1 NGỌT NGÀO VÕ HIẾU NGHĨA Khi Nghĩa tôi vừa qua cơn bạo bệnh, không còn khả năng để làm thơ mới, văn mới, nhạc mới, bèn đem những bài hát xưa cũ trình ra cùng quí bạn hữu, chỉ những mong mình thoát khỏi cơn ỳ của định mệnh, cố gắng làm một cái gì đó để có được một vài hoạt động chân tay và não bộ. E sợ rằng chúng lại đi vào lãng quên theo các thuốc tê mê cùng chứng Alzheimer chăng. Nhưng may mắn thay, một làn sóng ấm áp, NGỌT NGÀO, lại dâng trào đến, khiến người đang chìm lỉm lại ngoi lên với trái tim tràn đầy lòng yêu thương người, yêu thương đời, đó là các bức thơ với lời lẽ nồng nàng, nâng bổng của quí bạn hữu của tôi. Có một điều khiến lòng tôi chưa khuây khỏa, chưa hài lòng, đó là các bạn A, B, C.. cùng thương mến tôi, hiểu tôi, nhưng giữa họ lại không có những tình cảm như thế. Nếu làn sóng tới và phản hồi êm ái và Ngọt ngào bao nhiêu, thì tôi chỉ mong làn sóng ấy tiếp tục bao phủ tất cả những bạn tôi lại với nhau, làm sao họ hiểu nhau hơn như hiểu mình, làm sao họ mến nhau hơn như mến mình. Do vậy sau mỗi lời bình của anh em, tôi xin chen vào vài dòng giới thiệu ngắn ngủi. *** Bắt đầu là bài Biển Trăng. Kế tiếp là bài KỶ NIỆM với vài lời giới thiệu như sau : “ÂM NHẠC VIỆN SAIGON & KỶ NIỆM Lần này VHN tôi xin trình bày cùng quí bạn hữu, Khúc nhạc Kỷ niệm để nhớ lại bài nhạc tôi đã thi tuyển vào Trường ÂM NHẠC VIỆN SAIGON vào năm 1956. ÂM NHẠC VIỆN SAIGON hay còn được gọi là CONSERVATOIRE DE SAIGON. Lúc đầu được khai giảng vào khoảng 1955 (không nhớ rõ) tại một trường cơ khí mượn tạm, ở góc đường Pierre (Phạm Đăng Hưng ?) và đường Richaud (Phan
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
1
NGỌT NGÀO
VÕ HIẾU NGHĨA
Khi Nghĩa tôi vừa qua cơn bạo bệnh, không còn khả năng để làm thơ mới,
văn mới, nhạc mới, bèn đem những bài hát xưa cũ trình ra cùng quí bạn hữu, chỉ
những mong mình thoát khỏi cơn ỳ của định mệnh, cố gắng làm một cái gì đó để
có được một vài hoạt động chân tay và não bộ. E sợ rằng chúng lại đi vào lãng
quên theo các thuốc tê mê cùng chứng Alzheimer chăng.
Nhưng may mắn thay, một làn sóng ấm áp, NGỌT NGÀO, lại dâng trào đến,
khiến người đang chìm lỉm lại ngoi lên với trái tim tràn đầy lòng yêu thương
người, yêu thương đời, đó là các bức thơ với lời lẽ nồng nàng, nâng bổng của quí
bạn hữu của tôi.
Có một điều khiến lòng tôi chưa khuây khỏa, chưa hài lòng, đó là các bạn A, B,
C.. cùng thương mến tôi, hiểu tôi, nhưng giữa họ lại không có những tình cảm
như thế. Nếu làn sóng tới và phản hồi êm ái và Ngọt ngào bao nhiêu, thì tôi chỉ
mong làn sóng ấy tiếp tục bao phủ tất cả những bạn tôi lại với nhau, làm sao họ
hiểu nhau hơn như hiểu mình, làm sao họ mến nhau hơn như mến mình. Do vậy
sau mỗi lời bình của anh em, tôi xin chen vào vài dòng giới thiệu ngắn ngủi.
***
Bắt đầu là bài Biển Trăng.
Kế tiếp là bài KỶ NIỆM với vài lời giới thiệu như sau :
“ÂM NHẠC VIỆN SAIGON &
KỶ NIỆM
Lần này VHN tôi xin trình bày cùng quí bạn hữu,
Khúc nhạc Kỷ niệm để nhớ lại bài nhạc tôi đã thi tuyển vào
Trường ÂM NHẠC VIỆN SAIGON vào năm 1956.
ÂM NHẠC VIỆN SAIGON hay còn được gọi là CONSERVATOIRE DE SAIGON.
Lúc đầu được khai giảng vào khoảng 1955 (không nhớ rõ) tại một trường cơ khí
mượn tạm, ở góc đường Pierre (Phạm Đăng Hưng ?) và đường Richaud (Phan
2
Đình Phùng), bên phải là nhà thờ Francisco Xavier, chéo trái là Đài phát thanh
Saigon.
Bạn thân tôi là TQ John ứng thí Mandoline, và tôi thì về Piano và Harmonie (hòa
âm). Đúng là nghèo mà ham, nhà tôi chỉ vào hạng trung làm sao sắm nổi chiếc
dương cầm. May mà gặp các bạn có đàn và tốt bụng, Người này cho tôi tới tập
một tiếng, người nọ cho một tiếng. Thế là để tranh thủ thời gian, tôi phải học
thuộc trước ký âm các bản nhạc- thực ra đó chỉ là những bài tập đơn giản trong
Méthode rose và Tutor…, để khi ngồi trước đàn là chỉ cần gõ phím mà không
phải mất nhiều thời giờ.
Các khúc nhạc trong những quyển sách này thường ở ton Majeur-trưởng, nên vui
vẻ, mãi tới quyển thứ ba mới có một khúc nhạc buồn với ton Mineur, và tôi đã
chọn bài này để dự thi.
Ban Giám đốc toàn những nhạc sĩ tiến sĩ bên Ý, Pháp được mời về giàng dạy,
trong đó giám đốc là Giáo sư Nguyễn Phụng, giải nhất Rome, các ông bà giáo sư
Thầy nhiều tài quá Thầy ơi, so với bản nhạc đầu tay của thầy năm nào
thì giờ đây với sáng tác này Thầy đã đi đôi hia 7 dặm. Ước chi em cũng biết sáng tác như Thầy. Kính chúc Thầy sức khoẻ dồi dào để sáng tác thêm những bản nhạc êm dịu như vậy. Kính mến NguyenNhung &&&&&&&&&&&&&
Nguyên Nhung cũng lắm tài vậy, nếu chúng ta mở ra nhiều trang Văn đàn thế giới đều gặp thơ và truyện của NN, ngay cả trong những trang chỉ dành riêng cho các danh nhân. Đặc biệt là các thơ và truyện của NN đều được NN gói gọn trong các PPS rất đẹp thuộc loại siêu. Dưới đây là một trang của NN.
Con Cá Hồi Vượt Sóng, PPS Bút Ký Một Thoáng Âu Châu , Hawaii, Big
Island hòn đảo của núi rừng hoang dã….
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
tram van
Apr 17 (5 days ago)
to me, ke, An, AN, An, ANNA, be, Bich, bui, Caro, chandienmuc, christine, Cong, DoanThuan, Dr, gnol, Hiep, hung, Huyen, hvo3563, Khanh, Kien, Kimberly, Lanh, Le
Biển Trăng tiếng nhạc lung linh
Lời ca nhẹ tháp cánh tình phiêu bay
Bãi bờ sóng vỗ ngất ngây
Ru đôi hồn khép vòng tay mơ màng
Cám ơn bạn Võ Hiếu Nghĩa đa tài. Thân chúc bạn mau lành bệnh. Quý mến.
TV
&&&&&
Mừng cho bạn Nghĩa tài hoa
Tiếng đàn xao xuyến bay xa nghiêng gần
Chúc niềm vui đến thiết thân
Bệnh tình chóng khỏi mƣời phần an vui
Quý mến. TV
&&&&&&&&&&
Cố lên nhé hỡi bạn hiền
Chúc cho bạn hưởng ơn trên phước lành Bệnh tình hồi phục thật nhanh Thả rơi tiếng nhạc chòng chành gió mây
Thân mến. TV
Nhà thơ Trầm Vân tên thật là Võ Văn Vạn, anh tốt nghiệp ban Toán ĐHSP
Saigon trước tôi 4 khóa (tôi thì ban Lý Hóa), xuống Cần thơ cùng dạy tại Trường
Phan Thanh Giản và Tân Văn (Trường Tư thục của tôi). Anh dạy Toán nỗi tiếng
nhất nhì Cần thơ, cũng như làm thơ trữ tình – độc cô cầu bại.
Anh khoe hon roi phai khong? Tu nay anh dung co uong ruou nua nha, c'est très
important ! Anh phai gang giu gin vi ruou rat tai hai cho cai gan cua minh.
Anh co résultat cua cai biopsie chua? Em cau xin la très bénigne de anh khoi phai
lam traitement gi het ca, chi gang an ngu dieu do la se chong binh phuc lai nhu
xua ma thoi.
Em chuc anh chong khoe manh vui ve lai nhu truoc nha.
Kinh men
thanh huong
&&&&
Thanh Hương hiện ở Paris với gia đình và 3 người con lớn. Cô trước tác nhiều
bài thơ tuyệt vời trong trang blog của cô :
http://Goihuongchogio.blogspot.com
Tuyệt vời hơn nữa là cô đã chủ trương trang web cho các GS và cựu Sinh viên
Trường ĐHSP Saigon trên khắp thế giới :
http://www.daihocsuphamsaigon.org/
***********************
Van Tri Vo
Apr 9
to me, Tri, Danh, Vien, Van, Khang
Rất vui mừng được tin bệnh tình của bạn Nghĩa đã thuyên
giảm !!!
VVT
Giáo sư Hiệu Trưởng VÕ VĂN TRÍ vừa là bậc đàn anh vừa là bạn rất thân của mình. Mình quí anh ấy vì lòng sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, cụ thể là năm 1969 khi mình mới mua nhà, anh đã sẵn sàng giúp mình dựng cây anten giữa và trên nóc nhà. Vào năm 1972, anh và mình cùng đi học khóa Quản Trị Học
đường tại Saigon do Bộ trưởng Bộ Văn Hóa Giáo dục và Thanh niên tổ chức từ ngày 18/12/1972 đến ngày 13/4/1973. Hai anh em cùng đi học và về trên chiếc 2 Chevaux ọp ẹp của mình. Nhớ lại rất vui. *****************************************
Tri Pham
Apr 9
to Van, me, Danh, Vien, Van, Khang
Mừng cho Nghĩa. Kính thăm tất cả quí anh chị. Cầu chúc an lành.
Mong còn sức khỏe và có dịp trở về để được ngồi uống cà phê với các bạn ở
Givral, Saigon Center, Thương Xá Tax.
Thân kính ,
PHẠM KHẮC TRÍ
&&&&&&&&&&&
Anh đã từng dạy cùng với
mình tại Trường Phan Thanh
Giản, Tư thục Tân Văn (của
mình) và mở cours Toán-Lý-
Hóa Luyện thi Tú Tài Phạm
Khắc Trí và Võ Hiếu
Nghĩa…
Có lẽ anh là người đã tâm sự
với mình nhiều nhất và hiểu
mình nhiều nhất. Với bài thơ
“Tôi ngồi ở đáy giếng” của
tôi, anh hiểu ngay thân phận
của mình, cũng như với bài
“Con cừu bị rơi đáy giếng”, khi cừu thoát được và trở về mặt bằng đời sống hàng
ngày, anh cũng mừng cho mình. Đến bài thơ và nhạc “Mưa Saigon” với các câu :
Cà-phê một mình trên thương xá Tax
Nhớ da diết ôi bạn bè thuở xưa…
Thế là lần nào về Saigon, anh cũng hẹn mình ra Tax để tâm sự, anh thường đùa “Hết cà-phê một mình chưa?”.
11
Anh về Saigon nhiều lần, có lần cùng mình và Trần Vĩnh Phú cùng về Cần thơ, thăm lại Trường cũ Phan Thanh Giản và bạn xưa như Lê Văn Quới, Lê Nguyễn Thiện Ngôn, Lê Phước Nghiệp…. Còn các lần khác nào là Tax, Givral, Saigon Center, Tràm Chim, Dìn Ký…cùng với các bạn xưa như Trầm Vân, Dương Lễ, Kháng, Chân Diện Mục …
Chưa nhắc tới quyển sách thơ mới nhất “MÂY TẦN” mà anh đã trao tăng cho các bạn hữu.
Thật là một bậc đàn anh dễ mến.
******************************
VƢƠNG GIA KHÁNH
,
. H
-
.
.
&&&
Rất vui khi nhận được email này có nghĩa là Nghĩa đả khỏe rồi phải không? Cứ thế
tới luôn bác tài!
VGKhánh
&&&
VGKhánh, phải công nhận anh là một người có tài tổ chức, tôi quí trọng anh từ lúc
anh tổ chức nhà trường Bùi Thị Xuân đâu ra đấy và đã đưa được vào quy cũ, trên
chế ngự được ông Hiệu trưởng võ biền, dưới thuần phục được đám học trò muốn
nỗi loạn, lại được hầu như tất cả bạn đồng nghiệp thương mến.
12
Anh xuất phát từ trường Võ bị Đà lạt, bị thương gãy tay phải xuất ngũ, anh về lấy
bằng cữ nhân Luật và đi dạy học tiếp.
Anh giúp đở mình rất nhiều. Ngay từ năm 1989 khi nghe Hà nội mở được Tư thục,
chúng tôi (tôi chủ trương cùng với anh Khánh và nhiều bạn khác) dự tính mở ngay
Trường Tư, đã thành lập đầy đủ các ban bệ, chỉ còn chờ lấy giấy phép (đã được
hứa), thế mà không thành. Rất tiếc.
Có lúc tôi mở lò bánh mì, anh Khánh tiếp sức bằng cách lo việc tiêu thụ. Khi tôi
xuất bản quyển sách vi tính thứ nhất, anh Khánh giúp tôi ký gởi sách để bán, đến
khi một ông chủ cửa hàng muốn quịt tiền và không trã lại sách, anh và tôi ráng lo
giải quyết. Xong, hai anh em cùng nhau hộ tống theo xe ba bánh chở sách từ Đồng
Khánh Chợ lớn về đến nhà mình (lúc đó ở Lý Chính Thắng, Q.3). Quá xa và quá
mệt, một mình tôi làm không xuể. Cám ơn anh vô cùng.
Mặc dù các cán bộ lãnh đạo giáo dục rất quí trọng anh, giao cho toàn là các chức
vụ chỉ huy, nhưng anh vẫn xin nghĩ việc… để lo vượt biên. Cuối cùng cả gia đình
anh cũng đã định cư được ở Canada.
Thật đúng là một người bạn rất tốt và tài giỏi.
**************
Trần Lâm Phát
Anh Nghĩa:
Như vậy anh đã phục hồi rất nhanh. Chúc mừng anh nha!
Em
Trần Lâm Phát
&&&&&
Anh Phát trước ở Saigon cũng từng đi dạy học. Sau qua Mỹ học thêm lấy được
các bằng cao cấp về không gian, điện tử, rất giỏi và tay nghề cao, được cơ quan
rất quí trọng.
Quí nhất là anh có những tư duy rất phóng khoáng và đầy tính khoa học, nhân
bản.
Mình rất quí trọng anh.
****************
13
Kính chúc Cậu Nghĩa đa tài đa nghệ của con chóng hồi phục sức khỏe và tiếp tục
cống hiến tài năng cho mọi người và xã hội.
Cháu, Thủy Tiên.
*************************************
Xin mời xem tiếp bài thơ mới nhất của Võ Hiếu Nghĩa :
NGỌT NGÀO
Ngọt ngào tình cảm bạn ta
Dưới vực sâu thẳm chợt lòa ánh sao
Một sao, hai sao, mười sao
Vờn quanh ta đó xiết bao ân tình
Lời mừng câu chúc bên mình
Khúc ca nâng bổng, tâm linh cùng người
Làm tăng sức sống vui tươi
Khiến người giữ mãi nụ cười như hoa
Trên Trời Tiên Thánh cùng ca
Dưới trần, Thế giới cùng hòa nhạc yêu
Tôi ơi hãy nhớ lấy điều
Yêu thương quí trọng thật nhiều bạn ta.
VÕ HIẾU NGHĨA
24/04/2013
(Những tưởng làm thơ hết nỗi rồi,
may mà hãy còn một hai con cóc trong não- Cám ơn).