Top Banner
Theo như những người ở vùng Láng Linh đã nghe biết và kể lại thì Đức Phật Thầy một đêm kia thình lình kêu ông Đình đến mà bảo rằng: "Hin gidưới Láng có mt người đang sanh sản mà không ai tiếp giúp, vy ông mau tới đó mà cứu hngười ta." Vâng lịnh Thầy, ông Đình bôn ba tìm riết đến nơi thì quả thật, có một người đàn bà đang chuyển bụng rên la trong một cái lều con giữa đồng, trong lúc chồng con không thấy một ai ở nhà hết. Ông Đình lớp nào lo chặt lau làm giường, đốn đưng dựng vách để gấp rút giúp cho người đàn bà kia kịp có chỗ nơi sanh đẻ. Trời rạng đông, người chồng mới về đến nhà. Anh ta hay vợ đã sanh rồi và may nhờ có người đến kịp giúp đỡ thì chi xiết vui mừng, bèn lạy tạ ơn ông Đình và kể rõ đầu đuôi rằng y tên là Xinh, vì nghèo quá nên phải đi bắt rùa, bắt rắn để bán kiếm tiền mà độ nhật. Thoắt trông trong giỏ của Xinh, thấy có một con sấu con mình mẫy đỏ hết xem rất đẹp, ông Đình liền tỏ ý muốn mua con sấu ấy về nuôi chơi. Xinh vì cảm ơn rất hậu nên không bán, xin biếu đứt cho ông Đình. Khi trở về, ông Đình thuật lại công việc đi làm phước xong và đem khoe con sấu với Đức Phật Thầy một cách sung sướng.(1) Xem qua con sấu, Đức Phật Thầy biết vật ấy là con sấu thần, Ngài bảo ông Đình hãy đem mà giết đi, nếu để thì sau này nó sẽ gây tai hại cho trần gian vô kể. Ông Đình nghe vậy cũng có lòng lo, song xem đi xem lại thấy sấu đẹp quá nên không đành giết, bèn lén Thầy, đem giấu sấu vào một nơi, cột dây nơi chưn chắc chắn rồi nuôi dưỡng cẩn thận. Được ba năm săn sóc như vậy, con sấu trở nên to lớn. Bỗng một hôm đứt dây bò đi mất. Ông Đình chẳng dám giấu Đức Phật Thầy, nên đem đầu đuôi mà bạch lại cho Ngài rõ. Nghe xong Đức Phật Thầy than thở vô cùng, Ngài mới cấp cho ông Đình một lưỡi câu, một sợi dây, một lưỡi mun và hai cây lao, dặn hãy giữ gìn phòng khi trừ con sấu ấy. (2) Trải một thời gian, gặp mùa nước nổi, con sấu ấy có trườn lên ở vùng Láng Linh, rượt bắt người vật làm cho dân chúng quanh đấy đều kinh khủng. Người ta đến báo với ông Đình, nhưng cứ mỗi lần ông mang bửu bối đến thì sấu ấy mất tăm, không tìm đâu được. (3) Thấy sấu sợ uy ông Đình như vậy cho nên hễ cứ mỗi lần nó trườn lên toan làm dữ, thì dân chúng hè nhau vừa chạy vừa hô lên: - Bông Đình ơi! Ông Năm Chèo dậy . Mà lạ thay! Hễ nghe được bấy nhiêu lời kêu gọi thì sấu lại lặn mất, chừng như nó hết sức ghê sợ pháp thuật của ông Đình. Đã nhiều phen tới lui như thế mà không lần nào gặp được sấu thần. Lần chót, ông Đình lưu lại Láng Linh chờ đợi ngót nửa tháng mà sấu vẫn bặt tăm, ông bèn kêu nói giữa thanh không rằng: (4) - Nếu su thần nhà ngươi chưa tới sthì tnay hãy yên lặng, đừng ni lên phá hi xóm làng nữa. Còn như nếu mạng ngươi đã tận thì nên sm chu lnh Tri, đừng để ta phi lâu ngày nhc công chđợi!(4) Thế rồi từ ấy trở đi, sấu không còn trườn lên nhiễu hại lương dân nữa. Có người nói khi Đức Cố Quản bại trận tại vùng Bảy Thưa, nhằm mùa nước nổi, quân Pháp sau lưng bắn phá rất gấp mà trước mặt thì đế sậy dày đặc, ghe chống đi không được. Lúc ấy sấu thần bỗng nổi lên đi trước, rẽ đường rạp đế sậy cho thuyền của Ngài dò theo, nhờ vậy mà Ngài và binh sĩ trận ấy thoát thân mới kịp. (5) Sấu thần hiện giờ ở đâu và bổn phận ông Đình còn phải làm gì đối với sấu ấy nữa chăng, đại đa số quần chúng đang đánh một con dấu hỏi to tướng về vấn đề này. (Theo biên kho ca Nguyễn văn Hu trong sách Tht Sơn Mu Nhim n tng năm 1955) Sydney, 2-2-2018, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/ Su Thn* Chuyn ngngôn Thiên Cơ Chu Ân Lai {trái} Tổng thống Mỹ Richard Nixon {giữa} Kissinger [trái} và Mao Trạch Đông {phải} Nixon khcông tp luyn sang Tàu 1972 (1) Con sấu con mình mẩy đỏ hết, ám chỉ một nước Cộng Sản có hạm đội mạnh hung hăng khuấy phá khiến các nước láng giềng trong vùng đều phải hoảng sợ. (2&3) Ba năm, ám chỉ ba thập niên, từ 1972, Mỹ giúp kinh tế Trung Quốc tăng trưởng mạnh kéo theo mạnh cả về chánh trị quân sự, Trung Quốc tăng tốc độ thành lập hạm đội và xây dựng đảo nhân tạo khuấy phá các nước trong vùng Biển Đông. (4) Ám chỉ từ năm 1972 Mỹ là cường quốc có khả năng làm cho nước Tàu hùng mạnh hung hăng, thì sau đó chỉ có Mỹ đủ khả năng đánh bại nước Tàu mà thôi. (5) Ám chỉ năm 1954, nhờ Trung Quốc giúp vũ khí pháo binh, Việt Nam chiến thắng Pháp trong trận Điện Biên Phủ. * Ghi chú: Đình Tây ám chỉ Mỹ; Su Thn ám chỉ Tàu. Ngoại giao bóng bàn MỸ Tàu năm 1972 Cái nhân Thế Chiến Ba đã có từ năm 1972, tức là trong vòng năm Hai Ngàn Kêu cứu hạm đội Mỹ vào Bể Đông dương oai
2

u Th n* Nixon kh công t p ện ngụ ngôn Thiên Cơ luy n sang ... · Thiên cơ bất khả lộ, Tiền Bối phải dụng cách nói mẹo quanh co bóng gió dương đông

Oct 09, 2019

Download

Documents

dariahiddleston
Welcome message from author
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Page 1: u Th n* Nixon kh công t p ện ngụ ngôn Thiên Cơ luy n sang ... · Thiên cơ bất khả lộ, Tiền Bối phải dụng cách nói mẹo quanh co bóng gió dương đông

Theo như những người ở vùng Láng Linh đã nghe biết và kể lại thì Đức Phật Thầy một đêm kia thình lình kêu ông Đình đến mà bảo rằng: "Hiện giờ ở dưới Láng có một

người đang sanh sản mà không ai tiếp giúp, vậy ông mau tới đó mà cứu hộ người ta."

Vâng lịnh Thầy, ông Đình bôn ba tìm riết đến nơi thì quả thật, có một người đàn bà đang chuyển bụng rên la trong một cái lều con giữa đồng, trong lúc chồng con không thấy một ai ở nhà hết. Ông Đình lớp nào lo chặt lau làm giường, đốn đưng dựng vách để gấp rút giúp cho người đàn bà kia kịp có chỗ nơi sanh đẻ. Trời rạng đông, người chồng mới về đến nhà. Anh ta hay vợ đã sanh rồi và may nhờ có người đến kịp giúp đỡ thì chi xiết vui mừng, bèn lạy tạ ơn ông Đình và kể rõ đầu đuôi rằng y tên là Xinh, vì nghèo quá nên phải đi bắt rùa, bắt rắn để bán kiếm tiền mà độ nhật. Thoắt trông trong giỏ của Xinh, thấy có một con sấu con mình mẫy đỏ hết xem rất đẹp, ông Đình liền tỏ ý muốn mua con sấu ấy về nuôi chơi. Xinh vì cảm ơn rất hậu nên không bán, xin biếu đứt cho ông Đình. Khi trở về, ông Đình thuật lại công việc đi làm phước xong và đem khoe con sấu với Đức Phật Thầy một cách sung sướng.(1) Xem qua con sấu, Đức Phật Thầy biết vật ấy là con sấu thần, Ngài bảo ông Đình hãy đem mà giết đi, nếu để thì sau này nó sẽ gây tai hại cho trần gian vô kể. Ông Đình nghe vậy cũng có lòng lo, song xem đi xem lại thấy sấu đẹp quá nên không đành giết, bèn lén Thầy, đem giấu sấu vào một nơi, cột dây nơi chưn chắc chắn rồi nuôi dưỡng cẩn thận.

Được ba năm săn sóc như vậy, con sấu trở nên to lớn. Bỗng một hôm đứt dây bò đi mất. Ông Đình chẳng dám giấu Đức Phật Thầy, nên đem đầu đuôi mà bạch lại cho Ngài rõ. Nghe xong Đức Phật Thầy than thở vô cùng, Ngài mới cấp cho ông Đình một lưỡi câu, một sợi dây, một lưỡi mun và hai cây lao, dặn hãy giữ gìn phòng khi trừ con sấu ấy. (2) Trải một thời gian, gặp mùa nước nổi, con sấu ấy có trườn lên ở vùng Láng Linh, rượt bắt người vật làm cho dân chúng quanh đấy đều kinh khủng. Người ta đến báo với ông Đình, nhưng cứ mỗi lần ông mang bửu bối đến thì sấu ấy mất tăm, không tìm đâu được. (3) Thấy sấu sợ uy ông Đình như vậy cho nên hễ cứ mỗi lần nó trườn lên toan làm dữ, thì dân chúng hè nhau vừa chạy vừa hô lên:

- Bớ ông Đình ơi! Ông Năm Chèo dậy . Mà lạ thay! Hễ nghe được bấy nhiêu lời kêu gọi thì sấu lại lặn mất, chừng như nó hết sức ghê sợ pháp thuật của ông Đình. Đã nhiều phen tới lui như thế mà không lần nào gặp được sấu thần. Lần chót, ông Đình lưu lại Láng Linh chờ đợi ngót nửa tháng mà sấu vẫn bặt tăm, ông bèn kêu nói giữa thanh không rằng: (4)

- Nếu sấu thần nhà ngươi chưa tới số thì từ nay hãy yên lặng, đừng nổi lên phá

hại xóm làng nữa. Còn như nếu mạng ngươi đã tận thì nên sớm chịu lịnh Trời,

đừng để ta phải lâu ngày nhọc công chờ đợi!(4) Thế rồi từ ấy trở đi, sấu không còn trườn lên nhiễu hại lương dân nữa. Có người nói khi Đức Cố Quản bại trận tại vùng Bảy Thưa, nhằm mùa nước nổi, quân Pháp sau lưng bắn phá rất gấp mà trước mặt thì đế sậy dày đặc, ghe chống đi không được. Lúc ấy sấu thần bỗng nổi lên đi trước, rẽ đường rạp đế sậy cho thuyền của Ngài dò theo, nhờ vậy mà Ngài và binh sĩ trận ấy thoát thân mới kịp. (5) Sấu thần hiện giờ ở đâu và bổn phận ông Đình còn phải làm gì đối với sấu ấy nữa chăng, đại đa số quần chúng đang đánh một con dấu hỏi to tướng về vấn đề này. (Theo biên khảo của Nguyễn văn Hầu trong sách Thất Sơn Mầu Nhiệm ấn tống năm 1955)

Sydney, 2-2-2018, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Sấu Thần* Chuyện ngụ ngôn Thiên Cơ

Chu Ân Lai {trái} Tổng thống Mỹ Richard Nixon {giữa}

Kissinger [trái} và Mao Trạch Đông {phải}

Nixon khổ công tập

luyện sang Tàu 1972

(1) Con sấu con mình mẩy đỏ hết, ám chỉ một nước Cộng Sản có hạm đội mạnh hung hăng khuấy phá khiến các nước láng giềng trong vùng đều phải hoảng sợ. (2&3) Ba năm, ám chỉ ba thập niên, từ 1972, Mỹ giúp kinh tế Trung Quốc tăng trưởng mạnh kéo theo mạnh cả về chánh trị quân sự, Trung Quốc tăng tốc độ thành lập hạm đội và xây dựng đảo nhân tạo khuấy phá các nước trong vùng Biển Đông. (4) Ám chỉ từ năm 1972 Mỹ là cường quốc có khả năng làm cho nước Tàu hùng mạnh hung hăng, thì sau đó chỉ có Mỹ đủ khả năng đánh bại nước Tàu mà thôi. (5) Ám chỉ năm 1954, nhờ Trung Quốc giúp vũ khí pháo binh, Việt Nam chiến thắng Pháp trong trận Điện Biên Phủ. * Ghi chú: Đình Tây ám chỉ Mỹ; Sấu Thần ám chỉ Tàu.

Ngoại giao bóng bàn MỸ Tàu năm 1972

Cái nhân Thế Chiến Ba đã có từ năm 1972, tức là trong vòng năm Hai Ngàn

Kêu cứu hạm đội Mỹ vào Bể Đông dương oai

Page 2: u Th n* Nixon kh công t p ện ngụ ngôn Thiên Cơ luy n sang ... · Thiên cơ bất khả lộ, Tiền Bối phải dụng cách nói mẹo quanh co bóng gió dương đông

TRONG trần khởi động cuộc phong ba, HAI lẽ trầm thăng nghịch với hòa. NGÀN việc cao sang như ảo mộng, NĂM điều giới luật tợ châu sa. TẬN kim bởi quả kim điêu xảo, THẾ cổ vì nhân cổ thật thà. ĐẾN lúc châu nhi huờn phục thỉ, NƠI nơi hãy tỉnh giấc Nam Kha.

(Tiên tri của Bồ Tát Thanh Sĩ, Tận Thế và Hội Long Hoa tr. 162, Vương Kim biên khảo, nhà xuất bản Long Hoa ấn hành năm 1952)

THẤT tình lục dục thân cũng đổi, Đặng hiểu tường giềng mối Thánh hiền. Ai Thần ai Thánh ai Tiên, Đổi rồi mới biết Thánh hiền là ai.

SƠN báu có cung đài Thần trí, Lòng kiên cường đại hỉ vô cùng. Tại mê vật chất ung dung, Bỏ quên bị mất ngày cùng đừng than! (Thượng Đế Thưởng Phạt tr. 44, do Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết theo thể thơ khoán thủ song thất lục bát, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2001)

Qua năm Hai Ngàn thấy không có gì ứng nghiệm với những lời tiên tri của Tiền Bối, người đời phàn nàn rằng sấm kinh nói trật lất, không còn tin tưởng nữa. Bài pháp khoán thủ của Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh giải tỏa thắc mắc của người đời. Ngài bảo rằng người đạo phải quay trở vào bên trong tâm trí mà tìm kiếm lẽ huyền diệu trong sấm kinh của chư vị Tiền Bối. Thiên cơ bất khả lộ, Tiền Bối phải dụng cách nói mẹo quanh co bóng gió dương đông kích tây, nói bên ngoài là ám chỉ bên trong. Nói Thất Sơn để ám chỉ Thất Tình trong lòng nhơn loại nổi loạn Tham Sân Si. Thế Chiến Ba có mầm mống phát khởi từ năm 1972 khi tổng thống Mỹ Richard Nixon cùng cố vấn Henry Kissinger sang Bắc Kinh gặp chủ tịch Trung Quốc Mao Trạch Đông, hai bên trao đổi mậu dịch giúp cho Trung Quốc có cơ hội phát triển kinh tế vượt bực. Từ đó {tức năm 1972}, Trung Quốc mở cửa kinh tế thị trường lớn mạnh không ngừng, gia tăng nhanh hạm đội {Sấu Thần} tranh giành biển đảo. Nghĩa là cái nhân Thế Chiến Ba đã xảy ra trong vòng năm Hai Ngàn, chớ không phải ngoài năm Hai Ngàn, không phải sau năm Hai Ngàn, mà là đã xảy ra trước năm Hai Ngàn {1972}. Vì lòng từ bi e rằng chúng sanh tu không kịp thiên cơ, nên Bồ Tát báo động sớm bằng cách là nói về cái nhân Thế Chiến Ba đã xảy ra rất sớm vào năm 1972. Bồ Tát báo cái nhân là báo sớm hàng mấy chục năm để chúng sanh có đủ thời gian tu hành vơi nghiệp chướng, để đến khi cái quả tới thì mới trở tay kịp bánh xe Thượng Đế. Nhưng khổ thay, chúng sanh vô minh mù quáng không thấy cái lý thiên cơ trong sấm giảng, trách Trời Phật nói dần lân hù dọa hoài mà có thấy gì đâu! Và đến khi cái quả tới thì chúng sanh trở tay không kịp, vì quá bất ngờ, quá thình lình. Bởi Vậy, từ năm 1849, Đức Phật Thầy Tây An viết lời cảnh báo ba lần cụm từ thình lình trong quyển Sấm Truyền:

Biến dời cuộc thế thình lình,

Thiện tồn ác thất thiên đình số phân! …………………………………………………………

Nay xem cảnh thế thình lình,* Vô thường quỷ dẫn ai binh đặng nào.

…………………………………………………………..

Ngồi buồn than trách một mình,

Thương trong thế sự thình lình tiêu tan!

Sydney, 2-2-2018, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/

Trong Hai Ngàn xử biến Thất Sơn,

Biến thiên biến địa biến nhơn thay đời.

Biến hết thảo mộc lại biến lời,

Rã rời thân thể cho đời khinh khi! (Kim Cổ Kỳ Quan 9: 18, ông Ba Nguyễn văn Thới viết năm 1915)

Lời bình: Cụm từ Thất Sơn ám chỉ Thất Tình lục dục của con người khởi trong vòng năm hai ngàn, nghĩa là trước năm hai ngàn (kể từ năm 1972 khi Tổng thống Mỹ Richard Nixon & cố vấn Henry Kissinger sang Bắc Kinh) chớ không phải sau năm hai ngàn, không phải ngoài năm hai ngàn. Đấy là nguyên do Sấu Thần {Ông Năm Chèo tức là nước Tàu} nổi dậy, là đầu mối nguy cơ cho toàn nhơn loại sau này.

Bồ Tát

sợ

“Nhân”

chúng

sanh sợ

“Quả”

Chu Ân Lai {trái} Tổng thống Mỹ Richard Nixon {giữa}

Kissinger [trái} và Mao Trạch Đông {phải}

Nguyên nhân Thế Chiến Ba Tận Thế