Mùa Xuân 2019 số 52 Tỉnh Dòng Nữ Vương Hòa Bình New Orleans, LA 70119 Xuân đã về, Xuân đã về, Ta hát vang muôn câu ca hòa, chào mừng xuân sang, xuân sang... Xuân đã về nơi đây, tuy không xôn xao lay động, đất trời mặc màu áo mới dưới nắng vàng hanh như mùa xuân ngày xưa trên quê hương... Với người tha hương, xuân về là dịp để người thân về lại bên nhau, gặp gỡ chúc mừng nhau, cũng là dịp để được đón nhận phong bì Lì Xì Lucky Money. “Nguyện Chúa chúc lành và gìn giữ anh em! Nguyện Chúa tươi nét mặt nhìn đến anh em và dủ lòng thương anh em! Nguyện Chúa ghé mắt nhìn và ban bình an cho anh em!” Với tấm linh hồn thanh sạch, gạn lọc khỏi bụi trần, khỏi mê lầm tham sân si, ta mở lòng cho Thiên Chúa, cầu xin và đón nhận “Lì Xì” từ Cha trên trời, Chúa Mùa Xuân. Phúc Lành lớn nhất muôn thuở là sự Hòa Bình, lời hứa ban cho Dân trung tín, sống dưới sự che chở của Đức Chúa. Đem đến cho “nhà này” an bình. Tặng nhau hòa bình là sứ mạng môn đệ Ðức Kitô. Món quà được gửi đến mọi người khao khát hòa bình trước các thảm trạng và bạo lực. Hòa bình giống như niềm hy vọng, như một nụ hoa mong manh đang tìm cách nở ra giữa những hòn đá bạo lực. (Sứ điệp Hòa bình 2019) Hòa bình nội tâm cần một sự hoán cải tận thâm sâu tâm hồn, một thách đố đòi phải được đón nhận ngày qua ngày, qua ba chiều kích không tách rời của hòa bình nội tâm và cộng đoàn (Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận): - Hòa bình với chính mình, từ bỏ thái độ khăng khăng nhất mực, hãy thực thi dịu dàng đối với bản thân, để cống hiến dịu dàng đối với người khác; - Hòa bình với tha nhân, dám gặp gỡ và lắng nghe sứ điệp của họ; - Hòa bình với thiên nhiên, tái khám phá sự cao cả của hồng ân Thiên Chúa và phần trách nhiệm mỗi người chúng ta, trong tư cách là người dân của thế giới, công dân và là tác nhân xây dựng tương lai. Mỗi cá nhân, xin hãy thi hành những điều kiện để có được hòa bình trong 3 chiều kích trên đây. Trong vận mạng chung của nhân loại, trước vực thẳm phân cách của loài người, để dòng giống người không bị hủy diệt vì chiến tranh hận thù, Thiên Chúa đã trao ban phương thế vãn hồi Hòa Bình qua Người Mẹ dấu yêu: Ăn năn đền tội, Tôn sùng Trái Tim Vẹn sạch Mẹ, Lần hạt Mân Côi. Ăn năn đền tội là việc làm có tính cách cá nhân, phải xuất phát từ lương tâm mỗi người. Lần hạt Mân Côi là phương thế chung mà mọi con cái loài người có thể cùng nhau thực thi. Khi đã lần hạt Mân Côi thì việc ăn năn đền tội, trở về với Thiên Chúa, tôn sùng Mẫu Tâm Mẹ là hiệu quả tất yếu sẽ đến. Bằng những lời kinh, những tràng chuỗi Mân Côi kính Mẹ, tất cả chúng ta đều có thần lực mang lại hòa bình cho chính mình, cho cộng đoàn và cho nhân loại. Như dòng nước ngầm âm thầm, kín ẩn nhưng vô cùng mãnh liệt, chúng ta có thể kiến tạo hòa bình trên mặt đất này, mà các nhà lãnh đạo thế trần loay hoay bất lực không thể làm được. Xin hãy chung tay kiến tạo hòa bình, đem an bình của Chúa hiển ngự trong lòng ta, trong gia đình, trong cộng đoàn, trên toàn thế giới. Nguyện chúc năm mới Kỷ Hợi, mọi người: Hồn an xác mạnh, Ân thánh dư tràn, Lộc trần xum xuê. Hòa bình triển ngự nơi nơi. Tiếng pháo giao thừa thay tiếng súng, hoa hồng nở rộ trên các họng súng, các bãi chiến trường. Dòng Mân Côi
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
Mùa Xuân 2019 số 52 Tỉnh Dòng Nữ Vương Hòa Bình New Orleans, LA 70119
Xuân đã về, Xuân đã về,
Ta hát vang muôn câu
ca hòa, chào mừng
xuân sang, xuân sang...
Xuân đã về nơi đây, tuy không xôn xao lay động, đất
trời mặc màu áo mới dưới nắng vàng hanh như mùa
xuân ngày xưa trên quê hương... Với người tha
hương, xuân về là dịp để người thân về lại bên nhau,
Thiên Chúa, cầu xin và đón nhận “Lì Xì” từ Cha trên
trời, Chúa Mùa Xuân.
Phúc Lành lớn nhất muôn thuở là sự Hòa Bình, lời
hứa ban cho Dân trung tín, sống dưới sự che chở của
Đức Chúa.
Đem đến cho “nhà này” an bình. Tặng nhau hòa bình
là sứ mạng môn đệ Ðức Kitô. Món quà được gửi đến
mọi người khao khát hòa bình trước các thảm trạng
và bạo lực. Hòa bình giống như niềm hy vọng, như
một nụ hoa mong manh đang tìm cách nở ra giữa
những hòn đá bạo lực. (Sứ điệp Hòa bình 2019)
Hòa bình nội tâm cần một sự hoán cải tận thâm sâu
tâm hồn, một thách đố đòi phải được đón nhận ngày
qua ngày, qua ba chiều kích không tách rời của hòa
bình nội tâm và cộng đoàn (Đức Hồng Y Nguyễn Văn
Thuận):
- Hòa bình với chính mình, từ bỏ thái độ khăng khăng
nhất mực, hãy thực thi dịu dàng đối với bản thân, để
cống hiến dịu dàng đối với người khác;
- Hòa bình với tha nhân, dám gặp gỡ và lắng nghe sứ
điệp của họ;
- Hòa bình với thiên nhiên, tái khám phá sự cao cả
của hồng ân Thiên Chúa và phần trách nhiệm mỗi
người chúng ta, trong tư cách là người dân của thế
giới, công dân và là tác nhân xây dựng tương lai.
Mỗi cá nhân, xin hãy thi hành những điều kiện để có
được hòa bình trong 3 chiều kích trên đây.
Trong vận mạng chung của nhân loại, trước vực thẳm
phân cách của loài người, để dòng giống người
không bị hủy diệt vì chiến tranh hận thù, Thiên Chúa
đã trao ban phương thế vãn hồi Hòa Bình qua Người
Mẹ dấu yêu: Ăn năn đền tội, Tôn sùng Trái Tim Vẹn
sạch Mẹ, Lần hạt Mân Côi.
Ăn năn đền tội là việc làm có tính cách cá nhân, phải
xuất phát từ lương tâm mỗi người.
Lần hạt Mân Côi là phương thế chung mà mọi con
cái loài người có thể cùng nhau thực thi.
Khi đã lần hạt Mân Côi thì việc ăn năn đền tội, trở về
với Thiên Chúa, tôn sùng Mẫu Tâm Mẹ là hiệu quả
tất yếu sẽ đến.
Bằng những lời kinh, những tràng chuỗi Mân Côi
kính Mẹ, tất cả chúng ta đều có thần lực mang lại hòa
bình cho chính mình, cho cộng đoàn và cho nhân
loại. Như dòng nước ngầm âm thầm, kín ẩn nhưng
vô cùng mãnh liệt, chúng ta có thể kiến tạo hòa bình
trên mặt đất này, mà các nhà lãnh đạo thế trần loay
hoay bất lực không thể làm được.
Xin hãy chung tay kiến tạo hòa bình, đem an bình
của Chúa hiển ngự trong lòng ta, trong gia đình, trong
cộng đoàn, trên toàn thế giới.
Nguyện chúc năm mới Kỷ Hợi, mọi người:
Hồn an xác mạnh,
Ân thánh dư tràn,
Lộc trần xum xuê.
Hòa bình triển ngự nơi nơi.
Tiếng pháo giao thừa thay tiếng súng,
hoa hồng nở rộ trên các họng súng, các bãi chiến
trường.
Dòng Mân Côi
dongmancoi.org 2
Đi tu là một hành trình liên lỉ để nên giống Đức Giêsu Kitô
và hơn bao giờ hết, hành trình ấy cần dựa trên một nền tảng
đức tin vững mạnh. Ta không thể đi theo một ai đó, nếu ta
không tin vào những gì người ấy nói, hay sâu đậm hơn,
không tin vào chính người ấy. Đã hẳn niềm tin là điều cốt
yếu của mọi Kitô hữu, nhưng với người tu sĩ, các chiều
kích của niềm tin càng đòi hỏi ở một mức độ mãnh liệt hơn,
cứng cáp hơn và trưởng thành hơn. Trên con đường dâng
hiến, tu sĩ được gọi mời dấn bước trong niềm xác tín vào
tay Chúa dẫn đưa. Có như thế, họ mới dám lao mình về
phía trước để hiến thân phụng sự Thiên Chúa và phục vụ
con người.
Người tu sĩ cảm nghiệm được sức sống của hạt mầm đức
tin ngay khi lời mời gọi “hãy theo Thầy” vang lên trong
tâm hồn. Lời mời gọi ấy vô thanh vô sắc, không thể nhìn
bằng mắt, nghe bằng tai, không thể được kiểm chứng bằng
máy móc. Làm sao người tu sĩ có thể xác tín là có một tiếng
gọi như thế vang vọng đến mình, nếu họ không có niềm
tin? Họ tin là mình được mời gọi. Họ tin là có một Đấng
đang ngỏ lời với mình. Họ tin rằng Đấng ấy là Đấng đáng
cho mình hy sinh tất cả để đi theo. Họ tin là khi theo Đấng
ấy, mình chẳng mất mát gì nhưng còn được lợi gấp trăm
triệu lần. Họ tin đến độ, dù phải đối diện với bao nhiêu thử
thách, họ vẫn không nghĩ là mình sai.
Từ đó, họ đi tìm, lần theo và xác tín vào tiếng gọi của Thầy
Giêsu, một tiếng gọi có sức xoay chiều cuộc đời mình, để
rẽ vào linh đạo dâng hiến. Ở đó, hạt mầm đức tin gặp được
mảnh đất màu mỡ là tình yêu thương của Chúa, được tưới
gội bằng làn mưa ân sủng từ trời cao, bắt đầu mọc lên
những chồi non tươi tốt. Ngày từng ngày sống với Chúa,
người tu sĩ càng xác tín hơn về những gì mình tin. Niềm
tin ấy cứ vươn cao vươn mạnh, bất chấp bao cuồng phong
kéo đến làm nó ngã nghiêng. Cho đến khi niềm tin ấy đạt
đến một độ chín mùi cần thiết, người tu sĩ hân hoan cất lên
lời tuyên khấn thuộc trọn về Chúa. Đó là hoa trái ngọt ngào
của đức tin mà Thiên Chúa ban tặng cho họ thuở nào. Như
vậy, càng xác tín vào tiếng gọi mời của Thầy Giêsu, người
tu sĩ càng đủ sức để trọn vẹn dâng cả đời mình cho kế
hoạch cứu độ của Thiên Chúa.
Religious life is a constant journey to be like Jesus Christ; more than ever, it is based on a strong foundation of faith. We cannot follow someone if we do not believe in what he says, or more strongly, do not believe in him. Faith is certainly the essence of every Christian, but for the religious, all dimensions of faith require an intense, strong and more mature level. On the journey of consecration, the religious is called to step forward in faith, trusting in the Lord’s guidance. As such, they dare to plunge forward to offer themselves to serve God and his people.
The religious experiences the vitality of the seed of faith as soon as the invitation to "follow me" resounds in the soul. The call is pure and non-vocal, cannot be seen with the eyes, cannot be heard with the ears, and cannot be verified by audio devices. How can the religious be convinced that such a call echoes to them if they do not have faith? They believe they are invited. They believe there is One who is speaking to them. They believe that He is the one who deserves to have everything sacrificed for. They believe that when we follow that person, we will not lose anything but will benefit hundreds of millions of times. They believe so intensely that even though they face many challenges, they know they are on the right path.
From there, they search, track, and believe with conviction in Jesus' call, a call that can turn their life around, directing them to the spirituality of total consecration. There, the seed of faith encounters fertile soil which is God's love and watered with rain of grace from above, the seed sprouts fresh shoots. Day by day living with God, the religious become even more confident about what they believe. That belief continues to grow each day in spite of the shaking and beating from the turbulent wind of life. When that belief reaches a necessary maturity, the religious joyfully proclaim full commitment to God. It is the sweet fruit of faith that God gives them. Thus, the stronger the conviction in Jesus’ call, the more the religious is able to fully devote their life to God's plan of salvation.
dongmancoi.org 3
Cùng với niềm tin vào Thiên Chúa, hành trình hiến dâng
của người tu sĩ cũng đi kèm với lòng trông cậy và tình mến
yêu dành cho Ngài. Ai đã tin thì chất chứa hy vọng. Ai có
thể hy vọng là vì họ có tình yêu. Tin vào lời mời gọi, người
tu sĩ cất bước theo Giêsu. Hành trình đi theo ấy tuy lắm
gian nan, nhưng không sao làm người tu sĩ chùn bước, vì
lòng họ lúc nào cũng nuôi dưỡng một niềm hy vọng lớn
lao vào ngày mai. Ngày mai ấy là ngày mà cánh đồng trổ
bông nặng hạt, được gánh về với niềm hớn hở vui ca. Ngày
mai ấy là ngày mà khắp nơi chẳng còn tiếng khóc than hay
buồn phiền ai oán, nhưng chỉ là tiếng cười của ngày gặt
bội thu. Ngày mai ấy, người tu sĩ sẽ cùng với Giêsu trở nên
một với nhau, có một tình yêu sâu đậm nối kết mà không
một thế lực nào, dù mạnh mẽ đến đâu, có thể ngăn chia
được. Vì tình yêu ấy, họ sẵn sàng từ bỏ để hiến dâng, bước
vào con đường thập giá, trở nên ngu dại và điên rồ vì yêu
như Đấng mà mình yêu mến. Càng tin, càng hy vọng, tu sĩ
càng nồng cháy lửa yêu để cộng tác vào chương trình cứu
độ của Thiên Chúa.
Bằng một tình yêu và đức tin cá vị, tu sĩ sống trong sự hiện
diện cụ thể của Thầy Giêsu. Họ trở nên những con người
đáng tin và thật gần gũi. Một tu sĩ thánh thiện thì không
lừa lọc ai, cũng chẳng bội tín hay vô ơn với người nào. Với
một cuộc sống đơn sơ và giản dị, họ chan hòa với thế giới
và được tha nhân mến thương. Họ không thích sự xa hoa
lộng lẫy, hay chẳng mong quyền lực chức cao. Đã có được
Giêsu, họ xem tất cả những điều này như cỏ rác. Điều mà
họ mong mỏi là ngày càng trở nên giống hình ảnh một
Giêsu rất mực yêu thương đàn chiên và sống chết cho đàn
chiên ấy. Chính Tin Cậy Mến đã giúp cho người tu sĩ hiện
thực hóa được điều này.
Trở thành một dấu chứng khả tín về thực tại Nước Trời,
người đi tu không thể bị đóng khung nơi khuôn viên nhà
dòng. Cho dẫu sống đời chiêm niệm, cả đời sống trong
dòng kín, người tu sĩ vẫn phục vụ Giáo Hội bằng những
lời cầu nguyện tán dương Thiên Chúa thay cho nhân thế.
Lời nguyện cầu của họ cũng có thể bay xa đến tận chân
trời góc bể, thấm sâu vào lòng Giáo Hội và chạm đến được
từng phận người. Nhờ đó, họ nên men muối ướp mặn thế
trần. Người tu sĩ nào cũng phải mang trong mình tâm thức
“loan báo Tin Mừng”, mà loan báo Tin Mừng cũng là làm
lan truyền lòng tin cậy mến mà họ ấp ủ trong tim. Như lời
Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Đức tin của người tu sĩ
không phải là một đức tin của phòng thí nghiệm, nhưng là
đức tin đang trong hành trình”, tu sĩ được sai đi để loan
báo Tin mừng của Vua Hằng Sống, làm men muối gọi mời
tin yêu.
With faith in God, the religious’ journey also comes with hope and love for Him. Whoever believes has abundant hope. Whoever hopes has abundant love. Believing in the invitation, religious men and women follow Jesus. Though the journey is arduous, the religious will not falter because their hearts always harbor a strong hope for tomorrow. Tomorrow is the day when the field blossoms abundantly, bearing on with joy. Tomorrow is the day where there will be no more crying or sadness, but only the laughter of the harvest. Tomorrow, the religious will be together with Jesus, connected with a deep love, a love that cannot be divided no matter how strong the force of division. Because of this love, they are willing to give up all, to dedicate to step into the cross, to become foolish and crazy because of this love. With faith fueling hope and afire with love, the religious passionately collaborate in God's plan of salvation.
With personal love and faith, the religious live in the concrete presence of Jesus. They become trustworthy and friendly people. A holy religious person neither deceive, distrust, nor is ungrateful to anyone. With simplicity of life, they are in harmony with the world and are loved by others. They do not like extravagant luxury or power. Possessing Jesus, they see all else as rubish. What they long for is to become more and more like Jesus, the Good Shepherd who loves His sheep and lives for them. It is Faith, Hope and Love that help the religious fulfill this call.
Becoming a credible sign of the reality of the Kingdom, the religious do not insulate themselves in a convent. Although their life is contemplative - even cloistered, they are connected and intertwined with the mission of the Church to reach all of humanity. Their prayers can also fly far to the horizon, penetrating into the heart of the Church and reaching every part of humanity. Thanks to that, they become salt for the world. Every religious must bear in mind the mission to "proclaim the Gospel", and the fact they proclaim the Gospel is the essence of who they are - rooted in the love, faith, and hope that they cherish in their hearts. As Pope Francis says: “The faith of the religious is not a ‘lab faith’ but a ‘journey faith’”, the religious is sent to announce the Good News of the King of Life, be as salt, instilling faith and love.
nguồn: Giuse Phạm Đình Ngọc, S.J.
dongmancoi.org 4
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi!
Nhìn Mẹ con thấy cả trời ngát hương
Êm mơ hạnh phúc thiên đường
Lòng con quên hết đoạn trường đã qua.
Dẫu đời còn lắm phong ba
Hiểm nguy dâng hết con mà hãi chi.
Có Mẹ Mẹ dắt con đi
Biển đời cũng lắng, đêm thì cũng qua.
Tình thương Mẹ rất bao la
Chở che ủ ấp vui ca tháng ngày.
Cho con vững dạ không lay
Niềm tin phó thác trong tay Mẹ hiền.
Mẹ đưa về bến bình yên
Không còn nước mắt buồn phiền xót xa.
Mùa xuân vĩnh cửu vui ca
Đời đời con hát ngợi ca Chúa trời.
Chúc tụng Ngài khắp nơi nơi
Uy danh hiển thánh đất trời tạ ơn.
Cho Mẹ còn mãi thương con
Và con yêu Mẹ sắt son tình nồng.
Ẩn Danh
Vậy là đã tròn trĩnh sáu tháng để nhớ về, để
sống và để gọi đó là một phần của cuộc hành
trình dài. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ chọn
con đường lạ kì này, ấy vậy mà bây giờ tôi đang
đứng trên đỉnh dốc để nhìn lại tất cả những điều
mà mình đã trải qua trong mấy tháng qua, để
giải thích cái trọn vẹn của sự xáo trộn mà tôi đã
được ban tặng.
Tôi chỉ muốn bắt đầu mọi sự bằng một cảm xúc
chân thật và một trái tim nhạy cảm nhất mà
thôi! Nên tôi dùng mọi rạo rực của tâm hồn mà
viết ra thế này; và tôi biết đồng hành với tôi
trong mọi sự luôn có Ngài – người bạn mà tôi
đang tập yêu. Ngài đã xuất hiện và “thả thính”
tôi trước khi tôi nhận ra rằng đây là một con
đường để đi.
Đúng rồi! Đường đi chính là danh từ hoàn hảo
cho cuộc sống của tôi vào thời gian này. Tôi
còn nhớ như in ngày tôi quay trở lại nơi làm
việc cũ sau 7 tuần nghỉ làm, mọi ánh mắt của
đồng nghiệp nhìn tôi có vẻ khác trước rất nhiều,
vài người thắc mắc vì sao guu thời trang của tôi
lại “lạ” đến thế, tại sao tôi lại rũ bỏ những “thói
quen con gái” để đổi lấy một vẻ ngoài giản dị,
và đơn sơ thế này; tại sao tôi lại không cho phép
mình ăn hoặc uống 1 ly trà sữa trong lúc làm
việc nữa, liệu tôi có bị sang chấn tâm lí hay
không?...
- “Con đi tu hả?” mẹ của sếp hỏi tôi.
-“Dạ, đúng”. Tôi trả lời kèm theo một nụ cười ý
nhị chỉ vì tôi không nghĩ mọi người sẽ biết và
hỏi han tôi kiểu như vậy.
- “Cũng hay, làm gì cũng hết một đời, tu cũng
là 1 con đường”. Cô tiếp tục câu chuyện bằng
những lời như thế, rất cám ơn vì cô đã tặng tôi
cái cảm nhận về chuyện tu đầy thực tế, cảm ơn
Chúa vì qua câu nói đó con hiểu rõ hơn ý Ngài
là mong con cần nuôi dưỡng và gìn giữ tâm trí
vững vàng như thế nào.
Tất nhiên, người khác nghĩ gì và họ thể hiện ra
sao trước quyết định của tôi chưa bao giờ là vấn
đề. Tôi hoàn toàn chấp nhận việc vắng mặt
trong đám cưới cô bạn thân 10 năm; tôi chấp
nhận bỏ lại bao nhiêu dang dở của lĩnh vực mà
tôi quan tâm để chuyển hướng làm một cô giáo
tiếng Anh, để kịp cơ hội chính thức bước vào
cuộc hành trình mới này. Mọi thứ đến, tôi luôn
nghĩ mình có thể kiểm soát và thay đổi nhưng
trong 6 tháng qua thì không, tôi hoàn toàn biến
thành kẻ bị động trong chính lựa chọn của mình
và đã phải vật lộn thực sự để là một phần của tu
viện này. Từ giờ giấc cho đến thói quen sống
đều thay đổi, từ một cô gái đã quá quen với
cuộc sống lấp lánh, hưởng thụ kiểu đời, tôi tập
biến mình thành một bà “sơ nhỏ” ngày ngày
(Xem tiếp trang ̣9)
dongmancoi.org 5
Through the invitation of Rev. Francis Uzochukwu
Offia, Parochial Vicar of St. Luke the Evangelist
Parish, we gathered with the Sisters from different
Congregations in the New Orleans area along with
Deacon Bill Faustermann to promote religious vocation
among the youth at this parish. We shared dinner and
rotated to different tables to share about our vocation
journeys and provided flyers with information about
each Congregation. Thank God for a great opportunity
to be His witnesses. May God open these young
people’s hearts with the courage to answer His call.
Not today but Now
“Today this Scripture has been fulfilled in your hearing”. Taking his cue from the Gospel of Luke, the Pope
interpreted that “today” as “now”. “Jesus”, he began, “reveals the now of God”. “In Jesus, the promised future begins
and becomes life”. Unfortunately, continued the Pope, “we do not always believe that God can be that concrete and
commonplace, that close and real”. Because “a close and everyday God, a friend and brother, demands that we be
concerned with our surroundings”. “God is real because love is real”, he said.
Not tomorrow but Now
The Pope described the danger of living in “a kind of waiting room, sitting around until we are called”. Both adults
and young people risk thinking “your Now has not yet come”, he said, “that you are too young to be involved in
dreaming about and working for the future”. Pope Francis referenced last year’s Synod of Bishops on Youth, saying
it helped us realize that “we need one another”, that we have to “encourage dreaming of and working for tomorrow,
starting today”. “Not tomorrow but now”, he said. “Realize that you have a mission and fall in love”, said the Pope.
“We may possess everything, but if we lack the passion of love, we will have nothing”.
Not meantime but Now
For Jesus there is no “meantime”, Pope Francis continued. “He is not an interval in life or a passing fad. He is
generous love that invites us to entrust ourselves”. The Pope invited all young people not to be “paralyzed” by “fear
and exclusion, speculation and manipulation”. But rather, to recognize the “concrete, close, real love” of Jesus. The
Lord and His mission are not “something temporary”, said Pope Francis, “they are our life”.
VATICAN NEWS- By Seàn-Patrick Lovett
Youth Ministry
“You are the Now of God”
Pope Francis celebrates the closing Mass for the 34th World Youth Day in
Panama, announces the next WYD venue, and tells young people to keep
saying “Yes”.
VOCATION RALLY at St. Luke the Evangelist Catholic Church, Slidell, Louisiana
“Belonging to the Lord: this is the mission of the men and women who have chosen to follow Christ – chaste, poor
and obedient – so that the world may believe and be saved. To belong completely to Christ so as to become a
permanent confession of faith, an unequivocal proclamation of truth that frees us from the seduction of the false
idols that deceive the world.” Pope Francis’ address to superiors general of institutes of consecrated life and societies of apostolic life (May 22, 2006)
Sr. M. Teresa Hoàng Thủy Kiều
Sr. M. Cecilia Nguyễn N. Kim Bích
Sr. M. Anna Paul Lê T. Hòa Hiền Sr. M. Matta Bùi T. Hoàng
Sr. M. Gabriel Phạm T. Bình
Sr. M. Joseph Đoàn Như Sương
Sr. M. Magdalene Bùi T. Minh Xuân Sr. M. Augustine Phạm T. Lý
Giữ chặt con nhé Chúa hỡi
Trong trái tim Ngài con xin chỗ nhỏ thôi
Để con biết yêu và trân trọng
Viên ngọc quý - ơn gọi Mân Côi!
Để cùng Mẹ con làm hiển danh Chúa
Giữa đời thường vẫn luôn trọn niềm tin.
Hold me, Lord In your heart, I ask for a small place
That I may love and respect The jewel - the Rosarian vocation!
With the Virgin Mary I may glorify your name In ordinary life, my faith holds true.
dongmancoi.org 7
Vocation Prayer O Virgin Mary, We entrust these young women to
your maternal care and protection. They are yours
and they seek your Son. Lead them to their Savior
and Lord, Jesus Christ.
When your vocation was revealed, you courageously
answered YES and the Spirit came to your assistance.
Teach these women, your daughters, to hear the
Father’s voice. Pray they accept their vocation and
find peace and joy. Intercede that the Church may be
blessed with more vocations to the religious life.
O Blessed Mary, Mother of God, sanctify us.
Teach us to more perfectly image your Son, the Great
High Priest. Grant us more religious vocations that
His Presence may fill the earth. Amen.
Temporary Professed (Minimum of 6 years)
During this time, the Sisters begin working on their academic degrees and gradually
transition and become more involved in the Rosarian’s apostolates.
Please keep our Temporary Professed Sisters in your prayers!
Sr. M. Valentino Nguyễn T. Bích Ngọc
Sr. M. Catherine Nguyễn T. Hương
Sr. M. Teresa Trịnh T. Thanh Huyền
Sr. M. Peter Hoàng Hồng Long Sr. M. Teresa Nguyễn T. Tố Uyên
Sr. M. Maximilian Kolbe Trà M. Xuân Sr. M. Thánh Tâm Hoàng K. Phượng