Top Banner
Tác Gi: Hng Dung THO NGUYÊN www.phuonghong.com www.taixiu.com 86 PHN VI Đng trước toàn thnhân viên công ty, Thanh Thy trnh trng: - Hôm nay, tôi mi các vđến đây là có mt vic quan trng cn thông báo. Kthôm nay, cô Lê Trn Tho Nguyên slàm giám đốc mi, trc tiếp điu hành công thường. Tho Nguyên ngi vào chiếc ghế ca mình, ncười và phong cách ttin ca cô nhanh chóng chiếm được cm tình ca toàn thnhân viên. - Bt đầu kthôm nay, tôi chính thc là giám đốc công ty, mong quý vnhit tình giúp đỡ và htrtôi để công ty ln mnh và phát trin hơn. Tiếng vtay rào rào. Mt người trong shvui vlên tiếng: - Giám đốc không đặt tic mng ngày mình nhm chc sao? Tho Nguyên lém lnh: - Tôi sđãi quý vmt chu… khoai lang nướng nhé! - Giám đốc nướng phi không? Tho Nguyên gt đầu vui v: - Không thành vn đề. Thanh Thy lc đầu. Không biết sp ti, cô giám đốc tinh nghch này sbày trò gì na đây. Nghe Thành Nam kvchiến tích ca Tho Nguyên, cô chcòn biết kêu tri… Nhng điu Thanh Thy lo lng li tha, vì chtrong thi gian ngn, toàn thnhân viên ca công ty đều yêu mến nphc Tho Nguyên. Vi mi người, cô là cô gái hn nhiên thân thin, đối vi mi người rt chân tình. Trong công vic, cô là cô gái năng động ttin. Chtrong mt thi gian ngn Tho Nguyên đã đem vhàng trăm triu đồng cho công thường. My hôm nay, vchng ông Hoàng ra nước ngoài. Tho Nguyên dn hành lý vchung cư. Thanh Thy và Thu Nguyt đến giúp mua sm dng cnhà bếp và mt vài thđể trang trí ni tht. Nhìn Thanh Thy lên danh mc mua sm, Tho Nguyên tròn mt: - Nè! Em nghi ngthit đó nha. Thanh Thy lmt: - Nghi ngđó… Tào Tháo? - Chbo chchưa lp gia đình, sao rành rba cái vmua sm vt dng li tính toán chi li vy?
14

PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Jan 02, 2020

Download

Documents

dariahiddleston
Welcome message from author
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Page 1: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

86

PHẦN VI

Đứng trước toàn thể nhân viên công ty, Thanh Thủy trịnh trọng:

- Hôm nay, tôi mời các vị đến đây là có một việc quan trọng cần thông báo. Kể từ hôm nay, cô Lê Trần Thảo Nguyên sẽ làm giám đốc mới, trực tiếp điều hành công thường.

Thảo Nguyên ngồi vào chiếc ghế của mình, nụ cười và phong cách tự tin của cô nhanh chóng chiếm được cảm tình của toàn thể nhân viên.

- Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình giúp đỡ và hỗ trợ tôi để công ty lớn mạnh và phát triển hơn.

Tiếng vỗ tay rào rào. Một người trong số họ vui vẻ lên tiếng:

- Giám đốc không đặt tiệc mừng ngày mình nhậm chức sao?

Thảo Nguyên lém lỉnh:

- Tôi sẽ đãi quý vị một chầu… khoai lang nướng nhé!

- Giám đốc nướng phải không?

Thảo Nguyên gật đầu vui vẻ:

- Không thành vấn đề.

Thanh Thủy lắc đầu. Không biết sắp tới, cô giám đốc tinh nghịch này sẽ bày trò gì nữa đây. Nghe Thành Nam kể về chiến tích của Thảo Nguyên, cô chỉ còn biết kêu trời…

Những điều Thanh Thủy lo lắng lại thừa, vì chỉ trong thời gian ngắn, toàn thể nhân viên của công ty đều yêu mến nể phục Thảo Nguyên. Với mọi người, cô là cô gái hồn nhiên thân thiện, đối với mọi người rất chân tình. Trong công việc, cô là cô gái năng động tự tin. Chỉ trong một thời gian ngắn Thảo Nguyên đã đem về hàng trăm triệu đồng cho công thường.

Mấy hôm nay, vợ chồng ông Hoàng ra nước ngoài. Thảo Nguyên dọn hành lý về chung cư. Thanh Thủy và Thu Nguyệt đến giúp mua sắm dụng cụ nhà bếp và một vài thứ để trang trí nội thất. Nhìn Thanh Thủy lên danh mục mua sắm, Thảo Nguyên tròn mắt:

- Nè! Em nghi ngờ thiệt đó nha.

Thanh Thủy lừ mắt:

- Nghi ngờ gì đó… Tào Tháo?

- Chị bảo chị chưa lập gia đình, sao rành rẽ ba cái vụ mua sắm vật dụng lại tính toán chi li vậy?

Page 2: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

87

- Nói vậy cũng nói. Chị sống tự lập mấy năm nay rồi, sá gì ba cái chuyện lẻ tẻ này mà làm không được.

Thu Nguyệt nhìn quanh: - Một mình chị Thảo Nguyên ở trong căn hộ to thế này, buồn chết. Thảo Nguyên rủ rê: - Hay là Nguyệt với chị Thủy dọn đến ở với em cho vui. Thanh Thủy từ chối: - Thôi, một mình em ở được rồi, thêm chị với Thu Nguyệt vào thành cái chợ,

ồn ào, không để hàng xóm nghỉ ngơi là người ta tống cổ em sớm. Thảo Nguyên đề nghị: - Chủ nhật tời, ba chị em mình đi Lái Thiêu chơi. Em nghe nói đang mùa trái

cây vừa tươi vừa ngon lại rẻ. Thu Nguyệt sáng mắt: - Đúng là ý kiến hay. Sao, đi không chị Thủy? - Không đi mà được với hai cô à? - Hoan hô chị Thủy! Thu Nguyệt và Thảo Nguyên cùng reo lên. Sáng chủ nhật Thu Nguyệt và Thanh Thủy cùng đến nhà Thảo Nguyên và

một số thức ăn dành cho những buổi picnic ngoài trời. Thu Nguyệt láu táu: - Sao đi xe máy hay xế hộp? Thảo Nguyên hỉnh mũi: - Dĩ nhiên là xế hộp rồi. Ngồi vào xe, Thảo Nguyên nhắc nhở: - Mọi người thắc dây an toàn vào nhé! Thanh Thủy và Thu Nguyệt lẳng lặng làm theo. Thấy Thảo Nguyên lái

nhanh quá, Thu Nguyệt kêu lên: - Chị chạy chậm thôi, cảnh sát giao thông mà thổi thì phiền lắm. Thanh Thủy được dịp hài tội Thảo Nguyên: - Mới hôm nọ nó làm chị muốn rụng tim luôn. Thu Nguyệt hóm hỉnh: - Chỉ chạy xe bằng ba bánh à? - Em biết không, Thảo Nguyên chưa chạy xe máy bao giờ mà hôm nọ giành

chở chị, cũng lạng lách ra trò chứ có thua kém em đâu.

Page 3: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

88

Thu Nguyệt thích thú: - Chị Thảo Nguyên tài ghê! Thanh Thủy lừ mắt: - Tài gì, bây giờ nghĩ lại chị vẫn còn rung đây. - Thảo Nguyên! Em có mang theo bằng lái không? - Thanh Thủy chồm lên

hỏi. - Dạ có, nhưng bằng lái ở nước ngoài, không biết Việt Nam có xài được

không? - Trời! Lại còn thế nữa. Nghe Thanh Thủy ta thán, Thảo Nguyên cười trấn an: - Chị đừng có lo. Nếu gặp cảnh sát giao thông em sẽ chạy chậm lại. Đến nơi, cả ba đều choáng ngợp trước những vườn cây trĩu quả. Nào chôm

chôm, măng cụt, mận, quýt… nhìn hoa cả mắt. Thảo Nguyên cứ ăn hết cái này đến thứ khác. Một lúc sau cô thoa bụng rên lên:

- Chao ôi! Nặng bụng quá. - Đáng đời! Ai bảo em ăn măng cụt cứ nuốt hạt vào bụng chi, bây giờ than

nặng bụng. Thảo Nguyên ì ạch leo lên cây mận gần đó. Thanh Thủy trợn mắt: - Mới than nặng bụng giờ lại ăn nữa hả? - Đâu có, em định vận động cho nó nhẹ bớt đấy mà. Thu Nguyệt cũng vịn gốc nhãn gần đó leo lên: - Em cũng bắt chước chị Thảo Nguyên đây, ngồi một chỗ ì ạch quá. Thanh Thủy lắc đầu: - Anh chàng nào mà gặp hai nhỏ lúc này, chắc khóc quá. Thảo Nguyên và Thu Nguyệt chẳng nói chẳng rằng, cứ leo hết cây này đến

cây khác. Thanh Thủy đi gặp chủ vườn, lát sau cô trở lại với đĩa sầu riêng vàng ươm trên tay. Cô nhìn quanh quất chẳng thấy Thảo Nguyên và Thu Nguyệt đâu, định đi tìm thì trên cây nhãn gần đó, tiếng Thu Nguyệt vọng xuống.

- Chị Thủy! Xem em có giống Tôn Ngộ Không không? Thanh Thủy nhìn lên, thấy Thảo Nguyên đang ngồi vắt vẻo trên chạc ba của

cây nhãn. Cô hỏi: - Thảo Nguyên đâu rồi? - Lão Tôn ở đây. Thảo Nguyên nằm vắt vẻo trên cành mận gần đó lên tiếng.

Page 4: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

89

Thanh Thủy pha trò: - Mời vị nhị Tôn… khỉ xuống ăn sầu riêng. Thu Nguyệt sáng mắt. Gì chứ sầu riêng thì cô rất thích, món khoái khẩu của

cô mà. Ngay lập tức cô đu mình nhảy xuống, thì “rắc” tiếp theo là “bịch”… Thu Nguyệt té lăn ra đất. Thảo Nguyên cười hì hì.

- Ôi! Tôn Ngộ Không bị té giếng! Thanh Thủy lật đật đỡ Thu Nguyệt dậy: - Em có sao không? - Không sao, chỉ hơi ê ẩm một chút. Thảo Nguyên ở trên cây cười tít mắt, sơ ý vịn phải cành khô té nhào xuống

đất cùng chung số phận với Thu Nguyệt. Được dịp Thu Nguyệt vỗ tay: - Anh hắn! Ông bà ta thường nói: cười người chớ có cười lâu, hi hi. Lại thêm

một Tôn Ngộ Không té giếng nữa rồi. Thanh Thủy phủi đất cát trên người Thảo Nguyên: - Hai đứa này thật là… quậy quá đi thôi. Ăn uống xong, Thảo Nguyên đề nghị: - Bây giờ xế chiều rồi, chúng ta đi mua thêm một tí trái cây rồi về. Thu Nguyệt hưởng ứng: - Phải đó, chia nhau ra mà mua. - Vậy một giờ sau, gặp nhau ở chỗ đậu xe nhé. Một giờ sau, Thanh Thủy có mặt chỗ đậu xe trước tiên với mười quả bưởi.

Năm phút sau, Thu Nguyệt cũng xuất hiện với hơn chục quả sầu riêng đầy gai nhọn, còn mỗi Thảo Nguyên thì chẳng thấy tâm hơi đâu cả. Nửa tiếng trôi qua, trong lúc Thanh Thủy và Thu Nguyệt sốt ruột định đi tìm thì một chiếc xe ba gác dừng lại. Thảo Nguyên nhảy xuống xe cười toe toét:

- Em xin lỗi để mọi người phải chờ lâu. Nhìn phu xe chất lần lượt xuống đất nào nhãn, chôm chôm, măng cụt, cam

bưởi… Thanh Thủy kêu lên: - Trời đất! Sao em mua nhiều thế Thảo Nguyên. Định đãi cả cơ quan luôn à? Thảo Nguyên thật thà: - Tại vì rẽ quá, không mua uổng lắm. Thanh Thủy rên lên: - Mua nhiều thế này làm sao chở về cho hết.

Page 5: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

90

Thảo Nguyên quả quyết: - Hết chứ sao không, quan trọng là mình biết cách sắp xếp. Cả ba thi nhau nhồi nhét, cuối cùng cũng chở hết số trái cây. Thảo Nguyên

lên xe khởi động. Trong lúc quay xe, cô sơ ý đụng vào chiếc du lịch đậu gần đó. Thanh Thủy tái xám mặt mày: - Trời! Chuyện gì vậy? Thảo Nguyên trấn an: - Chỉ va chạm nhẹ thôi, chị đừng lo. - Xe của người ta có sao không? - Chắc là trầy vi tróc vảy một tí. Thanh Thủy vuốt ngực: - Đi với em, chị mệt tim quá.

Quang Huy tức tối nhìn theo chiếc xe hơi màu trắng vừa khuất cuối con

đường. - Lần sau gặp lại, ông cho biết tay. - Anh hăm dọa ai vậy anh Huy? - Lam Hằng hỏi. Giọng Huy bực tức: - Cái thằng cha lúc nãy lái xe ẩu, đụng nhầm xe anh làm tróc một mảng sơn

to tướng. - Sao anh không chận hắn lại bắt đền? Huy càng bực bội thêm: - Cũng tại em cả, lề mề chậm chạp. Biết trước thế này còn lâu anh mới chở

hai cô đi. Lam Hằng giậm chân phụng phịu: - Ơ hay! Sao anh lại cáu với em. Huy gắt: - Có chịu về chưa, còn đứng đó õng ẹo là đi xe đò về đó. Lam Hằng và Thúy Liễu riu ríu lên xe, bụng thầm trách Huy tơi tả. Rõ ràng

hồi sáng rủ đi thì hăng say lắm, tự nhiên bây giờ mặt mày chù ụ, thật khó ưa.

Page 6: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

91

Xe vào đến Sài Gòn, Thảo Nguyên vừa chăm chú lái xe vừa bảo: - Chị Thanh nè! Bây giờ hãy còn sớm, mấy chị em mình ghé làng SOS ở

Thủ Đức một tí nha. - Ừ, em ghé đi. Xe dừng, Thảo Nguyên xuống xe, bọn trẻ ùa ra mừng rỡ: - A! Chị Thảo Nguyên đến các bạn ơi. Bọn trẻ đứa níu áo, đứa nắm tay lôi tuột Thảo Nguyên đi. Thảo Nguyên tham gia các trò chơi bọn trẻ bày ra rất nhiệt tình… Nhìn sơ

cũng biết bọn trẻ yêu mến Thảo Nguyên như thế nào. Trong khi Thảo Nguyên hào hứng với các trò chơi, thì Thanh Thủy và Thu Nguyệt được cô chú ở đây đón tiếp rất nòng nhiệt:

- Các cô là bạn Thảo Nguyên à? Vào đây nghỉ chơi uống nước, đợi cô ấy có lẽ đến năm giờ chiều cổ mới dứt khỏi lũ trẻ được.

Thanh Thủy buột miệng: - Thảo Nguyên thường đến đây lắm sao? Cô Nga gật đầu: - Vâng. nửa năm gần đây, tháng nào cổ cũng ghé ít nhất hai lần một tháng.

bọn trẻ ở đây quí cổ lắm. Thu Nguyệt cười: - Cô khỏi nói, bọn cháu cũng đóan ra. Cứ nhìn thoạt cảnh kia là biết. Bà Nga đưa mắt nhìn ra khoảng sân cỏ, Thảo Nguyên cùng bọn trẻ vui đùa

hăng say. Bà nhìn Thảo Nguyên cái nhìn âu yếm thương yêu: - Những gì cô ấy làm cho nơi đây đáng để người ta khâm phục, tôn trọng và

ngưỡng mộ. - Cô ấy là Mạnh Thường Quân ở đây lâu chưa? - Cũng được năm năm rồi, từ hồi cổ còn ở nước ngoài lận. - Đều giọng bà

kể- thật ra tôi chỉ gặp mặt cổ nửa năm nay thôi, trước kia tôi không hề biết mặt mũi cô ấy thế nào, cho đến khi tôi gặp người bà con ở Pháp về, nghe kể lại mới biết. Người bà con của tôi làm việc cho hội từ thiện bên ấy cho biết, mỗi tháng Thảo Nguyên đều gởi một khoảng tiền nhất định cho hội từ thiện số tiền cô đi hát mỗi đêm.

Thanh Thủy và Thu Nguyệt tròn mắt: - Ủa! Thảo Nguyên là ca sĩ à? Đến lượt bà Nga ngạc nhiên: - Ủa! Hai cô không biết à?

Page 7: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

92

- Nói thật với cô là tụi con mới quen biết cô ấy gần đây, nên con chưa biết thêm gì về cô ấy cả.

- Ở nước ngoài, cô ta là ca sĩ hát dân ca và chơi đàn tranh rất xuất sắc. Cô ấy diễn chủ yếu cho kiều bào ở đấy, quyên tiền làm từ thiện.

- Quả là bọn cháu biết rất ít về đời tư của Thảo Nguyên, chỉ biết là cổ là cô gái có tính tình vui vẻ năng động.

Bà Nga cười: - Rồi các cô sẽ thấy Thảo Nguyên là cô gái đầy tài năng đấy. Ở ngoài sân tiếng Thảo Nguyên dõng dạc: - Thôi, không chơi nữa, tất cả tập hợp nào. Bọn trẻ túm tụm lại. Thảo Nguyên mở xe lôi tất cả trái cây ra. - Chị Thảo Nguyên cho các em nè. Mang vào nhà, tắm rửa sạch sẽ, ăn cơm

xong rồi mới được ăn nhé. - Hoan hô chị Thảo Nguyên! Bao giờ chị đến cũng có quà cho tụi em cả. Thảo Nguyên xoa đầu từng đứa: - Biết vậy phải ngoan, phải biết vâng lời các cô chú ở đây, biết không? Tất cả cùng đồng thanh: - Dạ biết ạ. - Thôi, các em đi tắm đi, chị Nguyên về nhé. - Vâng ạ, chúng em chào chị! Chào hỏi các cô chú xong, Thảo Nguyên cùng Thanh Thủy, Thu Nguyệt ra

xe. Ngồi trên xe, Thanh Thủy hỏi: - Em đến đây thường lắm hả, Thảo Nguyên? - Cũng không thường lắm chị ạ. Em bận túi bụi, chỉ những ngày nghỉ cúi

tuần em mới đến thôi. - Bọn trẻ quý em quá. - Vâng, chúng rất dễ thương chị ạ. Về đến nhà, Thảo Nguyên mệt nhoài, vì cả ngày chạy nhảy nô đùa bây giờ

mới thấm mệt. Dòng nước mát rượi từ vòi hoa sen tuôn xuống, cuốn đi bao mệt nhọc. Tiếng chuông điện thoại reo. Thảo Nguyên mặc vội quần áo, cô bước ra nhấc ống nghe:

- Alô. - Thảo Nguyên hả con? - Giọng ông Thanh vang trong máy. - Vâng! Con đây.

Page 8: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

93

- Con đi đâu cả ngày nay, ba gọi điện cả chục lần không ai nhấc máy? Giọng Thảo Nguyên hối lỗi: - Con xin lỗi. Cả ngày nay con đi Lái Thiêu chơi nên không có ở nhà. - Sao ba bảo con sắm điện thoại di động mà con không chịu. Thảo Nguyên miễn cưỡng: - Vâng, ngày mai con sẽ mua. Ba gọi cho con có chuyện gì không ba? - Ba gọi hỏi con sống thế nào, ăn uống ra làm sao? Thảo Nguyên vui vẻ: - Con sống tốt, ăn uống thì toàn mì gói thôi. Ông Thanh ngạc nhiên: - Sao vậy con? - Còn sao nữa, tiền lương thì ít quá, tới tháng con phải thanh toán điện nước

điện thoại, thì ăn mì gói phải rồi. Ông Thanh cười vang trong máy: - Thôi đi công chúa, lúc nào con cũng ca cẩm chuyện lương bổng với ba. Ba

hiểu con quá mà. Này con gái, ăn trái cây ít thôi biết không? - Sao vậy ba? Ăn trái cây rất tốt cho sức khỏe mà. - Đành rằng tốt, nhưng ăn vừa phải thôi chứ ăn trừ cơm như con thì tốt chỗ

nào. Có thể tuần sau, ba mẹ sẽ vô thăm nơi ở của con đấy. - Mẹ đâu rồi ba? - À! Mẹ mệt nên đi ngủ sớm rồi. Thôi con nghỉ đi, đừng thức khuya quá con

nhé. - Vâng! Con chào ba. Sáng nay vừa đi làm về, Thảo Nguyên giật mình vì một thằng bé đang ngồi

xổm trước cửa căn hộ của cô. Thảo Nguyên bước nhanh lại, cô kêu lên: - Hữu Quân! Sao em lại ở đây? Thằng bé nhìn lên: - À, chị Nguyên về rồi! Em chờ sốt cả ruột. - Em chưa trả lời chị, sao em lại ở đây? - Thì chị mở cửa cho em vào đã chứ. Thảo Nguyên mở cửa, Hữu Quân mang ba lô vào nhà. - Nào! Bây giờ thì nói đi, sao em lại ở đây? - Nghỉ hè, em được ba mẹ cho đi du lịch.

Page 9: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

94

- Du lịch thì đi nước ngoài chứ ai lại chen vô chỗ đất chật người đông đầy khói xe bụi bặm thế này.

- Tại em thích. Chị ơi! Em gọi điện một chút nha. - Gọi cho cô phải không? Để chị gọi cho. Chờ Thảo Nguyên gọi điện xong, Hữu Quân xoa bụng rên rỉ: - Ôi, đói bụng quá! Chị có gì cho em ăn không? Thảo Nguyên lắc đầu: - Trưa nay chị đi ăn cơm với khách nên không nấu cơm ở nhà. Em ăn mì gói

được không? - Thứ gì cũng được, em đói muốn xỉu đây. - Trong tủ lạnh có xúc xích, em mở tủ lấy mang ra đây chị nấu cho. Hữu Quân mở tủ lạnh kêu lên: - Ôi! Sầu riêng, măng cụt ở đâu nhiều thế. Em ăn được không? Thảo Nguyên nghiêm khắc: - Phải ăn mì trước đã, rồi ăn trái cây sau. - Vậy chị nấu mì ít thôi nghen. Thảo Nguyên phì cười, biết tỏng cu cậu đang bị tủ trái cây chi phối. Nấu nửa

gối mì thêm hai cây xúc xích, Hữu Quân ăn rất ngon lành, loáng cái đã hết. Cu cậu mở tủ lạnh bê sầu riêng ra ăn hết múi này đến múi khác làm Thảo Nguyên la hoảng:

- Ăn ít thôi, nóng lắm, mụn nổi đầy mặt bây giờ. Hữu Quân pha trò: - Đã có Biore ngăn ngừa và trị mụn rồi, chị đừng lo. - Chị mặc kệ em đấy! Sắp đến giờ chị đi làm rồi, em tính sao đây? Ở nhà

một mình nhé. - Í! Đâu có được. Chị cho em theo với. - Chị đi làm chứ có đi chơi đâu mà đòi theo. - Thì em đi theo làm trợ lý cho chị. - Em làm trợ lý ăn thì có. - Kệ, làm gì cũng được, miễn cho em theo là được rồi. Thảo Nguyên lắc đầu: - Cái thằng thật hết biết. Theo thì theo, nhưng cấm phá phách đấy biết chưa. - Chị yên tâm, em ngoan lắm, cỡ tôn ngộ… khỉ thôi.

Page 10: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

95

- Ừ. Cứ ngoan như tôn ngộ khỉ đi, chị cho vài quyền là hết đời “Tôn Ngộ Khỉ” luôn.

Nhìn Thảo Nguyên đi trước, Hữu Quân lọt tọt theo sau, Thanh Thủy tròn mắt:

- Ủa, ai vậy Thảo Nguyên? - À, là đệ tử em mới thu nạp để xách cặp cho em đấy. Hữu Quân trịnh trọng giới thiệu: - Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ là trợ lý của bà giám đốc Lê Trần Thảo Nguyên. Thảo Nguyên cốc đầu Hữu Quân: - Đủ rồi, biến đi nhóc! Nhớ không được phá phách gì đâu đấy. - Rõ rồi, thưa sếp. Nhìn Hữu Quân tung tăng chạy đi, Thanh Thủy hỏi nhỏ: - Là em ruột của Thảo Nguyên à? Thảo Nguyên cười: - Không, nó là con của chú Quang em đấy. Những ngày Hữu Quân ở đây, Thanh Thủy và Thu Nguyệt hay đến chơi, tổ

chức ăn uống thỉnh thoảng còn nhờ Hữu Quân đi mua cóc ổi. Mỗi lần như thế, cu cậu đều nhăn mặt.

- Em mà biết bị đì sói trán thế này thì em ở nhà cho khỏe thân. Thu Nguyệt đẩy vai cậu ra cửa: - Thôi, đi lẹ giùm tôi đi ông đàn ông. Phải biết ga lăng với phụ nữ chứ. Hữu Quân đưa hai tay lên trời: - Vâng, phụ nữ muốn là trời muốn mà.

Nhẹ gõ cửa phòng Quang Huy, bà Hương chờ đợi. Quang Huy ló đầu ra:

- Có chuyện gì không mẹ? - Mẹ có chuyện muốn nhờ con. Con rãnh không? - Từ đây đến tối con rảnh. Mà có chuyện gì thế mẹ? - Cũng không có chuyện gì. Mẹ nhờ con mang ít quà cho em con. - Em con? - Quang Huy ngạc nhiên hỏi lại.

Page 11: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

96

- Thì cô bé con của dì Nguyệt Cầm trước lúc đi Mỹ, ba mẹ nhận làm con nuôi đó.

- À, ra thế! Sao mẹ không gọi cô ấy tới có phải hơn không? - Mẹ không biết số điện thoại, chỉ biết nó ở chung cư đường… Con đến đó

xem giùm số nhà để lần sau mẹ đến cho tiện. - Thôi được, con giúp mẹ lần này thôi dấy. Bà Hương mừng rỡ dúi gói quà vào tay anh: - Con nhớ bảo nó khi nào rảnh đến thăm mẹ nhé. Quang Huy thay vội quần áo rồi nhanh chóng rời nhà. Buông quyển sách xuống, Thảo Nguyên dặn dò Hữu Quân: - Nhóc ở nhà nấu cơm, chị ra phố một lát. Vẫn không rời mắt khỏi màn hình vi tính, Quân đáp: - Nghe rõ rồi, thưa sếp. Thảo Nguyên mở cửa bước ra thang máy đang lên, Thảo Nguyên nghĩ thầm: - Thang máy để cho ông già bà lão đi, mình trai trẻ cứ chạy bộ cầu thang cho

khỏe. Quang Huy chạy nhanh về phía thang máy nhưng không kịp, cửa thang máy

đã đóng. Anh nhìn cầu thang bộ thở dài. Đành phải chạy bộ lên thôi. Được nửa đường thì một bóng người ở trên sầm sập chạy xuống đâm bổ vào Quang Huy làm cả hai ngã chổng vó.

Bị té đau, Quang Huy bực mình lớn giọng: - Đi đứng kiểu gì thế, mù rồi à? Thảo Nguyên quát lại: - Câu này tôi nói mới phải. Bộ mắt ông để sau ót hả? - Nè cô, vừa phải thôi, chính cô đụng tôi trước mà. - Ông đừng có hồ đồ, chính ông đụng tôi trước. Hai người càng cãi càng hăng, chẳng ai chịu ai. Nghe ồn mấy người ở gần đó

đổ ra. Một người đứng tuổi hỏi: - Chuyện gì vậy Thảo Nguyên? Chỉ vào Quang Huy, cô nhanh nhẩu: - Dạ, ông này chạy đụng vào con, suýt nữa con té gãy cổ rồi. Quang Huy trợn mắt: - Nè! Chính cô chạy xồng xộc mới tông vào tôi đấy chứ. Tôi chưa bắt đền cô

còn giở giọng vu khống là sao?

Page 12: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

97

Thảo Nguyên gân cổ cãi: - Chưa biết ai đền ai. Ông làm tôi ngã muốn què giò chứ nhẹ sao. Bác Châu hàng xóm của Thảo Nguyên lên tiếng: - Rõ ràng cậu đã sai mà còn lớn tiếng la lối là sao? Quang Huy la lên: - Tôi sai? Ông căn cứ vào đâu mà nói vậy? - Cậu nhìn thế đứng của cậu đi. Rõ ràng là cậu từ trên chạy xuống nên mới

tông nhầm con bé. Quang Huy nhìn lại mình, thì ra trong lúc ngã chổng vó, khi đứng lên, anh

vô tình đứng phía trên cầu thang như đang đi xuống; còn Thảo Nguyên đứng phía dưới cầu thang như đang đi lên.

Quang Huy vò đầu bức tai, thật là oan hơn oan Thị Kính. Đã thế, mấy người gần đó lại phụ họa:

- Đúng rồi đó, đã sai mà còn cãi bướng. Mau xin lỗi cô âấy rồi nhường đường cho người ta.

Một bà gần đó phán một câu làm Quang Huy đỏ mặt tía tai vì giận: - Chắc thấy con bé xinh đẹp nên cố ý tông vào để làm quen. Mấy người gần đó cũng nhao nhao: - Phải đó, con trai bây giờ có kiểu làm quen đáng sợ quá. Tuần trước, cháu

tôi suýt ngã gãy chân cũng vì cái vụ làm quen này. Mọi người tản đi hết bỏ lại Quang Huy đứng trơ như phổng đá. Thảo

Nguyên cũng rút êm về căn hộ của mình. Trong đời Quang Huy chưa từng tức giận như hôm nay. Anh nguyền rủa tên

lưu manh nào đó có kiểu làm quen chết người để bây giờ anh mang tiếng. Đầu đuôi cũng tại con nhỏ chằn ăn trăn quấn đó. Món nợ này anh nhất định phải đòi lại cả vỗn lẫn lời.

Thấy Thảo Nguyên đẩy cửa lếch thếch đi vào, Hữu Quân tròn mắt: - Chị đi đâu mà lẹ quá vậy? Thảo Nguyên làu bàu: - Đi đâu mà đi. Ra kia ủi nhầm xe lu, bây giờ toàn thân vẫn còn ê ẩm đây

này. Hữu Quân tỉnh bơ: - Chị mà ê ẩm thì người ta ít nhất cũng què giò. Thảo Nguyên bĩu môi:

Page 13: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

98

- Sai bét! Chẳng những hắn không què giò mà hắn khỏe re, lại còn cãi nhau rất hăng cơ đấy.

Hữu Quân xoa cằm như người lớn: - Thế thì lạ thật! Thảo Nguyên gắt: - Có gì mà lạ? - Anh ta ủi nhầm bê tông cốt sắt mà chẳng hề hấn gì, không lạ hay sao. Biết Hữu Quân xỏ ngọt mình, Thảo Nguyên trừng mắt: - Đã lâu không xơi món “nhất dương chỉ” nên thấy thèm phải không? Lo đi

nấu cơm đi, còn đứng đó. Hữu Quân gãi đầu: - Em lười nấu cơm, hay chị em mình qua Thanh Đa ăn cháo vịt đi. - Ai mời, người đó phải trả tiền nha. - Không thành vấn đề.

Mở cửa cho Quang Huy, chị giúp việc le lưỡi vì nhìn thấy bộ mặt hầm

hầm của Quang Huy. Vào nhà ngồi phịch xuống sàn, anh vơ lấy bình trà ngửa cổ tu ừng ực. Không để ý đến vẻ khó chịu của con, bà Hương vồn vã:

- Con về rồi à? Có gặp nó không? Căn hộ số mấy? Quang Huy cáu: - Con thề đến già, con chẳng bao giờ dẫn xác tới đó đâu? Bà Hương chưng hửng: - Con sao vậy Huy? Việc mẹ nhờ con làm tới đâu rồi? Mặt Quang Huy quạu đeo: - Chẳng tới đâu cả. Từ nay có cái gì mẹ ăn không hết, con bao thầu cho. Còn

nếu muốn đem cho cô ta thì mẹ tự đi mà cho, con không đi đâu. - Con sao vậy, tự dưng quạu quọ với mẹ là sao? Huy cúi đầu: - Con xin lỗi. - Bình tĩnh nói mẹ nghe, con gặp chuyện gì chung cư đó thế?

Page 14: PHẦN VI Đbookserver.vuilen.com/book/thaonguyen/thaonguyen06.pdf · - Bắt đầu kể từ hôm nay, tôi chính thức là giám đốc công ty, mong quý vị nhiệt tình

Tác Giả: Hồng Dung THẢO NGUYÊN

www.phuonghong.com www.taixiu.com

99

- Đừng nói đến chuyện đó nữa mẹ ạ. Con đang tức muốn chết đây. - Nhưng mà chuyện gì? - Mẹ không cần biết chuyện gì. Nói tóm lại, từ nay trở đi, mẹ đừng sai con

đến cái chung cư quái quỷ đó là được. - Con nhất định không nói rõ lý do phải không? Quang Huy thở ra: - Thôi được, con nói cho mẹ biết. Ở chung cư đó, người ta nuôi một con sư

tử vừa hung vừa dữ. Bà Hương tròn mắt: - Nói nhảm! Sư tử người ta nuôi trong sở thú chứ ai nuôi ở chung cư bao giờ. Quang Huy ngơ ngác rồi cười xòa: - Mẹ hiểu lầm rồi. Sư tử mà con nói ở đây là ám chỉ con người đó chứ. - Là con người. - Vâng, là con người hơn nữa là một cô gái. - Là con người mà con dám bảo là sư tử. - Nói vậy là còn nhẹ đấy. Cô ta vừa hung dữ lại đanh đá chua ngoa. Con

người cô ta còn hơn cả sư tử nữa. - Đầu đuôi ra làm sao, con nói mẹ nghe xem nào. Quang Huy lần lượt kể mọi chuyện cho mẹ nghe: - Đó mẹ thấy chưa, cô ta còn hơn cả sư tử nữa. Điều mà con cay cú nhất là

mấy người ở đó không biết lý lẽ là gì, còn xúm nhau hùa vào bênh vực cô ta. - Con ghét cô gái đó lắm hả? - Còn phải nói. Món nợ này con nhất định đòi lại cả vốn lẫn lời. - Đàn ông nên rộng lượng một chút con trai ạ, huống gì con không biết ai

đụng ai trước. Hơn nữa, người ta là con gái hơn thua làm gì. Quang Huy quay lưng lên lầu, vừa đi vừa lầm bầm: - Con nhỏ đó mà con gái gì, sư tử thì có.