DER FISCHER UND SEINE FRAU ÔNG LÃO đánh cá và con cá vàng 27.-28.11.2015, 20:00 29.11.2015, 9:00 & 20:00 nhà hát tuổi trẻ | Jugendtheater 11 ngô thì nhậm phỏng theo truyện cổ grimm NACH DEN GEBRÜDERN GRIMM EINAR SCHLEEF đạo diễn | regisseur DOMINIK GÜNTHER INTERVIEW MIT REGISSEUR DOMINIK GÜNTHER Phỏng vấn đạo diễn Dominik Günther Đạo diễn | RegisseuR dominik gÜntheR dịch giả | ÜBERSETZUNG Lê Quang & Lê hồng hoa thiết kế mỹ thuật | BÜHNENBILD Đỗ doãn bằng thiết kế ánh sáng | LICHTDESIGN Lương khải hưng tRợ Lý Đạo diễn | REGIEASSISTENZ nsnd/PPL.aRtist Lê khanh & bùi như Lai Âm nhạc | MUSIK Lao Xao (khanh nguyễn / stefan WehRenPfennig / diethaRd kRause) thiết kế Đồ họa | gRafik design [email protected] · ảnh | foto hoàng Đức thịnh các nghệ sỹ | schausPieLeR Quang ánh / thanh tú / hồng hạnh / duy anh / anh thơ / nhật Quang / minh cúc / Đức tÂm / hương thủy Âm thanh | sound anh tuấn video cLiP thế toàn & maRco PRiLL tRuyền thông | media am5 tổ chức biểu diễn | PRoduktion nsut/e.aRtist chí tRung chỉ Đạo thực hiện | PRojektLeitung tRương nhuận & dR. aLmuth meyeR- ZoLLitsch KÜnstler & ProduKtionsleitung nghệ sĩ & nhóm thực hiện Đức và việt nam có hai nền văn hóa khác nhau nhưng cÂu chuyện cổ tích về ông Lão Đánh cá và con cá vàng Được yêu thích ở cả hai nước. theo ông, tại sao Lại như vậy? câu chuyện này, theo tôi có ý nghĩa toàn cầu, bởi nó không phản ánh những đặc điểm văn hóa riêng mà là đề tài của cuộc sống. mâu thuẫn giữa vợ và chồng luôn là một đề tài màu mỡ để sân khấu nghiên cứu, bởi mỗi cặp vợ chồng đều nhìn thấy mình trong đó và lại đồng thời có thể cười về những nhân vật trong đó. trong phiên bản tiếng Đức, câu “hỡi cá thần, hỡi cá thiêng, hỡi thờn bơn của biển xanh, vợ tôi, bà ilsebill, không nghe chồng, chỉ đành hanh” được nhắc đi nhắc lại và được sử dụng trong đời thường khi nói về những bất đồng trong đời sống vợ chồng. và đương nhiên mô típ về ba điều ước nổi tiếng mà mỗi người chúng ta đều muốn có, rất nổi tiếng. cùng với đó là suy nghĩ, cân nhắc: nếu ta có ba điều ước thì sẽ ước cái gì. Đó cũng chính là câu hỏi mà mọi người hay hỏi nhau là nếu bạn phải đi ra một hòn đảo chơ vơ ngoài đại dương mà chỉ được mang theo 3 đồ vật thì bạn sẽ mang theo cái gì? Đó chính là suy nghĩ về những điều cần thiết nhất của cuộc sống, mà mỗi người trong chúng ta đều tự hỏi, không phụ thuộc vào độ tuổi già hay trẻ, ở đâu trên toàn thế giới này. ông Đã có những ý tưởng Đặc biệt khi dàn dựng tác Phẩm này: theo ông, Điều gì Làm khán giả, Lớn và nhỏ tuổi, thích thú? trước khi dàn dựng tác phẩm này tôi cũng đã hỏi trẻ em ở dresden và hà nội về cuộc sống của các em và những điều các em mong muốn cũng như quan niệm của các em về hạnh phúc. những đoạn video phỏng vấn các em được chiếu trong vở diễn và gắn vở diễn với đời sống hiện tại ở cả hai nước việt nam và Đức. có một người kể chuyện trong hình hài con tôm hùm để gắn kết những nhân vật trong vở diễn với nhân vật trong video. tôi hy vọng rằng điều này trong nhà hát trẻ em cũng làm cho cả người lớn và trẻ em thích thú như nhau. vở diễn không chỉ Được thực hiện ở hà nội mà sau Đó còn Được mang sang Đức, Đến dResden. ông có ý Định mang cái gì Đó Đặc tRưng việt nam sang Đức không? vâng, khác với trong “vòng phấn kavka” trong chương trình hợp tác cùng viện goethe năm trước lần này tôi có dự định gắn kết hai truyền thống sân khấu với nhau. một mặt là chọn âm nhạc: tôi có may mắn quen được một nhóm nhạc Đức-việt ở dresden. họ biểu diễn pha trộn các yếu tố truyền thống nhạc việt với các nhạc châu Âu. trong tác phẩm này tôi cũng sử dụng một con rối sào, gợi nhớ đến múa rồng của trẻ em việt nam trong dịp tết trung thu. tuy nhiên ở đây không phải là con rồng mà là một con cá như trong truyện cổ tích đã viết, một con thờn bơn rất to. và trang phục do họa sĩ doãn bằng thiết kế cũng thể hiện rất rõ nét pha trộn văn hóa Đức-việt. DEUTSCHLAND UND VIETNAM SIND GANZ UNTERSCHIEDLICH KULTURELL GEPRÄGT, ABER DAS MÄRCHEN VOM FISCHER UND SEINER FRAU IST IN BEIDEN LÄNDERN SEHR BELIEBT. WAS GLAUBEN SIE, WORAN DAS LIEGT? Das Stück ist meiner Meinung nach so universal, weil es darin nicht um kulturelle Eigenarten geht, sondern um das Thema Beziehung. Konflikte zwischen Mann und Frau sind immer ein willkommener Theaterstoff, weil sich jeder in seinen Paarbeziehungen wiedererkennen und über Parallelen lachen kann. Der in der deutschen Version immer wiederkehrende Spruch „Buttje, Buttje in der See, meine Frau, die Ilsebill, will nicht so, wie ich es will“ wird in Deutschland oft benutzt wenn es Meinungsverschiedenheiten zwischen Ehepartnern gibt. Und natürlich ist auch das Motiv der berühmten drei Wünsche, die jeder einmal frei haben möchte, eine große Sehnsucht. Damit verbunden ist die Überlegung, was diese drei Wünsche sein könnten. Oft wird ja auch gefragt: Welche drei Dinge würdest du gerne mit auf eine einsame Insel nehmen. Das Nachdenken darüber, was für’s Leben wirklich wichtig ist, beschäftigt also jeden, egal ob alt oder jung, auf der ganzen Welt. SIE haBEN SIch FÜr DIE INSzENIErUNg EINIgE BESONDErE IDEEN EINFaLLEN LaSSEN – WaS MachT DIES STÜCK FÜR KLEINE UND GROSSE ZUSCHAUER SPANNEND? Ich habe im Vorfeld der Inszenierung Kinder aus hanoi und Dresden zu ihrem Leben und ihren Wünschen befragen lassen und dazu, was glück für sie bedeutet. Die Videomitschnitte der antworten werden während des Stückes gezeigt und ziehen die Inszenierung in die Jetztzeit der beiden Länder Vietnam und Deutschland. Es wird eine Erzählerfigur in der gestalt eines hummers geben, der die Videoebene und die Märchenebene miteinander verbindet. Meine hoffnung ist natürlich, dass dieses im Kindertheater noch neue Stilmittel die Kinder und Erwachsenen gleichermaßen begeistern wird. DAS STÜCK WIRD NICHT NUR IN HANOI, SONDERN DANACH AUCH IN DEUTSCHLAND, IN DRESDEN, GEZEIGT. DABEI WERDEN SIE EINIGE TYPISCH VIETNAMESISCHE ELEMENTE MIT NACH DEUTSCHLAND BRINGEN, ODER? Ja, mir war es diesmal im Unterschied zum „Kaukasischen Kreidekreis“, der gemeinsamen Produktion mit dem Goethe-Institut Vietnam im letzten Jahr, wichtig, beide Theatertraditionen zu mischen. Einerseits in der Musikauswahl: Ich habe glücklicherweise eine deutsch-vietnamesische Musikerin aus Dresden kennengelernt, die in ihrer Musik traditionell vietnamesische Elemente mit europäischen Elementen mischt. Auch wird es eine Stabpuppe geben, die an die vietnamesische Tradition der Drachenstabpuppen anknüpft, die zum vietnamesischen Kinderfest eingesetzt werden. allerdings ist es bei uns kein Drache, sondern eben der im dem Märchen beschriebene Butt, also ein großer Fisch. Auch werden die von dem Hanoier Künstler und Bühnenbildner Doan Bang entworfenen Kostüme wieder von vietnamesischen und deutschen Einflüssen geprägt sein. Photo © RoLand magunia