Top Banner
Thiên Lan Khảo Bút 13 Bần Sĩ Vô Danh Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút *** Cuộc đời đây tới gian nan, Ba năm đói khổ rụi tàn như cây. Mùi Thân Dậu Mùi Thân tớ chẳng gặp Thầy, Dậu về Gà gáy phút giây tận tường. Năm năm dày dạn gió sương, 2015-2019 TUẤT HỢI còn thấy đoạn trường xôn xao. 2018-2019 Năm đó mỗi người cầm dao, Tự quyền mổ xẻ mau mau cho rồi. Ra thịt để bán con ơi, Năm châu cũng hưởng xa xôi cũng cầm. Lão Ông bảo kiểm linh tâm, Đừng nói sai lầm quá rõ rồi kia. Tới đây tập chẳng có bìa, Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú đầy đàng, Chết thôi nằm dọc nằm ngang Phật buồn. (Thiên Lan Khảo Bút tr. 41, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2015) Đức Cậu Bần Sĩ ở Thiền Tịnh Bửu Sơn Tuất Hợi 2018- 2019 chiến tranh nguyên tử tàn phá thế giới, chết chóc thật hãi hùng! Đinh Dậu 2017, trận Biển Đông bùng nổ!
42

Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Oct 04, 2019

Download

Documents

dariahiddleston
Welcome message from author
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Page 1: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 13 Bần Sĩ Vô Danh

Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút

***

Cuộc đời đây tới gian nan, Ba năm đói khổ rụi tàn như cây. Mùi Thân Dậu

Mùi Thân tớ chẳng gặp Thầy, Dậu về Gà gáy phút giây tận tường.

Năm năm dày dạn gió sương, 2015-2019

TUẤT HỢI còn thấy đoạn trường xôn xao. 2018-2019 Năm đó mỗi người cầm dao,

Tự quyền mổ xẻ mau mau cho rồi. Ra thịt để bán con ơi,

Năm châu cũng hưởng xa xôi cũng cầm. Lão Ông bảo kiểm linh tâm,

Đừng nói sai lầm quá rõ rồi kia. Tới đây tập chẳng có bìa,

Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào,

Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú đầy đàng,

Chết thôi nằm dọc nằm ngang Phật buồn. (Thiên Lan Khảo Bút tr. 41, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn

Sydney ấn tống năm 2015)

Đức Cậu Bần Sĩ ở Thiền Tịnh Bửu Sơn

Tuất Hợi 2018-

2019 chiến tranh

nguyên tử tàn

phá thế giới,

chết chóc thật

hãi hùng!

Đinh Dậu 2017, trận Biển Đông bùng nổ!

Page 2: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 14 Bần Sĩ Vô Danh

THIÊN LAN

Ngày 22 tháng 2 năm Ất Mùi 2015

NAM MÔ A Di ĐÀ PHẬT NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT NAM MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT NAM MÔ ĐỨC PHẬT TỔ PHẬT THẦY BỬU SƠN KỲ HƯƠNG

Thiên Lan Khảo Bút

Tham quan khảo sát thấy rõ ràng, Đúng rồi Tiên cảnh chốn Thiên Lan. Trời mây đá mọc vươn sừng sững, Tòng bách cỏ hoa mọc xuê xang. Thầm lặng đi vào cửa Lan Thiên, Một bước chơn đi tựa cảnh Tiên. Thân người mát mẻ như gió thổi, Hồn xác an vui hết não phiền. Cảnh giới thần tiên có sẵn rồi, Chờ người tỉnh ngộ về đây thôi. Không xa đừng kiếm tìm oan uổng, Sám hối thiền tu trước mặt thôi. Vùng đất Lan Thiên của Phật Trời, Đi hoài đi mãi chẳng tới nơi. Bụi cây hoa lá rơi rơi mọc, Nhiều tảng đá đen nhìn thảnh thơi. Nó có từ lâu mấy nghìn đời, Không trồi không sụt chẳng tả tơi. Thay hình biến dạng nào ai biết, Chờ đợi Tiên sa xuống ngồi chơi.

Lan Thiên {Thiên Lan}

trong dãy núi phía Tây

Nam Việt, là vùng linh sơn

mà chư vị Bồ Tát Bửu Sơn

Kỳ Hương từng vân du tu

hành thành đạo.

Page 3: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 15 Bần Sĩ Vô Danh

Tả cảnh Thiên Lan quá trùng trùng, Như là Ta tưởng chốn không trung. Bồng lai tiên cảnh cùng nơi đó, Tu hành sống sót tựa ung dung. Tòng Sơn Phật chọn từ lối đi, Ngọn núi quá cao dốc hiểm nguy. Đường về cảnh Phật đâu có dễ, Nhất nguyện thành tâm phải kiên trì.

******* HÀNH TRÌNH LƯỚT DẶM

Xa xa chẳng thấy bóng người, Trên đường lướt dặm vui tươi niệm thầm.

Nguyện cầu Trời Phật chứng tâm, Hộ con về tới viếng thăm núi rừng.

Xác thân lo sợ hồn mừng, Ba bên bốn phía đá rừng phủ vây.

Rừng nguyên sinh thú còn đầy, Nếu không phước đức phân thây không chừa.

Bước đi noi dấu người xưa, Trở về đất Phật sớm trưa nguyện Ngài.

Nơi này bạch ngọc thiên thai, Cũng là phong cảnh bồng lai tại trần.

Pháp danh con Đạo Sĩ Bần, Lãnh lời của Phật xa gần phải đi.

Tấm thân chẳng có ra gì, Mong cầu Trời Phật chứng tri lòng thành.

Chừng nào mãn hạn chúng sanh, Cảnh tiên hồi phục đất lành con nương.

Quay về đồi núi tuyết sương, Thiên Lan an ngụ canh trường nghĩ suy.

Sáng rồi từ giã ra đi, Trên đường quay lại dặn thì chúng sanh.

Page 4: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 16 Bần Sĩ Vô Danh

Nơi đây là mảnh đất lành, Chờ người giác ngộ tu hành hồi hương.

Cứ đi thẳng lối ngay đường, Kìa nhìn phong cảnh Tây Phương rõ ràng.

Đây là nơi chốn Thiên Lan, Bao la khắp cả tràng phang khắp đoài.

Không phải như đất trần ai, Lấn chen ăn ở đắng cay trăm bề.

Ráng tu đắc đạo trở về, Nghe chim linh hót vượn kề hú reo.

Lan Thiên biển núi rừng đèo, Ruộng rừng nước ngập ông chèo lợi qua.

Lan tràn mù thẳm quá xa, Ngài ngồi bàn thảo họp mà Thần Tiên.

Đặng sai các vị lâm miền, Sứ Thần phải lãnh nơi miền Thiên Lan.

Tái lại mượn xác trần gian, (1) Đặng khuyên dân chúng đời tàn tới nơi.

Ngài ngồi họp lại truy đời, Lan Thiên ký bút tách rời ra đi.

Nam Mô Phật Pháp từ bi, Đôi lời Bần Sĩ nguyện truy đời tường.

Thuyền Ta còn lách qua mương, Chở người tu đạo trên đường hiểu thông.

Cúi đầu nguyện tạ Đức Ông, Lan Thiên chơn giẫm nhờ công Phật Trời.

Bàn tay thiên tạo khắp nơi, Mấy triệu ngàn đời hùng vĩ sơn khê.

Bàn tay Trời khéo đắp kê, Đá chồng năm bảy tầng kề không lay.

Động hang rất đẹp dốc lài, _____________________________________________________

(1 ) Trong Sấm Giảng, Đức Huỳnh Giáo Chủ nhiều lần cho biết Ngài mượn xác tái sanh cứu thế: Thương hồng trần mượn xác tái sanh, hoặc là: Xuống mượn xác nhằm năm Kỷ Mão…

Page 5: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 17 Bần Sĩ Vô Danh

Đường cây cổ thụ sống ngoài mấy trăm. Cây to tàng lớn đá răm,

Đường đi lướt dặm xa xăm mát người. Gian nan chơn bước từ từ,

Tâm hồn an tịnh cho người rảnh rang. Xa xa tượng đá thạch bàn,

Tựa lưng ngồi thở nhẹ nhàng biết bao. Lên non mới biết non cao,

Cực thân mới hiểu công lao Phật Thầy. Rừng chiều hướng niệm Phương Tây, Đường xa diệu vợi giờ này lâm sơn.

Chung Tòa về đến tạ ơn, Bạch cùng Sư Phụ thiên sơn Chùa Thiền.

Bao năm vâng lệnh bơi thuyền, Biển đời xuôi ngược chinh nghiêng khốn cùng.

Trần gian đối quá lạnh lùng, Vâng lệnh Phật dạy giả khùng khuyên dân.

Ngày nay đời đã quá gần, Tâm mang ánh đạo thân Bần chưa yên.

Nay con về tới Long Thuyền, Chùa Thầy ẩn tích nơi miền sơn lai.

Cũng nơi xử phạt tới ngày, Chung Tòa phán xét mỗi ai không lầm.

Minh đài có kiếng soi tâm, Mảy lông không lọt đặng cầm xử phân.

Chung Tòa có thạch đá cân, Có gươm bảy thước xử phân chánh tà.

Gần rồi thấy chẳng còn xa, Dày công Phật thưởng tội đà phạt ngay.

Thương cho bá tánh trần ai, Ngủ mê trong giấc cuồng say biết gì.

Chỗ này về tới nữa chi, Nhìn xem một chút rồi đi sửa mình.

Cũng là nơi chốn sân trình,

Page 6: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 18 Bần Sĩ Vô Danh

Ráng tu đắc đạo sống nhìn coi phân. Quỷ ma phàm tục đủ phần,

Đem về nạp mạng Thánh Thần kiểm truy. Đôi lời Bần nói vân vi,

Tại vì Trời Phật sai đi khiến về. Đặng nhìn thấy cảnh sơn khê,

Mau gấp tỉnh ngộ đừng mê chôn vùi. Chỗ này đâu phải chỗ vui,

Để tâm thanh tịnh hưởng mùi hoa thơm. Địa linh thạch đá nhiều chòm,

Thẳng đường đi mãi cho hồn thảnh thơi. Non Tiên gió mát ngao chơi,

Lan Thiên thạch đá rạng ngời chờ Ta. Nam Mô Đức Phật Di Đà,

Hộ người tỉnh ngộ thấy mà cảnh Tiên. Mong ai lánh dữ làm hiền,

Còn có cơ hội ráng siêng tu hành. Gìn tâm đừng để nảy sanh,

Thải bỏ cáu bợn hôi tanh nằm lòng. Thầy dẫn về tới quê Ông,

Cảnh Tiên đất Phật rừng Tòng sơn khê. Có chim linh đón cận kề,

Vượn kêu lảnh lót muôn bề vang vang. Báo như đưa tiễn trên đàng,

Về tu theo Phật làm tròn nghĩa nhân. Tiếng chim kêu niệm rừng Thần,

Từ xa bay lại rồi gần sát bên. Vang vang tiếng niệm quá rền,

Niệm danh Bồ Tát khít bên rõ ràng. Loài chim còn biết sửa sang,

Bay về tu tịnh đồi hang rạng ngời. Thú tu nói được tiếng người,

Non Tiên bạch ngọc từ từ chuyển thân. Gương kia nhìn rõ bớ trần,

Page 7: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 19 Bần Sĩ Vô Danh

Nghe rồi vội vã chuyển thân tu hành. Làm người tính toán khôn lanh,

Lăn lộn muôn lần nay nổi mai trôi. Sao không giác ngộ cho rồi,

Tu thành Bồ Tát phản hồi về Tiên. Chúng sanh giảm bớt cầu nguyền,

Mau mau tỉnh dậy tham thiền công phu. Chỉ còn tỉnh thức lo tu,

Sửa tâm sửa tánh bỏ thù thành thương. Thiền tâm truy lục cho thường,

Kề sát bên Phật giảm đường gay go. Siêng năng hôm sớm thăm dò, Thấy sai thì sửa chớ lo buồn gì. Nguyện tu thì phải kiểm truy,

Tránh mọi sự gì do Phật dạy răn. Sửa tâm cho đúng công bằng,

Nói lời chơn thật ngay giăng không dùn.* Tại gia cư sĩ ung dung,

Không còn chướng nghiệp muôn trùng phủ vây. Giang san sự nghiệp giờ này,

Như hình với bóng phút giây tan tành. Do mình gieo tạo nảy sanh,

Hơn thua lấn áp tranh giành của dư. Anh em ruột thịt cũng từ,

Tranh giành giàu có của dư được rồi. Ai ơi còn chút nữa thôi,

Trời xui đất khiến phủi rồi một giây. Ráng tu đặng thoát cảnh này,

Nghe Đức Phật Thầy tái lại khuyên dân. Không nghe bay vía mất thần,

Trận này tẩy sạch hồng trần không nương. Thầy nay dẫn lối chỉ đường,

Dạn dày đau khổ gió sương mấy đời. Biết thịnh rồi lại biết vơi,

Page 8: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 20 Bần Sĩ Vô Danh

Chúng chẳng nghe lời uổng kiếp làm sao. Tưởng rằng Trời Phật ở cao,

Bày đặt cúng tế lạy nào rùm beng. Khuyên ai tạm bớt nhang đèn,

Để tiền giúp chúng trong phen khốn nàn. Tu nhân tích đức hơn vàng,

Thương yêu dùm giúp cơ hàn thanh cao. Thân Ta dày dạn biết bao,

Khuyên lơn bá tánh mong nào người tu. Chiều buông sương tuyết mịt mù,

Tối về mưa đổ mền dù ướt oi. Xa xa sấm chớp rừng đồi,

Bao quanh mây kéo ôi thôi phủ trùm. Khổ thân hồn được ung dung,

Rừng Tòng cát trắng lẫn cùng pha lê. Ngày nay Thầy dẫn đạo về,

Cảnh Tiên đất Phật cận kề rồng mây. Ngày sau mở hội nơi này,

Tiên ban Phật thưởng đủ đầy báu châu. Không còn tìm kiếm nơi đâu,

Bồng lai tại thế người hầu ráng tu. Kim cương bạch ngọc rừng thu,

Ẩn tàng trong thạch đá nhu lam màu. Xa cừ mã não biết bao,

Hoa lan đua nở muôn màu nhụy thơm. Đường đi thạch tím cẩn cườm,

Đũa ngà chén ngọc mới dòm hiện ra. Đá đen sao lẫn màu pha,

Bằng trang phẳng lặng chờ Ta về nằm. Ngọc châu ẩn dạng nhiều năm,

Đá màu đủ sắc không tầm cũng khai. Ban đêm như tợ ban ngày,

Thức mãi thức hoài nhìn rạng trời mây. Lan Thiên sau họp tớ Thầy,

Page 9: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 21 Bần Sĩ Vô Danh

Đức phước đủ đầy về được thiên thai. Nhớ thương cho cảnh trần ai,

Nói mãi dặn hoài không hiểu bỏ qua. Mê chi cái cảnh Ta Bà,

Chiều còn tối mất kia cà tỉnh chưa? Tại sao còn mãi dây dưa,

Như đèn sắp lụn mà chưa tỉnh tuồng. Tà Lơn về tới Thầy buồn,

Thương chúng giả cuồng ẩn dạng khổ đau. Nam phương khuyên nhủ đồng bào, Ráng tu đặng sống qua nào nạn tai.

Đời tàn nhiều rủi ít may, Nay Ta còn chút bút lay nói dùm.

Cầu Trời lạy Phật khoan dung, Hộ cho bá tánh ngày cùng tu thân.

Lan Thiên cầu nguyện Thánh Thần, Người về có lỗi đạo Bần xin tha.

Thương dân mắt lệ chan hòa, Dẫn người về tới Chung Tòa Lan Thiên.

******* THIỀN QUÁN

Phải quán xét tu tâm cho kỹ, Coi mình người cư sĩ thế nào. Thân tâm tánh hạnh dồi trau, Hằng ngày tưởng Phật khít nào đừng xa. Ngồi quán xét coi ta còn mất, Tâm có sanh những tật tục phàm. Hay là tánh chất còn tham, Vô minh áng mất việc làm không ngay. Nên tu mãi tu hoài không tiến, Không nội soi nó hiện nào hay. Như vườn cây cỏ mọc đầy,

Page 10: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 22 Bần Sĩ Vô Danh

Cứ tưởng sạch sẽ giờ này bỏ trôi. Tu không đạt quả nhồi bỏ đạo, Hình tướng ngoài không dạo trong lòng. Nước đục không lóng sao trong, Tu mà bỏ dở tâm không kiên trì. Nào có biết việc chi sắp đến, Như con thuyền không bến không bờ. Thả trôi thả nổi ngoài khơi, Bến đâu mà đậu bờ nào mà nương. Tu phải quán tâm thường thanh lọc, Ngày làm ăn khổ nhọc vẫn hiền. An vui thanh tịnh điềm nhiên, Gia đình hạnh phúc nhờ thiền công phu. Đặng diệt hết hận thù sanh nẩy, Ngăn không rơi vào bẫy ma tà. Xúi tâm nghĩ chuyện gần xa, Tu hoài tu mãi vậy mà nào hay. Cứ đuổi rượt đời này chen lấn, Trôi nổi hoài như dẫn người mù. Hình hài tướng mạo người tu, Bên trong khe khắt hiềm thù còn nguyên. Tu cứ tu không thiền không quán, Việc đáng làm bỏ lãng không hề. Du hí du thực lê thê, Còn bày nhiều chuyện khen chê a ừ. Không có chút đại từ xưng đạo, Tướng nghinh ngang diện mạo dị hờm. Lời nói mục tợ rác rơm, Tu mà không sửa miệng mồm chồm cao. Còn ưa thích sắc màu lòe loẹt, Màn vô minh chưa vẹt sao tường. Miệng tài bày đặt phô trương, Màn đen áng mất biết đường nào ra. Nay Thầy gọi ai là người đạo,

Page 11: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 23 Bần Sĩ Vô Danh

Ráng truy tầm lục lạo kiểm hoài. Mặc tình thế sự mỉa mai, Người tu phải hiểu trong ngoài mới thông. Tròn chữ đạo gieo dòng giống thiện, Sửa đổi từ công chuyện hành làm. Dù cho khổ sở cũng cam, Cắt y kỳ phận cũng làm việc ngay. Tâm trong sạch hằng ngày tiến hóa, Ráng giữ gìn mất giá rẻ rề. Phàm đời nhìn thấy cười chê, Ngày nay quá cận thầy kề nhủ khuyên. Còn tu sĩ am thiền cho vẹn, Nguyện nhứt tâm mài bén gươm vàng. Dứt trừ những chuyện thế gian, Cắt lìa dục ái thẳng đàng quy y. Người nguyện tu nghĩ suy cho kỹ, Tâm khoan dung hoan hỉ cho người. Lúc nào cũng vẫn vui tươi, Đừng nên cố chấp quá dư trong lòng. Tu tại gia nâu sồng khỏi mặc, Tấm lòng ta vững chắc một đường. Tu tâm sửa tánh thiện lương, Ngoài đời thử thách nghiệp vương không buồn. Tập tâm tánh triệu muôn không muốn, Quán từ giờ tu tập theo Ngài. Siêng tu hết nghiệp trần ai, Thân phàm đổi lại thân nay thánh hiền. Về nơi cảnh Lan Thiên ra phú, Khuyên đạo tâm chăm chú thiện từ. Trở về ráng tạo phước dư, Trên đường về Phật từ từ tới ngay. Đây bạch ngọc thiên thai bồng đảo, Ruộng ngàn dây Thầy dạo với trò. Rừng thiêng cây cội quá to,

Page 12: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 24 Bần Sĩ Vô Danh

Đá như tranh vẽ quanh co đủ màu. Chắc còn nữa có ao thất bảo, Chưa được khai thiên tạo sẵn dành. Rừng cây hoa lá thơm lành, Ruộng thiêng không cấy trời dành thưởng ban. Lúa thành ngọc đầy làng tiên báu, Khỏi nấu ăn như gạo phàm đời. Cảnh tiên ngà ngọc xem chơi, Muốn ăn thì có khỏi mời khỏi xin. Thầy dẫn người về nhìn rồi biết, Đá muôn thiên lộ riết từ từ. Chuyển xoay hình thú hình người, Có tiên có Phật xa cừ liễu huê. Tu đắc đạo sau về toại hưởng, Chốn bồng lai đừng tưởng như phàm. Đá đen sau trổ màu lam, Thạch anh thạch tím sau làm chiếu chăn. Miền đất phật mây giăng tuyết phủ, Chốn Thiên Lan sau tụ họp về. Đổi đời miền núi sơn khê, Biến thành trời lập chớ hề ai hay. Đá mọc hướng đông tây có đủ, Nam bắc nhìn thạch nhũ rõ ràng. Có nơi bảo cái tràng phang, Có vùng đất thạch hóa vàng sau đây. Ngồi thiền quán canh chầy vui vẻ, Nơi Lan Thiên nguyện sẽ ra bài. Trong đoàn có gái cùng trai, Lớp bưng lớp gánh hai vai phản hồi. Đứng nhìn thấy trảng đồi phẳng lặng, Thầy gọi kêu xin đợi từ từ. Đất linh thiêng chớ nói dư, Vui như Tiên hé nụ cười mím môi. Bần xin nguyện làm tôi cho Phật,

Page 13: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 25 Bần Sĩ Vô Danh

Khuyên chúng sanh tỉnh giấc hồng trần. Sau về tại chốn đời tân, Tới ngày lập hội minh trần tại đây. Nhờ Thầy Tổ sửa xây nhắc nhở, Chốn Thiên Lan chắc lỡ khó về. Ghi lòng chớ có bỏ bê, Vui mừng tòng bách cận kề gần Ta. Còn nước tịnh ma ha sắp có, Bồ Tát dư để đó chờ người. Tu hành phước báo thật dư, Ma ha tắm gội thân người sạch trong. Thầy đã biết cuồng phong sắp tới, Dẫn trò coi thế giới non bồng. Buổi chiều ngước mặt thinh không, Mây màu đủ sắc có rồng phụng lê. Đất Thiên Lan quay về mừng rỡ, Mấy ngàn năm muôn thuở nghe trò. Đây là vùng đất trời cho, Tu hành cho giỏi lên đò Thầy bơi. Về đất ruộng của trời an nghỉ, Dẫn đạo đi Thầy chỉ rõ ràng. Lời này xin tại Thiên Lan, Thầy tả cảnh thật cả làng của Tiên. Còn có một bạch tuyền đầy phước, Phụng hoàng sa quỳ trước lăng đền. Xử xong phân tách hai bên, Chung Tòa trống trọi vang rền xử phân. Ai hiền hậu tân dân thánh đức, Về mà coi phượng trực rồng chầu. Bây giờ nó ở nơi đâu, Ở nơi động đá hang sâu nghìn trùng. Chờ trống trổi đùng đùng bay lượn, Chở người tu sung sướng quay về. Cũng trong lãnh vực sơn khê,

Page 14: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 26 Bần Sĩ Vô Danh

Ác gian thú dữ quỷ kề phân thây. Ngày phán xử Phật Thầy toàn phép, Tiên Thánh Thần có dịp hội chầu. Đông tây Thần kéo về tâu, Ngày nay Thầy lộ đôi câu đời nhìn. Xưa Thầy nói sân trình không biết, Nay dẫn về đài nguyệt Phật Thầy. Xử rồi mở hội rồng mây, Phượng hoàng bay lượn cả bầy tung tăng. Nay Ta nhắc toàn bằng thơ phú, Dẫn về nghe vượn hú chim lành. Nó khôn hơn hỡi chúng sanh, Nếu ai ngu muội khôn lanh thua rồi. Thú còn tu quy hồi trở lại, Người quá khờ quá dại còn gì. Lìa đời tu đạo mau đi, Cảnh tiên gần đó thiếu chi ngọc ngà. Thấy lo sợ Chung Tòa khít bến, Xử rồi bay về đến tiên bồng. Ngày ấy hết gió mưa dông, Lan Thiên mây trắng trời trong bạch ngà. Lại khép mở Chung Tòa xử phạt, Có thuyền tiên có hạc chầu trời. Ráng tu sống sót người ơi, Bây giờ Thầy đợi đặng bơi trò về. Đừng ủ dột tái tê chi nữa, Thầy dẫn con vào cửa nhẹ nhàng. Chỗ nào Thầy chỉ Thiên Lan, Đất Trời của Phật tràn lan cả vùng. Đừng nghe rồi nói khùng nói bậy, Cảnh biến thiên nhìn thấy bay hồn. Ai vong rồi lại ai tồn, Bây giờ phải ráng giữ hồn là ngoan. Đừng giữ bạc giữ vàng oan uổng,

Page 15: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 27 Bần Sĩ Vô Danh

Phật giữ cho miếng ruộng ngọc ngà. Thầy mừng vàng ngọc bao la, Ẩn tàng chưa lộ vì ma còn đầy. Đúng thiên cơ sau này khai hết , Chính Thầy nay mỏi mệt già rồi. Có khi hình trẻ lại coi, Thầy vui đất Phật săm soi xa cừ. Nên phản chiếu lại người trung trẻ, Chớ nào ai thêu vẽ tranh gì. Từ ngày lãnh lệnh ra đi, Biến hình biến dạng phân phi đâu còn. Già quá rồi lưng mòn gót mỏng, Chân vẫn đi vai cõng hồng trần. Có ai mà biết ghi ân, Nhởn nhơ như lá rừng thần rụng rơi. Nay gần cuối mở lời lộ thuyết, Cho hiền tu hiểu biết ý gì. Đúng căn duyên ráng tu đi, Thiếu căn phước đức đừng truy uổng đời. Thuyền sắp đã tách rời bờ bến, Chèo về Tiên ai đến mau kề. Tới ngày xử phạt lê thê, Tiên sa phụng lộng cận kề bớ ai. Tích tắc tới bồng lai tiên cảnh, Thầy nhận rồi đêm lạnh chùa thiền. Đây là nơi chốn rừng thiêng, Đem kẻ hung ác chôn miền biển sâu. Ngồi thầm nghĩ canh thâu mới họa, Tá bút thơ đời hạ nghe trò. Nếu ai tin Phật ráng lo, Đừng mê của cải tài kho tan tành. Phạt những kẻ khôn lanh giả dối, Sắp cuồng điên không lối mà về. Chôn vùi cái bậc u mê,

Page 16: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 28 Bần Sĩ Vô Danh

Quên ân bội nghĩa lời thề không ghi. Còn nộ nạt khinh khi phới phách, Huyết thú lang không cắt cứ trào. Ngày Thầy xét việc làm sao, Thú thì xử thú người nào an nơi. Để thành lập lại đời nguơn thượng, Tiếng chim vui thú vượn kêu đầy. Mừng ngày Sư phụ về đây, Nó không nói được xúm vây kêu rền. Nó còn nhớ không quên ơn Phật, Ẩn rừng sâu tỉnh giấc tu hành. Thầy thương chim điểu chim oanh, Hồng hoàng cao cát trên cành líu lo. Thầy về gặp hơn cho của báu, Kêu Thầy ơi người đạo tinh tường. Đừng sa vào lưới triệu muôn, Ngày nay Bần Sĩ điên cuồng tả tơi. Sao mà như không ngơi không nghỉ, Tách rời cho ai chỉ dân tường. Hiền lành chưa bước qua mương, Đưa tay người vịn qua đường phút thôi. Tỉnh chưa người còn đòi gì nữa, Chốn Lan Thiên Thầy tựa bóng Đà. Phật trời đâu có ở xa, Ba bên bốn phía nhìn mà không lay. Sống để coi nếu ai nói đúng, MÙI DẬU THÂN rơi rụng đầy đường. 2015-2016-2017 Con Gà bay chẳng qua mương, chưa hết Dậu 2017, vũ khí nguyên

Tí te tiếng gáy vấn vương não sầu. tử tàn phá tan nát thế giới

Rồi cũng phải quay đầu gục ngã, KHỈ rừng xưa nhát nhả nhăn răng. Trái cây rơi rụng không hằng, Ở rừng mà đói nhăn răng òn èn. Tối Gà gáy đốt đèn mới sáng, Gà 2017

Mùi Thân 2015-2016, chiến

tranh Trung Đông (Syria)

chết chóc khủng khiếp!

Page 17: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 29 Bần Sĩ Vô Danh

Chưa đâu con tìm bạn cận kề. Đây là rạng rỡ năm Dê, Rừng xưa trở lại bút kề lưu tâm. Trò cũng nghe nhiều năm Ông báo, Nhất Tà Lơn nhì dạo Cấm đền. Hai miền giao kết liên bên, Ông đem danh mục từng tên nạp về. Tà Lơn xử rồi kề ban thưởng, Thiên Cấm Sơn phưởng thượng đứng đầu. Tà Lơn dãy núi dài sâu, Chứa ngàn muôn ức người hầu hiểu chưa? Nhất Tà Lơn rồi vừa Ông Cấm, Chỉ có hai soi gẫm giựt mình. Chừng nào Ông Cấm nổ thinh, Chung Tòa trống nổi ình ình vọng bay. Người thành thú chóa lòa cặp mắt, Lợn bò heo khe khắt về rừng. Hiền tu rạng ngọc tay bưng, Kỳ này phán xử tại rừng Tà Lơn. ******** Tiếng sấm nổ ra ở nơi nào, Ở nơi Thiên Cấm xử bàn giao. Chung Tòa tiếp tục nào có dị, Xử tội rút {gấp} đi đặng lập trào. Đừng sợ nghe trò cứ vẫn tu, Thầy khuyên vẹt ngút lại mây mù. Lời này là cuối con không hiểu, Trở về chơi giỡn mãi không tu. Thầy sắp về rồi bớ chúng con, Hạ nguơn nhân vật thấy đã mòn. Hết sức tìm đường cho người hiểu, Chớ nào Thầy dụng chi món ngon.

Page 18: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 30 Bần Sĩ Vô Danh

Một phút một giây thân thể còn, Tắm rửa gội lòng đỏ như son. Bây giờ cực khổ sau phật thưởng, Hạ nguơn cảnh vật hỡi đã mòn. Đồi núi kia kìa thấy khô khan, Thầy dẫn trò về chốn Thiên Lan. Giảng chỉ trăm đường cho trò hiểu, Đường đi Thầy đứng sựng lại bàn. Cầu nguyện thánh thần chứng được thôi, Người tu liêm chính được còn rồi. Sớ dâng Thầy biết ôi quá rõ, Kẻ dữ người hung sẽ làm mồi. Thú rừng chờ sẵn lịnh Trời ra, Nó xé banh thây còn bừa mà. Kẻ ác người hung không tránh khỏi, Đã ăn còn ngậm rớt từng da. Thú đó ở đâu vậy Phật Thầy, Ngài chỉ cho con con chẳng hay. Bây giờ ẩn núp cả bầy đó, Chờ đợi Chung Tòa hỡi phân thây.

****** ĐỜN THẦY

Đờn kêu Thầy dẫn con về, Nơi miền đất Phật xum xuê tia màu.

Nghĩ mình không biết làm sao, Non tiên kề đó về nào được chưa. Đờn kêu nguyện Phật Trời chừa,

Cho người hiền sống sớm trưa nguyện tầm. Đờn kêu Thầy chỉ có ranh,

Page 19: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 31 Bần Sĩ Vô Danh

Hiền còn dữ mất khôn lanh tan hồn. Đờn kêu bao cảnh dập dồn,

Thầy về nhìn thấy biển cồn lung lay. Đờn kêu Đức Phật ngày nay, Có rồi chờ sẵn ớ ai không về.

Đờn kêu phượng múa rồng kề, Đất Tiên vắng lặng tư bề an trang.

Đờn kêu có thạch đá bàn, Ở đâu Thầy chỉ Thiên Lan kia kìa.

Cực tu Thầy tổ đưa về, Đờn kêu lố dạng kia kìa bao quanh.

Đờn kêu về mảnh đất lành, Đường đi ướt rượt Tiên dành cho ta.

Đờn kêu ôi hỡi bá gia, Gần ngày Trời mở Long Hoa rõ ràng.

Tới đây hoa úa phượng tàn, Lửa thiên đốt hết cơ hàn còn đâu.

Đờn kêu Thầy hiểu bắt rầu, Nhìn trăng trăng xế đỉnh đầu trễ thôi.

Tòng Sơn Ta muốn ẩn rồi, Đờn kêu Ông Lão nói thôi chưa về.

Đờn kêu chúng mãi còn mê, Nếu Ta bỏ về dân mất giống dân.

Đờn kêu vang tiếng rừng thần, Ít người hiền hậu ở gần làm chi.

Đờn kêu người nói tiếng gì, Tiếng mê tiếng muội ngu si không hà.

Đờn kêu người lộ yêu tà, Lựa rồi ít kẻ người ta đâu còn. Đờn kêu muốn thẳng về non,

Nhìn thấy trăng tròn tòng bách lại vui. Lan Thiên đêm nọ bùi ngùi,

Có tiên xuống hỏi Ta vui đôi lời. Người thăm không muốn người ơi,

Page 20: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 32 Bần Sĩ Vô Danh

Bỏ Ta Tiên đến cấp thời hỏi han. Thấy chưa biến đổi rõ ràng,

Người sao thành lỗ thành hang lấp vùi. Đờn kêu không tập tánh vui,

Vui thiên nhiên tạo lắm mùi thơm tho. Vui nơi phong cảnh chuyện trò,

Vui miền Tiên Phật âu lo những gì. Đờn kêu Ta nói vân vi,

Để thử coi thì rồi riết lại ngay. Đờn kêu Ông quá khẩn nài,

Tại người ngu muội ai hoài phải mang. Muốn về cho hỡi rảnh rang,

Ngâm thơ đôi tiếng thạch bàn an vui. Trần gian đau đớn đủ mùi,

Lạy cầu Trời Phật con nguôi lòng phàm. Nhìn coi không có chùa am,

Nhưng mà thắng cảnh danh lam rõ ràng. Tiên sa phượng lộng cả làng,

Sau này rọi thấy hiệp đàn ý thơ. Đờn kêu Ta nói vu vơ,

Người không tin tưởng tôn thờ sau nguy. Phật Trời sai khiến phải đi,

Chớ nào ngu muội nói chi hoài hoài. Canh khuya chấp bút mực mài,

Đờn kêu lý đạo gái trai thông tường. Mau tu Thầy chở về trường,

Thương đời mà dựng tấm gương trong lòng. Đờn kêu mở hội tân dân,

Thôi rồi từ giã Đạo Bần nghỉ ngơi. Lan Thiên Ta có mấy lời,

Nhờ Thầy nói tiếp cho đời thêm tu. Sương rơi rừng núi mịt mù,

Rừng thiêng có bậc sĩ nhu ẩn mình. Thầy nhìn thấy kiếng nguyệt tinh,

Page 21: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 33 Bần Sĩ Vô Danh

Thấy gươm chờ sẵn đặng trình xử phân. Ôi thôi hết trọi hồng trần,

Dâng lên cho Phật cho thần đặng xem. Đừng dùng tiếng nói pha dèm,

Thánh thần biên chép đem tâu lên Ngài. Chúc lành đồng đạo đêm nay,

Thầy mình mỏi mệt ngày mai tiếp lời. Tu cho xứng đáng con ơi,

Biến thiên sắp tới đổi dời không sao. Ngày quy tụ cùng nhau họp mặt, Thầy bỏ công dẫn dắt trò về. Học hành đừng có bỏ bê, Kìa nhìn Sư Phụ bên lề chờ mong. Chẳng lẽ lái thuyền không trở lại, Giờ ngoài khơi biển hải kia kìa. Lắc đầu vào lúc canh khuya, Tu tâm sửa tánh cách chia phàm đời. Còn gì đâu con ơi trìu mến, Một chút hơi đi đến lạc đàng. Muốn về đất Phật sửa sang, Chân thân thùy mị vẻ vang hướng về. Tu đừng nãn đam mê khổ lắm, Dựng cội lành mua sắm phước đầy. Thầy buồn rơi lệ hướng tây, Biết làm sao sửa phàm nay bớ người. Đời quá khổ vui tươi chi nữa, Quay về đi con tựa bóng Đà. Phật gần mình lắm chẳng xa, Ngồi đâu quán niệm Phật là ta nay. Giảm bớt sự trưng bày huyễn hoặc, Đời hạ nguơn thắt ngặt lắm rồi. Thân mình còn mãi nổi trôi, Làm sao tồn tại mà coi hội trời. Mau gấp gấp tách rời phàm ngã,

Page 22: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 34 Bần Sĩ Vô Danh

Học đi con cứu đã được mình. Năm Mùi bớ bớ chúng sinh, Rụng rời tê liệt linh tinh trùng trùng. Dù xưng bá xưng hùng cũng tận, Buồn thương yêu sân hận cũng tàn. Chỉ còn tu niệm bình an, Làm thinh lẳng lặng trên đàng xét soi. Tu phải chịu thiệt thòi mất mát, Học hành Ngài Bồ Tát tại trần. Thương Thầy trò ráng giữ thân, Thấy đường sanh tử quá gần Thầy ghê. Nơi rừng nội sơn khê Thầy nhắc, Ráng đi con đuổi giặc trong lòng. Nó đang ham muốn chờ mong, Suốt đời cũng vẫn đợi trông đấy trò. Thầy bảo con tự do không chịu, Duy trì đi chút xíu phản hồi. Sau này tiên cảnh con coi, Ráng tu sống được săm soi cho tường. Ngày năm tháng tuyết sương vây phủ, Còn gì đâu hưởng thụ cảnh này. Ngồi nằm đứng lại cùng đi, Quán tâm xét lý rồi truy biết liền. Thầy hết lời cùng khuyên bá tánh, Còn chúng con hưởng ánh Trời chiều. Vòng tay siết chặt thương yêu, Dù xa cách mấy cũng đều gần nhau. Nền Phật tịnh ngăn rào mấy lượt, Thầy bảo con chứa phước cho đầy. Không cần nói dở cùng hay, Tái tê nhìn rõ cảnh này coi sao. Lớp kẻ khóc người gào tha thiết, Đây tới đây tê liệt cả làng, Bệnh tình chết ngổn nằm ngang.

Page 23: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 35 Bần Sĩ Vô Danh

Buồn cho thế sự buổi tàn không hay. Nếu không biết Phật Thầy đang khổ, Thầy bảo con ráng nhổ cỏ tâm. Sạch đi rồi hãy gieo mầm, Mình làm mình hưởng âm thầm chớ nên. Không vội vã rồi quên Thầy dặn, Chốn rừng trưa thanh vắng vô cùng. Không hồi phục lại chết chung, Tới chừng có lệnh trùng trùng láng lai. Vừa tả cảnh thiên thai tuyệt đẹp, Tỉnh đi con có dịp ngày này. Phước xưa tu niệm chuyển xoay, Bây giờ con được ngồi đây cùng Ngài. Ma vương bảo gỡ tay con đó, Gìn giữ tâm đừng bỏ một lời. Nguyện rồi manh áo tả tơi, Tâm con an tịnh nhớ lời Thầy phân. Chỗ này đây hồng trần con nhé, Bến sông mê đến ghé rồi về. Tội gì mặt ủ mày ê, Nay mai cảnh vật tràn trề nổi trôi. Chuyện trần thế không rồi đâu trẻ, Mau dời chơn thầy sẽ chỉ đường. Con ơi tập tánh thiện lương, Hiền cho rốt ráo lên đường về Tiên. Cả mấy kiếp gây phiền hận não, Nay chuyển thân hành đạo của Thầy. Biết rằng nghiệp lực đang vây, Từ từ tháo gỡ có Thầy giúp cho. Tâm dục vọng quanh co sái lối, Khiến cho con không hối cải mình. Theo tà ma quái yêu tinh, Tới đây sấm nổ ình ình làm sao. Buổi trưa nay Thầy gào thảm thiết,

Page 24: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 36 Bần Sĩ Vô Danh

Vô tập bài Thầy viết mấy lời. Gởi con của Phật khắp nơi, Nhìn đi rồi lại đổi dời đặng tu. Thầy ngồi tự rừng thu Thiên Cấm, Thở với than suy gẫm lời gì. Cuối cùng khuyên chúng tu đi, Nếu con tông phái Thầy truy ráng tường. ********

RẤT TIẾC CHO NGƯỜI

Than thở buồn vui trễ nải rồi, Thân già lặng lẽ phút đơn côi. Ước ta còn trẻ mau nhanh chóng, Tu tập rạng ngời hạnh xét soi.

Giúp đỡ mọi người nặng nhọc kia, Nếu ta còn trẻ sẽ sớt chia. Bây giờ già đến làm sao hỡi, Suy nghĩ phút giây phải chia lìa.

Thân thể rụng rời làm sao đây, Muốn dắt người đi hay vác cây. Bắt đầu cho chúng qua bờ bến, Ai dẫn người đi khỏi bùn lầy. Già rồi mỏi mệt cứ thêm tăng, Mới đó nay nhìn da đã nhăn. Già cả càm thòng đôi mắt thỏn, Nằm xuống ngã dài khó trở trăn. Như vậy hỡi ơi lo nữa chi, Khổ tâm giám sát lại vậy thì. Sớm chiều học đạo nghe Thầy giảng, Về nhà niệm Phật ráng nghĩ suy.

Page 25: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 37 Bần Sĩ Vô Danh

Gần qua cái biển có biết không, Gần chết còn gieo nghiệp chất chồng. Chứa đầy phiền não còn hung ác, Tâm lòng không sạch chỉ còn trông. Một đống xương tàn sắp nay mai, Biết tu chinh phục lại dân Ngài. Già giữ tâm già thân chu đáo, Không còn văng vẳng tiếng mỉa mai. Con quá trễ rồi chư Phật ơi, Làm sao tu kịp hỡi cấp thời. Đặng mà lấy lại tâm của Phật, Bao năm mê muội bị tả tơi. Có tiếp ngày nào quay được không, Chỉ còn thiền quán gội sạch lòng. Ngồi đâu suy nghĩ tâm hướng đạo, Giảm bớt việc đời chuyện viễn vông. Cứ lo niệm Phật rạng hằng ngày, Đói bụng đi tìm chút để nhai. Uống ăn cũng giảm cho nhàn nhẹ, Tâm dạ bớt buồn chẳng rứt ray. Già biết được tu để quên đời, Nói năng hiền hậu cho thảnh thơi. Đừng còn gút mắc mình tiến hóa, Chỉ ngộ phút giây sẽ về trời. Già vì thân xác tuổi quá cao, Tâm linh vẹn bén hỡi ngày nào. Tu tâm khai sáng nào ai biết, Đó là trưởng thượng già tuổi cao.

Page 26: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 38 Bần Sĩ Vô Danh

******** Khi xưa còn trẻ không làm,

Để khi tuổi lớn luận đàm gì đây. Nếu trò nào trẻ ráng xoay,

Kề vai đắp lạnh rồi quay quạt nồng. Để khi lớn tuổi đừng trông,

Khó làm như trẻ ngược lòng lại sao. Chỉ lo niệm Phật ngày nào,

Không vui buồn nữa cứ mau tiến hành. Mở miệng hoa nở thơm lành,

Cháu con xúm lại giựt giành tình thương. Nghe Thầy chỉ lối dẫn đường,

Già rồi quá rõ tận tường hiểu thông. Cực thân thuở ruộng hoang đồng, Còn ra chợ bán não nồng chua cay.

Đến khi mỏi mệt nằm dài, Hồn chôn dưới chốn tuyền đài ngục sâu.

Có Thầy nhắc lại đôi câu, Học tu bớt giảm đau sầu là hơn.

Khó khăn ganh tị buồn hờn, Đừng nên cố chấp thua hơn nhẹ nhàng.

Nay mai Thầy dẫn về làng, Tiên sa phụng lộng hai hàng nhìn coi.

Bao năm cực khổ thiệt thòi, Đâu còn gì nữa đua đòi như xưa.

Mong sao đạo hữu ráng ngừa, Nghĩ suy cho kỹ buổi trưa chiều về.

Dặn trò nơi đảnh sơn khê, Con ôi quá khổ tư bề nào yên.

Về đi gom lại chữ hiền, Đừng mê muội nữa chinh nghiêng Phật thầy.

Tu tâm sửa đạo mới hay, Thầy có quở rầy tắm gội dùm cho.

Rủ nhau mau bước lên đò,

Page 27: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 39 Bần Sĩ Vô Danh

Đừng nghe theo lũ hát hò reo vang. Ngày nay sinh chúng lạc đàng,

Bỏ ngôi vị Phật rõ ràng không sai. Nghe đi bớ gái cùng trai,

Thầy nguyện chỉ rõ bồng lai tại trần. ***********

ÔNG LÃO DẶN

Xa xa chẳng thấy bóng người, Toàn đồ ma quái ác ư đông đầy. Lạy cầu Trời Phật chuyển xoay,

Cho tớ gặp Thầy hiền hậu gặp vua. Thế gian Lão thấy như cua,

Ngổn ngang bò mãi họp hùa rồi chun. Trốn đâu cho khỏi ngày cùng,

Chun vào kẹt hóc tứ tung rụng càng. Đông nam gió thổi tràn lan,

Ta cầm cây gậy quơ ngang cả bầy. Hỡi ơi ai tạo cảnh này,

Quỷ ma lồng lộng phút giây ạt ào. Bì so vật chất sang giàu,

Quên mất ngày nào lời dạy của Ta. Chắc rằng gió thổi phải qua,

Mây đen áng mất biển hà mờ lu. Ai hiền Lão biểu công phu,

Sửa đi cho rạng sĩ nhu đời này. Giã tâm ác độc cả bầy,

Bắt người thiếu đức phút giây không chừa. Đạo tà vây phủ như mưa,

Tà ma sắp triệt sớm trưa không còn. Lão nhìn thấy rõ trăng tròn,

Nghiêng qua bóng xế có còn nguyên không. Ông già mặc chiếc xà rông,

Page 28: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 40 Bần Sĩ Vô Danh

Tay cầm cây gậy chỉ đông tây nào. Bắc nam ráng tuyển anh hào,

Bất trung bất chính tiêu hao mấy phần. Tới ngày Phật mở Tân dân,

Hội Trời đông đủ xử phân chánh tà. Lạy trời cho gió thổi qua,

Nam mô lục tự Di Đà nhờ thân. Thiêng liêng Thượng Đế cầm cân,

Lão bảo người trần tỉnh dậy tu mau. Một dem không giảm chút nào,

Tội trừng phước thưởng công lao bớ người. Làm sao Ông Lão vui tươi,

Khô héo hết người cây cỏ diệt luôn. Thương dân mến nước làng buồn, Chớ nào Ta phải điên cuồng ngu si.

Xúm nhau cười cợt biết gì, Biên cương việc thế li bì ngổn ngang.

Canh khuya Tiên Thánh luận bàn, Ông về họp đạo lệ tràn ướt mi.

Giã từ cầm gậy Ta đi, Lê thê khuyên chúng biểu gì lợi Ta.

Khi trẻ rồi lại khi già, Khi Nam khi Nữ vậy mà hiểu không?

Hằng Nga-Cô Đi Tây đi Bắc đi Đông, Ô Kim-Cậu Nay về Nam Việt Đức Ông chèo đò. *(1)

Tận rồi khuyên chúng không lo, Rủ nhau xúm lại bày toan mưu đồ.

Đây nhìn cây cỏ tàn khô, Nước nôi không có rồi vô huỳnh tuyền.

Nếu ai chánh thật con Tiên, Mau bước lên thuyền Ông Lão bơi đưa.

Tỉnh đi đừng có dây dưa, _______________________________________________________

(1) Cụm từ Nam Việt ám chỉ tên nước ta vào năm 207 trước tây lịch có biên giới bao gồm 2 tỉnh Quảng Đông Quảng Tây.

Page 29: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 41 Bần Sĩ Vô Danh

Bây giờ ở chốn ban trưa liên đài. Hỏi Ông sao nói mãi hoài,

Vì người chưa tỉnh còn say quá nhiều. Non đoài gió thổi hiu hiu,

Ông không biết tuổi bao nhiêu kể giờ. Thôi cứ nghe phú nghe thơ,

Quỷ ma để đó Ông quơ gậy Trời. Tới đây chết ngộp con ơi,

Nước mắt đâu nữa lệ rơi không còn. Bây giờ diệt bọn nghe con,

Ngu si không hưởng không còn đừng than. Cuộc đời đây tới gian nan,

Ba năm đói khổ rụi tàn như cây. Mùi Thân Dậu Mùi Thân tớ chẳng gặp Thầy,

Dậu về gà gáy phút giây tận tường. Năm năm dày dạn gió sương,

TUẤT HỢI còn thấy đoạn trường xôn xao. 2018-2019 Năm đó mỗi người cầm dao,

Tự quyền mổ xẻ mau mau cho rồi. Ra thịt để bán con ơi,

Năm châu cũng hưởng xa xôi cũng cầm. Lão Ông bảo kiểm linh tâm,

Đừng nói sai lầm quá rõ rồi kia. Tới đây tập chẳng có bìa,

Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào,

Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú đầy đàng,

Chết thôi nằm dọc nằm ngang Phật buồn. Tu hành đừng có nói suông,

Thương chúng nhớ nguồn tu tịnh làm gương. Kể ra đôi khúc giảng đường,

Hạ trần xuống thế trăm phương khổ sầu. Đời nay mạt pháp Trời thâu,

Tuất Hợi 2018-

2019 chiến tranh

nguyên tử tàn

phá thế giới,

chết chóc thật

hãi hùng!

Đinh Dậu 2017, trận Biển Đông bùng nổ!

Đức Huỳnh Giáo Chủ tiên tri: Thế Chiến Ba khởi từ Trung Đông, khi cuộc chiến Trung Đông tạm ngưng {Syria}, sẽ đến vùng Á Đông {Biển Đông}.

Page 30: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 42 Bần Sĩ Vô Danh

Có ai hiểu biết đôi câu Lão truyền. Nếu hiểu bậc ấy có duyên,

Thì mau nắm chặt chiếc thuyền tu theo. Rõ rồi đừng luận giàu nghèo,

Không ai thế được nghe theo đời này. Đó là Trời Phật chuyển xoay,

Cho tớ với Thầy gặp mặt mừng vui. Ông không có ở xa xôi,

Dẫn về rừng thẳm đứt nguôi cơn sầu. Đường về Phật chớ bao lâu,

Bền tâm quyết chí rồi hầu tới nơi. Còn phàm Tiên cảnh khác thời,

Tu đi sau họp lại thời rừng Tiên. Ông lo bơi lượn khắp miền,

Coi ai đầy phước có duyên bơi về. Giao cho Di Lạc kiểm phê,

Hết cảnh nặng nề trần trược cưu mang. Hồn thiêng biến đổi rõ ràng,

Con ơi ráng tịnh nhẹ nhàng tiến mau. Tu hành đừng bận xôn xao,

Gần Thầy không ngộ thật nào uổng công. Thầy thương ai có tấm lòng,

Cũng như Sư Vãi Đức Ông bơi thuyền. Buổi chiều bơi chiếc đò Tiên,

Ghé qua Ông Cấm bơi liền Tà Lơn. Mong sao đạo chí đừng sờn,

Nghe Ta một thuở qua cơn coi đời. Sống tu lăn lóc xem chơi,

Coi ai người thiệt ai thời quỷ ma. Từ đây nó mới lộ ra,

Có lệnh Chung Tòa khó thoát mạng vong. Giã từ đây tới Đức Ông,

Chúng con ở lại thuyền Ông quay về.

Page 31: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 43 Bần Sĩ Vô Danh

Không than trách làm chi bá tánh, Đạo của Thầy cứu cảnh nhiều đời. Lòng buồn suy nghĩ chưa ngơi, Một mình lặng lẽ về Trời được sao? Lòng thuyền từ lệ trào mắt chảy, Bớ này thôi trai gái có về. Thầy buồn nơi chốn sơn khê, Giả vui qua bể đặng kề khuyên dân. Thua loài chim rừng thần còn biết , Nó kêu vang hú xiết cận kề. Mừng ngày Thầy đã hồi quê, Bao năm vắng lặng sơn khê nó buồn. Đi mượn xác điên cuồng khuyến thiện, Giúp quan dân tới chuyện rộn ràng. Trở về rừng nội Thiên Lan, Chung Tòa nhìn lại đèo hang dốc trần. Giúp dân khổ dân đâu có biết, Rõ ràng nay tiêu diệt mấy phần. Lạy cầu Trời Phật giúp dân, Buổi cùng thức tỉnh dù bần hay sang. Kỳ này hết luận bàn chi nữa, Thôi khép mình vào cửa Di Đà. Niệm tâm lấy lại tinh ba, Bao năm mất mát vậy mà quá lâu. Thương bá tánh ngõ hầu mới chỉ, Chốn rừng xưa vị trí của Ngài. Rõ ràng biệt tích vô lai, Sợ người quá trược ngày mai kiếm tầm. Chỗ xử phân không lầm một mảy, Cả tiếng kêu trai gái cao cầu. Về nơi chùa tịnh hang sâu, Làm chuyện không đúng rồi hầu bỏ thây. Có Thần Thánh bao vây kiểm duyệt, Ta buồn ai mới viết mấy lời.

Page 32: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 44 Bần Sĩ Vô Danh

Để người trí đạo xem chơi, Lan Thiên tả lại đôi lời của Ông. Về nhận lệnh khóc ròng trong trí, Ngài bảo tìm dũng sĩ đem về. Và khuyên người giác chớ mê, Động Tiên còn đợi bồ đề còn trông. Nhưng đi mãi giáp vòng võ trụ, Ít có ai chăm chú đạo Thầy. Mãi lo tranh chấp dở hay, Người tu quên hướng phương tây đấy rồi. Ngài bảo sửa ôi thôi cho tốt, Buông thả ra đừng nhốt việc đời. Tập tu đừng nói lả lơi, Bây giờ Đức Phật ngôi Trời gần bên. Nay Thầy dẫn về đền cho biết, Ráng luyện tu mãnh liệt hiên ngang. Đền xưa chùa tịnh rõ ràng, Không phải đô thị rừng hang ven đồi. Chùa Lão Ông ôi thôi khó kiếm, Thấy mắt trông kín liệm hằng ngày. Mình người đạo của Như Lai, Giáo tu Thầy dặn hằng ngày phải câm. Mau quán xét sai lầm sửa lại, Sám hối đi thất bại hết rồi. Của trần trả lại con ơi, Lên thuyền Thầy đợi phản hồi về quê. Lãnh phận sự nặng nề khổ lắm, Chơn không ngừng phải giẫm ta bà. Vì vâng lịnh Phật đi xa, Bút nghiên Thầy Tổ vậy mà nào quên. Nghe tiếng chim rỉ rên não nuột, Nó hơn mình kết cuộc rõ ràng. ẩn mình nơi chốn đồi hang, Biết đoàn đạo Phật bước sang vui mừng.

Page 33: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 45 Bần Sĩ Vô Danh

Mau tu gấp dửng dưng khổ đọa, Kể từ đây tai họa liền liền. Đói đau bệnh tật liên miên, Bệnh gì thê thảm ngửa nghiêng kêu trời. Ăn bữa cơm vậy thời không khỏi, Tội phạt răn phải ói trả ra. Chết thê chết thảm vậy mà, Thầy đang nhắc lại ruột rà quặn đau. Đang bước đi máu trào thảm thiết, Tội nhiều đời bị giết giữa đường. Xưa kia Lão bảo tu bương, Đặng ngày mai ngã nhiều đường đỡ nâng. Nay sự thế quá gần mới nói, Kêu người ơi đừng vội đừng vàng. Nhìn Ông rời rã gian nan, Bỏ đi thước ngọc cơ hàn đặng tu. Xưa dại quá còn ngu nay biết, Đã dẫn đi Thầy viết một bài. Để lưu lại chốn trần ai, Sống đi coi thử ngày mai rõ ràng. Đây sắp tới trên đàng chết ngập, Ngày chia ly không gặp giống dòng. Đem ra biển hải mênh mông, Trận chiến Biển Đông

Xử phân cho hết dòng sông đâu còn. Mê vật chất món ngon vay mượn, Mê béo bùi vui sướng nô đùa. Tới giờ rụng tợ càng cua, Lắm lời chi nữa hơn thua làm gì. Mau sửa soạn tu đi còn kịp, Phật độ cho thoát kiếp luân hồi. Chớ không nước cuốn bèo trôi, Vật vờ vật vưỡn ôi thôi biển trần. Thầy là Đạo Sĩ Bần vất vả, Không bảo ai tôn đã làm gì.

Page 34: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 46 Bần Sĩ Vô Danh

Cứ lo niệm Phật mau đi, Duyên may Phật cứu khỏi nguy đời tàn. Còn chút nữa xóm làng rũ riệt, Về Thiên Lan Ta viết một bài. Đời này trắng tợ như mây, Sao không lượm lặt đức nay đặng nhờ. Đối với Phật hững hờ phẳng lặng, Tưởng Phật ăn đem tặng nhiều quà. Lòng mình biến đổi quá xa, Phải chi thương Phật, phật Đà thương cho. Một lát nữa sóng to bão lớn, Nhìn kỹ đi bánh trớn xe trời. Chuyển khắp võ trụ con ơi, Chỗ nào cũng bị vậy thời phạt răn. Nước Việt Nam đại căn đại phước, Có Phật Ngài hiện trước khuyên đời. Văn minh cười cợt vui chơi, Nó đâu có cứu vậy thời mạng vong. Càng tốt đẹp mất dòng mất giống, Trông giàu sang mơ mộng tiêu đời. Văn minh cuốn mất con ơi, Mất ân mất đức mất rồi ngày xưa. Vậy mà theo không chừa một mảy, Lời của Ông Sư Vãi nhìn coi. Hiện thân chèo chống hẳn hòi, Mượn thân trở lại đua đòi gì đâu. Chỉ tấm chăn rồi hầu che thể, Chèo bơi hoài sông bể nào lường. Cúi đầu lạy Đức Phật Vương, Xin Trời tha mạng trần đường buổi nay. Chúng sanh giẫm chông gai bị đạp, Theo tinh ma đã nạp mạng rồi. Làm sao cứu được người ơi, Ta ra Sấm Giảng Người Đời quá lâu. Sư Vãi Bán Khoai

Page 35: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 47 Bần Sĩ Vô Danh

Nay nói rõ đôi câu cho biết, Đời hạ nguơn sắp tiệt không còn. Ông chưa về núi về non, Vì thương bá tánh Ông còn chèo bơi. Mượn xác trần cấp thời giải cứu, Nào có ai chăm chú hiểu gì. Độ người từng bước chơn đi, Con ơi Ông đã buồn gì chi ai.

Lão già Sư Vãi Bán Khoai, Trần gian qua lại ngày nay mấy lần.

Ngày nay xa biệt rừng Tần, Dặn người hiểu đạo toàn phần giữ tu.

Lan Thiên mây tuyết mịt mù, Đến rồi nhìn thấy mau tu trở về. Tạm ngưng bút mực không phê, Dặn dò đôi tiếng chớ hề bỏ qua.

Lão ông nay đã quá già, Miệng môi run rẩy cằm mà thở than.

Nguyện cùng nơi chốn rừng lan, Giã từ Ông xuống trần gian độ đời.

Nam Mô A Di Đà Phật ********* TỪ GIÃ

Ngồi nhớ lại nơi miền sơn dã, Quay về đây nay đã muộn rồi. Đến thăm ai thăm núi thăm đồi, Thăm đá sững chờ thôi nhiều kiếp. Chốn Lan Thiên ngày nay có dịp, Buồn vô biên cho kiếp dương trần. Đêm tịnh thần lòng dạ bâng khuâng, Chắc Phật Thánh Tiên Thần cũng biết. Trời đã tối sáng đâu đã viết, Muốn tỏ bày náo nhiệt rừng xưa.

Page 36: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 48 Bần Sĩ Vô Danh

Chốn mù sa dày dạn ban trưa, Chơn ướt giẫm tả tưa thể xác. Không bóng cây làm sao đụt mát, Ngồi giữa trời Bồ Tát che dùm. Dẫn một đoàn Phật tử viên dung, Cũng cố gắng hiệp cùng lướt dặm. Thầy từ giã sào thuyền còn cặm, Hẹn ngày nào chơn giẫm hồng trần. Chúng sanh hiền Ta lại am vân. * Tựa đồi đá tịnh thần khuyến đạo. Nay gặp lúc hạn hè dông bão, Trời sai đi lục đạo tam thiên. Làm sao Ông ngưng được chiếc thuyền, Tay bơi lượn miệng truyền thi phú. Thôi từ giã chim kêu vượn hú, Chốn Lan Thiên kệ chú ra bài. Chắc chư thần Thiên Cấm cũng hay, Hộ đồng đạo gái trai yên ổn. Đường vào cảnh rất là nguy khốn, Cọp beo hùm không trốn còn chờ. Coi phàm đời ai quá cuồng dơ, Còn tạo ác đúng giờ nó xé. Chỗ khổ quá sao Thầy dắt ghé, Thử thần thôi con trẻ thế nào. Rủi nửa đêm tướng cọp có lao, Nhắm mắt lại cúng nào cho thú. Trên Phật chứng lòng thành tinh tú, Dám hy sinh bỏ mạng lại rừng. Vâng lời Thầy mắt chẳng rưng rưng, Hồn sẽ được về rừng tiên cảnh. Ta từ giã hẹn ngày rỗi rảnh, Chờ chúng sanh bá tánh tu trì. Còn cuộc đời hết có loạn li, Ta quay bước vậy thì không muộn.

Page 37: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 49 Bần Sĩ Vô Danh

Ngày xa cách Thầy đâu có muốn, Mắt lệ dài cuồn cuộn đôi mi. Thiên Lan ơi từ giã về thì, Về trần trược li bì sự khổ. Hoa lá rừng chờ ngày nhụy trổ, Chốn Lan Thiên Thầy Tổ sau về. Bách tùng ơi vươn lại phủ phê, Đừng sầu khổ rồi kề mất mát. Tòng bách hỡi Ta là Bố Tát, Xuống làm cây rọi mát cho người. Ở trên này mi cũng được tươi, Ráng mọc tược cho người nương tựa. Khi từ giã Thầy còn đã hứa, Sẽ quay về nhiều bữa đây rồi. Dắt người hiền chơn thật đến coi, Đây cảnh Phật hẳn hòi nào khác. Quỳ tâm niệm Quan Âm Bồ Tát, Hộ rừng chiều bóng mát phổ Đà. Cúi đầu xin đại lực Phật Bà, Che với chở hằng hà bá tánh. Chốn Lan Thiên hiện giờ là cảnh, Chốn bồng lai lấp lánh phóng hào. Thiên Lan ơi thi phú Ta trao, Vâng lệnh Phật chớ nào có khác. Người ở đây núp tàng bóng mát, Ráng thiền tâm khỏi đọa ngục tù. Đá đang ngầm trồi hết lên tu. Thiên thạch đá san hô phới phách. Dù Ta đó ngày nay ngăn cách, Hồn ẩn nương huyết mạch chỗ này. Chúc núi rừng cây cổ phủ vây, Và chim điểu chỗ này thành hết. Nhớ khít lại rồi thương đoàn kết, Bách tùng ơi Ta kết đôi lời.

Page 38: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 50 Bần Sĩ Vô Danh

Giã từ ngươi thạch đá ven nơi, Cùng thú dữ vậy thời hiền lại. Nếu Ta đến tôn sùng lễ bái, Dẫn toàn hiền biển hải quay về. Cúi đầu xin tựa đá bút phê, Cầu nguyện Phật chớ hề làm hoại. Thôi từ giã Bần xin lễ bái, Chốn rừng chiều nơi hãy Thiên Lan. Nghe tiếng xin rồi lại thở than, Tiên với thánh cả làng minh chứng. Nam Mô A Di Đà Phật ********

Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Nam MÔ Quan Thế Âm Bồ Tát Nam Mô Đức Phật Tổ Phật Thầy Quý Ngài đã hộ chúng con trong phái Bửu Sơn Kỳ Hương trên bước đường về miền Thánh địa Lan Thiên và Chung Tòa nơi miền rừng núi, trên dốc đèo hiểm trở, chúng con có lầm lỗi điều gì, chúng con xin Đức Ngài từ bi hỉ xả, và gia hộ cho mỗi vị được sáng suốt mạnh giỏi tinh tấn. Thầy xin tạm bút.

*******

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô Đức Phật Tổ Phật Thầy Bửu Sơn Kỳ Hương

Nam Mô Đức Thầy chứng minh cho tất cả đạo hữu bổn đạo được tốt đẹp thiện tâm, tu hành thành chánh quả. Thầy xin trao đổi lời văn xuôi với tất cả phật tử. Hôm nay nếu chúng con, cùng đồng đạo đã tỉnh một giấc nồng say rồi, thì phải ráng cố gắng đứng vững để quán truy xét kỹ, về việc tu tập học đạo, đừng bỏ dở cuộc hành trình tu tập, phải tu để thông hiểu chính mình, tu chứng thấy thực tại được an vui, mình là người tu tập an lạc, hài hòa và thương yêu nhau, hòa đồng hòa cảnh ở đâu cũng được, ở nhà hay ở chùa, có khi tá túc cùng với bạn để

Page 39: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 51 Bần Sĩ Vô Danh

nương nhau tu học, thiền quán nhắc nhở khi mình làm những điều không đúng, tu trong từng hơi thở, bước đi đứng của người Tu Sĩ, hay Cư Sĩ cũng thế, phải kiểm chứng từng giờ phút không để sơ hở, vì khi sáu căn chưa hoàn toàn bế được, và sự giác ngộ chưa được rốt ráo, còn bị xiêu ngả đủ mọi cảnh khó mà kềm chế được, từ bước đầu phải cần quan tâm tư tưởng, không được nghĩ quá khứ, hay vị lai, mà phải nghĩ hiện tại, ta làm gì phải trực tiếp ngay việc ấy, và thiền định có nghĩa là phải tịnh tâm nhiều hơn khi ta chưa biết.

Quán xét cho kỹ, phải cứng cắn vững chắc, nói không đúng, sửa lại chọn tiếng nói mới tốt hơn, làm sai thì sửa gấp, tánh còn nóng nên dùng hơi thở điều hòa, và tưởng Phật, niệm cho khít liền với Phật, đừng để tạp niệm, nếu vui buồn lẫn lộn, phải tìm hiểu nguyên nhân, đặng ta đào thải vứt bỏ, tâm còn phiền não khắt khe, càng phải sám hối hỏi lại mình, tại sao, vì mình chưa giác ngộ và còn bị vô minh không thấy, không thông hiểu tất cả là hư ảo, và vô thường, nay còn mai mất, nếu không kịp tu chứng đặng cứu mình, thì sẽ tổn hoại và hậu quả rất nghiêm trọng, tất cả do mình tạo, hễ có sanh thì có diệt.

Vậy hôm nay Thầy mong tất cả quý đạo phải cố gắng soi sáng tận nguồn gốc khổ đau, phiền lụy và tham muốn, phân biệt cố chấp và vọng động bất thường, nay vầy mai khác, cần phải lẳng lặng quán xét cho rốt ráo trên cõi đời này có cái gì, thì cũng có nguyên nhân của nó, mình muốn nặng hay nhẹ, muốn đau khổ hay nhàn thảnh thơi, mát mẻ, thì phải tự tu đạo để kiểm lấy mình cải hối ăn năn, qua những trạng thái sai lầm kiểm tâm học đạo hằng ngày. Xin thưa, mình có nhà phải quét từng buổi sáng, nếu mình xả rác nhiều buổi trưa còn phải dọn dep, buổi chiều còn phải quét sạch hơn, đừng tưởng rằng, lạy bái, thờ cúng, ăn chay, tụng kinh, gõ mõ, đó là cứu mình được sao, đạm chất ấy ở bên ngòai, còn bên trong của tất cả quý trò với chúng sanh chất chứa, vọng dục, cuồng ngông, lục dục thất tình, tham lam dày đặc. Phật nói, dạy răn nhiều, chỉ có thiền quán tâm từng hơi thở, đừng bỏ nội soi, như vậy mới quăng vụt sai lầm được, thấy mới

Page 40: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 52 Bần Sĩ Vô Danh

sửa được, hãy giữ bên trong rỗng không để mình tu, sự đau khổ của mình vì mình đang chất chứa mộng tưởng chờ đợi, mừng rỡ, nó ở chỗ nào, mình phải quán thì thấy hết, người Cư Sĩ tại gia phải gìn ngũ giới cấm Trời Phật răn, mười điều của Đức Thầy phải học cho thuộc để hành sao cho đúng, không nói dối, không tà dâm, không trộm cắp, không giận dũi, không sát sanh, bao nhiêu đó cũng đủ rồi, tập làm người cho vẹn vẻ, tu đi, tu đứng, tu nằm, tu ngồi, bao năm dạn dày Thầy có luận bài giảng ấy rồi đó, bây giờ nhân dịp, Thầy chép để lại một quyển sách tham quan Tòng Sơn và Lan Thiên, Thầy nhắc thêm phần cho đạo hữu nắm rõ và cố gắng tu, tu không được thì mình hổ thẹn với mình, chớ không hổ thẹn với ai hết, mình biết mình, người biết mình, mình biết người, mình làm những chuyện khuất lấp xấu, mọi người đã thấy, mình thấy, người học đạo tu tâm không hy vọng, không cuồng vọng, không nguyện vọng, không ước vọng gì hết, không vọng động, bình thản cũng như trăng rằm lặng tắt gió, ráng tập học phải hành, người dèm pha sau lưng ta, thấy ta nói được mà không làm được thì khinh bỉ chê khen. Vậy hôm nay đôi lời nhắc nhở tận tình đối với chúng con trong đạo phái Bửu Sơn Kỳ Hương, về nhà đi, về chỗ nơi an ngụ của mình đi, dù góc hè, dù bờ bụi, dù trại tre, vách lá, cũng cứ âm thầm lặng lẽ quán tưởng đây không phải gì đáng sợ với ta đâu, nó hù nhát, nó lấn áp, nó đánh đập, nó thử thách coi mình có vững chắc trên đường tu đạo không. Hằng ngày Thầy khuyên chúng con, hỏi lại chúng con phải làm gì đây, làm người Tu Sĩ phải trực tiếp trong bổn bài ấy mà làm hiền để noi gương dắt chúng giải thoát, chia sớt tình thương cho mọi người. Đức Phật thương chúng sanh bao nhiêu, ta tu theo Phật phải ghi lời phật mà đem tình thương ấy cho mọi người, không làm người oán ghét. Quý trò có phước có duyên ngày hôm nay được gặp một vị thay Tiền Bối của mình đang trực tiếp nói chuyện, hành trạng bằng xương bằng thịt, bằng nụ cười, bằng niềm vui vẻ, bằng ánh mắt nhìn thương yêu như thế đó, thì đâu có gì quý hơn, cũng như ta nghèo mà được ngọc, cũng như ta trên đường độc hành được

Page 41: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 53 Bần Sĩ Vô Danh

gặp bạn rất thông minh, tốt đẹp hiền hậu, vậy hãy nhanh chóng về nhà với bạn để học hỏi, để ta nương nhờ. Còn bao lâu nữa quý vị có biết chăng? Mấy năm mấy tháng mấy ngày mấy phút mấy giây nữa chúng ta sẽ lọt vô cái tuồng vô thường rồi. Đò ly biệt đang chờ, màn kịch âm dương cách trở xảy ra bất cứ lúc nào. Ôi thôi quá trễ, đã quá trễ mà còn dừng lại để làm gì? Hãy cứ thẳng tiến trên đường về nơi cõi Phật. (trích Thiên Lan Khảo Bút, Đức Cậu Bần Sĩ Vô Danh thuyết, Thiền Tịnh Bửu Sơn Sydney ấn tống năm 2015)

____________________________________________________________________

Phụ lục Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An lưu tại đình Tòng Sơn năm 1849

Biến dời cuộc thế thình lình, (1) Thiện tồn ác thất Thiên đình số phân.

Vần xây thế giái {giới} phàm trần, Sự mình không biết mưu thâm ở người.

Hư nên nhờ phận Phật Trời, Non băng đất lở giữa vời linh đinh.

Phải làm như bổn nhựt trình, Trẻ già xin nhớ giữ gìn mà coi.

Niên như điển, nguyệt như thoi, Vần xây thế giới luân hồi chẳng chơi.(2) Có NGƯỜI THIỆN NỮ truyền lời, (3)

Nhứt Vân Thiên lộ máy trời thinh thinh. Nhị Vân Thánh ứng quang minh,

Tam Vân Triều hội gia đình phân vân. Ngó xa xem cũng thấy gần,

Xa gần gió tạt bụi trần sạch không. Hắc đầu tử bạch đầu ông,

Bớ người dương thế sao không coi đời. Đạo vơi vơi, đạo vơi vơi, Đức Cậu Bần Sĩ năm 1996

Đường xưa cảnh cũ Lập Đời sửa xây.

(Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An tr. 102-104, Nguyễn văn Hầu biên khảo năm 1973) ____________________________________

(1) Cơ Tận Thế đến bất ngờ giữa lúc bá tánh đang vui hưởng nền văn minh khoa học. (2) Cụm từ Thế Giới luân hồi ám chỉ thế giới đến kỳ thay đổi, tận thế lập đời mới. (3) Cuối hạ nguơn, có vị Nữ Bồ Tát ra đời thuyết sấm giảng cứu thế, lộ thiên cơ.

Page 42: Thiên Cơ Thiên Lan Khảo Bút · Thế gian có khóa không chìa làm sao. Đuổi theo bóng bẩy ngày nào, Nó sụp xuống bàu la hét rỉ rên. Quỷ ma yêu thú

Thiên Lan Khảo Bút 54 Bần Sĩ Vô Danh

Sydney, 25-12-2016, Kỳ Vân Cư Sĩ biên khảo

{facebook Mõ Tre & Blog Kinh Sam That Son}

https://kinhsamthatson.wordpress.com/