( Tập thơ “ Tát Nước gầu đôi của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên ”) HOA SEN AO ĐÌNH Thẫn thờ anh ngắm trăng lên Thấy em trên đó anh quên đường về Nhìn sông thấp thoáng làng quê Bóng em lấp ló anh về theo em Trên trăng em sáng hơn đèn Dưới sông lấp loáng em chen giữa dòng Về nhà anh nhớ anh mong Nhìn em ẩn hiện gương treo trong tường Nhớ ngày nhập ngũ lên đường Hai ta đôi ngả chiến trường xông pha Đạn bom khói lửa vượt qua Anh người chiến sĩ, em là cứu thương Ngày nay sạch bụi chiến trường
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
( Tập thơ “ Tát Nước gầu đôi của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Xuyên ”)
HOA SEN AO ĐÌNHThẫn thờ anh ngắm trăng lên
Thấy em trên đó anh quên đường vềNhìn sông thấp thoáng làng quêBóng em lấp ló anh về theo em
Trên trăng em sáng hơn đènDưới sông lấp loáng em chen giữa dòng
Về nhà anh nhớ anh mongNhìn em ẩn hiện gương treo trong tường
Nhớ ngày nhập ngũ lên đườngHai ta đôi ngả chiến trường xông pha
Đạn bom khói lửa vượt quaAnh người chiến sĩ, em là cứu thương
Ngày nay sạch bụi chiến trườngAnh về sản xuất, thương trường kinh doanh
Nhớ em núi đã rừng xanhAnh đi khắp chốn không dành được em
Ao đình một đóa hoa senGiữa trời anh đặt mong em thấu tình
Năm xưa hai đứa chúng mìnhHoa sen vẫn hái ao đình tặng nhau.
4/2003
THIẾU ANHThiếu anh như nắng thiếu trời
Như cây thiếu nước, như đời thiếu mưaCho dù vất vả sớm trưa
Thiếu anh thì vẫn là thừa bỏ điThiếu anh vất vả làm chi
Đơn côi tẻ nhạt hết thì thanh xuânNhà lầu, xe ngựa đâu cần
Bởi vì hoa thắm nhạt dần thời gianCó cây chưa quả đã tàn
Hậu này thử hỏi ai mang trong đờiThiếu anh như thiếu nhựa đời
Như mây thiếu gió hết thời mây bayThiếu anh rượu cóc chẳng say
Đàn cầm em gảy cả ngày ai ngheEm đành buông liễu phủ the
Tựa song dựa cửa hết hè qua đôngMá thơm tự hết phần hồng
Lửa tình tự tắt trong lòng của em10/3/2004
VIỆT NAM VÀ THỜI ĐẠITrời xuân khởi sắc ngàn lần
Đất Việt có cả trăm lần vinh quangLập bao kì tích huy hoàng
Giương cờ đại nghĩa phá tan địch thùGhi vào sử sách thiên thu
Anh Hùng dân Việt thắng thù nơi nơi
Điện Biên rung động đất trờiĐộc lập dinh Ngụy tả tơi đầu hàng
Giở ngược lịch sử từng trangNguyên, Minh, Thanh, Hán đều mang xác về
Còn ta vẫn vững lời thềCon dân nước Việt lại về với nhau
Ngày nay bốn biển năm châuSao vàng cờ đỏ rực màu thắm tươi
Bác Hồ hai chữ tên ngườiDanh nhân thế giới đời đời đã ghi
Lớp sau theo bước Bác điNghe lời Bác dạy phải ghi tạc lòng
“Việt Nam nổi tiếng hay khôngLà nhờ các cháu lập công sau này”
Bây giờ chúng cháu tỏ bàyVinh quang thế giới có ngày Việt Nam”.
7/5/2004CHIM SÂUCon chim nho nhỏCái mỏ xinh xinhĐi lẻ một mìnhRung rinh đi cành láSâu hoa, sâu quảSâu lá, sâu cànhChim quyết hoàn thànhBắt cho bằng hếtVì cây chim mệtQuyết diệt hết sâuCho cây chất màuĐể giàu sức sống.
NHỚ THỜI HỌC SINHĐầu làng gió thổi rung cây
Hồ ôm tre lũy nở đầy hoa senRa hồ tắm mát nhớ em
Khi còn đi học cùng em quanh hồTrung học mười đứa cùng nô
Học về xuống tắm dưới hồ cùng senTrộm hoa hợp tác tặng em
Bẽn lẽn tay đón: Ứ thèm hoa đâu!Từ đó thấm thoắt chưa lâu
Anh đi kiến trúc xây cầu qua sôngEm là cô gái vùng trong
Bạn hữu nghề nghiệp thành công cả rồiNgười nào việc ấy cào đời
Nay về làng xóm, nhớ thời học sinhCả bọn mười đứa chúng mình
Buồn vui, lao động, học hành có nhauNgày nay kẻ trước người sau
Góp công dâng trí cùng nhau xây đờiGặp nhau đầy ắp tiếng cười
Mọi người ôn lại cái thời học sinh.2002
MÙA HÈXuống đầm ngắt một bông hoa
Hương thơm man mát, thương em cấy mùaMồ hôi nhỏ xuống như mưa
Tay ôm bó mạ, tẽ đưa đều đềuTháng năm nắng nóng bao nhiêu
Má em càng đỏ càng nhiều nét yêuMùa hè nắng rát quá chiều
Trăng lên giòn giã bao nhiêu tiếng cườiBóng trăng rọi xuống bóng người
Hội làng đông đúc người người cấy thiĐang trưa sấm bỗng ầm ì
Gió thổi mây đến đen sì đổ mưaTháng năm tháng sáu làm mùa
Cũng là những tháng nắng mưa thất thườngTrải qua năm nắng mười sương
Bát cơm hạt gạo chi thường dễ đâuMùa này kế tiếp mùa sau
Con người vất vả có đâu an nhànNgày hè con cuốc gọi sang
Cây phượng rực đỏ lại càng bận hơnLửa đỏ hoa gạo đỏ hơn
Muốn ăn cơm trắng gạo thơm vụ mùaXin rằng cố gắng thi đua
Ra sức làm việc đến mùa thắng to.2001
ĐẾM XUÂNTôi ngồi tôi đếm xuân tôiHơn bảy mươi xuânĐến rồiChưa điMỗi xuân, một nghĩ, một suyXem ta làm được những gì ích đâyTrồng người cũng thể trồng câyTrồng người vất vả mê say một đờiTôi nay ngoài bảy mươi rồiMừng vui khi thấy các con thành ngườiTrong vườn cây cối trông nomBắt sâu, làm cỏ, cây non uốn thànhRèn con, dạy cháu học hànhCon làm việc tốt, cháu thành trò ngoanViệc đời, việc nghĩa lo toanLao động vất vả lại càng vui hơnĐếm xuân là đếm tuổi ngườiThấy mình có ích lại ngồi đếm xuân.
Nhâm Nhọ 2002
BỐ TÔIBố tôi nay đã ngoại ngũ tuần
Tuổi già đầu bạc hoa râm điểm màuSớm khuya mưa nắng dãi dầu
Mùa màng vất vả theo trâu cày bừaTháng ngày đi sớm về trưa
Bữa ăn giản dị rau dưa, tương càTối về nhấm nháp qua loa
Chén rượu củ lạc – của nhà thế thôiThư thả những lúc ông ngồi
Xếp sắp mọi việc để rồi phân côngNgười nào việc nấy đã xong
Thuận hòa con cháu trong lòng ông vuiMỗi khi công việc xong rồi
Vui đùa con cháu ông ngồi thảnh thơiLàng xóm có việc ai mời
Chỉnh tể mũ áo đến chơi chan hòaBạn gần cho chí bạn xa
Nào thăm nào viếng đậm đà tình thânMộc mạc tình nghĩa nông dân
Cả nhà vui vẻ quây quần bên nhau.2002
CHUYỆN NGƯỢC ĐỜITôi nay kể chuyện ngược đời
Tạo hóa sinh ra con người thủy chungCuộc đời hiếu nghĩa khôn cùng
Ông bà, con cháu sống chung một nhàGià yêu trẻ, trẻ thương già
Người người trên dưới trong nhà định danhCó người phúc đức chưa thành
Sinh con nuôi dạy học hành hẳn hoiKhông ngờ cơ sự ngược đời
Dốc tâm, tận sức, công rơi mất rồiDạy con, con chẳng nghe lời
Công cha nghĩa mẹ, lạy rồi xin thaPhép nước cho chí đạo nhà
Con thay, con đổi thành ra ngược đờiLễ nghi phép tắc ở đời
Đều là sáo rỗng của người bất nhânNhững điều nhân nghĩa mất dần
Hiếu trung chẳng có, chỉ cần có taÔng bà thời cổ quá xa
Vợ chồng hai đứa đôi ta nhất nhìBố là chi, mẹ là chi?
Anh em chú bác cô dì là đâuTiền tình là phép nhiệm màu
Giúp ta xây bậc vượt cầu leo thang.12/2002
ANH CHÀNG SI TÌNHBỗng hiên ngơ ngẩn, ngẩn ngơMới gặp có thể cứ ngờ lâu năm
Nhìn người như tưởng ngắm trăngTóc đen óng mượt, hàm răng ngọc ngà
Bình bình quần lụa áo hoaTình tình vui vẻ nết na hơn người
Tài năng thi thố ở đờiThực hư chưa rõ, trông người đáng tin
Dáng đi thấp thoáng ưa nhìnNụ cười ánh mắt tự tin vào đời
Gặp nhau trò chuyện đôi lờiĐêm về đã thấy con người trong mơ
Men tình chưa nhấm đã chờBao niềm thương nhớ gửi nhờ gió chơi
Công việc bận rộn thì thôiLúc nào rảnh rỗi lại ngồi mộng mơ
Si tình như thể mê cờHết nhắc quân nọ, lại sờ quân kia
Làm ăn vất vả sớm khuyaNhưng tình phải có chẳng lìa bỏ đâu.
CẦU VÀ BẾNBình yên nước chảy lững lờ
Đêm trăng sóng bạc nhấp nhô giữa dòngCon đò cô lái sang sông
Hai bờ qua lại rất đông người rồiLàm nghề sông nước một thời
Mái chèo đưa đẩy sải bơi con thuyềnHoa thơ nhị phấn giữ nguyên
Sóng to gió lớn được quyền đón đưaĐó là bến cũ năm xưa
Còn nay cầu mới ta vừa đi quaTừ cầu đến bến không xa
Cô lái năm nào, trồng hoa thay chèoQua cầu tôi vẫn mang theo
Bóng hình cô lại khua chèo qua sôngCầu ao sông rộng mênh mông
Đêm trăng sóng vẫn giữa dòng nhấp nhôQua sông rồi lại đến bờ
Vườn hoa cô gái bài thơ cây cầuGần xa khắp chốn đâu đâu
Cũng vui cũng sướng có cầu qua sông.2002
CÔ GIÁO LÀNG BÊNEm là cô giáo làng bên
Biết thì có biết nhưng tên là gì?Ngày ngày, tháng tháng anh đi
Qua trường anh thấy em ghi – đọc bàiTiếng thơm hương cúc, hương nhài
Đẹp tình hương sắc như loài phong lanVâng em cô giáo của làng
Thơm như huệ, đẹp như lan có gì?Tháng tháng, ngày ngày anh đi
Qua trường, qua lớp anh nhìn gì em?
Muốn quen thì cứ làm quenXin anh đừng hỏi tên em là gì.
2002
CHÚC THỌ ĐẦU XUÂNNăm mới đầu xuân năm Nhâm NgọKính chúc các cụ vạn thọ an khang
Tác phong tư thế đàng hoàngĐạo lý trí dũng lại càng nêu gương
Thể thao văn hóa dẫn đườngĐộng viên con cháu quê hương tiến cùng
Tuổi già thư thái ung dungLao động sản xuất vui cùng cháu con
Cho rằng sông cạn núi mònTuổi cao chí khí vẫn còn giữ nguyên.
Nhâm Ngọ 2002
TÁT NƯỚC GẦU ĐÔIĐồ ải tát nước gầu dai
Tát cao nước thấp dây đai kéo coHai người hết rướn lại gò
Còng lưng, ngửa bụng cùng co về mìnhĐôi chân nhấp nháy rập rình
Các con, các cháu biết nhường nào đâyNhớ xưa đói khát hằng ngày
Người già con trẻ mình gầy xanh xaoMẹ đói không sữa con gào
Nước mắt của mẹ nuốt vào trong timCuộc đời đau buốt trong tim
Lần mò khắp chốn chẳng tìm được ănMọi người vất vả khó khăn
Thế mà chẳng đủ miệng ăn cho mìnhNgày nay chịu khó chuyên cần
Ơn nhớ Đảng, Bác có cơm đầy nồiCác con các cháu đổi đời
Không đói, không khổ như thời cha ôngNhưng nhìn lúa vãi ngoài đồng
Trong lòng vẫn xót cái công người làmTại đâu hạt lúa bị oan
Mẹ già cố gắng nhặt mang nó về.2000
NGƯỜI THƯƠNG BINH GIÀBố ngồi đếm những hạt mưa
Đếm sương, đếm nắng, đếm trưa, đếm chiềuBố ngồi tính đếm rất nhiều
Hoa xuân đã đón bao nhiêu trong đờiBố đã cùng với bao người
Ra đi chiến đấu một thời tuổi xuânĐánh đuổi để quốc thực dân
Kháng chiến thắng lợi góp phần thành côngNay già bố chẳng ngồi không
Cùng con cùng cháu góp công xây đờiBố theo gương sáng Bác Hồ
Cuộc sống giản dị đơn xơ suốt đờiBữa cơm đậu giá, rau tươi
Mặc thì lành sạch, vẽ vời chi đâuChăm lo non lá xanh dâu
Thời gian rảnh dỗi dốc bầu làm thơChẳng đua bạc chiến quân cờ
Chẳng ao, chẳng ước, chẳng mơ hão huyềnKhông khoe không cậy lợi quyền
Thương binh mảnh đạn còn nguyên trong đầuTrở trời vết đạn còn đau
Chiến tranh thương tích còn sâu hơn nhiều.
CÂY CẦU MỚI BẮCQua sông em phải lụy đò
Đêm khuya trời tối gọi đò không sangGiờ đây đã có cầu sang
Đêm hôm gió bảo em sang dễ dàngBến sông hết cảnh đò ngang
Con thuyền xếp lại
Anh sang trông cầuThân gầy lưng thắt dây da
Bộ đồ lao động vẫn là màu xanhNgày đêm vất vả nhất anh
Thương anh em lại thấy yêu cây cầu.2002
MONG CON THI ĐỖNăm nay con lại đi thi
Mười ba năm chữ quản gì nắng mưaGạo mẹ thiếuMồ hôi thừa
Mong con thi đỗ cho vừa công chaHọc thi vất vả nhọc nhằn
Có công của mẹ, có tình của chaCó lòng ưu ái ông bà
Mong con thi đậu cả nhà cùng vuiCon thi lên tỉnh con ơi!
Còn cha với mẹ đeo gùi lên nươngTrỉa thêm ngô lúa, thêm nương
Nuôi con ăn học chẳng phiền hề chi.2002
THĂM VỊNH HẠ LONGNhững ngày em ở Hạ Long
Biển xanh núi đá má hồng của emLần đầu cảnh lạ chưa quen
Đêm nằm mẹ dặn nên xem những gìNhững lần bố mẹ cùng đi
Nơi nào cũng thích, cảnh gì cũng mêMải mê rồi lại bỏ quên
Mình là phận gái chả duyên biển trờiEm về em trả cho xong
Để anh khỏi trách, khỏi mong tháng ngày
Hạ Long cảnh vật nơi đâyTrập trùng biển núi, vịnh đầy cảnh quan
Vào sâu hang động huy hoàngThiên nhiên tạo cảnh trăm ngàn trời tiên
Những khi gió sóng bình yênVượt hòn Trống Mái đoàn thuyền đuổi dong
Ca nô tàu Thủy lượn vòngBiển tung sóng bạc má hồng soi gương
Bình minh nắng tỏa trong sươngCảnh này mới thật thiên đường thế gian
Hạ Long - di sản Việt NamMột vùng văn hóa, bảo tàng năm châu.
7/2003GIA ĐÌNH
Cành thấp lấp bóng cây caoTạo hóa sinh vật, vật nào chẳng sinh
Cha con máu thịt của mìnhLuật trời đã định, dưỡng sinh theo trời
Công cha nghĩa mẹ sinh ngườiNuôi con đến độ đến thời sinh ra
Cha con tình nghĩa đậm đàLàm con trung hiếu trọn ra nghĩa tình
Cha mẹ vất vả chuyên cầnNgày đêm lo nghĩ vì con sau này
Cho dù trăm đắng ngàn cayLàm cha, làm mẹ chẳng hay phàn nàn
Mong sao hai chữ con ngoanĐược thế như có ngàn vàng trong tay
Kiếp người từ trước đến nayLuân hồi sinh họa đổi thay sinh tồn
Mỗi thời một khác thiệt hơnGia đình đạo lý danh thơm để đời.
2002
LÒNG TIN
Thấm thoát đã tám mươi rồiRăng long tóc bạc tuổi đời già nua
Già rồi lại sướng hơn xưaƠn nhà Đảng, Bác sớm trưa tươi cười
Tháng tám cứ ngỡ tháng mườiÁo hoa quần mới con người trẻ ra
Đời đời con cháu đầy nhàTỏ lòng hiếu nghĩa trọng già tạ ơn
Tuổi già xanh tiếng càng thơmHiểu đời biết Đảng chẳng sờn lòng tin
Dẫu đời có lúc nổi chìmVẫn mong trăm tuổi để nhìn tương lai.
8/2004
NẮNG HẠNĐêm trăng sao sáng đầy trời
Đất dầy nắng nóng bốc hơi giữa ngàyTrời xanh chẳng một chút mây
Đất khô nắng hạn chết cây khô cànhLúa đồng đang trải màu xanh
Nắng khô nước hết màu xanh lá vàngĐầm ao chua nước của làng
Đã ít đã cạn nay càng bốc hơiGió lào rít thổi từng cơn
Đem theo hơi nóng nổi sờn ốc gaiBuổi trưa trời nắng ở ngoài
Rộp da rát mắt chẳng sai chút nàoTrời khô nắng nóng nôn nao
Nóng rồi lại khát làm sao bây giờChẳng lẽ ta cứ ngồi chờ
Tìm được sách ước mà mơ hão huyềnTự ta, ta phải làm liền
Tìm ra biện pháp giành quyền cứu ta.6/2001
MƯA LŨMấy ngày mưa gió dãi dầu
Ngoài sông sủi bọt đỏ ngầu nước toTrong dòng nước ngập tràn bờ
Trời mưa nước lớn mỗi giờ một lênPhía bắc chớp giật, sấm rền
Mọi người lo lắng càng thêm thẫn thờMột tin sấm sét bất ngờ
Đê quai đã vỡ quãng bờ trướt đâyĐê chính đất đã chở đầy
Mọi người tôn đắp cả ngày lẫn đêmVất vả suốt mấy ngày liền
Mưa đã tạnh, gió đã yên cả rồiHoa màu cây cối phục hồi
Người người chăm bón kịp thời lúa lên.8/2000
ANH TRẮC ĐỊAAnh trắc địaNhờ có anh chỉ đường, dẫn lốiNúi cao rừng rậm nơi anh tớiMáy che ô mới chỉ tới tuyển điTam giác một đường đo thắng khép điDù sông dù nước cũng đi tuyến này
Anh trắc địaQuần xanh anh vá gốiĐồng sâu anh cũng lộiĐường xa anh cũng tớiVai anh vác máyGiữa đồng anh bắc máy che ôMở đường tàu hỏa, dẫn ô tôĐào sông, dẫn nước đổ xô vào đồng
Anh trắc địaAnh khoác vải bạt áo mưaTrời nắng hay mưa cũng tớiTừ miền ngược tới miền xuôiDù sương ướt lốiDù suối cản đườngNhững nơi anh đếnNhà máy lại dựngCông trình lại xâyMặc cho núi đã rừng câyMắc cho đồng cao lúa héo, đầm lấy nước sâuChờ khi anh đếnĐồng sâu rút bớt, đồng cao nước đầyNúi đá, rừng cây xây nhà đổi mới
Anh trắc địaVai anh vác máyTay anh mực dính sơnĐường đi các ngãCòn in vết giày của anh.
1963QUÊ TÔI
Nhớ hồi năm chín, sáu mươiTrời cao anh nắng, vàng phơi khắp đồng
Cầu tre bắc nhịp qua sôngCây đa bóng mát họp đông nhiều người
Tuổi tôi vừa mới đôi mươiRa đi tháng sáu thấy người cấy đông
Qua đồng em đứng ghé trôngNón nghiêng che mặt má hồng đỏ hây
Nhìn em tôi thấy đắm sayNgười vừa xinh xắn đôi tay mịn màng
Quần thâm, áo gụ, vải taNón chóp lá chắn, khăn hoa đội đầu
Đứng nhìn ngây ngất lúc lâuNgập ngừng e thẹn, nón đầu bỏ ra
Mặt mày tươi tỉnh như hoaNụ cười chúm chím, bông hoa sắp xòe
Anh đi, em hẹn, em trôngĐồng làng em cấy, gặt bông anh về
Anh về thăm xóm thăm quêThăm đồng lúa chín, thăm quê nắng vàng
Anh đi vắng xóm, vắng làngAnh đi lúa chín, bông vàng đợi anh
Giữa đồng gió trải lúa xanhBóng người mặt nước in thành một đôi
Trong làng tiếng kẻng đổ hồiNắng trưa ỏi ả bầu trời trong xanh
Em đi anh nói rất nhanhAnh đi hợp tác mới thành chưa cao
Có người riêng kẻ chưa vàoTình hình như vậy hứa sao bây giờ
Biết rồi anh cố làm lơLiếc nhìn cái tuổi xuân tơ yêu đời
Nhìn rồi lại sẽ mỉm cườiAnh đi công nghiệp xây đời ấm no
Ở nhà hợp tác em loThi đua sản xuất vui cho được mùa
Còn anh cũng hứa thi đuaVượt sóng duyên hải giành mùa lập công
Anh đi anh vẫn ngóng trôngTăng gia sản xuất ruộng đồng có em
Những điều hứa hẹn chẳng quênĐẹp lòng lưu luyến tiến lên hàng đầu
Thời gian thấm thoát qua mauNgày về anh có ngỡ đâu cảnh này
Nông thôn hợp nhất dựng xâyLàm ăn tập thể cấy cày cùng nhau
Mới cách năm trước năm sauThôn tôi đã đổi khác nhau rất nhiều.