóhaica:chúngtôibắtđầulàmtừ8giờsángđến5giờchiều;hoặctừ5giờchiềuđến1giờsáng.Tiềnlươngchocasángíthơn,nhưngcảManamivàKayođềuthíchlàmcatốinêntôivuivẻnhậncasángthayhọ.MỗilầnđếnphòngbàKimiđểđónKaorusau5giờchiều,tôithấyconbévàHanathườngxemtivihoặcvẽtranhcùngnhau.Côgái ítnóinàyhóara lạichămsócKaorutốthơntôinghĩ,vànócònvẽcựckỳđẹp.CácbứcphácthảomấynhânvậthoạthìnhcủaHanatrônggiốnghệttrêntivi.Thỉnhthoảng,HanavàKaoruchơivớinhauởngoàisân.Nhữnglúcđó,tôiđoánlàhaiđứaphảinhườngphòngđểbàKimi“tiếpkhách”.

Page 93: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ông chủ, ngườiđãnhận tôi vào làmmàkhông liếcmắtđến tờđơnxin việc của tôi vớinhữngthôngtingiảvàcáitênbịađặtKyokoMiyata,đãngoài50,dángvẻchắcnịch,ôngtakhôngbaogiờnóichuyệnvớitôitrừcâuhỏi:“Cómuốnđihátkaraokehayđiuốngnướcởđâuđókhông?”.Thaychongườichồngvôtráchnhiệmcủamình,vợôngchủ,ngườimàcácnhânviênvẫngọilà“MáMá”,đứngraquảnlýđểbảođảmrằngmọingườilàmđúngcôngviệcđượcgiao.

Khôngbiếtcóphảivẻbềngoàimớimẻ,haybởilúcnàyđanglàmùadulịch,màtốinàokháchsạncũngkínphòng.Hơn9giờmỗisáng,lúctôiđếndọnphòngsaukhikháchtrọ(hầuhết là thanhniên)đã rangoài, hầunhưphòngnào cũngbừabộn:nhữngmẩuvụn thứcănkháchmangvềphòng,mùihôikhóchịucủakhăngiấyđãdùng,nhữngtấmgagiườngốbẩnsaumộtđêmmâymưa,vànhữngchiếckhăntắmẩmướt.Khônghiểusaonhữnglúcthudọnrácrưởivàchùisànnhưthếnày,tôibỗngthấymốiquanhệnam-nữtrởthànhthứcựckỳlốbịch.Tựnhiên,nhữngđiềutôiđãđượctruyềnđạtởGiađìnhbỗngùavề:tâmhồnthìkhôngphânbiệtnữhaynam.

Ngàylạingày,tôicặmcụilaudọnnhữngcănphòngkínnhưbưng,nồngnặcmùitinhdịch.Tôikiếmđược5.000yênmộtngày-đúngralà4.000yênsaukhitrảcôngchobàKimi1.000yên.Vớimứcthùlaonày,chẳngthểbiếtkhinàotôimớicódư,nhưngdùvậytôivẫntinmộtngàykhôngxa,mìnhsẽdànhdụmđủtiềnđềrờikhỏikhunhàcũnátvàtạodựngmộtcuộcsốngnoấmchohaimẹcon.Mìnhsẽmuaquầnáovàsáchảnhchoconbé,sẽcómộtcănbếplớnhơncănbâygiờ;ởđómìnhsẽnấutấtcảcácmónngonchoKaoru.Viễncảnhtươisángnàykhiếntôiphấnkhởiđếnnỗimỗingày,tôiđềumongchóngquangàymới.Tôihàohứngtinrằngcuộcsốngcủachúngtôiđangbắtđầuthayđổi,chodùthayđỗiđócórấtchậmđichăngnữa.CuộcsốngbâygiờlàmộtphầnbénhỏcủamộttươnglaiổnđịnhmàtôihằngmongướcchotôivàKaoru,congáibébỏngcủatôi.

Page 94: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày21tháng8Tốinaycólễhội,cácsạphàngđãdựnglêntừchiềurồi.Tôikhôngbiếtrõlễhộiđượctổ

chứcởkhunào,chỉnghetiếngkèntrốngtừxavọnglại.TuầntrướcvừadiễnralễO-Bon,lễhộicủangườiđãkhuất.Lúcđólàmviệcquámệtnêntôikhôngcònsứclựcrangoài,vìthếtốinay,tôimuốndẫnKaoruđi xem.Khi tôi lên lầuđón conbé,Kimiđangđứng trangđiểm trướcgương.“Tôichẳnghamthíchgìmấycáilễhộichenchúcđầyngười”,chịtanóinhưthểkhônghiểutạisaotôimuốnđixem.TôicảmơnHanađãtrôngKaorunhưngkhiquayđi,côbétheotôiđếncửa,tầnngầnđứngcúimặtnhìnsànnhà.

-Cháumuốnđicùngkhông?Hanakhôngtrảlờihayngẩnglênnhìn,nóchỉkhẽgật.-ChịKimi,Hanađivớihaimẹcontôinhé?Vừalúcđó,tờ1.000yênbayvèotớichântôi.-Cầmlấymàăntối.Hanaliềnnhặttờtiềnchovàotúiáo.Trờichạngvạng.Nhiềunhómngườixônxaođiphíatrước.Tôivẫnkhôngbiếtnơitổchức

lễhộinêndắthai chịemđi theođámđông.Kaorubước từngbướcngậpngừng,có lẽedènhữngngườinày.TôivàHananắmtayKaoruđichậmlạiđểconbécóthểtheokịp.

Bấtthìnhlình,Kaoruđứngsững,taygiậtmạnhtaytôi.NhìntheoánhnhìncủaKaoru,tôithấyphía trước,mộtnhómhànhhươngđang tiếnđến, tất cảđềubậnđồngphục trắng.Cókhoảngsáubảyngười,toànlàphụnữ.Họyênlặngđithànhhàngdọc,vừađivừadậmnhữngcâyquyềntrượngxuốngđất.Đámđôngồnàolặngtrongmộtchốc.CũngnhưKaoru,tôidõitheonhữngngườiphụnữđiquamình.Hanacũngđứnglạitheohaimẹconvàlấythuốcrachâm.

“Họlàmgìởđâyvậy?”,tôihỏiHana,nhưngnókhôngđáp.Nhómngườivừađikhỏi,Kaoruquaylạinhìnbọnhọ,vàdùtôigiụcconbéđitiếp,nóvẫnđứngtrơnhìntôichứkhônghềnhúcnhích.“Kaoru,cáccôấychỉđichùacầunguyệnthôicon”.Tôitrấnanconbé.HaimôiKaorumímchặt,conbéhếtnhìnnhómngườirồilạinhìntôi.

HanađộtnhiênngồitrướcmặtKaorunói:“Nào,haichịemmìnhđimuakẹobôngđi.Kẹongọtlịmluônđó”.KaorulưỡnglựrồigiơtaylênchoHananắm.

Ánhđènlễhộicuốicùngcũnghiệnra.Nhữngchiếcđènlồngtreocaorựcsángkhắpnơi.MộtbégáicỡtuổiKaoruđicùngbà;côbébậnbộyukata[8]vảicottoncódảilưngthêubảnrộngmàuđỏ.Côbéđangchọnmặtnạởmộtquầyhàng.TôinhìnKaoru.ConbévẫnmặcbộđồthunnhưlúctrốnkhỏiGiađình.TôithấybuồnvìkhôngthểmuachoKaorubộkimonomùahèđểconbédiệntronglễhộiđầutiêncủamình.

-Nàycô,côcóphảilà...?Tôinghetiếnggọisaulưngtronglúclấytiềnthốiởquầykẹobông.ĐólàmẹcủaKumi.Bà

mặcáokhoáchappi[9]sángmàusặcsỡ.-Cháuổnđịnhcuộcsốngchưa?Tìmđượcviệcchưa?

Page 95: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Vângạ,cháuđãtìmđượcviệclàmởđây,vàởluôntạichỗlàm.-Ởluôntạichỗlàmhả?Cháulàmởđâu?-CháulàmchomộtkháchsạnphíathượngnguồnsôngBetto.-Vậylàkháchsạntìnhyêuphảikhông?Cháulàmởđó...-BàvừanóivừangótìmKaoruvà

thấyconbéđangđứngănkẹobôngvớiHana.-Vàconbécũngởcùngvớicháu?-Cháuchẳngcònnơinàođểđi.-Tôicười.-Bốmẹcháuđãquađời,cònmốiquanhệvới

chồnglạikhôngtốtđẹp...NếuquaytrởlạiNagoya,cháukhôngbiếtliệumìnhcótìmđượcviệclàmkhông. Cháu từng sốngởTokyonhưng về đó cháu cũng không có chỗở... Vì vậy cháunươnglạihònđảonàytrongmộtthờigian.Biếtđâuởđây,cháucòngặplạiKumi.

-Họchocháuchỗởnhưthếnào?-MẹKuminhíumàyhỏi.-Đólàmộtcănsaukháchsạn.Nócũngcũrồi,nhưngnhữngngườisốngởđóđềutốtbụng.

Côbékialàcongáimộtngườisốngởtầngtrên;nónhậntrôngnomKaorukhicháulàmviệc.Nómếnconbélắm.

MẹKuminhìnHana từ trênxuốngdưới, lúcnàynóđangngồidướiđất,miệngnhaikẹonhópnhép,đầutócuốnrốibùng,“Ồ,ralàvậy...”,bàlẩmbẩmrồinhìnvềphíalễhội.

-Côphảiđiđây.Côcóviệcchút,phảitớichỗkialấyítđồ.Cháugiữsứckhỏenhé.-Bàliếnthoắngrồibiếnmấtvàođámđông.

Bachúngtôivềnhàkhoảnghơn8giờtối,sauđóđitắmởphòngtắmcôngcộngcáchnhàmộtquãngngắn.

Kaorulàmmặtlạnhvàlặngthinhsuốtbuổilễ,nhưngbâygiờconbéđãtươitỉnhtrởlại,cườinóiluônmiệng.“Kẹobôngthậtngon,thậtngọt.Ngàymaimẹmuachoconnữanhé?Consẽchomẹănnữa”,conbécứnằnnìchotớilúcngủthiếpđi.

Page 96: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày24tháng8Kaorutrôngnhợtnhạtsuốttừlúcngủdậy.Cảngườiconbémềmoặtvànóhầunhưkhông

ăntígì.Tôigọicho“MáMá”xinnghỉphépmộtngày.“Mớilàmchưađầymộtthángmàđãđòinghỉngơi-coibộcáccôcáccậulàmviệcởđâydễdàngquánhỉ?”Mặcchobàtamỉamai,tôikhôngthểđểconmìnhởnhàvớiHanatrongkhinóốmmàrangoàidọndẹpchongườikhác.TôimượnnhiệtkếcủaKayođểđochoKaoru.37,2độ.Conbévẫnchưasốt,nhưngnhìnsắcmặtcủanó,tôierằngchẳngmấychốcnữathôi.

TôiđặtKaorunằmlêngiường,quạtchonó.Tiếngvesầutrànvàophòngquakhungcửa.Cóaiđóđangmởmộtbảnnhạcpopdìudặttrênđàiphátthanh.

-Mẹ.-Kaoruthềuthàotừtrongchăn.-Conmuốnxemtivi.-NhưngKaoruà,chúngtalàmgìcótivi.-Nhưngconvẫnxemmà.Tớigiờchiếu“ConmaTarodễthương”rồi.Conxemởnhàchị

Hana.Conbécóbiếtlàmìnhđangốm?Dùđangnằmbẹpnhưđốnggiẻrũ,nhưngnhữnglờicủanó

vẫntỉnhtáo.-HômnayconsẽkhôngsangchỗchịHana.Conphảinằmnghỉ.Tôinghetiếngchuôngbáothứcvọngsangtừphòngbêncạnh,theosauđólàtiếngbước

chânhuỳnhhuỵchtiếnvềphíanhàvệsinh.Manamiluôngâyranhiềutiếngđộngầmĩ.Manamigọivớisang:

-Emđợichịđichungnhé?-Đừngđợi,hômnaychịởnhàcảngày.Kaorumởtomắtnhìntôi.“Mẹởnhàcảngàynayhả?Mẹkhôngđilàmhả?”,conbéhỏilại

mấylầnvàkhinghecâutrảlờicủatôiliềnnói:“Đượcrồi,vậyhômnayconkhôngcần‘ConmaTarodễthương’nữa,chỉmỗihômnaythôi”.Câunóicủaconbélàmtôibậtcười,nhưngđồngthờicũngthấythươngcongáimìnhquáđỗi.

-Kaoru,nhắmmắtlạingủđicon.-Mẹsẽtrôngconngủphảikhôngmẹ?-Ờ,mẹsẽởcạnhcon.Kaorungoanngoãnnhắmmắtngủ,nhưngrồiconbécứhémắtravàilầnnhưthểkiểmtra

xemmẹcócònởbêncạnhkhông.“Cútđi!Cútđi!Khôngthìconrếtsẽđếnbắtmiđi!”Kaoruđáđáchânvàhéttolênvìtưởng

cócongìbòlênngười.Conbévẫnsợsâuvànhữngloàicôntrùngmànóchưabaogiờthấytrướckhiđếnsốngtạihònđảonày.

ThấyKaoruđãsayngủ,tôivàobếpnấucháochocon.Cótiếngbướcchânnhènhẹởtầngtrên.Tôiđậpmộtquảtrứngvàonồigạovàrắclêníthành.Ngaylúcđó,tôinghetiếnggõcửarụtrè.

Page 97: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

NghĩrằngđólàHana,tôiramởcửa.NhưngđứngtrướccửalàmẹcủaKumi.Bàđeotạpdềvàmangtheomộtthùngcác-tônglớn.

-Vậylàcháusốngởđây.-Bànóirồirướncổnhìnkỹhơnbêntrongnhà.-Congáicháuđâurồi?

-Conbékhôngkhỏenêncháuđểnónằmnghỉ.MẹKumivừanghexongthìđặtngaychiếcthùngxuốngvàbướcthẳngvàophòngđếnchỗ

Kaoruđangnằmngủ.Bàngồilênnệm,nhẹnhàngđặttaylêntránKaoru.-Ôi!Conbénónghổi.Chắcbịcảmrồi.Saohaimẹconsốngởmộtnơinhưthếnàytrongkhi

đứabéchỉmớichừngđótuổi...-Bàmắngtôimộthồi,nhưngbỗngsựnglạivớivẻmặtbốirốivàquaytrởlạicửa.

MẹKumingồixuốngthềmcửa,mởthùngcác-tôngravànói:“Côgiữcácthứnàylâurồi.Thằngbélàđứacháuđầutiên,haivợchồngcôquávuimừngnênđãsắmsửachonótấtcảmấythứnày.NhưngKumihiếmkhinàodẫncontraivềthămôngbà.Côđànhphảigửimộtítđồđếnchonó,rồisauđónghetinmẹchồngnóđãgiữTa’ichi...Nhưngcôvẫnkhôngnỡvứtđi.Quầnáodànhchobétrai,nhưngđềulàđồmới,cóthểcongáicháudùngđược”.Khôngnhìntôi,mẹKumixỏgiày,nhìnKaorulầncuốitrướckhiravề.Bàcũngnóithêm:“GầnđâycómộtbácsĩtênUchino,nếuconbékhônghếtsốtthìhãydẫnnóđếnđấy.Khôngxađâu,cứđidọctheobờsônglàđến”.NóirồimẹKumirờiđingaytrướclúctôikịpcảmơnbà.

Tôilấycácthứtrongthùngra.Mộtchiếcáothuncóinhìnhnhânvậthoạthình,xấpáolótthẳngthớm,quầnngắnvàquầnjeans,mộtđôigiàybéxíuinhìnhgiốngáothun.Trongthùngcòncóvớvàmộtcáimũ.TôinhớlạilúcmìnhgặpKumikhicôlênxetảiđểđivềGiađình.TôinhớKumivớimáitócnhuộmnâulúcquẳngtờtạpchíChămsóctrẻemracửasổ.TôinghĩvềcôkhicònởGiađình.BộngựcnhỏnhắncủacôxócnhẹtronglúccôgộiđầuchoKaoruvàbảo:“Khómàrũbỏmọithứ”.Tôidúimặtvàođámquầnáomàđứacontraicôchưabaogiờcócơhộiđượcmặc.“Hãyởbênnóđếnlúcnólớn,chođếnkhinóhơnbatuổi”.TôinghetiếngKuminhắngửingaybêntaimình.

Buổichiều,Kaoruănđượchaisuấtcháonhưngsauđónônhếtra.Tìnhtrạngcủaconbékhiếntôihoảngloạn.Tôilaukhắpngườiconbébằngkhănấm,mặcđồmẹKumivừamangchovàbếnórangoài.

Tôicứômconbéchạydọcbờsôngmàkhôngbiếtmìnhnênlàmgì.RồitôibắtxebuýtđếnTonosho.Haimáđỏửngvìsốt,Kaorungảvàolòngtôi,uểoảinhìnracửasổ.Cảngườiconbénónghổi,áotôiướtsũngmồhôivàdínhbếtvàolưng.KhitôinhìnKaoru,conbécũngnhìntôimỉmcười.Maythaynócòntỉnhtáo.

Tìmphòngkhámbénhấtvàxanhất.TôicứlặpđilặplạicâunàytronglúcđibộdọctheomộtconđườngởTonosho.Cuốicùngtôicũngtìmthấymộtphòngkhámbéxíumàthoạtnhìntưởngsắpđóngcửa.Saukhibướcquabướclạibênngoàicửamộtlúc,tôihítmộthơithậtsâuvàbướcquacổng.

Ghémặtquaôcửa,tôinói:-Xinlỗibà,tôiđếnđâynghỉhèvàcongáitôibịsốtsángnay.TôikhôngmangtheoThẻ

Page 98: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khámsứckhỏe,khôngbiếtbácsĩcóthểkhámchonókhông?Bàytálớntuổicườivớitôi:-Vậythìcôphảitựtrảtoànbộphíkhámbệnhnhé?Tôigật,bàliềnđưatôimộttờđơnvàmộtnhiệtkế.Tôingồixuốngchiếcghếsofabằngda

đãmònráchvàrunrunđiềnmộtcáitêncùngđịachỉgiảvàotờđơn.Bìnhtĩnhnào.Sẽchẳngcógìxảyrađâu.Bácsĩsẽkiểmtraconbévàchothuốc.

ÔngbácsĩtócbạcchămchúnhìnKaoruvàdịudànghỏiconbé:“Cháuthấynóngkhông?Haylàthấylạnh?Cóđaumắtkhông?Cókhóchịuởmũikhông?”Kaoruvẫnsợhãikhigặpđànông,conbécứgiấumặtvàongựctôi,khôngchịutrảlời.

-Cảmnắng,triệuchứnggiốngvậy.-Ôngbácsĩtừtốnnói.-Tôicóthểchothuốchạsốt,nhưngnhữngloạithuốcnhưvậysẽhạidạdày,khôngtốtchotrẻconởtuổinày.Côbémớisốtkhoảng38độnêncứđểchonótựhạ.Côsẽởđâythêmítlâunữachứ?Chiềutốihômnayhoặcngàymainếucôbésốtcaohơnthìmangtrởlạinhé?

Tôinhậntờhóađơnthanhtoántừbàntiếptânvàtrảtiền.Phíkhámbệnhhếthơn10ngànyênnhưngbâygiờkhôngphảilàlúcbậntâmđếntiềnbạc.Trướckhilênxebuýt,Kaorunhìnthấymộtcửahàngnhỏvàrahiệumuốnănkẹo.Thôngthườngtôisẽtừchối,nhưnghômnaytôichophépconbéchọnthứmìnhmuốn.Nhữnglờicủangườibácsĩvăngvẳngbêntaitôi:mangcôbétrởlại.Côhãymangnótrởlạinhé?DùkhôngcóThẻkhámsứckhỏenhưngítnhấtmìnhvẫncóthểmangKaoruquaytrởlạiphòngkhámđónếuvàingàytớiconbékhôngđỡsốt.Tôinghĩvàcảmthấynhẹnhõmhơnrấtnhiều.

Page 99: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày30tháng8Kaoruchơitrògiảốm.Conbékhôngmuốnmẹđilàmnênmỗisáng,nónằmnấnnátrong

chăn,kêubịđaumắt,hoặcthấynóngtrongngười,nhưnggiọngnóithìlíulonhưsáo.Khitôibảorằngnếumẹkhôngđilàm,mẹsẽkhôngcótiềnmuakẹohaybấtcứthứgìchocon,Kaorumiễncưỡngngồidậy.ConbévẫnluônvuivẻrờitaymẹlúchaimẹconđếnchỗHana,vậymàcólúc,khiquỳmọpxuốnglauchùisànphòngkháchsạn,nướcmắttôicứứara.TôikhôngthểchịuđựngđượcýnghĩmìnhđãđểKaoruquácôđơn,đếnnỗiconbéđãtrởthànhmộtđứatrẻbiếtnóidối.

Khôngkhíhộihècủanhữngngàyđầukhichúngtôivừađếnđảogiờđãkhôngcònnữadùvẫnđanghè,vàtrờinóngbức.Bóngdukháchđãthưavắng.Kháchsạnhiếmkhinàokínphòng.

Mộtbuổitối,khiKaoruvàtôitrởvềtừnhàtắm,tôithấynhữngngôichùaxungquanhđâyđềuđượcđánhsố,chẳnghạn“Chùasố21ĐảoShodo:ChùaKiyomi”.GầnChùaKiyomilà“Chùasố 22: Thiền viện Mine-noyama” với một mũi tên chỉ về phía “Chùa số 19: Thiền việnKinoshita”.Tôinhớlạinhómngườihànhhươnghômlễhội,rồitựhỏikhôngbiếtcóphảihònđảonàycũngcó88ngôichùagiốngnhưởđảoShikoku?

Nếuvậy,tôisẽviếnghếtnhữngngôichùanày.Dùchẳngbiếtchúngtôisẽởđâyđếnkhinào,nhưngtôicócảmgiácmìnhsẽcóđủthờigianđểviếngthămtấtcảcácngôichùa.

Kaorudõimắtnhìnmẹcầunguyệnởmộtngôichùa,tựhỏimẹđanglàmgì.

Page 100: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày18tháng9Saukhixongviệcvàtrởvềphòng,tôikhôngthấyKaoruđâucả.Tôilênlầuđểđónconbé,

nhưngchỉthấymỗiKimitrongchiếcáorộngđangtrangđiểm.CảHanavàKaoruđềukhôngcóởđây.

-BọntrẻđangchơichỗĐềnTamahime.Màchờmộtchút,tôicóthứnàychocôxem.-Chịtangănlạilúctôidợmbướcvàgiơmộtchiếcváyđỏrựcướmlênngười.ChiếcváytrôngvừavặnômsátcácđườngcongcủaKimi,vàcònđínhdãynútvàngởphíatrước.-Trôngtôithếnào?Kháchhàngmuatặngtôiđấy.Khôngphảimấythứđồrácrưởibàybánquanhđâyđâu-ÔngtađặcbiệtmuanótừOsaka.

ChiếcváytrôngquálòeloẹtsovớituổicủaKimi,nhưngkhitôitrầmtrồ“Dễthươngthật.Quáhợpvớichị”,Kimiáphaitaylênmácườikhúckhíchnhưmộtthiếunữ.“Tôisẽchocômượnnếucôcần.Xemnào,tôichỉlấy500yênmộtngàythôi”.Chịtanóirồiômchiếcváyvàolòng.

TôitìmthấyHanavàKaoruđangchơiởĐềnTamahimevớihaiđứatrẻlạ.MộtbétrainhỏhơnKaoruvàmộtbégáicólẽđếntuổiđihọc.Bốnchịemđangngồixổmdánmắtxuốngđất.KaorutrônggiốngcontraihơntrongbộđồmẹKumimangcho-chiếcmũbóngchày,áothunvàquầndàimàuxanhlá.

-Cácconđanglàmgìvậy?Tôinhìnxuốngchỗbọntrẻđangnhìnchằmchằmvàthấymấycáixácvesầurỗng-cótất

cảbảycáiđượcxếpthànhhàngngayngắn.Nhữnglớpvỏnâukhôqueotrônggiốngđồchơitạohìnhđẹpmắt.

Đứabétraikhoevớitôi:-Bọncongomchúnglại.-Bọnchúngsốngdướiđấtlâulắmrồi,nênvừachuiralàchếtngay.-Đứabégái(cólẽlàchị

củađứabétrai)nóithêmđểchứngtỏrằngmìnhhiểubiếtnhiềuhơnem.Kaorusợsệthỏitôi:-Đâylàxácchếthởmẹ?-Khôngđâucon,đóchỉlàlớpvỏmàconvesầubỏlạikhilênkhỏimặtđất.-Tôiđáp,tựhỏi

conbéhọcởđâutừ“xácchết”.-Kaoru,Hana,vềnhàthôicáccon.Đứabégáilặplại:-Nhưngchúngsẽchếtngayđócô.Cólẽnóhọcđiềunàytừngườilớn;vềcáchvesầusốngbảynămdướimặtđấtsẽchếttrong

bảyngày saukhi nhìn thấy ánh sángmặt trời. Tôi khôngbiết điềunày có thật haykhông,nhưngtôivẫnnhớmìnhđãsốckhilầnđầutiênnghengườitabảonhưvậy.Saomàcuộcsốngcủavesầuquángắnngủisaukhichúngđãchờđợiquálâu.Tôinhớmìnhcũngtừngkểvớimọingườixungquanhrằngvesầusẽchếttrongbảyngày,giốngnhưcôbénàyđangkhăngkhăng.

ThấyHanađứnglên,Kaorunắmchặttaychị.

Page 101: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Ngàymaicậucóđếnnữakhông?-Đứabétraihỏi.-Ngàymailạiđigomtiếp.-Đứabégáihòatheo.-Tạmbiệt.KhiKaoruquaylạivẫychào,haiđứabévớiđôimáửnghồngvìnắngcũngvẫytaychàovà

cấtgiọngtrẻconlảnhlóttạmbiệtbạn.Saubữatối, tôiđidạomột lúcrồighévàoGokuraku-Chùasố16đểcầunguyện.Kaoru

đanghátvéovonmộtbàiháttôikhôngbiết.Khibấtchợtnhìnlên,conbéhéttoáng:“Mẹ!nhìnngôisaokìa!”,vàchỉtaylêntrời.

Trongbóngđêm,nhữngbụilanánhlênsắcđỏđángsợ.Đêmđó, trong lúc chập chờn, hình ảnhnhững xác ve sầu trống rỗng cứ trôi bồngbềnh

trướcmắttôi.Nhữnglớpvỏnâucongqueo,khôquắt,trơtrọimộtmình.

Page 102: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày6tháng10KhitôiđếnđónKaoruvềnhà,Hanacũngtheohaimẹconxuốnglầu.Haiđứacùngngồivẽ

đợitôichuẩnbịbữatối.Tronglúcloayhoaylàmbếp,tôivẫncảmgiácđượccôbéđứngphíasauquansáttôinấuăn.

-Haimẹconcôtốinayăncà-ri,cháucómuốnởlạikhông?-Cháutrộnsaladnhé?-Hanađềnghị.Nóhiếmkhitựnguyệnđềnghịnhưvậy.-Đượcvậythìtốtquá.Tôivớtbọttrongnồicà-ri.Trongkhiđó,Hanacắtcàchuavàdưachuột;nólàmrấtquen

tay,cólẽphảitựnấuănhàngngày.Kaoruphụngphịuvìkhôngaiđểýđếnmình,conbécũngvàobếpvàquanhquẩndướichânchúngtôi.

Tôivặnnhỏlửanồicà-ri.Đàngkia,Hanađangnấufushi.Mìfushirấtrẻnêntôiluôndựtrữsẵnvàigói.TôikhôngbiếtHananấumìđểlàmgì.Tôihỏinhưnglầnnàynókhôngtrảlời.

Hóaramìđượcchovàosalad.Càchua,dưaleocắtkhúctrộnmìfushivàrướinướcxốtlàmtừtương;đâylàmónsaladđặcbiệtcủaHana.

-Mónnàyngonquá.Côkhôngbiếtlàcóthểdùngfushiđểtrộnsalad.-Tôithốtlên.Hanaquayđibốirối,nhưngnụcườitrênkhóemiệngchothấyconbérấthàilòng.Kaoruxoetrònmắt:-Mẹ,mónnàyngonquá.Hanatựhàonói,nóvẫntránhnhìntôi:-CháucóthểlàmmónfushispaghettiNeapolitanvàCarbonara[10]nữa.-Vậythìnhấtđịnhcôphảithử.Màfushithựcracũnglàpasta,nênnóchỉcóthểcóvịtự

nhiênnếunấucùngxốtspaghetti.-Đúngrồi,chỉcóthểcóvịtựnhiên!-Kaorulặplại.-Đồbắtchước!HanabẹomáKaorutrêu.Conbérélêncười.Cótiếnggõcửa.Tôiđặtđũaxuống,ramởcửavàthấymẹKumiđứngbênngoài.Giốngnhư

lầnđếnthămhồithángtrước,bàbướcthẳngvàophòng.“Mọingườiđangănà?Rấtxinlỗi”.BànhìnxoáyvàokhuônmặttrangđiểmđậmcủaHanarồirahiệuchotôirangoàicửacùngbà.

-Lầntrướccháubảomuốnlàmviệcởchỗcô.Cóngườisẽnghiviệcvàocuốithángnày.Côtrảlươngkhôngcaođâu,nhưngcôngviệcởđó

tốthơnchỗnàynhiều,nhấtlàkhicháucóconnhỏ.-Vângạ...-Ippon-matsu.Cháubiếtchỗđóchứ?Côcóhọhàngởđó,vàhọcómộtcănnhànhỏtrong

vườn,mộtcănđúcsẵnhọlàmchocontrai.Họbảocháucóthểđếnở...Chỗnàykhôngthíchhợpđểnuôidạytrẻnhỏ.-MẹKuminhíumày.

Page 103: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

TựnhiêntôiquaysangbàochữachoHana:-NhưngHanathậtsựlàcôgáitốt.NóđãchămsócKaoruchuđáosuốtthờigianqua.-Cóthểlàvậy,nhưnglàmsaobiếtquanhđâycòncónhữngloạingườinào.Sốngởmộtnơi

chỉđểphụcvụnhucầutìnhdụcnhưvậythìcháukhôngthểbiếtsẽcónhữngngườinàoluitới.-Vângạ,nhưng...côcóchắclàcháucóthểđếnchỗcô?-TôinhìnthẳngvàomắtmẹKumi.

Khôngbiếtngườiphụnữnàyđangnghĩgì,điềugìđãxuikhiếnbàcưumangmộtngườihoàntoànxalạnhưmình?

-Nếuđồngýthìcháucóthềđếnbấtcứlúcnào.Nhưngđừnglãngphíthờigian,nếukhôngcôsẽphảitìmngườikhác.Khiquyếtđịnhxong,cháuhãybáocôbiết,càngsớmcàngtốt.Nhớnhé!-GiọngmẹKuminghenhưthểmộtbàmẹđanglolắngchocôcongáikhôngănuốngđúngbữa.Bànóithêm:“Xinlỗiđãcắtngangbữatốicủacháu”,rồiquayđi.

Khitôiquayvàonhà,HanađãănxongvàđangkểKaorunghemộtcâuchuyệndựatheonhữngbứctranhmànóvẽ.Chỉcónămbứctrênmộtcuốnvởnháp.Kaoruxemtớixemluimấybứctranhtronglúcăncà-ri.

-Hana,cháuvẽđẹplắm.Cháucóthểlàmhọasĩtruyệntranhhoặctạohìnhnhânvậthoạthình.

-Làmsaocháulàmđượcnhữngviệcđó.-Đượcmà.-Choemxemnữađi.-Kaorunàinỉ,conbénhặtcuốnvởnháplênấnvàotayHana.-Cháucònchưatốtnghiệp.Cháukhôngcócơhộiđóđâu.-Trườnghọcchỉdànhchonhữngngườikhôngbiếthọmuốngì.Cháucótài,cháusẽlàm

nhữnggìcháumuốn.-Đangnóithìtôiđộtngộtdừnglạivìthấymìnhsắpđiquáđà.Tôiđịnhnóithêmrằng:cóngườichưabaogiờphạmlỗi,sẽkhôngbaogiờchạytrốnvàcóthểlàmbấtkỳđiềugìmìnhmuốn.

-Cháuvềđây.-Hanađộtnhiênđứngdậyđiracửa.Tronglúcmanggiày,nórầurĩhỏi:-CóthậtlàởTokyocónhiềunơidạyvẽvànhiềuthứ

khác?-Tấtnhiênrồi,córấtnhiềutrườngdạynghềkhácnhau.Thậmchícháucó thểthựctập

bằngcáchlàmtrợlýchohọasĩtruyệntranh.-VừatrảlờiHanaxong,tôicảmthấymuốnngừngthở.-LàmsaocháubiếtcôđếntừTokyo?

-Cáibànhiềuchuyệnđãnóinhưvậy.Tôihỏidồndập:-CôKayođãnóigìvềcô?Hanalầmbầm:-BàấybảocônóigiọngkhácmọingườiởđâynêncôphảitừngsốngởTokyo,vàcólẽlàcô

bỏchồng.

Page 104: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Họkhôngbiếtgìcả.Họsẽkhôngtìmrasựthật.“Àvâng,cólẽcôấyđúngrồiđấy”.Tôicười.“ĐúnglàkhôngđiềugìcóthểquamắtKayo”.Hanađangđứnggiữacầuthang,mặtcúigằmxuống.“Hana,cảmơncháuđãđếnchơitốinay.Mónsaladcủacháutuyệtlắm”.

Hanakhônghềmỉmcười,nóchỉnhìntôirồichạyùavềphòng.“Mấyconvesầuchếthếtrồihảmẹ?”,Kaoruhỏitrênđườngđếnnhàtắm.Conbéđãđểý

thấykhôngcòntiếngvesầukêurarảnữa,chỉcótiếngcủacácloàicôntrùngmùathu.

Page 105: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày14tháng11Tôitậpthóiquendừnglạiởbấtcứngôichùanàomìnhbắtgặptrênđường,nhưngdùvậy

tôichỉmớiviếngchưađược30 trongsố88ngôichùa.Thậtkhócó thờigianrỗiđểđiđếnnhữngchỗxahơnởtrênnúi.

ThángvừarồitôiđãđếnlàmviệcởtiệmmìsobaSawada.TôinóidốibàMasae-têncủamẹKumi-rằngtôilàKyokoMiyata.Côngviệcchínhcủatôilàphụcvụbànhoặcđứngquầyđềbánmìđónggói.TiệmmìvàkhuchếbiếnmìởngaykếbênnhàởcủamẹvàôngbàKumi,nênkhôngcómấycáchbiệtgiữaviệckinhdoanhvàcuộcsốnggiađìnhcủahọ.Thỉnhthoảng,khiviệcởtiệmkhôngquábậnrộn,tôivẫnsanggiúphọgiặtgiũhoặcnhổcỏdạitrongvườn.BàMasaechophéptôimangtheoKaorutronglúclàmviệcvìKaorucònquábékhôngthểởnhàmộtmình,vậylàmỗisánghaimẹconđilàmcùngnhau.Kaorucũngđãkếtbạnmới.Bọntrẻlàconnhàhàngxómvàđềuởtuổiđimẫugiáo:Satomi,Shin’nosukevàSakura.ThủlĩnhcủacảnhómlàYuri,chịgáicủaSatomi.BốnđứatrẻthườngđếnrủKaoruđichơiđâuđóởbênngoài.Banđầutôikhálongạirằngđểbọntrẻtựdođichơinhưvậythậtmạohiểm,nhưngmọingườixungquanhđâyhiếmkhinàokhóacửanhà,cólẽkhunàyrấtantoàn.

Haimẹ con đã chuyển đến căn nhà đúc sẵnmà bàMasae nhắc tới. Đây là nhà của bàSakamoto,mộtngườihọhàngcủabàMasae.Cănnhàtừnglàmộtnhàkho,nhưnghọđãsửalạichocontraiởkhicậuấycònhọctrunghọc.BâygiờcậucontraiđãchuyểnđếnKyushuhọcđạihọc.

Thỉnhthoảng, trongcácngàynghỉ,bàMasae láixechởhaimẹconđingắmcảnh.BabàcháuđingắmlávàngởhẻmnúiKanka-keiGorgevàngắmmặttrờilặntrênbiểnởgầnngôitrườnggỗcũkỹnơitừngđóngbộphimTwenty-fourEyes.Kaorukhôngcònvùngvằngkhiđicáptreoởhẻmnúi,nhưngconbévẫntỏracảnhgiáchơnbaogiờhết.Nócứđứngìrakhôngchịunhúcnhích.CólúcbàMasaehơibựcmìnhnhưngvẫnchịukhóđứnglạiđợiKaoruchotớikhiconbéchịuđitiếp.

Từngàyquenthêmnhiềubạn,Kaoruhọcđượcrấtnhiềutừmới.Cómộtlầnconbékhiếntôisửngsốtkhibảorằng:“Khinàolớnlên,consẽxâychomẹmộtcănbiệtthựtoơilàto”.

Mỗibuổichiều,khinhàhàngthưakhách,tôihayngồiăntrưacùngbàMasaevàbàNobuko-mộtnhânviênlàmbánthờigian.HaingườikểtôinghevềtrườngKabuki[11]vừaxâyxongthángtrướcởmộtngôilànggầnđây.-NămtớinêngửiKaoruđếnđó.-BàMasaeđềnghị.

HầuhếtbọntrẻconhọcởtrườngKabukiđềuởtuổihọctiểuhọc,nhưngbàNobukovẫnbảo:

-ConbéKaoruxinhnhưthiênthần,côchắcchẳngainỡtừchốinóđâu.Mànămtớinócũngđược5tuổirồinhỉ?

-Dạkhông,hètớiconbémớilên4.TôinhìnthấybàMasaenhìnsữngrangoàicửasổ.TôinghĩbàvừathoángthấyKuminên

cũngdáodácngóquakhehởgiữacáctấmápphích,nhưngngoàicửachỉlàtấmbiểnhiệuđứngtrơcùngmưagió.

BàNobukobấtngờhỏimộtcâulàmtôigiậtmình:

Page 106: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Kyoko,đãcóaibảocháutrônggiốngmộtngườinàođóchưa?-Ai?Aivậyạ?-Ừm,giờthìcôkhôngnhớra.Tôinêulênvàicáitêncasĩnhạcpopnổitiếngmàmìnhthấytêntivi.Cảhainhìnnhaurồi

bậtcười:“Đừngcótângbốcmìnhvậychứ,Kyoko”.-Nhưngđúnglàmọingườibảogiốngmà.-Tôicũngcườitheo.Cuộcsốngyênbìnhnàysẽkéodàiđượcbaolâu?Câuhỏikhônglờiđápnàyámảnhtôimỗi

đêm.Dùthỉnhthoảng,tôivẫnbiquankhinghĩvềtươnglai,nhưngnhiềungàyquatôiluôntinrằngcóngườiđangdõitheođểphùhộhaimẹconvànhưvậy,cuộcsốngyênbìnhnàysẽkéodàimãimãi.

Page 107: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày31tháng12Vậylàmộtnămđãtrôiqua.Chiềunay,lúctôiđanglàmviệcnhà,bàMasaemangđếncho

chúngtôimộtítthứcănnămmớibàtựtaylàmcùngmìkiềumạchđểănvàogiờgiaothừa.Ngồi xuốngbậc cửa trước,bà thởdải: “CônghĩbiếtđâuKumigọiđiện,nhưngkhông thấyđâu...”.

-Cólẽcôấysẽgọisau,kỳnghỉcòndàimàcô.-Tôianủibà.MẹKumimỉmcườinói:“Ừ,cólẽnósẽgọisau”.Rồibàgậtgùnhưthểđangtựthuyếtphụcmình,sauđóquaytrởlạingôinhàlớn.

Hơn3giờchiều,saukhiđãdọndẹpnhàcửaxong,tôidẫnKaoruđếnKasagataki.Đâylàngôichùamàtôiđãmuốnviếngthămtừlâu.BàNobukobảorằngngôichùanàylànơiduynhấttrênđảodạytuhànhchocácthầytu.TrênđócómộttượngPhậtthiêngđặttrênđỉnhmộtphiếnđáthẳngđứng.HaimẹconđixebuýtđếntậnKuroiwarồiđibộ.Trênđườngluôncócácbiểnchỉđườnghìnhngóntaychỉhướngđiđếnchùa.

-Mẹ.-Kaorugọi.Conbébámchặtlấytaytôirồiđungườilên.-BạnShinlàcongáihảmẹ?-Saoconlạinghĩvậy?Shin’nosukelàcontraichứ.-Thếcòncon?Conlàcontraihảmẹ?-Conlàcongáichứ!Mộtbégáinhỏđángyêu.-Nhưng,àừm...-Conbéđịnhnóigìđónhưnglạiyênlặng.Tôiliềnhiểura.Chắcconbévẫn

cònnhớnhữnggìđượcdạyởGiađình.Ngườitađãdạyconbérằngtrênđờinàykhôngcósựphânbiệtgiữa“đànông”và“đànbà”.VàởGiađình,conbéchỉnhìnthấyphụnữvàbégáinêncólẽnókhônghiểuđượcsựkhácbiệtgiữahaigiới.Hơnnữa,bâygiờconbétoànmặcđồcontrai.Nếunhìnbềngoài,trôngnócũnggiốngnhưShin’nosuke.

-Kaoru,cảconvàmẹđềulàcongái.BạnShinvàôngSawadalàcontrai.-Contraivàcongáikhácnhauthếnàoạ?Đâulàsựkhácbiệt?Tôichẳngthểnghĩramộtlờigiảithíchnàohợplẽ.Gượngcườivớicon

bé,tôinhớlạithờigianđầuởGiađình,Sarahđãkhôngngừnghỏicảbọn:“Cáccôlàđànônghayđànbà?”.

-Mẹkhôngbiếtgiảithíchsaonữa.-Tôithànhthậtthúnhận.-Khiconlớnhơn,consẽgặpmộtngườimàconmuốnlấy-đólàmộtngườicontrai.

-Vậymẹlàcontraihả?-Mẹbảorồimà,mẹlàcongái.-Nhưngconmuốnlấymẹcơ.TôidừnglạimộtlúcnhìnKaoru.Nétmặtconbécựckỳnghiêmtúc.“Nếuconlấymẹthìmẹ

sẽkhôngcònlàbàmẹđơnthânnữa”.KhôngbiếttựlúcnàotôiđãquỳxuốngđấtvàômchặtKaoruvàolòng.Hẳnconbéđãnghe

mọingườitrongtiệmmì,haycólẽbốmẹcủaShin’nosukevàYuri,xìxầmvềviệctôilàmột“bà

Page 108: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

mẹđơnthân”phảinuôiconnhỏmộtmình.Conbévẫnchưahiểuđiềunàynghĩalàgì,nhưngcólẽnócảmnhậnđượcrằngmọingườithấymẹnóthậttộinghiệp.

-Mẹ,mẹlàmđaucon.-Kaorulalên.Conbéđẩytôirabằngcảhaitayrồitựmìnhbướcvềphíatrước.

-Mộtngàynàođóconsẽgặpmộtngườicontrairấttốt,consẽrờinhàvàlấyngườiđó.-Tôivừanóivừanhìnvàotấmlưngbéxíucủacongáimình.

-Conkhôngđiđâuhết.-Conbéhétlên,khônghềquayngườilại.SaukhicầunguyệnởchùaRyukoji,haimẹconleolênmộtcầuthangdàibằngđácónhững

trụđèncũngbằngđáxếpdọchaibên.Cảhaicứleomãitheobiểnchỉđườngchođếnkhinhìnthấymộtphiếnđátrọcdựngđứng.Cónhữngthanhkimloạiđượcđínhchặtvàođávànốivớinhaubằngnhữngsợi xích.Muốn leo lênphiếnđánày,phảibámvàonhữngsợi xíchđểđungườilên.

-Kaoru,conđứngđâyđợimẹnhé.-Dạđược.-Conbétrảlờirồingồixuống.Tôiliềnnắmsợixíchleolên.Cứđiđượcmộtlúc,tôilạigọi“Kaoru!”đểyêntâmconbévẫn

ởchỗcũ.LầnnàoKaorucũnglađáplại:“Mẹ!”.Tôivừaleovừanghĩchắctrôngmìnhlúcnàykỳcụclắm.Mộtphụnữvừatreongườitrên

váchđácheoleovừathấtthanhgọitêncongái.Dùvậy,tôivẫnkhôngchùnchânsuốtchặngđườngvớiýniệmrằngchỉcầntôileolênđếnđượcđỉnhcaochótvótđểcầunguyệnĐứcPhậtlinhthiêngởtrênđó,chắcchắnmongướccủatôisẽthànhsựthật.

Cuốicùngtôicũnglênđếnđỉnh.Vừacầunguyệntạiđây,tôivừagọi“Kaoru!”đểkiểmtra.Saumộtlúcmớinghetiếngconbétrảlờiyếuớt:“Nhanhlên,mẹơi!”.Tôinhanhchóngleoxuống.Sợixíchtrượtquahailòngbàntaytôi.

NgaydướiphiếnđálàmộtmiếuthờNữthầnKannon-Nữthầntừbi.TrướcmiếucómộttấmbảnggiảithíchtạisaongườitathườngcầuNữthầnKannonchosứckhỏecủaconcái.TôinắmtayKaoruvàchămchúnhìnbứctượngnữthầncóđôimắthẹp.Rồitôibỏtayconbéra,chắphaytaylạicúiđầucầunguyện.Tôilẩmbẩmnhữnglờicầuxinmàmìnhđãlặpđilặplạikhôngbiếtbaonhiêulần.Cầuxinngàihãychoconởcùngvớicongáimìnhthêmmộtngàynữa,vàmộtngàynữa,vàmộtngàynữa...

Page 109: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày10tháng2năm1988Chiềuhômnay,mộtvịkháchbỏquêntờtinvắnhàngtuầnởtiệmmì.Lúcdọnbàn,tôitình

cờliếcquatrangbìavàgầnnhưháhốcmồm.Cạnhdòngtít“Họcsinhtrunghọcgiếtchếthọcsinhlớptrênchỉvìtội‘nhìnđểu’”làdòngtít“Pháođàithiênthần:Nhữngngờvựcliênquanđếnnhómtínngưỡngnữ-Bắtcóc!Tốnggiam!Lừabịp!”.Tôilậtnhanhcáctrangnhưngkhôngtìmthấybàibáochitiếtđâucả.

-Kyoko!-Tôiđóngnhanhtờtinvắnlại.BàMasaexuấthiệntừsauquầythungânhỏi:-Chuyệngìvậy,trôngcháukhôngkhỏelắm?-Dạ,khôngcógìđâuạ.-Tôiđáp,rồivờchămchúđặtlyđĩalênkhayvàlaubàn.-Xongviệcởđâycháughéquanhàmộtlúcnhé?Bàmuốnnhờcháurửakhaymì.Khỉtôiquaylạitiệm,bàMasaevàbàNobukođangdọndẹp.Tôingótìmtờtinvắnnhưng

khôngthấyđâucả.“Cháulaucửasổnhé?”Tôicốđểchântaybậnbịuđểquênđibàibáođanglởnvởntrongđầu.TôisắpxongviệcthìYurivàbọntrẻdẫnKaoruvềđến.Quầnáoconbélấmlembụiđấtvàdínhvàichiếclákhô.

“Kaoru,đừngcónóivớiainha”,Shin’nosukevờthìthầmvàotaiconbénhưngtôivẫnngheđược.Kaorucườikhúckhíchvàgậtgậtđầu.

Haimẹconrời tiệmmìsobaSawadarồiđónxebuýtđếnHikata.Dạogầnđây,hầunhưngàynào trênđườngvềnhà tôicũngghéchùa.Cảhaixuốngxeđibộ trongánhsángchậpchoạngcủabuổichiềutà.LúchaimẹconđiquatượngNữthầnMariaKannon,tôihỏi:

-Conđanggiữbímậtchuyệngìvớimẹthế?Kaorugiậtmình,haivaiconbécứnglạidùnócốlàmvẻmặttỉnhrụi:“Đâucóbímậtgìđâu.

Hôngcógìđâumẹ”.Nhưngrồiconbétỏvẻbồnchồntrongmộtlúc,cuốicùngthìthầm:“Bọnconđãchạyđuachỗtườnglợnlòi”.

-Tườnglợnlòilàcáigì?-Ừm,đólàconđườnghẹplắm.Consợlắmnhưngcũngcốchạy.Nhưngmàcontớibét.-

Kaorugiảithích.Rồidườngnhưnghĩmẹsẽlamình,conbéngừnglạinhìntôi.-Ồ,mẹhiểurồi.Dùsợnhưngconvẫncốchạyhếtsức.Giỏilắm,Kaoru.Tôiđộngviênconbédùvẫnkhônghiểu“tườnglợnlòi”làcáigì.Đượcmẹkhenngợi,Kaoru

toétmiệngcười.TôichắptaycầunguyệnởchùaAnyoji.Quỳbêncạnhmẹ,Kaorucũngchắphaibàntaybé

xíulạivớinhau.

Page 110: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày15tháng3Tôinhìnquacửasổ,ngắmbọntrẻchơiđùaởbãiđậuxetrướctiệmmì.Kaorumặcnhưcon

trai,conbécứđứngimchotớilúcYurinắmtaykéovàochơichung.Rồitấtcảbọntrẻđềuthamgia.

“Mộtđứabéđãmấttích!Mộttrẻlạc!”“Chúngtaphảilàmgì?”“Chuẩnbịvũkhí!Bắtbọnchúnglại!”Bọntrẻlầnlượthétlênvàrượtđuổinhauchạylòngvòngtrongtiệm.

BàMasaequátbọntrẻtừsauquầythungân:-Nàycáccon.Rangoàichơiđi.Khôngthấytiệmđangcókháchsao?Chúng cười khanh khách, chạy thêmmột lượt nữamới quay trở ra. Kaoru cũng loạng

choạngtheosau,vừachạyvừahét“Tiếnlên,tiếnlên!”.Mộtvịkháchxìxụpănmìbìnhluận:-BọnchúngđangtậpdiễnKabukiđâymà!BàMasaerảoquanhbànchâmthêmtràlêntiếng:-Bọntrẻchảhiểumìnhđangnóigìđâu,nhưngmàdùngtừchínhxácđấy.- Sắp đến vở diễnHitoyamaKabuki rồi. Nhưngmà bọn trẻ đâu đủ tuổi tham gia, phải

không?-CảvởNakayamaKabukicũngkhôngđược.Cònnhỏquá.Tôinhìnracửasổ.Bọntrẻđangđuổinhaugiữatrờinắng.Chiềunay,haimẹcon lạiđếnchùaShakadorồiMyooji.Kaorunhìnaonước trướcchùa

Shakadovàbảotôi:“Ởđâycómađó”.Chắcchắnmấyđứanhỏđãbảoconbévậy.-Nótrôngnhưthếnào,maấy?Conbénghiêmnghịtrảlời:-Tócdàivàkhôngcóchân.Vàmặtthìtrắngbệt.Haimẹconvềnhàlúctrờitốimịt.Ánhđèn

tỏaratừnhữngdãynhàkínhtrồnghoacúcchiếusángđườngvềchohaimẹcon.Lầnđầutiênthấynhữngcănnhàsángrựctrongbóngtốinày,tôiđãtưởngtượngrađủthứmaquái,nhưngbâygiờ,nólạitrởthànhnhữngngọnlửasoirọitrongđêm.Tôibỗngthấythoángấmlòng.

Page 111: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày8tháng4Hômnay,Shin’nosukevàSakurađếndựlễkhaigiảngtrườngtiểuhọc.Buổichiều,Yuridẫn

haiđứađếntiệmmìchơi.Cảhaiđềuđeomộtchiếccặpdamớitinh.Satomi,emgáiYuri,nắmtaySakuravàngótrộmchiếccặpmàuđỏsángbóngcủabạnvớicặpmắtghentỵ.Shin’nosukekéocửagọi:

-Kaoruơi!-Conbéđangởnhàsau.-Tôitrảlời.Bọntrẻliềnlỉnhrasau,cólẽmuốnkhoecặpmớivớiKaoru.Câuhỏimà tôi lảng tránhbấy lâunay lại trởvề.Mìnhcó thểchoKaoruđihọc tiểuhọc

không?Mìnhcóthểchoconbéđếntrườngvàsắmchonómộtchiếccặpmàuđỏmớitinh?Mìnhkhôngcóhộkhẩuvàchứngnhậncưtrú,làmsaomìnhđăngkýtrườnghọcchocongáibâygiờ?

Ma.Kaoruđãnóivậy.Nhữnghìnhthùvớikhuônmặttrắngbệttrôilơlửng.Dùtôicốravẻmình làngườivô tộiđếnmấychăngnữa,dùhaimẹconđãchạy trốnxabaonhiêuđinữa,chúngtôilúcnàycũngchẳngkhácnhữngconmatrongaonướckialàmấy.

-Contraicháucóởđâykhôngcô?-MẹShin’nosukeghéđầuvàonhàhàngtìmcon.Chịmặcbộđồmàuhồngmớitoanhvàtócvừauốn.

BàMasaetrảlời:-Cóđấy.Nóđangởphíasaunhà.Ồ!Tócđẹpquáhá!-Cảnhàcháuchuẩnbịchụpảnh.-MẹShin'nosukephântrầnrồirờicửatiệm.Tôinhìntheotấmlưngchịqualớpcửakính.Bộđồmàuhồngcủachịsángchóilêndướiánh

mặttrời.Tôithấymắtmìnhcaycay.

Page 112: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày2tháng7BàMasaerủhaimẹconvàhàngxómđixemMushiokuri,đểcửatiệmlạichobàvàNobuko

trôngcoi.HìnhnhưMushi-okurilàlễ“diệtsâubọ”.Córấtnhiềusựkiệndiễnrađịnhkỳtạihònđảonày.SaukhigiađìnhYurivàShin’nosukeđếnđiểmhẹn,tấtcảmọingườilênxecủabàMasaevàthẳngtiếnđếnHitoyama.

CảnhómđếnnơithìthấyđámđôngtụtậpgầnchùaTamonji.“Ởđâycókẹobôngkhôngmẹ?”,Kaoruhỏi.Yuritrảlờiemvớivẻcựckỳhiểubiết:“Khôngcókẹobôngđâu,vìhômnaymọingười tậptrungđểcầunguyệnchosâubọkhôngpháhoạimùamàng”.AicũngcườiồtrướccâunóicủaYuri.

Sưthầyniệmkinh,sauđóthắpnếnlên.Mọingườilẳnglặngtảnrakhỏichùa.Bọntrẻconrấtháohứcnênđãchạyratrước.Trongchùabỗngchốcvắnglặng.Tôinánlạithêmmộtlúcđểcầunguyện.Tamonji làngôichùasố46trongdanhsáchvàđây là lầnđầutiêntôiđếnđây.Kaorugiờđãquenvớiviệccầunguyện,conbéngồixuốngbêncạnhtôi,cúiđầuvàcũngchắptay.

HaimẹconđếnđềnHachimanđúnglúcniệmkinh.Rồinhữngngọnđuốcthiênglàmbằngtređượcchuyềntaynhau.Trongkhinhữngđứatrẻkhácháohứcđượcchạmvàongọnđuốc,Kaorulạisợhãikhôngdámđếngần.MẹShin’nosukegiúpcontraivàSatomicầmđuốc.

-Này,cháucũngcầmđuốcđi.Khôngnóngchútnàođâu,thấykhông?BàMasaedịudàngbảoKaoruvàcốchoconbéchạmtayvàongọnđuốctre.Nhưngconbé

vùngchạyrồingồixuốngvàbậtkhóc.Đuốcđãđượcchuyềnđếntaynhữngngườiởxahơn.-Khôngsaođâu,Kaoru.Nhìnnày,bàMasaesẽcầmđuốcnênconchỉcầnđitheobêncạnh

cùngmẹ.Nào,nắmtaymẹnào.-TôicốanủiKaoru.Conbékhôngkhócnữa.-Kaoruthậtlà...nóisaonhỉ?Thậtlàbiếtcảnhgiác....-BàMasaecườivàgiơcaongọnđuốc

lênbướcđi.Bầutrờimớiítphúttrướccònnhuốmmàucam,bâygiờđãchuyểnsanghồng,rồilạitím.

Cảnhómđitheođoànngườirướcđuốc.Nhữngánhlửanhảynhóttrongđêm,soibónglunglinhtrênmặtruộng.Chốcchốc,bàMasaequaylạichỉvàođámrướcvàbảo:“Nhìnkìa,Kaoru.Cóđẹpkhôngcon?”.TrongbộquầnáocontraicủaTa’ichi,lầnnàoKaorucũnggậtđầuđáplạivớiđôimôimímchặt.Tôibỗngnghĩ,cólẽcũnggiốngnhưtôi,luônmơướcđượcchiasẻcuộcsốngvớicongái,bàMasaecũngrấtmongmỏiđượcdẫncháutraimìnhđixemlễhộihoặcnhiềuđiềuthúvịkhác.

“Cógìđâumàsợ,Kaoru.Nào,cầmđuốcvớibọnmìnhđi”,SakuravẫytaygọiKaorutớitrước.Conbéngaylậptứctrốnsaulưngtôirồinắmchặtvạtáomẹ.

Đangđithìtôikhựnglạivànhìnsữngđoànngườidàivớinhữngngọnđuốclậplòetrênconđườnghẹpởgiữanhữngruộnglúa.Tôivừanhậnracóhàngloạtmáyảnhđangchĩathẳngvàođámrước.

-Chuyệngìvậy?-BàMasaegọitừkhoảngcáchvàimétphíatrướckhinhậnthấytôikhôngbướctiếpnữa.

Page 113: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Khôngcógìđâuạ.-Tôicốcườirồinhanhchânđuổitheomọingười.Tôigườmgườmđámngườicầmmáyảnh.Mấycáiốngkínhbâygiờtrởthànhnhữngcặp

mắtsoimóihaimẹcon.Chântôigầnnhưkhuỵuxuống.TôiquaylạiđịnhbếKaorunhưngconbékhôngcònbámvàoáomẹnữamàđãbướclênđichầmchậmbêncạnhSakura.Conbéngậpngừngvớitayra;nóđãchịuchạmvàongọnđuốccủaSakura.Nhìnnétcươngquyếttrênkhuônmặttrẻthơcủaconbé,tôibiếtmìnhđãkhôngkịpgọinóquaylại.

Nhưngchắcchắnsẽkhôngcógìxảyrađâu,tôitựnhủ.Trongnhữngbộđồmùahèthoảimái,mọingườiđangthíchthúvớilễhộimà.Chẳngaiđểýđếnmìnhđâu.Họchỉchụpảnhgiađìnhthôi.Chẳngcó“cặpmắtsoimói”nàocả.

Mọingườilầnlượtthảđuốcxuốngsông.Trờibỗngđenkịt.Ngắmnhìnnhữngngọnđuốcdậpdềnhlậplòetrênmặtnước,tôicảmgiácnhưmìnhđangởmộtthếgiớikhác.

LúcbàMasaengồicạnhKaorungắmnhữngngọnđuốctrôixuôidòng,tôihỏi:-Nhiềungườimangtheomáyảnhquácônhỉ?Họđềulàngườivùngnàyhảcô?BàMasaenhìntôilạlẫm:-Đếnlễhộimùathucònnhiềuhơnnữakia.Thỉnhthoảngcòncóngườicủađàitruyềnhình

đếnquayphimchụpảnh.Dùlúcđầusợsệtkhôngdámchạmvàonhữngngọnđuốc,giờKaoruđãhếtsợvàvẫychào

tạmbiệtnhữngngọnđuốcnhưthểkhôngnỡrờixa.

Page 114: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày30tháng7HômnayKaorutròn4tuổi.ConbéđượcbàMasaetặngbộváyhồng,cònbàNobukotặng

hộpbútchìmàuvàcuốntậpvẽ.Yurivànhữngđứatrẻkhácmangđếnnhữngchiếcgômhìnhkẹongọtđủmàusắcvàthơmmùitráicâycùngmộtcáikẹptóc.Bọntrẻđangnghỉhè.Chúngbảođãgóptiềntiêuvặtlạiđểmuaquàchoconbé.“BọnmìnhđếnchùaSeiganjichơinào”,YurinóirồidẫnKaorurangoài.

Kháchdulịchbắtđầuđếnđảo.TiệmmìbâygiờđôngkháchhơnnênbàMasaethuêmộtnữsinhtrunghọctronglàngđếnphụgiúp.MáitócngắncủncủacôbélàmtôinhớđếnHana.Cănphòngcũcủahaimẹconkhôngcáchxađây lắm,tôivẫnnhủsẽđếnthămHananhưngvẫnchưađiđược.TôiđangđứngrửachénthìbàMasaeđộtngộtxuấthiệnbêncạnhvàhỏi:

-Kyoko,cháuđãbaogiờrangoàiuốngnướcchưa?-Ýcôlàuốngbiahaysao?Thỉnhthoảngcháucũngđi,nhưngcháukhônguốngđượcnhiều

đâu.BàMasaekhôngnóigìthêm,chỉđúttayvàotúitạpdềrồilạirútra.Cuốicùngbànhìntôivàmởlời:

-Cóngườimuốngặpcháunóichuyện.-Nóichuyện?Vớicháu?Tôichộtdạ.LịchtrìnhchuyếnphàđếnTakamatsuthoánghiệntrongđầutôi.Lúchaimẹ

conởCảngKusakabe,tôiđãnhìnlịchtrìnhrấtlâunêncóthểnhớrõchitiết.-Khicháurangoài,cứđểKaoruởnhàcôtrôngcho.Coinhưđidạouốngnướcthôi.TôitắtvòinướcquaylạinhìnthẳngbàMasae.-CậuấylàmchoTòathịchínhUtsumi,rấttốtbụng.Mẹnằmliệtgiườngsuốtnhiềunămchỉ

cómỗimìnhcậuấychămsóc,nênđếngiờvẫnchưalấyvợ.Nhưngbàquađờihồinămngoáirồi...

-Ồ...Hóarakhôngphảicảnhsátmuốngặpmình.NhưngtôivẫnkhônghiểubàMasaemuốnnói

gì.-Cậuấyđểýcháulúcđếnđâymuamìsobavàmuốngặpcháutròchuyện.CậuHajimecũng

từngởTokyotrongkhoảngmộtnămthìphải,haicháusẽcónhiềuchuyệnnóivớinhauđấy.Cháucứsốngmộtmìnhthếnàymãithìcũngkhôngnên.Cháuhiểuchứ?

Ralàvậy.Ồ,thìralàvậy!Tôicảmthấynhẹnhõmđếnđộkhôngnénnổicười.Ngườiphụnữnày,ngườimẹyêuquývàtốtbụngcủaKumi-ngườichẳngbiếtgìvềtôinhưnglạiđứngramaimốihônnhânchotôi.Tôicườinhiềuđếnnỗiứacảnướcmắt.

-Cógìvuimàcháucườighêthế.CậuHajime...Ừm,cậutakhôngđượctrailắm,nhưnglàngườitốt,mộtngườivôcùngnhânhậu.Côbảođảmđấy.Tôigậtđầu:

-Cảmơncônhiềulắm.Cháusẽsuynghĩạ.-Ừ,cháuphảinghiêmtúcnghĩvềchuyệnnàynhé.

Page 115: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-BàMasaethúcgiục,rồilấymộtchiếckhănkhôlauđốngchénđĩatôivừarửa.BọntrẻgiờnàyvẫnchưavềnêntôiđếnchùaSeiganjiđónchúng.Khiđibộ,nghetiếngve

sầukêurâmran,tôinghĩcólẽmìnhcũngnênđếngặpanhHajimeđó.Yêuư-tôiđãkhôngcònnghĩđếnnótừrấtlâu.Nhưnghaimẹconcầnmộtdanhphận.ChỉcầntôikhéoléođềcậpđếnvấnđềthìanhHajime“vôcùngnhânhậu”làmởTòathịchínhđócóthểgiúphaimẹconcósổhộkhẩu.Nếuvậy,mọingườisẽthôichấtvấnvềnguồngốccủatôi;thậmchítôicòncóthểchoKaoruđihọcvàmuacặpmớichoconbé.Mộtgiọngnóitrongtôicảnhbáomọiviệcsẽchẳngbaogiờdễdàngđếnvậyđâu;giọngcònlạicamđoanhaimẹconđãcóơntrênchechở.

Bọntrẻđangchơisauđámcọtrongsânchùa.Tôigọi“Đếngiờvềnhàrồicáccon!”nhưngchúngvẫnchạyđuổinhau.

Satomixinphép:-Ngàymaichúngcháuđibơiđượckhôngcô?-Trẻconđibơimộtmìnhnguyhiểmlắm.Nếucóngườilớnđicùngthìđược.Sakuralúclắctaytôinănnỉ:-Côđivớichúngcháunhé.KaorubảochưabơiởbiểnOlivebaogiờ.Yurihỏi:-NếumẹcháuchophépđithìcôchoKaoruđicùngnhé?-Tốthơnlàmẹcháucùngđi.NhưngmàconbéKaorunhátnhưmèoấy.Kaorubĩumôilalên:-Conkhôngnhát!-Thậtkhông?ConmuốnđicùngchịYurivàcácbạn?Conmuốnđibơi?Dùtrướcđórấtnhátnướcvàluônchựclalênmỗikhicósóngđánhvàongười,nhưnglần

nàyKaorulạiquảquyết:“Conmuốnđibơi!Conbơiđược!”.-Mìnhkhôngmuốnđibơi.Chơiởtườnglợnlòivuihơn.Shin’nosukevừalêntiếngthìbịSakurathúcvàongườibắtimmiệng.-Tườnglợnlòilàcáigì?-Tôihỏinhưngbọntrẻkhôngtrảlờimàchỉnherăngcười.Mặttrờitừtừlặn,ánhhoànghônnhuộmvàngnhữngthửaruộng.Bọnvesầutấulênkhúc

nhạcrềnrĩ,tiếngrâmrantrànngậpkhônggiannghenhưtiếngmưarơi.

Page 116: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày15tháng8Kaoruhiếmkhinàotráiýmẹ.Nhưnghômnay,nghemẹbảokhôngđidựlễhội,conbéhét

lên“Nhưngconmuốnđi!”vàkhóctứctưởi.TôivừatừchốilờimờiđếndựhộiĐêmgiólạnhvàvũhộiO-BontổchứctạitrườngtiểuhọcYasuda.DùKaorukhôngnóiranhưngchắcchắnconbérấtmuốnđếndựcảhaisựkiện;nênnhữngcảmxúckìmnénmấyngàyquagiờđãtuôntràothànhcơnlũgiậndữ.“Mẹxinlỗi,Kaoru,nhưngchúngtahãyởnhà.Mẹsẽđọctruyệnchoconnghe”.TôiômKaorudỗdànhconbénhưngnóđẩytôiravàrasứcgàokhóc.

-Kyoko.-BàSakamotogọivọngtừcửasau.-NgheđiệnthoạicủaMasaenày!Kaoruvẫnkhóclúctôiđingheđiệnthoại.Tôiláchngười

quacánhcửa,đithẳngđếnchỗđặtđiệnthoạicầmốngnghelên.-Kyoko,cháucònnhớchúngtađãnóichuyệngìkhông?Tốinaycóđượckhông?-Làgìạ?...-CậuthanhniênởTòathịchínhđó.Cháuvừađithìcậuấygọitới.CôsẽdẫnShinvàmấy

đứakhácđixemlễhội,cảKaorunữa.Tôithởphào.GiờthìKaorucóthểđixemlễhộirồi.Tôibảomìnhsẽdắtconbéđếntiệm,

rồicúpmáy.-Kaoru,giờconđượcđixemlễhộirồi.BácMasaesẽdẫnconđi.-Tôibảoconbé.KhôngbiếtkhôngnghethấyhaylờđilờimẹmàKaoruvẫnkhócthútthítdùmắtkhôngcòn

ngấnnướcnữa.HajimeOkidodẫntôiđếnmộtnhàhàngởTonosho.Đãlâulắmrồitôikhôngrangoàiăntối,

vàlạilàăntốivớimộtngườiđànông.Hajimecóvẻchânthậtvàtốtbụng.Tôinóichuyệngìcũnglàmanhcười.Suốtbữatối,tôikhôngmấyđểýđếnnhữngcâuchuyệncủaHajimemàcứvuvơnghĩrằngnếumìnhđượcsinhratrênhònđảonàyvàgặpngườiđànôngnàytrướckhibiếtđếnthếgiớibênngoài,vậythìcólẽmìnhsẽhạnhphúchơnrấtnhiều.Mìnhsẽsốngmộtcuộcsốngbìnhdị,khônggặpgỡbấtkỳngườiđànôngnàokhácvàsẽkhôngphảichịunhữngtổnthươngkhôngđángnày,thậmchícũngkhôngcầndùngđếntêngiả.Nhưngrồitôilạinghĩ,nếucuộcsốngcủamìnhhạnhphúcnhưvậy,cứyênbìnhnhưvậy,mìnhsẽkhôngbaogiờgặpđượcKaorubébỏngcủamình.

Giảsửtôiđangđứnggiữangãbađườngvàđượcbanchohaisựlựachọnnhưtrên,tôichắcmìnhsẽkhôngmàngđếnđaukhổ,khôngmàngđếnnhữngsailầmvàngaylậptứcchọnconđườngdẫnđếnKaoru.

-EmđãbaogiờngheđếnConđườngThiênthầnchưa?-Hajimelaumồhôitránhỏi.-Đólàmộtbãicátdẫnđếnvàiđảonhỏ,nhưngkhithủytriềulênthìnóbiếnmất.Anhcóthểdẫnemđếnđónếuemthích.Vàdĩnhiêncảcongáiemnữa.

Hajimelàmộtchàngtrailựclưỡng,cơbắpsănchắc.Tôicườikhingheanhnhắcđến“ConđườngThiênthần”.Hajimecũngcườitheo,cườilớnđếnrungcảngười.

Saubữatối,Hajimeđềnghịghéqualễhộimộtlátnhưngtôitừchối.Chưađến9giờ,bà

Page 117: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

MasaedẫnKaoruvềnhà.Conbémangvềchomẹmộtgóimàuhồngđựngkẹobôngmànócứômkhưkhưtrêntay.Khitôimởgóikẹora,câykẹobôngđãxìuchỉcònmộtnửa.

Page 118: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày1tháng9Sángnay,tôivừabướcvàotiệmthìbàMasaeùarađón.“Kyokoơi,thậtkhôngthểtinđược.

Kumi,conbéKumiđãgọivềnhàsángnay!”.Bànắmcứnghaicánhtaytôi,lalên.“Thậtkhôngcô?Kumiđangở...?”TôivừabuộtmiệnghỏithìbàMasae-lúcnàyvẫnnắmtaytôi-trảlờiluôn:“NóđangởHiroshima!NósẽvềnhàvàođúngdịplễhộiMùathu!Lúcnghegiọngnócôngạcnhiênđếnđộkhôngthểtinlànógọi.Côcókểchonónghevềcháu.LúcđầunókhôngnhớracháunhưngkhicônóitênKaoruthìnóbiết.Nóbảorấtvuikhibiếtcháuởđâyvàrấtmuốngặpcháu”.

TấtnhiênKumikhôngnhậnracáitên“KyokoMiyata”.Lẽratôiphảivuimừngvìcôđãliênlạcvớimẹ,nhưngtráilại,tôithấylolắngkhôngyên,khôngbiếtKumicóvôtìnhđểlộtênthậtcủatôichobàkhông.VừalúcbàNobukođếntiệmvàbàMasaelạihớthảchạyđếnbáotin.

“CôEtsẽđếnthămchúngta”,tôibảovớiKaoru,conbéđangđứngbêncạnh,miệngháto.“CôEtlàaiạ?”,nóhỏi.ConđãquênKumirồiư?

TôiquyếtđịnhtìmhiểungàygiờchínhxácKumiđếnvàđềnghịđiđóncô.Trênđườngvề,cảhaisẽbànbạccáchđốiphónhữngcâuhỏicủamọingười.ChắchẳnKumicũngkhôngmuốnngườikhácbiếtcôđãtừnglàthànhviêncủaGiađìnhThiênthần.

Saukhixongviệcởtiệmmì,bàMasaeđicùnghaimẹconđếntrạmxebuýt.“Cảmơncháurấtnhiều”.Bànóirồicúiđầuthấpđếnnỗigầnnhưchạmgối.“Tấtcảđềunhờcháu,Kyoko.ChínhcháuđãmangKumivềvớicô”.

“Cháucógiúpgìđâuạ”,tôitừchốilờicảmơnnhưngbàMasaevẫncúiđầu.

Page 119: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày11tháng9TôithấynhẹnhõmđôichútkhibiếtnămnaykhôngtổchứclễhộiMùathubởiNhậthoàng

đangốm.Trướcđó,bàMasae,bàNobukovàmẹYuriđãhộiývàquyếtđịnhchoKaoruthamgialễhộinêndạyconbéngâmthơ.Tôichộtdạkhôngyên,địnhkhôngchonóđếndựlễhộivìsợcóđàitruyềnhìnhđếnquayphim.

ChúngtôithốngnhấtnếuKumigọilạithìcũngkhôngbáocôbiếtvềviệchủybỏngàyhội.BàMasaelorằngnếuKumibiếtchuyện,côsẽthayđổiquyếtđịnhvàkhôngvềnhànữa.

Hômnaytiệmmìđóngcửa.TôitranhthủđichùaHorikoshianvàTa-no-ura-angầnngôitrườngbằnggỗnơiđóngbộphimTwenty-fourEyes.Dùbiếtcâu“Sánhđôibênnhau”viếttrênnhữnglábùabàybánởhaingôichùanàynghĩalànhàsưKobo-Daishiluônởcạnhbạn,nhưngkhiđọcnó,tôikhôngthểkhôngliêntưởngđếnmìnhvàKaoru:chỉcóhaichúngtôi,chỉhaimẹconcùngnhauđitrênmộtconđườngmàkhôngaiđicả.

Kaorumuốnghéngôitrườnggỗcũkỹnằmbênbờbiển.Kỳnghỉhèđãquanêntrườngthậtvắngvẻtĩnhlặng.Kaorungồixuốngchiếcbànhọcbétẹo.“Mẹlàcôgiáonha”.CólẽconbéđãchơitròdạyhọcvớiYurivàcácbạn.Tôiđứngtrênbụcgiảnggiảvờgọi:“EmKaoruMiyata!”.Conbéliềnđáp:“Cóem!”rồirướnngườitớitrướctưởngchừngnhưsắptékhỏighếđếnnơi.

ĐộtnhiêntôinhớHajimeđãđềnghịdẫnhaimẹconđixem“ConđườngThiênthần”.Nhấtđịnhhômnàođósẽđi.

Trênđườngvề,chúngtôighéquakhunhàcũphíasaukháchsạnNewYork.TôigõcửanhàKiminhưngkhôngthấyairamở.Kayocũngkhôngcónhà.MộtngườiphụnữnồngnặcmùinướchoaxuấthiệnởcửanhàManamicộccằnbảoManami,KimivàcongáiHana,đềuđãchuyểnđivàkhôngbiếtđiđâu.

Dùchỉsốngởđâyhaitháng,nhưngbỗngnhiêntôicảmthấynhớnơiđâyquáđỗi.Nhớcáibếpgađơn;nhớcáiphòngvệsinhbétítẹohaycónhữngconbướmđêmbayvào.

Lúchaimẹconđibộdọctheođườngcaotốc,tôibảoKaoru:“ChịHanakhôngcóởnhà”,conbéliềnanủitôivớiđiệubộcựckỳngườilớn:“Mẹđừnglo,conchắclàngàymaichịcóởnhà”.

Nhữngkhómloakènnởbùngđỏrựctrênlốimòngiữahaibờruộng.Độtnhiênmấybônghoatrôngnhưcóđộckhiếntôirùngmình.Nămngoái,tôichỉthấymộtcảmgiácbuồnbãkhótảtrướcthảmmàurựcđỏđó.

Kaoruthỏthẻbêncạnh:“Mẹnhìnmấybônghoađỏkìa,đẹphamẹ?”.Conbékhiếntôibìnhtâmlại.Đâuđóvẫncònrâmrantiếngvesầu.

Page 120: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày12tháng9Chiềunay,Hajimeđếntrênchiếcô-tômượncủaTòathịchínhUtsumi.Anhcầmmột tờ

báo,cẩnthậnxembàncókhôkhôngrồimớitrịnhtrọngtrảira.Vừanhìnxuốngtờbáo,tôikinhngạckhôngnóinênlời.Trênđólàhìnhcủatôi.

-GìđócậuHajime?Cậumangtờbáonàyđếnlàmgì...Ồ!-BàMasaelalênkhinhìnkỹhơn.RồibàgọibàNobukođangrửachéntrongbếp:“Rađây,bàphảixemcáinày!”Tôicứnhìnsữngvàobứcảnh.

Hàngloạtbứcảnhthamdựcuộcthidànhchocáctaymáynghiệpdưđượcmộttờbáotrongnướctàitrợtrảikíntrangbáo.TrongsốđólàbứcchụptôivàKaorukèmdòngchú:“GiảiDanhdự”,doHajimechụpởlễhộiMushi-okuri.Trongảnh,tôiđangmỉmcườitrấnanKaorulúcconbétỏrahoảngsợkhichạmtayvàongọnđuốc.Bứcảnhcótên“Ngàyhội”.Tôicócảmgiácnhưhàngtriệuconkiếnđangbòkhắpngười.Tôigầnnhưkhôngthởnổi.

-VừarồibứcảnhđượcđăngtrênbáoShikoku,nhưngcháukhôngbiếtnóđãcólượngbìnhchọncao,nhờvậymớiđượcgửiđidựgiảiquốcgia.

-TôithấybứcnàycònđẹphơnbứcđượcGiảixuấtsắcấy.-Mẹkìa!-Đúngrồi,mẹcháuđó.Nhìnnè,cháucũngcótrongảnhnè.-NhìnkhuônmặtKyokodịudàngquáđỗi.-Mấydãyđuốcđàngsaumờmờảoảonhưmộtgiấcmơha.-Maylàcậutìmthấytờbáonày,Hajime.-Khôngphảigặpmayđâuạ.Cháutheodõigiảinàyhàngnămmà.Cháuđạtgiảimộtlầnrồi,

bànhớkhông?BứcchụpkịchKabuki.-Phảirồi,bứcđóđượcGiảixuấtsắcmà.-HọcòntreoởbảntincủaTòathịchính.Nhữnggiọngnóivọngđếntừmộtnơixathẳm,rồi

nhỏdẩnnhỏdần.Bỗngmộtâmthanhtừsâutronglòngđấtxétoạcngangtaitôi.-Vậymìnhcũngtreobứcnàylênđi.Đúngrồi,treonólênđây!Thôiđi,làmơnhãythôiđi.Tôimuốnlêntiếngnhưngcổnghẹnlại.Tôimuốnxénáttờbáo

nhưnghaitaynặngnhưchì,khôngnhấclênnỗi.Lúcdọnbàn,tôiđánhrơimộtcáilyxuốngsànlàmnóvỡtan.BàMasaenhìntôicườivànóigìđó.Shin’nosukevàSakuratrênđườngđihọcvềghérủKaoruđichơi.Tôinhìnbóngconbéchạyđiqualớpcửakính,thấymìnhlơlửngnhưđangmơ.

Mìnhphảichạytrốn.Chạythậtxa.Bứcảnhđăngbáonhưvậythìchẳngbaolâuhọsẽtìmthấyhaimẹconthôi.Tôivụtchạymộtmạchvềnhà,ănqualoarồithudọnđồđạc.Kaorubámtheomẹvàkhôngngừnghỏi:“Chuyệngìvậy?Mẹđanglàmgìvậy?”.Mìnhsẽđểlạitấtcảđồđạc.Chỉmangtheovàibộquầnáo.Mỹphẩmvàđồchơikhôngcầnthiết.

-Kaoruà,ngàymaimìnhrờikhỏiđây.Mìnhsẽchuyểnđếnnhàmới.-Tôithìthầm.Conbé

Page 121: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khônghiểumẹnóigì,đứngngẩnngườira,nhưngsauđó,nónhàođếnlôirahếtnhữngthứtôivừachovàochiếctúiBoston.Convịtđồchơiconbévẫngiữbênmìnhtừlúcbévànhữngbộđồkiểucontrainằmlaliệtkhắpphòng.Kaorulakhóc,haitaiđỏbừng.Nóvôcùnggiậndữ:

-Conkhôngđiđâuhết.-Sẽổncảthôi,Kaoru.Rồisẽổnthôi,mẹluônởbênconmà.-Conkhôngđiđâuhết!-Kaorulấyhếtsứclalớn,rồingãrạpxuốngđámquầnáokhócsướt

mướt.Tôichỉbiếtđứngnhìnbờvaiđangrunglênnứcnởcủacongáimình.

Page 122: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày15tháng9Tôiđãthayđổiquyếtđịnh.Haimẹconsẽởlạiđây.Mọichuyệnsẽổnthôi.Tôiluôntựnhủ

vớibảnthânrằngmọichuyệnvẫnổn.Từkhibứcảnhxuấthiệntrênbáo,chẳngcóchuyệngìbấtthườngxảyra.Hơnnữa,Kumisẽsớmtrởvề.Nếucórờikhỏiđâythìcũnghãyđisaukhigặpđượccô.Mìnhsẽkhôngbỏđimàkhôngnóilờicảmơnmọingười,mìnhphảinóivớitấtcảnhữngngườiđãgiúpđỡhaimẹconrằngmìnhvôcùngbiếtơnhọ,sauđómớichuyểnđếnnơikhác.

Saubuổilàm,tôidẫnKaoruđếntiệmảnhởTonoso.Haimẹconchụpchungmộtbứcảnh;Kaorubénhỏngồitronglòngtôi.Ảnhsẽgiaotuầntới.Đósẽlàlábùahộmệnhchocảhai.Sánhđôibênnhau.Haimẹconsẽmãibênnhau.Khoảnhkhắcnghetiếngmáychớp,tôiđãkhắcghitronglòngnhữngtừnày.

Page 123: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày19tháng9Cóđiện thoại tìm tôi lúc sáng sớm, khi chỉmớihơn7 giờ.Tôi đi qua cửa sau, chàobà

Sakamotođangdọnrửachénđĩađựngđồănsángrồitớingheđiện.BênkiađầudâythìthầmtiếngbàMasae:

-Hômnaycháuđừngđilàm.Giọngbàlộrõvẻcăngthẳng.Trốngngựctôiđậpthìnhthịch.-Cóchuyệngìsaocô?-TôihỏinhưngbàMasaengắtlời.-Khôngcóthờigiangiảithích

đâu.Cháuđừngđilàm,hiểukhông?-Sauđóbàngắtmáy.PhíadướidòngngàythángcủatờlịchtreotườnglàchữButsumetsu(Phậtdiệt),nghĩalà

ngàyxấunhất.TôinhìnlướttấmlưngbàSakamotosánglêntrongánhbanmai.Tiếngnướcchảy,tiếng

chénđĩalanhcanhtrongbồnrửa,tiếngtiviởhànhlang.Mìnhmuốnởđây.Ởlạiđâymãimãi.MìnhmuốnsốngởnơinàycùngKaoru.Mìnhmuốnsốngởhònđảonổigiữađạidươnghiềnhòanày,muốnngửimùinướctươngvàláô-liungảmàu,muốnnhìnnắngvàngrựcrỡ,muốnnghetiếngkèntrốnglễhội.

BàSakamotodịudànghỏikhinghetiếngbướcchântôi:-Cháungheđiệnthoạixongrồià?-Vângạ,cháucảmơnbà.Tôicúiđầuchàobàvàtrởvềcănnhànhỏcủamình.TôiđánhthứcKaoruvẫncònsayngủdướilớpchănbông,bảoconbérửamặtđánhrăngvà

thayquầnáo.TôinémvàibộquầnáovàochiếctúiBostoncùngconvịtđồchơivànúmvúcaosucũcủaconbé,đểlạitrongbồnsốtiềnthuênhàthángnày,rồinắmtayconbébướcrangoài.Tôimuốnởlạiđây.Tôimuốnsốngởnơinày.Nhưngbảnnăngmáchbảorằngtừnayhaimẹconsẽkhôngcòncơhộinàonữa.

Haimẹconbướcnhanhtrênđườngcaotốcvắng.Mộtchiếcxetảichạyngangqua,sỏicuộibắnlêntrênđường.

“Mẹ,hômnaybạnShin,chịYurivàconsẽ...”,Kaorulíulotronglúctôikéoconbéđi.Tôibếnó lênchạy.7giờ.7giờ50phút.9giờ.Tôi lẩmnhẩmtrongđầu lịch trìnhchuyếnphàđếnTakamatsu.Liệumìnhcókịpkhông?Cóthểđếnkịpchuyến7giờ50.Tựnhiênlúcnày,tôilạinhớkhuônmặtcủatấtcảnhữngngườimìnhđãgặpchođếnbâygiờ.Từngngườitừngngườimột.KhuônmặtngườiđànbàởNagoya,bàkhôngbaogiờnhìnthẳngvàomắttôi.KhuônmặtKumikhicôlênxetải.KhuônmặthaimẹconDanvàMahlon.Khuônmặttrònnhẵncủanhữngbứctượngthiênthần.KhuônmặtbàMasaevàYuri.Ôi,Kumi,chỉmộtchútnữathôilàchịđãcóthểgặpem.Vàchỉmộtchútthờigiannữathôi,mìnhđãcóthểcầunguyệnởcả88ngôichùa.Giánhưmìnhcóthể,mọichuyệnsẽkhôngnhưthếnày.Vàbứcảnh,lábùahộmệnhcủahaimẹcon,giámàmìnhcóđủthờigianđể lấyvề.Đó làbứcảnhduynhấtmìnhchụpcùngKaoru.Nhưngchắcrồihaimẹconsẽchụpchungmộtbứcảnhkhác,ởmộtnơikhác.Chỉcầnmìnhtrốnthoátđược...Kaorucườinắcnẻ,haicánhtayconbévòngquacổtôi.Conbéthậtnặng.Conbé

Page 124: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

đãlớnrồi.Conbéđangcườivớitôi.MicónhớlúcKaorucònbéxíuvànóngấmtrongvòngtay,micónhớlúcconbécườivớiminhưmuốnnóirằngnóđãthathứchomi?Làmơn,làmơn,xinhãylàmơn,xinhãygiúptôitrốnthoátthêmmộtlầnnữa.

Tiếngvesầumùahạngânvangnhưthểđangđuổitheotôi...Nhữnggìxảyrasauđótôikhôngnhớđược.Cólẽsaunày,cóngườiđãkểtôinghe,hoặctôi

đãđọcđượcởđâuđó.Điềuduynhấttôinhớlàmẹđãbấtthìnhlìnhlalênsaumộtquãngyênlặng.

Rồihọbắtmẹđimất.Tôikhônghiểuđiềugìđãxảyra,tôichỉbiếtđứngnhìn.Rồihọấntôivàoxechởđếnmộtbếncảngkhác.Tôingơngácdõitìmmẹnhưngchẳngthấyđâu.Tôibậtkhóc.Aiđómangsô-cô-lachotôi.Tôivứtxuốngđấtvàgàothét.Rồitôilêntàucùngnhữngngườilớnxalạ.Khitàucậpbến,mộtchiếcxeđãđứngchờ.Mộtchiếcxemàutrắng.

Tôikhôngbaogiờquênđượckhungcảnhmìnhđãnhìnthấyquaôcửakínhcủachiếcxemàutrắngđó.Mộtconsônglớnhơnbấtkỳconsôngnàotôitừngnhìnthấy.Vàrấtnhiềutòanhà.Nhữngtòanhàcaothậtcaochồngchấtlênnhaulàmchobầutrờitrởnênthấptủn.Nhữngđámđôngngườihốihảđibêndưới.Tôinínkhóc,ngồiyênnhìnsữngbaohìnhảnhlạlùng.Vừabướcxuốngxe,ngaylậptứctôinhậnramộtđiều:nơinàykhôngcómùi.Tấtcảnhữngmùiquenthuộcvớitôibấylâunayđộtnhiênbiếnmất.Vànhưvậy,tôibỗngthấytốisầmlạinhưthểaiđóđãtắthếtđèn.Tôikhôngkhóc.Tôisợđếnnỗikhôngdámkhóc.Bởivìtrướcmắttôikhông chỉ là những conngười và khung cảnhquákhácbiệt,màmùi vị, sắcmàu, và tất cảnhữngthứtôitừngbiếtđềuđãkhôngcònnữa.

Chotớitậnbâygiờ,tôichưakểvớiaivềngàyhômđó.

Page 125: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chương2Tôirakhỏinhà,lênxeđạpphóngđi.QuakhỏidốcJizo,tôirẽvàođạilộOkubo;Ởcuốicon

hẻmgầnhếtcondốcKaguralàmộtquánrượuNhậtBảntruyềnthống,nơitôilàmviệcbánthờigian.Bầukhôngkhíhôihámẩmthấpbọclấyngườitôigiốngnhưmộtlớpmàngkhôngthểphávỡdùtôiđãcốđạpthậtnhanh.Đitừnhàđếnchỗlàmchỉmất10phútnhưngkhiđếnnơi,áotôiướtđẫmmồhôi,dínhbếtvàolưng.Cáctrườngđạihọcđangnghỉhè,nhưngtrênđườngphốvẫnđầynhữngthanhniênnamnữđilạitíutíttròchuyện,trônghọrấtgiốngsinhviên.

Tôidựngxeđạpởcuốihẻm,rồimởcửaquánrượunóito“Chàongàymới!”.Dùbâygiờđãlàcuốibuổichiều,đâyvẫnlàcâuchàođúngkiểu,ôngchủđangngồiởquầyrượumêmảiđọcmột tờbáokhổnhỏ.Ôngnhìn lên lầmbầm“Ngàymới”.Mộtnhânviênbán thờigiankhácngừnglauchùinhìnlênmỉmcườichàotôi.

Tôibắtđầulàmviệcởđâyhồiđầunăm,lúcvàonămhaiđạihọc.Calàmviệccủatôitừ5giờchiềuđếnnửađêmtừthứBađếnthứBảy.Riêngtrongkỳnghỉhè,tôilàmviệccảthứHai.Tôiđượctrảcông1.000yên/giờ.Sau9giờ,tiềncôngtănglên1.300yên.Khunàycórấtnhiềutrườngđạihọcnênhầuhếtnhânviênlàmbánthờigianởđâyđềulàsinhviên.Đôikhi,saukhiquánrượuđóngcửa,mọingườiđichơicùngnhau.Nhưngtôikhôngbaogiờđicùng.Dầndần,mọingườicũngbiếttôikhôngphảilàkiểungườithíchtụtậpnênkhôngrủtôinữa.

Quánrượuđôngkháchnhấttrongkhoảngtừ7giờđến10giờ.Từsau10giờchođếnlúcđóngcửa,kháchthưadầnnhưngphầnlớnhọđềuđãsaymềm,nghĩalàchúngtôivẫnphảibậnrộntheomộtnghĩakhác.Họhétgọiphụcvụmàkhôngvìlýdogìcả,hơnnữacònnônmửatrongtoa-lét.Nhưngtôikhôngnềhàgìvớinhữngviệcphátsinhnày.Vìtaychânbậnbịu,tôisẽkhôngcóthờigiannghĩngợi,hoặckhôngcầnphảibuônchuyệnvớiai.

Mặcdùcôngviệckếtthúclúc12giờđêm,nhưngphảiđến12giờ20phúttôimớichínhthứcravề.“Cảmơnmọingườinhé!”,tôinóilớnrồibướcrangoài.Hơinóngmùahèdàyđặctrongkhôngkhívàbaotrùmcảconhẻm.Tôiđangloayhoaymởkhóaxeđạpthìnghemộtgiọngnóisaulưng.Quayđầulại,tôithấymộtcôgáilạđangđứngnhìnmình.Tầm25tuổi.Máitócthẳngdài.Mặcđồjeans.

Côgáicười:“Này,Rika!”.Hẳnđãnhậnnhầmngườiquen.Tôiđẩyxeđạp,lờđivàrảobước.Nhưngcôcứđứngchắntrướcmặtbắtchuyệnvôcùngthânmật:“EmlàRika,đúngkhông?Emkhôngnhớchịà?ChịMahlonnè.Emkhôngnhớchịchútnàosao?”.Tôilảngtránh,dắtxeđidọctheoconđườnglớn.Côgáiđuổitheo.Lầnnàycôgọiđíchxáctêntôi:“EmlàErinaAkiyama?”.Tôiquaylại.Ánhsángtừngọnđènđườngrọithẳngxuốngngườicô.Tôikhônghiểuđiềugìkhiếncôgáinàyphấnkhởiđếnvậy,trôngcôrạngrỡmộtcáchlạkỳ.

“EmđãsốngởGiađìnhThiênthần,đúngkhôngnào?Chúngmìnhởchungphòngtrongmộtthờigiandài.Cóthậtemđãquênhếtrồikhông?”GiađìnhThiênthần.Tôibiếtcáitênnày.Mỗilầnnghenhắctớinó,mộtcảmgiácghêsợmơhồlạitrỗidậy.Nhưnglầnnày,trướckhicảmgiáckhinhghétậpđến,vàikýức thoánghiệnra.Nhữngbứctượngbúp-bêthạchcaotrắngtoát,bãicỏngậpnắngvàmộtbégái.Mahlon.Tôikhôngthểnhớrõmọichitiết,nhưngrõràngtrongtôivẫncònkýứcvềnơiđó.

“Đãbaonhiêunămrồinhỉ?15năm?Không,bâygiờlànăm2005,vậyphảilà18nămchứ”.

Page 126: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Côgáikhẽchạmtaytôi.“Emcómuốnđiuốngnướcmộtchútkhông?Chịthấycómộtquánvẫncònmởcửaởgầnđây”.Cônóimộthơi,khôngcầnnghetôitrảlờiđãgiằnglấytayláixeđạpdắtđi.

Quánrượunằmtrênconđườngchínhmàcảhaivừaghévàolàmộttrongsốnhữngquánrẻtiềngiốngnhưchỗtôiđanglàmviệc.Giờnàyquánvẫnđôngkhách.Haichúngtôingồicạnhnhauởquầybar.Khiphụcvụmangbiatới,côvuivẻnânglyvớitôi.

“TênthậtcủachịlàChigusa.ChigusaAndo.Chịvẫnnhớemrấtrõ.Emchẳngthayđổimấy”.Cảhaigọi thêmvàimónđồnhắmrồicô tiếp: “Có lẽemkhôngnhớ,nhưngởGiađìnhmọingườihaygọiemlàRika.Nếuemghétcáitênnàythìchịkhônggọinữa.Khiemrờikhỏiđóchịchừng12tuổi”.

Tôicócảmgiácmơhồkhingồiởđâyuốngbiavớicôgáixalạnày.Hiếmkhinàotôinhưvậy,nhưngthỉnhthoảng,lúcđangngồitronglớphayăntốivớiKishida,tôicócảmgiácnhưaiđóvừađánhvàođầumình-mọithứbỗngtrởnênkhôngcóthật.

-Nào,emcốnhớthửxem.Chúngmìnhthườngchơitrò“côngchúa”vớinhau.Hầuhếtmấyđứacongáiởđóđềuthíchđóngvaicôngchúa,nhưngemthìkhông-emluônmuốnđóngvaingườihầu,nhưbàbảomẫucủacôngchúahaymộtnôtỳtrungthành.

Nhữngkýứchiệnrarồivụttắt,nhưthểnhữnglờinóicủacôgáinàyđangcốkéochúngrakhỏiđầuóctôi.Nhữngbátcơmnhựa,hànhlangsángbóngtrơntrượt.Tuynhớloángthoáng,tôivẫnđáp:

-Emxinlỗi,emkhôngcònnhớgì.-Vậythìtệquá.Màcũngphảithôi,lúcấyemcònquánhỏ.Trênbãicỏởđócónhữngbức

tượngtrẻconkỳlạmàngườilớnphảilauchùimỗisáng.Chigusanhónlấyvàimiếngcákhôchovàomiệngrồitiếptụcnói.Dùtôichẳngnhớgìvề

nhữngchuyệncũvàcũngkhônghiểusaocôgáimuốngặpmìnhnhưngtôivẫnmỉmcườinốccạnlybia.

Tôiđãquenvớiviệccónhiềungườilạtìmđến.Vàcũngquencáchđốiphóvớibọnhọ.Tôisẽkhônghỏihanvàkhôngtrảlờibấtcứcâunào.Chỉgậtđầuvàcười.Saumộtlúc,họsẽchánvàbỏđi.Cóthểnóitôinhưđangchơitròđấutrívớihọvậy.

Cảhaigọilybiathứba.Vẫnnởnụcườitrênmôi,Chigusanhìnthẳngtôihỏi:-Emkhônghỏigìchịhếtà?Saovậy?-Saocơ?Vìemkhôngnhớđượcgìhếtnênemkhôngbiếthỏigì.-Nếuemđãquênhếtthìemcàngphảihỏiđểnhớlạichứ.-Nhưngnhớvềđiềugì?VềcáiGiađìnhmàchịnóitớiđósao?-KhôngchỉGiađìnhmàlàtấtcả.Nếuchịkhôngnhớđiềugì,chịsẽmuốntìmhiểuchobằng

được.Vídụ,chịsẽmuốnbiếtGiađìnhchínhxáclàgì,tạisaomẹchịlạigianhập,hoặccuộcsốnghàngngàycủachịtạiđódiễnranhưthếnào.Chịmuốnbiếthếtmọithứvànhớlạimọiđiều.Chịsẽtựhỏi:“Tạisao?Tạisaolàtôi?Tạisaotôikhôngcómộttuổithơbìnhthườngvớimộtgiađìnhbìnhthường?Tôisẽchịunhữngảnhhưởnggìkhilớnlênởmộtnơinhưvậy?Tôi

Page 127: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

thậtsựtòmòmuốnbiếttấtcảnhữngđiềuđó”.Cónghĩalýgìđâukhitìmhiểuvềnhữngđiềumìnhkhôngbiết,haynhớlạinhữngchuyện

mìnhđãquên,tôivừatươicườivớiChigusavừanghĩtrongđầu.-ĐừngnóivớiemlàchịđangtìmgặphếtmọingườitrongGiađìnhđểnóichuyệnvớitấtcả

đấynhé?Mộtcốcbiađầyxuấthiệntrướcmặttôi.Tôiuốngmộthơihếtmộtphầnba.Chigusakhông

trảlờimànóitiếp:“Khichịbắtđầutìmhiểuvềnhữngchuyệnđãqua,chịcứđauđáumãivớicâuhỏi‘tạisao’...”.Côbỗngbỏlửngcâunóivànghiêmmặtlại.Rồicôlụctìmtrongtúixáchđặtdướichân,lấyramộtcuốnđặtlênquầybar:đólàcuốn“Ngôinhàcủanhữngthiênthần”.Mộtdònginđậmchạydọcbìasách“Cácthànhviênchínhthứchélộsựthậtvềcuộcsốngcủacộngđồngnữgiới”.Tênnhàxuấtbảnlạhoắc.

Côlơđãngnhìntôinhưnggiọngnóithìvôcùngsốtsắng:-Thựcrachịđãtựxuấtbản.Ấyvậymàmấyngườibiêntậpđãbuộcchịphảisửanhiềuchi

tiết,nênnhữnggìchịthậtsựmuốnbàytỏkhôngnằmtrongđó.NhưngchịvẫnmuốnviếtvềGiađình.Ngaycảkhiviệcnàylàmchịcànglúccàngthắcmắcnhiềuhơn.Chịvẫnphảibiếtvềnhữngchuyệncũ.

-Ấntượngđó.Tôinóirồiđặtcuốnsáchquamộtbên,khôngbuồngiởnóra.Sauđótôiuốngcạnbiavàgọi

thêmmộtlynữa.“Chịcũngthêmmộtlynữanhé!”,Chigusagọilớnrồicũnguốngcạnlycủamình.“Vàngười

chịthậtsựquantâmbâygiờlàem.Chịtìmemcũnglàvìvậy”.Nhữngngóntaycôdívàonhữnggiọtnướcđangnhỏxuống.“Chịmuốnviếtvềnhữnggìđãxảyđếnvớiem”.Cônhìntôi.TôicóthểngửithấymùibiatừhơithởcủaChigusalúccôcườimộttràngdài.

Tôiđẩyxelênđồi.Điệnthoạibáotinnhắn.TincủaKishida.“Khinàoemvềnhàthìnhắnanhnhé”.Tôitựavàoxesoạntintrảlời:“Emđangvềđây.Chúcanhngủngon”.Kishidatrảlờingaylậptức,mànhìnhđiệnthoạibéxíusángnháylên.“Điđườngcẩnthậnnhé.Chúcemngủngon”.

Tôilênxenhấnmạnhbànđạp.Kỳnghỉhènămnay,tôiquyếtđịnhlàmviệccảtuầntrừChủnhật,khôngphảivìtôikhông

cóviệcgìkhácthúvịhơnđểgiếtthờigian,màlàtôimuốntránhgặpKishida.Bâygiờcảhaichỉcóthểgặpnhauvàocácbuổitốicuốituần.Cứthế,khihếthè,cólẽtôisẽkhônggặpanhnữa.Nếukhônggặpanh,tôisẽcóthểquênanh.

Tôileomấybậccầuthang.Chờđợitôilàcănphòngtốimò.Tôibậtđènnhàbếp,đènphòngkhách,rồimởtủlạnhlấychainướclọcuống.Sauđó,tôitắmrửa,laukhôtóc,thảmìnhxuốngtấmtatamimàđãhaihômrồichưadọn,vàbậttivilên.Trongthứánhsánglờmờtừtivi,tôilấyracuốnsáchmàChigusađãnàinỉtôicầmvềkhicảhaitạmbiệtnhau.Cómộtbứcphácthảo thiên thầnngoàibìa.Tôi giơ cuốn sách lên trướcmặt vànhìn trừng trừngvàonódùkhôngcóýđịnhđọc.Taytôidiquadilạitrênbìacuốnsách.

TôibiếtmìnhđãtừngsốngởmộtnơigọilàGiađìnhThiênthần.Tấtnhiênbốmẹluôncố

Page 128: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

giấutôiđiềunàynhưngtôiđãđượcđọcvềnólúccònhọccấphai.Tôibiếtcórấtnhiềubàibáoviếtvề“chuyệnđó”từkhitôicònbé.Mẹtuyệtđốicấmtôiđọcsáchbáodùbàvẫnthườngkínđáođặtmua.Lúcnàođọcmẹcũngmấtbìnhtĩnhvàluônrítlên:“Saohọdámsỉnhụcmìnhnhưvậy?”,rồimẹòakhóchoặcxévụntrangbáovớivẻmặtđángsợ.Mẹthậmchíkhôngđểýtôiđangquansátbà.Mẹlàvậy.Bàgiấunhữngthứmìnhmangvềnhàrồilạixéchúngngaytrướcmặttôi.Điềumẹnóivàviệcmẹlàmluôntráingượcnhau.

Tôiđãđọcvề“chuyệnđó”ởthưviện.Khicònhọccấphai,saugiờtanhọc,tôithườngđếnthưviệnthànhphốngồiđọc.Mỗitácgiảcómỗikiểutườngthuậtvềkẻbắtcóc:ảranhmãnhquỷquyệt,một“nữnhânviênvănphòng”đãtựbiêntựdiễnvởkịchvềtìnhyêuvàlòngthùhận;nạnnhâncủaáitình,mộtngườiđànbàđángthươnghại.Khôngmộtainóinhiềuvềđứatrẻbịbắtcóc.Họgọingườiphụnữđólà“A”,biếnbàthànhmộtkẻvôdanh.Tôikhôngbiếtvìnhữnglýdogìmàtấtcảcáccuốnsáchviếtvề“chuyệnđó”đềuhầunhưkhôngnhắctớitôi.

Mãitớinămlêncấpba,tôimớinhậnramìnhlàtiêuđiểmtòmò.Bốmẹ,đặcbiệtlàmẹ,luôncốgắngbảovệtôi.Nhưngrủithay,mẹkhôngbiếtcáchxửlýnhữngmâuthuẫnnộitâmcủamình.Thếlàtrongkhimẹchorằngđangbảovệtôithìthựcchấtmẹlạiđẩytôivàonhữngrắcrối.Cụmtừ“đượcmộtkẻbắtcócnuôidưỡng”đãtheotôikhắpnơi,ởbấtcứnơiđâuchúngtôichuyểnđếnvàbấtkỳngôitrườngmớinào.Nógiốngnhưmộtconruồicứvovebênbạndùbạnđãcốxuanóđi.Hoặclàtôiđãbuộcmìnhphảinghĩvềnónhưvậy.Tôiđịnhninhkhôngcómốiliênhệnàogiữatínhkhíbấtthườngcủatôivớiđứatrẻbịbắtcócmàtôiđọcđượctrongnhữngbàiviếtkia.

Chínhnhờnhữngbàibáo,tôimớitìmlạiđượcphầnkýứcấuthơmàtôiđãgầnnhưquênlãng.Cónhữngchuyệntôichỉbiếtmìnhđãtrảiquasaukhiđọcthôngtinvềchúng.Tuynhiên,khôngcóbấtkỳbàiviếtnàoliênhệgiữađứatrẻbịbắtcócvớiconngườihiệntạicủatôibâygiờ.

TôinghĩvềChigusalúcchịloạngchoạngbướcrakhỏiquánrượu,vẫymộtchiếctaxivànóilớn:“Hẹngặplạinhé!”.Hẹngặplạinhé.Chịấysẽtìmmìnhhỏichuyệnnữasao?

Tôitắttivirồităngmáyđiềuhòathêmmộtđộ.Tiếngcánhquạtbênngoàinghekhárõ.Mộtmảnhnhỏcủamớkýứcnhạtnhòatrởvềtrongtôi.Tiếngcườikhúckhíchcấtlêntrongbóngtối. “Này,emđãngủchưa?”.Mộtgiọng trẻconkhànkhànhỏi.Tôinhìn thấynhữngđôi taynhưngkhôngbiếttayai,vàmộtvàibàntaybéxíuvớitớingườitôi.TôicònnghethấynhữngtiếngnóigọitôilàKaoru,đôilúclàmộtcáitênkhác.

Côgái tự xưng làChigusađóđãbảo rằng cômuốn tìmhiểunhữnggìmìnhkhôngbiết,muốnnhớnhữnggìmìnhđãlãngquên.Tôichưabaogiờmuốnvậy.Tôiluôntinđàobớiquákhứthìchẳngmanglạiđiềugìtốtđẹp,vàđếngiờtôivẫntinnhưvậy.Nhưnggiờđây,lúcnằmmộtmìnhtrongcănhộ,nhắmmắtchờđợigiấcngủđến,nhữnglờinóicủacôấylạivangdậytrongtôi,nhữngtừngữlặnglẽnhưngámảnhkhôngthôi:Tạisao?Tạisaolạilàtôi?

Khoảng11giờ,Kishidađếnquánrượutìmtôi.Lúcanhbướcvào,tôihỏitheothóiquen:“Quýkháchđimấyngườiạ?”.Mãitớilúcanhgọi“Eri”,tôimớinhậnraanh.Tôichỉanhngồivàoquầybarvàđưaanhtờthựcđơn.

Tôinóikhẽ:

Page 129: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Anhlàmembấtngờquá.-Lâulắmrồianhkhônggặpem,nênanhđếnđây.-Kishidaphântrầnlúcnhậntờthựcđơn,rồianhnhìntôi.-Anhuốngbiavàđậuluộc.Còn

mónnàongonkhôngem?Tôilầmbầm:-Còncómónđậuphụtựlàmhoặcbánhhấpnhânthịtgà.-Nửađêmlàemxongviệc,đúngkhông?Sauđóemrảnhchứ?TôikhôngtrảlờicâuhỏicủaKishidamàgọivọngvàotrong:“Bia,đậuluộc,bánhnhângà!”

“Cóngay!”Mộtnhânviênphụcvụkhácđáplớntừvịtrícủamình.TôigậtđầulấylệvớiKishidarồivội

vãvàobếp.Kishidađịnhđếnchỗmình,tôinghĩ.Haingườisẽlàmchuyệnđómộtcáchchóngvánh,sau

đóanhnhìnđồnghồrồivềnhà lúc1giờhơn.Và tôisẽkhônggiữanh lại.Tôicó thểquênKishidanếuanhđừngxuấthiệntrướcmắttôinhưvậy.Nhưngngaylúctôigặpanh,nhữngkỷniệmmàtôiđãcốquênlạiồạttrànvề.Tôirótbiavàolyrồichuyềnchoanh.

-Nếuanhhứaởlạithìđược.-Tôinóinhanhđểôngchủđangđứngsauquầybarkhôngthểnghethấy.

-Anhsẽởlại.-Kishidacười.Nóidối.Kishidanóidốinhưkhông.Tôibiếtđiềuđónhưngcứđểanhlừamìnhhếtlầnnày

đếnlầnkhác.Tốinayanhcũngsẽlừatôinhưvậy.TôigặpKishidaởchỗlàmhồinămngoái.Bốmẹkịchliệtphảnđốiviệctôichuyểnrangoài

ởnênđãtừchốichucấpchotôitrừkhoảnhọcphí.Tuynhiên,cuốicùngbốmẹcũngchịutrảgiúptôitiềnthuênhà.Nhưngtôivẫnphảikiếmtiềnđểlochiphísinhhoạthằngngày,nênngaykhivàođạihọc,tôiđãxinlàmviệcởvănphòngcủamộttrườngluyệnthivàotiểuhọcvàtrunghọc.Kishidalàgiáoviêndạyởđó.

AnhrủtôiđichơilầnđầutiênvàothángNămnămngoái.Tôibảomìnhphảitựlosínhhoạtphí,thếlàanhtrảtiềnănchotôitừđó.Lầnđầutiênchúngtôivàokháchsạntìnhyêulàvàođợtluyệnthihè;rồikhikỳnghỉhèkếtthúc,tôipháthiệnanhđãcóvợ.NămnayKishida30tuổi-hìnhnhưvợanhkémanhmộttuổivàanhcòncómộtđứaconlênhai.Phảithừanhậnrằngtháiđộcủatôikhiđórấtkỳlạ,lúcpháthiệnra,tôiđãcườilớn.Tôinhậnramìnhđangđitheođúng"lộtrình"của"ngườiđànbàđó",ngườiđãnuôidưỡngtôi,ngườimàtôiđãđọcrấtnhiềubàibáoviếtvềbà.Mộtsựtrùnghợpkỳlạdùcảhaichẳngcóquanhệmáumủvớinhau.Tôiđãcườinhạochínhbảnthânmìnhvìsựtrùnghợpnày.

Khôngchỉgiốngbàvềviệcphảilòngmộtngườiđãcógiađình,màtôicònhànhđộngtheochínhxácnhữnggì“ngườiđànbàđó”đãlàm.TôibỏviệcởtrườngluyệnthivớihyvọngsẽkhôngbaogiờgặplạiKishidanữa.Tấtnhiênmọiviệcchẳngbaogiờdừnglạidễdàngđếnvậy.Anhkhôngngừnggọichotôi,vàtôikhôngthểtừchốicáccuộcgọicủaanh.

Tôikhôngbiếtyêunghĩalàgì,hayđượcyêunghĩalàgì.Tôiđãcóbạntraikhicònhọctrung

Page 130: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

học,vàđãquanhệtừlúcđó.Kishidakhôngphảilàngườiđànôngđầutiên,cũngkhôngphảilàtìnhyêuđầutiêncủatôi.Nhưngđếntậnbâygiờ,tôivẫnkhôngthểlýgiảinổihànhđộngcủamình.Tôicóthểquênanhnếucảhaiđừnggặpnhau,nhưnghễanhxuấthiện,tôilạimụmịvàđểanhcuốntôiđi.

-Anhthậtsựrấtmonggặpem.-Kishidathìthầmkhitôiđặtthứcănxuốngtrướcmặtanh.Tôiliếcnhanhrasauquầy,ôngchủđangcườiđùavớimộtnhânviênlàmbánthờigiankhác.-Emkhôngmuốngặpanhsao,Eri?

Tôikìmhaichữ“Muốnchứ”rồigằngiọng:“Emđanglàmviệc”trướckhiluivềsauquầybar.Nhìnthấymộtchồngđĩatrongbồnrửa,tôihấptấpđặtvàomáyrửabát...

Mìnhsẽlặplạinhữngchuyệnxảyranămngoáihaysao?Tôilưỡnglựlúcthaybộđồngphục.Kishidađếnchỗtôi,rồirờiđilúcnửađêm;tôichờmonganhgọiđiệnnhưngchỉhoàicông-tôikhôngmàngđếntấtcảnhữngđiềuđó.Tôiđãquáquenvớiviệcnàyrồi.Tôiđãquenvớiviệckhôngnhậnđượcnhữngđốixửngọtngàovàcôngbằngmàmộtngườiphụnữđangyêulẽracóđược.Tôichịuđựngđượchết.TôichỉkhôngchịuđượcýnghĩviệcmìnhngóngđợiKishidacũnggiốnghệtnhưviệc“ngườiđànbàđó”đãngóngđợibốmình.“Ngườiđànbàđó”đãyêubốtôiđếnđiêndại.“Ngườiđànbàđó”đãlàmnáoloạncuộcsốngcủagiađìnhtôi.Tôithậtsựlosợrằngnếumìnhquáyêumộtngười,mìnhcũngsẽcónhữnghànhđộngngốcnghếchnhưbà.Ýnghĩđóthậtsựkhiếntôihoảngsợ.

“Ngủngonnhé!”,tôichàolớntừphòngthayquầnáo.“Ngủngon!”-Nhiềutiếngtrảlờiđáplạitừcácgóckhácnhaucủaquánrượu.CólẽKishidađãtrảtiềnvàđangđợitôibênngoài.Vừamuốnnhưnglạivừasợgặpanhnêntôirangoàiqualốicửasau.Bấtthìnhlìnhcóaiđógọi“Rika”.ĐólàChigusa.Côtươicười:“Điuốngbianữachứ?”.

“Để?...”,tôivừađịnhhỏithìthấybóngKishidanhấpnhổmđợi.“Đượcrồi,đithôi”.TôimởkhóaxeđạprồicuốngquýtgiụcChigusa.“Đithôi.Đithôi”.

“Xinlỗianh.Tốinayembậnđiuốngnướcvớibạnrồi”,tôibảovớiKishidarồigậtđầuchàoanh.ChigusavừađivừangoáilạinhìnKishida,mộttaychịvẫnđểtrêntaylái.Tôingănmìnhnhìnlạiphíasau.

Khicảhaivừarakhỏiconhẻm,ChigusaquaynhìnlạiKishidalầncuốirồinói:-Rika,ngườiđólàbạntraiemà?Anhấycóvẻgiậnlắm.Tôinghegiọngmìnhgắtlên:-Chịđừnggọitôivậynữacóđượckhông?-Chịxinlỗi.Vậyemmuốnchịgọilàgì?-Gìcũngđược.GọilàAkiyamađi.-Emđangcóchuyệnkhôngvuihả?Hayemmuốnđivớianhấy?Chịkhôngphiềnđâu.Chigusalạingoáiđầurasau,trôngchịcóvẻlolắngvìnghĩmìnhđãlàmphiền.Tôinhìnchị

cười:-Khôngcầnlođâu.Anhấykhôngphảilàbạntraiem.Mìnhmautìmmộtquánrượunàođi.

Cóthểanhấysẽđuổitheoem.

Page 131: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Ồ,vậyanhấylàcáiđuôià?Cólẽchịnênđưaemvềnhàchoantoàn,Rika...à,Akiyama.Tôinhìnchịdòxétrồitrảlời:-Đượcthôi,saolạikhông?TôichỉđịnhrủChigusađicùngđếngầncănhộchứkhôngchovàonhà,uốngsayrồithếnào

cũngởlạicảđêmchomàxem.Nhưnggiờthìchịđangởđây,nằmườntrênchiếcfutoncủatôivàngủsaynhưchết.Tôikhôngthềchợpmắtnênngồidướichânchị,vặnnhỏtivixem.

Khônghiểuvì lýdogì tôi lạikhôngthểtừchốiChigusa.Liệucóphảivìchịkhônghềnétránhtôinhưnhữngngườikhácdùtôirấthaylạnhlùng,haylàvìchúngtôiđãtừngsốngcùngnhaunhưchịđãkể?

CóvẻChigusarấtnghiêmtúcvềýđịnhmuốnviếtmộtcuốnsáchkhác.Lầnnàychịkhôngcầnnhờcôngtybiêntậptưnữa,đãcómộtnhàxuấtbảnlớnlàmđiềuđó.NhàxuấtbảngầnnhưchấpnhậnmọiđềnghịcủaChigusa,họgiúpchị tìmđịachỉ của tôi, thậmchí tênngôitrườngtôiđangtheohọc.Chigusađãlảngvảngquanhcổngtrườngsuốtkỳnghỉhè,bắtchuyệnvớinhữngsinhviênđăngkýởlạikýtúcxáđểthamgiacáchoạtđộnghècủacâulạcbộchotớikhichịtìmthấytôiởquánrượutạiKagurazaka.

Thẳngthắnmànói, tôithấyxấuhổvớichínhmình.Chigusachẳngkhácgìnhữngphóngviênđãsănđuổigiađìnhtôisuốtnhiềunămqua.Chịcũnglàmộtconruồinhưbọnhọthôi.Dùthếtôiđãkhôngđuổichịđi,cóthểvìnhữnglờichịnóihômtrướcvẫncònvăngvẳngbêntaitôi.

Tạisao?Tạisaolàtôi?TúixáchcủaChigusanằmtrênsàn,miệngtúimởtoác,vàithứtrongđórơirangoài:sổtay,

hộpbút,điệnthoạivàvàitậptàiliệudàycộm.TôiliếcChigusa,đoánchắcchịvẫnngủrồivớitaytớichiếctúi.Nhặtlêntậptàiliệudàynhất,tôithậntrọngmởnóra.Đúngnhưtôinghĩ,đólàmộtxấpbàiviếtvàtintứcvềsựkiệnbắtcóc.Nhữngbàibáodàidằngdặcđókhônglàmtôithấyngạcnhiênmàchỉgâycảmgiáckhóchịu.Tôithậmchíkhôngmuốnnhìnbứcảnhmờcủa“ngườiđànbàđó”.Tôicũngkhôngchophépmìnhđọcnhữngdòngchữđểcốtìmhiểuchúng.

Mỗilầnthửnhớvềbàấy,tấtcảnhữnggìhiệnlêntrongtôilàkhuônmặtmờnhạtcủabứchìnhđăng trên tất cảcác trangbáovà tạpchí.Tôiđãquênmấtkhuônmặt thật sựcủabà.Giọngnóicủabà.

Dánghìnhcủabà.Tôicũngkhôngthểnhớnổikhuônmặtcủachínhmình.Tôikhôngthậtsựnhớmìnhtrôngnhưthếnào.Tấtnhiên,khisoigương,tôicóthểthấymộtphụnữvớikhuônmặttráixoan,đôimắtsâu,cặpmôimỏngvàmáitócngắn.Nhưngkhiquayđi,tôilạiquênmất.Hayđúnghơnlàtôikhôngthểtinkhuônmặtvừanhìnthấytronggươngđólạiđangchễmchệtrêncổmình.Khitôicốnhớranó,mộtkhoảngtrốngđenngòmxuấthiệntrướcmắttôi:mộtgươngmặttrắngtoátvànhẵnnhụi.Đólàtấtcảnhữnggìtôihìnhdungđược.

Cóthểnào...NếutôikểvớiChigusatấtcảnhữnggìmìnhnhớđượcthìdùchúngthậtmơhồvàrờirạc,tôicũngsẽthấyđượckhuônmặtthậtsựcủamình?Tôisẽnhớlạitoànbộquákhứchứkhôngphảinhữnggìđọcđượctrênbáo?Tôisẽnhớlạikhuônmặtbàởngoàiđờithực,chứkhôngphảilàbứcảnhcũkỹđượcchènvàotrangbáo?

Page 132: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôitắtđèn,nằmxuốngmộtchỗtrống.Trongánhsángnhấpnháyvàđổimàuliêntụctừchiếctivi,tôidánmắtvàonhữngdòngchữtrongtậptàiliệu.Tôivẫnkhôngmuốnđọcnhưngtôiépmìnhphảiđọc.

KiwakoNonomiya.Sinhnăm1955ởOdawara,quậnKanagawa.Côhọcởmộttrườngcấphaicônglậptạiđịa

phương,rồihọctrườngnữsinhtưthụccấpba,sauđóchuyểnđếnTokyohọcĐạihọcNữsinhT.CácbạnhọccủaKiwakochohaycôlàmộtsinhviênítnói,nghiêmtúcvàtốtbụng-mộtsinhviênngoan.

Kiwakothamgiacâulạcbộtrượttuyếtởmộttrườngđạihọckhácvàcólẽđãbắtđầuhẹnhò.Nhưngvìcôkhôngbaogiờgiớithiệubạntraihayđichơiquađêm,khôngaibiếtnhiềuthôngtinvềngườibạntrainày.Mộtngườibạnhọccũchobiết:“Cậuấyrấtxinhnênchắcchắnđượcnhiềungườitheođuổi,nhưngtôinghĩcậuấykhôngthậtsựcóýđịnhnghiêmtúcvớibấtcứai”.

Saukhitốtnghiệp,KiwakoxinđượcviệclàmởPhòngpháttriểnsảnphẩmcủatậpđoànK,mộthãngsảnxuấtđồlót.Cũngtrongnămđó,mẹcôquađờivìxuấthuyếtnão.Bốnnămsau,côđượcphâncôngsangPhòngQuanhệcôngchúng.Bộphậnnàychịutráchnhiệmvềmốiquanhệvớibáochívàkháchhàng,cũngnhưsoạntàiliệuquảngbásảnphẩmvànhữngtàiliệucôngbốkhác;Kiwakophụtráchbiêntậpbảntinhàngthángcủacôngty.

Trongbảntinnàycómộtmụcdànhđểgiớithiệunhânviênmới.Đólàmộtbàiviếtngắngiớithiệunhữngnhânviênvừamớigianhậpcôngtyhoặcnhữngnhânviênđượcthuyênchuyểntừcác chi nhánh đến văn phòng Tokyo kèm ảnh của người đó. Kiwako đã đến gặp TakehiroAkiyama,ngườivừachuyểnđếnTokyotừchinhánhNagano,đểviếtbàigiớithiệu.

AkiyamahơnKiwako4tuổi,sinhởNaganovàtheohọcmộttrườngcấpbacônglậpcủađịaphương.Năm1969,saukhitốtnghiệpđạihọc,anhgianhậptậpđoànKvàlàmởPhòngkinhdoanh.Năm1979,ởtuổi28,AkiyamakếthônvớiEtsukoTsuda,mộtnhânviên làmbánthờigianởtậpđoànK.Etsukosinhnăm1953,kémchồng2tuổi.

Năm1982,vìnhữngthànhtíchkinhdoanhxuấtsắc,TakehirođượcchuyểnđếnvănphòngTokyo.

KiwakođãmắclỗitrongbàigiớithiệuvềTakehiro:côđểnhầmhìnhTakehirovớimộtnhânviêntrongbảntinthángsau.Lúccôđếngặpđểxinlỗi,Takehirođùa:"Côphảidẫntôiđiăntốiđểtỏrõthànhýchứ?".Vàhọđãđếnvớinhaunhưvậy.

Lúcđó,TakehirođangsốngởTokyomộtmình.Khichuyểnđếnđây,anhchưathuêđượcnhànênvẫnđểvợlạiNaganovàsốngtạmtrongchỗởdànhchonhânviêncủacôngty,đồngthờidànhcácngàycuốituầnđểđitìmnhà.

KiwakotưởnglờinóiđùacủaTakehirolànghiêmtúc,nêncôsốtsắngmờingườiđồngnghiệpmớiđiăntối.ChodùcuộchẹnhômđóchỉthaycholờixinlỗichứkhôngcóýgìnhưngcuốicùngKiwakolạicómộtbữatốivuivẻhơnmongđợi.

Từđó,họbắtđầuhẹnhò,tấtnhiênTakehirolàngườichủđộng.Chủnhậtnọ,TakehirodẫnKiwakođếnsởthúởUenovàtạiđó,anhtađãthúnhậnmìnhlàngườicógiađình.Kiwakongaylậptứcquyếtđịnhchấmdứtmốiquanhệcủahaingười,nhưnghaituầnsau,trongngàysinh

Page 133: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nhậtcuốithángSáucủacô,haingườiđãgầngũinhau.TakehirođếncănhộcủaKiwakoởKichijojithườngxuyênhơn,họgầnnhưđãsốngchung.

Trongnhữngngàynghỉ,haingườithườngcùngnhauđitìmnhà.TakehironóidốiKiwakorằngđâylàcănhộmớidànhchohaingười,nhưngthựcraanhđangtìmnhàđểđónvợlênTokyo.

KiwakođãđểchoTakehiroquyếtđịnhmọithứ.Vàothờiđiểmnày,khôngcónhiềunhânviênthuộcchinhánhcủa tậpđoànKchuyểnđếnTokyo.VớiKiwako,mộtngườichỉbiết lựachọnnhữngbướcđiantoànnhấttrongcuộcsống,thìsựtáobạocủaTakehirokhiếncôthấycuộcsốngthivịhơnnhiều.CònvớiTakehiro,mộtngườivừachuyểnđếnTokyothìnhữngthứởđâyđềumớimẻ;anhđãdẫnKiwakođếnnhữngquánrượuvàsànnhảynổitiếnglúcbấygiờ,ngượclại,Kiwakocũngthấyhàohứnghơnkhitiêukhiểnthờigianrảnhrỗicủamìnhtheocáchnày.

Tháng7năm1982,cuốicùngTakehirocũngtìmđượcmộtcănhộởkhuSuginamivàđónvợđếnTokyo.Khiđãổnđịnhchỗởmới,Etsukobắtđầulàmviệcbánthờigianchomộtsiêuthịgầnnhà.Cuộc sốngcủahaivợchồngAkiyamaởTokyocóvẻêmấm.NhưngTakehirovẫnkhôngngừnggặpgỡKiwako;anhquađêmởcănhộcủangườitìnhítnhấthaituầnmộtlần.

Suốtthờigianđó,cụmtừ“lyhôn”bắtđầuxuấthiệnthườngxuyêntrongnhữngcâuchuyệncủahaingười.“Giámàanhgặpemtrước”“Anhđangnghĩđếnchuyệnlyhôn”“Nếuchúngtalàmrõmọichuyệntrướckhibọnanhcóconsẽtốthơnchovợanh”.TakehirođãlặpđilặplạivớiKiwakonhưvậy,vàcôcũngbắtđầutưởngtượngvềmộttươnglaitươisáng,khihọcóthểsốngvớinhaudanhchínhngônthuận.

Mùathunăm1983,saumộtnămrưỡiquennhau,KiwakopháthiệnmìnhđãmangthaivớiTakehiro.

TôinghetiếngchânChigusa trongcănbếpnhỏxíu.Chịsậpmạnhcửatủđựngchénbátdướibồnrửarồimởtủlạnh."Này,tủ lạnhtrốngtrơn!Emănuốngkiểugìvậy?".Chịtòmòxoayngườinhìntôihỏi,lúcnàyvẫnnằmdàiởphòngbêncạnh."Emkhôngnấuănởnhà.Gầnđâycócửahàngtiệnlợi,buổitốithìemănởchỗlàm"."Thanhniênbâygiờtệthật",chịthởdàinhưthểquênmấtmìnhcũngmớihơn20tuổi,sauđóvuivẻđềnghị"Mìnhrangoàiănsángha?".KhônghiểuChigusalấyđâuranănglượngđểcóthểtươitỉnhlúcsángsớmnhưvậy.Vìcảđêmgầnnhưkhôngngủđược,tôivờnhưkhôngnghethấy,kéochằntrùmđầu.Chigusagiậtmạnhtấmchănvàngồixuốngbêncạnhlayngườitôi:"Thôinào,dậyđi.Điănsángthôi!"."Chịcứnóimãivậy?Đượcrồi.Embiếtrồi.Emdậyđây.Emdậyngayđây",tôilàubàumiếncưỡngchuira.

Chúngtôingồiđốidiệnnhautrongmộtquáncàphêsángnhờnhờthưakhách.Chịgọimộtphầnănsáng,còntôichỉuốngcàphê.Ngaylốivàocómộtôcửasổgiốngnhưvòmcổng.Nắngrọiquađóchóilòalàmkhungcảnhbênngoàitốimờđi.

Tôihỏi:-Chịđanglàmnghềgì,chịChigusa?Chigusatrảlờimộtcáchtựtin:-Chịkhônglàmgìcả.Chịđangbậnrộnvớicuốnsáchmớinàyrồi.-Vậychịlấyđâurasinhhoạtphí?

Page 134: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Mẹchịlohết.-Thậtá?Mẹchịlàmgìvậy?-Mẹchịcómấycănhộchothuê.GiađìnhgọimẹlàDan,chắcemkhôngnhớđâu.RờiGia

đìnhrồi,mẹchịluônthấylươngtâmcắnrứt,cảmthấycótộivìđãbuộcchịsốngởmộtnơinhưthếtrongchừngấynăm.Vìvậy,bàchẳngthanphiềngìvềchuyệnchịkhôngchịuđilàm.Hìnhnhưmẹsợchị.Vậyđó,coinhưchịlàmơnchomẹ,đểmẹchucấpchomình.Nhờvậybàmớithấythanhthảnhơn.

Bàphụcvụlớntuổimangđếncácmónchúngtôivừagọi:càphêchotôivàbánhmìtrứngcuộnchoChigusa.Chịphếtmứtdâuvàobánh.Tiếngnhạccổđiểntrỗilênkhắpquán.

LúcChigusaliếmchỗmứtdâyratay,tôihỏi:-Chịcóghétmẹchịkhông?Chịđápnhanh:-Chịkhôngcóquyềnyêuhayghét.Dùgìbàấycũnglàmẹchịmà.Sauđónóithêm:“Nhưngmàphảimấtmộtthờigiandàichịmớihiểuđượcđiềunày”.Nói

xongchịlạiimlặng,cắmđầuvàođĩathứcăn,rồibấtthìnhlìnhngẩnglênhỏi:-Cònemnghĩgì?-Emnghĩgìà?Chịmuốnhỏivềchuyệngì?Chigusanhìntôi,haimắtmởlớn:-Tốiquaemđãđọchếtmà,tậptàiliệucủachịđó.Ngaylúcđó,tôinghevăngvẳngbêntaimộtgiọngtrẻcongọitênmình:“Rika”.Khuônmặt

tròn.Nhữngsợitócmềmnâuóngánhtrongnắng.-Mấychuyệnđóemđãđọctừlâurồi.Chẳngcógìmớihết.-Nghĩalàemđãbiếthếtrồià?-Mẹemvẫnlénmuasáchbáovềnhà.Bàgiấukhôngchoembiếtnhưnglạixéchúngtrước

mặtem.Lúcđóemmớihọccấphai,vẫncònnhỏ,nhưngcũngđủlớnđểtòmò.Phảnứngtựnhiênmà,đúngkhông?Thếlàemtìmđọctrongthưviện.

Chigusathởhắtra,buôngngườixuốngghế.-Vậythì,Rika,àErina,emđãbiếttấtcảvềcôRu...-CôRu?-Ngườibắtcócem,KiwakoNonomiya.-Ồ,làngườiđó.-Tôinóirồilấytừtrongtúiquầnramộtgóithuốc.-Vâng,embiếtbàấy.

Biếtnhiềukhôngkémnhữngtêntộiphạmkhéttiếngkhác.Tôichâmthuốchút;lúctôinhảkhói,mộtngườiđànôngmặccom-lêđọcbáongồibànkế

phảnứngbằngcáchhokhùkhụ.Tôi lờđivà tiếp tụchút.Chigusanhănmặtnhíumàynhư

Page 135: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

muốnphảnđối.Tôilấylàmkhóchịu:-Chịsaothế?Chỗnàyđượcphéphútthuốcmà?-NhưngmàRika, lúcchúngtasốngcùngnhauemlàmộtcôbénhỏ,vậymàgiờemhút

thuốc!Chịkhôngngờnổi.-Chigusakêulênthảngthốt.Rồichịlụctrongtúixách,lấyramộtcuốnsổtayvàđặtnólênbàn.“Lầnđầutiênđọcnhữngbàiviếtđó,emđãnghĩgì?Vàbâygiờemnghĩgì?”.Cóvẻchịđãchínhthứcxemmìnhlàmộtnhàvăn.

-Chẳnggìđặcbiệt.Emcoinhưkhôngquenbiếthọ...Nóivậythôi,chứđócũnglàbốemnêntấtnhiêncónhiềulúcemrấtbựcbội.Bốemđãnóigìchứ,đãthếcònchườngmặtlênkhắpcácbáo.Nhưngemkhôngtinnhữngbàiviếtđóđềunóiđúngsựthật.Ýemlà,ngườiđànbàđócólêntiếnggìđâusaukhibịbắt?Bốemthìkhôngnóirồi,ôngấyruộtđểngoàida.Nhưngmàthậtsựhọdựngchuyệnquágiỏi.Chịcónghĩvậykhông?Cáchviếtcủahọquáchủquan,mộtvàichuyệncólẽcòndohọtựthêmvào.Nếuvậythìcòngìđểnóiđâu?

Chigusanhìnsữngtôi,tayvẫnnắmchặtbút.-Gìvậy?-Emquảlà...-Chịmấpmáymôi.-Quảlàsao?-Ừm,nóisaonhỉ.Emrấtkháchquanvềchuyệnđó.Thậtdửngdưng.-Ừ,phảivậythôi.Bởivìemnghĩmìnhchẳngdínhlíugìởđây.Đặcbiệtlàchuyệngiữabố

emvànhântìnhcủaôngấy.Lúcđóemcònchưasinhramà,chẳngcómốiliênhệthậtsựnàocả.Chẳngcógì.Cònchuyệnbắtcóc thì...nóchẳng liênquangìđếnviệcngoại tình,nênemnghĩ...

Mộtcảmgiáclạlùng.Tôichưatừngtâmsựvớibấtkỳaivềchuyệnnày.Tâmtrạngcủatôilúcđọcnhữngbàiviếtđó,ảnhhưởngcủanóđếntôi,vàcảmnghĩcủatôibâygiờ:đólànhữngđiềuthầmkínmàtôinghĩmìnhsẽkhôngbaogiờthổlộvớibấtcứai,kểcảnhữngngườithânthiếtnhất.Vậymàngaylúcnày,ngaytạiđây,ởmộtgócquántămtốinày,tôilạikểtuốttuồntuộtvớimộtngườikhôngmấyquenbiết,hơnthếcòncảmthấythoảimáikhilàmvậy.Ởđâuđótậnsâutronglòng,tôivuisướngvìđượcbàytỏcảmxúccủamình.Chịhãynghenhữnggìtôithổlộ.Hãyđểtôikểchịnghetấtcảmọithứ,mọichitiết.Tôimuốnnhưvậy.

Ngườiđànôngởbànbêncạnhđãđứnglêntrảtiềnvàrờikhỏiquán.Cảhailơđãngngóôngtarờiđi.Cánhcửamởra,nắngùavàorựcsáng.Tôithấychóimắttrongmộtlúc.Rồicánhcửađónglại,trảlạiquánthứánhsánglờmờ.

Chigusaxoaylạinhìntôi:-Vậychínhxáclàemnhớgìvềchuyệnbắtcóc?-À...Điệnthoạireotrongtúi.Cótinnhắn.CólẽlàcủaKishida.Tôiđịnhmởmáythìbàphụcvụ

lớntuổichạyđếnnhỏnhẹyêucầu:“Xinlỗi,côcóthểrangoàisửdụngđiệnthoạiđượckhông?”“Ồ,cháuxinlỗi”.Tôitắtmáyvàcholạivàotúi.Khitôinhìnlên,Chigusađangcườivàlèlưỡitrêutôi.Tôicũngphìcười.

Page 136: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chigusagiục:-Emnóitiếpđi.Tôihớpmộtítcàphênguộirồikểtiếp.Kýứccủatôivềvụbắtcócbắtđầutừcáingàynhữngngườitôikhônghềquenbiếtdẫntôi

đếnmộtbếncảngxalạ.HọđãdẫntôilêntàuđếnOkayama,rồinhéttôivàomộtchiếcô-tô.Vàrồilầnđầutiêntrongđời,tôingồitrêntàucaotốc.Kýứccủatôivềvụbắtcóckhôngphảilànhữnggìxảyratrướcngàyhômđó,màlàngaychínhngàyhômđóvàvềsaunày.

Từtrêntàucaotốc,nhữngkhungcảnhtôinhìnthấyquaôcửacứlaođivùnvụt.Vớimộtcôbébốntuổinhưtôi,điềunàythậthãihùng,tôiquaymặtđikhôngdámnhìnrangoàithêmlầnnàonữa.Khungcảnhbênngoàilạlẫmvàđángsợnhưchínhnơitôiđangngồivậy.Ngườiphụnữngồicạnhtôithủthỉdịudàng.Tôikhônghélờinào.Aiđóbếtôirakhỏitàu.Nhữngánhđènchớplialịalàmtôilóamắt,tôitưởngmìnhsắpchếtđếnnơi.Lúcđótôikhônghềbiếtđólànhữngánhchớpcủamáyảnh.Ngườiphụnữđangbếtôiépmặttôivàongựcbà.Khôngthởđược,tôiquayđầurangoàivàthấymộtđámđôngđứngchắnngaytrướcmặtcùnghàngloạtốngkínhmáyảnhchĩathẳngvàomình.Tôihoảngloạnthậtsự,cốngănmìnhhétlên.

Tôikhôngnhớtuầntựcủanhữngsựkiệnxảyrasauđó.Kýứccủatôinhưmộtthướcphimbịcắtthànhnhiềumảnhrồichắpvárờirạclạivớinhau.

Tôiđượcđưavàomộtkháchsạnvàđónnhững“ngườithân”đếnnhậnmình:đólàmộtphụnữtrôngnhưcâybútchìchuốtnhọn,mộtngườiđànôngcaonghềuvàmộtbégáitrạctuổitôi.Vừabướcvàophòng,ngườiphụnữàođếnômchầmlấytôi.Bàkhôngngớtgọitôibằngmộtcáitêntôichưanghethấybaogiờ.Rồibàbậtkhóc.Ngườiđànôngchỉđứngnhìntôi,lóngngóngkhôngbiếtlàmgì.Đứabégáinắmtayngườiđànôngnhìntôichằmchằm,nhưngkhitôinhìnnó,nóquayngoắtđi.Lúcnày,ngườiphụnữkhôngkhócnữamàđãgàolên.Nỗisợhãilúcnàyđãlênđếnđỉnhđiểm,tôiđứngchếtlặngvàtècảraquần.Ngaylúcnhậnrađứabémìnhđangômđãtèraquần,ngườiphụnữbànghoàngnhìntôi,rồilùirasautrântrốinhìnvếtnhơtrênthảm,ngaydướichântôi.Dùhầuhếtnhữngkýứcđãmờnhạt,tôivẫnnhớrõánhmắtbàlúcấy, ánhmắtkhingười tahồhởi vuốt vemột con thú cưng, tưởng làmớ lông tơmềmmạinhưnglạichạmphảilớplôngthôcứngxùxì.Đólànhữngbiểuhiệntôiđọcđượctrêngươngmặtbàlúcấy.

Rồirấtnhanh,bàmỉmcườivớitôivàgọingườimangquầnáovàtãsạchđến.Nhữngngườilớnkhácvộivãvàophòng.Trongcănphòngđó,trướcmặttấtcảmọingười,ngườiphụnữđóđãthayquầnáochotôi.Lúcbàquấntãchotôi,tôixấuhổkhôngnóinênlời.Tôikhôngdámthétlên“Cháukhôngcầntã!”,chỉbiếtthinthítchịuđựngsợidâychuncủachiếctãsiếtchặthaichânvàhôngmình.

Chẳngbaolâusau,tôiđượcbảorằngngườiphụnữđólàEtsukoAkiyama,mẹđẻcủatôi;ngườiđànôngtênTakehiroAkiyamalàbốtôi;vàđứabégáitênMarinaAkiyamalàemgáiruột,nhỏhơntôimộttuổi.Tuyvậy,mãisaunàytôimớicóđượccảmgiáchọlàgiađìnhmình.Thậmchíđếntậnbâygiờ,cảmgiácđóvẫnkhôngrõràng.

Chúngtôiởlạikháchsạnthêmvàingày.Thỉnhthoảng,nhữngngườilạđếnvâyquanhtôiđểđochiềucao,cânnặng,kiểmtrasứckhỏetổngquátvàhỏichuyệnvềcuộcsốngcủatôi

Page 137: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

trướcđó.Trongsuốtnhữngngàyđầukinhkhủng,haingườilớntựxưnglàbốmẹruộtcủatôiđãkhôngngừngbảovớitôirằngtôichínhlàđứaconthấtlạccủahọ,rằngtôibịkẻxấubắtcóckhivừasinhra,vàrằngđứabégáiluônxoetrònmắtnhìntôilàemruộtcủatôi.

Saumấyngàytrúởkháchsạn,họdẫntôivềsốngtrongmộtcănhộởHachioji.Cănhộnằmởtầngtrêncủamộttòanhàhaitầngbằnggỗ,cómộtphòngănliềnbếpvàhaiphòngngủtrảivừahaitấmtatami.Cảbacănphònglúcnàocũngbừabộnlộnxộn.Bànănluônđầynhữngmảnhvụnbánhmì,chénđĩabẩn,thưtừ,condấuvàđủcácloạisáchbáo.

Nhìnlại,tôinhậnracuộcsốnglúcđócủabốmẹvàemgáiđãđảolộntừkhicósựxuấthiệnđộtngộtcủatôi.Tấtnhiên,nhữnggiọtnướcmắtcủamẹtôilàthậtlòng,vàcảbốmẹđềuvôcùnghạnhphúckhitôitrởvềtrongvòngtayhọ,nhưngrõrànghọkhôngbiếtphảicưxửthếnàovới“concừunonlạcbầy”nhưtôi.

Mẹvỗvềtôinhưtôivẫncònlàmộtđứabéẵmngửa,rồibấtngờbàlặngthinh,trừngmắtnhìntôinhưđangnhìnmộtconvậtdịthường.Mớiphúttrướcmẹcòncườiâuyếmvớitôi,phútsaubàđãquaylưngbậtkhóc,hoặcgàothétvớibố.Tôikhôngbiếtlàmsaođểgầngũibà.Cólầntôicốlấyhếtcanđảmbắtchuyệnđểmongbàmỉmcười,nhưngbàchẳngngóngànggìđến.Nhưngmộtlầnkhác,lúctôiđanglặnglẽngồixemtivithìbàđếnngồicạnhliếnthoắngluônmiệng,bànóinhiềuđếnnỗitôikhôngbiếtmìnhnênlàmgì.Ngượcvớimẹ,bốdễchịuhơnnhiều.Tháiđộcủaôngdànhchotôilúcnàocũngvậy.Ôngluônngạingầnkhiđếngầncongáinhưthểtôilàconcủamộtaiđó.Nhưngmàônghaycườidịudàngmỗilầntròchuyệnvớitôichứkhôngrungiọnghaylớntiếngbaogiờ.Thếnhưngtôivẫncònsợsệtkhitiếpxúcvớiđànông.Dẫubốluônnhẹnhàngvàtốtbụng,nhưnggiọngnóitrầmtrầm,thânhìnhcaolớn,chắcnịch,nhữngngóntaytotướngthôrápcủaôngvớitớingườitôiluônlàmtôisợhãi.Mỗilầnôngvỗvàođầu,bếtôilênhaythậmchíchỉcầnlạigầntôi,tôiliềnòakhóc.Sauvàilầnthấycongáisợhãi,bốđànhbỏcuộc,ôngbỏsangphòngkhác.

TháiđộcủađứaemgáimớilàbằngchứngrõràngnhấtchothấysựxáotrộnmàtôiđãgâyrachogiađìnhAkiyama.ChodùbốmẹđãgiảithíchvớiMarina(lúcđóđượcbatuổi)vềsựcómặtcủamộtđứabékháctrongnhà,nhưngrõràngconbékhônghiểuchútgì.Marinađãphảichứngkiếnbốmẹmìnhđốixửđặcbiệtvớikẻmớiđến, tắmchonóvớisựtrìumếnvàtròchuyệnvớinóđầyyêuthương.Conbékhôngthểkhôngthấytổnthương.Nókhôngchịulạigầntôimàcứbámlấybốmẹ,cókhicòntrừngmắtnhìntôi.Conbécưxửhoàntoànđúngkiểutrẻcon.Khikhôngthấybốmẹđâu,nóhétlớnđếnnỗicảcănnhàcũngrunglêntheotiếngkhóccủanó.

Hachiojihoàntoànkhácbiệtvớinơitôitừngsốngtrướcđây.Khôngcótiếngrảríchcủacôntrùngvangtrongkhônggianyênắng,thanhbình;chỉcótiếngtivi,tiếngemgáikhóc,giọngnóibốmẹvàtiếngkhuachénđĩa.Khôngcònđứabạnnàochơicùng,tôicảmthấymìnhbịcôlậptrongmộtlớpmàngvôhình.Khinhìnrangoài,tôikhôngcònthấycâyxanhvàbầutrờitrongvắtnữa,thayvàođólànhữngđườngdâyđiệnthoạimắcngangmắcdọctrênbầutrời,hoặcbứctườngxámxịtcủatòanhàbêncạnh.Bốmẹcũngkhôngchotôirangoài.Tôibịgiamcầmởđây;tôiđãbịtướcmấttấtcảmọithứtrướcđó.

Rấtnhiềungườilạđếnthămgiađìnhchúngtôi.Mỗilầnhọđến,tôiđềuthấybầukhôngkhícăngthẳngkhắpnhà.Marinavàtôibịtốngsangphòngbêncạnhxemtivi,nhưngcảhaivẫn

Page 138: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

ngheđượctiếngnóiquacánhcửafusuma.ThậtkháchẳnvớinhữnglúcbàMasaeghéthămnhà.Khihọđikhỏi,mẹlúcnàocũnggiậndữ.

SaukhichuyểnđếncănhộởHachioji,cónhiềulúctôikhônghềhémôi.Tôikhôngbiếtphảinóigì.Khibốmẹtròchuyệnvớitôi,tôikhôngthểhiểunhữngđiềuhọnói,nhữngcâuhọhỏi.Bâygiờnghĩ lạithấythậtkỳcục,nhưnglúcđótôiđãtin làmìnhbịbắtcóc.Khôngphảitôiđượctrảvềnhàsaukhibịbắtcóc,màtôiđangphảiởcùngvớinhữngngườixấuđãchiacắttôivớigiađìnhthậtsựcủamình.

Lúcđólàlúcnàonhỉ?Ngoàitrờirất lạnh,cólẽđanggiữamùađông.Tôiđãbỏtrốn.Tôiquyếttìmvềnhà,tìmvềvớimẹvànhữngcôbáckháctrongtiệmmì,tìmvềnơicóYurivàcácbạnđangngóngđợitôi.

MẹbắttôivàMarinađingủtrưa,haiđứanằmtrênchiếcfutonkhôngbaogiờđượcdọn.Mẹnằmcạnhruchúngtôingủ.SaukhiMarinađãngủsay,mẹxoaxoalưngtôimộtlúcrồicũngthiếpđi.Tôingồidậy,cẩnthậnkéocánhcửafusuma,rónrénbướcquacănbếpbừabộnrồimởcửangoài.Ánhmặttrờichiếuvàomắtchóilòa,tôithấymọivậtđềutrắngxóa.

Tôichầmchậmleoxuốnghếtcácbậcthangrồibướcđi.Trướcmắttôilàhàngsasốnhữngngôinhàxếpthànhhàng,ởnơitôisốngtrướcđây,nếucứđithẳngtôisẽnhìnthấybiển.Vànếucứđitheoconđườngdọcbiển,tôisẽtớitiệmmì,tôisẽthấyShin’nosukevàcácbạnđangchơitrongsânđậuxe.Nhưngởđây,dùtôiđixađếnmấy,nhữngtòanhàvẫntrảidàivôtận.Chúngđứngsátvàonhaunhưmuốnchắnngangđườngvềcủatôi.Ô-tôlaovùvùtrênđường,bụimùbaytứtung.Xeđạpcũngvượtquamặttôi.Khôngcómàuxanh,khôngcónhữngmùihươngngọtngàotôitừngquenthuộc.Tôicứđimãinhưngchẳngthấybiểnđâu.Lúcnày,chỉmặcđộcmộtchiếcáolentrênngườinêntôiđãnhiễmlạnh.Tôinhớlạicáingàymìnhởtrêntàucaotốc,lúctôihoảngsợvìcảnhvậtlướtquaquánhanh.Tôinghĩnếumìnhkhôngchạynhanhnhưthếthìsẽkhôngbaogiờvềnhàđược.Thếlàtôirasứcchạy.Tôichạy,chạymãi,chạymãi,vàchạymãi.Ởcuốiconđườngxatắp,chắcmẹđangđợitôi,vòngtaymẹmởrộng,mặtbiểnlấplánhsaulưngmẹ...

Tấtnhiêntôikhôngthểnàotớinơiđược.Tôikiệtsức,ngồibệtxuốngvenđườngchotớikhimộtviêncảnhsátđitớihỏichuyện.Saukhitỉnhdậyvàthấytôiđiđâumất,mẹđãhoảngloạngọicảnhsátnênhọtỏarakiểmtrakhắpkhunày.

Mẹhétlêngiậndữ:“Conđãđiđâu?Saocondámđểmẹlolắngnhưvậy!Conthậtxấuxa!Mẹkhôngcóđứaconhưhỏngnhưcon!Conkhôngphảilàconcủamẹ!”.

Mẹkhônggiữnổibìnhtĩnh,cứlamắngliênhồi,rồibỗngdưngngừnglạithởhổnhển.Sauđóbàômtôivàolòngthậtchặt,vuốtvemáitóc,tấmlưngvàhaicánhtaytôi.Bàthìthầm:“Conđừngđểmẹlolắngthêmlầnnữa.Đừngbỏmẹ.Mẹgầnnhưphátđiênlên.Mẹkhôngthểsốngnổinếumấtconthêmlầnnữa,Erina”.

Conkhôngphải làconcủamẹ:những từngữnày insâu trong tâmtrí tôi.Đúngvậy, tôikhôngthuộcvềgiađìnhnày.Hãyđểtôivềnhà.Nếulúcđólớnhơnmộtchútvàbiếtdùngtừngữđềdiễnđạttâmtrạngcủamình,tôisẽnóivớihọnhưvậy.Nhưngkhiđótôichỉbiếtđứnglặngthinh.Tôithậmchíkhôngbiếtmìnhđangnghĩgì.Nhữnglờithầmthìngọtngàocủamẹlàmtôisợcứngngười.

Page 139: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngàyhômđó,saukhitrởvềcănhộ,cuốicùngtôicũnghiểumộtđiều:cólẽđâychínhlàgiađìnhduynhấtcủamình.

Chigusavàtôirờiquánkhimặttrờiđãđứngbóng.Làndalạnhngắtvìngồilâutrongphònglạnhgiờẩmướtvìhơinóng.

Chigusanhìntôihỏi:-Emổnkhôngvậy?Tôikhôngbiếtchịlolắngđiềugì,nhưngvẫntrảlời:-Dĩnhiênemổn.Cảhaiđixuốngđồi.-Chịmuốnngheemkểthêmnữa.Chịđếnnhàemnữađượcchứ?-Thìchịtìmgặpemcũnglàvìvậymà.Cuốiconđồilànhàgalidabashi.Khônghiểusaotôilạikhôngmuốnchịvề,tôigợiý:-Trưanaychịđịnhăngì?Chigusaquaylạinhìntôicười:-Nhưngchịmớiănsángxongmà.Cảmơnemđãchochịởlạitốiqua.Gặpemsaunhé.Chịômcuốnsổvàchàotôimộtlầnnữatrướckhibướcđithắng.TôiđuổitheoChigusa.-Này,chịđanggiữtậptàiliệuvềvụbắtcócphảikhông?Emmượnmấyhômha?Chịnhìntôimộtlúcrồimớilấyđưatôitậptàiliệunặngtrịch.-Cảmơnchị.Nhấtđịnhemsẽgửitrả.Trongmộtthoáng,Chigusanhưsắpkhócđếnnơi,nhưngrồichịnhoẻncườivẫytaychào.

Tôicũngvẫychào.Rồichịhòavàođámđông.Tôicóthểcảmnhậnđượcsứcnặngcủatậptàiliệutrêntaymình.

Tôilaunhữnggiọtmồhôithinhauchảyxuốngtránvàhaibêntháidươngrồiquayvềcănhộ.Cótiếngvesầuvanglêntrongmộtbụicâygầnđềnthờtrongkhuphố,tiếngkêukhôkhốcnặngnề.Tôikiểmtratinnhắnnhậnđượclúcngồitrongquáncàphê.Đúngnhưtôinghĩ,đólàtincủaKishida.“Baogiờchúngtacóthểgặpnhau,Eri?Anhmuốngặpemvôcùng,anhđiênlênmất”.

Việcxanhaukhônglàmanhquêntôi,màlạilàmanhphátđiên...KhôngphảilàtôikhôngmuốngặpKishida.Tôimuốnchứ.Tôithậtsựmuốnởcùnganh.Tôimuốncảmnhậnnhữngngóntayanhvuốttócmìnhvàcáiômsiếtchặt;tôimuốnngheanhthủthỉ“Anhyêuem,Erina,anhyêuemhơnbấtkỳaikhác”.Thếnhưng,điềukhiếntôiphátđiênkhôngphảivìxaanh,màlàởgầnanh,tiếptụcgặpanh.Tôisợmìnhcũngcókếtcụcnhư“ngườiđànbàđó”,songtôikhôngbiếtphảigiảithíchthếnàovớiKishida.Anhkhôngbiếttôitừnglàtâmđiểmcủamộtcuộcđiềutratộiphạmnổitiếngkhắpcáckênhthôngtintrongnước.Anhkhôngbiếttôiđãtừnglàmộtđứatrẻbịbắtcóc.Tôiđãtựxoayxởtớigiâyphútnàybằngchínhsứcmìnhchứkhôngnhờbấtkỳaigiúpđỡ.

Page 140: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

TôikhôngtrảlờitinnhắncủaKishida.Vừađịnhcấtđiệnthoạivàotúithìchuôngreng.Tôitưởnganhgọi,nhưngmànhìnhhiệntênMarina,emgáitôi.GiọngMarinacấtlênthânmật:

-ChịErihả?Chịnóichuyệnđượckhông?-Đượcmà.Saoem?-GanàogầnArakinhấtvậychị?-Arakiá?PhảiquậnShinjukukhông?CólẽtuyếnMarunouchigaYotsuya.-Rồi,embiếtrồi.Cảmơnchị.-Emđếnđóchơià?-Dạ,đicùngmấyđứanữa.-Nếulỡchuyếntàucuốithìđếnchỗchịnhé.-Chắckhôngcầnđâu,nhưngnếutrễquáemsẽgọichị.Cảmơnchịnhiều.Marinanóirồicúpmáy.Tôinhìnđồnghồ,bâygiờlà12giờ30.Conbéhẳnđangăntrưa.Cảbốlẫnmẹđềukịchliệtphảnđốichuyệntôithuêcănhộsốngriêng.Bốgiận,khôngthèm

nóichuyệnvớitôitrongmộtthờigiandài,cònmẹthìkhôngngừngthanvãn:“Conthậtsựghétsốngởnhàmìnhđếnvậysao?”.Vậymàtớilúctôidọnđi,bốmẹlạihiếmkhinàoliênlạc.ChỉcóMarinagọichotôi.Conbétìmđượcviệclàmởcôngtyvậntảisaukhitốtnghiệptrunghọc,vànóvẫnsốngcùngbốmẹởTachikawa.Mỗilầngọiđiệnchochị,nóchẳnghỏihangìnhiều,chỉnhờtôichỉchỗgặpgỡbạnbèởShinjuku,nhữngchỗdễkiếm,hoặcchỉcáchchuyểntàutừTachikawađếnAoyama.Tôinghĩconbékhôngcầnchịgiúp,màgiảvờgọivìmuốngiữliênlạcvớichịgái.Marinahiểutôivẫncảmthấymìnhthừathãivớigiađình,vànhữngcuộcgọinàylàđểnhắcnhởchúngtôivẫnlàngườimộtnhà.

Lầnnàolênthànhphốchơivớibạn,Marinacũngxinphépởlạinhàchịnếuvềtrễ,nhưngchưalầnnàonóghéquachỗtôi.Vậynênlầnnày,tôicũngchẳngbuồndọndẹpnhàcửa.

Tôiđónghếtcửasổ,bậtđiềuhòa,nằmtrêntấmfutonmàChigusađãngủđêmqua,châmthuốcvànhảkhóilêntrần.Saumộtlúcngóchằmchằmxấptàiliệumìnhvừaquăngxuốngsàn,tôiuểoảinhặtnólên.Bỗngnhiêncơnbuồnngủậpđến.Tôidậpthuốcvànhắmmắtlại.Cầumongtốinayđừnggặpácmộngnàocả,tôikhẩncầutrướclúcthiếpđi.

KiwakoNonomiyađãkểvớiTakehirovềviệcmìnhmangthaivớihyvọngngườitìnhsẽmauchóng lyhôn.Thếnhưng,Takehirongay lậptức thuyếtphụccôbỏcái thai.Banđầu,Kiwakokhăngkhăngmuốngiữđứabé,nhưnglầnnàohọgặpnhau,Takehirocũnggiụccôpháthaivàkhẩn khoản: “Kiwako, anhmuốn có con vón em lắm chứ, nhưng bây giờ chưaphải lức,mọichuyệnsẽđảolộnhếtcả.Nếuvợanhbiếtchuyện,côấysẽnhúngtayvàovàcóthểcònđòitiềncấpdưỡng.Anhxinem,hăybỏđứabénày;rồisaunày,khichúngtađãổnđịnh,tasẽsinhđứakhác.Sinhconlúcđósẽtốthơnchoconmình”.Cuốicùng,Kiwakocũngchấpnhậnpháthaivớiniềmtinrằngnếulàmvậy,côsẽsớmkếthônvớiTakehiro.

Tháng11năm1983,Kiwakođãphábỏ cái thai10 tuần tuổi.Takehirohiếmkhinàođếnthămcôvàothờigianđó,nhưngKiwakovẫnmộtmựctinrằngTakehirođangchuẩnbịlyhôn.Tuynhiên,đếntháng1năm1984,Takehirobảovợanh,Etsuko,đãmangthai,chỉhaithángsau

Page 141: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khi Kiwakomất đứa con ruột củamình. Kiwako quyết định chấm dứtmối quan hệ, cô gặpTakehirosaugiờ làmvànóivớianhđiềuđó,nhưngTakehirođãnănnỉcônghĩ lại. “Anhvẫnmuốnlyhôn”,anhtanói“nhưngbỏrơivợchỉsaumộtnămrưỡidẫncôấyđếnTokyothìthậtnhẫntâm,vìvậyanhkhôngthểbảovợmìnhpháthaiđược”.Kiwakolạiđộnglòng.TakehirotiếptụcquađêmvớiKiwako,vàmốiquanhệcủahọtrởlạinhưxưa.

Ngaysauđó,Etsukobắtđầunghingờvìchồngthườngđi làmvềmuộn, thỉnh thoảngcònkhôngvềnhà.Côkhôngngừngchấtvấnvàyêucầuchồngnóirõsựthật.Cuốicùng,TakehirocũngthúnhậnvàkểhếtmọichuyệnvềKiwako.Đểxoadịucơngiậndữcủavợ,Takehirocònhứasẽkếtthúcmốiquanhệnày.

Tháng2năm1984,Kiwakobắtđầunhậnnhữngcuộcđiệnthoạitừvợcủangườitình.Etsukokhôngtincảhaiđãchiatay,côtìmđịachỉnhàvàsốđiệnthoạicủaKiwakorồibắtđầugọiđiện.EtsukolàmphiềnKiwakogầnnhưmỗingày,thỉnhthoảnggửicảthư.CólúccôxuốnggiọngnàinỉKiwakobuôngthachồngmình,cólúcmạtsátchửirủa.ĐiềukhiếnKiwakođauđớnnhấtlànhữnglúcEtsukonhắcvềđứacontrongbụngcôtađangmang.

Nhưthểlàbạnthâncủanhau,EtsukokểvớiKiwakovềtấtcảnhữnglầnkhámthai,hoặcliệtkênhữngcáitênmàhaivợchồnghọđịnhđặtchođứabé.Đôilúc,côcònbuộctộiKiwakovềviệcpháthaibằngnhữngcâunhư“Tôikhôngthểtincôđãgiếtconmình.Nếulàtôi,tôisẽgiữđứabébằngbấtcứgiánào”.Saunày,trongphiêntòaxétxử,khiluậtsưbiệnhộcủaKiwakochấtvấn,Etsukođãkhai:“Lúcđótôiquálolắngvìcáithai,tâmlýtôikhôngđượcổnđịnh”.Côtacònnóithêm“Tôiốmnghénrấtdữvàquácôđơnvìkhôngcóchồngbêncạnh.Tôikhôngbiếtphảilàmgì.TôichỉmuốnKiwakotrảchồnglạichomình”.

Cũngtrongthờigianđó,Etsukođãđềnghịchồngchuyểnnhà.Côhyvọngsẽchiacáchđượchaingườinếuhọchuyểnđixa.TakehirovẫnkhăngkhăngvớiKiwakorằnganhtamuốnlydị,nhưngtrênthựctếlạicùngvợchuẩnbịthuêchỗrẻhơnđểtiếtkiệmtiềnchocuộcsốngtươnglai,vìhaivọchồngđangcóýđịnhtíchcópmuamộtcănnhà.Cuốicùng,họcũngchuyểnđếnmộtcănhộởHino.NhưngtráivớimongđợicủaEtsuko,việcchuyểnnhàđixalạikhiếnTakehirodễngoạitìnhhơn.Anhtathườnggọivềnhàchobiếtđãlỡchuyếntàucuốivìphảilàmthêmgiờhayđiănvớiđồngnghiệp,đồngthờicamđoanvớivợmìnhsẽngủkháchsạn,nhưngthựctếlàquađêmvớiKiwako.“Vợanhchẳnghềhỏiýkiếnanhvềviệcchuyểnđếnchỗởmới”,TakehirothanphiềnvớiKiwako.“Anhghétcáikiểutựquyếtđịnhmọichuyệnnhưvậycủacôtalắm".CònKiwakothìsao?Dĩnhiêncôngàycàngđaukhổvìmắckẹtgiữanhữnglờiquanhcocủangườitìnhvànhữngcuộcđiệnthoạicayđộccủavợanhta.

Tháng4năm1984đánhdấumộtsựthayđổitrongmốiquanhệtaybacủahọ.Saumộtthờigiandàisốngmộtmình,bốKiwakođãnhậpviệnvìcănbệnhungthư.Lúcnày,KiwakođãquámệtmỏivìnhữngcuộcđiệnthoạiliênmiêncủaEtsuko,côquyếtđịnhnhânđóxalánhhọ.Kiwakođãbỏviệcvàtrởvềquê.CôtrảnhàởKichijojirồivềOdawara.BệnhungthưcủabốKiwakođãởgiaiđoạncuốinêncôphảiđếnbệnhviệnmỗingày.NhưngTakehirođãliênlạcvớicôsaukhilụctìmđịachỉnhàKiwakotronghồsơlưutrữnhânviên.Rồilấycớđicôngtác,anhtađãđếnthămKiwako.Lúcnày,Kiwakoquácôđơnvàđaubuồntrướccănbệnhcủabố,nêncôlạingãvàovòngtayngườitình.Vậylàmộtlầnnữa,ýđịnhchiataycủacôlạikhôngthành.

Sangtháng5,lolắngvìthấykinhnguyệtbấtthường,Kiwakođãđếnkhámphụkhoaởbệnh

Page 142: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

việnnơibốmìnhđangđiềutrị.Côđượcchẩnđoánnghẹttửcung.Nguyênnhânlàvếtsẹođãlấpcổtửcungcủacôtừlầnpháthainămngoái.Bácsĩgiảithíchrằngphẫuthuậtcắtbỏtửcungsẽgiúpthụthaitrởlại,nhưngKiwakotinmìnhđãbịtrừngphạtvìđànhtâmdứtbòđứaconcủamìnhvàsẽkhôngbaogiờcóconđượcnữa.Khônglâusauđó,Etsukolạinghingờnhữngchuyếncôngtácthườngxuyêncủachồng,côtìmđịachỉcủaKiwakoởOdawaravàtiếptụcquấyrối.

Trongthờigianbịbắtvàchuẩnbịđưaraxétxử,KiwakorấtkiệmlờivềmốiquanhệvớigiađìnhAkiyama,nhưngcómộtcâucôrấthaylặplại:“Etsukokhôngngừnggọitôilàmộtcáivỏrỗngcôđộc.Tôithườngngồiởphòngbệnhcủabốsaukhiôngđãngủ,khócthươngchínhmìnhkhinhớlạinhữnglờicủacôta.Etsukobảorằngđólàsựtrừngphạtvìtôiđãgiếtconruộtmình”.Những câu trả lời củaKiwako trong suốt quá trình chất vấn luôn luôn là “Vâng, đúng vậy”,nhưngkhikểvềnhữnggìEtsukođãnóivớicô,giọngKiwakotrởnênrắnrỏi.Vàongàyxétxửthứsáu,khiluậtsưhỏi:“CôcónhớchínhxácnhữnggìEtsukođãnhụcmạmình?”thìcôlặplạichínhxáctừngtừmột.Etsukochốibiếnlơibuộctội:“Tôikhôngbaogiờnóivậy.Ngườiđànbànàyrõràngbịhoangtưởng".

Ngày3tháng8,bốKiwakoquađời.Ôngbịungthưdạdàyvàmấtởtuổi69.Từgiữatháng7,KiwakoởlạibệnhviệnmỗingàynênkhôngliênlạcvớiTakehiro.Bậnrộnvớiviệcđứaconsắpsửachàođời,TakehirocũngkhôngđếnOdawaranữa.Ngày18tháng8,Etsukotrởdạvàđượcđưađếnbệnhviện,ngàyhômsau,côhạsinhmộtbégáitênlàErina.Saumộttuầnnằmviện,côđượcphépxuấtviệnvềnhàởHino.

KhôngnghetintứcgìtừTakehiro,KiwakođãlầntheođịachỉanhtachocôđểtìmđếncănhộởHino.Ngày25tháng8,côđãcómặtkhuHino,chứngkiếncảnhhaivợchồngEtsukocùngTakehirođangômđứabétrởvềnhà.

Tôiđanggiặtquầnáothìnghetiếngchuôngcửa.NghĩrằngđólàChigusa,tôiđithẳngramởcửa,khôngbuồndòmqua“mắtthần”.ĐứngtrướccửalàKishida.Áosơ-micủaanhthấmđẫmmồhôicònáovétkhoáctrêntay.Anhđangômmộthộpbánh.Anhnhìntôicười:

-Anhmangbánhchoem.-Anhlàmgìởđâyvàogiờnày?-HômnaybọnanhtổchứcThithựchànhcấpquốcgia,nhưnganhđượcmiễnnhiệmvụ.

Anhvàonhé?-Anhdợmbước.Anhvềđi.Emkhôngmuốngặpanh.Nhữnglờitôiđịnhthốtrachợttanbiếnđi.-Đợimộtchút,emdọndẹpđã.Tôiđóngcửa,gommớtàiliệucủaChigusađangtrảitrênsànrồinhétvàotủ.Tôicũngnhét

luônvàođóđốngquầnáovừaphơixong từmấyhômtrước.Tôivừaphấnkhởimongchờnhữngngóntayấmvàlànmôiấmmềmcủaanh,lạivừakhinhbỉchínhmìnhvìsựngốcnghếchkhờdạinày.

Nămhọccấphai,lúcngồiđọcnhữngthôngtinvềvụbắtcóc,tôiđãnghĩKiwakoNonomiyavàbốmẹmìnhlànhữngnhânvậttrongtiểuthuyết.Tôiquênmấtmìnhđangđọcvềaimàchỉthấytứcgiậnmuốnđấmvàomặtbangườihọ.Tạisaohaingườiphụnữđó-Kiwakovàmẹtôi-lạilaovàomộtngườiđànôngđãkhôngngừnglừadốibọnhọ?ôngtachẳngcógìđặcbiệtlôi

Page 143: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cuốn,ôngtakhôngchuđáo,khôngchungthủyvàluônlừadối;ôngtakhôngkhácgìmộttênkhốn,vậytạisaohọkhôngthểtừbỏôngta?ĐặcbiệtlàKiwako.Bàthấygìtốtởmộtngườiđànônghènhạ,khônghềcóýđịnhngăncảnnhữngcuộcgọinhụcmạngườitìnhcủavợmình,vàsaukhitheođuổibàđếntậnOdawara,ôngtathậmchíkhôngbuồnlómặtđếnđámtangcủabốbà-điềuquáiquỷgìđãkhiếnKiwakokhôngthểquênđượcngườiđànôngtồitệđó?

Nhưngbâygiờthì tôiđãhiểu.Tấtnhiênkhôngphảimọichuyện.Tôichỉchắcchắnmộtđiều,đólàphụnữvẫncólúcyêuthươngnhữngngườiđànôngdốitrá,lừagạt,íchkỷvàthamlam.Dùvậy,tôivẫnkhôngthểthôngcảmvớibảnthânmình,ngượclạicònthấykhinhbỉchínhtôi.

“Emxinlỗi.Ởngoàichắcnónglắm”,tôinóikhimởcửa.Vừabướcvàophòng,Kishidalaongayđếnsiếtchặttôi.Hộpbánhtrongtayanhrơixuốngđất.“Cáibánh...”,tôivừathốtlênthìmôianhđãchặnlại.“Anhnhớemlắm”,anhrênlên.Tôingửithấymùimồhôiđànông,mùimồhôichuachua,nằngnặngcủaKishida...

Kishidađangxốinướctrongphòngtắm.Chiếcchănnhàunát,ngậptrànmùicơthểcủaanh.Vậylàmìnhvẫnkhôngthểquênđượcanhấy.Tôimởtủlạnhlấyhộpbánh.Mộtcáibánhvỡvụnkhichiếchộprơi.

Chắcchắncũnggiốngvậythôi,tôinghĩtronglúcngắmnhìnmấymẩubánhvụn,trướckhitrở thành kẻ bắt cóc,mối quan hệ của người đàn bà đó và bốmình chắc cũng như tôi vàKishidabâygiờ.Thứtồntạigiữacảhaikhôngphảilàmộttìnhyêunồngnàn,sâuđậmkhôngthểchia lìa,màhọchỉđơngiảngặpnhau, làm tình, ănbánh; lầnnàocũngnghĩ là lầncuốinhưngrồicứgặp lại,vàvòngquaytìnháicứthếquaymãikhôngngừng.Vànhững lúcbênnhau,họquênmấtngườiđànôngđólàmộtkẻphảnbộivàdốitrá.

Kishidathòđầurakhỏiphòngtắm:-Tắmthíchthật.Cảmơnemnhé.Emmuốnănbánhkhông?-Bánhvỡnáthếtrồi.Anhlàmrơimà,nhớkhông?-Chẳngsao.Ănvẫnngon.-Anhmặclạiquầnáo.Nướctrêntócnhểuxuốngáotạothànhmấyđốmnhỏ.-Ướcgìanhkhôngphảiquaytrởlạilàmviệc.-Vậysaoanhkhôngởlại?-Đừngnóivậy,em.Anhlinhcảmmìnhsẽkhôngđếnđâyđượcnữa.Tôichiacáibánhbịvỡlàmhaiphần,đặtlênđĩatrênchiếcbànnhỏ.-Nhìnnày,nhờbịvỡmànhânvàbánhtrộnlẫnvàonhaurồi.Emsẽnếmđượccảhaithứ

cùnglúc.Anhngồixếpbằngănphầnbánhcủamình.-Nóiemngheđi,anhthíchemởđiểmgì?Anhnhìnlên,dòxétnétmặttôimộtlátrồimớitrảlời:-Anhthíchcáchembỏđimộtmạchmàkhôngthèmngoáiđầunhìnlại.-Rồianhcười:-

Page 144: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Thếcònemthíchanhởđiểmgì?-Nhữnglờinóidốicủaanh,khônggiấuđiđâuđược.Câunóicủatôihoàntoànnghiêmtúc,nhưngnólạikhiếnKishidacườirũra.TôivẫncònnhớrấtrõkhoảnhkhắcmìnhphảilòngKishida,nhưthểchuyệnđómớixảyra

tuầntrướcvậy.Lầnđầutiênđiăntốicùngnhau,anhdẫntôiđếnmộtnhàhànggầncửatâygaShinjuku.Cảhaiđibộbênnhaubăngquanhàga tấpnập.Mộtngườiđànôngđứng tuổiđingượclạiđâmsầmvàotôilàmtôiloạngchoạng,nhưngôngtachỉtặclưỡibựctứcvàđitiếp.Kishidađãtúmtayôngtagằntừngtiếng:“Ôngđãvavàocôấy”,ôngtaliềngiậttayrabỏđivớitháiđộkhóchịu.Kishidanhìntôigượngcườinói:“Emkhôngcầnphảixinlỗivìđókhôngphảilỗicủaem”.

Suốtbữatối,nhữnglờianhnóikhôngngừngvăngvẳngbêntaitôi.“Vìđókhôngphảilỗicủaem”-cụmtừnhưmộtcâuthầnchúdànhchotôi,nhưmộtphépmàukỳdiệugiúptôithoátkhỏicănhầmđãgiamcầmmìnhbấylâunay.

Tốihômđó,tôiđãmongmỏiKishidasẽnóithêmnhiềulờikhiếnmìnhthấynhẹnhõmhơnnữa.Tôikểvớianhbốmẹkhôngmuốntôichuyểnđivàtôiphảitựloliệucuộcsốngvìkhôngnhậnđượcchucấp.Tôimuốnanhbảođókhôngphảilàlỗicủatôikhimàtôimuốnbỏđithậtxađểquênđicuộcsốnggiađìnhngộtngạt,đểsốngyênổnvìkhôngcònaibiếtvềquákhứcủamình.Thậmchítôicòncốýcườivànói:“Anhcónghĩbốmẹemácquákhông,saolạicónhữngbậcchamẹkhôngchịunuôicongáimìnhcơchứ?”.Tôivờnhưmìnhlàmộtcôgái19tuổinhưbaocôgáikhác.Kishidacũngcười,anhbảo:“Cólẽhọmuốnembỏcuộcvàquayvềnhà.Nhưnghọlầmrồi.Anhnghĩemđủbảnlĩnhđểsốngtựlập”.

Đãbaonhiêulầntôinhớlạinhữnglờianhnóihômđó?Emkhôngcầnphảixinlỗi.Emđủbảnlĩnhđểsốngtựlập.Nhữnglờinàyđãkhiếntôithựcsựtinrằngmìnhcóđủkhảnăngđitheoconđườngmìnhđãchọn.

Chắcchắnmộtngười lạsẽhỏi: “Đó làtấtcảnhữnggìkhiếncôyêuanhấyư?”.Nếumộtngườiđànôngkhácnóinhữngcâunóiđó,cólẽtôiđãkhôngyêuanhta.HoặcnếuKishidanóinhữngcâuđóvàomộtngàykhác,ởmộtnơikhác,cólẽtôisẽbỏngoàitai.Nhưngngàyhômđó,mọithứđãđếnvớitôi,vàtôiđãyêuanh.

Thếmàbâygiờ,lúcđangngồiănbánhbêncạnhKishida,tôilạitựhỏimình:đólàtấtcảnhữnggìkhiếnmiyêuanhấyư?Ngườiđànôngnàyđãliêntụclừadốimi-misẽvẫnyêuanhtachỉvìnhữnglờidốigạtđóhaysao?

Tôikhôngtintấtcảnhữnglờinóidốiđó.LờinóinàykhôngphảidànhchoKishidamàchoKiwako,ngườiđànbà trongbức ảnhố vàng.Tôi khônggiốngnhưbà.Tôi không tin tất cảnhữnggìđànôngnóivớimình,bởitôikhôngngốcnghếchnhưbà.

SaukhinhậnranhàAkiyamagiờlàgiađìnhduynhấtcủamình,tôibiếtmìnhphảitìmcáchlàmvuilònghọ.

Cả gia đình sống ở khuHachioji cho tới năm tôi chuẩn bị vào tiểu học thì chuyển đếnKawasaki.Saunày,tôimớibiếtbốmẹchuyểnnhàđểtránhnhữnglờixìxầmtonhỏcủahàngxómvềgiađìnhmình.

Page 145: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Mẹbảobốmẹlongạinếutiếptụcsốngởđây,cácbạnhọcsẽlấysựkiệnbắtcócralàmđềtàiđểtrêughẹohoặchàhiếptôi.Nhưngrồitôinhậnrabốmẹkhôngphảibảovệtôi,họđangcốbảovệchínhmình.Thờigiantrôiqua,khinhữngchitiếtxungquanhcâuchuyệnbắtcócdầnhélộ,mọingườikhôngchỉbiếtvềnhữngviệcKiwakoNonomiyađãlàm,họcònbiếtbốtôiđãngoại tình,vàmẹtôi làngười thếnào.Nhữngcuốnsáchvàbàibáođãbiếnbốmẹtôi -nhữngngườilẽralànạnnhân-trởthànhđồngphạmgâynêntộiác:mộtngườiđànôngđãépnhântìnhpháthaivàlừadốicảhaingườiphụnữyêumình;vàngườivợtànnhẫncủaôngta,ngườiđãbiếncuộcsốngcủaKiwakotrởthànhđịangục.Dùlúcđótôivàemgáihoàntoànkhônghaybiết,nhưnghìnhnhưbốmẹtôivẫnthườngxuyênnhậnđượcnhữngcúđiệnthoạivàthưtừnặcdanh.Vìvậy,họđãchuyểnchỗởđểtrốnchạytấtcảnhữngđiềuđó.

ỞKawasaki,chúngtôisốngtrongmộtcănhộthuộckhudâncưxatrungtâm,nghĩalàmỗilầnxuốngga,muốnvềđượcnhà,chúngtôiphảiđónxebuýtvàđibộthêmnămphúttừbếnxe.NhưngvớimộtcôbébảytuổithìsốngởđâychẳngkhácởHachiojilàmấy.Vẫnlànhữngdãynhàchenchúcnhau,vẫnkhôngđượcngắmbiển,vàvẫnnhữngcănphòngbừabộnnhếchnhác,ồnào.Nhưngởđây,khôngcònnhiềukháchđếnthămnữa,chuôngđiệnthoạicũngítreohơn.

Saukhiđóncongáibịthấtlạcvềnhà,bốtôiđãbỏviệcởcôngtyđồlótvàchuyểnsanglàmnhânviênkinhdoanhsáchgiáokhoa.Khitôivàolớpmột,mẹcũngtìmđượcviệclàmbánthờigianởmộtsiêuthịgầnnhà.Tuyvậy,saumộtthờigian,câuchuyệnbắtcóclạilanra,vàhọphảichuyểnviệcthêmvàilần.Hìnhnhưởtrườngaicũngbiếttôiđãtừngbịbắtcóc.Tôicảmnhậnđượcđiềuđó.Cácbạnkhôngbắtnạttôinhưbốmẹlongại,màchúngtránhxatôi.Khôngaiđếngầntôi.Toànbộcâuchuyệnvượtxasựhiểubiếtcủađámtrẻtiểuhọc.Khôngaitrongbọnchúngbiếtphảicưxửthếnàovớimộtbạnhọcđãtừngbịbắtcóc.

Thếnhưng,thếgiớibênngoàikhôngthậtsựtồitệđếnvậy.Lúcởtrườnghoặctronggiờchơi,tôithườngnhìnmộtcáchvôđịnhvàokhoảngkhôngtrướcmắt.Thờigiancứthếtrôiquatronglúctôiđọcsách,haynhìnbầutrời.Tôivuivìkhôngaiđếnbắtchuyệnvớimình.Tôivuivìkhôngaihỏihanmình.

Ởnhàlạikhákhổsở.Tôiphảilàmchobốmẹyêuquý,dùchẳngbiếthọsẽphảnứngthếnào.Khitròchuyệnvớibốmẹ,tôivẫnnóigiọngđịaphươngởđảo;tôimởđầuhầuhếtcáccâunóibằngtừAhnathayvìAh-no-netheophátâmchuẩncủatiếngNhật.Việcnàylàmmẹtôiđiêntiếtlên.Bàcáukỉnhnhắclạitừngcâutôiđãnóibằnggiọngchuẩn,đồngthờinhấnmạnhtừngtừgiốngnhưmộtphátthanhviên.

Khiởmộtmình,tôinóikhátốt:đólàlúcởsânchơi,trênđườngđihọcvề,trongbếp,hoặctrongbóngtốikhitôikéoáongủquáđầu.“Ah-no-ne”,tôitậpphátâmbatừđóđầutiên,rồigiớithiệutênmình,cốgắngdùngnothayvìna,vàda-ke-dothayvìya-ke-do.Tôichúýnghemẹtròchuyệnvớibố,emgáitròchuyệnvớibốmẹ,lắngnghetấtcảcácmẫuđốithoạitrêntivi,vàcẩnthậnlặplạitừngtừmộtcáchchínhxácnhất.Nhưngdùđãrấtcốgắng,mỗilầnnóivớibốhoặcmẹ,vìsợmìnhsẽdùngtừsai,tôiđâmracăngthẳngvàlạithốtlên“Ahna”.

Mộtlần,mẹđãghìlấyhaicánhtaytôivàlắcmạnh,cốéptôiphảinóichođúng.Bốphảila:“Đủrồi!Emlàmconbésợđấy.Cứđểnónóigiọngcủanó.Từtừnósẽsửa!”.

Mẹtôiquayngoắtlạiphíabốhétlên:“Trờiơi,tạisaoconruộtcủatôilạinóivớitôibằngcáigiọngmọirợđó?”.Sauđóbàquỳsụpxuốngsànvàkhôngngừngthankhóc.Mẹlúcnào

Page 146: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cũngđángsợnhưvậymỗikhibànổigiận,nhưnglầnnày,ngaycảbốtôi,ngườiluôndễchịuhơn,cũngđãnổicơnthịnhnộ.Tôicócảmgiáctháiđộđiềmtĩnhcủaôngthậtralàphatrộngiữasựthờơvànhẫnnhục.

Sâutrongthâmtâm,hẳnbốsợngườitabảokẻphạmtộikhôngphảiKiwakomàchínhlàôngấy.Chínhnỗisợnàyđãkhiếnbốmẹtôikhôngngừngtựbảonhaurằnghọđềulànạnnhân.Nhưngkhimẹtôimấtbìnhtĩnh,nhữnglờicủabàrấtcayđộc,nhưthểbàmuốnđổhếtmọitộilỗilênđầubố.Cònbố,nhưbảntínhvốncó,cốngăncơnbãotốbằngcáchtỏradửngdưngvàcamchịunhữnglờibuộctội.

LúctôicảmthấythoảimáinhấtlàkhiởcùngemMarina.Nhữngngàyđầukhitôibấtngờxuấthiện,trongsuynghĩthơngâycủaMarina,tôiđãgiànhmấtbốmẹnó.Dĩnhiênnóghéttôi.Thỉnhthoảngnógiấuđồcủatôi,hoặckhiténgã,nólakhócvàbảotôiđẩynó.NhưngsaukhichuyểnđếnKawasaki,cólẽvìcuộcsốngởđâykhôngmấydễchịunênhaichịemtựđộngxíchlạigầnnhau.Trongkhichờmẹđilàmvề,haichịemthườngtrốntrongtủquầnáovàkểchonhaunghecácbímật.TôicóthểkểvớiMarinamọiđiều,vềnhữngbóngmatrongaonước,vềngôitrườnggỗbênbờbiển,vềcảnhhoànghôntrênbiểntuyệtđẹp.Tôicũngkểnónghenhữngcâuchuyệnbịa,rằngtôilànàngcôngchúaởmộtvươngquốcxaxôi,rằngchúngtôiđãthuatrongcuộcchiếnvàtấtcảtrẻemởđó,cócảtôi,bịđàyđếnNhậtBản.Marinatinmọilờicủachị.Khitôidặndòconbéđừngkểlạivớibốmẹ,nógậtđầumộtcáchnghiêmtrang.“Mộtngàynàođóchịsẽtrởlạinơiđóhả,chịEri?”,Marinathìthầmhỏi.Tôitrảlời:“Ừ,cólẽvậy”.Thếlàconbémếumáo.Chỉđếnkhitôilắcđầu:“Không,chịkhôngthểvềđóđượcnữa”,nómớitươicườitrởlại.

NhiềukhitôigầnnhưtinchuyệnmìnhkểchoMarinalàcóthật.ĐólàlýdotạisaocuộcsốngởKawasakivớitôitrởnêndễthởhơnnhiều.

ỞHachioji,cuộcsốngquábấpbênh,nhữngngườixungquanhđềuxalạ,vìvậytrongmộtthờigiandài, tôihoàntoànkhônghiểuđiềugìđangxảyđếnvớimình.SaukhichuyểnđếnKawasaki,cuộcsốnggiađìnhmớibắtđầutrởlạibìnhthường, ítnhất làbìnhthườngtrongmắtngườingoài.Khôngcònnhiềukháchđếnthămnhà,mẹrangoàilàmviệc,tôivàMarinađếntrường.KhicònởHachioji,sựkhácbiệtgiữacuộcsốnghiệntạivàtrướcđócủatôithểhiệnởchỗcănhộlúcnàocũngbừabộn,vàthiếukhônggianxanh.MãiđếnlúcchuyểnđếnKawasaki,tôimớinhậnrasựkhácbiệtlớnnhấtchínhlàlốisốngcủagiađình.

Chẳnghạnmỗisáng,khôngaiđánhthứchaichịem.Lúcchúngtôithứcgiấc,bốđãđilàm,mẹvẫnđangngủ.TôiluônlàngườigọiMarinadậy.Nếuhaichịemdậymuộn,chúngtôisẽtrễhọc.Chotớikhitôibiếtcáchđặtchuôngbáothức,mỗibuổisánglàmộttròchơimayrủiđúngnghĩa.Tốinàotôicũngtựhỏi:ngàymaimìnhcóđihọcđúnggiờkhông?Tôilolắngđếnnỗiđêmnàocũngkhôngyêngiấc.Trướcđây,tôichưabaogiờtèdầm,vậymàtừlúcvềởvớinhàAkiyamachođếnlúclêncấphai,thỉnhthoảngtôivẫnlàmướtđệm.

Sángdậy,chúngtôikhôngcógìđểănsáng.Nồicơmđiệnlạnhngắt,tủlạnhkhôngbaogiờcógìtrừtrứngsốngvàrau.Nếutrongnhàcómóngì,tôichiavớiMarina.Saugiờhọc,conbéchờ tôiở sân chơi rồi hai chị emdắtnhauvề. Chúng tôi ănbữa tối saukhimẹđi làmvề,thườnglàthứcănđónggóibàmangtừsiêuthị:khoaitâychiên,rauluộcăncùngcơm.Buổitốichỉlàvậy.Chúngtôivừaănvừaxemtivi,vàănxongthìbốvềđến.Vừathấybố,mẹbỏrangoài.

Page 147: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Khôngphảiđêmnàomẹcũngbỏđi,nhưngsốlầnbàrangoàinhiềuhơnởnhà.Trongmộtthờigiandài,tôivàMarinatưởngmẹphảilàmviệccatối.Dầndần,haichịemmớibiếtmẹrangoàiđichơi.Bàđiuốngrượuhoặchátkaraokevớiđámbạn,cókhiđisànnhảy.

“Mẹkhôngbiếtphảilàmgì”.Mộtlầnbànóivớitôi.Lúcđótôiđanghọccấphai.“Mỗilầnnhìncon,mẹlạinhớđếnngườiđànbàđó.Vànghĩđếnbàtamẹlạighétbốconkinhkhủng.Tạisaovậy,tạisaolúcnàongườichịuđaukhổcũnglàmẹ?Mẹkhôngthểchịunổicuộcsốngnàynữa”.

Rõràngmẹmuốntrốnchạy.Ngườimẹruộtcủatôiđangtrốnchạykhỏicănnhàmàbàvừamangtôitrởvề.

Mỗilầnmẹrangoài,bốthườngngồiởbànănuốngrượu.Thỉnhthoảng,lúchaichịemđangxemtivi,ônghỏichúngtôiđãtắmhaylàmbàivềnhàchưa,nhưthểôngchợtnhớramìnhcòncóhaiđứacon.Nhưnghầuhếtmọilúc,ôngđềungồiđónhưtượngđá.Tôinghĩbốcũngđangtrốnchạy.Điềuduynhấtcảbốlẫnmẹbiếtlàmlúcnàylàtrốnchạy.

Bởivìkhôngaidọndẹp,cănnhàlúcnàocũngnhếchnhácvàđầybụibẩn.Chưađầymườituổi,tôiđãbiếttựmangđệmraphơisaumỗilầntèdầm.Nếukhônglàmvậy,cảđêmtôiphảingủtrênchiếcđệmẩmướt.

Đượcđánhthứcmỗisáng,cósẵnđiểmtâm;đượcbạnbèdẫnrangoàichơi,cùngnhaucườiđùatrongbữacơmtrưa;đượcmẹđưavềnhàsaugiờtanhọcvàbữatốiđãdọnsẵn;đượcmẹđọctruyệnchongheđếnlúcthiếpngủ;đượcsốngtrongmộtngôinhàluôntươmtấtgọngàng,bênngoàirợpbóngcâyxanh;đượcsốngởmộtnơimàmọingườiluônmỉmcườichàonhaukhigặptrênđường;vàđạidươngthẳmxanhchỉcáchvàibước...đólàcuộcđờimàtôiđãđánhmất,cuộcsốngcủanàngcôngchúaởvươngquốcxaxôikia.

Mẹhiếmkhinàovềnhà trướckhihaichịemđãngủ,nhưngcũngcóvài lầnbàvềsớm.Trongnhữnglầnđó,mẹluônởbêntôi.Bàômtôithậtchặt,tắmchung,kỳcọkhắpngườitôi,rồivàonằmcạnh.“Erina”,bàgọitêntôikhôngngừng.“Concóyêumẹkhông?Mẹcótốthơnngườiđànbàđộcácđãmangconđikhông?”Hoặcđôilúcbànói:“Mẹthậthạnhphúcvìconđãtrởvề,nhưngconcóhạnhphúcnhưmẹkhông?”rồinứcnở.Tôighétnhữnglúcnhìnthấybàkhóc.Nólàmtôicócảmgiácmìnhđãphạmphảimộtlỗilầmkhủngkhiếp.

Nămhọclớpnăm,tôicóngườibạnđầutiên.ĐólàSatomiManabe.SatomiđượcnhậnvàotrườngtôisaukhichuyểnđếnTokyo.HìnhnhưSatomikhôngđểýrằngcácbạnhọcđềubiếtchuyệnquákhứcủatôi,bạnđếnbắtchuyệnkhithấytôiđứngmộtmình.ChínhnhờSatomi,tôiđãhiểurađượctoànbộcâuchuyệnbắtcóc.

Satomisốngtrongmộtngôinhàcóvườn.Mỗilầnđếnđóchơi,mẹbạnấyluônchuẩnbịsẵnthứcănvặtchohaiđứa,nhiềuđếnnỗichúngtôikhôngtàinàoănhết.MộtChủnhậtnọ,tôiđếnnhàdựsinhnhậtSatomivàbiếtmìnhlàngườiduynhấttronglớpđượcmời.KhungcảnhtạigiađìnhSatomilúcnàygiốngnhưtrongmộtvởkịchtôivẫnthườngxemtrêntivi.Bốmẹ,concáinôđùa,tươicườivớinhau,tấtcảnhữngmónăntrongbữatiệcsinhnhậtđềulàđồtựnấu.Tôivẫncònnhớkhiđómìnhđãrấtbốirối,nhưvừalạcvàomộtthếgiớikhác.BốSatomitắtđènđểtấtcảcùngxemvideo.ÔngđãnốilạinhữngđoạnphimquaycảnhSatomitừlúcsinhrađếngiờđểmọingườicóthểxemlạiquátrìnhlớnlêncủabạnấy.LúcngồivớigiađìnhSatomi,

Page 148: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

xemnhữnghìnhảnhcôbạnkhóctrongbồntắm,sauđótậpbò,rồibướcnhữngbướcđichậpchữngđầutiêntrênbãicỏxanhngắt,tôiđộtnhiênhiểuhếtnhữnggìđãxảyratrongbốnnămđầutiêncủacuộcđờimình.

“Khiconmớisinh,conđãbịmộtngườivôcùngxấuxabắtđi”,tôiđãnghebốmẹ,ôngbànóicâunàyrấtnhiềulần,nhưngđếnlúcnày,lầnđầutiêntrongđời,tôimớithậtsựhiểucâunóiđónghĩalàgì.Mọithứbỗngtrởnênrõràng.Tôiđãbiếttạisaocuộcđờimìnhlạitrởnênkỳlạnhưvậy.Tôikhôngphảilànàngcôngchúatừvươngquốcxaxôinọ.Cănhộbừabộntôiđangsốngđóchínhlànhàtôi.Bốđốixửvớitôinhưmộtđứatrẻxalạ,mẹluônlahétvàkhóclóc,nhữngbuổi tốivắngnhàtriềnmiêncủamẹ- tấtcảbắtnguồntừvụbắtcóc.Nhưngkhông,khôngphảitựnhiênmàvậy,chínhngườiđànbàmàtôigầnnhưquênlãngđãgâyratấtcảnhữngđiềunày - bàđãhủyhoại giađình tôi. Suốtnhữngnămqua, tôi không thểkếtbạn,khôngbạnhọcnàochịubắtcặpvớitôitronglớpthểdục,nhàcửaluônluônbừabộn,cảmgiácđauđớnvìnghĩmìnhlàngườicólỗi...tấtcả,tấtcảnhữngkhổsởtôiđãtrảiquađềulàlỗicủangườiđànbàđó.Tôikhôngcólỗi.

LúcngồixemvideotrongcănphòngkháchtốiomcủanhàSatomi,đầutôitrànngậpnhữngsuynghĩbắtđầubằngtừ“nếu”.Nếukhôngphảivìngườiđànbàđó,giađìnhchúngtôisẽđầmấmnhưbaogiađìnhkhác.Nếukhôngphảivìngườiđànbàđó,bốmẹsẽhếtmựcyêutôinhưmọiôngbốbàmẹyêucongáimình.Nếukhôngcóngườiđànbàđó,cácbạnhọcsẽkhôngxalánhtôi.Nếukhôngcóngườiđànbàđó...nếu,nếu,nếu.

Lúcđó,tôicảmthấythếgiớiquanhmìnhđãxoaychuyểnhoàntoàn.Ngườiđànbàxấuxanhấttrêntráiđấtnày.Lầnđầutiên,tôinhậnratấtcảnhữngđiềubốmẹmìnhnóiđềulàsựthật.

Buổitiệcsinhnhậtkếtthúc,bốSatomiláixechởtôivềnhà.TôibướcrakhỏixevàvẫytaychàoSatomi.Chiếcxevừarờiđi,tôithấyđaudữdộitrongngười.Tôigậpngườixuốngvànônngaytạichỗtấtcảnhữnggìmìnhđãnuốtvàobụngtốihômđó.Gànướng,sushi,bánhkem-tôiđãnônxuốngđườngtấtcảnhữngmónmẹSatomikỳcôngchuẩnbị.

Cuốinămhọcđó,Satomixalánhtôi.Tôinhìnthấycôbạnnóichuyệnvàcườiđùavớicácbạnkháctrênđườngđihọcvề.CólẽSatomiđãnghecácbạnhọckểchuyệnvềtôinênkhôngchơivớitôinữa.TôikhônggiậnSatomi.Tấtcảnhữnggiậnhờnvàthùhậntrongtôiđềudànhcho“ngườiđànbàđó”,ngườiđãtướcđoạtcủatôimộtcuộcsốngbìnhthường.

Tôikhôngthấykinhđãhaithángnay.ThángChínchờmãikhôngthấy,tôichorằngvòngkinhcủamìnhkhôngđều,nhưngthángnàycũngvậy,trễ10ngàyrồi.Khôngthểlờđiđược,tôiphảiđốidiệnvớithựctếrằngmìnhđãtắtkinh.

ThángTám,kỳnghỉhèkếtthúc,cuộcsốngcủatôilạitrởvềnhưtrước,cuộcsốngmàtôivôcùngchánghét:mỗisángthứcdậyđếntrường,nghegiảng,từchốinhữnglờimờitụtập,sauđólàmviệcnămngàymỗituần.ThỉnhthoảnggặpKishidavàothứHai.Anhdẫntôiđiăntối,hoặccảhaivềnhàtôiuốngbia.Tôithậtsựlolắngvìkinhnguyệtcủamình.Suốtgiờhọc,tôikhôngtiếpthuđượcgì.Giáosưkếtthúcbàigiảngvàrờikhỏilớp,cácbạnnôđùacườinóirâmran,còntôingồilặngthinh,nghĩngợi.Chỉlàtrễthôi,ngàymaimìnhsẽthấykinh.Nguyênkỳnghỉhèmìnhluônbỏbữatrưa,cólẽthiếuchấtnênmớivậy...Tronglúccốluậnranguyêndo,mộtýnghĩậpđếnlàmtôilạnhngười.

Page 149: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chiềunay,lúcbướcvàolớp,tôithấytoànnhữnggươngmặtlạ.Cảvịgiáosưcũnglạnốt.Hìnhnhưtiếtbốnđãkếtthúcvàđâylàtiếtnăm.Tôikhôngbiếtnhữngsinhviênngồiđâyhọcnămnhấthaynămhai.Tôicũngkhôngbiếtmìnhvừabướcvàolớphọcmôngì.Giảngđườngnàykhánhỏnênkhôngthểtựýđứnglên, tôiđànhngồitạichỗ,đầucúithấp.GiáosưđanggiảngbàibằngtiếngNhậtnhưngtôikhôngbiếtôngnóigì.Tôichỉbiếtnhìnracửasổ,ngắmnhữngchiếclámớilúctrướccònsánglêntrongnắng,giờđãchìmtrongbóngrâmcủaánhchiềutà.

Mìnhphảilàmgìnếuthựcsựbịtắtkinh?Nếucó“thứgìđó”độtngộtchuivàobụngmình?Tôikhôngbaogiờhànhđộngnhưngườiđànbàđó,vìtôikhôngngốcnhưbàta-aiđãhùnghồntuyênbốnhưvậy?Mặttôinóngbừng,mồhôitúaxuốnghaimá,nhưngtrongngườirunlẩybẩy.

Buổihọcvừakếtthúc,tôixáchcặplaorakhỏigiảngđường.Népvàomộtgóchànhlanggiữanhómsinhviêntụtậpchungquanh,tôigọiđếnquánrượuxinnghỉmộtbuổivìbịốm.Vừangheôngchủbảo“Giữgìnsứckhỏenhé”, tôidậpmáyngay,rồidòdanhbạđiệnthoạibằngnhữngngóntayrunrẩy.Tôimuốnnóichuyệnvớiaiđó.Tôimuốnđượcaiđótrấnanmìnhrằngmọichuyệnvẫnổn.Nhữngcáitênthayphiênnhaunhấpnháytrênmànhình.Bố-không thểnói chuyệnnày với ông.Mẹ - nào có thân thiết.Marina - phải bắt đầu thếnào?Kishida-biếtmởlờirasao?“Emcómộttintuyệtvờichoanhđây?”Nhữngcáitênxuấthiệndàyđặc trênmànhình, đồngnghiệp tại chỗ làm, bạnhọc - chẳngmột ai gần gũi. Chigusa.Chigusa-tronglúcđangtựhỏimìnhsẽnóigìvớichị,taytôiđãtựđộngnhấnvàonút“Gửitinnhắn”.

Lúcngồicùngnhautrongmộtquánnướnggầntrườngđạihọc,tôithấyđượcanủivôcùngvìcóChigusaởcạnh.

-Emcóchuyệngìmuốnnóivớichị?Tinnhắncủaemcóvẻnghiêmtrọng.Emnhớthêmđượcgìhả?

Chigusamởsổtayra.Chịvừagọibiavàvàixiênthịtnướng.Tôinhìncuốnsổ.Biađượcmangđến,tôiuốngngaymộtngụmrồivừanóivừacười:-Hìnhnhưemđangcóthai.Tôithấyngạcnhiênvớichínhmìnhvìcóthểcườitronghoàncảnhnhưvậy.-Cáigì?-Chigusasuýtlàmđổlybia.TôivộitrấnanChigusavìthấychịmởtomắtnhìntôi:-Emkhôngchắcnữa.Embịtrễkinhhaithángrồi.Nhưngcóthểnaymailạicó.Kinhnguyệtởtuổibọnmìnhvẫnchưaổnđịnhmà.Chịvẫnnhìntôisữngsờ.-Chịthấyemgiốngbàtaquáphảikhông?Chảmáumủgìvớinhaumàhànhđộngyhệt

nhau.-Tôicười.Chigusađặtlybiacủamìnhxuốngbàn.Cuốicùngchịcũngmởmiệng:-Cóphảilàngườichịnhìnthấyởconhẻmhômnọ?Ngườiđànôngtrôngcóvẻtứcgiậnđó?

Page 150: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Nhữnglờicủachịlàmtôiđaunhói.Chịnóitiếp:-Emkhôngđượcuốngbiamớiphảichứ?Tôivẫncười,trongkhiChigusatrôngcựckỳlolắng.-Tạisaokhông?Emcứuống.Emsẽuốngbaonhiêutùyý,miễnlàemthích.Tôicốtỏvẻthảnnhiên,nhưnggiọngtôilạiquácayđắngđếnnỗinókhiếntôirùngmình.

Trễkinhhaithángkhôngphảilàđiềuquábấtthường,nhưngtôivẫncảmgiácmìnhđãmangthai.Mộtgiọngnóibêntrongtôiđangcầunguyệnchocáibàothaiđóhãychếtđi.

GiọngChigusavôcùngbuồnbã:-Nào,thôiđi.Emkhôngđượcnóinhưvậy.Giờhaichịemmìnhvềnhàem.Trênđườngvề,

mìnhsẽghéhiệuthuốcmuaquethử.Chịsẽđicùngem,mìnhcầnkiểmtraxemcóphảiemcóthaithậthaykhông.

Chigusathìthầmrồinắmlấyhaitaytôi.Nhânviênphụcvụđặtmộtđĩathịtnướngxiêntotướngxuốngbàn.

-Ănmộtchútgìđã.-Tôinóirồicầmlênmộtxiênthịt.TôiépchặthaikhuỷutayđangrunrẩyxuốngbànđểChigusakhôngthểthấy,rồicắnmộtmiếngthịtvàquaymặtđi.Miếngthịtnhạtnhẽo,vôvị.

Chigusađềnghịđi tàuđiệnngầm,nhưngkhi tôi khăngkhăngmuốndạobộvềnhà, chịkhôngphảnđối.Chịcầmmộttúini-lôngnhỏxíuđựngquethửthaimuaởhiệuthuốc.Khôngkhímátlạnhcủabuổitốimơnmanhaimácộngthêmmenbialàmtôithấyphấnchấn.Chúngtôithưthảbướccạnhnhau.Đườngvắngbóngngười,chỉcóánhđènphacủanhữngchiếcô-tôlướtquangqua.

-Lúcnãyemnóigìđóvềviệcgiốnghệtngườiđànbàđó.Ýemlàsao?-À,chắcemchưanóivớichị.Ngườiđànôngchịnhìnthấyởconhẻmhômnọlàngườiem

đanghẹnhò.Anhtacóvợconrồi.-Tôiđáplại,giảvờnhưđóchẳngphảichuyệngìtotát.Trongbóngtối,

tôicóthểnhậnthấyChigusabốirốinhìnmìnhrồiquayđi.-Khôngngờemcũngcókếtcụcgiốngngườiđànbàđó.Chắcchịthấyemngungốclắmhả.Chínhemcũngthấymìnhquángốcnghếch.

-Vậylàemthậtlòngyêuanhta.-Emchẳngbiếtnữa.-Tôinói.Đólàsựthật.-Cókhinàochịthấymìnhquenbiếtrấtnhiều

người,tròchuyệnvớihọmỗingày,nhưngthậtra...Chịhiểuemnóigìkhông?Hàngngàyemgặpgỡbạnbèởtrường,nhưngemthấybọnchúngchẳngkhácgìnhữngngườixalạgặptrêntàuđiện.Thậtkhócóthểgặpđượcmộtngườimàmìnhcóthểthoảimáitâmsự,cườiđùa,hỏihanthântình...ítnhấtlàemcảmthấynhưvậy.CònkhiởvớiKishida,dùmỗituầncómộtngàyđượcởbênanhấy,nhưngemthấydễchịulắm.

-Nhưngchịthìsao?Chịcũngđangởcùngemmà.Haichịemmìnhgặpnhaurấtnhiềulần,đúngkhông?-GiọngChigusanghelolắngđếnnỗitôilạibậtcườithêmlầnnữa.

-Nhưngchịlàphụnữ.Ởbênchịđâugiốngvớilúcởbênngườiyêu.

Page 151: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chigusakhôngnóigì,cúiđầulặnglẽbước.Phíatrướccóánhsánghắtratừmộtcửahàngtiệnlợi.TôivừađịnhrủChigusaghévàođómộtchútthìchịcấttiếng:

-Chịchưacùngaicả.Chịvẫncònnguyên.-GiọngChigusanhẹbổngvàthảnnhiên,tôibiếtchịcũngđangcốtỏradửngdưngnhưlúctôikểvớichịvềchuyệnKishidađãcógiađình.-Vậynênchịthậtsựkhônghiểu.Chịkhônghiểucảmgiáckhiởbênmộtngườiđànông,khiyêumộtaiđóvàgầngũihọ.Chịchẳngbiếtgìvềmấychuyệnđóhết.Nêncólẽchịkhôngthểhiểucảmgiáccủaem.

-Ừm.-Tôikhẽgật.-ViệclớnlênởGiađìnhThiênthần,nhấtlàkhiđókhôngphảisựlựachọncủamình,nhiều

lúckhiếnchịrấtgiận.Chẳnghạnchịchẳngthểquenvớitrườnghọc,hoặcbịcácbạnbắtnạt.Nhưngdùsaomấychuyệnđócũngquarồi.Chỉcómộtchuyệnmàđếnbâygiờchịvẫnbuồnphiền,đólàchịchẳngthểthíchnổiđànông.Họvẫnlàmchịsợ.Nếucứnhưthếnàymãi,chắcchắnchịsẽkhôngbaogiờyêuđượcai.Đôilúc,chịthậtsựsợhãikhinghĩrằngmìnhsẽphảicôđơncảđời.Vìvậychịkhôngthểthathứchomẹchịvàchịkhôngngừngtựhỏi“Tạisao?”“Tạisaomẹkhôngchochịsốngmộtcuộcđờibìnhthường?”-Chigusanhìnxuốngchân,hìnhnhưchịđangđámấyhònđácuộitrênđường.

Tôichợtđềnghị:-Này,mìnhvàokiamuathêmbianhé?Chigusatrợnmắthỏi:-Emmuốnuốngnữahả?Haichịemngồiuốngbiatrênmộtchiếcghếđátrongcôngviên.“LạnhquᔓTốinữa”“Sao

khôngvềnhàemmàuống?”ĐầutiênChigusathanvãn,nhưngcuốicùngchịvẫnngồicạnhtôivớimộtlonbiatrongtay.Nhữngcộtđèntỏabóngxuốngđườngtạothànhdãykhốivuônglờmờ.Tàncâychemấtánhđènđường,côngviêntốiđen.Tôinhìnthấytấmbạtnhựamàuxanhgiữamấybụicây.Hìnhnhưcóngườisốngởđó.

-Emkhôngmuốnvềnhàà?Emsợphảithửthai,đúngkhông?Chigusanóiđúng.Tôibiếtnhưngkhôngđáplại.Khôngkhílạnhlẽobuổitốilàmbiamấtđi

vịngon.Nhưngtôivẫnkhôngngừngnốcbia.Tôixoaytrònlonbiatrongtay:-Chịnghĩgìkhilầnđầutiênnghekểvềnhữngconvesầu?Chigusanhìntôi.Tôihỏitiếp:-Chịcósốckhôngkhibiếtrằngnhữngconvesầuphảisốngdướilòngđấtchừngấynăm,để

rồichếtngaysaukhichuirakhỏimặtđất?-Emnóicụthểxemnào.-Bọnchúngchỉsốngđượckhoảngbahoặcbảyngày,emkhôngnhớchínhxác.Khicònbé,

emthấynhưvậythậtbấtcông,tạisaosaubaonhiêunămchờđợitronglòngđất,đếnlúcthoátkhỏi,chúngchỉđượcsốngcóvàingày?

Tôingướcmắtnhìnbứctườngtối,bóngcâychekhuấttầmnhìn.Vàithángtrước,mỗilầntôiđạpxequacôngviênnày,bầukhôngkhímùahènhưrunglênvìtiếngvesầu.Cólúctôi

Page 152: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

dừnglại,ngướcmắtlênnhữngngọncâynghiêngnghiêngdướiánhmặttrờiđểtìmnhữngconvesầu.Bọnchúngchắcchắnđangởđâuđó,nhưnghiếmkhinàotôithấyđượcdùchỉmộtcon.

-Cònbâygiờ,khiđãlớn,emthấynhưvậyhóaralạitốt.Bởivìđólàkếtcụcchungcủatấtcảbọnchúng.Nhữngconvesầusẽkhôngcònngừngtựhỏisaochúngphảichếtquásớm.Nhưngsẽthếnàonếuvẫncònmộtconsốngsótsaubảyngày?

Convesầuđơnđộcnàysẽrasaokhiđồngloạicủamìnhđềuđãrađi?Lonbiavẫncònmộtphầnba;tôidốcngượcnóxuống.Cótiếngxèoxèotrênmặtđất.-Sốngvậythìbuồnđaubiếtbao.Chigusakhôngnóimộtlời.Tôilạingẩngnhìnnhữngtàncâychìmtrongbóngtối.Cólẽtrên

đóvẫncònmộtconvesầu,nóvẫnsốngvàđangbámvàovỏmộtthâncây.Nóvẫnkêunhưngtiếngkêuquánhỏvàlẻloinênchẳngaihaynóvẫncònđó.

Chigusanóikhẽ;-Mìnhvềthôi.Tôicốlấygiọngtỉnhrụi:-Emphảiđivệsinh.Vàsẵntiện,emsẽkiểmtraluôn.-Sao?ởđâyluôná?-Giọngchịđầylolắng.-Bâygiờemsayquárồi,nênrasaothìra,chứvềnhà,emsợmìnhtỉnhlạithìkhôngbiết

làmthếnào.Chigusalấyrachiếchộpgiấythuôndài,cầmtờhướngdẫnđưaraphíaánhsángvàđọc.-Hướngdẫnbảoemphảitiểuvàocáinàynè.Tôi lấyhộpnhựatừtayChigusarồivàophòngvệsinh.Nhàvệsinhnằmtronggóccông

viên,nósángbậtlêngiữađêmtối,trôngnhưmộtchiếcđĩabayvừađápxuống.Tôingồitiểutrongcănphòngbốcmùi,nhìnnhữnghìnhvẽbằngsơnđầytrêntường,bỗngthấynhữnggìmìnhđanglàmthậtlốbịch.

Lúcrangoàivớiquethửthaivẫnđangnhỏnướctiểu,tôibậtcười.Chigusaxuấthiệnngaybêncạnhtôivớivẻmặtlolắng.

-Emphảiđợinămphút.Nếukhôngcógìhiệnlênởkhungnàythìkhôngsaocả.Chigusađẩytôiđếnchỗcộtđèn.Cảhaiimlặngnhìnchằmchặpvàoquethử.Khôngbiếtlúc

nàytrôngmìnhthếnàonhỉ,đứngởmộtnơinhưthếnàyđợichờxemmìnhcóthaihaykhông,tôitựhỏi.Đếnkhimộtđườngmàuxanhtừtừhiệnlênthìbaosợhãihaylolắngbỗngnhiênbiếnđi,tôichấpnhậnsựthậtnhưlànóphảivậy.

Sauđámtangbố,KiwakotrởlạiTokyomộtthờigian.Tháng10năm1984,côthuêcănhộmớiphòngởEifuku,Suginami,nơiTakehirotừngsống.BốKiwakođểlạinhàcửa,đấtđaichoemgái,cònKiwakođượcthừahưởngtiềntiếtkiệmvàtiềnbảohiểmnhânthọ.

Takehirokhôngđượccôthôngbáovềđịachỉhoặcsốđiệnthoạimớinênanhchorằngmốiquanhệcủahaingườiđãchấmhết.TrongthángHai,KiwakođãvàilầntìmđếncănhộcủagiađìnhAkiyamaởHino.

Page 153: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Ngày3tháng2năm1985,Kiwakođãlẻnvàonhàhọ.“Lúcđầutôichỉmuốnkiểmtraxemcôấycóthựcsựsinhconhaykhông.Khibiếtchỗởmới

củahọ,tôikhôngsaongănmìnhkhôngquaylạiđó.Tôimuốnbiếtđứabélàtraihaygái,tôimuốnnhìnnókỹhơn.Sauvàilầnquansát,tôibiếtôngAkiyamathườngrờinhàlúc8giờ10phútvàđượcvợchởđếnnhàga.Họkhôngbaogiờkhóacửa.Tôirấtngạcnhiênvìhọkhôngbaogiờbếcontheo.Tôikhônghiểutạisaongườiđànbàluôngọitôilàconkhốnđólạicóthểđểđứaconbébỏngcủamìnhởnhàmộtmìnhnhưvậy”,Kiwakokhaitrongphiêntòaxétxử.

Nhưngcôkhăngkhăngmìnhkhôngcóýđịnhbắtcócđứabé.“Tôichỉmuốnnhìnnó.Khôngphảitừmộtkhoángcáchxamàlàthậtgần”.

“Lúcbướcvàonhàhọ,haichântôiruncầmcập.Tôibiếtđiềumìnhđanglàmlàphạmpháp.Khinhìnthấynhữngthứtạonêncuộcsốnggiađìnhcủahọ,tôiđãhoảngloạn.Tôikhôngthểnghĩthôngsuốt.Lúcđótôikhôngnghethấygìcảngoàitiếngkhóccủađứabé,tôibènbướcvàophòng.Tôibếnólên,vàtấtcámọichuyệnlànhưvậy”.

Kiwakophảnbáclờicáobuộcrằngcôlàthủphạmgâynêntrậnhỏahoạn."Tôikhônghềcóýđịnhđốtnhàhọ.Lúcđótôichỉnghĩđếnđứabé”,côkhẳngđịnh.Tuynhiên,vụhỏahoạnlàtiêuđiểmcủaphiêntòanênluậtsưbênnguyênliêntụcchấtvấnKiwakorằngcóphảicôtavẫncómongmuốn(dùvôthức)trảthù.Tớingàythứtámcủaphiêntòa,cuốicùngKiwakocũngthừanhận:“Cólẽvậy”.Lờithúnhậnnàyngượcvớinhữnggìcôđãkhaitrướcđó.Mặcdùnhómluậtsưbiệnhộluônnêulênquanđiểm“Chiếcmáysưởiđangbậtkhiđóchắcchắnđãvôtìnhbịngã,làmchiếcđệmởtrênsànhoặctấmmànbắtlửa”nhưngsaukhiKiwakothúnhận:“Chắclàtôiđãvấpphảimáysưởivàđánóngã”,họkhôngcònkhẳngđịnhrằngvụhỏahoạnhoàntoànlàtainạn.

Cólẽ,ngaytốihômđó,Kiwakođãmangđứabéđếnởnhờnhàmộtngườibạnthờiđạihọc.CôbạntênAchobiếtsẽkhônggiúpKiwakonếubiếtbạnmìnhphạmtội.“Côấybảovớitôingườiđànôngđangsốngcùngmìnhcónhữnghànhđộngbạolực,vìvậycôấyđãbỏtrốncùngđứabé.Tôiđãtinnhưvậy.Đứabécóvẻrấtquấnquýtcôấy,Kiwakocũngnângniunóvôcùng,nênchẳngcólýdogìtôilạinghingờcâuchuyệncủabạnmình”.

ThôngqualờikhaicủaA,nhữngtìnhtiếtmớicủavụbắtcócđãđượcđưaraánhsáng,chodùKiwakovàhaivợchồngAkiyamakhônghềkhailờinào,vídụnhưchitiếtvềmốiquanhệgiữaTakehiroAkiyamavàKiwako,hoặcchuyệnEtsukoAkiyamađãkhôngngừngnhụcmạtìnhđịch.

CôAtừchốimọilờimờiphỏngvấnchođếnkhibảnándànhchoKiwakođượccôngbố.Côđồngýtrảlờiphỏngvấncủamộttờtạpchí.“Saukhisinhcongái,tôithườngrủKiwakođếnnhà.Côấygiúptôigiữconhoặcthaytã.TôinghĩchínhđiềunàyđãkhiếnKiwakomongmỏicócon.Nếutôicócơhộigặplạicôấy,tôimuốnnóivớiKiwakorằngtôithậtsựtiếcchocô”.ĐólàlờibìnhluậncủacôAvềhànhđộngcủabạn.

Saukhitrúlạinhàbạntrongsáungày,KiwakohủyhợpđồngnhàởEifukuvàchuyểnđếnNagoya.Tạiđây,côtrútạinhàmộtngườiđànbàlạ.Đâylàngườiđãnhấtquyếtkhôngchịurờikhỏikhunhàgiảitỏasauđợtsốtđấtcủanhữngnămđầu1980.

ẨnmìnhngoàirìaxãhộicóthểlàmộtnhântốgiúpKiwakotrốnthoátđếnNagoyavàthoátthêmbốnnămsauđó.

Page 154: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Saukhitiễnchồngđilàm,EtsukoAkiyamaghévàomộtcửahàngtiệnlợi.Khitrởvềnhà,côpháthiệnkhóiđangtỏaratừcănhộcủamình.Tronglúcđó,xecứuhỏadomộtngườihàngxómgọiđãđếndậplửa.Nhânviêncứuhóađãdậptắtđượcđámcháy,tránhnhữngthiệthạinặngnềchokhunhà.Tuynhiên,đứabéđãbiếnmất.Trongcơnhoảngloạn,Etsukogọiđiệnchochồng.Lúcnày,Etsukođangnghĩđếnmộtngườiđànông,ngườicóthểđãbắtcóccongáicôta.

EtsukoluôntỏramuộnphiềnsaukhichuyểnđếnEifuki.Chồngcôthườngvềmuộn,cólúckhôngvề,hơnnữacôchẳngcóbạnhayhọhàngởđây.Hyvọngmộtcôngviệcmớisẽgiúpmìnhkếtbạn,côvàolàmviệcbánthờigianchomộtsiêuthịgầnnhà.Ởđó,côđãgặpôngBvàcôđãngoạitìnhvớingườinày.VớiEtsuko,mốiquanhệmớichỉđơngiảnlàmộtcáchđểcuộcsốngbớtbuồntẻ.Khibiếtmìnhmangthai,cônghỉviệcvàđềnghịchiatayvớiB.Khôngnhữngkhôngđồngý,ôngBcòncảnhbáo:“Rồicôsẽcòngặplạitôi”.MộtlýdokháckhiếnEtsukoquyếtđịnhchuyểnđếnHinođólàcôsợBtrảthù,bởivìBtỏtháiđộkháđángsợkhiEtsukođểnghịchấmdứtmốiquanhệ.

Khibiếtconmìnhđãbịbắtcóc,EtsukonghĩngayđếnB.Côtinchắcđâylàđiềuôngtađãámchỉkhihaingườichiataynhau,nêncảnhsátbắtđầuvàocuộc.

Khôngmay,ôngBđãchuyểnchỗởvàkhôngaibiếtđịachỉmới.ÔngBđãchuyểnđicùngmộtphụnữgặpởkhugiải trí, cảnh sátphảimấtmột thờigiandàimới lần radấuvết.Lúcnày,TakehiroAkiyamakhônghềhémôivớicảnhsátvềmốiquanhệvớiKiwakonênđộiđiềutraxemBlànghicansốmột.Đồngthời,EtsukocũngcamđoanrằngBlàthủphạm.CáitênKiwakolúcnàychưaxuấthiệntronghồsơđiềutra.

Vàongàythứtámcủacuộcđiềutra,cuốicùngcảnhsátcũngtìmthấyBvàbắtôngtavềthẩmvấn.TừkhirờiquênhàởGifuđểchuyếnđếnTokyovàonăm18tuổi,Bđãsốngmộtcuộcđờibêbối,ôngtachỉlàmviệcsaukhiđãnhẵntiền,thỉnhthoảngcònnhờngườitìnhchucấpchomình,vềmốiquanhệvớiEtsuko,ôngtanói:“Tôiqualạivóicôtavìcôtabaotôiăntối.Tôikhôngmuốncắtđứtvìtôinghĩnếutiếptụcquanhệ,mìnhcóthểmoithêmtiềntừcôấy".Vànhưvậy,Bnhanhchóngbịloạikhỏidanhsáchtìnhnghi.

-Emăngìcứgọinhé.-Kishidanói,mặtanhkhuấtsautờthựcđơn.-Lâurồimìnhkhôngăntốicùngnhau.Emchọnđi,gọimóngìngonnhấtấy,bòhoặcbíttết.Thấytôikhôngnóigì,anhrahiệuphụcvụđếnvàgọimónchocảhai.

NhàhàngnướngHànQuốcđôngnghẹtcácgiađìnhvànhữngnhómthanhniên trẻ.Cănphòngrộngrộnrãtiếngcười.

Tôinhìnvàolònướngnónghổi:-Emcóchuyệnmuốnnóivớianh.-Ănthôiem.Nânglyvớianhnào!Kishidanốcmộthơihếtmộtphầnbaly.Tôimỉmcườilặplại:-Emcóchuyệnmuốnnóivớianh.-Chuyệngìem?Cógìkhôngổnà?-Kishidavừanóivừavớitaylấyhaiđôiđũa,đưatôimột

đôi,rồirướixốtlênđĩa.Anhđangsợ, tôinghĩ.Anhđangsợnghe tinxấu từngười tìnhkémmìnhmười tuổi.Tự

Page 155: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nhiêntôicảmthấytộinghiệpanh.Tôinghĩvềtấtcảnhữngđiềutốtđẹpanhđãlàmchomình.Tôikhôngnênlàmanhsợhãi.Tôikhôngnêngâyrắcrốichoanh,hoặcđặtanhvàotìnhthếkhóxử.Tôimỉmcười,nóinhanh,ravẻmìnhđangtậptrungăn:

-Nếuemcóthaithìsao?-Hả?-Kishidaháhốc,anhsựnglạingaylậptức.-Embảonếu.Nếuemcóthai,anhsẽlàmgì?-Nhưngemvẫncònđihọc.Hơnnữa...-Tấtnhiênemvẫncònđihọc,nhưngcóphảihọctiểuhọcđâu,anhbiếtmà-Tôiđùa,nhưng

Kishidakhôngcười.Phảnứngtựnhiên,tôinghĩ.-Anhbảoemgiữlạihaypháđi?Kishidađịnhnóigìđó,nhưngimlặngvìngườiphụcvụvừađiđến.Anhgắpthịtbòtừtrong

chiếcđĩalớngiữahaingười,trảinólênlònướngvớivẻcẩnthậncaođộ.-Tấtnhiênanhmuốnemgiữnó,nhưngthậtsựbâygiờthìkhôngtốtlắm.Emcũngthấyvậy

mà,phảikhông?Emcòncótươnglai,vàanhcònnhiềuchuyệnphảilo.Anhkhôngthểlyhônngayngàymaihayngàymốt,nếuđólàđiềuemmuốnanhlàmbâygiờ... -Anhhạgiọng.Lònướngbốckhói.Mộttràngcườilớnvọngsangtừbàncủavàicôgáitrẻ.Kishidanhìntôi,mặtanhtrầmlại.

-Ồ,vậytươnglaithìemcóthểmangthai.-Tấtnhiênlàemcóthể.Anhmuốnsốngvớiem,Eri.Saukhiemtốtnghiệp,conanhlớnhơn

mộtchút,anhsẽgiảiquyếtmọichuyện.Anhđãnóivớiemnhiềulầnrồimà.-Miếngnàychínrồinè.Anhgắprađi,nhanhlên,khôngthìnókhétmất.Kishidayênlặnggắpmiếngthịt.Anhnuốtựcrồinhìntôi.-Emcóthaithậtà?-Không,emchỉnóilànếu.Bạnhọcembịtrễkinh.Emhứađicùngcôấyđếnbệnhviện.Thế

làemliêntưởngđếnmình.TôilậtmiếngthịtsangmặtkiavàliếcnhìnKishida.Mặtanhgiãnra.-Đừngcólàmanhsợnhưvậy!Thịtbòchíntớirồinè.-Anhnóirồigắpmộtmiếngchovào

đĩacủatôi.Mónănđượcdọnraliêntục.Kimchi,rausanchu,bíttếtvàlòngbò.Khôngkhítrởlạibình

thường.Anhkểtôinghenhữngchuyệnmớinhấtvềđồngnghiệpcùngnhữngtròtinhnghịchcủabọntrẻởtrườngluyệnthi.Còntôikểanhnghechuyệntrườngmìnhhoặcnhữngvịkháchkỳlạởquánrượu.Mỗilầnthịtchíntới,Kishidalạigắpvàođĩachotôi.Tôitưởngcảhaisẽkhôngthểănhếtmọithứ,vậymàkhôngcònsótlạimiếngnào.

Kishidatrảitờthựcđơnkhổnglồlênbàn:-Emmuốnăncơmkhông?Nhưngtôikhôngtrảlời,chỉcườivànóikhẽ:-Emsẽkhônggặpanhnữa.

Page 156: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Kishidanhìnsữngtôi.-Vậynênđừnggọichoemnữa,đượckhông?-Tôinóithêm.-Ýemlàsao,khônggặpemnữalàsao?Anhnóigìlàmemgiậnà?-Emnolắmrồi,emkhôngmuốnănthêmcơm.Đâylàlầncuốichúngtagặpnhau.Anhđãi

embữanày,nhé?-Tôiđứnglênrồibỏrangoài,vẫnnghetiếnganhgọivớitheo:“Này,đợianhmộtchút!”.

Sựcnhớmìnhcònmộtđiềuchưanóivớianh,tôiquaytrởlại.-Cảmơnvìtấtcảnhữnggìanhđãlàmchoem.Emthậtsựrấtbiếtơn.Tôicúiđầurồiđithẳng.Lờđitiếnganhgọi:“Đợianhmộtchút!”,tôirờikhỏinhàhàngđi

thẳngđếnga.Trênđườngđi,tôitắtluônđiệnthoại.Anh tặng tôiquàsinhnhật.Anhdẫn tôiđi xempháohoa.ĐêmGiángsinh,anhgiúp tôi

tranghoàngnhàcửa,cảhaitổchứcmộtbữatiệcnhỏchỉcóhaingười.Anhlàngườiđầutiêngửitôitinnhắnchúcmừngnămmới.Chúngtôiđingắmhoaanhđàonởcùngnhau.Anhđãchotôicảmgiácvuivẻkhicóngườicùngmìnhăntối.Anhbảoanhyêutôi.Anhkhôngbaogiờhỏitớinếutôikhôngmuốntrảlời.Anhkhôngđểtâmđếnquákhứcủatôi.Nhờcóanh,tôiđãhiểucảmgiácyêuthươngmộtngười.Nhờcóanh,tôiđãhiểucảmgiáckhimìnhthậtsựmuốnởbêncạnhmộtngườinàođó.

Tôikhôngbaogiờnghĩmìnhcóthểthôigặpanh,cóthểkếtthúccuộctìnhnày.Nhưngtôiđãlàmđược.CólẽtôisẽkhôngbaogiờgặplạiKishidanữa.Tôichắcmìnhcóthểngănđượcnỗimongmuốnđượcgầngũianh.Dùsao,tôikhôngcòncôđộcnữa.Tôikhôngcònlàtôicủatrướckia.

Mộttuầntrước,tôiđãlênchuyếntàuvớilộtrìnhxalạ,bướcxuốngmộtsângamàmìnhchưatừngđếnbaogiờ,đidọckhuphốlạlẫmchotớikhidừnglạitrướcmộtphòngkhámphụkhoa.Cácbácsĩvàytáờđóđềulớntuổi.“Cháuđãcóthairồi,côgáitrẻ”,ôngbácsĩgiàmỉmcườidịudàngthôngbáo.“Vàongàyđứabérađời,câylásẽxanhtươi”.

Tôiđãđịnhbỏnó.Mọithứlúcnàyđềukhôngthể.Đứabésẽkhôngcóbố,tôikhôngthểthôngbáovớibốmẹ,hơnnữatôivẫncònlàsinhviênvớithunhậpkhôngổnđịnh.TôikhôngmuốnmangrắcrốiđếnchoKishida,tôiđịnhmượnanhtiềnpháthai.Nhưngngaygiâyphútbácsĩbảorằngđứabésẽrađờivàomùacâyxanhlá,tôiđãthayđổiýđịnh.Đứabétrongbụnglàmộtconngườikhác,khôngphảilàmình,tôinghĩ.Nócóquyềnđượcmởmắtvàngắmnhìnnhữngchiếclábiếcxanhkia.

Lúcnày,khiđiđếnnhàga,tôicảmthấythậttuyệtvời.Mộtcảmgiácmàtôichưatừngcótrướcđây.

Trànngậptrongtôilàmộtniềmtintuyệtđốirằngtừbâygiờ,tôikhôngcònđơnđộcnữa.Tôi cảmthấymìnhmạnhmẽhơnrấtnhiềusovới suốtmùahèvừaqua,khi cốgắngquênKishidabằngcáchkhônggặpanh.Tôiđãcóđủsứcmạnhđểcắtđứtcuộctình.Chắcchắnmìnhcóthể,tôinghĩkhivừathoángthấybóngdángnhàga.

Tôiquaylại,nhìnvềhướngnhàhàngHànQuốcxatầmmắt.ThậtnhẹnhõmkhikhôngthấyKishidatrongđámđôngphíasau.Tôichạyàoxuốngbậcthanghướngvềnhàga.

Page 157: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

ChigusadồnmấytờtạpchívàđĩaCDnằmrảiráctrênsànnhàvàomộtgóc,rồitrảinhữngtờbướmquảngcáovừalấytừtúixáchra.

-Emkhôngđịnhsinhtạinhà,đúngkhông?Vàemcũngkhôngđịnhsinhởnhữngphòngkhámcaocấp,đúngkhông?Emcóthểchọnsinhthườnghaysinhkhôngđau.Dùlàkiểugìthìcũngnênsinhởbệnhviệngầnnhà.Khitrởdạsẽrấtđau,emkhôngnênđixa.Chịđãnghiêncứuvàthấycóbatrungtâmnàylàổnnhấtnè.-Chigusaliếnthoắngrồichiachồnggiấythànhtừngphần.-Theonhưnhữngphảnhồitrênmạngthìytáởtrungtâmnàyrấtnghiêmkhắc.Họsẽbắtemngồidậyvàđibộvàongàytrởdạ.Nhưngemvẫncòntrẻ,emsẽổnthôi.

Tôiđứngởngưỡngcửagiữaphòngsinhhoạtvànhàbếp,nhìnChigusaphânloại,sắpxếpnhữngtờbướm.

-Chịbiếtemkhôngdámnóivớibốmẹ,nhưngemcầntiền,emkhôngthểchầnchờmãiđược.Màemđãquyếtđịnhsinhconrồithìbốmẹcũngkhôngcảnđâu.

Khônghiểusaotôiphìcười.Chigusathựctếhơntôinhiềuvềviệcmangthai.

Page 158: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chigusanhănmặt:-Emcườigìchứ?-Chịmuốnăngì?Mìxàođượckhông?Hoặcrauxàoănvớicơm.Haimóncũngnhưnhau

thôinhỉ.-Đừnglo,chịsẽnấucho.Emđangmangthaimà,emcứngồinghỉđi.Cuốicùngtôicũng

thốtlên:-Chigusa,trôngchịbâygiờgiốnghệtnhưmộtbàmẹchồng,kiểukiểuvậy.-Tronglúcchịnấuănthìemnhớxemmấytờbướmnày.-Chigusanóirồiđingangquatôi

đểvàonhàbếp.Chịmởtủ,lấytúiraura.Sauđó,làmravẻtựnhiên,chịhỏi:-Emđổisốđiệnthoạicóphảivìmuốnchiatayvớianhtakhông?

-Đúngrồi.-Tôingồixuống,nhặtlênmộtvàitờbướm.-Nhưngdùsaoanhtacũnghơnemnhiềutuổi.Anhtacóthểgiúpemmà.Vídụtiền,hoặc

nhữngthứkhác?-Hếtcơhộirồi.Anhtasẽkhôngquaylạiđâynữa.Anhtalàkiểungườiluôntránhxarắcrối

mà.Chigusanhìntôi,khuônmặtchịlộvẻbànghoàng.Chịđangcầmmộtnửabắpcảitrêntayvà

nhìnthẳngtôi.“Tránhxarắcrối?Làmsaoemcóthểyêumộtngườinhưvậy?Không,nóiđúnghơnlàsaoemyêuanhtakhibiếtđólàmộtngườitồitệđếnvậy?”.

TôinhìnChigusa.Mắttôitrĩunặng,tôiphảichớpvàilần.Ralàvậy.BâygiờthìtôiđãhiểuchínhxáclýdotạisaomìnhyêuKishida.Đólàbởivìanhtalàkiểungườiluônlảngtránhrắcrối.Giốnghệtbốmẹtôi.

-Đólàkiểuđànôngphụnữthíchmàchị,chắcvìvậymàvợanhtacũngyêuanhta.-Trờiạ,saoemcóthểthảnnhiênđếnthế.-Chigusalắcđầungánngẩm,rồivàobếp.Sau

mộtlúc,tôinghetiếngdaothìnhthịchnệnvàothớt.Tôithấylolắng,rõràngChigusakhôngthạoviệcnấunướng.

-Emcóbịóivàobuổisángkhông?-Chưa.-TớithángGiêngthìcáithaiđãổnđịnhrồiha?Khônghiểuchịmuốnámchỉgì,tôitrảlời:-Vâng,cólẽvậy.Cầmcondaotrongtay,Chigusaxoayngườilạinhìntôi.-Khithaiđãổnđịnhrồi,chúngtađichơinhé.Đitìmhiểuvàithứ.-Ýchịlàsao?Điđâu?-TrởvềGiađìnhthiênthầnvàhònđảonơiemtừngsống.Emkhôngmuốnquaylạisao?Có

thểvềđóemsẽnhớlạichuyệncũ.

Page 159: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Chịcẩnthậncondaokìa.-TôinhắcChigusarồidẹpnhữngtờbướmsangmộtbênvànằmxuốngsàn.-Emkhôngđiđâu.Emkhôngcótiền,màemcũngkhôngmuốnquaylạimấychỗđó.

-Ờ.Chigusatừbỏýđịnhsớmhơntôinghĩ,chịquaylạivớicôngviệctháibắpcảivụngvề.Tôi

bậtdậy,ramởcửasổrồilạinằmxuống.Từchỗnằm,tôicóthểnhìnthấybầutrờiđêm.Ánhsángtừđâuđóđangsoirọibầutrời.Nhữngsợidâyđiệnthoạigiăngnganggiăngdọcchianóralàmnhiềuphần.

-Chigusa.-Tôigọi,mắtvẫnhướngvềcửasổ.-Saochịtốtvớiemquávậy?Chigusahỏilớntừtrongbếp:-Gì?Emvừanóigì?-Emhỏilàsaochịtốtvớiemquávậy?Cóphảivìemlàđốitượngnghiêncứucủachị?Hay

vìchịcảmthấycólỗikhicứlầnquẩnquanhemđểtìmthôngtinchocuốnsách?-Ốitrờiơi,nóngquá!Mìnhđanglàmgìvậynè?Khóitrắngbốclêntừbếpga.Tôichạyngay

vàobếp.Chigusamởlửaquálớntrongkhilạiđểchảokhông.-Chịđặtchảolênbếpsớmquá.-Tôivộitắtbếpvàbậtquạthút.-Đểemnấucho.Chịra

xemtiviđi.-Tôinóirồigiằnglấycondaobếp,sauđótháicàrốtthànhtừnglátmỏng.Chotớikhicảhaidùngxongbữatốivàcùngnhaurửachén,Chigusamớiđộtngộtnói:-Chịkhôngbiếtcóphảimìnhtốtvớiemhaykhôngnữa.Chỉlàchịmuốngặpem.Giốngnhư

chịđangbịgiamcầmởmộtchốn,giờchịmuốntrốnđiđâuđó.Haitaychịđầynướcrửachén.Lúcđầutôikhôngbiếtchịnóigìnhưngrồitôicũnghiểu.

-Tứclàchịmuốntrốnkhỏinơinào?Chuyềnchotôimộtchiếcđĩaướt,Chigusatrảlời:-Chịmuốntrốnkhỏiquákhứcủamình.Cóthểnóichịđanglợidụngem.Nếuởmộtmình,

chịkhôngbaogiờthoátkhỏiđược,nhưngkhiđicùngem,chịcócảmgiácmìnhcóthể.Thựctìnhlàngaylầnđầugặpem,chịđãcảmthấynhưvậy.Chịnghĩ“Đivớicôgáinày,mìnhcóthểthoátkhỏiquákhứ.

Mìnhcóthểtừbỏtấtcảnhữnggánhnặngđãtheomìnhbấylâunay”.Vàcứmỗilầngặpem,chịlạicàngtinnhưvậy.

-Ừm.-Tôitrảlờihờhững,cốlàmravẻkhôngđểýđếncâuchuyệncủachịvàchútâmlauchénđĩa.Tôihiểurõchịmuốnnóigì,nhưngtôicũngbiếtchịsẽkhôngthểlàmđược.Bởivìtôicũngkhônglàmđược,tôichưabaogiờcóthểthoátkhỏiquákhứcủamình.Chịởbêntôibaolâucũngvôích.NhưngtôiđãquáthíchChigusa,tôithíchgiữchịởbênmìnhđếnnỗikhôngdámnóiđiềuđócùngchị.

-Emcóbiếtchuyệnnàykhông?-Chịhỏilúcđưatôichiếcđĩacuốicùngrồitắtvòinước.Đâykhônghẳnlàmộtcâuhỏi,cóvẻChigusađangnóivớichínhmình.-TấtcảnhữngphụnữởGiađìnhthiênthầnđềutừngpháthaihoặcsẩythai.

Page 160: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôilauxongcáiđĩacuối,úpvàotủvàlấygóicàphêhòatanra.-Thìsao?-Tôihỏi.TôiđãđọcđượcđiềunàytrongsáchvàcáctàiliệucủaChigusa.Nhưngvớitôi,chúngchẳng

cóýnghĩagìnhiều.Cókhácbiệtgìđâugiữaviệccáitổchứcmàtôikhôngcònnhớgìvềnólàmộthộinhữngphụnữhiếmmuộnhaylàmộtnhómtôngiáokỳdị?

-Thìsao...-Chigusanhìnbìnhcàphêtrongtaytôi,chịcườikhẽ.-Ừ,thậtsựchẳngsaocả.-Chịnóirồiđổđầynướcvàoấm,sauđóđặtlênbếp.Tôitrútcàphêvàocốc.ĐâylàcặpcốcđôimàtôivàKishidađãdùng.

CuộcđiềutratiếntriểntươngđốichậmnênKiwakothoátđượckháxa.Dựatheolờikhaicủacô,cảnhsátbắtđầutruytìmtungtíchcủaTomikoNakamura,ngườiđãchoKiwakotrúlạinhàtrong chín ngày. Bà Nakamura vừa là nhân chứng về quá trình trốn tránh pháp luật củaKiwako,đồngthờivừalàtìnhnghivìbaochetộiphạm.NhưngbàNakamurađãquađờiởmộtviệndưỡnglãotạiKawasakivàotháng9năm1987,mộtnămtrướckhiKiwakobịbắt.

SaukhirờinhàNakamura,KiwakolênchiếcxetảibánhàngvềGiađìnhThiênthần,nơicôđãsốnghainămrưỡisauđó.

GiađìnhThiênthầnlàmộtcộngđồngdâncưởthịtrấnIkoma,Nara.GầnnhưkhôngaibiếtvềnơinàychotớikhiKiwakotrốnkhỏiđóvàonăm1987.VàothờiđiểmKiwakobỏtrốnkhỏiđây,nhữngbáocáovềviệclừagạtvàgiamgiữtrẻvịthànhniêncủaGiađìnhxuấthiệnliêntụctrêncáckênhtruyềnthôngđạichúng,nhưngchínhsựbỏtrốncủaKiwakomớilànhântốkhiếncáitên“GiađìnhThiênthần"trởnênnổitiếng.

KhởinguồncủaGiađìnhThiênthầnlàmộtnhàthờcótêngọi"NgôinhàcủanhữngThiênthần",thànhlậpnăm1945bởiMitsuHasegawa,mộtngườiđếntừIkoma.Khiđó,bàMitsu,37tuổi,congáimộtngườinôngdân,đãbấtngờtuyênbố:“Tôi làthiênthầnđượcChúatrờigửiđến". Bàbắt đầu truyềnbánhữngbài giảng trongKinh thánh chonhữngngười sống chungquanh,khẳngđịnhrằngnhữngthiênthầntồntạigiữathếgiớinàylàthựcthểtrunggiangiữaChúatrờivàconngười.Thiênthầncónhiệmvụgiúpđỡnhữngngườigặphoạnnạn,hướnghọđếnconđườngđúngđắn.Mộtnămsauđó,vớicâukhẩuhiệu“Cứugiúpphụnữ”,Mitsuđãdựngnênmột cộngđồngdànhchonhữngphụnữkhôngchốndung thân,mất chồnghoặcconcáitrongchiếntranh.“Chúngtaphảigiúpđỡlẫnnhau,nghĩalàphảitừbỏnhữnggánhnặngbênmình”,Mitsunóivớinhữngngườiủnghộmình,sốlượngthànhviênngàycàngtăng,hầuhếtđếntừtỉnhKansai.Mộtngườitrongsốhọđãquyêntặngmảnhđấtđểxâytrungtâmmới.Sauthờiđiểmhuyhoàngvàogiữanhữngnăm1950,sốlượngnhữngngườitinvàotổchứcnàybắtđầugiảmdần.

Năm1948,bàMitsunhậnnuôimộtđứabégáilàconcủamộtthànhviêntrongtổchức.ĐólàNaomiHasegawa,ngườisaunàyđãtrởthànhlãnhđạocủaGiađìnhThiênthần.

Năm1960,Naomikếthônvớichủmộtdoanhnghiệpsảnxuấtvớ,nhưngchỉmộtnămsau,bàlydịchồngvàtrởvềNgôinhàcủanhữngThiênthần.Năm1962,Mitsuquađời.Mộtnămsauđó,NaomikếthừavịtrícủamẹvàđổitêntổchứcnàythànhGiađìnhThiênthần.KhôngnhưMitsu,NaomikhôngtuyênbốrằngmìnhđượcChúatrờigửiđến.Bàcũngkhôngthuyếtgiáo.Chỉcócâukhẩuhiệu“Cứugiúpphụnữ”vẫnđượcNaomigiữlại.

Page 161: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

TiếpnốihoạtđộngcủaNgôinhàcủanhữngThiên thần,Naomibắtđầu tạo lậpmộtcộngđồngđộclậpcùngvàithànhviênítỏicònlại.Cũngtrongthờigiannày,bàthànhlậpmộttrungtâmtưvấnvàgiảiquyếtmọikhúcmắcdànhchophụnữ.NhữngngườitìmđếnvớiNaomihầuhếtđềugặpcácvấnđềnhưbệnhtật,bạolựcgiađình,sứckhỏegiảmsút.Naominóivớihọrằngđólà“sựbáothùcủanhữngbàothaibịphábỏ”.Nhữngphụnữbịhưthaihoặcđãtừngpháthaituyệtđốitinlờibà.

Từkhoảntiềnquyêngópcủacáctínđồ,NaomiđặtlàmvàtrưngbàynhữngtượngthiênthầnnhỏtrongkhuônviêncủaGiađình.Đólànhữngbứctượngtrắng,nhẵnnhụikhôngcómặtmũi.ChúngcócùngkíchthướcvớiđộiquântượngJizoBodhisattva(độiquâncủatrẻemvànhữngbàmẹsắpsinhcon).Naomicũngsảnxuấtmộtloạinướctinhkhiếtmàbàtagọilà“nướcthánh",đồngthờichobiếtnếudùngnướcnàyđểrửatượngthiênthần,nhữngngườimẹtộilỗisẽđượclinhhồncủanhữngbàothaithathứchomình.

Năm1968,mộtvàingọnđồiởvùnglâncậnbịsanbằngđểphụcvụchodựánpháttriểnkhuđôthịmới,xãhộiNhậtBảnđãcósựthayđổitoàndiệnvànhanhchóng.GiađìnhThiênthầncũngkhôngtránhkhỏisựbiếnđổi.Naomidừngraogiảngvềsựtrảthùcủanhữngbàothaibịphábỏ;bàsửdụngthêmcâukhẩuhiệu: ''Bỏquamộtbênnhữngràngbuộcđểcóđượchạnhphúcđíchthực".Nhữngbứctượngtừngđượcdùngvớimụcđíchanủilinhhồncủanhữngbàothai,bâygiờtrởthànhbiểutượngcủathiênthần,nhữngthựcthểkhôngsânsi.Đồngthời,hànhđộnglauchùicácbứctượngcũngmangmộtýnghĩakhác:gạtbỏnhữnggánhnặngtrongngười.Nhiệmvụquantrọngcủanhữngphụnữsốngtạiđókhôngcònlàcầunguyệnvàlauchùitượngmàlàtrồngrauvàchếbiếnthựcphẩm.

Khicơnbùngnổthựcphẩmcóhạichosứckhỏexảyravàonhữngnăm1970,GiađìnhThiênthầnđãchuyểnsangkinhdoanhrau,gạo,bánhmì,thịt,nướcuống.Họcólượngkháchkháổnđịnh.NaomivàcácthànhviênthuhoạchnhữnggìhọtrồngởGiađình,muanhữnggìhọkhôngthể tựchếbiến thôngquahợpđồng trực tiếpvớinôngdân tạiđịaphương.Họcũngbắtđầutruyềnbávàraobánsảnphẩmbằngcáchbándạohoặcđặthàng.Thôngquanhữngchuyếnxebándạo,họkếthợptruyềnbákhẩuhiệu“Cứugiúpphụnữ”.Vàothờigianđó,nhữngcụmtừnhư“bạolựcgiađình”,“kẻđeobám”hoặc“ngoạitình”vẫnchưađượcbiếtđếnnhiều.Phụnữkhôngbiết làmsaođểđươngđầuvớinhữngchuyệnđó,vàcũngkhôngcónhiềunơichonhữngnạnnhânlẩntrốn.Vìvậy,nhiềungườiđãtìmđếnGiađình.Naomibảovớihọ:“Nếutừbỏhếtmọithứ-giớitính,giađình,tiềnbạcvànhữnggánhnặngkhác,bạnsẽđượcgiảithoátkhỏinhữngbấthạnhcủaloàingười”.

Mặcdùhọluôntuyênbố:“Hãygõ,cửasẽmở”,nhưngtrênthựctế,cánhcủaGiađìnhkhôngmởravớitấtcảmọingười.SaucuộcphỏngvấnvớibanlãnhđạocũaGiađìnhvàđượckiểmtrasứckhỏe,chỉcónhữngphụnữ(thôngquatựthúnhậnhaydựavàokếtquảkiểmtrasứckhỏe)từngbịsảythai,pháthai,vôsinh(bẩmsinhhayvìnhữnglýdokhác)mớiđượcchấpnhận.Tuynhiên,họkhôngcôngbốđiềunày,chỉbanlãnhđạovàmộtvàithànhviêntrungtínđượcbiết.

TạisaoNaomilạibanhànhnhữngtiêuchuẩnnày?Câuhỏivẫnnằmtrongbóngtối.Ngườitađặtragiảthuyết,cólẽNaomixemviệctấtcảnhữngngườitheobàđểucóquákhứđaubuồnnhưnhaulàmộtlợithế;hoặcchínhNaomicũngtừngsảythaihoặcbịvôsinh(phảinhắclại,bàđãlyhônsaukhikếthônchỉđượcvỏnvẹnmộtnăm).VậylàGiađình,nơiKiwakochọnđểẩnnáu

Page 162: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nhưngkhônghaybiếtgìvềnó,hóaralạicónhữngquyđịnhhoàntoànphùhợpvớihoàncảnhcủacô.Quảthậtmỉamai.

KhiKiwakogianhậpGiađìnhvàonhữngnăm1980,ngoàiviệckinhdoanhthựcphẩmtựnhiên,GiađìnhThiênthầncònđượcbiếtđếnnhưmộttrungtâmpháttriểnbảnthân.TrongquátrìnhgianhậpGiađình,Kiwakođượcyêucầukývàomộtbànhợpđồngđồngýchuyểngiaotấtcả tài sảncủamình.Kýhợpđồng làquá trìnhvừamớiđượcbanhànhvàođầunhữngnăm1980,bắtnguồntừviệccónhữngthànhviêncứquaylạiđòitàisản.

Năm1987,Giađìnhnhậnvàomộtnữsinhtuổivịthànhniên.Côgáinàyđãbỏnhàđi,nhưnggiađìnhcôlạituyênbốcongáimìnhbịbắtgiữ.Gianhậpnhómngườimuốnđòilạitiền,họđãlôikéogiớitruyềnthôngvàocuộc.Giađìnhphảnứngbằngcáchnhờđếnluậtsưvàchínhquyềnđịaphương,cuốicùng,họchophépcánhsátđiềutra.CảnhsátậpđếnngaysaukhiKiwakobỏtrốn.Ngoàisựthậtrằngnhữngđứatrẻởtuổiđihọcsốngtạiđâykhôngđượcchođihọctrườngcông,Giađìnhkhôngcóhoạtđộnggìphạmpháp.Rõràng,giớitruyềnthôngđãthổiphồngvấnđề.

SaukhiKiwakobịbắt,cáitênGiađìnhThiênthầntrởlạivớicôngchúngtrêndanhnghĩalànơiKiwakođãtrốntronghơnhainăm.Ngườilãnhđạo,NaomiHasegawa,cùngMarikoSakari,HarueNagatsukavàmộtvàingườikhácbịgọiđếnthẩmvấnvìđãchứachấpKiwakodùbiếtdanhtínhthựccủacô.

NhữngthànhviêncủaGiađìnhThiênthầnhoàntoànkhôngđượcphépxemtivi,radio,báo,tạpchívànhữngkênhthôngtinkhácvềthếgiớibênngoài.Dùvậy,ngườitachorằngtrongthờigianhuấnluyện,Naomiluônâmthầmđiềutravềthânthếcủanhữngthànhviênsắpgianhập.Hơn thế, saukhiKiwakogianhập, những thànhviên rờiGiađìnhhằngngàyđểđi bán thựcphẩmhoặcnhữngthànhviênlàmviệcbánthờigianbênngoàiđãpháthiệnKiwakolàai.Khibịthẩmvấn,chỉcóNaomilàngườiduynhấtthúnhậnrằngmìnhbiếtvềKiwako.NhưngbàmộtmựckhẳngđịnhmìnhchỉbiếtvềKiwakovàvụbắtcócsaukhicôsốngởgiađìnhmộtthờigian.“Kiwakođãtrởthànhthànhviên,tôikhôngthểnémcôấyrangoàivìbấtcứlýdogì”.

TụclệđặtchothànhviênmớinhữngcáitênlấytừKinhthánhbắtđầutừthờiNgôinhàcủanhữngThiênthần,vàNaomi,đứacongáinuôicủangườisánglập,vẫngiữtụclệnày.Naomiluônphủnhậnsựkhácbiệtgiớitính,bàđặtcảtênđànôngchomộtvàithànhviên.KiwakođượcđặttênRuth.CáitênRuthbắtnguồntừKinhCựuước:saukhichồngquađời,Ruthởvớimẹchồng,bàcũngmấtchồngvàcáccontrai.

Naomikhai:“TôikhôngbaogiờđánhđồnggiữahànhđộnghaytínhcáchcủanhữngnhânvậttrongKinhthánhvàcácthànhviênkhiđặttênchohọ.Tôichỉcẩnthậnkhôngbaogiờđặttrùngtên".Cólẽ,khichấpnhậnKiwakodùbiếtrõcôlàai,NaomiđãhyvọngcóđượcđiềugìđótừKiwako.SốtiềnkhổnglồmàKiwakomangđếncũngcóthểlàmộtlýdo.Trongkhiyêucầunhữngthànhviêntừbỏtêntuổivàquákhứ,Naomithựcralạilưutâmđếnnghềnghiệpvàhọcvấncủahọ,từđóbàcóthểsửdụngkhảnăngcủahọvàonhữngviệcliênquanhoặclợidụnghọvàomộtngàynàođó.NaomitinchắcKiwakosẽkhôngthểrờikhỏiGiađìnhmàkhôngbịbắt.

NaomiHasegawa,ngườiduynhấtthúnhậnđãbaochetộiphạm,bịtuyênbốcótội.Mứcándànhchobàlàtámthángtùgiamvàhainămtùtreo.

Marinabảotôi:

Page 163: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Mẹhỏichịcóvềnhànghỉđôngkhôngkìa.Đầudâybênkiarấtyênắng.Chắchẳnconbéđangởtrongphòngriêng.-Chắckhôngđâu.Tôivừađápvừaxoabụng,khiđangnằmdướibànkotatsu,khănphủcheđếncổ.Cáithaiđã

được16tuần,nhưngnếutôimặcáorộng,nóvẫnchưalộ.Dùsaocũngkhôngcáchnàochegiấumãiđược.Tôikhôngthểvềnhàlúcnày.

-Saolâurồichịkhôngvề?Emsẽnấumóncanhmừngnămmớichochị.Bốmẹsẽchotiềnnữađấy.

-Đượcthôi,vậynóibốmẹchuyểnchochịđi.-Tôicười.Marinacũngcười,nhưngsauđógiọngconbétrởnênnghiêmtúc.

-Bốmẹkhôngcócáchgìthayđổiđâu,cólẽchịphảichấpnhậnbốmẹnhưvậythôi.-Chịbiết.Chịluônbiếtmà.-Dạ,emcũngnghĩlàchịhiểu.-Conbécườibuồn,sauđónóithêm:-Nhàchẳngxalắm,lúc

nàothíchchịcứghévềnhé!-Rồinócúpmáy.Tôilầmbẩmrồibậtdậy,nhìncuốnsổtiếtkiệmđangđặttrênbàn.Lầnnàokiểmtra,consố

tàikhoảnvẫnynhưcũ.Tớituầnthaithứtámtôivẫnổn,nhưngsuốttuầnthứchín,tôirấtnhạycảmvớimùivịnên

đànhbỏviệcởquánrượu.Chigusatìmgiúptôicôngviệchiệuđínhgiấytờởmộttrườngdạyvănthư,nơitổchứccáckhóahọcdànhchosinhviênlớntuổi.Tôibắtđầulàmviệctừthángtrước,nhưngchỉkiếmđược100ngànyên/tháng.Mặcdùýthứcđượcrằngmìnhphảinghiêmtúclàmviệc,nhưngkểtừkỳnghỉđông,tôihiếmkhirakhỏinhà.Gầnnhưsuốtcảngày,tôinằmườndướibànkotatsucũmàChigusamangđếncho.

Nằmtrongcănphòngyênắng,tôinhớlạilúcmìnhcònhọccấphai.Thờigianđó,rõràngkhôngbạnhọcnàoxalánhtôi,thậmchímộtvàiđứacònbắtchuyệnvàtôicũngkhôngphảiăntrưamộtmình.Nhưngtôivẫnthấyxungquanhmìnhquávắnglặng.Bầukhôngkhíkhôngkhácgìsovớilúctôihọctiểuhọc.

Nhữngnămcấphai,việcmẹthườngxuyênvắngnhàđãtrởnênbìnhthường.Mẹghévềnhàsaugiờlàmnhưnglạiđingay,cólẽđigặpbạn.Bàhiếmkhivềtrướcnửađêm.Nhữnglúcđó,bàđểlạitrênbàntờ1.000yên.Đólàsốtiềnmẹdùngđềmuamộthaimónlàmsẵnnhưthóiquensuốtnhiềunămnay.Đihọcvề,tôivogạonấucơmvàhaichịemăntốivớinhau.Khoảng8-9giờtối,bốxuấthiện,ôngănphầncơmhaichịemđểlại,rồingồilặnglẽtạibàn,uốngrượumộtmình.

Mộtlầntôithửthanphiềnvớibốmẹ.LúcđótôiđãlàthànhviêncủagiađìnhAkiyama,vìvậytôiđượcphépthanphiền.Hoặcítnhấtlàtôinghĩvậy.

Tôibảobốmẹrằngmìnhđãchán làmviệcnhà,nấuăn,giặtgiũvàủiquầnáo,rằngvớinhữngcôngviệcbậnrộnnhưthế,tôikhôngcònthờigianđichơivớibạnbèvàthậmchíkhôngthểhoàntấtbàitậpvềnhà.Tôicònnóithêmởnhữnggiađìnhkháccácbàmẹphảilàmviệcnày.“Giađìnhkhácthìmặckệhọ.Conbiếtgìvềhọ?Conđangnóivềgiađìnhnào?”Bốquát

Page 164: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

tháo,cònmẹthìthanvãn“Tôichếtdíởcáinhànày”.Phảnứnggaygắtcủabốmẹkhiếntôikhôngcòncáchnàokháclàtiếptụccôngviệchằngngày.Đồngthời,tôicũngbiếtrằngsựkiệnbắtcócvẫnchưathôiámảnhgiađìnhmình.

Trongthờigiannày,tôihayđếnthưviện.TôidẫnMarinađicùngsaugiờhọc,hoặcđimộtmìnhvàocácngàyChủnhậthoặcngàylễ,tìmkiếmsáchbáoviếtvềvụbắtcóc.Nếukhôngthểtừbỏquákhứ,tôiquyếtđịnhtìmhiểuvềnó.

Nămhọclớp8,từnhữngbàiviếttrênsáchbáo,lầnđầutiêntôibiếtbốmẹmìnhlàngườithếnào.Lầnđầutiêntrongđời,tôithựcsựhiểuhọ.Mẹluônvắngnhàcònbốlúcnàocũngngồilầmlìuốngrượumỗitối;độtnhiêntôihiểutạisaobốmẹlạitrởnênnhưvậy.

Lúcđó,tôithấyhọcũngngốcnhưngườiđànbàđãbắtcócmình.Lẽrabốkhôngnêncócon,vàmẹcũngvậy.Khôngchỉbố,màngaycảmẹcũngcónhântình.Giánhưtôikhôngbịbắtcóc,giađìnhnàyvẫnvậythôi:mẹbiếnmấtmỗiđêm,bốngồiđóuốngrượu,khôngbuồnđểýmẹđiđâu.Bốnngườichúngtôikhôngbaogiờcó thể làmột“giađình”nhưnhữnggiađìnhkhác.Nhậnrađiềunày,tôithấycuộcsốngdễchịuhơn.Tôinhậnrasựhỗnloạntrongnhàmình,sựthờơcủabốvàviệcmẹvắngnhàmỗitốikhôngphảilàlỗicủatôi.Khôngphảivìtôiđãquayvề.

Rồitôichợtpháthiệnra,ngườiduynhấtcóthểgiúpmìnhthoátkhỏicuộcsốngnàychínhlàmìnhchứkhôngphảiaikhác.Nếutôicóthểtrốnkhỏicuộcsốngngộtngạtnàythìtôiphảitựmìnhlàmviệcđó.

NămMarinavàotrunghọc,chúngtôichuyểnnhàđếnTachikawa.CănhộlầnnàymớivàgọngànghơncăncũởKawasakimộtchút.Mẹtôidầnquenvớicuộcsốngmới.Bàkhôngcònrangoàimỗiđêm.Dùthứcănvẫnlàđồnấusẵnmuaởsiêuthị,nhưngmẹđãủiđồngphụcchohaichịem(dùrấtvụngvề)vàcònchuẩnbịhộpcơmtrưavớiđầythứcănđônglạnh.Nhưnglầnnàyđếnlượttôihayrakhỏinhà.Hằngngày,tôilàmviệcbánthờigianởtiệmkaraokeđến8giờtốirồiđếnmộtnhàhànggiađìnhhoặctiệmcàphêngồiđọctruyệntranhvàhọcbàiluyệnthiđạihọc.Mãiđếnnửađêmtôimớivềnhàvàthấymẹđangchờcửa.Khóchịuvìbỗngnhiênmẹcưxửnhưmộtbàmẹbìnhthường,tôilờđimọilờimẹnóirồiđithẳngvàophòngngủ.

Saukhiđậuđạihọcvàthuyếtphụcđượcbốmẹchophépchuyểnrangoàiở,tôithấydễchịuvôcùng.Vậylàrốtcuộc,tôiđãrờikhỏinhàbằngchínhkhảnăngcủamìnhnhưtôihằngmongmuốn.Saumườinămkểtừlúctrởvề,cuốicùngtôicũngcắtđứtsợidâyliênkếtgiữamìnhvớivụbắtcóc;vàsựhữnghờcủabốmẹkhôngcòngiàyvòtôithêmnữa...

Bụngtôibỗngđaunhói,cảmgiácnhưcómộtcơncothắtsâubêntrong.“Nóđangđạp!”,tôihéttoánglêndùlúcnàychỉcómộtmình.

Ngườiduynhấtcóthểgiúpmìnhtrốnthoátchínhlàmình-ýniệmnàybấtchợtquaytrởlại.

Tôilụctìmđiệnthoại.Khinhìnthấynónằmtrênbàn,tôivơlấyvàbấmsốgọiChigusa.Emsẽđivớichịvềnơimàchịđãđềnghị.TôisẽnóivớiChigusanhưvậy.Tôisẽchitiềncho

chuyếnđinày,dùcóthểnhữngkýứctìmvềvớitôilànhữngkýứctồitệ.Cóthểtôisẽmấttiềnchỉđểnhớlạinhữngđiềumìnhkhôngnênnhớ.Nhưngvẫncònmộtkhảnăngkhác,đólàtôicó

Page 165: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

thểsốngtiếpcuộcđờimình.Rốtcuộcrồimìnhcũngcóđượcmộtkếhoạchcụthểchotươnglai,tôitựnhủ,lòngkhấpkhởihyvọngkhinghetiếngchuôngđổbêntai.

Nỗilolắnglàmtôithấybuồnnôn.Cảmgiáclúcnàytệnhưnhữngcơnnghén.Tôisẽnóivớibốmẹvềđứabé,nhưnglạigiấumìnhtrongchiếcáorộng,thậmchícònsoigươngđểchắccáithaikhôngquálộra.Lúcrakhỏinhà,tôisuýtquênmấtmìnhđịnhvềnhàbốmẹđểlàmgì.

Hômnaylàngàythứhaicủanămmới,tàuđiệngầnnhưtrốngkhông.NhữngvịkháchduynhấttrênchuyếnxebuýttừgaTachikawalúcnàychỉcótôivàhaicôgáimặcbộkimonocầukỳ.

BốmẹmớichuyểnđếncănhộởTachikawanàyđượchainăm;suốtthờigianđó,tôihiếmkhivềnhà,vìthếcănhộgầnnhưxalạvớitôi.Khôngcóthangmáy,tôiphảileobộđếnlầuba.Khinhấnchuôngcửa,tôithấynămngóntaymìnhrunrẩy.Suychocùng,tôivẫnlàmộtcôgáiyếuđuối.Tôiluônxembốmẹlànhữngkẻngốcnghếch,nhưnggiờtôilạiđứngđây,hồihộpđếnkhôngthởnổivìsợhọsẽnổiđiênvớimình.

Marinaramởcửa.Ngàyđầunămmớinhưngconbévẫnmặcchiếcáocũmànóthườngmặc.

Marinacườitươi,rồilalớn:“ChịErinavề!”.Ngaylúcbướcvào,mùiẩmmốcngộtngạtậpvàomũitôi.Nhữngthùngcác-tôngvàtạpchí

cũ xếp chồng trên lối vào dọc theo hành lang. Chúng làm tôi nhớ lại căn hộ ở Hachioji,Kawasakivàtấtcảnhữngnơichúngtôiđãsốngchođếnbâygiờ.Nhữngcănhộnhỏnhoichấtđầyđồđạc,bụibẩn,tiếngồn.TôitheoMarinađidọchànhlang,trànngậpnỗinhớvềnhữngngàythángcũ,nhưnglànhữngcảmgiáckhổđaucayđắngchứkhôngphảinhữngkýứcngọtngào.

Bốđangduỗingườitrênsànxemtivivớilybiađặttrướcmặt.Mẹđanglàmgìđótrongbếp.Bốchỉnhướngmắtnhìn:-Chàocon.-Conđãvềrồi.Phảigọiđiệntrướcmớiphảichứ.-Mẹxuấthiệntừnhàbếp,nhìntôitừtrên

xuốngdưới.Tôigiậtmình.Tôivẫnsợmẹbiếtvềcáithaidùđólàlýdotôivềđây.Giánhưmẹhỏi“Conđangcóthaià?”thìtốtbiếtbao,nhưngmẹquayvàobếpvànói:

-Conđóikhông?Cócơmvàcàriđấy.Sựthảnnhiêncủabàlàmtôikhóchịu.Marinađứngimlặngbêncạnhgiờmớithúckhuỷutaychị.Tôiquaylạithấynóđangcười

rồithìthầm:“Emnấu,chịđừnglo”.Mẹtôinấuăntệđếnnỗimóncàricũngkhómànuốttrôi.Chỉcầnchothịt,raucủvàonướchầmcùngxốtcàriđónggói,thếmàmóncàricủamẹluônlỏngbỏng,hoặccàrốtvàkhoaitâyvẫnsốngnhăn.

Cănbếpchấtđốngnhữngtúini-lôngcủacửahàngtiệnlợi,chairượu,vỏbia;mộtbịchkhoaitâylớnvàmộtcáichảomớivẫncònđựngtrongtúi.Vừalúc,bốhỏitôivớigiọngkhôngmấyquantâm,mắtôngvẫndánvàochiếctivibậtầmĩ:

-Conhọcsaorồi?

Page 166: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôihítmộthơithậtsâu,rồithốt:-Thựcra,conđangmangthai.Đượcnămthángrồi.Consẽsinhđứabé.Mộtsựimlặngđộtngộtbaotrùm.Tivivẫnmởlớn,phòngvẫnbàybừa,nhưngtôicảmnhận

đượcbốmẹvàMarinađangkhựnglại.-Thếnênconvềmượníttiền.Conhứasẽtrảlại,bốmẹcóthểchoconmượnmộtítkhông?

Baonhiêucũngđược.Khôngainóilờinào.Cảbađềunhìntôinhưthểđangnhìnmộtthứrấtghêsợ.Tôiđếnbên

ghếsofa,gạtquamộtbênnhữngtờbáo,vớ,khăntắm,tạpchírồingồixuống.Cănphòngtuyồnãnhưnglạiquáimắng.Bốmẹvàemvẫnnhìntôichằmchằm,bốirốivàsữngsờ.Cáingàytưởngchừngnhưđãnhạtnhòatrongkýứcbỗngnhiênquaytrởlạivớitôi,rõràngvàvôcùngsốngđộng.Ngàyđầutiêntôigặphọ.Hômđó,mẹcũngnhìntôinhưbàđangnhìntôibâygiờ,đólàcáinhìnghêtởmvềđứatrẻlạvừatèdầmlênthảm.Tôiluônđơnđộc.Cuốicùngtôicũnghiểu.Tôithựcsựluônđơnđộc.Chưabaogiờtôithôiđơnđộc.Tôimuốnphátansựimlặngđangbaotrùmcănphòngvànhữngtiếngồnãvônghĩađicùngnó.Tôimuốnxénátmọithứ.Tôiđểmặccảmxúccủamìnhtuônchảy.

-Bốmẹcómuốnbiếtbốđứabélàaikhông?Bốà,anhấycũnggiốngnhưbốvậy,mộtngườikhôngbaogiờcóthểtrởthànhbốcủaconmình.Nhưngdùsaoconcũngsẽsinhnó.Consẽtựnuôinólớn,nhưvậy,consẽkhôngphảibắtcócconcủaanhấy.Haimẹconsẽsốngcùngnhau.Từbâygiờ,conkhôngcònmộtmìnhnữa.Conđãcócon.

Tôibụmmiệnglại.Nếukhông,tôichắcmìnhsẽhétlênmất.Tạisao?Tạisao?Tạisao?Tạisaolạilàcon?Hãynóichoconbiết,tạisaolạilàcon?Tôicắn

lưỡi,cốngăntiếngthétđangcuồncuộntrongcổhọngmình.Cótiếngxoảngvanglêntrongbếp.Tiếptheolàtiếnggào.Tôinhìnthấymẹchạyàođến,

mộttaycầmvá,mộttaycầmmiếngnhấcnồi.Mùicàriđọngtrênválantỏatrongkhôngkhíngộtngạt.

Bàquẳngcáiváxuốngsànvànémmiếngnhấcnồivàongườitôi,rồigàolênthảmthiết,laođếnđấmthùmthụpvàotôi.Bàđánhvàođầugối,vàomặt,vàocánhtay,vàokhắpngườitôi,trừbụng.

“Tạisao?Conlàmvậyđểlàmgì?Saoconlàmnhưvậy?Tạisao?Conmuốnmẹđaulòng,đúngkhông?”Nướcmắtnướcmũithinhauchảyxuốngkhuônmặtnhănnhúmcủabànhưthểcógìđóbêntrongbàvừavỡvụn.Bàđánhtôithậtmạnh,vừađánhvừakêukhócnghẹnngào.“Tạisao,tạisaoconđốixửvớimẹnhưvậy?Saoconkhôngbìnhthườngnhưnhữngđứaconkhác?”Tiếng lakhóc imbặt.Mẹđổsụpngườixuốngsàn,nứcnở.Bốngồiđó,nétmặtbànghoàngcủaôngnhìntôivôhồn.Marinavẫnđứngcúimặtxuốngsàn.

Khôngcóquyềnyêuhayghét.Dùsaobàấycũnglàmẹchị.NhữnglờiChigusatừngnóituônxuốngnhưmưarơigiữasựimlặngmàtôivừapháhủyvà

sựnáoloạncủacănphònglúcnày.Vậyđâylàđiềuchịmuốnnói,tôinghĩ,cảmthấybìnhthảnvàdửngdưngkhinhìnngườimẹ

đangthankhóc,ngườibốngồibấtđộngvàđứaemgáiđangđứngcúimặt.Ralàvậy.Tôiđã

Page 167: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

hiểu.Tạisaolạilàtôi?Tôikhôngphảilàngườiduynhấtmangnhữngcâuhỏinàytheomìnhsuốtchừngấynăm.Nhữngnămqua,tôiđãluôntựhỏitạisaomìnhlạilàđứatrẻbịbắtcóc.Tạisaotôisinhratronggiađìnhnày?Nhưngkhôngphảichỉcótôi.Tạisaolạilàđứatrẻđó?Tạisaođứatrẻđólạibướcvàocuộcđờimình?Đóchínhlàđiềubố,mẹvàemgáiđãkhôngngừngtựhỏichínhhọ.Tạisaomìnhlàbốđứabéđó?Tạisaomìnhlàmẹđứabéđó?Tạisaomìnhluônquaylưngvớiđứacongáivừatrởvềnhà?Tạisaonóluôncưxửnhưvậy?Tạisaomìnhluôntrốntránh?Tạisaomìnhđộtnhiêncómộtchịgái?Mộtngườibốkhôngbaogiờlàmộtôngbố,mộtngườimẹkhôngbaogiờhànhđộngnhưmộtbàmẹ,mộtđứaemgáiluôncưxửkháchsáo,vàtôi,mộtđứaconluôncốxùlônglênbảovệmìnhbằngcáchghétbỏtấtcảbọnhọ.“Lẽramọichuyệnsẽkhôngnhưthếnày”.Tấtcảchúngtôiđềumắckẹtởquákhứ,khôngthểthoátkhỏinó.Đókhôngphảilàvấnđềyêuhayghét;bâygiờtôiđãnhậnrachúngtôiquảthậtlàmộtgiađìnhtuyệtvọng.

“Conxinlỗi”,tôinghegiọngmìnhcấtlênkhànđặc.“Conxinlỗi.Nhưngconmuốnsinhđứabénày”.Lưỡitôiđaunhóiởchỗtôivừacắnchặt.Tôinhìncáiváđangnằmlănlóc.Càriđãdâyrasàn.

TừgaToriimae,chúngtôilêntàuđiệnIkoma,rồiđóntaxiởbếncuối.ChúngtôicóthểtiếtkiệmđượcmộttiếngnếubayđếnItami,nhưngChigusacứluônbảonhưvậyquánguyhiểmchobàbầu,vậylàchúngtôiđitàucaotốcđếntậnKyoto.Tôinhìnđồnghồ.Bâygiờlà3giờchiều.Nếuđinhanh,haichịemcóthểđếnđảoShodotrướcbuổitối,nhưngChigusakhôngnghetôi,vậycũngcótốtchobàbầuđâu.CólẽcảhaisẽnghỉđêmởKyotohoặcNara,tôinghĩngợi,rồinhìncảnhvậtlướtquabênngoàicửataxi.

LúchaichịemgặpnhauởgaTokyo,Chigusaháohứcdòtìmthôngtintrênmấycuốnsáchhướngdẫndulịchvàliếnthoắngkhôngngớt.Mớiphúttrướcchịcòngợiýchúngtôisẽăngìởđâu,sauđólạinhặngxịlênnhưmộtđứatrẻnítrằngmìnhrấtkhátnước.ĐếnlúcđổitàuởKyoto,chịtíutíttrầmtrồnhưmộtkháchdulịch“Ôicáitàubéxíuđángyêuquá!”và“NhữngngườiởđâyđềunóitiếngKansai!”.Nhưngkhilêntaxi,chịchỉngồiyênlặngvàcắnmóngtay.

Sợrằngsựyênlặngkhóthởsẽlàmmìnhnảnchíkhôngmuốnđinữa,tôihỏiChigusađểchắcchắnthêmlầnnữa:

-ChịChigusa,chịmớiquaylạiGiađìnhThiênthần,đúngkhông?-Ừ,khiviếtcuốnsáchnày,chịquaylạiđóđểtìmhiểuthêmthôngtin.Nhưnghọkhôngcho

chịvào.Chỉlàtinđồn,nhưnghìnhnhưbàSarahvàSakuvẫncònởđó.Cólẽhọkhôngbiếtđiđâu.

Chigusamớiquaylạinơiđó,nhưngkhônghiểusaochịvẫnhồihộp.CóthểGiađìnhThiênthầncóýnghĩakhácvớimỗingười;tôiđãquênbẵngvềnó,cònChigusavẫncònlưugiữnhữngkýứcsâuđậmvềthờithơấumàchịtrảiquanơiđây.TôikhôngbiếtSarahvàSakulàai.

Tôihỏingayđiềumàmìnhmuốnbiếttừlâulắmrồi:-NhữngngườiởGiađìnhnghĩgìvềKiwakovậychị?Cònngườiđứngđầubịcholàcótội,

đúngkhông,dùđóchỉlàántreo?-Tấtnhiênngườinàybịtruyềnthôngđánhrấtdữ,nhưngvìnhữnggìbàtanóiởphiêntòa

“Tôikhôngthểquaylưngvớinhữngngườiđếnnhờmìnhgiúpđỡ”,phụnữkhắpcảnướcồạt

Page 168: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

gửithưtớiGiađìnhmuốnxingianhập.Sauphiêntòa,nhữngngườiđitheoThiênthầncònnhiềuhơntrước.Cólẽbàtađãcóýđồnàytừtrướcrồi,ngaykhinhậnKiwakovào.

Nghetừ“GiađìnhThiênthần”trongcâuchuyệncủachúngtôi,ngườitàixếtaxibắtđầukínđáoquansáthaichịemquakínhchiếuhậu.Tôinghĩôngtasẽhỏigìđó,nhưngôngkhôngnóigì.

-Emnóirồi,emkhôngvàođâu.Mìnhchỉláixequanhđóthôi.-Chịbiết.TheolờiChigusa,GiađìnhThiênthầnbâygiờbánthứcănhữucơvàmởlớptậpyogavàlớp

thểdụcnhịpđiệuchophụnữ.Cácthànhviênkhôngcònbịbắtbuộcphảigiaonộptoànbộtàisản.Giađìnhtrởthànhmộttrungtâmnơithànhviênchỉphảitrảphíđặtcọckhigianhập.Nhữngthuyếtgiáovềsựtrảthùcủacácbàothaibịbỏrơicũngnhưchươngtrìnhtựpháttriểnbâygiờđãbịcấm.“Sựthayđổithầnkỳ”-đólàkhẩuhiệucủahọbâygiờ,Chigusanói.Khibịcấmthuyếtgiảngvềvấnđềpháthai,họchuyểnsangbánthựcphẩm;khichínhquyềntrừngtrịthẳngtaynhữngnhómtôngiáocựcđoanvàonhữngnăm1990,họlạitránhnévấnđềtôngiáo.Nóichung,họkhéoléothayđổiphươngchâmhoạtđộngsaochophùhợpxuhướngđươngthời.Câukhẩuhiệucủahọnghecóvẻmờichào,nhưngnócũngchỉlàmộtcáivỏrỗngtuếch.Chigusadùngtừ“cáivỏrỗngtuếch”làmtôinhớlạinhữnglờikhaicủaKiwakomàmìnhđãđọcđượctrênbáo:hìnhnhưmẹđãgọibàấynhưvậy.

Chigusanhoàingườinhìnracửasổ.Tôinhìntheochị.Mộtbứctườngtrắngđộtngộthiệnratrênconđườngnúi.Trôngnócũkỹvàbạcmàuvìmưanắng.Cómộttòanhàhìnhchữnhậtởbêntronghàngrào,buồntẻvàxámxịtmộtmàunhưbệnhviện.Ngườitàixếrẽtráirồidừnglạitrướccánhcổngcónhữnglướisắt.

-Tôisẽđợihaicôchứ?Chigusavàtôinhìnnhau.Tôinói:-Khôngcầnđâu.Cảmơnông.Chigusatrảtiềntaxi,còntôixuốngxebướcvềphíacổng.Mỗibướcđi,tôithấytimmình

đậpmạnhhơn.Phíasaubứctườnglàmộtbãicỏđượcchămsóckỹvàmộttòanhàvuôngvắn,trơntru,chắcchắn.Bầutrờitrongvắtphảnchiếuquanhữngôcửasổbằngkính.Dùkhôngthấyaiởquanh,tôivẫncảmnhậncóngườiđangnhìnmình.Tôidừnglạicáchcổngvàimét.

“Cóthấyquenkhông?”,Chigusahỏivọngtừsau.Khôngquayngườilại,tôiquansátnhữnggìhiệnratrướcmắt.Dùđứngbênngoàitòanhà,tôivẫnhìnhdungđượckhungcảnhnếumìnhnhìntừmộttrongnhữngôcửasổđó:nhữngcànhcâytrơtrụikhẳngkhiuvươnvềphíabầutrờixanhthẳm,bãicỏxanhmơnmởn,bứctượngtrắng,dãynúimờxa,vàbóngnhữngngôinhàởbêndưới...

“Emkhôngnhớgìcả”,tôithìthầm.Tuynóivậynhưngtôivẫnnghenaonaomộtcảmgiácthânthuộcđãtừlâu.Cănphònglátđárộngcóbồntắmmờhơinước,tiếngbướcchânvangvọng,tiếngcườirúcríchdướichăn,tiếngđĩanhựavachạm.Nhưngchúngchỉlànhữnghìnhảnhvụtqua.Rốtcuộc,tôivẫnkhôngthểnhớmìnhđãnghĩgìkhicònởGiađình,hoặctạisaomìnhkhóc,tạisaomìnhcười.Tôivẫnkhôngthểnhớvềnhữngngàythángđó.Cũngnhưtôi

Page 169: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khôngthểnhớkhuônmặtmìnhnếukhôngsoigương.-Suốtthờigianchịnghiêncứuvàviếtsách,chịluôntựhỏivìsaoThiênthầnlạichoKiwako

ởlại.Tạisaobàtalạichấpnhậnngườiphụnữđángnghiđó,cảđứabékhôngrõlailịch?TấtcảmọingườiđềuchorằngvìKiwakocónhiềutiền,hoặcvìtốtnghiệpđạihọcvàtừnglàmchomộtcôngtylớn.

Nhưngchịkhôngnghĩđólàtấtcảnguyêndo.-Ýchịlàsao?-Chỉlàphỏngđoáncủachịthôinhé...VàothờiđiểmKiwakogianhập,Giađìnhđangcósự

biếnđổi,họmuốnkhuếchtrươnghoạtđộngchứkhôngchỉđơnthuầnlàmộttổchứctôngiáo.Kinhdoanhthựcphẩmtựnhiênvẫnchưađủ;họmuốncónhiềutiềnhơn,xâydựngmộttổchứcchặtchẽhơn,vàcólẽhọcònmuốndanhtiếngnữa.Vìvậy,họhướngtớiviệcmởrộnghoạtđộng.Nóicáchkhác,đólàthờiđiểmmàGiađìnhtrảiquamộtsựchuyểnđổilớn.

-Theonhưsuyluậncủachị,họchấpnhậnKiwakovìthờiđiểmđóhọmuốnkếtnạpthêmnhiềuthànhviênmới,bấtkểngườiđólàai?

-Khôngphải.ChịchorằnghọkhôngmuốnKiwako,màhọmuốnem.-Saocơ?-Theonhưtìmhiểucủachị,từđầunhữngnăm1980,Giađìnhmớibắtđầuchấpnhậntrẻ

em.Chịlàmộttrongsốnhữngđứatrẻđầutiên.Thờiđiểmđó,họchucấptiềnchonhữngphụnữmangthaivàcácbàmẹđơnthânđanggặpkhókhăntrongviệcnuôidạyconmộtmình.Đâylàphầnphụthêmtrongdịchvụtưvấncủahọ.Thayvìquảngcáorầmrộ,họrỉtaicácbànộitrợvềtổchứcthôngquahìnhthứckinhdoanhraucủvàthựcphẩmbằngxetải.Nhờđó,nhữngphụnữmangthaikhôngnơinươngtựahoặcnhữngbàmẹkhôngthểchucấpchoconbắtđầutìmđếnGiađình.Nhữngngườinàyđượcgiúpđỡtiềnviệnphí,đượcnhậnvàoGiađình,hơnnữacònđượccấpphíkhámbệnhchocon.Nhưnghọgặpmộtrắcrối.ĐólàtừthờicònNgôinhàcủanhữngThiênthần,toànbộthànhviênởđâyđềulànữ.Vìvậy,rõrànghọkhôngmuốnchứachấpcácbétrai.NhữngngườiphụnữđicùngcontraihoặcsinhcontraithìkhôngđượcphépởlạiGiađìnhmàchỉđiđivềvề.Cólẽemkhôngnhớđâu,nhưngmấyđứacontraivẫnđếnTrườnghọc cùngbọnmìnhkhôngphải là thành viênnội trú trongGia đình. Tất cả nhữngngườisốngởđóđềulànữ.

Tôinhìnbãicỏđượcchămchútgọngàngđangsánglêndướiánhmặttrời.Tôichỉhiểumộtphầnnhữnggìchịnói.Chẳngphảitrênbãicỏnàythườngcónhữngbứctượngtrẻconbằngthạchcaotrắng?Hìnhnhưchúngkhôngcònởđâynữa.Khôngbiếthọđãmangchúngđiđâurồinhỉ,tôitựhỏi.

-Chịchỉnghethôngtintừmẹchịvànhữngngườiđượcphỏngvấn,nêncuốicùngchịquyếtđịnhtậptrungtìmhiểumộtngười.ĐólàmộtphụnữđượcGiađìnhtrảchomộtnửaviệnphíkhisinhcon.ChịấykhôngtiếtlộlýdogianhậpGiađình,nhưngđãcungcấpchochịrấtnhiềuthôngtin.Vìkhôngthểsinhconởbấtcứnơinàokhác,chịấyđãchọntrungtâmytếcủaGiađình.Vàothángcuốicủathaikỳ,họđềnghịchịấykýbảnhợpđồng,trongđócóconsốtổngchiphísinhnở,chiphíGiađìnhtrảhộ,vàmộtđiềukhoảnbảorằngchịtakhôngcónghĩavụphảihoàntrảchiphí.Tuynhiên,cuốibảnhợpđồngcòncómộtdòngchữrấtnhỏ.

Page 170: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chigusahướngánhmắtxaxămvàocánhcổng,chịkểchuyệnmộtcáchchậmrãi,cólẽđangchìmđắmtrongnhữngsuynghĩriêng.Tôitựhỏikhôngbiếtchịđangnhìngìởbênkiacánhcổng.

-Dòngchữnhỏđólà“TôigiaophóviệcgiáodụccontôichoGiađìnhThiênthần”.Khichịấyhỏicâunàynghĩalàgì,họđưaralờigiảithíchkháhợplý.CónhữngbàmẹđãgửiconcáiđếncáctrườngmẫugiáohoặctrườngtiểuhọcởbênngoàivàyêucầuGiađìnhtrảhọcphí,vìvậyđiềukhoảnnàynhằmngănchặnhànhđộngđó.TấtcảtrẻemởGiađìnhđềuhọcvàchơicùngnhau;họmuốnchịấymangconđếnđâyvàilầnmộttuầnđềnóhiểuvềtầmquantrọngcủacuộcsốngcộngđồng.NhữngphụnữchuẩnbịsinhconnhưngkhôngcótiềnvàkhôngcónơinàođểđingoàiGiađìnhđềutin lờigiải thíchnày.Tấtcảhọđềukývàobảnhợpđồng.Nhưngemcóbiếtđiềukhoảnđóthậtsựnghĩalàgìkhông?

Tôilắcđầu.-HọmuốnđàotạobọntrẻthànhnhữngthànhviênthuầnchủngcủaGiađình.Nhữngphụ

nữchưatừngpháthaihoặcvẫncòncó thểmangthaikhôngđượcchấpnhận là thànhviênchínhthức.Nhưngchỉcầnnhữngngườiđócóconcái,họvẫnđượcphépluitớiGiađình.BởivìGiađìnhcầnnhữngđứatrẻđó.Khicácbàmẹlàmviệc,bọntrẻđượcgiữởTrườnghọc.Tớikhibọn trẻ lớnhơn, họ sẽdần chia cáchhaimẹ con và giữ chúng lạiGia đình thôngquamộtchươngtrìnhmàhọgọilà“Trạihuấnluyện”.Tạiđây,họsẽgieovàođầubọntrẻkháiniệmrằngtrênđờinàykhôngcósựphânbiệtgiữa“đànông”và“đànbà”.Cứtừngchútmộtnhưvậy,dầndầnhọsẽđàotạongàycàngnhiềunhữngđứatrẻtiếpthuhoàntoànlýtưởngcủaGiađình.Đâylàmộtkếhoạchdàihạnvàbấtthường.Trongthờigianđó,Thiênthầnrấtquantâmđếnnhữngđứatrẻnày.Tuổicàngbécàngđượcưutiên.

-Vậybàtamuốnemvìlúcđóemvẫncònnhỏ?-Ừ.Chịnghĩvậy.DùsaobàtacũngbiếtKiwakosẽkhôngbaogiờdámbỏtrốn.Vậynên,khi

emđếnđócùngKiwako,emhoàntoànphùhợpvớikếhoạchcủabàta.Emsẽlớnlênởđâyvàtrởthànhmộtngườitrưởngthànhhoàntoànkhônghaybiếtgìvềthếgiớibênngoài.EmsẽlàmộtsảnphẩmhoànchỉnhcủaThiênthần.

-Ồ,tiếcnhỉ.Nếuvẫncònởđó,biếtđâuemđượcthừakếngôivịThiênthần.NhữnglờicủaChigusađángsợđếnnỗicáchduynhấttôicóthểtiếpnhậnnólàbiếnnó

thànhmộtcâunóiđùa.NhưngChigusakhôngcười.Chịvẫnđangchămchúquansáttòanhàvàđápkhẽ:

-Đúngvậy.Chínhxáclàvậy.-NhưngnếunhữngđứatrẻđóbâygiờvẫnởlạiGiađình,cóphảichúngđãđingượcvớiquy

tắcthànhviênphảilàngườitừngpháthaihoặcvôsinh?-Ừ,nhưngemnghĩxem,nhữngđứatrẻnàycócònlàphụnữđíchthựcđâu.Chúngđâubiếtgìvềđànông.Chúngdậythì,trưởngthành,nhưngvẫnlànhữngcôgáiđồngtrinh.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi khi nghe những lời Chigusa nói. Tôi chợt nhớChigusacũngtừngbảochịvẫncòntrinh.Tôibốirốiquaymặtnhìnnhữngthanhsắttrêncổng.

-Khôngbiếtởđâycòncócôgáinàolớnlênnhưvậykhông?Chịnghĩnơinàycònaiđược

Page 171: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

nuôilớntheokếhoạchcủaThiênthầnkhông?-Chịkhôngbiết.Nếunhữngsuyluậncủachịlàđúng,kếhoạchdàihạncủabàtađãthấtbại

ngaylậptức.Ngaykhibàtanhennhómnó,nhữngôngbốbàmẹ,nhữngngườichorằngGiađìnhđãcướpđoạtconcáihọ,bắtđầugâyrối.Cuốicùng,Giađìnhlạidínhđếnchínhquyềnđịaphươngvàcảnhsát.Nhờvậy,bọntrẻđượcgửiđếntrườngcôngvàđượctiếpxúcvớithếgiớibênngoài.KhiKiwakobịbắt,cáitênGiađìnhtrởlạivớicôngchúng.Chắcchắnbọnhọđãchốibiếnviệcbanhànhcáchợpđồngmơhồ.Năm1995,sauvụtấncôngbằngkhíđộcởgatàuđiệnngầmcủagiáopháikhủngbốAumSupremeTruth, xãhộibắtđầuđánhđồng tôngiáovớinhững nhómphái sùng bái cùng tội ácmà bọn chúng gây nên. Vì vậy, Thiên thần lại phảichuyểnđổihoạtđộngcủaGiađìnhthêmlầnnữa,hayítnhấtlàchịsuyluậnnhưvậy.Nhưngchịkhôngđềcậpđếnnhữngđiềunàytrongcuốnsáchđâu.Chịnghĩmìnhkhôngnênviết.KhôngphảichịmuốnbảovệGiađình,màchịnghĩnhữngđứatrẻđógiờđãlớnlênvàđangsốngđâuđó,ừ,chỉlàchịkhôngthểviếtvềhọ.

Chigusacúiđầu,chịcườinhẹnhưngtiếngcườinghenhưmộttiếngthởdài.Tôibướcthêmmộtbướcđếngầncánhcổng,ngướcmắtnhìnbầutrờiphảnchiếutrongmỗiôcửasổ.Quaôcửakính,nhữngđámmâyđanglữnglờtrôi.

Lúcnày,nhữngmảnhkýứctrongtôivừaráplạirồirờingayra.Tôithìthầm:-NếugiảthuyếtcủachịđúngvàKiwakokhôngtrốnthoátvàothờigianđó,cólẽgiờnàyem

vẫncònsốngởđây.-Ừ,nhưngnếuvậythìbâygiờemsẽsốngmộtcuộcđờigiốngnhưchịđây:ănchoquabữa,

nổiđiênvớimộtsốthứ,cườicợtsốphận,rồiđingủ.Nếuthậtlàvậy,cuộcsốngphíasautòanhàxámxịtnàyvẫndễchịuhơnnhiềusovớitưởng

tượngcủatôi.Dùsốngởđâu,dùchưabaogiờbịbắtrakhỏicănnhàởHinohaylớnlênởđâychăngnữa,thì tươnglaicủatôicũngchẳnghềthayđổi.Chigusakhôngnóigìnữa.Chịđămđắmvàokhoảngsânnhưthểđangtìmkiếmđiềugì.TươnglaicủaChigusacũngvậy.Nếumẹchịkhôngrờikhỏinơinày,cólẽbâygiờchịđangđứngởmộttrongnhữngôcửasổkiavàquansáttôi.

Tôinóikhẽ:-Nhưngchúngtađangởngoàinàyrồi.Chịgậtđầulặnglẽ:-Ừm,chúngtađãthoátđượcrồi.NgaysaukhibanlãnhđạoGiađìnhThiênthầnquyếtđịnhchophépchínhquyềnđếnđiềutra,

Kiwakolênkếhoạchbỏtrốn.Saunày,KiwakomớimiễncưỡngtiếtlộrằngmộtngườibạnởGiađìnhtênlàKumiSawadađãchocôđịachỉnhàtrướckhicôtháochạySawadavàmẹcủacô,bàMasae,cũngkhainhưvậy.

Khibịthẩmvấnvềviệcbaochetộiphạm,cảhaimẹconSawadađềukịchliệtphảnđốilờicáobuộc.Kumi,ngườiđượcxemlànhânchứngcủabênbị,bảorằngcôvàKiwakogọinhaubằngtênGiađìnhđặtcho,thêmnữa,thànhviênởđâybịcấmđàobớicuộcsốngriêngcủanhaunêncôkhônghềbiếtdanhtínhthậtcủaKiwako.Khiđượchỏitạisaocôlạiđưađịachỉnhàchomột

Page 172: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

ngườimàcôkhôngbiếtgìvềngườiđó,Kumiđãtrảlờinhưsau:“Khitôilyhônvàmấtquyềnnuôicon,tôithấyvôcùngcólỗivớiconmình,tôiđaukhổvôcùng,mấtcảýchísống.Vìvậy,trongcơntuyệtvọng,tôiđãtìmđếnGiađình.Chỉtrongvàithángngắnngùisốngtạiđây,tôinhậnrarấtnhiềuthànhviêncũngcóquákhứbấthạnhnhưmình.Tôithậtsựcócảmgiácrằngchúngtôiđangcùngnhaunuôinấngbọntrẻ,chodùchúngkhôngphảilàconchúngtôi.Tôinghĩchínhđiềuđóđãcứurỗitôi.KhichúngtôiđượcthôngbáocónhữngngườiởbênngoàisẽđếnđiềutraGiađình,tôiđãđểmắtđếnKiwakovàbiếtcôấysẽbỏtrốn.TôikhôngbaogiờnghĩKiwakophạmtội,chỉnghĩcôấykhôngmuốnchồnghaygiađìnhbiếttungtíchcủamình.TôiđãchoKiwakođịachỉnhàvớihyvọnggiúpcôấytrốnkhỏinhữngngườiđangsănđuổimẹconhọ”.

MẹcủaKumi,bàMasaeSawada,ngườiđãnhậnKiwakovàolàmviệc,cũnglànhânchứngchobênbị.Bànói:“Tôicónghevềvụbắtcóc,nhưngkhôngngờchínhlàcôấy”.Nhữngngườidânởđâycókhuynhhướngđềphòngngườingoài,nhưngnếuđólàngườithân,họsẽsớmmấtcảnhgiác.KhiKiwakobảovớibàMasaerằngmìnhlàbạncủaKumi,bàcảmthấycóthểtintưởngcô,vàhàngxómđềukhôngmảymaynghingờkhibàgiớithiệuKiwakolàmộtngườihọhàngxa.

Sauphiêntòa,tấtcảnhữngngườidânởđảođượcgiớitruyềnthôngphỏngvấnđềucócùngcâutrảlời:“Haimẹconhọcũnggiốngnhưnhữngbàmẹvàđứaconkhác".VàinhânviênbánhàngtrongsiêuthịhoặccửahàngtạphóanơiKiwakothườngđếnmuasắmnghĩrằngđứabélàbétrai.

ĐólàbởivìquầnáoKaorumặclàđồcháutraimàbàMasaemangcho,và“Kaoru”,cáitênKiwakođặtchođứabé,đềudùngđượcchocảcontrailẫncongái.

KumiSawadalàngườiduynhấttrênđảođãtừchốimọilờimờiphỏngvấn.Khiphiên tòakết thúc, tiệmmì SobaSawada trởnênnổi tiếng cảnước vàbị vâykínbởi

phóngviênvàmáyquayphimcủađàitruyềnhình.Trongmộtthờigiandàisauđó,nhữngtờbáotuầnđăngdàyđặccácthôngtinchitiếtvềcuộcsốngcủaKiwakoởđảo.MộtvàitờnhấnmạnhKiwakokháthôngminhkhinóidốivềdanhtínhcủamìnhđểlàmviệcởtiệmmì,lợidụnglòngtốtcủanhữngngườidânđảohiền lành, thậmchí cònđồngýgặpgỡmội viên chức củaTòa thịchính,ngườimuốnkếthônvớicô.Trongkhiđó,nhữngtờbáokhácthìhómhỉnhhơnvớinhữnglờibìnhluận:“côtamặcđồthừa...nhữngbữaănchỉtoànmìsợi...côtađangdựthảongânsáchchocuộcsốngtrênbướcđườngchạytrốn”.

Năm1992,mộtnữnhàvăn,ngườiđãthựchiệnhàngloạtcuộcphỏngvấnvớibàMasaeởtiệmmì,pháthiệnranguyênnhântạisaobàđốixửtốtvớiKiwako:đólàxuấtpháttừmốiquanhệbấtổngiữabàvàcôcongáiKumi.Saukhi tốtnghiệptrunghọc,KumimuốnđếnhọcmộttrườngdạynghềởTokyo,nhưngbốmẹcôđềuphảnđối.Cuốicùng,côbỏnhàđi.Côkhôngliênlạcvớibốmẹchođếnsáunămsaumớiđộtngộtthôngbáorằngmìnhsắpkếthôn.Saukhikếthôn,mốiquanhệgiữacôvàbốmẹtrởlạibìnhthường.Côvềnhàsinhconvàởlạiđảochođếnkhiđứatrẻđượcbatuổi.KhitrởlạiTokyo,Kumisốngvớibốmẹchồng.Côthườngxuyêngọiđiệnchomẹ ruột tâmsựvề chuyệnnuôidạy concùngnhiềuvấnđềkhác.BàMasae rất thích tròchuyệnthẳngthắnvớicongái,nênkhôngngờrằngKumiđanggặprắcrốilớnvớimẹchồng.

SaukhiKumilyhôn,mốiquanhệgiữahaimẹconhọcàngtrởnêncăngthẳng.Kumibỏnhàđi,mangtheocontraitrởvềđảovàthổlộvớibốmẹrằngcôđanglomìnhsẽmấtquyềnnuôicon.NhưngbàMasaevẫnchorằngmọichuyệncóthểthuxếpđược,bàkhôngthểchấpnhậnviệccon

Page 173: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

gáiđãlyhônvàcầnmộtnơiđểtrốn.Vìvậy,bàphảnứngbằngcáchtráchcứcôthiếukiênnhẫn.Bàtinđólànguyênnhândẫnđếnviệclyhôn.BàcònthêmrằngchỉvìsựíchkỷcủaKumimàđứabésẽphảichịubấthạnhkhilớnlênkhôngcóbố.BàMasaechỉcóýkhuyêncongáihànhđộngđúngđắnhơn,nhưngsánghômsau,Kumiđãrờiđảokhôngmộtlờitừbiệt.Vàithángsau,côgọiđiệnvềnhà,bảovớibốmẹmìnhđãmấtquyềnnuôicon.Đócũnglàlầncuốihọnghetintứctừcô.

Hainămrưỡisauđó,KiwakobấtthìnhlìnhxuấthiệntrướcmặtbàMasaevớitintứcvềcongáibà.CảmthấycólỗivớicongáivàhyvọngKiwakosẽlàcầunốimanghaimẹcontrởlạivớinhau,bàMasaeđãvuilòngchấpnhậnKiwakomàkhôngđiềutralýlịchcủacô.

NữnhàvănđãhỏiMasaecùngcâuhỏi tạiphiêntòa: “BàcóđiềugìmuốnnóivớiKiwakoNonomiyakhông?”.Dùtừchốitrảlờiởphiêntòa,nhưngsaumộtquãngimlặng,bànói:“Đếntậnbâygiờ,côvẫnnghĩthậttốtbiếtbaonếucháukhôngphảilàKiwakoNonomiya,màlàKyokoMiyata”.

6giờ tối, chúng tôiđếnkháchsạnmànhữngnhânviênởVănphòngdu lịch tạigađiệnngầmđãgợiý.Trờitốidần,cóvẻbầutrờiởđâynhiềusaohơnTokyo.Chigusanằmdàitrênchiếcgiườngphẳngcủakháchsạn,cầmđiềukhiểntừxavàliêntụcđổikênhtivi.

Tôighémắtquaôcửasổ,nhìnnhữngngôinhàđangsángđènphíaxaxa.-Emchưabaogiờởkháchsạn.-Thậtà?-Tấtnhiênlàtrừkháchsạntìnhyêu.Nhưngởđâykhácquá.Emnghĩmìnhthấythoảimái

hơnkhiởkháchsạntìnhyêu.-Emlạthật.Nếulàngườikháchọsẽnóingượclại.-Chigusacười,châncolênduỗixuống

trêngiường.-Embiết.Nhưngvìgiađìnhemchẳngbaogiờđidulịch.Suốtkỳnghỉhècảnhàkhônghềra

ngoàicùngnhau,đónnămmớicũngkhông.ĐếnnămcấphaiemmớibiếttấtcảcácgiađìnhkhácđềuănbánhkemvàodịpGiángsinh,trừgiađìnhmình.VàcũngchẳngaitặngembánhsinhnhậtchotớikhiemhẹnhòvớiKishida.-Tôinói,cốlàmravẻtỉnhrụi.Màthậtsự,tôicũngkhôngmấybuồnbãvìchuyệnnày.Giađìnhkhácthếnàothìkệhọ,bốđãnóivậy,vàtôihoàntoànđồngývớiông.Chỉlàtôitìnhcờđượcsinhraởmộtgiađìnhkhôngcóthóiquentổchứcnhữngsựkiệnnhưvậy.Chúngtôicũngkhôngmuốnépmìnhphảilàmtheonhữnggìcácgiađìnhkhácvẫnlàm.

Chigusatrởnênnghiêmtúc:-Chịcũngchưabaogiờcótiệcsinhnhật.Trongmộtthờigiandài,chịcònkhôngbiếtngày

sinhnhật chính thức củamình,ởGiađình,ngày sinhnhật củamọingười làngàyhọđượcThiênthầnđặttênmới.

Cănphòngbỗngchốcyênlặng.TôivừanhậnramìnhbiếtquáítvềChigasu.Chịluônhỏichuyệntôichứhiếmkhinàonóigìvềbảnthân.Tôibiếtnếumìnhhỏivềquákhứcủachịvàolúcnày,bầukhôngkhísẽnặngnề,nhưngtôiđãngồixuốnggiườngvàmởlời.

-SaomẹchịgianhậpGiađìnhThiênthầnvàtạisaobàrờikhỏiđó?

Page 174: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chigusavẫnnằmtrêngiườngxoayxoaychiếcđiềukhiểntừxa,rồichịtắttivivànói:-Nămchịbatuổi,mẹchịbịuxơtửcung.Bàđãlàmphẫuthuậtcắtbỏtửcung,nhưngmột

ngàysaukhimẹxuấtviệnvàtrởlạicuộcsốngbìnhthường,bốmẹchịđãcãinhaurấtdữdộivềchuyệngìđó.Bốđãbảomẹcâmmồm,rằngbàbâygiờkhôngphảilàphụnữnữa.Mẹchịkhôngquênđượccâunóiđó.Chịkhôngbiếtlúcđómẹnghĩgì,nhưnghẳnmẹsốclắm.EmcóbiếtvàiphụnữtrongGiađìnhthườngrangoàibánthựcphẩmvàhànghóa?Mẹchịđãnóichuyệnvớimộttrongnhữngngườiđó.Cuốicùngmẹquyếtđịnhbỏnhàđi,mangchịtheocùng.Nămđóchịchừngnămtuổi.

-Chịnhớhếtmọichuyện?-Ừm,khônghẳn.Chịhầunhưchẳngnhớgìvềbố.Nhữnghồiứcxanhấtcủachịlàvềcuộc

sốngởGiađình.Cònnhữngchuyệnxảyratrướcđóđềudomẹchịkểlại.TrướckhigianhậpGiađình,mẹchịđãbuộcbốratòa,kýđơnlyhônvàchianửatàisản.BàđãmangtheotấtcảnhữnggìcóđượckhiđếnvớiGiađình.Chịcònnhớmìnhkhôngđượcphépngủcùngphòngvớimẹ.TrướckhicôRu,à,KiwakoNonomiya,đếnGiađình,họkhôngcoitrọngmốiquanhệbốmẹ-concáinêndãchiacắthaimẹcon.Họcholũtrẻngủcùngphòngvớinhữngthànhviênkhác.Bọnchúngcũngkhôngđượcphépgọimẹmìnhlàmẹ.Thờigianđóquảthậtkhókhăn.Tốinàochị cũngkhócchođến lúcngủ thiếpđi.Dùhầuhếtnhữngngười lớnởđóđều tốt,nhưngchịvẫnthấytủithânvàsợhãi.Họkhôngbaogiờđánhchị,nhưngcóngườiđãmắngchịvìchịcứkhócsuốt.Họmặckệchịngồikhócmộtmình.Sauđósẽcóngườiđếnômchị,hoặchátruchịngủ.Thờigianđầu,chịchỉmuốnvềnhà.Chịmuốntrởvềnơicómẹvàbố.Chịghétngườitagọichịbằngmộtcáitênlạ,hơnnữaởđâycònchẳngcóđồchơihaybánhkẹo.Nhưngembiếtlàmgìkhiemchỉlàmộtđứabé?Chỉcócáchlàtậpquenvớicuộcsốngđó.

Chigusangừngnói,chịnhìnlêntrầnnhà.Tôinhìntheochịnhưngchỉthấynhữngôvuôngmàucamnhợtnhạttừánhđèntrongphòng.

-Khiđãquenvớicuộcsốngởđó,chịkhôngcònquantâmnhiềuchuyệnnữa.Cóthểnóichịbuộcphảithờơvớimọichuyện,khôngthìkhôngthểsốngđược.Chịkhôngkhócthìkhôngailamắng.Chịphảithíchmộtvàingườiởđóngoàimẹchị.Vậynênlúcemđến,chịvuilắm.Emrấtđángyêu,rấtdễchịu,chịcảmthấynhưmìnhvừacómộtemgáinhỏ.Chịrấtthíchnhìnembòxungquanhchị...cólẽemchẳngnhớđâu.Emđãbiếtvụhọbịchínhquyềnđịaphươngsờgáyvàonăm1987,đúngkhông?Lúcđó,họbuộcphảigửibọntrẻđếntrườngcông.Họtưởngvậylàxongchuyện,nhưngbáochílúcđólàmdữlắm,cuốicùngcảnhsátcũngnhúngtayvào.Chịvẫncònnhớkhôngkhíkhiđórấtcăngthẳng.Hầunhưngàynàomáyquayphimcủađàitruyềnhìnhcũngchĩakhắpnơivànhữngnhómngườitụtậptrướccổnglalối“Trảcongáichúngtaolạiđây”hoặc“Trảtiềnlạichochúngtao”.TấtnhiênGiađìnhchẳnglàmgìphạmphápnênhọkhônggặprắcrốigìlớn.NhưngquảthậtcảGiađìnhđãnáoloạnvìvụnày.

Chigusadừnglại,cắnmóngtaymộtlúcrồitiếptục.-ĐểsốngởGiađình,nhữngthànhviênhoàntoànkhôngđượcnghĩvềbảnthânmìnhthì

mớithíchứngđượcvớicuộcsốngcộngđồng.Nênkhinhữngngườiởbênngoàixuấthiệnhoặckhibịnhữngphóngviênsănđuổi,họhoàntoànlạclối.Tấtcảbọnhọđềumấttrí,chỉcầnmộtlờiđồnđạicỏnconcũngđủlàmhọchaođảo.Càngcămghétthếgiớibênngoài,họcàngcảmthấyquýtrọngGiađình.Nhưngrồihọbắtđầuđấuđávàchốngđốilẫnnhau,dùtrướckiahọ

Page 175: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khôngbaogiờlàmvậy.Thờigianđó,nhữngbuổihọpmặtbuổitối-màhọgọilàSuytư-trởnênthậtsựđángsợ.MộtvàithànhviênbịbuộctộilàbiếngnháctronglúcLàmviệc,hoặcbịbuộctộinóixấusaulưngngườikhác.Mỗingày,họchọnramộtngườivàhùanhauxỉvảngườiđóchotớikhihấtcẳngđượccôta.Cólẽđólàcáchduynhấtgiúphọlấylạicânbằngchochínhmình.Tấtnhiênnhữngchuyệnnàychịmớibiếtgầnđây.Nhưnglúcđó,chịđã10hay11tuổirồi,chịcóthểcảmnhậnbầukhôngkhíđángsợđó.ChịluôntựhỏicóphảimọingườirờibỏGiađìnhvìhọthấytìnhhìnhquátồitệ.Khôngaigiảithíchvớichịlýdotạisaoemđộtnhiênbiếnmất.Rồihọbắtđầutấncôngmẹchị.Embiếthọđãbuộctộimẹchịnhưthếnàokhông?Saunàykhibiếtđược,chịgầnnhưngãquỵ.

Bấtngờchịbậtdậy,ngồixếpbằng.-Họbuộctộimẹchịđãthủdâm.-Chịnhìnthẳngtôi,sauđóngửacổbậtcườilớn.-Cáigì?Khôngthểnào!-Họnóithếnàynè:“Danthủdâmmỗitối.Côtakhôngthểquêncuộcsốngbênngoài.Côta

làmôuếGiađình”.Nămchị20tuổi,mẹchịđãkểlạichuyệnđó.Chịhỏibà:“Mẹcólàmvậykhông?”.Mẹbảođólànhữnglờibuộctộivôcăncứ.Mẹchịcómộtcuốnalbumhìnhnhỏchụpvớibốtrướckhikếthôn,khihọcướinhau,hoặcchụpcảgiađìnhbangườikhichịcònbé.Mẹchịđãgiữlạicuốnalbum,địnhmộtngàynàođósẽchochịxem.NhưngcóaiđóởGiađìnhđãnhìnthấynó.Hầunhưmọingườiởđâyđềucónhữngquákhứđaubuồn,chẳnghạnvôsinh,muốnkếthônnhưngkhôngthể,cónhữngmốiquanhệlénlút,haybấtcứgìkhác.Trongkhitấtcảthànhviênphảibỏđicácgánhnặngđeobám,mẹchịlạigiữcuốnalbumgiađìnhhạnhphúcvàmangnótheonhưmộtvậtbáu.Chắchẳncónhiềungườighentỵvớiđiềunày.Khicuộcsốngdiễnraêmđẹp,mọingườidễdànghòathuậnvớinhau.Nhưngchỉcầncóchuyệnxảyđến,họquaysangchốngđốinhau.ĐólàkhoảngthờigiantồitệnhấtcủaGiađình.Khinhữnglờiđồnđạilàmtổnhạiđếnmẹ,họtìmcớđuổimẹchịđi.“Côhợpvớithếgiớibênngoàihơn”,họluônnóivậynếumuốntốngkhứaiđó.Họđãhấtmẹconchịrađườngkhôngmộtđồngxudínhtúi.Sautấtcảnhữngbàigiảngcaothượngvềsựkhôngphânbiệtgiớitínhvàtầmquantrọngcủatựdothậtsự,cáchhọđốixửvớimẹconchịthậtvôcùnghènhạvànhỏmọn.Nhưngdùsaođinữa,cũngnhờvậymàchịthoátđượcnơiđó.

Chigusalạicườilớn,rồiđộtngộtimlặng.Khithấychịkhôngnóitiếpnữa,tôihỏi:-Sauđóchịlàmgì?Chigusacúimặt.Rồichịnhìntôivàlạingảngườilêngiường.-MẹđưachịvềnhàôngbàngoạiởYokohama.ÔngbàđãtừmẹchịkhibàgianhậpGiađình,

nênkhisốngởđó,ngàynàomẹchịvàbàngoạicũngcãinhau.Mỗikhicócơhội,mẹlạithanvãnvớichịvềbàngoại,hoặcvềcuộcsốngkinhkhủngởGiađình.Chịthậtsựngánngẩm.Suychocùng,chínhmẹđãlựachọncuộcsốngđó.Lúcnàychịgặpkhókhănvìphảilàmquenvớitrườngmớinênchẳngcóthờigianđểýnhữnglờithanvãncủamẹ.Bâygiờmọichuyệnđãqua,nhưngchịvẫnkhôngquênnổinhữnggìxảyrakhiđó.

-Emhiểu.-Tôinói.Chigusangướcnhìntôi.-Mẹemcũngluôncathánvớiemvềtấtcảnhữngrắcrốicủamẹ.Emkhổsởlắm.Emtừngnghĩđólàlỗicủaem.

-Chịcũngvậy!Chịđếnđóvìmẹbắtchịđimà,vậymàmỗilầnbàbắtđầurềnrĩvềGiađình

Page 176: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

vàkhóclóc,bàlàmnhưđólàlỗicủachị.Chịthậtsựđaulòng.Câuchuyệnbỏlửng,haichịemchẳngbiếtnóigìvớinhau.Giữakhoảngimlặng,tôinghĩvề

nhữngngàyđãquacủaChigusa.Tôinghĩvềhìnhảnhmộtđứatrẻhoàntoànkhôngbiếtgìvềthếgiớibênngoàitrừnhữnggìdiễnrasaubứctườngcao,vềlúcnóđộtnhiênbịbaobọcbởinhữngtòanhàcaotầngvànhữngđámđônghỗnloạn,vềcáilầnngườitabắtnólêntàuvàđốidiệnvớimộtthànhphốmànóchưatừngnhìnthấybaogiờ.Đểrồinóđượcgiớithiệuvớimộtngườilạvàđượcbảođólàbàngoạicủamình.

Sauđónóphảiđihọcvàmặcnhữngbộđồngphụclạlẫm.Trướckhinhậnra,tôithấymìnhđangnghĩvềhìnhảnhcủachínhmìnhchứkhôngcònlàChigusanữa.Tôinghĩvềnhữnglúccònhọctiểuhọc,lêncấphai,nghĩvềkhoảngthờigianmàmìnhluônkhépkín,lẳnglặngnhạtnhòanhưmộtcáibóng.

Tôilêntiếng,phávỡsựimlặngđầyngộtngạttrongcănphòng:-Emđóiquá.Chigusachắccũngthấydễchịuvìtôiđãđổichủđềnênvuivẻđáplại:-Emvừaăntốimà.-Emthíchănthứgìđóngọt,mộtthanhsô-cô-laThụySĩchẳnghạn.-Vậychịđimuanhé.-Emđinữa.Tôikéomàncửarồihaichịemrangoài.TrờiởđâybuốthơnởTokyonhiều.Hầuhếtcáccửahàngđềuđóngcửa.Tĩnhmịchvôcùng.

TôithảbộbênChigusavànhớlạibuổitốiởcôngviênlúcchịmuaquethửthaichomình.Chỉmớibathángthôi,vậymàtôitưởngđãlâulắmrồi,cảmgiácnhưhàngthếkỷđãtrôiqua.

Phíatrước,ánhsángcủamộtcửahàngtiệnlợihắtratừbóngtối.Tôinhìnvềphíađóvànói:

-Kiwakochắcđãratùrồi.Khôngbiếtbàấyđangởđâunhỉ?-TheonhưlờicủabênbiêntậpthìKiwakoratùnăm1996.Khôngchỉmìnhchịbiếtthông

tinnàyđâu, lúcđórấtnhiềuphóngviênđãtìmkiếmcôấy.Hìnhnhưcóngườiđãtìmthấy,nhưngtínhđếnhiệntạithìkhôngaibiếtcôấyởđâucả.Khoảngnămnămtrước,mộttrongnhữngluậtsưbàochữacủaKiwakođãnhậnđượcthiệpcủacôấyvớiđịachỉởđâuđóthuộcTokyo.

-Tokyo?!-Tôiquángạcnhiên.Nếubàsốngởđó,cóthểtôiđãđingangquabàvàilần.Suynghĩđókhiếntôisởnóc.Cảmthấyđứabéđangcụccựa,tôivộiđưatayxoabụng.Khôngsaođâu,tôikhẽanủiđứaconchưachàođời.

-Nhưngchịnghĩcôấychỉngụytrangthôi.ChịkhôngtincôấyđangởTokyo.-Chigusaquảquyết.

-Tạisaolạikhông?-Ừm,côấyđâucókỷniệmgìtốtđẹpởTokyo,phảikhông?

Page 177: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Vừabướcvàocửahàngtiệnlợi,hơiẩmnhanhchóngbaobọchaichịem.Cửahàngngậpmùilẩuoden[12].

-Vậychịnghĩởđâu?-ĐảoShodo.-Chigusađápnhanhvàlấymộtgiỏhàngmàuvàng.Tôinhìnsữngchị.-Saolạilànơiđó?-ĐólànơicôấyđếnsaukhitrốnkhỏiGiađìnhThiênthần.Chịnghĩcôấycónhiềukỷniệm

đẹpởđó,ítnhấtlàđẹphơnsovớiTokyo-Nhưngmà...Tôiđịnhphảnđốithìnghetiếngnóisaulưng.“Tránhđườngnào!”Mộtcôgáiđangnhìn

chúngtôikhihaichịemđứngnóichuyệntrướcquầyhàng.“Xinlỗi”,cảhaiđồngthanhnóivàlùivềsauđểnhườngchỗchocô.Haichịemlấynhữngmónmìnhmuốnmuachovàogiỏrồiđếnquầythanhtoán.

Chigusađịnhlấyvírathìtôingănlại.Chúngtôiđãthốngnhấtlàtôichỉtrảphíđilại,cònchịlotiềnănở,nhưngmàtôivẫnthấykhôngphảikhiđểchịtrảphầnlớn.

Rờikhỏicửahàngấmáp,chúngtôilạirunlậpcập.Bướcbênnhautrênconđườngtốidẫnvềkháchsạn,tôitiếptụcchủđềmàcảhaivừabỏdở.

-Nhưngvớinhữnggìxảyraởđảo,chịvẫnnghĩbàấysẽquaylạinơiđósao?-Emnóicólý.Nhưngbiếtđâucôấysẽđếnmộtthịtrấnkhác,hoặccóthểbấtkỳhònđảo

nàotrongquầnthểInlandSea.Tôidừnglại,nhìnchịchằmchằm.Chigusacũngdừnglại,chịđóncáinhìncủatôivớivẻbối

rốihiệnrõ.-Chịđangsuytínhgìvậy,Chigusa?-Giọngtôirunrun.-Cóphảichịrủemđicùngvìchị

biếtbàtađangởđâu,chịmuốnemgặplạibàấy?Nhờđóchịcóthềviếtđượcmộtcuốntiểuthuyếtrẻtiền?Cóphảivìvậymàchịmuốnemđicùngvàbaochiphíchoem?

Tôimuốnhạgiọng,nhưngcàngnóitôicànglalớn.Mộtngườiđànôngđạpxengangquatòmòquaylạinhìnchúngtôivàilần.

-Không,khôngphảiđâu.ChịthậtsựkhôngbiếtKiwakođangởđâu.-Chigusadịugiọng.Tôiquaymặtđi,sảibướcvềphíakháchsạn.Chigusađuổitheotôi,trôngchịthậtsựkhổsở.Tôinghethấytiếngsộtsoạtcủatúini-lôngđựngthứcănởphíasaumình.

Vừa vào phòng, tôi trút ra tất cả những thứ đựng trong túi hành lý lớn của Chigusa ragiường.Khitìmthấynhữngtậpghichúmàchịmangtheotừngàyđầuchúngtôigặpnhau,tôiômnóvàongực.

Chịchônchântrướctủquầnáo,giọngchịyếuớt:-Emđanglàmgìvậy?-Emkhôngmuốnchịviếtvềemnữa.Chịđừngxuấtbảnsách!Đừngxememnhưvậtthí

nghiệm!Emđãthoátkhỏiquákhứrồi,làmơnđừngmangemtrởvềđónữa!Làmsaotôitựchorằngmìnhcóthểnuôinấngđứabénày?Tôikhôngbiếtgìcả-không

biếtlàmmẹlàthếnào,yêuthươngconcáirasao;khôngbiếtcáchlarầyhoặcvỗvềchúng:

Page 178: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

khôngbiết làmsaocóthểtrởthànhbạncủacon;vàthậmchíkhôngbiếtcáchtổchứcsinhnhậtchonó.Tôithựcsựkhôngbiết,vìtrongtôichỉlàhìnhbóngnhạtnhòacủamộtngườiđànbàkhôngphảimẹcùngmộtngườimẹruộtluônthờơvàđốixửlạnhlùngnhưmộtsinhvậtngoàihànhtinh.

Trongnhữngnămthángqua,tôiđãtrưởngthành,đãtìmđượcviệclàm,sốngtựlập,yêuđươngvàgầngũiđànông,nhưngdùthếnàođichăngnữathìmộtphầntrongtôivẫnlàmộtđứatrẻnhỏbịđẩylêntàucaotốcvàbịtốngvàomộtkháchsạnxalạvớinhữngngườimìnhchưabiếtbaogiờ.Tôivẫnđangđứngbấtđộnghệtnhưcáingàytôiđãđứngimthinthítvàtèdầmrasàn.Vậythìtạisaotôilạinghĩmìnhcóthểtựsinhconvànuôilớnnó?Chắcchắnrồinósẽcămhậntôi,nhưtôiđãcămhậnngườiđànbàđãbắtcócmình,nhưtôiđãcămhậnngườimẹsinhratôimàtôichưatừngxemlàmẹ.

Chigusanhìntôi.Tôitưởngchừngnhưchịsắpkhóc,nhưngchịlạicườixòa.Chịđếngầnvàvớitayvềphíabụngtôi.

-Chochịsờbụngemnhé.Chochịchạmđứabénào.-Chịmuốngì?Emnóinghiêmtúcđấy.Chịcóngheemkhông?Emđangbảochịđừngviết

sáchnữa,emsẽxéngaybâygiờ!Chịnghĩchuyệnnàyhàihướclắmà?Chịđãcườiemsuốtthờigianqua,cườivàođứacongáingungốc15mangthaicứkhăngkhăngmìnhsẽsinhnómặcdùcôtachẳngbaogiờcóthểtrởthànhmộtbàmẹtốt.Chịthấychuyệnnàythúvị,đúngkhông?Chịthấyvuivìemhànhđộngyhệtngườiđànbàđãbắtcócvànuôinấngem,đúngkhông?

Chigusachẳngmàngđếnnhữnggìtôinói,chịtiếptụcvớitaytớitrước,sauđóbấtngờquỳxuốngsànáptaivàobụngtôi.Tôicốđẩyhaivaichịra,nhưngChigusađãvòngtayômlấyhôngtôi,áptaivàobụngtôivànói:

-Chịtưởngemsẽnóivớichịnhưvậyvàongàyđầuchúngtagặpnhau.Chịtưởngemsẽđuổichịđi,hoặckhôngchịunóichuyệnvớichị.Nhưngemkhônglàmvậy.Chịđãrấtsợem.Emquálạnhlùng,cáchemđónnhậnmọichuyệnquádửngdưng,khinóichuyệnvềmìnhchịthấyemnhưđangnóivềmộtaiđóxalạ.Chịkhôngngănemđâunếuemmuốnxécuốnsổnày,emcứxéđinếuthích.Emlàmvậythìchịkhôngsợemnữa.

-Chịnóigìvậy?Emkhônghiểu.-Giọngtôikhànđặc.-Ứớcgìemkhôngđicùngchị.EmkhôngmuốnđếnđảoShodonữa.Ngàymaiemsẽquayvềmộtmình.

NhưngChigusavẫnthủthỉnhưđangvỗvềmộtđứabé:-NhưngmàErina,emcóthểtrởthànhmẹ.Emyêungườiđànôngđóthậtsự,dùchỉtrong

mộtthờigianngắnngủi,đúngvậykhông?Embiếtcảmgiácđượcyêuvàđượcmongđợinghĩalàgì.Chỉcầnnhưvậy,emcóthểtrởthànhmẹđượcrồi.Nếuemthiếutựtin,chịcóthểgiúpem.Chịchẳnghơngì,nhưngđứabécóhaingườimẹvẫntốthơnchứ?

Chigusanhắmmắtrồihítvàothởrađềuđặn.Chiếcmáysưởikêuroro.-Chịchưabaogiờnguôigiậnvìbịnuôidưỡngởnơilạlùngđó.Nhưngtừkhibiếtemmang

thai,chịđãnghĩkhác.Hầuhếtnhữngphụnữởđóđềulàmẹ.Mộtvàingườichịthíchvàmộtvàingườichịmuốn tránhxa,nhưnghọđều làmẹchị.Hầuhếtnhữngđứa trẻkhácchỉ cómộtngườimẹ,chịthìkhông,chịcórấtnhiềumẹ.Chịkhôngdámnóimìnhsẽtrởthànhmộtbàmẹ

Page 179: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

đảm,nhưngkhiemsinhcon,chịchắcrằngmìnhcóthểgiúpem,cóthểtrởthànhngườimẹthứhaicủađứabé.Chịchưabaogiờyêuai,vàchắccũngkhôngaiyêuchị,nhưngchịbiếtchịcóthểlàmmẹ;chịchắcchắnvềđiềuđó.

Chigusangừngnói,chịhítthậtsâu,rồithìthầm:“Làmơn,Erina,hãychochịđượclàmmẹđứabé.

Chịkhôngmuốn trảiquanhữngngày thángdàikhổsởkhinghĩvề thiênchứcmàmìnhkhôngthểcóđược”.

NhìnthấygiọtnướcrơixuốngáokhoáccủaChigusakhichịquỳdướichânmình,tôimớinhậnramìnhđangkhóc.Nướcmắttôirơi lãchãtrênchiếcáokhoácquấnquanhtấmlưngtròncủachịnhưmặtđườngsaucơnmưa.Emhiểu,Chigusa.Emhiểuchịmuốnnóigì.Embiếtchịkhôngviếtcuốnsáchvìbảnthânchị.Embiếtchịkhôngbaogiờcốýcưxửvớiemnhưthểemlàmộtkẻdịhợm.Chỉbởivìcónhữngchuyệnchịkhôngthểviếtvềnó.ChịkhôngthểviếtvềnhữngngườiphụnữnuôiconphảinhậntrợgiúptàichínhtừGiađình.Chịgạthọrangoàivìchị sợ làm tổn thương họ. Em biết chị không phảimuốn viết về em, chị chỉmuốn kể câuchuyệncủamình.Nhưngchịsợ.Chịsợđốidiệnvớiquákhứvàcảtươnglaicủachị.

“Emcónhớđãkểvớichịvềconvesầukhôngthểchết?”.Chigusalặnglẽnói.“Emđãnóiconvesầucònsốngsótsẽbuồnbiếtbaovìtấtcảđồngloạicủanóđềuđãchếtsaubảyngày.Banđầuchịđồngý,nhưnggiờchịnghĩkhác.Saoemkhôngnghĩrằngvàongàythứtám,convesầuđócóthểnhìnthấynhữngthứmàđồngloạicủanókhôngthểthấy.Dùnósợhãi,dùnócốnhắmmắt,nhưngcóthểnhữnggìnónhìnthấykhôngđángsợnhưnótưởng”.

TôinhớlạicôngviênnơitôivàChigusangồiuốngbiavàomùathutrước.Tôiđãngướcnhìnnhữngthâncây,dõimắttìmconvesầuđangbámvàomộtvỏcâynàođó.Mộtýnghĩbỗngnhiênậpđến:ngaythờiđiểmnày,ởmộtnơinàođó,KiwakoNonomiyavẫntiếptụcsốngvàtrảiquangàythứtámcủađờimình.Cólẽbàcũngđangđaukhổvàsợhãi.Giốngnhưtôi.Giốngnhưbốmẹtôi.

-Chịcónghetiếnggìkhông?-Chịnghetiếngtimđập,nhưngkhôngbiếtlàcủaemhaycủađứabé.-Chigusanghiêmnghị

trảlời.HìnhdángChigusađangáptaivàobụngtôiđộtnhiênmờmờtrướcmắt,nhưthểtôiđangnhìn chị quamột bứcmànmưa.Trong cơnnứcnở, tôi lặp lại những lời chị vừanói.Khôngbiếtlàcủaemhaycủađứabé.

Cảtráitimtôivàđứabétrongbụngtôiđềuđangđập-đólàmộtthựctếrấtđỗihiểnnhiên,nhưngđâylàlầnđầutiêntôinhậnrađiềuđó.TôicũngmuốntựáptaivàobụngmìnhvàlắngnghenhưChigusa.Tôimuốnnghenhịpsốngcủađứabé.Tôimuốnnghenhịpsốngcủachínhtôi.

Tung tích củaKiwakoNonomiya được phát hiện nhờ vào bức ảnh domột tay nhiếp ảnhkhôngchuyênchụptạimộtlễhộihằngnămtổchứctạiđảoShodo.Bứcảnhđãđạtgiảitrênmộttờbáođịaphươngvàsauđóđượcđăngtrênấnphẩmquốcgia.KhuônmặtKiwakotrongbứcảnhđangcúisátvàođứatrẻđangkhóc.KhôngbiếtvìKiwakothiếucảnhgiáchayvìđangmảidỗdànhđứabé,khuônmặtcôlúcnàychothấycôkhônghềbiếtmìnhđãbịchụpảnh.

TakehiroAkiyamatìnhcờnhìnthấybứcảnhtrongtờbáoởvănphòngbảohiểmnơiông

Page 180: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

đanglàmviệc.Takehiromangtờbáovềnhàvàngaytốihômđó,giađìnhhọđãbáocảnhsát.Kiwakobịbắtvàongày19tháng9năm1988khiđangđợitàuởcảngKusakabe.Côthúnhận

rằngđangtrênđườngtrốntớiTakamatsu.Đứabéđicùngcôđượcgiámhộvàkiểmtrasứckhỏe.Kếtquảchothấyđứabéhoàntoànkhỏemạnh,cânnặngvàchiềucaovượtchuẩnbìnhthườngcủatrẻembốntuổimộtchút.

Câuchuyệnngườiphụnữbắtcócconcủangườitìnhvàẩnnáutrongvòngbanămrưỡiđãtrởthànhtingiậtgânxuấthiệnđầutiêntrênkhắpcáckênhtruyềnthôngcủabuổichiềuhômđóvàđếntậnsánghômsau.Nhiềungàysau,trêncácmặtbáovẫnđăngbứchìnhKiwakobịdẫnđivớichiếcáokhoáckéocaoquáđầu.

PhiêntòacôngkhaiđượctổchứclầnđầutiêntạiTòaánTokyovàotháng11năm1988,haithángsaungàyKiwakobịbắt,vàbuổihầutòacuốicùnglàvàotháng12năm1990.Tạiphiêntòa,Kiwakođãthúnhậnmọitộitrạngvàkhônghềchốngđối.

Banđầu,Kiwakophủnhậnhànhđộnggâyracơnhỏahoạn,nhưngsauđócôthayđổi lờikhaimộtcáchmậpmờ:“Cóthểbịcáođãđávàolòsưởiđiện”.

QualờikhaicủangườibạnthờiđạihọccủaKiwako,mốiquanhệgiữacôvàTakehiro,cùngviệcngoạitìnhcủaEtsukovànhữnglờithóamạcôtadànhchoKiwakođãdầndầnhélộ.Sauđó,đềtàinàyđượckhaitháccùnglúctrênhàngloạttờbáovàtạpchí.HầuhếtcácbàiviếtđềubuộctộiTakehirovìđãđùagiỡnvớitìnhcảmvàthânxáccủaKiwako,đồngthờibuộctộigiađìnhAkiyamalà“cặpvợchồnggiảdối”vìcảhaiđểungoạitình.CácbàibáocòntậptrungvàohànhđộngkhủngbốtinhthầncủaEtsukodànhchoKiwako.Rốtcuộc,dưluậnlạichỉtríchvợchồngAkiyamanhiềuhơn.CảTakehiravàEtsukođềuthanphiềnvớicácphóngviênrằnghọ“cảmthấyquámệtmỏivìliêntụcnhậnđiệnthoạivàthưnặcdanh".

Trongthờigianxétxử,bênnguyênđãtuyênbố:“Từnhữngđộngcơíchkỷvàtưlợi,bịcáođãbắtcócmộtđứatrẻsơsinh,cốýtrốntránhphápluật,lấycắpcủabốmẹđứatrẻnhữngnămthángđầuđờiquýgiáđượcởbêncạnhconcáihọ,vàcònlênkếhoạchtiếptụclẩntrốnvàothờiđiểmbịbắt.Bịcáođãgâynênnhữngtổnthươngtinhthầnvôhạnchobốmẹđứatrẻ,vàchúngtôicócơsởđểlongạirằngđứatrẻbịbắtcócsẽphảichịuđựngnhữngvếtsẹovềtinhthầntrongsuốtquãngđờicònlạicủanó.Nhữngtuyênbốcủabịcáochothấycômuốnđổmọitộilỗilênđầubốmẹđứatrẻ,trongkhihọthậtralànạnnhân,vàchotớitậnbâygiờbịcáovẫnchưatỏramộtchútănnănhaythànhtâmxinlỗi.Kểcảbịcáođãthúnhậntộitrạngvàchămsócđứatrẻchuđáo,thìtộitrạngcủacôvẫncựckỳtrầmtrọng”.Sauđó,họđềnghịmứcán12nămtùvìtộicốýgâyhỏahoạnvàbắtcóctrẻem.

Ởphiênxétxửlầnthứ12,saukhiluậtsưbênnguyênđọcbảncáotrạngcuốicùngvàmứcánđềnghị,tòađãhỏiKiwako:“Bịcáocómuốnnóilờixinlỗiđếnngườinàokhông?”.

ĐâylàcâutrảlờicủaKiwako:“Bêncạnhsựănnănsâusắcvìnhữnghànhđộngnôngnổicủamình,tôimuốncảmơnôngAkiyamavìđãchotôicơhộitrảinghiệmniềmhạnhphúcđượcnuôinấngđứabétrongbốnnăm”.

Khiđượchỏithêmrằngbịcáocómuốngửilờixinlỗiđếnngườinàokhông,Kiwakokhôngmởlờitrừmộtcâucuốicùng:“Tôiđãgâynênnhữngtộilỗikhủngkhiếp,chẳngthểcólờixinlỗinàolàđủ”.

Page 181: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Suốthainămxétxử,đâylànhữnglờinóiănnănđầutiênvàcuốicùngcủaKiwako.Ngaysánghômsau,cácbáoxuấthiệntiêuđề:“Nonomiyakhônghềtỏrahốilỗi”,“Niềmhạnhphúcđượcnuôinấngconcái-lờicuốicùngtrongtấnbikịchbắtcóc”.

Saukhixemxétvềkhảnănggâyrahỏahoạn,tòaántuyênbố:“Khảnăngchiếcmáysưởivôtìnhbịđángãlàhoàntoànkhôngthể”.Kiwakonhậnmứcántámnămtùgiam.

Buổisáng,haichịemtrảphòngkháchsạnrồitừNarađiOsakabằngtàucaotốcởgaShin-Osaka.Tốihômqua tôiđịnh trởvềTokyomộtmình,nhưngcuối cùngvẫnmuavéđi tiếp.Chigusanóinhưmuốnđộngviêntôi:“Coinào,emđãđiđếnđâyrồi...”.Tuynhiên,ngaykhoảnhkhắcchúngtôibắtđầuđitiếp,tôicảmgiácnhưTokyođangkéotôivềphíanó.

Shodo.Hònđảomàtôiđãsốngtrongmộtthờigiankhicònbé.HònđảomàtôiđãcốtìmvềkhibỏnhàđikhỏiHachioji.Hònđảomàtôitinrằngnónằmsaunhữngtòanhà.

Nếuđiđếnđó,tôicóthểnhìnthấytậnmắtnhữngkhungcảnhvẫnluônchậpchờntronggiấcmơ,haytrongkýứcngắnvàmờnhạtcủamình.Nếuđiđếnđó,baođiềuđãgầnnhưquênlãngcóthểsẽtrởvềtươimớitrongtôi.

Nhưngtôisợ.Tôisợởđócónhữngngườibiếtmình.Tôisợhọsẽhỏitạisaotôiquaytrởlạisauchừngấynăm.Tôisợphảithúnhậnvớihọrằngsuốtbaonămqua,tôiđãcốgạtbỏquákhứ.NhưngtôikhôngthểnóivớiChigusanỗisợhãinàykhiếntôimuốnquayvề.Tôikhôngthểbỏđivàđểchịlạimộtmình.Tựavàoôcửa,tôinhìnkhungcảnhlướtquatrướcmắt.Nólạilàmtôinhớvềngàyhômđó,cảnhvậtvụttrôihệtnhưthếnày,làmđứabébốntuổisợđếnnỗikhôngdámnhìnrangoài.

-Saovậy?Emmệtà?Hayđói?Chịmuabánhnhé?Chigusatỏvẻlolắng.Tôicườiđểtrấnanchị.-Mọithứcứtrôiqua,trôiqua.Mìnhđixađếnđâuđinữathìthựcravẫncứngồimộtchỗ

nàythôi.- Emnói chuyện như trẻ con vậy. Emđã từng đi dã ngoại ở trường rồi, đúng không? -

Chigusacười.-Chưa,chưabaogiờ.Hồihọctiểuhọc,tôigiảvờốmđểxinnghỉvàođúngngàydãngoại.Lêncấphai,tôiốmthật.

Nămcấpba,nghethôngtintrườngsẽđiHiroshima,tôilạigiảvờốm.BởivìđểđếnHiroshima,chúngtôiphảiđiquaOkayama,đólànơitôisẽlàmmọicáchđểkhôngphảiquaytrởlại.

-Chưabaogiờ?Chưamộtlầnnàosao?-Vângạ.Chưamộtlần.-Tôiđáp,mắtvẫnhướngrangoàicửasổ.Mãitớihômnay,tôimớinhậnramìnhchưatừngrờikhỏiTokyovàmìnhsợrờikhỏiTokyo

đếnmứcnào.Tôisợphảingồitrêntàucaotốcvàlaođinhưthế.Nógợitôinhớvềquákhứ.Mìnhphảilênkếhoạchcụthểchochuyếnđinày.Mìnhcầnchuẩnbịcholúcđứabérađời,

quyếtđịnhchuyệnhọchànhvàtìmviệclàm.Mìnhsẽxemxéttừngvấnđề,bởivìđâychínhlàlýdomìnhmượntiềnđểđiđếntậnđây.Tôitựnhủ.

TàudừngởOkayama.Haichịemxuốngtàu.Tôiđứnglạinhìnquanh.Nhữngkháchđiqua

Page 182: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

tôi,hoặclànhómphụnữđangchuyệntròrômrảhoặcnhữngngườiđànôngvậntrangphụccôngsởđangbướcvộivã.

Khôngcóbấtcứđiềugìquenthuộc.Tôicóthểtưởngtượngthấyhìnhảnhđứatrẻbịđẩylêntàu,bịnhữngngườilạvâyquanh,nhưngkýứccủatôivềnơiđâyvẫnlàmộtconsốkhôngtròntrĩnh.

-Đểchịcầmtúichoem.TôingoanngoãnđưatúichoChigusa.-Mìnhđóntaxiđếncảngnào.Đứabéđangchòiđạp,nhưthểhiểutấtcảnhữngcảmgiáclolắngcủamẹnó.-HaicôđếntừTokyoà?-Ngườitàixếlớntuổihỏingaykhihaichịemvừaleovàotaxi.Tôi

nhìnrangoàicửasổtrongkhiChigusatrảlời:“Vângạ”.Mộtđạilộlớnvớinhữngtòanhàvươncaolênbầutrời.NếusosánhthìbầutrờiởđâycaorộnghơnởTokyo.

-CảngOkayama.HaicôđếnđảoShodophảikhông?-Đúngrồiạ.Chúngcháuđếnđóngắmcảnh.-Tôicũngnghĩvậy.HaicôđãthamquanOkayamachưa?Nếuchưathìnênđimộtvòng.

HãyđibộquanhkhuKurashiki.CũngđừngbỏquaKorakuennhé.Vàhaicôphảithửmónbara-sushi,rồitrởlạiTokyovàkểvớimọingườiởđómónnàyngonđếnmứcnào.

Ngườitàixếcười,Chigusacũngcườitheo.Xechạyquakhutrungtâmcủathịtrấn,rồiđidọcbờsông.Cảmthấytháidươngnhớpnháp,

tôiđưataysờthử.Mồhôitúaraướtđẫm.Tráncũngthấmướt.Dòngsôngtrảirộngtíttắp.Mặtsôngsánglấplánhánhnắngmặttrờinhưđangđộgiữahè.Đứabélạicụccựa,tôivộiômlấybụng.Mọiviệcvẫnổn,khôngsaođâu,khôngcógìphải lo lắngcả, tôithìthầmvớiđứacontrongbụngmình.

Xechạyđượcmộtlúcthìbiểnhiệnratrướcmắt.Mộtcontàulớnđangneoởđó.Ngườitàixếchạythẳngvàosânđậuởgầnlốiđi.

ÔngnhìntôiquagươngchiếuhậutronglúcChigusatrảtiềnvànói:-Khiđứabérađời,hãymangnóquaylạiđâynhé.Hãychonóănmónbara-sushi.-Cháucảmơn.-Giọngtôinghẹnlại.VừabướcxuốngtaxivàđuổitheoChigusađangváchànhlýtrêncảhaitay,tôibỗngthấy

khungcảnhtrướcmặtchaođảo.Tôingồisụpxuốngngaytạichỗ.Chigusachạyngayđếnbêntôi:-Emcósaokhông?Emmệtà?Emthấyđauởđâu?Mìnhvàonghỉtrongphòngđợinhé?Hay

chịđưaemđếnbệnhviện?-Khôngsao.Emchỉhơichóngmặt.Tôidựavàongườichịđểđứnglên.Trongkhibênngoàirựcánhmặttrờithìphòngđợilạitămtối.Cónhữnghàngghếhướng

Page 183: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

rabiển.Nhữngvịkhách trongphòngchỉ làmộtphụnữvàmộtngườiđànông lớn tuổivớichồngthùngcác-tôngđặtdướichân.

Chigusađimuavé,còntôingồixuốngbăngghếphíatrước,vừaxoabụngvừangắmnhìnmặtbiểnóngánh,trongvắt.Ngoàikiacómộtphụnữmặcáokhoácxanhđanglomkhomquétđường.Ngườiđànôngmặcvestngồidãyghếphíatrướctôiđanggửitinnhắn.Ngườiphụnữtrôngquầyhàngthìmêmảinóichuyệnvớitàixếtaxi.

Độtnhiên,nhữnghìnhảnhcủaquákhứhiệnraxenkẽvớihiệntại.Ngườiđànônggửitinnhắn,nhữnghònđảotrôilữnglờtrênmặtbiểnlặngsóng,ngườiphụnữquétđường,nhữngsợimìsomentreolơlửngnhưbứcrèmtrắng,contàuneobến,ánhsángxanhchiếuratừngôinhàkínhtrongbóngtối,đoànngườiùarakhỏitàu,tấmlưngmộtphụnữtúmlấysợixíchđểleolênmộtváchđádựngđứng-nhữnghìnhảnhấylầnlượtxuấthiệnrồilạibiếnmấttrướcmắttôi.

Tôibiếtnhữngđiềunày.Cónhữngđiềutôithậmchíkhôngcầnnhớ.Sắcmàuvàmùivịtanbiếnđivàocáingàymànhómngườilạmangtôiđếnbếncảngnàygiờtrởlạitrongtôi,àoạttuôntrào.Mứcđộmạnhmẽcủanhữngkýứccũlàmtôihốthoảng.

Mặtbiểnbàngbạc lặngsóngdịudàngbaobọcquanhnhữnghònđảoxanhthẳm,nhữngbônghoađỏtươinởrộhaibênbờruộnglúa,nhữngchiếclángảmàuchaorơitronggió,nhữngmùivịngọtngàovàgợinhớ,mộtbứctườngthấpvớimấyhònđávụnnơitôiđãchạyđuacùngcácbạn...tấtcảmùivịvàsắcmàuđó,nhữngkýứcmàtôikhôngmuốnnhớ,nhữngkhungcảnhmàtôicốlãngquêngiờậpđếntrongtôinhưmộtvòinướcxối.Kaoru.Tôinghemộtgiọngnóigọitênmình.Kaoru.Khôngsaođâu.Khôngcógìphảisợcả.

Tôikhôngmuốnnhớlạitấtcảnhữngkýứcnày.Khôngphảimặtbiểntĩnhlặng,khôngphảimùinướctương,khôngphảimộtcáitênkhác.Tôikhôngmongmuốntấtcảnhữngthứđó,tôikhôngchọnchomìnhcuộcsốngnày.Nhưngtôibiếtchúng.Tôivẫncòngiữtrongmìnhnhữngkýứcvớihònđảomàtôikhôngmuốntìmđến.Nhữngmớkýứclẫnlộnkiachínhlàquákhứcủatôi,dùtôiđãcốtìnhquênlãngchúng.

Vàongàythứtám,convesầusốngsótcóthểnhìnthấynhữngđiềumàđồngloạicủanókhôngthể.Dùnósợhãi,dùnónhắmmắt,nhưngnếunhưnómởchoàngmắtra,cóthểnhữnggìnóthấykhôngđángsợnhưnótưởng.

TôinghegiọngChigusanóitừđêmtrướcvangbêntaimình.Ngườiđànbàởbênngoàingừngquétđườngvàđangnhìnthẳngtôi.Khibốnmắtgặpnhau,

bànhanhchóngquayđivàlạilêchổi.Bụibẩnxoáylêndướiánhmặttrời.Tôigiậtmìnhkhinhậnramìnhđangkhóc.Tôithấmnướcmắtbằngtayáokhoáccủamình.

Tôiđãkhôngcamtâmtừbỏcuộcsốngvớingườiđànbàđó.Tôimuốnquaylạiđếnnỗiđãbỏnhàđềtìmvềđây.Nhưngtôikhôngthểthừanhậnnó.Thậmchíngaycảkhiđólànỗibuồnvàchiacách,tôivẫnkhôngdámnghĩđếnviệcquaytrởlạivớibàấy.Tôiđãbịmộtngườixấuxanhấtthếgiớinàybắtđi.Tôiđãthuyếtphụcbảnthânmìnhnhưvậy.Tôiđãtrútmọitộilỗilênngườiđànbàđó;chínhvìbànêntôikhôngthểhòahợpvớicuộcsốngcủagiađình,đểrồibốmẹquaylưngvớitôi.Bằngcáchnày,tôithấycuộcsốngcủamìnhdễchịuhơn.Tôitìmthấybìnhyêntrongnỗicămhậndànhchobà.Tôigiậncảbốmẹmìnhvìđãđểbàxenvàocuộcsốnggiađình.Sựthùhậnkhiđólànơitrúẩn,làliềuthuốcxoadịunhữngđauđớntrongtôi.

Page 184: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Nhưngtôikhôngmuốncămhậnbàấy.Lầnđầutiêntrongsuốtbaonămqua,tôiđãnhậnrađiềunày.Tôithựcsựkhôngmuốncămhậnaicả.Khôngcămhậnngườiđànbàđó,khôngcămhậnbốmẹ,khôngcămhậncảquákhứcủamình.Nỗicămhậnlàmtôicảmthấydễchịu,nhưngthựcranóđãgiamcầmtôitrongmộtcănphòngtùtúngvàngộtngạt.Càngcămhậnhọ,tôicàngcảmthấynặngnề.

-Đếnlúclênphàrồiem.Chigusaquaytrởlạivớimộttúini-lôngđựngđầythứcăn.Nhìnthấytôiđanglaunướcmắt,

chịngồixuốngbêncạnhvỗvỗnhẹvàođầugốitôi.Túithứcănchịmangvềđựngrấtnhiềuđồănvặt,sô-cô-lavàmộtgóicơmrongbiển.Chịđưamộtlycàphêchotôi.Càphêvẫncònbốckhói.

“Hômởcôngviên,lúcbiếtmìnhđãcóthai...”Tôinghegiọngnóicủamìnhnhẹhẫng,nhưcấtlêntừxathẳm,nhưgiọngcủamộtngườixalạ.“Emđãđịnhpháthai.EmbiếtmìnhkhôngthểdựadẫmKishida,vàsinhconlúcnàylàkhôngthể.Emchưabaogiờnghĩrằngmìnhmuốnlàmmẹ.Emkhôngngạinếuphảibỏcáithainày”.

Chigusagậtđầu.Phòngđợivangtiếngnhạc.Tiếptheolàmộtgiọngnóithôngbáomọingườibắtđầulêntàu.

Mộtbàmẹđứnglêncùngđứatrẻnhỏ.Đứabédừnglạitrướcquầyhàng,khôngchịuđidùbịmẹthúcgiục.Ngườiđànôngngồi trước tôibỏđiện thoạivào túi rồiđứng lên.Ngườiđànôngmangtheothùngcác-tôngcũngômchúnglênvàrờiđi.RiêngChigusavàtôivẫnđứnglặnglẽnhìntheohọ.

“Khiđếntrungtâmphụsản,emđịnhchọnngàypháthai.Nhưngvịbácsĩgiàbảoemrằngđứabésẽsinhvàomùaxuân,khimọivậtđềubừngsứcsốngvàxanhtươi.Ngaylúcôngấynóinhưvậy,cảthếgiớiquanhemnhưtỏasáng;emđãnhìnthấykhungcảnhnày,khungcảnhngaytrướcmặtemđây.Nógiốngnhưmộtbứctranhphongcảnhcóbiểncả,bầutrời,mâytrắng,nắngvàng,hoacỏ;mộtbứctranhhộitụtấtcảcảnhđẹpcủanơiđây.Đólàkhungcảnhmàemchưatừngđượcchiêmngưỡng.Sauđóemnghĩ,emcónhiệmvụphảichođứabétrongbụngmìnhnhìnthấybứctranhđẹpđẽnày.Ngaycảkhiemcốtrốntránhchínhem,emvẫnphảichođứabésắpchàođờithấyđượctấtcảnhữngđiềuđó.Bởi,đứabétrongbụnglàmộtthựcthểkhác,khôngphảilàem”.

Mộtgiọngnóithôngbáotàuchuẩnbịrờibến.-Giờemmuốnthếnào?Chúngtađợichuyếnkếnhé?-Không,mìnhđiluônchuyếnnàyđi.Nắmchặtlycàphêtrongmộttayvàtaykiagiữbụng,tôiđứnglên.Đứabéđứngtrướcquầyhàngòakhóc,nàinỉmẹmuachothứgìđó.Ngườimẹngồixuống

bênconmộtlúc,dỗdànhkhôngđượcnênbếthốcnólênđiratàu.Đứabékhóctohơn.TôitheoChigusarờiphòngđợi.Bỗngnghetiếngaigọimìnhtừphíasau,tôiquaylại.Ngườiđànbàquétđườngđangmêmảitròchuyệnvớinhânviênquầyhàng,cònngườiphụnữlớntuổingồiởbăngghếsauhìnhnhưkhôngđịnhlêntàu.Bàvẫnngồinguyênchỗcũ.

Chigusadừngchântrướctôimộtquãng,hỏi:

Page 185: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

-Chuyệngìvậy?-Khôngcógì.Tôibướcđichầmchậm.Vừarakhỏimáiche,ánhmặttrờimùađôngquágắtlàmtôiphải

nheomắtmộtlúc.Hầuhếtcácchỗngồitrêntàuđềutrống.Chúngtôichọnchỗngồibêncửasổởphíatrước.

Chigusalấyranhữngthứchịđãmua.Cóbánhmìkẹpvàcơmcuộn.-Chịmuanhiềuthứcănquá.-Tôicười.-Ừ.Chịthấyemhaykêuđói.Màemphảiănchohaingườichứ.Bácsĩbảoemcóthểtăng

thêmvàikýnữamà.Chịbóclớpvỏni-lôngbọcbánhmìkẹp,rồiđưachotôi.Tôicắnmộtmẩu.Khônglâusau,tiếngđộngcơbắtđầurunglên.Tàutừtừđổihướng.Tôidánmắtqualớp

cửakính,dõimắtnhìnphòngđợitrướckhinókhuấtkhỏitầmmắt.-Tàuđiêmquá,emha?Chigusađangnhaicơm,chịnhìnrangoàicửasổ.-Ừ.ĐâylàbiểnInlandmàchị.-Tôibuộtmiệng,ngạcnhiênvớichínhmình.“BiểnInland

luônlặngsóng,chịChigusaà.Nógiốngnhưmộttấmgươngkhổnglồ.Vàthứgìphảnchiếuquatấmgươngđó?Khônggìcả.Trốngrỗngđếnđộngạcnhiên:chịsẽkhôngthấymâyhaycáchònđảo,haybấtkỳthứgìkhác.Nólàmộttấmgươngkhôngphảnchiếuthứgì.Chỉlàmộtchiếcđĩabạctrống.Mặttrờitrượtquamặtphẳngbạcnàykhinólặnxuống.Vànhữnghònđảoởtrênnódầntrởthànhnhữngcáibóng”.

Tạisaotôilạithốtranhưvậy?Thậtlạlùng,nhưngmộtphầntrongtôihiểutạisao.Cólẽđâylàkhungcảnhđãtrảiratrướcmắttôikhitôiquyếtđịnhgiữđứabé.Mặtbiển,bầutrời,nhữngđámmâyvàcáctianắng.

Tôinhậnranỗisợhãimàmìnhcảmthấykhingồitrêntàucaotốcbâygiờkhôngcònnữa.Ổnthôi,mọithứsẽổnthôi.Dườngnhưcómộtbàntaylớnđangxoalưngvàanủitôi.

Ừ,mọiviệcrồisẽtốtđẹp.Khiđứabérađời,tôisẽquayvềnhàởTachikawa.Tôikhôngbiếtmìnhsẽtrởthànhmộtbàmẹnhưthếnào,vàmẹtôicũngvậy,nhưnghaimẹconsẽcùngnhaunuôiđứabé.Bốtôi,ngườiluônluôntrốntránhvaitròcủamộtngườibố,sẽđặtđứabégiữahaigốivàchơiđùavớinó.Ngaycảkhibốmẹchẳnggiúpđượcgìvàtôilàmộtbàmẹvụngvề,vẫncòncóChigusa.VàMarinanữa.Nếumọingườigiúptôitrôngcon,tôicóthểđilàm.Tôisẽkiếmviệc,muanhiềuquầnáođẹpchocon,nấunhữngmónngonchonóvàbảonórằngkhôngviệcgìphảilolắngcả.Khimuốngặpanhấy,Kishida,tôisẽômconđểngănnỗinhớ.GiốngnhưKishidađãthìthầmvớitôi,tôisẽthủthìvàotaiđứabé:“Mẹyêuconhơnbấtkỳaitrênthếgiớinày”.Biếtđâunhờsựrađờicủađứatrẻ,tôisẽkhôngghétbỏbốnó.Mọithứrồisẽtốtđẹp.

-Vậychúngtachọnkháchsạnnàocóthểngắmhoànghônnhé.Emnghĩởđâycóchỗnàonhưvậykhông?

Chigusavừamởcuốnsáchhướngdẫnra.Chịvẫnđangnhaicơm.-Chắcchắnmìnhsẽtìmđượcchỗnàođó.Màkểcảkhôngngắmđượccảnhhoànghôntừ

Page 186: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

kháchsạn,mìnhvẫncóthểtìmmộtngọnnúi.Chỉcầnleolênnúimộtđoạn,mìnhcóthểnhìnthấycảnhmặttrờilặntrênbiển.Trênđườngxuốngnúichịsẽnhìnthấykhỉnữađấy.Chịsẽngạcnhiênchomàxem,Chigusa.Núiởđâynhiềukhỉlắm.Vàcòncómộtngôitrườngbằnggỗvớinhữngchiếcbànhọcphơidướiánhnắng.Nếuhômnaykhôngkịp,tasẽđivàongàymai.Chịngồivàobànhọcvàsẽthấymặtbiểnngaysaulưngmình.

Mỗilầnmởmiệng,tôilạicócảmgiácnhưmìnhvừamởcánhcửathầnkỳđểtiếnvàomộtvùngđấtmới.Tôinóiliềnmộtmạch.Chigusatrợntrònmắtnhìntôi,rồibậtcười.

-Nè,bộemtưởngmìnhđếnđâydulịchà?Nóivậythôichứngắmcảnhcũng...được.-Mìnhsẽđixemnhữngnơiđángxem.Vìsinhconxongthìemcóđiđâuđượcnữađâu.Tôinhìnracửasổ.Nhữnghònđảoxanhbồngbềnhtrênmặtbiểntrôiquatrướcmắtchúng

tôi.Bầutrờicaovờivợi,trongvắt.Mặtbiểnlónglánhdướiánhmặttrời.LoathôngbáochobiếttàusắpcậpbếnTonosho.Chigusaănxongphầncơmliềnthudọn

đồđạc.Đứatrẻvừakhóclúcnãygiờđangcườiởphíasautôi.Đứabétrongbụngtôicũngchòiđạp như thể muốn nhắc tôi điều gì đó. Bất chợt, tôi nhớ lại mồn một những lời KiwakoNonomiyađãhétlênởbếncảngnàyvào17nămvềtrước.

Contôichưađượcănsángmà.Đúngvậy,khicảnhsáttáchtôirakhỏibà,Kiwakođãhétlênnhưvậy.Contôichưađượcănsángmà.KhoảnhkhắckhiKiwakobịbắtvàhiểucuộcđờivậylàchấmhết,bàấylạilolắngvềbữa

sángcủatôi.Bàthậtngốc.NhưngcâunóiđógiúptôinhậnraKiwakokhôngcònlàngườiđànbàxấuxađãchiacáchtôikhỏigiađình.Màbàcũnggiốngnhưngườiđànbàđãchạyđếnômrồiđẩytôiraxavớicặpmắtsữngsờvìtôitèraquần.Cảhaingườiđềulàmẹtôi.

Tôinhìnthẳngvềphíatrước.Tonoshođãhiệnratrongtầmmắt.Tôinhìnthấyhìnhảnhmộtđứabégáibịvâyquanhbởinhữngngườilớnxalạ.Mặcquầnjeans,áokhoácmàuxanhinhìnhcongấu,chânđigiàyhồng,đứabégáiđứngbấtđộng.Nókhônghiểuđiềugìđangxảyđếnvớimình,nócảmthấyvôcùngđơnđộc,lạclõng,sợhãi.Nómuốnkhócnhưngkhôngthể.Nóchỉbiếtmímchặtmôinhìn.Dầndần,đứabéấylớnlênthànhmộtcôgáitrẻ.Côgáitrẻđóchínhlàtôi.Lầnđầutiên,tôiđãnhìnthấykhuônmặtthậtsựcủamìnhmàkhôngcầnđếngương.

Tàucậpbến.Tiếngrungcủađộngcơcũngkhôngcòn.-Emổnchứ?Chigusađứnglênđỡtôidùđangxáchlỉnhkìnhhànhlývàtúiđựngthứcăn.Tôinhẹnhàng

nắmtaychị.-Emkhỏemà.Chúngtôicùngnhauxuốngphà.Vừabướclênbờ,hiệnratrướcmắttôilànhữngtấmbạt

sờnráchbayphầnphậttronggiótrênkhắpcácmáihiênquánxávànhàhàng,dãynúibiếcxanhthấpthoángxaxa.Tôihíthàhươngvịmặnmòicủabiểncảvàmùithứcănlàmtừtươngđậunànhthơmnức.

Phíasaulưngtôi,mặtbiểntĩnhlặngđangsánglấplánhdướiánhmặttrờimùađông.

Page 187: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Tôidangrộngvòngtayômvàolòngđứabégáiđangđứngbấtđộngsợhãitrênbếncảng,vàhítcănglồngngựchươngvịcủabiểncả.

Khihaicôgáitrẻbướcvàophòngđợi,Kiwakoliếcnhìnhọ.Mộtcôđangmangthai.Ngườikiabảocôgáimangthaingồixuốngrồiđimuavéphà.

Kiwakoquayranhìnmặtbiểnđangtrảidàitrướcmắt,sauđóbàquaylạinhìncôgáimangthaiđangngồiởbăngghếtrước.

Côcắttócngắn,mặcáokhoácxámvàquấnkhănchoàngcổmàuđỏ.Côgáiđó...cólẽnào...MộtýnghĩlóelênnhưngKiwakonhanhchónggạtnóđi.Gầnđây,mỗilầnnhìnthấymộtcôgáitrẻ,bàlạitựhỏiđócóphảilàKaorukhông.Chiếcmũi,chiếccằmvàđôitaiđósaomàgiốngKaoruđếnthế,vàbàcứnhìnhọngỡngàngnhưthểđóchínhlàđứacongáibébỏngnămnàocủabà.Vìvậycómộtlầnbàđãkhiếnmộtcôgáitrẻnhuộmtócvàngnổigiận.NhưngngaycảkhuônmặttứcgiậncủacôgáicũnggợibànhớđếnKaoru.Bốirối,bàvộiquaymặtđi.

Kiwakođãtrởlạivớithếgiớibênngoàiđầytuyệtvọngvàcạnkiệtướcao.Bàkhôngbiếtmìnhmuốnsốngthếnàovàmuốnlàmgì.Bênngoàisongsắt,chẳngcòngìchờđợibà.Vậynênvàongàyđượcânxá,bàchỉthấymộtcảmgiáctrốngrỗngtrànngậptronglòng.

Khôngcónơinàođểđi,Kiwakođànhđếnnhàgagầnnhất.Hômđólàmộtngàyhèoibức.Chữ“Kem”trênmộttấmbiểnbằngvảiđangđungđưatronggiótrướcmộtcửahànggầnga;bànhậnramìnhkhátnước.Kiwakobướcvào,cửahàngvắngkhách,chỉcómộtphụnữlớntuổiđeotạpdềcũđangngồichốngcằmxemtivi.Trongthứánhsángnhậpnhoạngvàhơilạnhphảratừmáyđiềuhòa,Kiwakonheomắtđọcbảngthựcđơntrêntường.

Kemdâu,kemdưahấu,kemtràxanhđậuđen.Mìramen,mìramenthịt,bánhbaohấpkiểuTrungHoa,cơmrang,Coca-Cola,soda.

Kiwakochỉđịnhuốngnước,nhưngkhiđọctêncácmónăn,bàthấybụngmìnhsôisùngsục.RồibàgọimìramenvàCoca-Cola.Cửahàngcũkỹtạocảmgiácnhưthờigianlắngđọngởnơinày.Lúcngồixuốngbànăn,Kiwakotưởngmìnhđangởtuổi20.

Bátmìramennghingútkhóiđượcmangđến.Saumiếngđầutiên,Kiwakoănsoàmsoạp,gầnnhưcắmmặtvàobát.Vịmặnmàbéongậyđưabàvềhiệntại.Kiwakoăntùtì,húpcảđếngiọtnướccuốicùng.Kiwakoquáđỗingạcnhiênvìsựphàmăncủamình.Mónnàyngonthật,bànghĩ,vàgiậtmìnhkhinhậnramìnhvẫncòncảmgiácngonmiệng.

Kiwakothấycuộcđờicủachínhbàkhôngcònthuộcvềbànữa.Saukhitốtnghiệpđạihọcvàkiếmviệclàm,lẽrabànênlấychồng,rồinghỉviệcđểtrởthànhvợđảm,mẹhiềngiốngnhưbaophụnữkhác.Nhưngrốtcuộcbàđãtrởthànhmộttộiphạmnổitiếngcảnước.

Kiwakochấpnhậntấtcả,chỉcầnbàcóKaorubêncạnh.NhưngKaoruđãvuộtkhỏivòngtaybà.Conbésẽkhôngbaogiờquaylại.Lúcmãnhạntù,Kiwakokhôngbiếtbànênlàmgìvànênđiđâu.

Nhưngsau tất cảmọichuyện,Kiwakovẫncòncó thểănuốngngon lành trongmộtcửahàngcũkỹvàxiêuvẹogầnnhàga.Bàđangngồiđây,vừaănsạchbátmìramenhấpdẫn.ĐiềunàylàmKiwakochoángváng.

Nghĩalàmìnhvẫncóthểsốngtiếp,hoặccóthểchẳngcònsựlựachọnnàokhácngoàiviệc

Page 188: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

phảisốngtiếp,Kiwakonghĩ.KiwakoởlạiTokyo,nhưngkhimộtngườilạtìmđếnbắtchuyện,bàđãthudọnđồđạcrời

đi.TừTokyobàđếnSaitama,rồiđếnIbaragi,Sendai,Kanazawa,nhưngởđâucũngcóngườiđếntìmbà,nếukhôngthìlạixuấthiệnnhữnglờiđồnđạivềquákhứtộilỗicủabà.Kiwakotiếptụcchuyểnchỗở.Dùchẳngcònlýdogìđểbỏtrốn,nhưngkểtừngàyrờikhỏicănhộởHino,cuộcđờicủaKiwakolàmộtchuỗingàybỏtrốn.

Trongmộtphútgiâynàođó,khiđanghâmnóngthứcăn,haykhiđangđứngxếphàngtrongsiêuthị,hoặckhikiểmtranhãnsảnphẩmởnhàmáynơibàlàmviệc,hoặclúcđangnhìnchămchúvàobóngtốiquaôcửakínhtrênxebuýt,nhữnghìnhảnhtrongquákhứbỗnghiệntrướcmắtbà.Bànhìnthấyhònđảonơibàtừngsốngvớimộtcáitêngiả.Đólànhữngkýứcđẹp,bởiđólànơibàmơướcđượcsốngđếncuốiđời.Quákhứtrongtâmtríbàlúcnàocũngtrànngậpánhsáng.Dùkhôngcònnhiềungườilạđếntìm,dùcâuchuyệnbắtcócgâykinhhoàngdưluậnđãdầnchìmvàoquênlãng,Kiwakovẫnchuyểnchỗliêntục,từKanazawa,bàdạtđếnChiba,rồiđếnOsakavàKobe,cuốicùngnhậnramìnhvừatrởvềhònđảođó.SauthờigianlàmviệcchosiêuthịKobe,bàđếnOkayama.

KiwakođếnthẳngbếncảngnơibàđãmangKaoruđếnđógần20nămtrước.BàmuavétàuđếnđảoShodo.Nhưng10phút sau,khi tàu sắp rờibến,Kiwakovẫnngồinguyên trênghếtrongphòngđợi.Haiđầugốirunlậpcập,khôngthểnhấcngườilên.

Mộttiếngsau,mộtchiếctàukháccậpbến.Kiwakomuốnđứnglên,nhưngvẫnkhôngthể.Rồikhiđứnglênđược,Kiwakothấytoànthânmìnhrunrẩy.

Ngàyhômđó,Kiwakođãđếmtổngcộngbốnchuyếntàuđếnvàđi.DẫuchochuyếntàusẽmangKiwakovềnơibàtừngkhátkhaosống,nhưngnhữngnămthángđãquakhôngbaogiờquaytrởlại,hệtnhưtuổitrẻđãquakhôngbaogiờquaytrởlạicủabà.

KiwakoởlạiOkayama.Bàtìmđượcchângáccổngchomộtkháchsạnvàsốngluônởđóchođếnkhidànhdụmđủmớirathuêmộtcănhộrẻtiền.Bàgiữthóiquenghéquabếntàusaumỗingàylàmviệc.Cónhiềungày,khihoànthànhcôngviệcsớm,bàđếnbếntàutừ4giờchiều.

Kiwakoluônngồiởbăngghếsautrongphòngđợi.Bàngồiđó,lặnglẽnhìnnhữngchuyếntàudẫnđếnhònđảonơibàsẽkhôngbaogiờquaytrởlại.Thỉnhthoảng,nhữngkhunghìnhảnhtừ17nămtrướcbấtngờhiệnvềtrongbà:nụcườicủaKaorukhiconbélấytúisô-cô-latừcửahàngmàkhôngýthứcđượcrằngmìnhphảitrảtiền;hơiấmtừcánhtaycủaconbékhinóbámlấyngườibàvìsợphảilêntàu.

Mỗilầnquákhứquayvề,Kiwakolạinghemộtgiọngnóithìthầmbêntai.Trốngrỗng.Côđộc.Côtađãnóiđúng,Kiwakonghĩvàcườichuachát.Giờbàđãmấttấtcả,bàhoàntoàncôđộc.Tạisaonhữnglờiđóđãtừnglàmbàđauđớnđếnvậy?Tạisaochúnglàmbànổigiậnđếnmấtkiểmsoát?Khimànhữnggìcôtanóiđềulàsựthật.Khimànỗicôđộclàthứmàngườitacóthểsốngcùngvớinó.

Hômnaycũngnhưmọingày,Kiwakoghéquabếncảngtrênđườngđilàmvề.Bàngồitrênbăngghếsaucủaphòngđợivànhìnánhmặttrờichiếusángbênngoài.

Kiwakoquansátnhữnghànhkháchngồitrướcmặtmình.Ngườiđànôngbấmtinnhắn,côgáiquấnkhănchoàngđỏ,ngườiđànôngvớichồngthùngcác-tôngđặtdướichân.Ngườibạnđi

Page 189: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

cùngcôgáimangthaiquaytrởlạivàhọtròchuyệncùngnhau.KiwakotựhỏihọsẽlàmgìtrênđảoShodo.

Họkhônggiốngkháchdulịch.Cólẽcôấyquayvềnhàsinhcon.Ngườingồicạnhhìnhnhưlàchịgái.Kiwakonghĩ.

Sinhconởđâytuyệtvờibiếtbao.Ngaykhimởmắtchàođời,đứabésẽnhìnthấymặtbiểntĩnhlặng,nhữnghònđảobồngbềnh,lácâyôliuxoaytronggióvàbầutrờicaovòivọi,trongvắt;nósẽđượcngửimùinướctươngvànósẽcảmthấyyênbìnhkhibiếtrằngmìnhvừathoátkhỏibóngtốiđểđónlấykhungcảnhtươiđẹpnày.

Tiếngloathôngbáotàuchuẩnbịrờibến.Hànhkháchđứnglênvàlầnlượtrangoài.Đứabégáiđứngtrướcquầyhàngòakhóc.Cólẽcôbémuốnmuakẹo.Kiwakongắmcảnh

ngườimẹđangdỗdànhcongái,bấtgiácmỉmcười.Ngườimẹcuốicùngđãbỏcuộc,bếđứabélênđiratàu.

KiwakothấylạichínhmìnhvàKaorucủa18nămvềtrước.Bànhớdadiếtmộtngàymùahèkhihọrờitiệmmìsoba,nhớdadiếtmặtbiểnvànhữngtianắngđãgiữhaimẹconlạihònđảonày.Nhữnglễhộinônức;kẹobôngKaoruđãđểdànhchobà.Bànhớtấtcảnhữngđềnthờvàhơi lạnhcủabiển.Kiwakonhưbịthôimiêntrongchínhkýứccủamình.“Conkhôngđiđâuhết!”BànghetiếngKaoruhétlênrànhmạch.

BàMasaegiờrasaorồi?Kumicótrởvềvớigiađìnhkhông?Shin’nosukevàYuriởđâu,chúngđanglàmgì?HanacóđếnTokyođểhọcvẽ?Hàngloạtkhuônmặtthayphiênxuấthiện,nhiềuđếnnỗiKiwakokhông thểbắtkịp.Trongsốđócócảhìnhảnhnhữngvỏve sầuxếpthànhhàngtrênmặtđất.Bọntrẻđãgomxácvetrongsânđiệnthờ.Nhữngchiếcvỏkhôqueo,trốngrỗng.

Kiwakolúclắcđầunhưmuốnxuađihìnhảnhquákhứđanghiệnlêndàyđặctrongtâmtrímình.Bà thởdài.Mỗingàytrôiqua,nhữngkýứccủabà lạingàycàngtươimới.Kỷứcconngườilàthứquáđỗitànnhẫn.

Kiwakotưởngcôgáimangthaisẽkhônglêntàu,nhưngcôđãđứnglên,cẩnthậnđưatayđỡlấybụng.

Từchỗđangngồi,Kiwakokhôngtrôngthấymặtcôgái.Chỉcóánhmặttrờitạothànhquầngsángxungquanhcô.Trongmộttíchtắc,hìnhdángcôgáitrởnênhưảo,Kiwakotưởngmìnhđangnhìnthấyảoảnh.

Côgáiđitrướccấttiếnggọiemtheocùng.Kaoru.Kiwakothầmgọi.Bấtcứlúcnàonhìnthấymộtcôgáitầm20tuổi,bàđềubấtgiác

gọitêncongáiKaoru.Kaoru.Chờmẹvới,Kaoru.CôgáimangthaibỗngdưngquaynhìnlạinhưthểđáptiếnggọicủaKiwako,rồicôbước

tiếp,toànthântắmtrongánhmặttrời.Kaoru.Kiwakothìthầmtrongtráitimmình.Bàdõimắttheobóngdángcôgáitrẻ.Mongconthoátkhỏinỗiđaumàmẹđãngungốcgâyrachocon.Mongchonhữngngày

thánghiệntạicủaconluôntrànngậpánhsáng,Kaoru.

Page 190: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Kiwakonhìnlầncuốichiếcphàrờixabếncảng,mangtheosốhànhkháchítỏi.Bàđứnglên.-Hômnaytrờiấmnhỉ.BàlaocôngbắtchuyệnvớiKiwako.Saunhiềulầnluitớibếncảng,Kiwakođãquenđượcvài

ngườiởđây.Kiwakomỉmcườiđáplại:-Vângạ.Mongtrờicứấmmãithếnàychotớimùaxuân.-Khôngthểnàođâu.Kiểugìmaicũngtrởlạnh.-Nhưngthángsaulàsangxuânrồi.Kiwakomỉmcườigậtđầuchàotạmbiệtrồirờiphòngđợi.Bàbăngquavỉahèđịnhvềnhà,

sauđóquaylạivìmuốnmuavàimónchobữatối.Mộtcụgiàđangdắtchóđidạobướcquamặtbà.Kiwakobướckhoanthaitrênconđườngdọcbờsông.

Tạisaovậy?Vừabướcđi,Kiwakovunghaitaylêntrời.Tạisaovậy?SựthùhậnđãkhiếnKiwakophạm

phảisailầmkhủngkhiếp,đểrồiphảisốngdựavàolòngtốtcủanhữngngườimàbàđãkhôngngầnngạiphảnbộihọ,đểrồibỏtrốn,đểrồimấttấtcảvàtrởnêntrắngtay,nhưngtạisaobàthấymìnhvẫncóđượcđiềugìđó.Dùkhibếđứabélên,biếtđólàhànhđộngsaitráinhưngđếntậnbâygiờbàvẫncảmnhậnđượchơiấmvàlàndamềmmạicủahìnhhàibébỏngmàbàômchặttrongvòngtay-nhữngthứmàbàđãđánhmấtrấtlâuvềtrước?

Kiwakogiơtayvềphíatrướcrồinhìnbầutrờixanhngắtquanhữngkẽtay.Sauđó,bànắmtayđútvàoáokhoácvàđithẳngđếnsiêuthị.Kiwakoquaynhìnbếncảngmộtlầnnữa.Contàuchỉcònlàmộtchấmnhỏtrênmặtbiển.Bànghĩđếnhìnhảnhcôgáimangthaicùngngườichịgáikhihọnhìnramặtbiểnquaôcửatoatàu.Côgáicóthểvượtbiểnkhông?

ĐạidươngsaulưngKiwakolónglánhtrongnắng.Ánhsángđangnhảymúatrênmặtbiển.Nhưthểtrêuđùabà.Nhưthểanủibà.Nhưthểnhậnrabà.Nhưthểthathứchobàngaytừbâygiờ.

Page 191: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

ChúThích[1] fusuma :Khunggỗmỏngđượcphủgiấy,dùngđểngănphòng,hoặc tháorađể thông

phòngnàyvớiphòngkhác.[2]tatami:MiếngnệmlótđượcdùngđểlátmặtsànnhàtruyềnthốngcủaNhậtBản.Phòng

đượclátsànbằngtatamiđượcgọilàphòngtatami.[3]futon:Tấmnệmphẳng,dàykhoảng5cmvớimộtlớpvảibọcngoài,bêntrongnhồibông

hoặcbôngtổnghợp.ỞNhật,nhấtlàtrongnhữngngôinhàtruyềnthốngsửdụngtatamiđểlótsàn,ngườitakhôngdùnggiườngmàthayvàođólàfuton.

[4]Chàmbộinhiễm(eczema):Làbệnhthườngxuấthiệnởtrẻtừ3thángtuổitrởđi.Datrẻmắc bệnh khô, sần sùi và có nhữngmảng đỏ, kéo theo triệu chứng ngứa và bong tróc da.Eczemathườngxuấthiệntrênmặt,khuỷutay,khuỷuchân.Chỗdabịtổnthươngthườngđỏvàphátbanngứa.

[5]kháchsạntìnhyêu:(lovehotel)cókhắpNhậtBảnvàlàmộtngànhdịchvụlớn,chothuêtrongthờigianngắn,thườngdànhchocáccặptìnhnhân.

[6]Canhmiso:MónăntruyềnthốngcủangườiNhậtchếbiếnchủyếutừđậunành.[7]hysteria:Mộttrạngtháicủatâmthức,biểuhiệnlàsựkíchđộngtháiquá,khôngthểđiều

khiểnđượccảmxúc.Hysteriathườnggâyraphảnứngdâychuyềngiữanhiềungười.[8]Yukata:Làloạikimonomỏngmặcmùahè,thườnglàmbằngvảimátnhưcotton.[9]Happi:ÁokhoácmặctrongnhữngdịplễhộihaycácđiệumúatruyềnthốngcủaNhật

Bản,tayáorộng,thânáocónhiềuhọatiết.TừHappiphátâmhơigiốngvớitừ“Happy”trongtiếngAnh,nênnhiềungườicòngọiđâylàChiếcáovuivẻ.

[10]NeapolitanvàCarbonara:TêncácmónmìÝ.[11]Kabuki: làmộttrongbaloạihìnhnghệthuậtsânkhấuchínhcủaNhậtBản,cùngvới

kịchNovàkịchrốiBunraku.Kabukirađờivàođầuthếkỷ17dướihìnhthứcbiểudiễntạpkỹ,sauđótrởthànhmộtloạihìnhkịchnghệđượcưachuộngnhấttrongthờikỳEdo(1603-1868).Kabukiđượcbiếtđếnvớisựcáchđiệuhóatrongkịchnghệvàsựphứctạptrongviệctrangđiểmchongườibiểudiễn.

[12]Oden:làmónănmùađôngtruyềnthốngcủaNhậtBảnbaogồmmộtsốthànhphầnnhưtrứngluộc,củcải,bánhcá,đậunành.ThànhphầncủaOdenthayđổitheocácvùngmiềnvàcáchộgiađình.

Page 192: Bản năng - f.libvui.comf.libvui.com/dlsm1/BanNang_788a8876de.pdfKiwako chạm tay lên nắm cửa. Lạnh như băng. Cô rùng mình ớn lạnh, biết rằng lúc này không

Chiasẽebook:http://downloadsachmienphi.com/Thamgiacộngđồngchiasẽsách:

Fanpage:https://www.facebook.com/downloadsachfreeCộngđồngGoogle:http://bit.ly/downloadsach