Theo như những người ở vùng Láng Linh đã nghe biết và kể lại thì Đức Phật Thầy một đêm kia thình lình kêu ông Đình đến mà bảo rằng: "Hiện giờ ở dưới Láng có một người đang sanh sản mà không ai tiếp giúp, vậy ông mau tới đó mà cứu hộ người ta." Vâng lịnh Thầy, ông Đình bôn ba tìm riết đến nơi thì quả thật, có một người đàn bà đang chuyển bụng rên la trong một cái lều con giữa đồng, trong lúc chồng con không thấy một ai ở nhà hết. Ông Đình lớp nào lo chặt lau làm giường, đốn đưng dựng vách để gấp rút giúp cho người đàn bà kia kịp có chỗ nơi sanh đẻ. Trời rạng đông, người chồng mới về đến nhà. Anh ta hay vợ đã sanh rồi và may nhờ có người đến kịp giúp đỡ thì chi xiết vui mừng, bèn lạy tạ ơn ông Đình và kể rõ đầu đuôi rằng y tên là Xinh, vì nghèo quá nên phải đi bắt rùa, bắt rắn để bán kiếm tiền mà độ nhật. Thoắt trông trong giỏ của Xinh, thấy có một con sấu con mình mẫy đỏ hết xem rất đẹp, ông Đình liền tỏ ý muốn mua con sấu ấy về nuôi chơi. Xinh vì cảm ơn rất hậu nên không bán, xin biếu đứt cho ông Đình. Khi trở về, ông Đình thuật lại công việc đi làm phước xong và đem khoe con sấu với Đức Phật Thầy một cách sung sướng.(1) Xem qua con sấu, Đức Phật Thầy biết vật ấy là con sấu thần, Ngài bảo ông Đình hãy đem mà giết đi, nếu để thì sau này nó sẽ gây tai hại cho trần gian vô kể. Ông Đình nghe vậy cũng có lòng lo, song xem đi xem lại thấy sấu đẹp quá nên không đành giết, bèn lén Thầy, đem giấu sấu vào một nơi, cột dây nơi chưn chắc chắn rồi nuôi dưỡng cẩn thận. Được ba năm săn sóc như vậy, con sấu trở nên to lớn. Bỗng một hôm đứt dây bò đi mất. Ông Đình chẳng dám giấu Đức Phật Thầy, nên đem đầu đuôi mà bạch lại cho Ngài rõ. Nghe xong Đức Phật Thầy than thở vô cùng, Ngài mới cấp cho ông Đình một lưỡi câu, một sợi dây, một lưỡi mun và hai cây lao, dặn hãy giữ gìn phòng khi trừ con sấu ấy. (2) Trải một thời gian, gặp mùa nước nổi, con sấu ấy có trườn lên ở vùng Láng Linh, rượt bắt người vật làm cho dân chúng quanh đấy đều kinh khủng. Người ta đến báo với ông Đình, nhưng cứ mỗi lần ông mang bửu bối đến thì sấu ấy mất tăm, không tìm đâu được. (3) Thấy sấu sợ uy ông Đình như vậy cho nên hễ cứ mỗi lần nó trườn lên toan làm dữ, thì dân chúng hè nhau vừa chạy vừa hô lên: - Bớ ông Đình ơi! Ông Năm Chèo dậy . Mà lạ thay! Hễ nghe được bấy nhiêu lời kêu gọi thì sấu lại lặn mất, chừng như nó hết sức ghê sợ pháp thuật của ông Đình. Đã nhiều phen tới lui như thế mà không lần nào gặp được sấu thần. Lần chót, ông Đình lưu lại Láng Linh chờ đợi ngót nửa tháng mà sấu vẫn bặt tăm, ông bèn kêu nói giữa thanh không rằng: (4) - Nếu sấu thần nhà ngươi chưa tới số thì từ nay hãy yên lặng, đừng nổi lên phá hại xóm làng nữa. Còn như nếu mạng ngươi đã tận thì nên sớm chịu lịnh Trời, đừng để ta phải lâu ngày nhọc công chờ đợi!(4) Thế rồi từ ấy trở đi, sấu không còn trườn lên nhiễu hại lương dân nữa. Có người nói khi Đức Cố Quản bại trận tại vùng Bảy Thưa, nhằm mùa nước nổi, quân Pháp sau lưng bắn phá rất gấp mà trước mặt thì đế sậy dày đặc, ghe chống đi không được. Lúc ấy sấu thần bỗng nổi lên đi trước, rẽ đường rạp đế sậy cho thuyền của Ngài dò theo, nhờ vậy mà Ngài và binh sĩ trận ấy thoát thân mới kịp. (5) Sấu thần hiện giờ ở đâu và bổn phận ông Đình còn phải làm gì đối với sấu ấy nữa chăng, đại đa số quần chúng đang đánh một con dấu hỏi to tướng về vấn đề này. (Theo biên khảo của Nguyễn văn Hầu trong sách Thất Sơn Mầu Nhiệm ấn tống năm 1955) Sydney, 2-2-2018, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo (facebook Mõ Tre) * https://kinhsamthatson.wordpress.com/ Sấu Thần* Chuyện ngụ ngôn Thiên Cơ Chu Ân Lai {trái} Tổng thống Mỹ Richard Nixon {giữa} Kissinger [trái} và Mao Trạch Đông {phải} Nixon khổ công tập luyện sang Tàu 1972 (1) Con sấu con mình mẩy đỏ hết, ám chỉ một nước Cộng Sản có hạm đội mạnh hung hăng khuấy phá khiến các nước láng giềng trong vùng đều phải hoảng sợ. (2&3) Ba năm, ám chỉ ba thập niên, từ 1972, Mỹ giúp kinh tế Trung Quốc tăng trưởng mạnh kéo theo mạnh cả về chánh trị quân sự, Trung Quốc tăng tốc độ thành lập hạm đội và xây dựng đảo nhân tạo khuấy phá các nước trong vùng Biển Đông. (4) Ám chỉ từ năm 1972 Mỹ là cường quốc có khả năng làm cho nước Tàu hùng mạnh hung hăng, thì sau đó chỉ có Mỹ đủ khả năng đánh bại nước Tàu mà thôi. (5) Ám chỉ năm 1954, nhờ Trung Quốc giúp vũ khí pháo binh, Việt Nam chiến thắng Pháp trong trận Điện Biên Phủ. * Ghi chú: Đình Tây ám chỉ Mỹ; Sấu Thần ám chỉ Tàu. Ngoại giao bóng bàn MỸ Tàu năm 1972 Cái nhân Thế Chiến Ba đã có từ năm 1972, tức là trong vòng năm Hai Ngàn Kêu cứu hạm đội Mỹ vào Bể Đông dương oai