CĂN NHÀ “VIÊN GẠCH NHÂN ÁI” CUỐI CÙNG CỦA NĂM 2013 …. Hàng năm gia đình chúng tôi luôn lấy một ngày nghỉ trong ngày Mồng Một Tết và xin cho con em mình nghỉ học để giữ ngày Tết Nguyên Đán truyền thống. Sáng nay, đi chùa về, tôi nhận được email từ Cha Hiệu, Cha đang quản nhiệm một giáo xứ rất nghèo ở Tân Hội Quảng Bình , email của Cha gởi báo tin vui, cùng với hình ảnh căn nhà của anh Mến đã hoàn tất. Cha Hiệu viết trong email: “Anh Khiết và VINAHF thân mến, Cầu chúc anh và các thành viên VINAHF một Năm Mới Giáp Ngọ trần đầy niềm vui và hạnh phúc. Gia đình anh Mến xin chân thành cám ơn anh và VINAHF đã rộng tình giúp đỡ cho anh có được ngôi nhà khang trang đẹp đẽ đón xuân Giáp Ngọ thật vui tươi hạnh phúc. Gia đình anh Mến, vui lắm vì từ chỗ trắng tay sống cảnh màn trời chiếu đất, cuộc sống không đảm bảo thì lấy gì mà làm được nhà mà ở, nhưng nhờ tình thương của anh và VINAHF cùng quý vị ân nhân mà hôm nay gia đình anh chị có được ngôi nhà còn hơn cả ước mơ. Ngôi nhà anh Mến đã được hoàn thành, anh chị và hai con nhỏ đã có nơi ở an toàn ổn định cuộc sống. Cầu mong cho gia đình anh Mến có được cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc.Kính thư, Lm. Phan Văn Hiệu” Tôi thật vui với niềm vui của gia đình anh Mến, và nhanh chóng chuyển email này đến Lửa Việt là người tài trợ chủ yếu cho việc xây nhà, và như trong email trả lời và cám ơn Cha Hiệu cùng các thiện nguyện ở Quảng Bình, do tôi ở “front-end” của cả một nỗ lực chung, nhất là sự tận tụy của các anh Mươi, Dũng, Thọ, Hoàng âm thầm các trong công việc này …., cho nên tôi hay được nhiều “credit”, nhận nhiều lời cám ơn. Nhớ lại khi nhà anh Mến bị cháy, tiêu hết tất cả các công cụ mưu sinh, gia đình trong hoàn cảnh bế tắc, nhưng nhờ sự giúp đỡ của nhiều người, VINAHF giúp gây dựng, mua lại được các phương tiện làm ăn, và nay có nhà cửa qua chương trình Viên Gạch Nhân Ái của Lửa Việt, và tuy cuộc sống vẫn còn nghèo nhưng anh đã có niềm vui “an cư lạc nghiệp”.
4
Embed
CĂN NHÀ “VIÊN GẠCH NHÂN ÁI CUỐI CÙNG CỦA NĂM 2013 · bao người” , để không có cảnh đau lòng như em Kiều My, nỗi buồn của người cha trốn
This document is posted to help you gain knowledge. Please leave a comment to let me know what you think about it! Share it to your friends and learn new things together.
Transcript
CĂN NHÀ “VIÊN GẠCH NHÂN ÁI” CUỐI CÙNG CỦA NĂM 2013 ….
Hàng năm gia đình chúng tôi luôn lấy một ngày nghỉ trong ngày
Mồng Một Tết và xin cho con em mình nghỉ học để giữ ngày Tết Nguyên
Đán truyền thống. Sáng nay, đi chùa về, tôi nhận được email từ Cha
Hiệu, Cha đang quản nhiệm một giáo xứ rất nghèo ở Tân Hội Quảng Bình
, email của Cha gởi báo tin vui, cùng với hình ảnh căn nhà của anh Mến đã
hoàn tất. Cha Hiệu viết trong email:
“Anh Khiết và VINAHF thân mến,
Cầu chúc anh và các thành viên VINAHF một Năm Mới Giáp Ngọ trần đầy
niềm vui và hạnh phúc. Gia đình anh Mến xin chân thành cám ơn anh và
VINAHF đã rộng tình giúp đỡ cho anh có được ngôi nhà khang trang đẹp
đẽ đón xuân Giáp Ngọ thật vui tươi hạnh phúc. Gia đình anh Mến, vui lắm
vì từ chỗ trắng tay sống cảnh màn trời chiếu đất, cuộc sống không đảm
bảo thì lấy gì mà làm được nhà mà ở, nhưng nhờ tình thương của anh và
VINAHF cùng quý vị ân nhân mà
hôm nay gia đình anh chị có được
ngôi nhà còn hơn cả ước mơ.
Ngôi nhà anh Mến đã được hoàn
thành, anh chị và hai con nhỏ đã
có nơi ở an toàn ổn định cuộc
sống. Cầu mong cho gia đình anh Mến có được cuộc sống tốt đẹp và hạnh
phúc.Kính thư,
Lm. Phan Văn Hiệu”
Tôi thật vui với niềm vui của gia đình anh Mến, và nhanh chóng
chuyển email này đến Lửa Việt là người tài trợ chủ yếu cho việc xây nhà, và như trong email trả lời và cám ơn
Cha Hiệu cùng các thiện nguyện ở Quảng Bình, do tôi ở “front-end” của cả một nỗ lực chung, nhất là sự tận
tụy của các anh Mươi, Dũng, Thọ, Hoàng âm thầm các trong công việc này …., cho nên tôi hay được nhiều
“credit”, nhận nhiều
lời cám ơn. Nhớ lại
khi nhà anh Mến bị
cháy, tiêu hết tất cả
các công cụ mưu
sinh, gia đình trong
hoàn cảnh bế tắc,
nhưng nhờ sự giúp đỡ
của nhiều người,
VINAHF giúp gây
dựng, mua lại được
các phương tiện làm
ăn, và nay có nhà cửa qua chương trình Viên Gạch Nhân Ái của Lửa Việt, và tuy cuộc sống vẫn còn nghèo
nhưng anh đã có niềm vui “an cư lạc nghiệp”.
Đây cũng là căn nhà cuối cùng hoàn tất trong 7 căn nhà của năm 2013. Trong chuyến đi vừa qua tôi
cũng đã đến thăm được các gia đình đã được Lửa Việt và VINAHF xây nhà trong năm 2013, và nhất là đến
thăm và tìm hiểu các gia đình không có nhà và đang hy vọng sẽ được một căn nhà trong năm tới.
Nhớ lại, khi tôi đến một căn nhà được xây trong năm qua 2013 của anh Đinh Chế , căn nhà nằm khuất
phía sau cái trại gỗ nhỏ của gia đình anh. Anh nghỉ tay làm việc và mừng rỡ đón tiếp chúng tôi, vì có nhiều nơi
phải đến, nên chúng tôi thường chỉ ghé qua thăm, xem xét căn nhà, hỏi xem gia đình nếu có nguyện vọng gì
nữa, hay về việc học hành của con cái họ . Khi trò chuyện anh Chế vui cười tâm sự, anh cho biết bây giờ đã
có nhà, anh rất vui và lo chí thú làm ăn, nhìn con cái mỗi tối
có chỗ ngồi học hành, anh không còn uống rượu như trước
đây. Lúc đó, vì không có nhà mỗi ngày sau khi làm xong,
anh muốn tránh không phải về nhà để chứng kiến cảnh gia
đình trong tình cảnh như vậy, anh chỉ biết tìm đến rượu với
bạn bè, càng tổn hại thêm đến sức khỏe vốn đã kém của anh,
nhưng từ ngày có căn nhà anh đã có nơi “an cư” nên anh rất
“lạc nghiệp” - anh chăm lo làm ăn, gia đình vui vẻ hạnh
phúc, sức khỏe cải thiện. Nghe câu chuyện anh kể và nhìn
thấy gia đình đang có được một mái ấm, tôi sung sướng với
niềm vui của gia đình anh Chế, và tôi vẫn còn cái cảm giác
hạnh phúc đó khi viết các dòng này …
Chúng tôi còn đi thăm các nhà khác, và đến một gia
đình với câu chuyện thương tâm.
Đó là một gia đình ở thôn Triêm Nam 1, Điện
Phương, Điện Bàn, Quảng Nam, một vùng quê nằm dọc
sông Thu bồn , câu chuyện đau lòng vì gia đình mất một
người con gái chỉ vì không có nhà, và nghèo. Kiều My là
con gái lớn , vì gia đình quá nghèo em phải bỏ học đi làm để phụ
cha mẹ nuôi 2 em nhỏ ăn học, Kiều My đã yêu và dự tính lập việc lập gia đình, nhưng bên gia đình người yêu,
khi biết được gia đình em quá nghèo và chỗ ở của gia đình em thì “nhà không ra nhà ,chòi không ra chòi” !
Mặc cảm và tổn thương do bên nhà người yêu khinh rẽ, cùng với sự cấm cản của cha mẹ về tình yêu
của đôi lứa, đã dẫn để kết cuộc bi thảm - Kiều My và người yêu đành ôm nhau nhảy sông tự vẫn. Câu chuyện